Edit: Ningxia111
Đêm nay An thái sư ngủ một mình trong thư phòng, lòng phiền não về chuyện của Thái tử. Tiếng mưa rơi ngoài phòng quấy nhiễu giấc mộng, An thái sư trằn trọc trên giường không ngủ được. Gần canh tư, An thái sư nghe thấy tiếng quản gia trong phủ gọi ông, nói Cát tổng quản trong cung đến. Đêm hôm khuya khoắt, thái giám bên người Thế Tông đến nhà tìm ông, nhất thời cả người An thái sư toát mồ hôi lạnh, cho rằng Thế Tông xảy ra chuyện bất trắc.
Lúc Cát Lợi nhìn thấy An thái sư vội vàng đi ra, trên mặt vẫn là một nụ cười, hành lễ với An thái sư, miệng nói: Nô tài tham kiến thái sư.
An thái sư vừa nhìn đã thấy vết thương trên trán Cát Lợi, ai dám đả thương đại thái giám đắc sủng thành thế này? An thái sư trong lòng ngạc nhiên nhưng trên mặt vẫn không lộ ra chút biến hóa gì, Cát công công đến truyền chỉ sao?
Cát Lợi ra vẻ kinh ngạc nói: Thái sư, ngài vẫn chưa biết sao?
An thái sư nói: Lão phu cần phải biết chuyện gì?
Đêm nay ngõ cũ thành Nam phát sinh hỏa hoạn lớn, nhị tiểu thư phủ ngài đã không thoát khỏi kiếp nạn này, Cát Lợi nói: Người nhà Thượng Quan tướng quân không một ai chạy thoát, thật khiến người ta đau lòng!
An thái sư đột ngột nghe tin An Cẩm Tú chết, vẫn còn chưa phản ứng kịp, nói: Ai không thể chạy thoát?
Cát Lợi nhỏ xuống hai giọt lệ, nói: Nhị cô nãi nãi thứ hai của quý phủ đã không còn!
An thái sư trong lòng đau xót, thân hình lung lay như sắp đổ, hỏi Cát Lợi: Vậy công công đến tìm lão phu là có chuyện gì?
Thánh thượng lệnh cho nô tài đem di thể của nhị tiểu thư quay về, Cát Lợi nói: Ý của thánh thượng là, Thượng Quan tướng quân xuất chinh ngoài biên ải, thi thể người nhà của hắn đều do thái sư cùng an táng.
Thần lĩnh chỉ, An thái sư vội quỳ xuống lĩnh chỉ.
Cát Lợi lại nói: Trưởng tử của Thượng Quan tướng quân còn nhỏ, thi thể đã bị đốt cháy thành tro, chúng nô tài không tìm thấy, thái sư hãy làm cho hắn một ngôi mộ chôn quần áo và di vật.
An thái sư gật đầu.
Cát Lợi quay đầu lệnh cho thái giám phía sau: Mau nâng thi thể của nhị tiểu thư bọn họ vào trong này.
Bọn thái giám khiêng vào ba cỗ quan tài sơn đen làm bằng gỗ tốt đến đặt trước mặt An thái sư.
Cát Lợi đẩy nắp cỗ quan tài ở giữa, nói với An thái sư: Thái sư, ngài có muốn nhìn mặt nhị tiểu thư lần cuối không?
An thái sư đến trước quan tài, vẫn biết thi thể bị thiêu cháy đều rất dọa người, nhưng tận mắt nhìn thấy, thi thể đã cháy đen biến dạng bên trong vẫn khiến An thái sư không ngừng lùi lại vài bước.
Cát Lợi lạnh lùng nhìn An thái sư. Tình thân trong gia đình thế tộc cũng chỉ đến vậy. Vị thái sư đại nhân này nghe tin báo tử của An Cẩm Tú nhưng không hề nhỏ xuống một giọt nước mắt, còn không bằng một người ngoài giả bộ thương tâm như hắn. Cát Lợi đóng nắp quan tài, nói với An thái sư: Người chết không thể sống lại, xin thái sư nén bi thương.
An thái sư quay lưng, nén cơn buồn nôn đang trào lên, mới quay người nói với Cát Lợi: Tiểu nữ được thánh thượng chiếu cố như vậy, khiến vi thần hoảng hốt.
Lúc này, Cát Lợi nhìn xung quanh An thái sư, nói: Chủ mẫu phu nhân của quý phủ vì sao không ra ngoài?
An thái sư nói: Công công muốn gặp phu nhân?
Chủ mẫu phu nhân vẫn chưa nói với thái sư sao? Cát Lợi đến bên cạnh An thái sư, nhỏ giọng nói: Hôm nay phu nhân đã được diện kiến thánh thượng ở am ni cô của An gia.
An thái sư nói: Chuyện này lão phu không biết.
Vậy chuyện phu nhân gọi An nhị tiểu thư đến am ni cô, phu nhân đã nói với ngài chưa? Cát Lợi nói: Hôm nay cũng thật trùng hợp, nô tài theo thánh thượng ra ngoài thành đi săn, thái tử phi nương nương và phu nhân quý phủ đều ở am ni cô của An thị, nhị tiểu thư cũng ở đó. Lúc hoàng hôn, trời đổ mưa, đường ngày mưa không dễ đi, quý phu nhân của phủ thương nhị tiểu thư, bèn giữ nàng ở lại.
