Edit+Beta: Minh Miu
Việt Lăng Thiên rất hi vọng thời gian nghỉ của anh vừa vặn đúng kì nghỉ hè và nghỉ đông của Hứa Duệ, như vậy hai người có nhiều thời gian ở chung hơn. Nhưng ngày nghỉ của quân nhân, trừ phi là tình huống đặc biệt, bằng không thì đều phải do cấp trên phê duyệt. Giống như lúc này, kì nghỉ của Việt Lăng Thiên không thể theo ý mình nghỉ vào nghỉ đông hay hè được, cho dù anh là chức vụ thượng tướng, vẫn là phải phục tùng an bài. Đây là quân đội, Hứa Duệ với tư cách là người nhà quân nhân, cũng phải chấp nhận.
Hứa Duệ vuốt những sợi tóc của Tiểu Hàng đang dán vào mặt cậu, vừa định quay đầu, Tiểu Hàng lập tức ‘ừm’ hai cái, cái tay béo béo lại ôm chặt Hứa Duệ. Hứa Duệ đành phải đình chỉ bất động, trấn an mà vỗ vỗ tiểu mập mạp, có chút hâm mộ Việt Lăng Thiên ôm Tiểu Tường. Tiểu Tường nhu thuận hơn nhiều, hơn nữa thể lượng cũng nhẹ hơn nhiều.
“Em chờ một chút.” Việt Lăng Thiên nhịn không được cười khẽ, anh đem Tiểu Tường nhẹ nhàng đặt trên giường mới đi qua chuẩn bị tiếp nhận Tiểu Hàng trong ngực Hứa Duệ.
Tiểu Hàng bình thường rất thích cười, cũng rất thích chơi với ba, nhưng khi cậu mệt mỏi, nếu như Việt Lăng Thiên và Hứa Duệ đều có ở, cậu chỉ ôm Hứa Duệ. Tiểu mập mạp vừa ôm thì không có cảm giác quá nặng, nhưng ôm lâu, cánh tay thật sự sẽ run lên.
Thật vất vả đem Tiểu Hàng đặt vào trong ngục Việt Lăng Thiên, Hứa Duệ nhẹ nói: “Trương đại ca tìm anh sẽ không phải nói đến việc liên quan đến cha chứ?”
“Nếu không thì còn việc gì nữa?” Việt Lăng Thiên vỗ nhẹ mông mập của con trai, chuẩn bị chờ nó ngủ lại ngủ đến quen một chút mới thả lại trên giường: “Các con đều nhanh đến hai tuổi anh ta còn không có theo đuổi được cha em, chậm chết đi được.”
Hứa Duệ cười nhẹ: “Cha không đáp ứng, Trương đại ca cũng không có biện pháp.”
Việt Lăng Thiên nhìn Hứa Duệ, hỏi: “Vậy còn em? Em có thể chấp nhận Trương Thiên Lâm làm bố dượng sao?”
Hứa Duệ xoắn xuýt một lát, mới nói: “Em sẽ tôn trọng quyết định của cha.”
“Hửm?”
Hứa Duệ ngồi ở mép giường, gãi gãi đầu nói: “Trương đại ca nhỏ hơn cha một con giáp, cha nói với điều kiện của Trương đại ca có thể tìm người tốt hơn.”
“Vậy em nghĩ như thế nào?”
“Em nghĩ thế nào không quan trọng? Chỉ cần Trương đại ca đối với cha tốt, trung thành, tuổi tác không là vấn đề. Nhưng cha cân nhắc quá nhiều chuyện.”
Việt Lăng Thiên thay song bào thai đắp chăn nhỏ: “Cha nếu không để ý đến Trương Thiên Lâm, căn bản sẽ không nghĩ nhiều như vậy.”
“Hai năm qua Trương đại ca một mực đi theo bên cha, xuất phát từ nội tâm đào gan móc phổi. Ngay cả ông ngoại và ông ngoại nhỏ đều bị anh ấy làm cảm động, cha không có khả năng không cảm nhận được. Nhưng cha là không nghĩ cùng Trương đại ca cùng một chỗ.” Hứa Duệ nghiêng đầu nhìn Việt Lăng Thiên, có chút chua: “Anh đều không có theo đuổi em chúng ta liền kết hôn.”
Việt Lăng Thiên nắm mặt Hứa Duệ nhịn cười: “Nếu không, anh hiện tại bắt đầu theo đuổi em?”
Hứa Duệ cũng chua xót cho chính mình giọng điệu trêu chọc nở nụ cười, cậu đẩy tay Việt Lăng Thiên: “Đều là chồng già chồng già rồi, anh tranh thủ thời gian dành cho Tiểu Hàng và Tiểu Tường đi, một năm mới gặp một lần, miễn cho bọn nhỏ không nhận anh làm người nhà.”
