Ninh Sương rảo bước nhanh trên đôi giày cao gót trắng, cô tiến đến mở cửa xe Bentley Mulsanne màu đen, ngồi vào bên trong.
Lục Tư Nghiêm ra lệnh cho quản gia Dương lái xe đi, chiếc xe bắt đầu di chuyển.
"A Nghiêm, em có cái này khoe với anh nè!” Cô lấy bản sao hợp đồng vừa nãy ra: "Tada, anh bất ngờ không? Em được Chernov mời làm mẫu ảnh cho sợi dây chuyền sắp ra mắt đó!”
Trông Ninh Sương vui như mở cờ, hắn cầm bản hợp đồng xem sơ, tiện hỏi: "Hắn ta sao lại mời em?”
"Ồ, anh ta bảo em phù hợp với mẫu vòng đó. Hì, có lẽ là do em đẹp á!” Gì chứ cô hơi bị tự tin vào nhan sắc trời ban của mình.
Sắc mặt mới giây trước còn bình thường giây sau lại hóa than, cô nói tên Chernov thấy cô phù hợp còn mời làm mẫu ảnh, vậy há chẳng phải là hắn ta để ý nhan sắc của vợ hắn sao!?
Đúng như tiên đoán từ trước, Ninh Sương biết hắn đen mặt vì cái gì, không hoảng loạn trước sát khí dày đặc từ hắn, nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay gân guốc của hắn: "A Nghiêm, anh đẹp trai hơn tên Chernov nhiều, em chỉ mê mỗi anh thôi.”
Lục Tư Nghiêm: "Vậy em sẽ thích người khác đẹp trai hơn anh?"
Tên Lục Tư Nghiêm thối tha chết tiệt, cô đã xuống nước dỗ dành mà còn nghĩ đi đâu không!
“Anh là đẹp trai nhất, số một thế giới! Nếu có đẹp hơn chắc chắn là phẫu thuật thẩm mỹ rồi! Em chỉ thích nét đẹp trời ban sẵn thôi~” Cô chu miệng nhỏ.
Quản gia Dương nhịn cười không nổi chỉ có thể tự bấu tay mình để tiếng cười không thoát ra.
"Không, chắc là ai nhắc em thôi, chúng ta tiếp tục nói chuyện đi”
[.....]
Tia nắng gắt chiếu lên một mảng lớn sân trường, Ninh Sương tạm biệt Lâm Tuyết Tuyết rồi đi đến trước cổng trường bắt xe taxi đến thẳng trung tâm thương mại.
Hôm nay là tiệc mừng thọ của ông nội, cô phải đi chuẩn bị váy vóc cho đẹp để còn gặp khách khứa ở nhà chính. Cũng may hôm nay chỉ có một tiết vào buổi chiều, cô ghé qua kí túc tắm rửa sạch sẽ rồi bắt đầu đi chuẩn bị vừa hay khá dư thời gian.
Lần này về nhà chính, cô đương nhiên chạm mặt cô em gái lâu ngày chưa gặp gỡ- Diệp Uyển Như.
Đi thẳng vào trong, cô rảo bước vào một cửa hàng lớn tron trung tâm thương
mại bắt đầu công cuộc chọn váy. Các mẫu váy đầm ở đây đều có cái giá trên trời, cái thấp nhất cũng là 15,000 tệ. Nhưng đại ma đầu họ Lục đã nhét cho cô tấm thẻ đen quyền lực bảo cô đi mua sắm tùy thích, hắn sẽ đến đón sau.
Sau một hồi lựa chọn qua lại, cô lựa được cái mình ưng ý, thanh toán xong đem nó đi vô khu thay đồ, cắt mác rồi thay luôn.
"Cảm ơn quý khách đã ghé ủng hộ.” Nhân viên cửa hàng cung kính gập người.
Cô đồng nghiệp tò mò nhìn theo bóng dáng đầy quyến rũ của cô, hỏi: "Cô biết cái người đó không? Đẹp, sang, còn chi tiền mua chiếc váy giá gấp đôi tháng lương của tụi mình.
Nhân viên vừa rồi lắc đầu: " Không biết, nhìn lạ thật.”
[.]
Lên taxi, Ninh Sương bảo tài xế ghé qua một salon làm tóc lớn ở gần đấy. Nhân viên tiệm niềm nở tiếp đón, dẫn cô vào trong, thợ làm tóc thì nhiệt tình tư vấn kiểu tóc.
