- Vương Khô, ngươi tiếp tục đối phó Minh Ma, về phần Quân Mạc Ly cùng Thiên Ma công tử, ta sẽ giữ chân bọn họ!
- Vương Khô, còn không mau chiến? Quân Mạc Ly cuối cùng ta sẽ giữ chân cho ngươi!
Đây là theo như lời nói của Chung Sơn trước sau đối chiến với Thiên Ma công tử. Trước khi đối chiến với Thiên Ma công tử, Chung Sơn nói sẽ giữ chân Quân Mạc Ly cùng Thiên Ma công tử, có rất nhiều cường giả cũng lộ ra vẻ hoài nghi.
Trong đó, Thiên Ma công tử, Minh Ma cùng Quân Mạc Ly lộ ra càng nhiều hơn nữa là khinh thường. Quá cuồng vọng! Ngay cả thuộc hạ của Lam, hai người áo bào đỏ cũng là có ý tưởng giống nhau, bọn họ ở Đông Châu dương gian vừa vặn tham kiến Chung Sơn lúc ấy, một Đại Tiên mà thôi, hiện tại cho dù tu hành nhanh; đạt tới cảnh giới Cổ Tiên, vậy cũng chẳng qua là cảnh giới Cổ Tiên mà thôi.
Nếu như đổi lại một Cổ Tiên nói ra lời này, bọn họ nhất định sẽ lộ ra khinh thường, Cổ Tiên? Ở trước mặt Tổ Tiên, chính là chuyện tình một quả đấm đè chết, nhưng Chung Sơn hết lần này tới lần khác nói cuồng vọng như vậy, hai người mặc dù có lời khuyên của Lam, cũng lộ ra vẻ không tin.
Nhưng mới vừa rồi, Chung Sơn xuất thủ, Cổ Tiên này xuất thủ, một kiếm, chỉ một kiếm đã diệt Thiên Ma công tử? Một kiếm sinh thế giới? Bất kể có phải hay không, dù sao có một điều có thể khẳng định, một kiếm Chung Sơn xuất ra này, Thiên Ma công tử nhìn mình không thấu kia sẽ không có!
Không cần nói quá nhiều, Chung Sơn đã dùng một kiếm kia chứng minh thực lực của hắn, lúc nói đến câu thứ hai là sẽ giữ chân Quân Mạc Ly, ai cũng không có hoài nghi! Cũng không chấp nhận được người khác hoài nghi.
- Minh Ma, ta và ngươi đấu, đó là số mệnh! Ngươi không có lựa chọn nào khác!
Vương Khô trầm giọng nói.
Sự cường thế của Chung Sơn đã chứng minh hết thảy, Tổ Tiên cuối cùng, Vương Khô hoàn toàn không có cần thiết lo lắng cho Chung Sơn.
Bước ra một bước, Vương Khô xông thẳng về chỗ Minh Ma, một thiên đạo màu xanh lá thật lớn bỗng nhiên bao phủ Vương Khô, thiên đạo cường thế hợp thể, mang theo một cổ uy thế lơn áp bách về Minh Ma.
Minh Ma bất đắc dĩ, thân hình lay động, một thiên đạo bao phủ toàn thân.
Oanh!
Một tiếng vang thật lớn, hư không lay động mãnh liệt, đại lượng Khô Lâu có tu vi thấp thân hình rung động, kinh khủng thối lui về phía sau.
Hai đại Khô Lâu Vương chiến đấu cùng nhau lần nữa, ngai vàng đồng thau, còn có Liêm Đao cường đại kia, hai đại chí bảo của Khô Lâu tộc, ầm ầm va chạm.
Có lẽ là Vương Khô cố ý dẫn dắt, dẫn chiến trường chiến đấu của mình cùng Minh Ma cách xa chỗ cũ, đi về nơi xa.
Ở bên trong Ung Giới, thực lực Vương Khô vừa khôi phục một chút, giờ khắc này, cơ hồ lực lượng ngang bằng Minh Ma, dĩ nhiên vẫn nhận được một tia áp chế nhỏ, nhưng đã không nhiều lắm, hẳn là không được bao lâu, tình thế không thuận lợi của Vương Khô sẽ hoàn toàn biến mất.
