Thân thể tàn niệm của Trụ Vương càng lúc càng nhạt, thấy sắp biến mất.
Thân Công Báo quỳ lạy, hai mắt đầy lệ nóng!
- Ra ngoài đi, lấp kín mộ huyệt! Đừng cho người khác quấy rầy ta và Đắc Kỷ!
Nói xong câu này, tàn niệm của Trụ Vương cũng hoàn toàn biến mất!
Thân Công Báo lại dập đầu ba cái với quan tài Trụ Vương.
Chung Sơn tự nhiên thức thời vung tay lên, dẫn theo mọi người bước ra ngoài, ra khỏi hang động.
Đứng ngoài hang động, chờ đợi Thân Công Báo.
Ầm ầm....
Mặt đất xung quanh nổ vang, hang núi nối liền với lặng mộ Trụ Vương cũng rung chuyển dữ dội.
Lúc rất nhiều đất đá rơi xuống, Thân Công Báo bước ra khỏi hang động.
Ngay khi Thân Công Báo bước ra, ngọn núi lớn ầm ầm nổ vang, chậm rãi chìm xuống, trời long đất lở, bố cục núi đá xung quanh xảy ra biến hóa lớn.
Trong nháy mắt, ngọn núi ban đầu biến mất, hướng chạy của dãy núi cũng có thay đổi cực lớn.
Thân Công Báo vẫn yên lặng nhìn.
Chung Sơn ngày càng vừa lòng với Thân Công Báo, gian trá, âm hiểm, độc ác? Thân Công Báo là người như thế? Trung thành với Đại Thương, tâm tính cảm ân như thế, sẽ là hạng người đó ư?
Được làm vua thua làm giặc, không giả chút nào, thắng lợi chính là hình thượng ánh sáng chính nghĩa, thất bại sẽ là tội ác tày trời!
Lấp kín mộ huyệt Trụ Vương, Thân Công Báo hít sâu một hơi, quay lại nhìn về phía Chung Sơn.
- Thân Công Báo, bái kiến Thánh Vương!
Thân Công Báo cung kính hô lên.
- Thân Công Báo, từ hôm nay trẫm sắc phong ngươi làm quân đoàn trưởng thứ mười Đại Tranh! Quyền lợi chưa chắc lớn như ngày xưa, nhưng trẫm tin rằng không lâu sau, bằng vào năng lực của ngươi, nhất định sẽ có được quyền chức tương ứng!
Chung Sơn trịnh trọng nói.
Đám người Lạc Tinh Trần, Nam Cung Thắng ở bên cạnh có phần bất ngờ, quân đoàn trưởng Đại Tranh là một cái hư danh, không có tước vị, nhưng hư danh này chỉ có Thánh Vương thừa nhận trong lòng mới có tư cách. Bởi vì cho đến nay, có thể trở thành quân đoàn trưởng Đại Tranh, cũng chỉ có 9 người.
Trí lực của Thân Công Báo không cần phải nói thêm, quân đoàn trưởng thứ mười, từ chỗ "thứ mười" này là biết, Đại Tranh chỉ có 9 người ngồi ngang hàng với mình.
Đối với ác danh của mình, Chung Sơn có thể mới gặp liền cho đủ coi trọng, Thân Công Báo đã cực kỳ cảm động rồi.
- Tạ ơn Thánh Vương!
Thân Công Báo nói.
- Khanh có thể phải thu dọn một phen, chúng ta chờ khanh. Chờ khanh thu dọn xong, chúng ta lập tức khởi hành quay về Đại Tranh!
Chung Sơn nói.
Nhìn Chung Sơn thật sau, Thân Công Báo trịnh trọng nói:
- Thần tin tưởng ánh mắt của Trụ Vương, thần thông của ngài ấy sẽ không nhìn nhầm, hẳn là thần đã tìm được một vị minh chủ! Thần sẽ tận tâm tận lực!
