Trường Sinh Bất Tử Chi Ta Là Đế Tuấn

Chương 146 - Diệt Thiên Thần Tử! Ước Chiến Mười Năm!!

/251


Ba mươi năm sau khi Đại Ân thiên triều tiêu diệt Trung Ương Giáo.Lúc này trên một ngọn núi cao cách Thành Triều Ca trăm dặm có một đám hơn trăm người áo đen đang tụ tập. Bọn chúng chính là số cường giả Thiên Gia do Thiên Thần Tử phái tới tiêu diệt Đại Ân mỗi người trong số đó đều có tu vi đẳng cấp Thiên Cực Cảnh đội hình này có thể nói là đáng sợ vô cùng!!

- Tất cả đã chuẩn bị xong chưa?

Thiên Hiểu Tử dẫn đầu đám người trầm giọng hỏi một tiếng.

- Trưởng lão chúng ta đã chuẩn bị xong rồi!

Trăm cường giả phía sau hắn nghe vậy đồng loạt nói một tiếng.

- Tốt! Vậy tất cả theo ta xuất phát! Nhớ kỹ lần này nhất định dốc toàn lực hủy diệt hoàn toàn Thành Triều Ca tuyệt đối không được có sai sót gì nếu không gia chủ chắc chắn sẽ không tha cho các ngươi!!

Thiên Vận Tử gật đầu trầm giọng nói.

- Vâng!

Trăm cường giả Thiên Gia nghe vậy trầm giọng nói một tiếng rồi tất cả bọn họ cùng lúc hóa quang nhanh chóng bay về hướng Thành Triều Ca.

......

- Các ngươi là ai? Sao dám tự ý phi hành trên vương đô?

Rất nhanh các cường giả Thiên Gia đã bay đến trên bầu trời Thành Triều Ca, một binh sĩ Đại Ân thấy bọn họ xuất hiện lập tức lên tiếng quát hỏi.

- Ngươi là cái thá gì mà dám hỏi bọn ta? Chết đi!!

Thiên Hiểu Tử nghe thấy câu hỏi thì hừ lạnh một tiếng rồi vung ra một chưởng cương về phía người binh sĩ đó.

- Không tốt mau khởi động hộ thành đại trận! Mau báo cho thánh thượng có kẻ địch đánh tới!!

Viên tướng đó thấy vậy kinh hãi quát lên một tiếng.Những người khác nghe vậy nhanh chóng làm theo lời hắn lập tức khởi động hộ thành đại trận rất nhanh trên Thành Triều Ca đã được bao bọc một lớp mô màu vàng đất chống lại chưởng cương của Thiên Hiểu Tử.

- Ầm! Đùng! Oanh! Oanh! Oanh!

Chưởng cương và lớp mô màu vàng đất va chạm vào nhau lập tức làm vang lên một nổ lớn sau đó chưởng cương của Thiên Hiểu Tử từ từ biến mất còn Thành Triều Ca cũng rung chuyển không ngừng.

- Chỉ một hộ thành đại trận mà có thể ngăn cản một chưởng của ta sao? Nội tình của Đại Ân đúng là không đơn giản!!

Thiên Hiểu Tử thấy vậy nhíu mày âm trầm nói một tiếng rồi lại cười lạnh nói:

- Bất quá so với Thiên Gia ta thì kém quá xa! Các ngươi mau cùng ta phá tan tiểu trận này san bằng Thành Triều Ca hủy diệt Đại Ân!!

- Vâng!!

Trăm cường giả Thiên Gia phía sau nghe vậy cũng quát to một tiếng rồi đồng loạt phát ra chưởng cương về phía hộ thành đại trận của Thành Triều Ca.

- Mau! Dốc hết sức phòng ngự! Mau!!

Các tướng sĩ thủ thành của Thành Triều Ca thấy vậy đều kinh hoảng la lên nếu trăm cái chưởng cương này trúng đích thì uy lực không chỉ đơn giản là hủy đi một cái hộ thành đại trận mà còn có thể san bằng cả Thành Triều Ca thành bình địa!!

- Keng! Keng! Keng! Keng.......