Chiến đấu cường đại giữa hai Khô Lâu Vương.
Ở trong lòng Khô Lâu tộc, đây là một tràng chiến đấu thần thánh, ai cũng không được nhúng tay, ngoại nhân cũng không thể. Một đám vô cùng mong đợi nhìn về hai đời Khô Lâu Vương ở bầu trời phía xa.
Rốt cuộc ai sẽ thắng? Cũng không ai biết!
Bất quá một ngày này bất kể như thế nào, cũng sẽ được Khô Lâu tộc ghi lại vào sử sách. Một ngày vĩnh viễn không quên.
Về phần Ung Giới, tứ đại trưởng lão truyền thừa không nhúc nhích, trăm ngày chưa tới, trừ phi phân ra kết quả, bằng không bọn họ sẽ không phá hư chiến cuộc.
- Ta hỏi lại ngươi, một kiếm kia là chuyện gì xảy ra?
Quân Mạc Ly trầm giọng nói.
Quân Mạc Ly không có để ý tới hai đời Khô Lâu Vương chiến đấu, khinh thị Chung Sơn lúc vừa bắt đầu đã thu vào. Hơn nữa càng hiếu kỳ chuyện gì xảy ra với một kiếm kia. Nói nó không phải là một kiếm sinh thế giới, nhưng vì sao tạo thành không gian hình thanh kiếm tương tự thế giới, cuối cùng lại cắn nuốt Thiên Ma công tử?
Quân Mạc Ly hỏi xong, ánh mắt của cường giả bốn phía lần nữa chuyển tới trên người Chung Sơn, thật giống như còn hiếu kì về một kiếm kia hơn cả trận chiến đấu của hai đời Khô Lâu Vương.
- Mỗi người đều có bí mật của mình, Quân Mạc Ly, ngươi nguyện ý không giữ lại chút bí mật nào của ngươi nói cho ta biết sao?
Chung Sơn thản nhiên nói.
Trong mắt Quân Mạc Ly trở hên lạnh lẻo. Vô luận đối với người nào mà nói, dưới tình huống cực độ tò mò lại không có được đáp án, sự buồn bực này tuyệt đối kìm nén khó chịu.
- Đã như vậy, vậy thì ta tự mình tìm kiếm đáp án!
Quân Mạc Ly trầm giọng nói.
Khi nói chuyện, tay phải nhẹ nhàng ra chiêu, một cổ lực Luân Hồi cường đại tụ đến.
Chung Sơn trầm trầm nhìn thoáng qua Quân Mạc Ly.
- Hô!
Trong nháy mắt, cuồng phong gào thét, một thông đạo Luân Hồi khổng lồ ầm ầm mở ra, dựng ở phía trên Hắc Hải, thông đạo Luân Hồi nhanh chóng xoay tròn, kéo Hắc Hải gầm thét dựng lên, mây đen hội tụ ở bầu trời, đột nhiên bị thông đạo Luân Hồi khuấy ta.
Giống như thông đạo Luân Hồi xuất hiện mấy ngày trước, vô cùng mênh mông!
Cường giả Khô Lâu tộc lại lui nữa, giao chiến trường nơi này cho hai người, về phần Ung Giới, tự nhiên bị tứ đại trưởng lão truyền thừa mang đi.
Chung Sơn nhìn thông đạo Luân Hồi to lớn trước mắt. Mênh mông cường thế, một cổ áp bách cường đại ép về phía Chung Sơn.
Chung Sơn đứng ở không trung, lạnh lùng nhìn một hồi, Quân Mạc Ly đối diện đứng ở bên trong thông đạo Luân Hồi, trong tay nắm một cái vòng tròn, vòng tròn không ngừng xoay tròn, thật giống như có liên kết rất lớn tới thiên đạo ở ngoại giới.
- Vòng tròn Luân Hồi?
Chung Sơn nhận ra được.
Nghe đồn đệ tử của Luân Hồi Thánh nhân, đều có một loại Pháp bảo, gọi là vòng tròn Luân Hồi, có thể làm cho đệ tử tay cầm vòng tròn Luân Hồi nắm giữ lực Luân Hồi dễ dàng hơn.
Chính là cái này? Mắt Chung Sơn hiện lên một tia tò mò.