- Có được ái khanh gia nhập Đại Tranh, cũng là may mắn của trẫm!
Chung Sơn gật đầu.
- Thần đã lâu không ra ngoài, thần gia nhập Đại Tranh, nhưng có một chút có một số bạn tốt, không biết có thể cùng gia nhập Đại Tranh? Miễn cho về sau bọn họ gia nhập thế lực đối địch lại phải binh đao gặp mặt!
Thân Công Báo nói.
- Đương nhiên!
Ánh mắt Chung Sơn lập tức sáng lên.
Không hổ là Thân Công Báo, vừa mới gia nhập Đại Tranh, đã bắt đầu dẫn tài nạp hiền cho Đại Tranh!
- Vậy Thánh Vương về Đại Tranh trước, thầm tìm gặp bạn tốt, sẽ lập tức về triều!
Thân Công Báo trịnh trọng nói.
- Bạn tốt của khanh có ở xa lắm? Không bằng chúng ta cùng khanh đi gặp!
Chung Sơn nói.
- Nhiều năm không liên hệ, phải tìm một thời gian, hơn nữa có nằm ở trời nam đất bắc! Không phải chuyện trong thời gian ngắn! Thánh Vương cứ về trước, thần nhất định sẽ về triều!
Thân Công Báo nói.
Chung Sơn gật đầu, cuối cùng gọi:
- Lạc Tinh Trần!
- Có thần!
Lạc Tinh Trần cung kính hô.
- Ngươi ở lại, bảo hộ an toàn của Thân Công Báo, không được sai sót!
Chung Sơn hạ lệnh.
- Rõ!
Lạc Tinh Trần cung kính đáp.
Thân Công Báo mở miệng muốn nói gì, cuối cùng vẫn nhịn xuống.
- Chuyện Đại Tranh, có lẽ khanh còn không rõ, trên đường để cho Lạc Tinh Trần giải thích kỹ càng. Hơn nữa Lạc Tinh Trần cũng có thể dẫn đường cho khanh đi Đại Tranh!
Chung Sơn nói.
- Rõ!
Thân Công Báo gật đầu.
Để lại Lạc Tinh Trần, cũng là Chung Sơn cân nhắc nhất định. Tuy rằng Thân Công Báo gia nhập Đại Tranh, nhưng lòng trung thành nhất định không cao, có Lạc Tinh Trần ở bên cạnh, một mặt là bảo hộ Thân Công Báo, mặt khác tự nhiên là không thể thả chạy nhân tài này. Về phần Lạc Tinh Trần, bởi vì ái thê đang ở Đại Tranh, tự nhiên sẽ không phản bội Đại Tranh.
Tiễn đưa Thân Công Báo cùng Lạc Tinh Trần, đoàn người Chung Sơn lại lên đường hành trình trở về Phong Trủng Cương Vực.
Đi khoảng 5 năm.
Ầm...
Thiên địa nổ vang dội, tiếp đó trên mặt đất hào quang tận trời, tiên nhạc nhẹ nhàng, mùi hương lạ toát lên, trên hào quang có vô số ảo ảnh thần thú không ngừng nhảy múa.
Cảnh tượng náo nhiệt vô cùng hùng tráng.
Đoàn người đang bay liền ngừng lại.
- Đó là, thật là đẹp!
Hạo Mỹ Lệ kích động nói.
Tiểu Kim Long trên vai Hạo Mỹ Lệ cũng phồi hợp gật đầu.
- Có người thành Thánh!
Thi tiên sinh cau mày nói.
- Đúng vậy, chỗ trống Khổng Tử, không ngờ được bổ sung nhanh như thế!
Chung Sơn gật đầu.
- Không biết lần này là ai!
Nam Cung Thắng nói.
- Về Lăng Tiêu Thiên Đình trước, có lẽ không bao lâu, thám tử các nơi sẽ truyền tin tức về Lăng Tiêu Thiên Đình!
Chung Sơn nói.
- Rõ!