Tin chết của An Cẩm Tú khiến An thái sư lặng lẽ đau lòng một chập, nhưng lúc này, nhưng những lời này của Cát Lợi đối với An thái sư mà nói như sét đánh giữa trời quang. An Cẩm Tú ở lại trong am ni cô, vậy sao có thể chết trong trận lửa ở
Đêm nay An thái sư ngủ một mình trong thư phòng, lòng phiền não về chuyện của Thái tử. Tiếng mưa rơi ngoài phòng quấy nhiễu giấc mộng, An thái sư trằn trọc trên giường không ngủ được. Gần canh tư, An thái sư nghe thấy tiếng quản gia trong phủ gọi ông, nói Cát tổng quản trong cung đến. Đêm hôm khuya khoắt, thái giám bên người Thế Tông đến nhà tìm ông, nhất thời cả người An thái sư toát mồ hôi lạnh, cho rằng Thế Tông xảy ra chuyện bất trắc.
Lúc Cát Lợi nhìn thấy An thái sư vội vàng đi ra, trên mặt vẫn là một nụ cười, hành lễ với An thái sư, miệng nói: Nô tài tham kiến thái sư.
An thái sư vừa nhìn đã thấy vết thương trên trán Cát Lợi, ai dám đả thương đại thái giám đắc sủng thành thế này? An thái sư trong lòng ngạc nhiên nhưng trên mặt vẫn không lộ ra chút biến hóa gì, Cát công công đến truyền chỉ sao?
Cát Lợi ra vẻ kinh ngạc nói: Thái sư, ngài vẫn chưa biết sao?
An thái sư nói: Lão phu cần phải biết chuyện gì?
Đêm nay ngõ cũ thành Nam phát sinh hỏa hoạn lớn, nhị tiểu thư phủ ngài đã không thoát khỏi kiếp nạn này, Cát Lợi nói: Người nhà Thượng Quan tướng quân không một ai chạy thoát, thật khiến người ta đau lòng!
An thái sư đột ngột nghe tin An Cẩm Tú chết, vẫn còn chưa phản ứng kịp, nói: Ai không thể chạy thoát?
Cát Lợi nhỏ xuống hai giọt lệ, nói: Nhị cô nãi nãi thứ hai của quý phủ đã không còn!
An thái sư trong lòng đau xót, thân hình lung lay như sắp đổ, hỏi Cát Lợi: Vậy công công đến tìm lão phu là có chuyện gì?
Thánh thượng lệnh cho nô tài đem di thể của nhị tiểu thư quay về, Cát Lợi nói: Ý của thánh thượng là, Thượng Quan tướng quân xuất chinh ngoài biên ải, thi thể người nhà của hắn đều do thái sư cùng an táng.
Thần lĩnh chỉ, An thái sư vội quỳ xuống lĩnh chỉ.
Cát Lợi lại nói: Trưởng tử của Thượng Quan tướng quân còn nhỏ, thi thể đã bị đốt cháy thành tro, chúng nô tài không tìm thấy, thái sư hãy làm cho hắn một ngôi mộ chôn quần áo và di vật.
An thái sư gật đầu.
Cát Lợi quay đầu lệnh cho thái giám phía sau: Mau nâng thi thể của nhị tiểu thư bọn họ vào trong này.
Bọn thái giám khiêng vào ba cỗ quan tài sơn đen làm bằng gỗ tốt đến đặt trước mặt An thái sư.
Cát Lợi đẩy nắp cỗ quan tài ở giữa, nói với An thái sư: Thái sư, ngài có muốn nhìn mặt nhị tiểu thư lần cuối không?
An thái sư đến trước quan tài, vẫn biết thi thể bị thiêu cháy đều rất dọa người, nhưng tận mắt nhìn thấy, thi thể đã cháy đen biến dạng bên trong vẫn khiến An thái sư không ngừng lùi lại vài bước.
Cát Lợi lạnh lùng nhìn An thái sư. Tình thân trong gia đình thế tộc cũng chỉ đến vậy. Vị thái sư đại nhân này nghe tin báo tử của An Cẩm Tú nhưng không hề nhỏ xuống một giọt nước mắt, còn không bằng một người ngoài giả bộ thương tâm như hắn. Cát Lợi đóng nắp quan tài, nói với An thái sư: Người chết không thể sống lại, xin thái sư nén bi thương.
An thái sư quay lưng, nén cơn buồn nôn đang trào lên, mới quay người nói với Cát Lợi: Tiểu nữ được thánh thượng chiếu cố như vậy, khiến vi thần hoảng hốt.
Lúc này, Cát Lợi nhìn xung quanh An thái sư, nói: Chủ mẫu phu nhân của quý phủ vì sao không ra ngoài?
An thái sư nói: Công công muốn gặp phu nhân?
Chủ mẫu phu nhân vẫn chưa nói với thái sư sao? Cát Lợi đến bên cạnh An thái sư, nhỏ giọng nói: Hôm nay phu nhân đã được diện kiến thánh thượng ở am ni cô của An gia.
An thái sư nói: Chuyện này lão phu không biết.
Vậy chuyện phu nhân gọi An nhị tiểu thư đến am ni cô, phu nhân đã nói với ngài chưa? Cát Lợi nói: Hôm nay cũng thật trùng hợp, nô tài theo thánh thượng ra ngoài thành đi săn, thái tử phi nương nương và phu nhân quý phủ đều ở am ni cô của An thị, nhị tiểu thư cũng ở đó. Lúc hoàng hôn, trời đổ mưa, đường ngày mưa không dễ đi, quý phu nhân của phủ thương nhị tiểu thư, bèn giữ nàng ở lại.
Tin chết của An Cẩm Tú khiến An thái sư lặng lẽ đau lòng một chập, nhưng lúc này, nhưng những lời này của Cát Lợi đối với An thái sư mà nói như sét đánh giữa trời quang. An Cẩm Tú ở lại trong am ni cô, vậy sao có thể chết trong trận lửa ở
/112
|