Việt Lăng Thiên nhìn Hứa Duệ cười không nói một lời. Kì thật, anh còn thật không có theo đuổi người này đâu. Sinh ra tại Việt gia gia thế hiển hách, bản thân điều kiện lại xuất sắc như vậy, nam nhân theo đuổi Việt Lăng Thiên như người mù chạy theo mốt, cái đó tự nhiên không cần anh tự thân xuất mã? dammy9694.wordpress.com
Hai người rời khỏi phòng ngủ, Hứa Duệ duỗi lưng một cái. Nếu như nói ôm Tiểu Hàng là việc tốn thể lực, như vậy chơi cùng song bào thai, chính là một việc tốn thể lực hơn. So với cậu ở trường huấn luyện càng mệt hơn.
Việt Lăng Thiên đưa tay ôm eo Hứa Duệ, tại cái gáy bóng loáng cắn một cái: “Em cũng đi ngủ một lát đi, cơm tối anh sẽ gọi em.”
“Cũng được.” Hứa Duệ cũng thật sự là mệt mỏi, cậu nắm tay Việt Lăng Thiên quay đầu: “Anh thì sao? Muốn hay không cũng ngủ một lát?”
Việt Lăng Thiên cười: “Trương Thiên Lâm lát nữa sẽ tới.”
“Ừm.” Hứa Duệ nghĩ đến, vừa rồi hai người mới nói chuyện của hắn và Lý Văn Triết.
Hứa Duệ trước khi sắp vào phòng đột nhiên nhớ lại Lý Văn Triết đã từng nói với cậu, vì vậy cậu nói với Việt Lăng Thiên: “Cái kia, Lăng Thiên, cha nói ông ấy tạm thời sẽ không cân nhắc đến việc yêu đương và kết hôn. Nếu như có thể mà nói, cha hi vọng anh khuyên nhủ Trương đại ca.”
“Ừm, anh trong lòng hiểu rõ, em nhanh đi nghỉ ngơi đi.”
Đợi Hứa Duệ ngủ rồi, Việt Lăng Thiên mới tiến vào thư phòng bắt đầu xử lý công việc.
Đối với Trương Thiên Lâm chấp nhất theo đuổi Lý Văn Triết, Việt Lăng Thiên luôn không tỏ thái độ tán thành hay phản đối. Cấp dưới có khả năng trở thành trưởng bối của mình, Việt Lăng Thiên tuyệt đối không chú ý, nhưng anh nghĩ, Lý Văn Triết có lẽ cũng cân nhắc đến điểm này?
Một khi bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng. Sau khi Lý Văn Triết ly hôn, quả quyết sẽ không giống lúc còn trẻ hành đồng bằng tình cảm, y sẽ suy nghĩ cân nhắc kĩ càng hơn. Y thương Hứa Duệ như vậy, lại cảm kích Việt gia, như vậy khẳng định tâm lý Lý Văn Triết chuyện gì cũng vì bọn họ suy nghĩ trước tiên. Có lẽ gần đây không nói chuyện riêng, Trương Thiên Lâm tính tình trầm lặng cho nên vẫn không tìm được lý do của y đi?
Việt Lăng Thiên nghĩ nghĩ, mở thiết bị điện tử: “Cha vợ, xin chào.”
“Lăng Thiên, các con về nhà rồi?” Lý Văn Triết mỉm cười, lịch sự nho nhã, nhìn kĩ vẫn còn rất trẻ. Cùng Trương Thiên Lâm khuôn mặt lúc nào cũng nghiêm túc ngược lại rất xứng đôi.
“Cha vợ ngài hiện tại có thời gian không? Không bằng tới cùng nhau ăn cơm.” Việt Lăng Thiên khóe miệng hiện ra ý cười nhàn nhạt: “Hôm nay Tiểu Hàng và Tiểu Tường chơi đến điên cuồng, làm Tiểu Duệ mệt mỏi. Đêm nay sẽ làm một ít món ăn cổ truyền, còn có món súp cách thủy cha vợ thích.”
Đối với Việt Lăng Thiên mời, Lý Văn Triết có chút ngạc nhiên, nhưng vẫn là cười đáp ứng. Hứa Duệ mang theo song bào thai trở về biệt thự Thanh Chuyên, Lý Văn Triết liền thường xuyên đi qua giúp Hứa Duệ, cùng Tiểu Hàng và Tiểu Tường chơi. Mỗi tuần cũng sẽ đi qua đón song bào thai. Từ ngay Việt Lăng Thiên trở về, y cũng rất ít đi qua, Lý Văn Triết muốn cho hai phu phu trường kì phải ở riêng có thêm nhiều thời gian bên nhau.
Mặt khác, Lý Văn Triết còn muốn lén nói chuyện với Việt Lăng Thiên. Chuyện Hứa Hòa Thắng đã kết thúc, Trương Thiên Lâm căn bản không cần lại ở bên cạnh y. Tuy Trương Thiên Lâm rất tài giỏi, rất đáng tin cậy, đối với y càng tận tâm tận lực hơn, nhưng Lý Văn Triết cho rằng, Trương Thiên Lâm đáng giá có được người tốt hơn.