Đoàn người lại mất 30 năm, cuối cùng chạy về Lăng Tiêu Thiên Đình!
Trên đường đi, Chung Sơn không ngừng "dụ dỗ" Kim Bằng, 30 năm "dụ dỗ", dù nói không làm Kim Bằng máu chảy đầu rơi, nhưng cuối cùng cũng không còn nổi nóng lung tung nữa, ít nhất cũng hoàn toàn tiếp nhận sự thật lời thề khi trước.
1000 năm sau, sẽ được tự do, vậy chờ 1000 năm vậy!
Trên Lăng Tiêu Thiên Đình!
Thiên Duyến Các, thư phòng của Chung Sơn!
Chung Sơn nhắm mắt điều tức một hồi, lần trước nuốt thi thể Thương Dương, tu vi chính thức đạt tới Đại Tiên cửu trọng thiên, đã hoàn toàn được củng cố!
- Thánh Vương!
Ngoài điện truyền đến tiếng gọi của Thủy Kính.
- Vào đi!
Chung Sơn nói.
Thủy Kính nhanh chóng mang theo một chiếc ngọc giản đi vào.
- Thánh Vương, đây là ngọc giản của Lạc Tinh Trần phái người đưa tới.
Thủy Kính nói.
- Ồ?
Chung Sơn nhận lấy ngọc giản.
Thần thức nhập vào, khẽ nhíu mày.
- Thánh Vương, đã xảy ra đại sự gì?
Thủy Kính hỏi.
- Ừ, 50 năm trước, Thánh nhân đăng vị, khắp chốn mừng vui, ngươi có còn nhớ?
Chung Sơn hỏi.
- Vâng!
Thủy Kính gật đầu.
- Chính là Đại Tần Quỷ Cốc Tử, Quỷ Cốc Tử thành Thánh nhân!
Chung Sơn trầm giọng nói.
- Quỷ Cốc Tử?
Thủy Kính kinh ngạc.
- Đúng vậy, lúc ấy ta đã kỳ quái, lúc vây giết Khổng Tử, vì sao không có bóng của Quỷ Cốc Tử, thì ra là vì tị hiếm, vì mưu đoạt Thánh vị? Lúc ấy Doanh thật đúng là tính không toán không sót!
Chung Sơn trầm giọng nói.
- Đại Tần Thánh Vương, quả thật...
Thủy Kính cũng gật đầu tràn đầy cảm thán.
- Không, không phải Đại Tần Thánh Vương!
Chung Sơn lắc đầu.
- Hả?
Chung Sơn đưa ngọc giản ra, Thủy Kính lập tức quét qua, xem một lúc, Thủy Kính liền biến sắc.
- Đại Tần đã thăng cấp Thiên Đình? Đại Tần Thiên Đình? Thiên đế, Doanh?
Thủy Kính kinh ngạc.
- Cho nên ta mới nói Doanh tính toán không chút sơ sót, lập Thiên Đình, xưng Thiên đế, diệt Thánh nhân, diệt các Thánh đời trước, thậm chí còn để Quỷ Cốc Tử thành Thánh. Lần này Doanh quả thật kiếm lớn, dựa vào lực lượng này, có thể ngạo thị thiên hạ!
Chung Sơn cảm thán nói.
Lần này Chung Sơn đi phương đông, thu hoạch Sinh Tử Bộ, Thần Giới thiên đạo, Kim Bằng, Thân Công Báo, Thi tiên sinh, Lạc Tinh Trần, Nam Cung Thắng, còn có Niệm Du Du và Hạo Mỹ Lệ, có thể nói là thu hoạch phong phú. Nhưng so với việc Doanh làm lần này, còn kém rất xa.
Thánh nhân làm thần tử, lập Thiên Đình, xưng Thiên đế! Doanh mới là người thắng lớn nhất!
- Cái này, này... thế này...
Nhất thời Thủy Kính không biết biểu đạt thế nào.