“Cô muốn cắt hay là tạo kiểu? Nhìn đồ trên người tôi nghĩ cô đi dự tiệc có phải không? Vừa hay tôi thấy kiểu uốn gợn sóng mềm mại khá hợp với khuôn mặt của cô, kiểu đó cũng khá được ưa chuộng.”
Ninh Sương gật đầu: "Vậy cứ chọn kiểu đó đi, làm nhanh giúp tôi nhé.”
"Được!”
Sau khoảng 2 tiếng hì hục, mái tóc Ninh Sương đã được khoác một lớp áo mới, mái tóc đen tuyền uốn gợn sóng vô cùng đẹp, quả nhiên làm tóc giống như thay đầu quả không sai vào đâu. Nhìn thời gian còn dư dả, Ninh Sương chọn gói makeup tiệc luôn vì cô không mang theo đồ trang điểm, cũng chẳng tiện quay lại kí túc xá.
Đang ở bước tô son gần chót, điện thoại của cô bỗng đổ chuông, là Lục Tư Nghiêm gọi tới.
[Sương Sương, sắp xong chưa?] Xe hắn đang đậu trước cửa tiệm salon, ánh nhìn của người trong tiệm đều đổ dồn lên chiếc Bentley Mulsanne màu đen sang trọng, có lẽ là hắn theo định vị điện thoại của cô mà đến.
Đợi xịt khóa nền xong, cô hài lòng khen ngợi: "Thợ ở đây làm rất hợp ý tôi, lần sau tôi nhất định sẽ ghé đến,” nói xong cô đưa thẻ thanh toán rồi lên xe hắn
rời đi.
Khác với mọi khi, hôm nay hắn không mặc vest đen như mọi khi mà diện suit kết hợp với áo sơ mi trắng cùng cà vạt, dáng người hắn mặc lên quả nhiên nhìn vô cùng tôn bộ suit đắt tiền lại hoàn mỹ đến từng chi tiết. Khuôn mặt nghiêm nghị lạnh lùng không nhìn ra cảm xúc, hàng lông mày kiếm sắc và chiếc mũi cao, đường nét rõ ràng sắc sảo, nét đẹp lai Âu và Á đặc trưng của Lục Tư Nghiêm, tổng thể cứ phải gọi là hết nước chấm.
Nếu không phải sự chiếm hữu quá đà và tính cách đó của hắn thì có lẽ đã có hàng tá phụ nữ nhào tới, nhưng thực tế thì họ còn không dám bắt chuyện với hắn kia kìa.
Lục Tư Nghiêm ra lệnh cho quản gia Dương lái xe đi, chiếc xe bắt đầu di chuyển.
"A Nghiêm, em có cái này khoe với anh nè!” Cô lấy bản sao hợp đồng vừa nãy ra: "Tada, anh bất ngờ không? Em được Chernov mời làm mẫu ảnh cho sợi dây chuyền sắp ra mắt đó!”
Trông Ninh Sương vui như mở cờ, hắn cầm bản hợp đồng xem sơ, tiện hỏi: "Hắn ta sao lại mời em?”
"Ồ, anh ta bảo em phù hợp với mẫu vòng đó. Hì, có lẽ là do em đẹp á!” Gì chứ cô hơi bị tự tin vào nhan sắc trời ban của mình.
Sắc mặt mới giây trước còn bình thường giây sau lại hóa than, cô nói tên Chernov thấy cô phù hợp còn mời làm mẫu ảnh, vậy há chẳng phải là hắn ta để ý nhan sắc của vợ hắn sao!?
Đúng như tiên đoán từ trước, Ninh Sương biết hắn đen mặt vì cái gì, không hoảng loạn trước sát khí dày đặc từ hắn, nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay gân guốc của hắn: "A Nghiêm, anh đẹp trai hơn tên Chernov nhiều, em chỉ mê mỗi anh thôi.”
Lục Tư Nghiêm: "Vậy em sẽ thích người khác đẹp trai hơn anh?"
Tên Lục Tư Nghiêm thối tha chết tiệt, cô đã xuống nước dỗ dành mà còn nghĩ đi đâu không!
“Anh là đẹp trai nhất, số một thế giới! Nếu có đẹp hơn chắc chắn là phẫu thuật thẩm mỹ rồi! Em chỉ thích nét đẹp trời ban sẵn thôi~” Cô chu miệng nhỏ.
Quản gia Dương nhịn cười không nổi chỉ có thể tự bấu tay mình để tiếng cười không thoát ra.
"Không, chắc là ai nhắc em thôi, chúng ta tiếp tục nói chuyện đi”
[.....]