Việt Lăng Thiên tắt thiết bị điện tử, xoa trán mỉm cười. Trương Thiên Lâm tại mặt tình cảm lề mà lề mề tuyệt không dứt khoát, hoàn toàn không phải là tác phong quân nhân. Hôm nay anh muốn Lý Văn Triết và Trương Thiên Lâm hiểu rõ, đến cùng bọn họ có phải là anh có tình em có ý hay không?
Nhân sinh của con người vốn ngắn ngủi, cho dù hiện tại y học khoa học phát triển, tuổi thọ bình quân của con người cũng chỉ có 120 năm mà thôi. Người có tình cùng một chỗ, những cái khác không có gì để băn khoăn lại có cái gì quan trọng hơn nữa?
Lý Văn Triết bên này khởi hành người máy phi hành tiến về phía biệt thự Thanh Chuyên, bên kia Trương Thiên Lâm đã tới rồi.
Sau khi đối với cấp trên thực hiện nghi thức hành lễ, Trương Thiên Lâm rất nghiêm túc hướng Việt Lăng Thiên cung kính lễ độ: “Thượng tướng, thuộc hạ khẩn cần ngài xác định thái độ với Văn Triết, ngài không phản đối tôi cùng anh ấy.”
Việt Lăng Thiên buông tay: “Tôi đều không có phản đối.”
Trương Thiên Lâm khom người gật đầu: “Cảm ơn, nhưng vẫn là mong ngài chính miệng nói cho Văn Triết ngài đồng ý cho chúng tôi cùng một chỗ.”
Việt Lăng Thiên gật đầu: “Tôi sẽ nói với cha. Nếu như tôi nói cha vẫn không chấp nhận anh, anh muốn làm như thế nào?”
Trương Thiên Lâm trầm mặc hồi lâu: “Tôi sẽ ở lại bên cạnh anh ấy.”
Quả thật là đầu gỗ. Việt Lăng Thiên buông buông tay: “Anh mỗi ngày đều xoay quanh cha, đã hai năm rồi, quan hệ của hai người một chút tiến triển đều không có. Anh liền không suy nghĩ biện pháp khác?”
Trương Thiên Lâm rủ xuống tầm mắt, trong lòng của hắn cũng sốt ruột, nhưng hắn không biết có thể dùng phương pháp gì để đả động tâm Lý Văn Triết? dammy9694.wordpress.com
Nhìn Trương Thiên Lâm thất lạc, Việt Lăng Thiên trong nội tâm cũng thở dài.
Kì thật Trương Thiên Lâm tính cách như vậy, Việt Lăng Thiên cảm thấy hắn rất thích hợp thân cận kết hôn, bằng không thì bảo cái đầu gỗ chính mình tìm, thật đúng là tìm không được vợ rồi.
Được rồi, hiện tại Trương Thiên Lâm thông suốt yêu Lý Văn Triết, nhưng hắn lại không hiểu theo đuổi như thế nào. Mà Lý Văn Triết lại là người có kinh nghiệm sống, từng trải qua nhiều khó khăn, Lý Văn Triết sẽ không dễ dàng lại tiếp thu một đoạn tình cảm khác, huống hồ hai người tuổi tác lại chênh lệch lớn như vậy, liền đã định trước đoạn tình cảm này của Trương Thiên Lâm chỉ có thể rơi vào trạng thái bị động. Trừ phi Lý Văn Triết tiếp nhận hắn, hoặc là Trương Thiên Lâm buông tay, bằng không thì thật đúng là chỉ có thể khổ sở chờ đợi rồi.
Việt Lăng Thiên khiêu mi, hỏi Trương Thiên Lâm đang cúi đầu: “Anh theo cha vợ nói rõ mấy lần?”
Trương Thiên Lam ngẩng đầu: “Ngày chín mỗi tháng tôi liền hướng Lý Văn Triết thổ lộ một lần.”
“Phốc ” Việt Lăng Thiên nhịn không được bật cười: “Có quy luật à, sát! Vì cái gì là ngày chín thổ lộ?”
“Số chín biểu hiện trường kì lâu dài.”
“Phục anh! Anh đây là đem người ta bồi dưỡng thành quen, cái đó còn có kinh hỉ à?”
“…” Trương Thiên Lâm lại cúi đầu.
Việt Lăng Thiên sờ sờ cổ tay lơ đãng nói: “Anh có nghĩ tới hay không ‘khoảng cách sinh ra cái đẹp’? Anh mỗi ngày đều xuất hiện trước mặt cha vợ, mỗi tháng thổ lộ một lần, người ta đều quen trở thành tự nhiên rồi. Dù sao nhận hay không nhận anh đều ở đó, cũng không có cái gì quý giá. Không bằng, tôi sai anh đi vũ trụ công tác? Như vậy, tôi đoán chừng cha vợ tôi sẽ không quen không có anh bên cạnh, thuận tiện sẽ nhớ tới anh, sau đó sẽ yêu anh, nhớ anh. Anh cảm thấy như thế nào? Hoàn thành nhiệm vụ rồi anh trở về, anh lại hướng cha thổ lộ, nói không chừng cha vợ sẽ đồng ý.”