- Không sao, chúng ta còn có cơ hội, chỉ cần có các ngươi, Đại Tranh Thiên Đình sẽ chỉ là chuyện sớm muộn!
Chung Sơn khẳng định.
- Vâng!
Thủy Kính cảm động gật đầu.
.........................
Âm phủ, phương bắc Chuyển Luân Cương Vực!
Thánh địa Khô Lâu bộ tộc, xương khô vô tận bao phủ lãnh thổ, bầu trời âm u, cung điện vô tận, có rất đông thị vệ Khô Lâu bộ tộc.
Một cái cung điện vùng ngoài lãnh thổ, trong cung điện có một khô lâu áo bào đen đang ngồi.
Rầm! Cửa đại điện ầm ầm mở ra.
- Vương xuất quan!
Một Tướng quân khô lâu hô lên.
- Vương xuất quan? Tốt, cuối cùng xuất quan rồi!
Khô lâu áo bào đen đầy vẻ kích động.
- Ngươi muốn gặp Vương?
Tướng quân khô lâu hỏi.
- Đúng vậy, làm phiền lập tức báo cho Vương, ta lấy mạng đảm bảo, tuyệt đối là đại sự!
Khô lâu áo bào đen lập tức nói.
- Đi theo ta, ta thay ngươi bẩm báo với Vương!
Tướng quân khô lâu liền nói.
- Được, được!
Khô lâu áo bào đen lập tức đứng lên.
Khô lâu áo bào đen có vẻ căng thẳng, không phải vì lo cho an nguy của bản thân, mà đang hồi hộp vì sau khi bẩm báo tin tức này cho Vương thì sẽ được ban thưởng gì. Đây là tin tức về "Vương đời trước", nếu như Vương biết, nhất định sẽ được ban thưởng hậu hĩnh!
....................
Âm phủ, Chuyển Luân Cương Vực, trong Xương Kinh!
Vừa xuống triều, Chung Sơn trò chuyện với mấy người Dịch Diễn ở thư phòng.
- Trong Vô Tướng Thánh đình, Vương Tĩnh Văn đã trở thành Binh Bộ Thị Lang, con cờ ngầm của Thánh Vương thật là có tác dụng lớn!
Dịch Diễn cảm thán nói.
- Lại có tin tức về?
Chung Sơn bất ngờ.
Chung Sơn không hề có ý mừng, ngược lại hơi nhíu mày.
- Vâng, bởi vì Vương Tĩnh Văn, chúng ta mới biết sớm như vậy. Vô Tướng Thánh đình muốn xuất binh với chúng ta, hiện tại đang lặng lẽ phái quân mai phục hải đảo hải vực giữa hai triều, tạo thành ván cầu, đến lúc đó đánh cho triều ta không kịp trở tay!
Dịch Diễn gật đầu nói.
Cộc cộc cộc....
Chung Sơn bỗng nhiên nhắm mắt, nhẹ nhàng gõ bàn, mấy người Dịch Diễn không nói nữa, chờ Chung Sơn suy nghĩ.
Vụt!
Chung Sơn vừa mở mắt, ánh mắt ngưng tụ nói:
- Vô Tướng Thánh Vương, thật là nhân vật lợi hại!
- Có chuyện gì?
Dịch Diễn kinh ngạc.
- Vương Tĩnh Văn bị phát hiện, đồng thời Vô Tướng Thánh Vương đang lợi dụng Vương Tĩnh Văn truyền tin tức mà hắn muốn truyền ra!
Chung Sơn hít sâu một hơi nói.
- Bị phát hiện? Vương Tĩnh Văn lợi hại như vậy, vẫn bị phát hiện?
Dịch Diễn cau mày.
Vương Tĩnh Văn, vốn là mưu sĩ hạng nhất tiểu thế giới, trí lực cao cường, không dưới mưu sĩ Đại Tranh. Nhưng người giỏi như thế, vẫn bị Vô Tướng Thánh Vương phát hiện ra?
