Sáng hôm sau, Lục Thư Lam dựa trên địa chỉ mà Diệp Mạc Thần cung cấp, cô đến trường đại học Bách Văn để tìm người tên Lưu Thái Khôi, nhưng trời xui đất khiến lại dẫn cô đến một rắc rối khác.
Lục Thư Lam đậu xe cách trường đại học khoảng mười phút đi bộ, vì được xây trên một khu đất trống cách biệt với bên ngoài nên cô bắt buộc phải đi bằng đường hẻm nhỏ để vào trường, đây cũng là con đường tắt mà sinh viên thường đi lại.
Lúc này Lục Thư Lam nghe thấy tiếng ai đó đang nói chuyện, cô đi thêm vài bước nữa thì thấy một đám thanh niên đang bao vây một cậu bạn nhỏ con hơn mình, e rằng đây là một vụ bạo lực học đường.
Đám thanh niên học trường thể dục bên cạnh nên thân hình vô cùng cao lớn, bọn chúng thường hay sang trường Bách Văn để tìm những người yếu thế hơn mình để bắt nạt và trấn lột tiền của họ…
“Tao nói cho mày biết, mày không muốn bị đánh thì đưa hết tiền cho bọn tao!”
Lưu Thái Khôi nhìn đám lưu manh trước mặt, cậu đang suy nghĩ xem có nên cho mỗi tên một đấm rồi nhờ thuộc hạ chặt tay bọn chúng hay không, thì đột nhiên có tiếng người cắt ngang…
“Này! Các cậu chê không khí ngoài này quá trong lành nên muốn vào tù để thay đổi bầu không khí đúng không? Còn không mau biến đi!”
Đám lưu manh nhìn thấy Lục Thư Lam liền cười lớn rồi tiếp tục lên tiếng phỉ báng Lưu Thái Khôi…
“Uầy! Bạn gái của mày à, mạnh miệng gớm nhỉ? Nếu đã đến rồi thì đưa tiền cho bọn tao, còn không thì mày và cả con nhỏ đó đừng mơ rời khỏi đây!”
Lục Thư Lam tiến về phía tên lưu manh đang nói, cô nhìn sơ qua tên của từng người, nụ cười dần hiện lên môi…
“Trần Trí, Hạ Tam, Ngũ Anh Hào, Ngô Kiệt, đều học trường thể thao bên cạnh đúng không? Để tôi nhớ xem hiệu trưởng của ngôi trường đó tên gì, vậy mà dám để sinh viên của mình ở đây huênh hoang như vậy…”
Trần Trí tưởng Lục Thư Lam đang nói đùa nên không sợ, càng ra sức trêu chọc cô…
“Này cô em, cô nghĩ cô là ai thế? Tôi nói cho cô biết, dù cô có là con gái của ngài Thống Đốc thì bọn tôi cũng không sợ đâu nhé! Bây giờ cô có hai sự lựa chọn, một là nôn tiền ra, hai là bọn tôi đập cho thằng người yêu của cô một trận!”
Lưu Thái Khôi không muốn liên luỵ đến người khác nên kéo Lục Thư Lam ra phía sau mình…
“Không liên quan đến cô ấy, các người muốn gì thì cứ nhắm vào tôi là được…”
Đám lưu manh định tiến lên cho Lưu Thái Khôi mấy cái đấm thì phía sau lại truyền đến một tiếng động lớn, lúc này có vài người mặc áo đen bước vào, chiều cao lớn kích thước đều lấn át bọn họ…
“Cô chủ…!”
Lục Thư Lam mỉm cười nhìn về phía đám lưu manh, cô không muốn làm to chuyện đâu, nhưng cô sợ bọn chúng sẽ làm hỏng gương mặt xinh đẹp này nên mới bất đắc dĩ gọi vệ sĩ đến. Dù sao cô cũng chỉ có mỗi gương mặt này để quyến rũ Diệp Mạc Thần, sao cô có thể để bọn chúng phá huỷ được…
“Các cậu vừa bảo dù tôi có là con gái của ngài Thống Đốc thì các cậu cũng không sợ đâu mà, sao bây giờ lại thấp thỏm lo lắng thế?”