Tia nắng gắt chiếu lên một mảng lớn sân trường, Ninh Sương tạm biệt Lâm Tuyết Tuyết rồi đi đến trước cổng trường bắt xe taxi đến thẳng trung tâm thương mại.
Hôm nay là tiệc mừng thọ của ông nội, cô phải đi chuẩn bị váy vóc cho đẹp để còn gặp khách khứa ở nhà chính. Cũng may hôm nay chỉ có một tiết vào buổi chiều, cô ghé qua kí túc tắm rửa sạch sẽ rồi bắt đầu đi chuẩn bị vừa hay khá dư thời gian.
Lần này về nhà chính, cô đương nhiên chạm mặt cô em gái lâu ngày chưa gặp gỡ- Diệp Uyển Như.
Đi thẳng vào trong, cô rảo bước vào một cửa hàng lớn tron trung tâm thương
mại bắt đầu công cuộc chọn váy. Các mẫu váy đầm ở đây đều có cái giá trên trời, cái thấp nhất cũng là 15,000 tệ. Nhưng đại ma đầu họ Lục đã nhét cho cô tấm thẻ đen quyền lực bảo cô đi mua sắm tùy thích, hắn sẽ đến đón sau.
Sau một hồi lựa chọn qua lại, cô lựa được cái mình ưng ý, thanh toán xong đem nó đi vô khu thay đồ, cắt mác rồi thay luôn.
"Cảm ơn quý khách đã ghé ủng hộ.” Nhân viên cửa hàng cung kính gập người.
Cô đồng nghiệp tò mò nhìn theo bóng dáng đầy quyến rũ của cô, hỏi: "Cô biết cái người đó không? Đẹp, sang, còn chi tiền mua chiếc váy giá gấp đôi tháng lương của tụi mình.
Nhân viên vừa rồi lắc đầu: " Không biết, nhìn lạ thật.”
[.]
Lên taxi, Ninh Sương bảo tài xế ghé qua một salon làm tóc lớn ở gần đấy. Nhân viên tiệm niềm nở tiếp đón, dẫn cô vào trong, thợ làm tóc thì nhiệt tình tư vấn kiểu tóc.
“Cô muốn cắt hay là tạo kiểu? Nhìn đồ trên người tôi nghĩ cô đi dự tiệc có phải không? Vừa hay tôi thấy kiểu uốn gợn sóng mềm mại khá hợp với khuôn mặt của cô, kiểu đó cũng khá được ưa chuộng.”
Ninh Sương gật đầu: "Vậy cứ chọn kiểu đó đi, làm nhanh giúp tôi nhé.”
"Được!”
Sau khoảng 2 tiếng hì hục, mái tóc Ninh Sương đã được khoác một lớp áo mới, mái tóc đen tuyền uốn gợn sóng vô cùng đẹp, quả nhiên làm tóc giống như thay đầu quả không sai vào đâu. Nhìn thời gian còn dư dả, Ninh Sương chọn gói makeup tiệc luôn vì cô không mang theo đồ trang điểm, cũng chẳng tiện quay lại kí túc xá.
Đang ở bước tô son gần chót, điện thoại của cô bỗng đổ chuông, là Lục Tư Nghiêm gọi tới.
[Sương Sương, sắp xong chưa?] Xe hắn đang đậu trước cửa tiệm salon, ánh nhìn của người trong tiệm đều đổ dồn lên chiếc Bentley Mulsanne màu đen sang trọng, có lẽ là hắn theo định vị điện thoại của cô mà đến.
Đợi xịt khóa nền xong, cô hài lòng khen ngợi: "Thợ ở đây làm rất hợp ý tôi, lần sau tôi nhất định sẽ ghé đến,” nói xong cô đưa thẻ thanh toán rồi lên xe hắn
rời đi.
Khác với mọi khi, hôm nay hắn không mặc vest đen như mọi khi mà diện suit kết hợp với áo sơ mi trắng cùng cà vạt, dáng người hắn mặc lên quả nhiên nhìn vô cùng tôn bộ suit đắt tiền lại hoàn mỹ đến từng chi tiết. Khuôn mặt nghiêm nghị lạnh lùng không nhìn ra cảm xúc, hàng lông mày kiếm sắc và chiếc mũi cao, đường nét rõ ràng sắc sảo, nét đẹp lai Âu và Á đặc trưng của Lục Tư Nghiêm, tổng thể cứ phải gọi là hết nước chấm.
Nếu không phải sự chiếm hữu quá đà và tính cách đó của hắn thì có lẽ đã có hàng tá phụ nữ nhào tới, nhưng thực tế thì họ còn không dám bắt chuyện với hắn kia kìa.
/32
|