Thân Công Báo quỳ lạy, hai mắt đầy lệ nóng!
- Ra ngoài đi, lấp kín mộ huyệt! Đừng cho người khác quấy rầy ta và Đắc Kỷ!
Nói xong câu này, tàn niệm của Trụ Vương cũng hoàn toàn biến mất!
Thân Công Báo lại dập đầu ba cái với quan tài Trụ Vương.
Chung Sơn tự nhiên thức thời vung tay lên, dẫn theo mọi người bước ra ngoài, ra khỏi hang động.
Đứng ngoài hang động, chờ đợi Thân Công Báo.
Ầm ầm....
Mặt đất xung quanh nổ vang, hang núi nối liền với lặng mộ Trụ Vương cũng rung chuyển dữ dội.
Lúc rất nhiều đất đá rơi xuống, Thân Công Báo bước ra khỏi hang động.
Ngay khi Thân Công Báo bước ra, ngọn núi lớn ầm ầm nổ vang, chậm rãi chìm xuống, trời long đất lở, bố cục núi đá xung quanh xảy ra biến hóa lớn.
Trong nháy mắt, ngọn núi ban đầu biến mất, hướng chạy của dãy núi cũng có thay đổi cực lớn.
Thân Công Báo vẫn yên lặng nhìn.
Chung Sơn ngày càng vừa lòng với Thân Công Báo, gian trá, âm hiểm, độc ác? Thân Công Báo là người như thế? Trung thành với Đại Thương, tâm tính cảm ân như thế, sẽ là hạng người đó ư?
Được làm vua thua làm giặc, không giả chút nào, thắng lợi chính là hình thượng ánh sáng chính nghĩa, thất bại sẽ là tội ác tày trời!
Lấp kín mộ huyệt Trụ Vương, Thân Công Báo hít sâu một hơi, quay lại nhìn về phía Chung Sơn.
- Thân Công Báo, bái kiến Thánh Vương!
Thân Công Báo cung kính hô lên.
- Thân Công Báo, từ hôm nay trẫm sắc phong ngươi làm quân đoàn trưởng thứ mười Đại Tranh! Quyền lợi chưa chắc lớn như ngày xưa, nhưng trẫm tin rằng không lâu sau, bằng vào năng lực của ngươi, nhất định sẽ có được quyền chức tương ứng!
Chung Sơn trịnh trọng nói.
Đám người Lạc Tinh Trần, Nam Cung Thắng ở bên cạnh có phần bất ngờ, quân đoàn trưởng Đại Tranh là một cái hư danh, không có tước vị, nhưng hư danh này chỉ có Thánh Vương thừa nhận trong lòng mới có tư cách. Bởi vì cho đến nay, có thể trở thành quân đoàn trưởng Đại Tranh, cũng chỉ có 9 người.
Trí lực của Thân Công Báo không cần phải nói thêm, quân đoàn trưởng thứ mười, từ chỗ "thứ mười" này là biết, Đại Tranh chỉ có 9 người ngồi ngang hàng với mình.
Đối với ác danh của mình, Chung Sơn có thể mới gặp liền cho đủ coi trọng, Thân Công Báo đã cực kỳ cảm động rồi.
- Tạ ơn Thánh Vương!
Thân Công Báo nói.
- Khanh có thể phải thu dọn một phen, chúng ta chờ khanh. Chờ khanh thu dọn xong, chúng ta lập tức khởi hành quay về Đại Tranh!
Chung Sơn nói.
Nhìn Chung Sơn thật sau, Thân Công Báo trịnh trọng nói:
- Thần tin tưởng ánh mắt của Trụ Vương, thần thông của ngài ấy sẽ không nhìn nhầm, hẳn là thần đã tìm được một vị minh chủ! Thần sẽ tận tâm tận lực!
- Có được ái khanh gia nhập Đại Tranh, cũng là may mắn của trẫm!