Trương Thiên Lâm trầm mặc hồi lâu, lắc đầu lại gật đầu: “Nếu như thượng tướng có nhiệm vụ muốn tôi đi chấp hành, tôi khẳng định phục tùng mệnh lệnh. Nếu như Văn Triết còn không chấp nhận tôi, cái đó chứng tỏ anh ấy cảm thấy tôi còn chưa đủ tốt?”
“Đây không phải vấn đề tốt hay không” Việt Lăng Thiên gõ mặt bàn: “Anh hai năm qua trong mắt chỉ có cha, anh nhìn không tới những người khác, anh chính là tư tưởng hạn chế. Anh rời đi địa cầu một chuyến, có lẽ đối với tình cảm của anh với Lý Văn Triết sẽ có biến đổi. Nếu như anh trở về lần nữa thổ lộ, cha vợ tôi vẫn không chấp nhận, tôi hi vọng anh có thể buông.”
“Thực sự có nhiệm vụ?”
“Ừ. Anh là người thích hợp để chọn.” Việt Lăng Thiên chân mày cau lại, kì thật anh vốn không muốn lại để cho Trương Thiên Lâm đi, nhiệm vụ tương đối nguy hiểm. Nhưng chính là bởi vì nguy hiểm, anh mới muốn gọi Trương Thiên Lâm đi. Trương Thiên Lâm trong nội tâm có Lý Văn Triết, như vậy vô luận điều kiện ác liệt cỡ nào, hắn đều sẽ cố gắng còn sống trở về.
Việt Lăng Thiên gương mắt lên nhìn Trương Thiên Lâm: “Nhiệm vụ cấp một. Nếu như anh không muốn đi, tôi không miễn cưỡng.”
Trương Thiêm Lâm đứng lên nghiêm: “Tôi đi.”
Đàn ông có thể có tình cảm dịu dàng, nhưng Trương Thiên biết rõ, nhiệm vụ cấp một đều là liên quan đến an nguy của địa cầu, hắn làm sao có thể sẽ bởi vì nữ nhi tình trường mà không đi? Đó căn bản không cần cũng không cần cân nhắc. Hắn là quân nhân. Dù cho chỉ là quân nhân của gia tộc Việt gia.
Trương Thiên Lâm đi rồi, Việt Lăng Thiên đẩy của phòng Tiểu Hàng và Tiểu Tường,quả nhiên Lý Văn Triết ở bên trong. dammy9694.wordpress.com
Việt Lăng Thiên đến gần Lý Văn Triết: “Cha vợ.”
Lý Văn Triết ngẩng đầu, trong ánh mắt cảm xúc rất phức tạp: “Nhiệm vụ cấp một…rất nguy hiểm sao?”
“Ừ.”
Lý Văn Triết quay đầu nhìn Tiểu Hàng và Tiểu Tường ngủ say, một hồi lâu mới hỏi: “Con không thể phái người khác đi?”
“Trương Thiên Lâm là quân nhân, con nói, anh ta là người thích hợp nhất.” Việt Lăng Thiên thấp giọng nói: “Anh ta tiếp nhận nhiệm vụ, ngày mai sẽ cùng ngài nói lời tạm biệt, ngày mốt bắt đầu đi căn cứ huấn luyện đặc biệt.”
Lý Văn Triết cũng nói không rõ cảm giác chính mình là gì, chỉ là lòng của y loạn thành một đoàn: “Sẽ bao lâu?”
“Thuân lợi mà nói, nửa năm.”
“Nếu không thuận lợi?” Lý Văn Triết nóng nảy.
Việt Lăng Thiên nhìn Lý Văn Triết: “Con mang người đi, cự tuyệt ‘không thuận lợi’.”
“…”
“Nếu như ngài cũng yêu Trương Thiên Lâm, xin nói cho anh ta biết. Vô luận gặp tình huống như thế nào, anh ta nhất đinh sẽ đem hết toàn lực trở về, bởi vì anh ta thật sự yêu ngài.”
“Con và Tiểu Duệ đều hi vọng ngài hạnh phúc, vui vẻ. Sinh hay không sinh con, tuổi tác chênh lệch hay không những cái này đều không phải là vấn đề, thật sự. Chúng con đều không phản đối hai người cùng một chỗ.”
“…”
“Nếu như này mai tại lúc anh ta nói với ngài lời tạm biệt ngài nói cho Trương Thiên Lâm biết ngài đối với anh ta cũng có tình cảm, con nghĩ, Trương Thiên Lâm lúc đi đặc huấn sẽ càng cố gắng…”
“…”
Lý Văn Triết tâm loạn như ma, không có phát hiện trong ánh mắt của Việt Lăng Thiên hiện lên vẻ đắc ý.