Mà những người khác lại lộ ra một cổ cổ quái.
Thông đạo Luân Hồi vừa mở, bốn phía nổi lên cuồng phong to lớn, cuồng phong gầm thét, mãnh liệt thổi tất cả bốn phía, ngay cả nước Hắc Hải cũng gầm thét ngất trời, trong môi trường gió mạnh như vậy, Chung Sơn đứng ở không trung nhìn qua quả thật cực kỳ bình thản.
Thậm chí, y phục Chung Sơn cũng chỉ là khe khẽ phiêu động, chúng cường giả cũng thấy rõ, Chung Sơn cũng không có dùng cương tráo hộ thể a, hắn làm sao không bị Bạo Phong ảnh hưởng?
Quân Mạc Ly trong Thông đạo Luân Hồi lạnh lùng nói:
- Ngươi không phải là cũng có thông đạo Luân Hồi sao? Dùng đi!
Chung Sơn nhìn Quân Mạc Ly, cuối cùng gật đầu, thân hình hơi chao đảo một cái, hai mắt đột nhiên đổi xanh.
- Hô!
Chung quanh Chung Sơn, cũng xuất hiện một cái thông đạo Luân Hồi khổng lồ, xông lên trời, cắm vào đất, nhanh chóng xoay tròn, ngang vai ngang vế cùng thông đạo Luân Hồi đối diện!
Khí thế của hai thông đạo Luân Hồi phía trên không phân cao thấp, sàn sàn như nhau, nhưng phương hướng xoay tròn lại không giống một chút nào.
Từ trên nhìn xuống, thông đạo Luân Hồi của Quân Mạc Ly là xoay tròn theo chiều thuận của kim đồng hồ, mà của Chung Sơn lại xoay ngược chiều kim đồng hồ, hơn nữa khí tức tản ra cũng bất đồng, thông đạo Luân Hồi của Quân Mạc Ly có cảm giác quý khí, mà thông đạo Luân Hồi của Chung Sơn có cảm giác là thô bạo.
- Ngươi quả nhiên có thể điều khiển thông đạo Luân Hồi, hơn nữa còn là loại Hạ Tam Đạo!
Quân Mạc Ly ngưng trọng nói.
- Hạ Tam Đạo?
Chung Sơn trầm giọng hỏi.
- Thượng Tam Đạo là thiên đạo, nhân gian đạo, Tu La Đạo, Hạ Tam Đạo là súc sinh đạo, ngạ quỷ đạo, địa ngục đạo, chiều quay bất đồng, chia thành thượng hạ tam đạo!
Quân Mạc Ly nói.
- Ai nói?
Chung Sơn khinh thường nói.
- Sư tôn ta, Luân Hồi Thánh nhân!
Quân Mạc Ly hơi tự hào nói.
- Hắn nói ngươi sẽ tin?
Chung Sơn khinh thường nói
Quân Mạc Ly: ". . ."
Quân Mạc Ly bị Chung Sơn chẹn ngang không nhẹ, hai mắt trừng lên, căm tức nhìn Chung Sơn, mà các cường giả bốn phía cũng là cổ quái nhìn Chung Sơn.
- Lục đạo Luân Hồi chính là lục đạo Luân Hồi, khi nào thì phân ra Thượng Tam Đạo cùng Hạ Tam Đạo? Là Luân Hồi Thánh nhân dát vàng trên mặt mình sao?
Chung Sơn khinh thường nói.
- Ngươi . . .
Trong mắt Quân Mạc Ly run lên.
Chung Sơn căn bản không quan tâm cái gì là Thượng Tam Đạo cùng Hạ Tam Đạo, bất quá Chung Sơn luôn luôn có thói quen, chính là thích làm cho đối phương tức giận trước khi chiến đấu, một khi người ta nổi giận, suy nghĩ sẽ chịu ảnh hưởng, lại càng có lợi đối với mình! Điểm giận của Thiên Ma công tử là hắn cuồng vọng tự đại, Quân Mạc Ly, Chung Sơn cũng nhìn thấu là hắn tôn kính sư tôn, như thế, tìm được điểm giận, Chung Sơn không để lại dư lực bắt đầu công kích.