Chung Sơn gật đầu.
- Thần đã lâu không ra ngoài, thần gia nhập Đại Tranh, nhưng có một chút có một số bạn tốt, không biết có thể cùng gia nhập Đại Tranh? Miễn cho về sau bọn họ gia nhập thế lực đối địch lại phải binh đao gặp mặt!
Thân Công Báo nói.
- Đương nhiên!
Ánh mắt Chung Sơn lập tức sáng lên.
Không hổ là Thân Công Báo, vừa mới gia nhập Đại Tranh, đã bắt đầu dẫn tài nạp hiền cho Đại Tranh!
- Vậy Thánh Vương về Đại Tranh trước, thầm tìm gặp bạn tốt, sẽ lập tức về triều!
Thân Công Báo trịnh trọng nói.
- Bạn tốt của khanh có ở xa lắm? Không bằng chúng ta cùng khanh đi gặp!
Chung Sơn nói.
- Nhiều năm không liên hệ, phải tìm một thời gian, hơn nữa có nằm ở trời nam đất bắc! Không phải chuyện trong thời gian ngắn! Thánh Vương cứ về trước, thần nhất định sẽ về triều!
Thân Công Báo nói.
Chung Sơn gật đầu, cuối cùng gọi:
- Lạc Tinh Trần!
- Có thần!
Lạc Tinh Trần cung kính hô.
- Ngươi ở lại, bảo hộ an toàn của Thân Công Báo, không được sai sót!
Chung Sơn hạ lệnh.
- Rõ!
Lạc Tinh Trần cung kính đáp.
Thân Công Báo mở miệng muốn nói gì, cuối cùng vẫn nhịn xuống.
- Chuyện Đại Tranh, có lẽ khanh còn không rõ, trên đường để cho Lạc Tinh Trần giải thích kỹ càng. Hơn nữa Lạc Tinh Trần cũng có thể dẫn đường cho khanh đi Đại Tranh!
Chung Sơn nói.
- Rõ!
Thân Công Báo gật đầu.
Để lại Lạc Tinh Trần, cũng là Chung Sơn cân nhắc nhất định. Tuy rằng Thân Công Báo gia nhập Đại Tranh, nhưng lòng trung thành nhất định không cao, có Lạc Tinh Trần ở bên cạnh, một mặt là bảo hộ Thân Công Báo, mặt khác tự nhiên là không thể thả chạy nhân tài này. Về phần Lạc Tinh Trần, bởi vì ái thê đang ở Đại Tranh, tự nhiên sẽ không phản bội Đại Tranh.
Tiễn đưa Thân Công Báo cùng Lạc Tinh Trần, đoàn người Chung Sơn lại lên đường hành trình trở về Phong Trủng Cương Vực.
Đi khoảng 5 năm.
Ầm...
Thiên địa nổ vang dội, tiếp đó trên mặt đất hào quang tận trời, tiên nhạc nhẹ nhàng, mùi hương lạ toát lên, trên hào quang có vô số ảo ảnh thần thú không ngừng nhảy múa.
Cảnh tượng náo nhiệt vô cùng hùng tráng.
Đoàn người đang bay liền ngừng lại.
- Đó là, thật là đẹp!
Hạo Mỹ Lệ kích động nói.
Tiểu Kim Long trên vai Hạo Mỹ Lệ cũng phồi hợp gật đầu.
- Có người thành Thánh!
Thi tiên sinh cau mày nói.
- Đúng vậy, chỗ trống Khổng Tử, không ngờ được bổ sung nhanh như thế!
Chung Sơn gật đầu.
- Không biết lần này là ai!
Nam Cung Thắng nói.
- Về Lăng Tiêu Thiên Đình trước, có lẽ không bao lâu, thám tử các nơi sẽ truyền tin tức về Lăng Tiêu Thiên Đình!
Chung Sơn nói.
- Rõ!