Việt Lăng Thiên rất hi vọng thời gian nghỉ của anh vừa vặn đúng kì nghỉ hè và nghỉ đông của Hứa Duệ, như vậy hai người có nhiều thời gian ở chung hơn. Nhưng ngày nghỉ của quân nhân, trừ phi là tình huống đặc biệt, bằng không thì đều phải do cấp trên phê duyệt. Giống như lúc này, kì nghỉ của Việt Lăng Thiên không thể theo ý mình nghỉ vào nghỉ đông hay hè được, cho dù anh là chức vụ thượng tướng, vẫn là phải phục tùng an bài. Đây là quân đội, Hứa Duệ với tư cách là người nhà quân nhân, cũng phải chấp nhận.
Hứa Duệ vuốt những sợi tóc của Tiểu Hàng đang dán vào mặt cậu, vừa định quay đầu, Tiểu Hàng lập tức ‘ừm’ hai cái, cái tay béo béo lại ôm chặt Hứa Duệ. Hứa Duệ đành phải đình chỉ bất động, trấn an mà vỗ vỗ tiểu mập mạp, có chút hâm mộ Việt Lăng Thiên ôm Tiểu Tường. Tiểu Tường nhu thuận hơn nhiều, hơn nữa thể lượng cũng nhẹ hơn nhiều.
“Em chờ một chút.” Việt Lăng Thiên nhịn không được cười khẽ, anh đem Tiểu Tường nhẹ nhàng đặt trên giường mới đi qua chuẩn bị tiếp nhận Tiểu Hàng trong ngực Hứa Duệ.
Tiểu Hàng bình thường rất thích cười, cũng rất thích chơi với ba, nhưng khi cậu mệt mỏi, nếu như Việt Lăng Thiên và Hứa Duệ đều có ở, cậu chỉ ôm Hứa Duệ. Tiểu mập mạp vừa ôm thì không có cảm giác quá nặng, nhưng ôm lâu, cánh tay thật sự sẽ run lên.
Thật vất vả đem Tiểu Hàng đặt vào trong ngục Việt Lăng Thiên, Hứa Duệ nhẹ nói: “Trương đại ca tìm anh sẽ không phải nói đến việc liên quan đến cha chứ?”
“Nếu không thì còn việc gì nữa?” Việt Lăng Thiên vỗ nhẹ mông mập của con trai, chuẩn bị chờ nó ngủ lại ngủ đến quen một chút mới thả lại trên giường: “Các con đều nhanh đến hai tuổi anh ta còn không có theo đuổi được cha em, chậm chết đi được.”
Hứa Duệ cười nhẹ: “Cha không đáp ứng, Trương đại ca cũng không có biện pháp.”
Việt Lăng Thiên nhìn Hứa Duệ, hỏi: “Vậy còn em? Em có thể chấp nhận Trương Thiên Lâm làm bố dượng sao?”
Hứa Duệ xoắn xuýt một lát, mới nói: “Em sẽ tôn trọng quyết định của cha.”
“Hửm?”
Hứa Duệ ngồi ở mép giường, gãi gãi đầu nói: “Trương đại ca nhỏ hơn cha một con giáp, cha nói với điều kiện của Trương đại ca có thể tìm người tốt hơn.”
“Vậy em nghĩ như thế nào?”
“Em nghĩ thế nào không quan trọng? Chỉ cần Trương đại ca đối với cha tốt, trung thành, tuổi tác không là vấn đề. Nhưng cha cân nhắc quá nhiều chuyện.”
Việt Lăng Thiên thay song bào thai đắp chăn nhỏ: “Cha nếu không để ý đến Trương Thiên Lâm, căn bản sẽ không nghĩ nhiều như vậy.”
“Hai năm qua Trương đại ca một mực đi theo bên cha, xuất phát từ nội tâm đào gan móc phổi. Ngay cả ông ngoại và ông ngoại nhỏ đều bị anh ấy làm cảm động, cha không có khả năng không cảm nhận được. Nhưng cha là không nghĩ cùng Trương đại ca cùng một chỗ.” Hứa Duệ nghiêng đầu nhìn Việt Lăng Thiên, có chút chua: “Anh đều không có theo đuổi em chúng ta liền kết hôn.”
Việt Lăng Thiên nắm mặt Hứa Duệ nhịn cười: “Nếu không, anh hiện tại bắt đầu theo đuổi em?”
Hứa Duệ cũng chua xót cho chính mình giọng điệu trêu chọc nở nụ cười, cậu đẩy tay Việt Lăng Thiên: “Đều là chồng già chồng già rồi, anh tranh thủ thời gian dành cho Tiểu Hàng và Tiểu Tường đi, một năm mới gặp một lần, miễn cho bọn nhỏ không nhận anh làm người nhà.”