- Vù! Vù! Vù.......

Ngay thời khắc nguy cấp bỗng nhiên từ trong Thành Triều Ca có hơn trăm đạo kiếm cương bắn ra phá hủy số chưởng cương đang phóng tới hóa giải một đợt nguy cơ trí mạng. Sau đó hơn trăm cường giả Đại Ân thiên triều do mấy người Văn Trọng, Hoàng Phi Hổ, Tần Mộ Ca, Cố Sơn, Tống Vạn Lý dẫn đầu nhanh chóng bay tới nơi!

- Tham kiến lão thái sư! Tham kiến Vũ Thành Vương! Tham kiến các vị đại nhân!

Các tướng sĩ thủ thành của Đại Ân thấy nguy cơ được hóa giải lập tức mừng như điên quỳ xuống hô to.

- Ở đây không có việc của các ngươi nữa! Lui xuống đi!

Hoàng Phi Hổ đứng sau lưng Văn Trọng nghe vậy liếc nhìn bọn họ quát khẽ.

- Vâng! Vũ Thành Vương!!

Chúng tướng sĩ nghe vậy nói một tiếng rồi lập tức lui khỏi tường thành.

- Thiên Vận Tử, Thiên Hiểu Tử các ngươi vô duyên vô cớ dẫn nhiều người như vậy đến đây làm gì? Không lẽ là Thiên Gia muốn khai chiến với Đại Ân chúng ta sao?

Sau khi các tướng sĩ trên thành lui xuống Văn Trọng mới lên tiếng lạnh lùng nhìn hai người Thiên Vận Tử và Thiên Hiểu Tử quát hỏi.

- Văn Trọng ngươi nói rất đúng! Hôm nay ta và Thiên Hiểu Tử chính là phụng mệnh của gia chủ Thiên Thần Tử đến đây san bằng Thành Triều Ca hủy diệt Đại Ân các ngươi! Đế Tân đâu mau bảo hắn ra chịu chết luôn đi!!

Thiên Vận Tử nghe vậy cười lạnh một tiếng rồi cuồng vọng nói.

- Cuồng vọng! Chỉ bằng các ngươi mà cũng muốn gặp thánh thượng sao? Không thể nào! Các tướng sĩ giết sạch đám nghịch tặc này cho ta!!

Văn Trọng nghe vậy thì tức giận quát lên một tiếng.

- Giết!

Trăm cường giả Đại Ân sau lưng ông ta do Hoàng Phi Hổ dẫn đầu lập tức quát lớn một tiếng rồi xông về phía đám người Thiên Gia.

- Không biết sống chết! Giết cho ta!!

Thiên Vận Tử thấy vậy cũng quát lớn một tiếng.

- Giết!

Trăm cường giả Thiên Gia cũng lập tức xông lên giết địch.

- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

- Giết ~ Giết ~ Giết!

Trên không trung Thành Triều Ca lập tức xảy ra một trận đại chiến. Hơn hai trăm Thiên Cực Cảnh cường giả hỗn chiến làm cho không gian xung quanh xung quanh ầm ầm nứt vỡ, đổ nát hàng trăm cái hắc động hoành không xuất hiện. Thỉnh thoảng lại có thi thể của một cường giả của Đại Ân hoặc Thiên Gia rơi xuống khung cảnh hỗn loạn vô cùng!!

......

- Phu quân sao chàng không ra tay tiêu diệt bọn chúng!!

Lúc này trước quảng trường Long Đức Điện Đắc Kỷ và Đế Tân đang cùng đứng quan sát trận chiến. Đắc Kỷ quay đầu sang nhìn Đế Tân hỏi.

- Không cần! Dựa vào thực lực của lão thái sư, Phi Hổ cộng với những người khác đủ để đối phó với bọn chúng! Huống chi kẻ địch mà ta muốn gặp vẫn chưa xuất hiện ta cần gì phí sức chứ?

Đế Tân nghe vậy cười nhạt.

- Kẻ địch? Người mà chàng nói là ai?