Có thể nói chiến đấu thực tế còn chưa bắt đầu, Chung Sơn đã tiến công, Chung Sơn tấn công không phải là bên ngoài, mà là nội tâm.
- Dám vũ nhục sư tôn, ta vốn là còn không muốn giết ngươi, đây là ngươi tự tìm chết!
Quân Mạc Ly lạnh lùng nói.
Chung Sơn lộ ra một tia khinh thường, đây chính là cao đồ thứ hai của Luân Hồi Thánh nhân? Một câu nói của mình là có thể làm hắn rối loạn. Đóa hoa trong nhà kính thật đúng là dễ khi dễ a!
- Đại thông đạo Luân Hồi!
Quân Mạc Ly kêu lên.
Theo một tiếng kêu to của Quân Mạc Ly, vòng tròn Luân Hồi trong tay nhẹ nhàng phát sáng, tiếp theo, đường kính thông đạo Luân Hồi của Quân Mạc Ly ầm ầm tăng vọt gấp mấy trăm lần, ầm ầm xông về thông đạo Luân Hồi của Chung Sơn, mãnh liệt đụng nhau.
Oanh long long!
Va chạm cường đại, khiến cho cả Hắc Hải ầm ầm trào dâng, vô tận nước của Hắc Hải bị rút vào thông đạo Luân Hồi, cả Hắc Hải không còn sót lại chút gì. Không gian chấn động cường đại càng làm cho Khô Lâu đứng gần gặp đại họa.
Bành!
Thông đạo Luân Hồi của Chung Sơn nhanh chóng lui về phía sau khi bị va chạm, thật giống như không địch lại Quân Mạc Ly, hung hăng bị áp chế.
- Hạ Tam Đạo vĩnh viễn không địch lại Thượng Tam Đạo, ta đây là Luân Hồi thiên đạo, ngươi là Luân Hồi súc sinh đạo, ngươi vĩnh viễn không phải là đối thủ của ta!
Quân Mạc Ly áp chế Chung Sơn, trong lòng thư thái hơn rất nhiều, tâm thần hơi buông lỏng.
Bành!
Thông đạo Luân Hồi của Chung Sơn bỗng nhiên tăng vọt, một lần va chạm mãnh liệt, ầm ầm đụng vỡ một chút thông đạo Luân Hồi của Quân Mạc Ly. Hai thông đạo Luân Hồi tạm thời tách ra.
Nhưng giờ phút này Chung Sơn cũng bị thoát lực
- Nắm giữ thông đạo Luân Hồi đúng là đủ thuần thục, đáng tiếc, so sánh với thông đạo Luân Hồi, ngươi vĩnh viễn . . .
Quân Mạc Ly đang muốn giễu cợt Chung Sơn, thanh âm bỗng nhiên im bặt, tiếp theo mở to mắt.
- Ngươi điên ư!
Quân Mạc Ly bỗng nhiên sợ hãi rống lên.
Không chỉ Quân Mạc Ly, tất cả cường giả bốn phía cũng mở to mắt, làm gì? Chung Sơn hắn điên rồi?
Chỉ thấy Chung Sơn trong thông đạo Luân Hồi bỗng nhiên khống chế thông đạo Luân Hồi đánh tới Quân Mạc Ly, trong mắt đều là điên cuồng, đồng thời tinh khí sinh mệnh quanh thân điên cuồng toả ra, xông thẳng về thông đạo Luân Hồi, không ngừng kích thích thông đạo Luân Hồi. Thậm chí, thân thể Chung Sơn cũng bỗng nhiên tan vỡ.
Thông đạo Luân Hồi của Chung Sơn nhất thời lớn hơn của Quân Mạc Ly gấp hai, lấy một loại tư thái liều mạng vọt tới Quân Mạc Ly.
Liều mạng trùng kích? Thân thể Chung Sơn tan vỡ? Hắn muốn liều mạng cùng Quân Mạc Ly? Có thâm cừu đại hận mãnh liệt như vậy sao?
Ở trong mắt mọi người, giờ phút này thân thể Chung Sơn tan vỡ hoàn toàn nói rõ tâm thái của Chung Sơn, hắn muốn đồng quy vu tận, ngọc đá cùng vỡ cùng Quân Mạc Ly?