Việt Lăng Thiên nhìn Hứa Duệ cười không nói một lời. Kì thật, anh còn thật không có theo đuổi người này đâu. Sinh ra tại Việt gia gia thế hiển hách, bản thân điều kiện lại xuất sắc như vậy, nam nhân theo đuổi Việt Lăng Thiên như người mù chạy theo mốt, cái đó tự nhiên không cần anh tự thân xuất mã? dammy9694.wordpress.com
Hai người rời khỏi phòng ngủ, Hứa Duệ duỗi lưng một cái. Nếu như nói ôm Tiểu Hàng là việc tốn thể lực, như vậy chơi cùng song bào thai, chính là một việc tốn thể lực hơn. So với cậu ở trường huấn luyện càng mệt hơn.
Việt Lăng Thiên đưa tay ôm eo Hứa Duệ, tại cái gáy bóng loáng cắn một cái: “Em cũng đi ngủ một lát đi, cơm tối anh sẽ gọi em.”
“Cũng được.” Hứa Duệ cũng thật sự là mệt mỏi, cậu nắm tay Việt Lăng Thiên quay đầu: “Anh thì sao? Muốn hay không cũng ngủ một lát?”
Việt Lăng Thiên cười: “Trương Thiên Lâm lát nữa sẽ tới.”
“Ừm.” Hứa Duệ nghĩ đến, vừa rồi hai người mới nói chuyện của hắn và Lý Văn Triết.
Hứa Duệ trước khi sắp vào phòng đột nhiên nhớ lại Lý Văn Triết đã từng nói với cậu, vì vậy cậu nói với Việt Lăng Thiên: “Cái kia, Lăng Thiên, cha nói ông ấy tạm thời sẽ không cân nhắc đến việc yêu đương và kết hôn. Nếu như có thể mà nói, cha hi vọng anh khuyên nhủ Trương đại ca.”
“Ừm, anh trong lòng hiểu rõ, em nhanh đi nghỉ ngơi đi.”
Đợi Hứa Duệ ngủ rồi, Việt Lăng Thiên mới tiến vào thư phòng bắt đầu xử lý công việc.
Đối với Trương Thiên Lâm chấp nhất theo đuổi Lý Văn Triết, Việt Lăng Thiên luôn không tỏ thái độ tán thành hay phản đối. Cấp dưới có khả năng trở thành trưởng bối của mình, Việt Lăng Thiên tuyệt đối không chú ý, nhưng anh nghĩ, Lý Văn Triết có lẽ cũng cân nhắc đến điểm này?
Một khi bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng. Sau khi Lý Văn Triết ly hôn, quả quyết sẽ không giống lúc còn trẻ hành đồng bằng tình cảm, y sẽ suy nghĩ cân nhắc kĩ càng hơn. Y thương Hứa Duệ như vậy, lại cảm kích Việt gia, như vậy khẳng định tâm lý Lý Văn Triết chuyện gì cũng vì bọn họ suy nghĩ trước tiên. Có lẽ gần đây không nói chuyện riêng, Trương Thiên Lâm tính tình trầm lặng cho nên vẫn không tìm được lý do của y đi?
Việt Lăng Thiên nghĩ nghĩ, mở thiết bị điện tử: “Cha vợ, xin chào.”
“Lăng Thiên, các con về nhà rồi?” Lý Văn Triết mỉm cười, lịch sự nho nhã, nhìn kĩ vẫn còn rất trẻ. Cùng Trương Thiên Lâm khuôn mặt lúc nào cũng nghiêm túc ngược lại rất xứng đôi.
“Cha vợ ngài hiện tại có thời gian không? Không bằng tới cùng nhau ăn cơm.” Việt Lăng Thiên khóe miệng hiện ra ý cười nhàn nhạt: “Hôm nay Tiểu Hàng và Tiểu Tường chơi đến điên cuồng, làm Tiểu Duệ mệt mỏi. Đêm nay sẽ làm một ít món ăn cổ truyền, còn có món súp cách thủy cha vợ thích.”
Đối với Việt Lăng Thiên mời, Lý Văn Triết có chút ngạc nhiên, nhưng vẫn là cười đáp ứng. Hứa Duệ mang theo song bào thai trở về biệt thự Thanh Chuyên, Lý Văn Triết liền thường xuyên đi qua giúp Hứa Duệ, cùng Tiểu Hàng và Tiểu Tường chơi. Mỗi tuần cũng sẽ đi qua đón song bào thai. Từ ngay Việt Lăng Thiên trở về, y cũng rất ít đi qua, Lý Văn Triết muốn cho hai phu phu trường kì phải ở riêng có thêm nhiều thời gian bên nhau.
Mặt khác, Lý Văn Triết còn muốn lén nói chuyện với Việt Lăng Thiên. Chuyện Hứa Hòa Thắng đã kết thúc, Trương Thiên Lâm căn bản không cần lại ở bên cạnh y. Tuy Trương Thiên Lâm rất tài giỏi, rất đáng tin cậy, đối với y càng tận tâm tận lực hơn, nhưng Lý Văn Triết cho rằng, Trương Thiên Lâm đáng giá có được người tốt hơn.