Đắc Kỷ nghe vậy nhíu mày hỏi, nàng ta không nghĩ ra ở tiểu thế giới này có ai xứng được Đế Tân coi là kẻ địch.

- Hắn đến rồi! Nàng ở đây đợi một chút! Ta đi một lúc sẽ về!!

Đế Tân nghe thấy câu hỏi không đáp mà bất ngờ nói với Đắc Kỷ một câu rồi hóa quang bay lên trời.

- Ừ!

Đắc Kỷ nghe vậy theo bản năng gật đầu một cái rồi nhìn ngẩng đầu nhìn lên trời theo hướng đi của Đế Tân thì thấy trên trời không biết từ lúc nào đã xuất hiện một cái hắc động cỡ nhỏ. Sau khi Đế Tân bay vào thì các hắc động đó lập tức biến mất vô ảnh vô tung hiển nhiên nó là một cánh cửa không gian do một cường giả tạo ra!!

........

- Đế Tân ngươi tới rồi!!

Đế Tân sau khi bay vào hắc động thì lập tức đến một tiểu không gian màu xanh biếc khắp nơi là cây cối, sơn thủy hữu tình. Chủ nhân của không gian này Thiên Thần Tử đứng trên một ngọn núi cao ở trung tâm của tiểu thế giới thấy hắn tới thì khẽ nói.

- Ừ!

Đế Tân nghe thấy lời của Thiên Thần Tử thì khẽ gật đầu một cái coi như đã nghe rồi không chú ý đến hắn nữa mà tập trung nhìn vào một hướng khác của tiểu thế giới như đang chờ đợi thứ gì!

- Ùng! Ùng! Ùng!

Một lúc sau hướng mà Đế Tân nhìn vào vang lên một số tiếng động rồi một cánh cửa không gian chậm rãi xuất hiện. Doanh thân mặc hắc sắc long bào đầu đội Bình Thiên Quan từ trong đó chậm rãi ung dung bước ra.

- Doanh ngươi đến rồi! Xem ra đã tới thời điểm!!

Đế Tân nhìn thấy xuất hiện thì cười một cái rồi nói một câu nói khó hiểu không đầu không đuôi.

- Đúng! Đã tới thời điểm liên minh của chúng ta kết thúc rồi! Ngươi đã chọn xong địa điểm của trận chiến phân định thắng thua của chúng ta chưa?

Doanh nghe vậy gật đầu một cái rồi trầm giọng nói.

- Đã chọn xong rồi! Địa điểm là bình nguyên cách Thiên Hạ Phong ngàn dặm về phía đông thời gian là mười năm sau?

Đế Tân nói.

- Cách Thiên Hạ Phong ngàn dặm? Không lẽ ngươi cũng lo lắng đám lão quái vật trong Thiên Hạ Phong?

Doanh nghe vậy tỏ ra hơi bất ngờ hỏi.

- Không! Không phải sợ mà là lúc này chọc tới bọn chúng không có lợi!!

Đế Tân lắc nhẹ đầu nói.

- Ừ!

Doanh nghe vậy cũng gật đầu bày tỏ tán đồng.

- Khốn kiếp! Im hết cho ta! Các ngươi rốt cuộc xem nơi này là nơi nào? Nhà của các ngươi hay sao?

Lúc này Thiên Thần Tử đang đứng trên đỉnh núi nghe thấy những lời của hai người Đế Tân và Doanh thì không nhịn được quát lên. Hắn vốn tưởng rằng khi hai người Đế Tân và Doanh khi tiến vào tiểu thế giới này nhìn thấy hắn thì sẽ hoảng sợ vô cùng sau đó bị hắn dễ dàng tiêu diệt nhưng không ngờ là hai người bọn chúng lại căn bản không để hắn vào mắt đứng ở đây ung dung nói chuyện cái gì mà mười năm sau sẽ quyết chiến ở Thiên Hạ Phong nữa chứ!

Điều này thật sự làm cho một người trước giờ luôn cao ngạo tự phụ như hắn không cách nào chịu nổi muốn phanh thây xé thịt hai kẻ trước mặt để giải mối hận trong lòng!!