Trong lòng tất cả cường giả cũng là run lên, Chung Sơn hắn quá tàn nhẫn!
- Vương Khô, còn không mau chiến? Quân Mạc Ly cuối cùng ta sẽ giữ chân cho ngươi!
Đây là theo như lời nói của Chung Sơn trước sau đối chiến với Thiên Ma công tử. Trước khi đối chiến với Thiên Ma công tử, Chung Sơn nói sẽ giữ chân Quân Mạc Ly cùng Thiên Ma công tử, có rất nhiều cường giả cũng lộ ra vẻ hoài nghi.
Trong đó, Thiên Ma công tử, Minh Ma cùng Quân Mạc Ly lộ ra càng nhiều hơn nữa là khinh thường. Quá cuồng vọng! Ngay cả thuộc hạ của Lam, hai người áo bào đỏ cũng là có ý tưởng giống nhau, bọn họ ở Đông Châu dương gian vừa vặn tham kiến Chung Sơn lúc ấy, một Đại Tiên mà thôi, hiện tại cho dù tu hành nhanh; đạt tới cảnh giới Cổ Tiên, vậy cũng chẳng qua là cảnh giới Cổ Tiên mà thôi.
Nếu như đổi lại một Cổ Tiên nói ra lời này, bọn họ nhất định sẽ lộ ra khinh thường, Cổ Tiên? Ở trước mặt Tổ Tiên, chính là chuyện tình một quả đấm đè chết, nhưng Chung Sơn hết lần này tới lần khác nói cuồng vọng như vậy, hai người mặc dù có lời khuyên của Lam, cũng lộ ra vẻ không tin.
Nhưng mới vừa rồi, Chung Sơn xuất thủ, Cổ Tiên này xuất thủ, một kiếm, chỉ một kiếm đã diệt Thiên Ma công tử? Một kiếm sinh thế giới? Bất kể có phải hay không, dù sao có một điều có thể khẳng định, một kiếm Chung Sơn xuất ra này, Thiên Ma công tử nhìn mình không thấu kia sẽ không có!
Không cần nói quá nhiều, Chung Sơn đã dùng một kiếm kia chứng minh thực lực của hắn, lúc nói đến câu thứ hai là sẽ giữ chân Quân Mạc Ly, ai cũng không có hoài nghi! Cũng không chấp nhận được người khác hoài nghi.
- Minh Ma, ta và ngươi đấu, đó là số mệnh! Ngươi không có lựa chọn nào khác!
Vương Khô trầm giọng nói.
Sự cường thế của Chung Sơn đã chứng minh hết thảy, Tổ Tiên cuối cùng, Vương Khô hoàn toàn không có cần thiết lo lắng cho Chung Sơn.
Bước ra một bước, Vương Khô xông thẳng về chỗ Minh Ma, một thiên đạo màu xanh lá thật lớn bỗng nhiên bao phủ Vương Khô, thiên đạo cường thế hợp thể, mang theo một cổ uy thế lơn áp bách về Minh Ma.
Minh Ma bất đắc dĩ, thân hình lay động, một thiên đạo bao phủ toàn thân.
Oanh!
Một tiếng vang thật lớn, hư không lay động mãnh liệt, đại lượng Khô Lâu có tu vi thấp thân hình rung động, kinh khủng thối lui về phía sau.
Hai đại Khô Lâu Vương chiến đấu cùng nhau lần nữa, ngai vàng đồng thau, còn có Liêm Đao cường đại kia, hai đại chí bảo của Khô Lâu tộc, ầm ầm va chạm.
Có lẽ là Vương Khô cố ý dẫn dắt, dẫn chiến trường chiến đấu của mình cùng Minh Ma cách xa chỗ cũ, đi về nơi xa.
Ở bên trong Ung Giới, thực lực Vương Khô vừa khôi phục một chút, giờ khắc này, cơ hồ lực lượng ngang bằng Minh Ma, dĩ nhiên vẫn nhận được một tia áp chế nhỏ, nhưng đã không nhiều lắm, hẳn là không được bao lâu, tình thế không thuận lợi của Vương Khô sẽ hoàn toàn biến mất.
Chiến đấu cường đại giữa hai Khô Lâu Vương.