Đoàn người lại mất 30 năm, cuối cùng chạy về Lăng Tiêu Thiên Đình!
Trên đường đi, Chung Sơn không ngừng "dụ dỗ" Kim Bằng, 30 năm "dụ dỗ", dù nói không làm Kim Bằng máu chảy đầu rơi, nhưng cuối cùng cũng không còn nổi nóng lung tung nữa, ít nhất cũng hoàn toàn tiếp nhận sự thật lời thề khi trước.
1000 năm sau, sẽ được tự do, vậy chờ 1000 năm vậy!
Trên Lăng Tiêu Thiên Đình!
Thiên Duyến Các, thư phòng của Chung Sơn!
Chung Sơn nhắm mắt điều tức một hồi, lần trước nuốt thi thể Thương Dương, tu vi chính thức đạt tới Đại Tiên cửu trọng thiên, đã hoàn toàn được củng cố!
- Thánh Vương!
Ngoài điện truyền đến tiếng gọi của Thủy Kính.
- Vào đi!
Chung Sơn nói.
Thủy Kính nhanh chóng mang theo một chiếc ngọc giản đi vào.
- Thánh Vương, đây là ngọc giản của Lạc Tinh Trần phái người đưa tới.
Thủy Kính nói.
- Ồ?
Chung Sơn nhận lấy ngọc giản.
Thần thức nhập vào, khẽ nhíu mày.
- Thánh Vương, đã xảy ra đại sự gì?
Thủy Kính hỏi.
- Ừ, 50 năm trước, Thánh nhân đăng vị, khắp chốn mừng vui, ngươi có còn nhớ?
Chung Sơn hỏi.
- Vâng!
Thủy Kính gật đầu.
- Chính là Đại Tần Quỷ Cốc Tử, Quỷ Cốc Tử thành Thánh nhân!
Chung Sơn trầm giọng nói.
- Quỷ Cốc Tử?
Thủy Kính kinh ngạc.
- Đúng vậy, lúc ấy ta đã kỳ quái, lúc vây giết Khổng Tử, vì sao không có bóng của Quỷ Cốc Tử, thì ra là vì tị hiếm, vì mưu đoạt Thánh vị? Lúc ấy Doanh thật đúng là tính không toán không sót!
Chung Sơn trầm giọng nói.
- Đại Tần Thánh Vương, quả thật...
Thủy Kính cũng gật đầu tràn đầy cảm thán.
- Không, không phải Đại Tần Thánh Vương!
Chung Sơn lắc đầu.
- Hả?
Chung Sơn đưa ngọc giản ra, Thủy Kính lập tức quét qua, xem một lúc, Thủy Kính liền biến sắc.
- Đại Tần đã thăng cấp Thiên Đình? Đại Tần Thiên Đình? Thiên đế, Doanh?
Thủy Kính kinh ngạc.
- Cho nên ta mới nói Doanh tính toán không chút sơ sót, lập Thiên Đình, xưng Thiên đế, diệt Thánh nhân, diệt các Thánh đời trước, thậm chí còn để Quỷ Cốc Tử thành Thánh. Lần này Doanh quả thật kiếm lớn, dựa vào lực lượng này, có thể ngạo thị thiên hạ!
Chung Sơn cảm thán nói.
Lần này Chung Sơn đi phương đông, thu hoạch Sinh Tử Bộ, Thần Giới thiên đạo, Kim Bằng, Thân Công Báo, Thi tiên sinh, Lạc Tinh Trần, Nam Cung Thắng, còn có Niệm Du Du và Hạo Mỹ Lệ, có thể nói là thu hoạch phong phú. Nhưng so với việc Doanh làm lần này, còn kém rất xa.
Thánh nhân làm thần tử, lập Thiên Đình, xưng Thiên đế! Doanh mới là người thắng lớn nhất!
- Cái này, này... thế này...
Nhất thời Thủy Kính không biết biểu đạt thế nào.