Việt Lăng Thiên tắt thiết bị điện tử, xoa trán mỉm cười. Trương Thiên Lâm tại mặt tình cảm lề mà lề mề tuyệt không dứt khoát, hoàn toàn không phải là tác phong quân nhân. Hôm nay anh muốn Lý Văn Triết và Trương Thiên Lâm hiểu rõ, đến cùng bọn họ có phải là anh có tình em có ý hay không?
Nhân sinh của con người vốn ngắn ngủi, cho dù hiện tại y học khoa học phát triển, tuổi thọ bình quân của con người cũng chỉ có 120 năm mà thôi. Người có tình cùng một chỗ, những cái khác không có gì để băn khoăn lại có cái gì quan trọng hơn nữa?
Lý Văn Triết bên này khởi hành người máy phi hành tiến về phía biệt thự Thanh Chuyên, bên kia Trương Thiên Lâm đã tới rồi.
Sau khi đối với cấp trên thực hiện nghi thức hành lễ, Trương Thiên Lâm rất nghiêm túc hướng Việt Lăng Thiên cung kính lễ độ: “Thượng tướng, thuộc hạ khẩn cần ngài xác định thái độ với Văn Triết, ngài không phản đối tôi cùng anh ấy.”
Việt Lăng Thiên buông tay: “Tôi đều không có phản đối.”
Trương Thiên Lâm khom người gật đầu: “Cảm ơn, nhưng vẫn là mong ngài chính miệng nói cho Văn Triết ngài đồng ý cho chúng tôi cùng một chỗ.”
Việt Lăng Thiên gật đầu: “Tôi sẽ nói với cha. Nếu như tôi nói cha vẫn không chấp nhận anh, anh muốn làm như thế nào?”
Trương Thiên Lâm trầm mặc hồi lâu: “Tôi sẽ ở lại bên cạnh anh ấy.”
Quả thật là đầu gỗ. Việt Lăng Thiên buông buông tay: “Anh mỗi ngày đều xoay quanh cha, đã hai năm rồi, quan hệ của hai người một chút tiến triển đều không có. Anh liền không suy nghĩ biện pháp khác?”
Trương Thiên Lâm rủ xuống tầm mắt, trong lòng của hắn cũng sốt ruột, nhưng hắn không biết có thể dùng phương pháp gì để đả động tâm Lý Văn Triết? dammy9694.wordpress.com
Nhìn Trương Thiên Lâm thất lạc, Việt Lăng Thiên trong nội tâm cũng thở dài.
Kì thật Trương Thiên Lâm tính cách như vậy, Việt Lăng Thiên cảm thấy hắn rất thích hợp thân cận kết hôn, bằng không thì bảo cái đầu gỗ chính mình tìm, thật đúng là tìm không được vợ rồi.
Được rồi, hiện tại Trương Thiên Lâm thông suốt yêu Lý Văn Triết, nhưng hắn lại không hiểu theo đuổi như thế nào. Mà Lý Văn Triết lại là người có kinh nghiệm sống, từng trải qua nhiều khó khăn, Lý Văn Triết sẽ không dễ dàng lại tiếp thu một đoạn tình cảm khác, huống hồ hai người tuổi tác lại chênh lệch lớn như vậy, liền đã định trước đoạn tình cảm này của Trương Thiên Lâm chỉ có thể rơi vào trạng thái bị động. Trừ phi Lý Văn Triết tiếp nhận hắn, hoặc là Trương Thiên Lâm buông tay, bằng không thì thật đúng là chỉ có thể khổ sở chờ đợi rồi.
Việt Lăng Thiên khiêu mi, hỏi Trương Thiên Lâm đang cúi đầu: “Anh theo cha vợ nói rõ mấy lần?”
Trương Thiên Lam ngẩng đầu: “Ngày chín mỗi tháng tôi liền hướng Lý Văn Triết thổ lộ một lần.”
“Phốc ” Việt Lăng Thiên nhịn không được bật cười: “Có quy luật à, sát! Vì cái gì là ngày chín thổ lộ?”
“Số chín biểu hiện trường kì lâu dài.”
“Phục anh! Anh đây là đem người ta bồi dưỡng thành quen, cái đó còn có kinh hỉ à?”
“…” Trương Thiên Lâm lại cúi đầu.
Việt Lăng Thiên sờ sờ cổ tay lơ đãng nói: “Anh có nghĩ tới hay không ‘khoảng cách sinh ra cái đẹp’? Anh mỗi ngày đều xuất hiện trước mặt cha vợ, mỗi tháng thổ lộ một lần, người ta đều quen trở thành tự nhiên rồi. Dù sao nhận hay không nhận anh đều ở đó, cũng không có cái gì quý giá. Không bằng, tôi sai anh đi vũ trụ công tác? Như vậy, tôi đoán chừng cha vợ tôi sẽ không quen không có anh bên cạnh, thuận tiện sẽ nhớ tới anh, sau đó sẽ yêu anh, nhớ anh. Anh cảm thấy như thế nào? Hoàn thành nhiệm vụ rồi anh trở về, anh lại hướng cha thổ lộ, nói không chừng cha vợ sẽ đồng ý.”