Ở trong lòng Khô Lâu tộc, đây là một tràng chiến đấu thần thánh, ai cũng không được nhúng tay, ngoại nhân cũng không thể. Một đám vô cùng mong đợi nhìn về hai đời Khô Lâu Vương ở bầu trời phía xa.
Rốt cuộc ai sẽ thắng? Cũng không ai biết!
Bất quá một ngày này bất kể như thế nào, cũng sẽ được Khô Lâu tộc ghi lại vào sử sách. Một ngày vĩnh viễn không quên.
Về phần Ung Giới, tứ đại trưởng lão truyền thừa không nhúc nhích, trăm ngày chưa tới, trừ phi phân ra kết quả, bằng không bọn họ sẽ không phá hư chiến cuộc.
- Ta hỏi lại ngươi, một kiếm kia là chuyện gì xảy ra?
Quân Mạc Ly trầm giọng nói.
Quân Mạc Ly không có để ý tới hai đời Khô Lâu Vương chiến đấu, khinh thị Chung Sơn lúc vừa bắt đầu đã thu vào. Hơn nữa càng hiếu kỳ chuyện gì xảy ra với một kiếm kia. Nói nó không phải là một kiếm sinh thế giới, nhưng vì sao tạo thành không gian hình thanh kiếm tương tự thế giới, cuối cùng lại cắn nuốt Thiên Ma công tử?
Quân Mạc Ly hỏi xong, ánh mắt của cường giả bốn phía lần nữa chuyển tới trên người Chung Sơn, thật giống như còn hiếu kì về một kiếm kia hơn cả trận chiến đấu của hai đời Khô Lâu Vương.
- Mỗi người đều có bí mật của mình, Quân Mạc Ly, ngươi nguyện ý không giữ lại chút bí mật nào của ngươi nói cho ta biết sao?
Chung Sơn thản nhiên nói.
Trong mắt Quân Mạc Ly trở hên lạnh lẻo. Vô luận đối với người nào mà nói, dưới tình huống cực độ tò mò lại không có được đáp án, sự buồn bực này tuyệt đối kìm nén khó chịu.
- Đã như vậy, vậy thì ta tự mình tìm kiếm đáp án!
Quân Mạc Ly trầm giọng nói.
Khi nói chuyện, tay phải nhẹ nhàng ra chiêu, một cổ lực Luân Hồi cường đại tụ đến.
Chung Sơn trầm trầm nhìn thoáng qua Quân Mạc Ly.
- Hô!
Trong nháy mắt, cuồng phong gào thét, một thông đạo Luân Hồi khổng lồ ầm ầm mở ra, dựng ở phía trên Hắc Hải, thông đạo Luân Hồi nhanh chóng xoay tròn, kéo Hắc Hải gầm thét dựng lên, mây đen hội tụ ở bầu trời, đột nhiên bị thông đạo Luân Hồi khuấy ta.
Giống như thông đạo Luân Hồi xuất hiện mấy ngày trước, vô cùng mênh mông!
Cường giả Khô Lâu tộc lại lui nữa, giao chiến trường nơi này cho hai người, về phần Ung Giới, tự nhiên bị tứ đại trưởng lão truyền thừa mang đi.
Chung Sơn nhìn thông đạo Luân Hồi to lớn trước mắt. Mênh mông cường thế, một cổ áp bách cường đại ép về phía Chung Sơn.
Chung Sơn đứng ở không trung, lạnh lùng nhìn một hồi, Quân Mạc Ly đối diện đứng ở bên trong thông đạo Luân Hồi, trong tay nắm một cái vòng tròn, vòng tròn không ngừng xoay tròn, thật giống như có liên kết rất lớn tới thiên đạo ở ngoại giới.
- Vòng tròn Luân Hồi?
Chung Sơn nhận ra được.
Nghe đồn đệ tử của Luân Hồi Thánh nhân, đều có một loại Pháp bảo, gọi là vòng tròn Luân Hồi, có thể làm cho đệ tử tay cầm vòng tròn Luân Hồi nắm giữ lực Luân Hồi dễ dàng hơn.
Chính là cái này? Mắt Chung Sơn hiện lên một tia tò mò.
Mà những người khác lại lộ ra một cổ cổ quái.
