Trường Học Hoàng Gia (Khi Nàng Tiểu Thư Trở Thành Hoàng Tử)

Chương 18: Ngày thứ hai của chuyến du lịch

/52


Nó và mọi người đều tập trung đông đủ ở trước cửa trò chơi kinh dị nhất nước Pháp: Thám hiểm rừng kinh dị!!!

Chỉ nhìn sơ bên ngoài thôi cũng đã thấy u ám đến rùng mình rồi. Ai biết được nguyên cái rừng to lớn như thế sẽ xảy ra bao nhiêu sự cố. Mà lỡ ma trong đó không phải ma giả mà là ma thiệt thì sao? Nó cảm thấy lạnh sống lưng cố nuốt nước miếng đi qua cánh cổng soát vé. Không được, nếu nó bỏ về giữa chừng thế này sẽ bị **** là đồ nhát gan. Nhưng vụ canô hôm qua cũng làm mất hình tượng nó rồi còn đâu nữa? Không, vụ canô khác vụ này khác, dù sao cũng không được bỏ về.

Chân tay run lấp bấp nó đi chậm vào khu rừng. Sao nỡ lòng nào đối xử với nó như thế? Mỗi lượt đi chỉ có ba người thôi là sao? Mà sao nó vào không thấy hai người còn lại đâu nhỉ? Làm ơn đừng bỏ nó trong lúc này, nó sắp xỉu rồi đây.

Chợt nó nhìn thấy bên cái cây có cái gì đó thắp thoáng, không lẽ là ma?

Nó tiến đến gần hơn thấy có người đang cử động… là… một cô gái đang cười như bị điên, nằm trong bồn tắm tự cưa chân mình ra. Nó hốt hoàng la lên:

_Áááá…

Chạy một mạch sâu vào rừng thở hổn hểnh. Chợt nó cảm giác như mình đi quá xa, không biết cò đúng đường không? Lỡ mà bị lạc luôn trong đây là chết chắc. Nó rươm rướm nước mắt cố tìm đường ra.

“Huỵnh!”

Nó giật phắt quay lại. Là… một người đeo mặt nạ, trên tay cầm một cây gậy bóng chày vừa đánh hụt nó. Đây cũng là một nhân vật trong phim kinh dị sao? Nó sợ hãi lùi lại, tên đó chạy đến tấn công nó. Cảm giác như hắn thật sự muốn giết nó, nó cố chạy thật nhanh, hắn ta vẫn đuổi theo. Không lẽ nào hắn muốn giết nó thật?

Nó cố hết sức sinh tồn chạy với tốc lực nhanh nhất có thể của một nhà vô địch maratông. Mẹ ơi tên đó gần sắp tóm được nó rồi. Mãi nhìn đằng sau nó vắp phải cục đá ngã nhào xuống.

“Không! Không!”

Hắn giơ cây gậy lên, nó nhắm nghiền mắt lại… đã đến lúc nó phải chết sao?

“Bộp”

Nó mở mắt ra… sao không đau đớn gì cả? Cái xuất hiện đầu tiên trong mắt nó là gương mặt của Yoon Min. Hắn nhìn nó lo lắng:

_Cô có sao không?

Nó lắc đầu thầm biết ơn hắn đã cứu sống nó lần nữa. Những chưa kịp nói gì thì hắn ngã nhào xuống, sau gáy hắn máu chảy lên láng. Nó sợ hãi la lên:

_Yoon Min! Yoon Min!

Tên cầm gậy cũng chạy mất hút, nó bật khóc đỡ Yoon Min dậy, còn một người nữa đi cùng lượt, nó phải gọi trợ giúp:

_Có ai cứu với… híc có người sắp chết! Làm ơn! Yoon Min à!

_Ji Min! – là tiếng của HinDu, nó mừng rỡ vội la lên:

_Tớ ở đây! HinDu! Làm ơn!

Chỉ mấy giây sau nó thấy bóng dáng HinDu hiện lên trước mặt nó ngạc nhiên nhìn Yoon Min đang gục trên đùi nó, nó nừc nở:

_Yoon Min! HinDu à! Hức hức…

Một động tác nhanh nhất HinDu cõng Yoon Min chạy đi tìm nhân viên trợ giúp, nhân viên đó không ai khác là cô gái đang cưa chân lúc nãy.

Nó thật sự rất sợ, chưa bao giờ nó sợ như thế. Cảm giác này còn đáng sợ hơn cả những ác mộng của nó. Lúc này nó không thể định thần lại được, mặt nó như không còn 1 tí máu, hô hấp khó khăn, chân tay lủng bủng chỉ có nước mắt chảy xuống là di chuyển di nhất trên gương mặt nó. HinDu ôm lấy nó, vút lưng nó nhưng nó biết tay anh cũng đang run rẩy. Không… Yoon Min không được chết! Không thể nào… người chết phải là nó!!!

/52

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status