Trương Thiên Lâm trầm mặc hồi lâu, lắc đầu lại gật đầu: “Nếu như thượng tướng có nhiệm vụ muốn tôi đi chấp hành, tôi khẳng định phục tùng mệnh lệnh. Nếu như Văn Triết còn không chấp nhận tôi, cái đó chứng tỏ anh ấy cảm thấy tôi còn chưa đủ tốt?”
“Đây không phải vấn đề tốt hay không” Việt Lăng Thiên gõ mặt bàn: “Anh hai năm qua trong mắt chỉ có cha, anh nhìn không tới những người khác, anh chính là tư tưởng hạn chế. Anh rời đi địa cầu một chuyến, có lẽ đối với tình cảm của anh với Lý Văn Triết sẽ có biến đổi. Nếu như anh trở về lần nữa thổ lộ, cha vợ tôi vẫn không chấp nhận, tôi hi vọng anh có thể buông.”
“Thực sự có nhiệm vụ?”
“Ừ. Anh là người thích hợp để chọn.” Việt Lăng Thiên chân mày cau lại, kì thật anh vốn không muốn lại để cho Trương Thiên Lâm đi, nhiệm vụ tương đối nguy hiểm. Nhưng chính là bởi vì nguy hiểm, anh mới muốn gọi Trương Thiên Lâm đi. Trương Thiên Lâm trong nội tâm có Lý Văn Triết, như vậy vô luận điều kiện ác liệt cỡ nào, hắn đều sẽ cố gắng còn sống trở về.
Việt Lăng Thiên gương mắt lên nhìn Trương Thiên Lâm: “Nhiệm vụ cấp một. Nếu như anh không muốn đi, tôi không miễn cưỡng.”
Trương Thiêm Lâm đứng lên nghiêm: “Tôi đi.”
Đàn ông có thể có tình cảm dịu dàng, nhưng Trương Thiên biết rõ, nhiệm vụ cấp một đều là liên quan đến an nguy của địa cầu, hắn làm sao có thể sẽ bởi vì nữ nhi tình trường mà không đi? Đó căn bản không cần cũng không cần cân nhắc. Hắn là quân nhân. Dù cho chỉ là quân nhân của gia tộc Việt gia.
Trương Thiên Lâm đi rồi, Việt Lăng Thiên đẩy của phòng Tiểu Hàng và Tiểu Tường,quả nhiên Lý Văn Triết ở bên trong. dammy9694.wordpress.com
Việt Lăng Thiên đến gần Lý Văn Triết: “Cha vợ.”
Lý Văn Triết ngẩng đầu, trong ánh mắt cảm xúc rất phức tạp: “Nhiệm vụ cấp một…rất nguy hiểm sao?”
“Ừ.”
Lý Văn Triết quay đầu nhìn Tiểu Hàng và Tiểu Tường ngủ say, một hồi lâu mới hỏi: “Con không thể phái người khác đi?”
“Trương Thiên Lâm là quân nhân, con nói, anh ta là người thích hợp nhất.” Việt Lăng Thiên thấp giọng nói: “Anh ta tiếp nhận nhiệm vụ, ngày mai sẽ cùng ngài nói lời tạm biệt, ngày mốt bắt đầu đi căn cứ huấn luyện đặc biệt.”
Lý Văn Triết cũng nói không rõ cảm giác chính mình là gì, chỉ là lòng của y loạn thành một đoàn: “Sẽ bao lâu?”
“Thuân lợi mà nói, nửa năm.”
“Nếu không thuận lợi?” Lý Văn Triết nóng nảy.
Việt Lăng Thiên nhìn Lý Văn Triết: “Con mang người đi, cự tuyệt ‘không thuận lợi’.”
“…”
“Nếu như ngài cũng yêu Trương Thiên Lâm, xin nói cho anh ta biết. Vô luận gặp tình huống như thế nào, anh ta nhất đinh sẽ đem hết toàn lực trở về, bởi vì anh ta thật sự yêu ngài.”
“Con và Tiểu Duệ đều hi vọng ngài hạnh phúc, vui vẻ. Sinh hay không sinh con, tuổi tác chênh lệch hay không những cái này đều không phải là vấn đề, thật sự. Chúng con đều không phản đối hai người cùng một chỗ.”
“…”
“Nếu như này mai tại lúc anh ta nói với ngài lời tạm biệt ngài nói cho Trương Thiên Lâm biết ngài đối với anh ta cũng có tình cảm, con nghĩ, Trương Thiên Lâm lúc đi đặc huấn sẽ càng cố gắng…”
“…”
Lý Văn Triết tâm loạn như ma, không có phát hiện trong ánh mắt của Việt Lăng Thiên hiện lên vẻ đắc ý.
/78
|