Thông đạo Luân Hồi vừa mở, bốn phía nổi lên cuồng phong to lớn, cuồng phong gầm thét, mãnh liệt thổi tất cả bốn phía, ngay cả nước Hắc Hải cũng gầm thét ngất trời, trong môi trường gió mạnh như vậy, Chung Sơn đứng ở không trung nhìn qua quả thật cực kỳ bình thản.
Thậm chí, y phục Chung Sơn cũng chỉ là khe khẽ phiêu động, chúng cường giả cũng thấy rõ, Chung Sơn cũng không có dùng cương tráo hộ thể a, hắn làm sao không bị Bạo Phong ảnh hưởng?
Quân Mạc Ly trong Thông đạo Luân Hồi lạnh lùng nói:
- Ngươi không phải là cũng có thông đạo Luân Hồi sao? Dùng đi!
Chung Sơn nhìn Quân Mạc Ly, cuối cùng gật đầu, thân hình hơi chao đảo một cái, hai mắt đột nhiên đổi xanh.
- Hô!
Chung quanh Chung Sơn, cũng xuất hiện một cái thông đạo Luân Hồi khổng lồ, xông lên trời, cắm vào đất, nhanh chóng xoay tròn, ngang vai ngang vế cùng thông đạo Luân Hồi đối diện!
Khí thế của hai thông đạo Luân Hồi phía trên không phân cao thấp, sàn sàn như nhau, nhưng phương hướng xoay tròn lại không giống một chút nào.
Từ trên nhìn xuống, thông đạo Luân Hồi của Quân Mạc Ly là xoay tròn theo chiều thuận của kim đồng hồ, mà của Chung Sơn lại xoay ngược chiều kim đồng hồ, hơn nữa khí tức tản ra cũng bất đồng, thông đạo Luân Hồi của Quân Mạc Ly có cảm giác quý khí, mà thông đạo Luân Hồi của Chung Sơn có cảm giác là thô bạo.
- Ngươi quả nhiên có thể điều khiển thông đạo Luân Hồi, hơn nữa còn là loại Hạ Tam Đạo!
Quân Mạc Ly ngưng trọng nói.
- Hạ Tam Đạo?
Chung Sơn trầm giọng hỏi.
- Thượng Tam Đạo là thiên đạo, nhân gian đạo, Tu La Đạo, Hạ Tam Đạo là súc sinh đạo, ngạ quỷ đạo, địa ngục đạo, chiều quay bất đồng, chia thành thượng hạ tam đạo!
Quân Mạc Ly nói.
- Ai nói?
Chung Sơn khinh thường nói.
- Sư tôn ta, Luân Hồi Thánh nhân!
Quân Mạc Ly hơi tự hào nói.
- Hắn nói ngươi sẽ tin?
Chung Sơn khinh thường nói
Quân Mạc Ly: ". . ."
Quân Mạc Ly bị Chung Sơn chẹn ngang không nhẹ, hai mắt trừng lên, căm tức nhìn Chung Sơn, mà các cường giả bốn phía cũng là cổ quái nhìn Chung Sơn.
- Lục đạo Luân Hồi chính là lục đạo Luân Hồi, khi nào thì phân ra Thượng Tam Đạo cùng Hạ Tam Đạo? Là Luân Hồi Thánh nhân dát vàng trên mặt mình sao?
Chung Sơn khinh thường nói.
- Ngươi . . .
Trong mắt Quân Mạc Ly run lên.
Chung Sơn căn bản không quan tâm cái gì là Thượng Tam Đạo cùng Hạ Tam Đạo, bất quá Chung Sơn luôn luôn có thói quen, chính là thích làm cho đối phương tức giận trước khi chiến đấu, một khi người ta nổi giận, suy nghĩ sẽ chịu ảnh hưởng, lại càng có lợi đối với mình! Điểm giận của Thiên Ma công tử là hắn cuồng vọng tự đại, Quân Mạc Ly, Chung Sơn cũng nhìn thấu là hắn tôn kính sư tôn, như thế, tìm được điểm giận, Chung Sơn không để lại dư lực bắt đầu công kích.
Có thể nói chiến đấu thực tế còn chưa bắt đầu, Chung Sơn đã tiến công, Chung Sơn tấn công không phải là bên ngoài, mà là nội tâm.
