Trùng Sinh Chi Độc Phi

Chương 93 - Chương 85

/112


Thượng Quan Dũng vào khu rừng núi sau lưng am ni cô, đứng trên núi nhìn xuống am ni cô cả nửa ngày, An Cẩm Tú ở chỗ tiểu viện kia, ngọn đèn hiu hắt, trái tim của Thượng Quan Dũng kích động trong bóng đêm. Nghĩ ngợi một chút, nếu ngõ hẻm thành Nam kia còn nhà cửa, chàng theo quân chiến thắng trở về, thê nhi đệ muội đều ở đó, ngọn đèn trong nhà đại thể cũng sẽ làm tâm chàng trở nên mềm mại thế này.

Trong đầu vừa mới có chút ảo tưởng, bỗng trước mắt lại hiện lên hình ảnh phế tích của Thượng Quan gia sau hỏa hoạn, Thượng Quan Dũng nắm chặt tay, xoáy người đi vào khu rừng tối tăm.

An phủ bố trí một linh đường nhỏ mới, Phùng di nương nhìn thấy An Nguyên Chí, ngọn đèn trước linh án lập lòe không ngừng, khiến cho vẻ mặt của An Nguyên Chí quỳ trước linh án cũng sáng tối vô định. Trong ấn tượng của Phùng di nương, An Nguyên Chí cùng lắm chỉ là trầm mặc ít lời, nhưng lúc này nhìn An Nguyên Chí, Phùng di nương không hiểu sao cảm giác của bà chính là sợ hãi.

“Phùng di nương”, An Nguyên Chí gạt gạt tim đèn, mở miệng hỏi Phùng di nương: “Người nói di nương của ta hôm đó đi ra ngoài, là cùng với Tần thị đi am gia?”

“Đúng vậy”, Phùng di nương trả lời: “Hôm đó lúc đi am gia, nương ngươi còn rất vui vẻ, không ngờ rằng sau khi hồi phủ thì lại nhảy giếng.”

An Nguyên Chí nói: “Hôm đó Thái tử phi cũng đi am gia?”

An Nguyên Chí gọi Tần thị cùng An Cẩm Nhan không có kính ngữ, Phùng di nương tính nhắc nhở hắn, nhưng bị bộ dáng âm trầm của hắn dọa sợ đến không dám mở miệng. Huống hồ An Nguyên Chí còn là thiếu gia thứ xuất trong phủ, cũng chưa tới lượt di nương như bà dạy dỗ, Phùng di nương nghĩ vậy, liền nói nhỏ với An Nguyên Chí: “Ngũ thiếu gia, nương ngươi tốt xấu gì cũng sinh được ngươi, có nhi tử lo ma chay cho bà cũng coi như là chuyện tốt, ngươi đừng nên náo loạn nữa, tốt nhất là phát tang cho nương ngươi, cũng xem như để nương ngươi yên tâm mà ra đi.”

An Nguyên Chí giương mắt nhìn chằm chằm Phùng di nương, bà ta không có con cái, sau này nếu chết đi, An phủ ngay cả linh đường cũng sẽ không bố trí cho bà, so với mẫu thân hắn, nữ nhân này còn đáng thương hơn nhiều. “Mẹ nó!” An Nguyên Chí đột nhiên chửi thề một câu, Phùng di nương cô dụng nhưng có thể sống đến già, còn nương hắn thì sao?

“Ngũ thiếu gia?” Phùng di nương nghe thấy An Nguyên Chí mắng, lo hắn lại gây sự, vội khuyên nhủ: “Để cho nương ngươi an an ổn ổn đi đầu thai đi.”

An Nguyên Chí đưa tay lau linh vị của Tú di nương một cái, sau đó nói với Phùng di nương: “Nương ta sinh thời vẫn luôn được Phùng di nương chiếu cố, ta mặc kệ sau này thế nào, cũng sẽ không bỏ mặc Phùng di nương.”

Phùng di nương xua xua tay, “Ta cùng nương cùng nhau ở trong viện nhiều năm như vậy, chiếu cố nhau là điều đương nhiên, chỉ tiếc là muội muội này của ta đi vội quá.”

An Nguyên Chí đặt linh vị Tú di nương xuống, nói: “Ta tới chỗ của tỷ tỷ xem một chút, ở đây làm phiền Phùng di nương.”

“Ngũ thiếu gia”, lúc An Nguyên Chí nói câu này với Phùng di nương, bà mới cảm giác rằng An Nguyên Chí ở trước mặt vẫn là thiếu niên mà bà đã nhìn hắn lớn lên, Phùng di nương bèn đánh bạo hỏi: “Ngươi sau này có dự tính gì?”

“Tòng quân”, An Nguyên Chí nói xong hai chữ này thì liền bước ra ngoài.

“Tòng quân”, Phùng di nương xoay người nhìn linh vị của Tú di nương, nhỏ giọng nói: “A Tú à, đứa con trai này của ngươi xem ra là quyết tâm rời bỏ phủ này. Trong quân đều là liều mạng, A tú người cùng nhị tiểu thư ở linh thiêng thì nhớ phù hộ hắn.”

Ban đêm, ngoài linh đường thì có tiếng côn trùng, trong linh đường thì chỉ có tiếng Phùng di nương lầm bà lầm bầm, từ vị hảo tỷ muội ở trong quan tài mà nghĩ tới mình, sinh cho Thái sư một nam một nữ mà còn có kết cục như vậy, bà không có con cái thì sẽ ra sao? Phùng di nương bước tới giữa linh đường, nghẹn ngào nỉ non mà khóc, hôm nay bà khóc cho Tú di nương, ngày sau ai sẽ khóc cho bà?

An Nguyên Chí đi ở hành lang trên hồ nước An phủ, sự việc xảy ra sau khi hắn rời Thành Kinh đô, giờ này hắn liền xâu chuỗi lại một chút. Ngay từ đầu An Nguyên Chí không tin mẫu thân sẽ nhảy giếng tự vẫn, An Cẩm Tú bị mẫu tử Tần thị bày mưu đưa lên long sàng, mẫu thân Tú di nương ở am ni cô nhất định đã biết việc này, sau khi về phủ, không những truyền ra tin “An Cẩm Tú đã chết”, mà còn giết Tú di nương để diệt khẩu, cũng như bọ hạ nhân hôm đó đi theo Tần thị đến am ni cô, ngay đêm liền bị bức tử.

Tần thị, An Nguyên Chí, An Nguyên Chí lẩm nhẩm hai cái trên này trong đầu, một ngày nào đó hắn sẽ làm cho hai nữ nhân này sống không bằng chết, bằng không An Nguyên Chí này một đời cũng


/112

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status