- Không sao, chúng ta còn có cơ hội, chỉ cần có các ngươi, Đại Tranh Thiên Đình sẽ chỉ là chuyện sớm muộn!
Chung Sơn khẳng định.
- Vâng!
Thủy Kính cảm động gật đầu.
.........................
Âm phủ, phương bắc Chuyển Luân Cương Vực!
Thánh địa Khô Lâu bộ tộc, xương khô vô tận bao phủ lãnh thổ, bầu trời âm u, cung điện vô tận, có rất đông thị vệ Khô Lâu bộ tộc.
Một cái cung điện vùng ngoài lãnh thổ, trong cung điện có một khô lâu áo bào đen đang ngồi.
Rầm! Cửa đại điện ầm ầm mở ra.
- Vương xuất quan!
Một Tướng quân khô lâu hô lên.
- Vương xuất quan? Tốt, cuối cùng xuất quan rồi!
Khô lâu áo bào đen đầy vẻ kích động.
- Ngươi muốn gặp Vương?
Tướng quân khô lâu hỏi.
- Đúng vậy, làm phiền lập tức báo cho Vương, ta lấy mạng đảm bảo, tuyệt đối là đại sự!
Khô lâu áo bào đen lập tức nói.
- Đi theo ta, ta thay ngươi bẩm báo với Vương!
Tướng quân khô lâu liền nói.
- Được, được!
Khô lâu áo bào đen lập tức đứng lên.
Khô lâu áo bào đen có vẻ căng thẳng, không phải vì lo cho an nguy của bản thân, mà đang hồi hộp vì sau khi bẩm báo tin tức này cho Vương thì sẽ được ban thưởng gì. Đây là tin tức về "Vương đời trước", nếu như Vương biết, nhất định sẽ được ban thưởng hậu hĩnh!
....................
Âm phủ, Chuyển Luân Cương Vực, trong Xương Kinh!
Vừa xuống triều, Chung Sơn trò chuyện với mấy người Dịch Diễn ở thư phòng.
- Trong Vô Tướng Thánh đình, Vương Tĩnh Văn đã trở thành Binh Bộ Thị Lang, con cờ ngầm của Thánh Vương thật là có tác dụng lớn!
Dịch Diễn cảm thán nói.
- Lại có tin tức về?
Chung Sơn bất ngờ.
Chung Sơn không hề có ý mừng, ngược lại hơi nhíu mày.
- Vâng, bởi vì Vương Tĩnh Văn, chúng ta mới biết sớm như vậy. Vô Tướng Thánh đình muốn xuất binh với chúng ta, hiện tại đang lặng lẽ phái quân mai phục hải đảo hải vực giữa hai triều, tạo thành ván cầu, đến lúc đó đánh cho triều ta không kịp trở tay!
Dịch Diễn gật đầu nói.
Cộc cộc cộc....
Chung Sơn bỗng nhiên nhắm mắt, nhẹ nhàng gõ bàn, mấy người Dịch Diễn không nói nữa, chờ Chung Sơn suy nghĩ.
Vụt!
Chung Sơn vừa mở mắt, ánh mắt ngưng tụ nói:
- Vô Tướng Thánh Vương, thật là nhân vật lợi hại!
- Có chuyện gì?
Dịch Diễn kinh ngạc.
- Vương Tĩnh Văn bị phát hiện, đồng thời Vô Tướng Thánh Vương đang lợi dụng Vương Tĩnh Văn truyền tin tức mà hắn muốn truyền ra!
Chung Sơn hít sâu một hơi nói.
- Bị phát hiện? Vương Tĩnh Văn lợi hại như vậy, vẫn bị phát hiện?
Dịch Diễn cau mày.
Vương Tĩnh Văn, vốn là mưu sĩ hạng nhất tiểu thế giới, trí lực cao cường, không dưới mưu sĩ Đại Tranh. Nhưng người giỏi như thế, vẫn bị Vô Tướng Thánh Vương phát hiện ra?
/1254
|