- Quá ồn ào! Doanh ngươi muốn giải quyết hắn hay là để ta?

Đế Tân nghe thấy câu nói của Thiên Thần Tử thì nhíu mày một cái rồi nhìn Doanh hỏi.

- Để ta đi!!

Doanh cười nhẹ nói rồi bước lên phía trước tiến về phía Thiên Thần Tử.

- Khốn kiếp! Các ngươi quả thật muốn chết! Chết đi cho ta!!

Thái độ của hai người Đế Tân và Doanh như đổ thêm dầu vào lửa làm Thiên Thần Tử càng thêm tức điên lên. Hắn phất tay lấy ra một thanh kiếm màu trắng bắn ra bạch quang thánh khiết gầm lên xông thẳng về phía Doanh.

- Đại Tiên Khí? Không tồi! Nếu ngươi có thể dùng nó đỡ được một chiêu của trẫm thì trẫm có thể tha ngươi một con đường sống! Trấn Thế!!

Doanh thấy thanh kiếm trong tay Thiên Thần Tử thì cười nhẹ nói rồi phất tay phóng Trấn Thế Đồng Quan của mình ra tấn áp thẳng về phía hắn.

- A!

Đối mặt với thế áp xuống mang theo vô tận lực lượng của Trấn Thế Đồng Quan Thiên Thần Tử dù có đang tức giận điên cuồng cũng phải tạm thời thu lại dùng thanh kiếm Đại Tiên Khí trong tay mình dốc toàn lực chống đỡ với sức mạnh của Trấn Thế Đồng Quan.

- Đinh!

Nhưng chỉ một chốc lát sau thanh kiếm của Thiên Thần Tử đã kêu lên một tiếng gãy làm đôi Trấn Thế Đồng Quan thuận thế áp xuống ép thân thể và nguyên thần Thiên Thần Tử tan thành tro bụi. Một đời Thiên Gia gia chủ cứ như vậy oan khuất, nhục nhã mà chết đi!1

- Ta đi trước rồi! Mười năm sau gặp lại!!

Sau khi diệt sát Thiên Thần Tử Doanh phất tay thu hồi Trấn Thế Đồng Quan lại quay đầu nhìn Đế Tân nói một câu rồi bước chân vào trong không gian đi về Đại Tần của hắn.

- Mười năm sau gặp lại!!

Đế Tân thấy vậy cũng nhìn theo sau lưng Doanh nói rồi cũng quay đầu bước vào trong không gian đi về Đại Ân của hắn. Trong lòng hai người Đế Tân và Doanh đều không để tâm tới trận chiến vừa rồi bởi vì Thiên Thần Tử vốn không đáng là đối thủ của bọn họ hắn chỉ có thể tính là vai diễn nhỏ để hai người thể hiện thực lực mà thôi!!

- Không tốt! Gia chủ chết rồi! Mau rút thôi!!

- Cái gì? Gia chủ thiên hạ vô địch! Sao lại có thể chết được chứ?

- Mau rút thôi! Rút thôi!!

........

Cùng lúc này các cường giả Thiên Gia đang tấn công Thành Hàm Dương và Thành Triều Ca cũng thông qua mệnh bài truyền tin mà lập tức biết Thiên Thần Tử vẫn lạc.Mỗi người đều kinh sợ vô cùng bỏ mặc trận quyết chiến lập tức chia nhau ra mạnh ai nấy chạy.

- Giết! Giết! Giết sạch bọn nghịch tặc!!

- Giết! Giết!

Binh sĩ Đại Ân và Đại Tần thấy vậy phấn khởi vô cùng dưới sự lãnh đạo của thống soái của mình chia ra đuổi theo kẻ địch quyết không để bất cứ kẻ nào chạy thoát. Thiên Gia vì một quyết định sai lầm của Thiên Thần Tử mà trong một ngày từ một trong ba thế lực thống trị thiên hạ thành chó nhà có tang ai cũng muốn đánh thật là đáng thương thay! Đáng buồn thay! Nhưng ai bảo đây là do thực lực của bọn chúng quá yếu so với Đại Ân và Đại Tần chứ!!

/251

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status