Lưu Thái Khôi không tin được liền nhìn về phía Lục Thư Lam, cậu vừa liên lụy đến con gái của ngài Thống Đốc à? Lần này chết thật rồi…
“Lục…Lục tiểu thư à? Chị thật sự là Lục tiểu thư…?”
Lục Thư Lam không hề do dự liền gật đầu, cô ra hiệu cho vệ sĩ làm việc, đem đám lưu manh này trả về trường học để nhà trường tự kiểm điểm…
“Tôi là Lục Thư Lam, cậu có thể dẫn đường cho tôi đến phòng quản lý của trường đại học Bách Văn được không?”
Lưu Thái Khôi nhanh chóng gật đầu, hình như cậu có gặp cô vài lần khi Lục gia tổ chức tiệc rượu, vì cha và anh trai bận nhiều việc nên cậu đi thay, không ngờ lại có cơ hội gặp mặt ở nơi này…
“Chị đến trường làm gì thế? Em nhớ là chị đã tốt nghiệp rồi mà?”
Lục Thư Lam không nghĩ Lưu Thái Khôi lại biết nhiều chuyện về cô như vậy, có vẻ cả hai đã vô tình gặp nhau trước đây nhưng cô không để ý…
“À, chị đến để tìm một người tên là Lưu Thái Khôi, cậu ấy đang học khoa quản trị kinh doanh của Bách Văn, chị là người hướng dẫn của cậu ấy…”
Lục Thư Lam biết Lưu Thái Khôi đang tham gia một cuộc thi nghiên cứu khoa học và cậu đã được vào vòng hai, vậy nên ban tổ chức điều những người có chuyên môn cao đến để hướng dẫn sinh viên trong các vòng loại kế tiếp.
Ban đầu Lục Thư Lam được đề nghị trở thành người hướng dẫn cho sinh viên nhưng cô không đồng ý, bây giờ cô thay đổi ý định và lựa chọn trở thành người hướng dẫn của Lưu Thái Khôi.
Lưu Thái Khôi không ngờ mọi chuyện lại trùng hợp như vậy, nhưng tiếc là cậu không định sẽ thi vòng hai…
“Em không định sẽ tham gia vòng hai, uổng công chị đến tận đây tìm em rồi…”
Lục Thư Lam đậu xe cách trường đại học khoảng mười phút đi bộ, vì được xây trên một khu đất trống cách biệt với bên ngoài nên cô bắt buộc phải đi bằng đường hẻm nhỏ để vào trường, đây cũng là con đường tắt mà sinh viên thường đi lại.
Lúc này Lục Thư Lam nghe thấy tiếng ai đó đang nói chuyện, cô đi thêm vài bước nữa thì thấy một đám thanh niên đang bao vây một cậu bạn nhỏ con hơn mình, e rằng đây là một vụ bạo lực học đường.
Đám thanh niên học trường thể dục bên cạnh nên thân hình vô cùng cao lớn, bọn chúng thường hay sang trường Bách Văn để tìm những người yếu thế hơn mình để bắt nạt và trấn lột tiền của họ…
“Tao nói cho mày biết, mày không muốn bị đánh thì đưa hết tiền cho bọn tao!”
Lưu Thái Khôi nhìn đám lưu manh trước mặt, cậu đang suy nghĩ xem có nên cho mỗi tên một đấm rồi nhờ thuộc hạ chặt tay bọn chúng hay không, thì đột nhiên có tiếng người cắt ngang…
“Này! Các cậu chê không khí ngoài này quá trong lành nên muốn vào tù để thay đổi bầu không khí đúng không? Còn không mau biến đi!”
Đám lưu manh nhìn thấy Lục Thư Lam liền cười lớn rồi tiếp tục lên tiếng phỉ báng Lưu Thái Khôi…
“Uầy! Bạn gái của mày à, mạnh miệng gớm nhỉ? Nếu đã đến rồi thì đưa tiền cho bọn tao, còn không thì mày và cả con nhỏ đó đừng mơ rời khỏi đây!”