- Dám vũ nhục sư tôn, ta vốn là còn không muốn giết ngươi, đây là ngươi tự tìm chết!
Quân Mạc Ly lạnh lùng nói.
Chung Sơn lộ ra một tia khinh thường, đây chính là cao đồ thứ hai của Luân Hồi Thánh nhân? Một câu nói của mình là có thể làm hắn rối loạn. Đóa hoa trong nhà kính thật đúng là dễ khi dễ a!
- Đại thông đạo Luân Hồi!
Quân Mạc Ly kêu lên.
Theo một tiếng kêu to của Quân Mạc Ly, vòng tròn Luân Hồi trong tay nhẹ nhàng phát sáng, tiếp theo, đường kính thông đạo Luân Hồi của Quân Mạc Ly ầm ầm tăng vọt gấp mấy trăm lần, ầm ầm xông về thông đạo Luân Hồi của Chung Sơn, mãnh liệt đụng nhau.
Oanh long long!
Va chạm cường đại, khiến cho cả Hắc Hải ầm ầm trào dâng, vô tận nước của Hắc Hải bị rút vào thông đạo Luân Hồi, cả Hắc Hải không còn sót lại chút gì. Không gian chấn động cường đại càng làm cho Khô Lâu đứng gần gặp đại họa.
Bành!
Thông đạo Luân Hồi của Chung Sơn nhanh chóng lui về phía sau khi bị va chạm, thật giống như không địch lại Quân Mạc Ly, hung hăng bị áp chế.
- Hạ Tam Đạo vĩnh viễn không địch lại Thượng Tam Đạo, ta đây là Luân Hồi thiên đạo, ngươi là Luân Hồi súc sinh đạo, ngươi vĩnh viễn không phải là đối thủ của ta!
Quân Mạc Ly áp chế Chung Sơn, trong lòng thư thái hơn rất nhiều, tâm thần hơi buông lỏng.
Bành!
Thông đạo Luân Hồi của Chung Sơn bỗng nhiên tăng vọt, một lần va chạm mãnh liệt, ầm ầm đụng vỡ một chút thông đạo Luân Hồi của Quân Mạc Ly. Hai thông đạo Luân Hồi tạm thời tách ra.
Nhưng giờ phút này Chung Sơn cũng bị thoát lực
- Nắm giữ thông đạo Luân Hồi đúng là đủ thuần thục, đáng tiếc, so sánh với thông đạo Luân Hồi, ngươi vĩnh viễn . . .
Quân Mạc Ly đang muốn giễu cợt Chung Sơn, thanh âm bỗng nhiên im bặt, tiếp theo mở to mắt.
- Ngươi điên ư!
Quân Mạc Ly bỗng nhiên sợ hãi rống lên.
Không chỉ Quân Mạc Ly, tất cả cường giả bốn phía cũng mở to mắt, làm gì? Chung Sơn hắn điên rồi?
Chỉ thấy Chung Sơn trong thông đạo Luân Hồi bỗng nhiên khống chế thông đạo Luân Hồi đánh tới Quân Mạc Ly, trong mắt đều là điên cuồng, đồng thời tinh khí sinh mệnh quanh thân điên cuồng toả ra, xông thẳng về thông đạo Luân Hồi, không ngừng kích thích thông đạo Luân Hồi. Thậm chí, thân thể Chung Sơn cũng bỗng nhiên tan vỡ.
Thông đạo Luân Hồi của Chung Sơn nhất thời lớn hơn của Quân Mạc Ly gấp hai, lấy một loại tư thái liều mạng vọt tới Quân Mạc Ly.
Liều mạng trùng kích? Thân thể Chung Sơn tan vỡ? Hắn muốn liều mạng cùng Quân Mạc Ly? Có thâm cừu đại hận mãnh liệt như vậy sao?
Ở trong mắt mọi người, giờ phút này thân thể Chung Sơn tan vỡ hoàn toàn nói rõ tâm thái của Chung Sơn, hắn muốn đồng quy vu tận, ngọc đá cùng vỡ cùng Quân Mạc Ly?
Trong lòng tất cả cường giả cũng là run lên, Chung Sơn hắn quá tàn nhẫn!
/1254
|