Trùng Sinh Chi Độc Phi

Chương 60 - Chương 52

/112


“Tiểu thúc?” An Cẩm Tú đi đến trước mặt Thượng Quan Duệ, âm thanh khóc lóc của Thượng Quan Duệ làm toàn thân nàng rét run, lúc này trong lòng An Cẩm Tú thậm chí còn cầu Thượng Quan Duệ có thể nói với nàng một câu, trong nhà mọi việc đều tốt, hắn chỉ là tới đón nàng.

Ở chân trời vang lên một tiếng sấm, liền sau đó chính là một đám sấm sét ầm ầm. Từ trên không trung hiện lên một tia chớp ngoằn nghèo, ánh sáng chỉ lóe lên một chút nhưng đủ để cho ba người đối diện có thể nhìn thấy rõ bộ dạng của đối phương.

Thượng Quan Duệ thấy được An Cẩm Tú đầu tóc tán loạn, An Cẩm Tú thấy được Thượng Quan Duệ mình đầy thương tích.

Trong lúc hai tiểu bối còn mãi ngây người, Tú di nương ngược lại có vẻ trấn tĩnh, mở miệng nói: “Chúng ta tìm một chỗ nói chuyện nào, nơi này vốn không phải là chỗ để chuyện trò.”

An Cẩm Tú mờ mịt nhìn xung quanh, phía trước là rừng núi, phía sau là am ni cô, nàng có thể đi tìm địa phương an toàn ở đâu?

Tú di nương kéo An Cẩm Tú bước đi, nói: “Các người đi theo ta.”

“Không thể quay về,” An Cẩm Tú lắc đầu với Tú di nương: “Trước tiên chúng ta rời khỏi đây đã.”

“Vết thương trên người hắn không thể không xử lý.” Lúc này Tú di nương trở nên mạnh mẽ lôi kéo An Cẩm Tú đi về phía am ni cô.

Thượng Quan Duệ đi theo sau lưng An Cẩm Tú, d.i.e.n.d.a.n.lqd hắn không rõ Tú di nương là ai, nhưng nhìn thấy An Cẩm Tú còn sống, trái tim Thượng Quan Duệ trải qua một trận kinh hoàng lúc này mới thoáng bình tâm lại một ít.

Tú di nương dẫn An Cẩm Tú và Thượng Quan Duệ vào trong cửa hông của một căn phòng nhỏ có người ngây ngô đứng trông cửa, hỏi Thượng Quan Duệ: “Thượng Quan thiếu gia, người của người bị cái gì làm cho bị thương?”

Thượng Quan Duệ nói: “Ngươi là ai?”

An Cẩm Tú vội đáp: “Tiểu thúc, bà là thân mẫu của ta.”

Giọng điệu của Thượng Quan Duệ lúc này mới trở nên hòa hoãn, gọi Tú di nương một tiếng bá mẫu.

Tú di nương trả lời tiếng gọi của Thượng Quan Ninh, hỏi lại lần nữa: “Thượng Quan thiếu gia, người của người bị cái gì làm cho bị thương?”

“Đao chém, còn có phỏng.” Thượng Quan Duệ trả lời.

Tú di nương nói với An Cẩm Tú: “Ta đi tìm một ít thuốc trị thương lại đây, các người nói chuyện đi.” Nói xong câu này, không đợi An Cẩm Tú trả lời, Tú di nương liền chạy ra ngoài. Bà biết Thượng Quan gia nhất định đã xảy ra chuyện, chỉ là Tú di nương không muốn biết đó là chuyện gì. Bà chịu không nổi, qua chuyện hôm nay vừa xảy ra, Tú di nương đã không thể tiếp thu bất kỳ tin dữ nào khác.

Trong căn phòng nhỏ, ngọn nến trên bàn gỗ đã được khêu lên, An Cẩm Tú nhìn Thượng Quan Duệ, muốn nói chuyện nhưng trong cổ họng lại không phát ra được âm thanh nào.

Thượng Quan Duệ thấy An Cẩm Tú tuy chật vật nhưng không hề bị thương, bây giờ mới gọi An Cẩm Tú một tiếng: “Đại tẩu.”

“Trong nhà đã xảy ra chuyện gì?” An Cẩm Tú lắp bắp hỏi Thượng Quan Duệ.

Thượng Quan Duệ luôn cảm thấy bản thân mình là một nam tử hán, thời điểm Thượng Quan Dũng không có nhà, hắn phải là người chăm sóc gia đình bọn họ. Nhưng khi khoảnh khắc đối mặt với An Cẩm Tú, Thượng Quan Duệ đột nhiên giống như một đứa trẻ bị kinh hoàng và ủy khuất, nghẹn ngào một tiếng liền khóc lên.

An Cẩm Tú đi vài bước đến trước mặt Thượng Quan Duệ, đôi tay vịn đầu vai Thượng Quan Duệ, nói: “Tiểu thúc, cuối cùng trong nhà đã xảy ra chuyện gì, thúc mau nói cho ta biết đi. Bình An đâu? Tiểu cô đâu? Bọn họ ở đâu?”

Thượng Quan Duệ nghĩ đến thi thể Thượng Quan Ninh vùi chôn trong đống lửa, nghĩ đến chính mình còn chưa nhìn thấy thi thể Bình An, khi đi trên đường còn cố gắng kiên cường, bây giờ rốt cuộc tinh thần sụp đổ, cái gì nam nữ đại phòng, Thượng Quan Duệ đã không còn nhớ đến, tựa đầu lên vai An Cẩm Tú khóc rống, “Không còn.” Thượng Quan Duệ khóc rống với An Cẩm Tú: “Bọn họ đã không còn nữa rồi.”

An Cẩm Tú ngơ ngác: “Không còn? Bọn họ còn có thể đi đâu được chứ?”

Thượng Quan Duệ nức nở: “Đã chết, buổi tối hôm nay có người, có người vọt vào nhà, đem….” Ddlqd.um.um Thượng Quan Duệ nói đến đây, tức tưởi không nói nên lời.

“Đem cái gì?” An Cẩm Tú lại hỏi tiếp: “Tiểu thúc, thúc mau nói rõ với ta, Bình An và tiểu cô bị làm sao?”

“Đã chết, bị người ta giết.” Thượng Quan Duệ nói: “Một đám người xông vào nhà, giết tất cả mọi người trong nhà.”

Trời đất quay cuồng, trước mặt An Cẩm Tú tối sầm, lệ lập tức rơi đầy mặt, rồi lại cảm thấy đây có lẽ là một giấc mộng của nàng. Nàng rõ ràng đang nuôi nhi tử trong nhà, chăm sóc tiểu thúc và tiểu cô,


/112

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status