Lục Thư Lam tiến về phía tên lưu manh đang nói, cô nhìn sơ qua tên của từng người, nụ cười dần hiện lên môi…
“Trần Trí, Hạ Tam, Ngũ Anh Hào, Ngô Kiệt, đều học trường thể thao bên cạnh đúng không? Để tôi nhớ xem hiệu trưởng của ngôi trường đó tên gì, vậy mà dám để sinh viên của mình ở đây huênh hoang như vậy…”
Trần Trí tưởng Lục Thư Lam đang nói đùa nên không sợ, càng ra sức trêu chọc cô…
“Này cô em, cô nghĩ cô là ai thế? Tôi nói cho cô biết, dù cô có là con gái của ngài Thống Đốc thì bọn tôi cũng không sợ đâu nhé! Bây giờ cô có hai sự lựa chọn, một là nôn tiền ra, hai là bọn tôi đập cho thằng người yêu của cô một trận!”
Lưu Thái Khôi không muốn liên luỵ đến người khác nên kéo Lục Thư Lam ra phía sau mình…
“Không liên quan đến cô ấy, các người muốn gì thì cứ nhắm vào tôi là được…”
Đám lưu manh định tiến lên cho Lưu Thái Khôi mấy cái đấm thì phía sau lại truyền đến một tiếng động lớn, lúc này có vài người mặc áo đen bước vào, chiều cao lớn kích thước đều lấn át bọn họ…
“Cô chủ…!”
Lục Thư Lam mỉm cười nhìn về phía đám lưu manh, cô không muốn làm to chuyện đâu, nhưng cô sợ bọn chúng sẽ làm hỏng gương mặt xinh đẹp này nên mới bất đắc dĩ gọi vệ sĩ đến. Dù sao cô cũng chỉ có mỗi gương mặt này để quyến rũ Diệp Mạc Thần, sao cô có thể để bọn chúng phá huỷ được…
“Các cậu vừa bảo dù tôi có là con gái của ngài Thống Đốc thì các cậu cũng không sợ đâu mà, sao bây giờ lại thấp thỏm lo lắng thế?”
Lưu Thái Khôi không tin được liền nhìn về phía Lục Thư Lam, cậu vừa liên lụy đến con gái của ngài Thống Đốc à? Lần này chết thật rồi…
“Lục…Lục tiểu thư à? Chị thật sự là Lục tiểu thư…?”
Lục Thư Lam không hề do dự liền gật đầu, cô ra hiệu cho vệ sĩ làm việc, đem đám lưu manh này trả về trường học để nhà trường tự kiểm điểm…
“Tôi là Lục Thư Lam, cậu có thể dẫn đường cho tôi đến phòng quản lý của trường đại học Bách Văn được không?”
Lưu Thái Khôi nhanh chóng gật đầu, hình như cậu có gặp cô vài lần khi Lục gia tổ chức tiệc rượu, vì cha và anh trai bận nhiều việc nên cậu đi thay, không ngờ lại có cơ hội gặp mặt ở nơi này…
“Chị đến trường làm gì thế? Em nhớ là chị đã tốt nghiệp rồi mà?”
Lục Thư Lam không nghĩ Lưu Thái Khôi lại biết nhiều chuyện về cô như vậy, có vẻ cả hai đã vô tình gặp nhau trước đây nhưng cô không để ý…
“À, chị đến để tìm một người tên là Lưu Thái Khôi, cậu ấy đang học khoa quản trị kinh doanh của Bách Văn, chị là người hướng dẫn của cậu ấy…”
Lục Thư Lam biết Lưu Thái Khôi đang tham gia một cuộc thi nghiên cứu khoa học và cậu đã được vào vòng hai, vậy nên ban tổ chức điều những người có chuyên môn cao đến để hướng dẫn sinh viên trong các vòng loại kế tiếp.
Ban đầu Lục Thư Lam được đề nghị trở thành người hướng dẫn cho sinh viên nhưng cô không đồng ý, bây giờ cô thay đổi ý định và lựa chọn trở thành người hướng dẫn của Lưu Thái Khôi.
Lưu Thái Khôi không ngờ mọi chuyện lại trùng hợp như vậy, nhưng tiếc là cậu không định sẽ thi vòng hai…
“Em không định sẽ tham gia vòng hai, uổng công chị đến tận đây tìm em rồi…”
/48
|