- Phá? Phá trận!
Vân trưởng lão kích động hô lên.
Tinh không sáng choang, Kim Bằng tự nhiên biết công thành lui thân, rất nhanh từ trên cao bắn xuống dưới. Đao Nhân Đồ, Huyền Nguyên cũng gấp tốc bắn xuống dưới.
- Thật sự phá trận?
Huỳnh Hoặc Thánh nhân có chút không thể tin lắp bắp nói.
Đại trận này cực kỳ nổi danh, không nói Huỳnh Hoặc, Thánh nhân thiên hạ có lẽ đều đến xem qua, nhưng mà, cũng không ai nắm chắc phá mở, cho dù Huỳnh Hoặc hắn cũng không phá nổi, thơ nhắn lại quá huyền ảo.
Nhưng trận pháp huyền ảo chí cực này, không ngờ bị phá rồi?
Tinh không sáng choang, đây là điềm báo trận bị phá vỡ, nhưng không thể phủ nhận, trận này đã không thể nghịch chuyển, chỉ cần kiên nhẫn chờ, rất nhanh, cảnh tượng phá trận sẽ lộ ra trước người ta.
Kích động nhất thuộc về các trưởng lão Lang tộc.
Vân trưởng lão làm sao cũng không nghĩ tới, mình lại được chứng kiến kỳ tích. Phá, mấy ngàn vạn năm qua đi, làm khó bao nhiêu cường giả, không ngờ tại thời điểm cuối cùng, bị tiểu nha đầu này, không, thiên hạ kỳ tài này phá mở rồi.
Chúng cường giả Lang tộc kích động dị thường, các thuộc hạ Chung Sơn từng người cũng lộ ra vẻ kinh hãi và kích động.
Thì ra vẫn nghĩ tu vi hoàng hậu không cao, nhưng hôm nay mới phát hiện, trình độ trận pháp của hoàng hậu quá cường đại. Chỉ có Thi tiên sinh lộ ra một loại tươi cười phức tạp.
Ba tên Soán Mệnh Sư giờ phút này môi không khỏi run run.
- Một bước cũng không sai, hơn hai vạn ngôi sao, không ngờ một bước cũng không đi sai, quá lợi hại!
Một Soán Mệnh Sư kinh hãi nói.
- Đúng vậy, nàng mới là Soán Mệnh Sư mạnh nhất!
- Đại trận đứng đầu Lang tộc rốt cục phá, chúng ta cũng có thể...!
Trong lúc ba đại Soán Mệnh Sư ngạc nhiên thán phục.
- Thình thịch!
- Thình thịch!
- Thình thịch!
Huyền Nguyên, Đao Nhân Đồ, Kim Bằng cũng bay trở về.
- Hoàng hậu anh minh!
Kim Bằng và Đao Nhân Đồ thiệt tình thực lòng nói.
- Không phải anh minh, mà là quá dễ dàng!
Thiên Linh Nhi cười nói.
- Ngươi làm sao phá được trận này?
Lúc này Chung Sơn mới hỏi.
Chung Sơn vừa hỏi, gần như mọi người đều không nói chuyện, từng ngừng thở nhìn chằm chằm Thiên Linh Nhi, ánh mắt trợn trừng khiến Thiên Linh Nhi cũng không khỏi khẩn trương.
Vân trưởng lão, ba đại Soán Mệnh Sư, thậm chí Huỳnh Hoặc Thánh nhân phía xa xa đều dựng lỗ tai lên.
Mấy ngàn vạn năm a, vô số cao thủ, vô số người bỏ công phá giải, nhưng mà cũng không ai có thể phá mở trận này! Đại trận này mạnh bao nhiêu!
- Trận? Đây không phải là trận a!
Thiên Linh Nhi nói.
Mọi người: “...!”
Không phải trận? Vậy sao ngươi phá vỡ?
Đương nhiên, tuy rằng trong lòng mọi người oán giận, nhưng không ai không nói gì, tiếp tục nhìn chằm chằm Thiên Linh Nhi, bởi vì mọi người nhìn Thiên Linh Nhi có thể phá mở trận này quá dễ dàng.
- Vậy vừa rồi ngươi làm là cái gì?
Chung Sơn hỏi.
- Đó không phải là có một bài thơ nhắn lại sao? Dựa theo nó làm là được rồi a!
Thiên Linh Nhi nói.
- Dựa theo nó?
Mọi người cổ quái.
Đặc biệt ba đại Soán Mệnh Sư, giờ phút này gương mặt u oán, chúng ta cũng biết dựa theo nó a, nhưng mà, chúng ta đã tận lực, ai có thể nhìn hiểu đây là trò gì à?
Thiên Linh Nhi chỉ chỉ chữ thứ nhất nói:
- Ngươi xem chữ Tinh kia. Chỉ cần viết viết dọc, ngang phẩy, ngang, ngang, phẩy, ngang, ngang, dọc, ngang, chiếu theo chữ Tinh này viết xuống là được rồi.
* Cái chữ Tinh nó thế này đây: 星
Khi nói chuyện, Thiên Linh Nhi còn dùng đầu ngón tay khoa tay múa chân làm như viết cái chữ kia như thế nào.
Nói xong, toàn bộ cường giả trên đảo di động cùng nhau hóa đá.
Tình huống gì?
Thiên hạ kỳ tài nàng mới vừa nói gì?
- Đúng là dùng tinh tú viết chữ a, chiếu theo từng chữ trong bài thơ nhắn lại này, từng chữ viết xuống là được rồi, ngươi xem, phiến tinh không kia không phải là hình chữ nhật sao, không phải giống hệt khối ngọc bích này sao?
Thiên Linh Nhi tiếp tục nói.
- Phốc!
1 Soán Mệnh Sư lúc trước tinh thần sụp đổ, không cầm được lại phun ra một ngụm nghịch huyết.
Loại phương pháp lý giải này, rất hung tàn!
Dọc, ngang, phẩy, ngang, ngang, phẩy, dọc, ngang? Điều này làm cho vô số cường giả từng phá trận làm sao chịu nổi a!
* Vẫn là chữ Tinh: 星
Ít nhất ba đại Soán Mệnh Sư không tiếp thụ được, ba đại Soán Mệnh Sư, hao tốn 50 năm, hao tốn bao nhiêu tinh lực, còn kém một chút là bỏ luôn cái mạng nhỏ của mình, cuối cùng không ngờ được nói cho biết dọc, ngang..., không tiếp thụ được, không tiếp thụ được a.
Còn tưởng rằng đố chữ cao thâm gì, cuối cùng chỉ là đặt bút viết chữ. Ba đại Soán Mệnh Sư uất ức mãnh liệt phun ra một ngụm tinh huyết, không chịu được lập tức khoanh chân điều tức. Rất đả thương người!
Lúc này mới chỉ mất 50 năm suy tính mà thôi, còn những cường giả từ xưa tiêu hao cả đời vì trận này thì cỡ nào, bọn họ nhất định từ trong mộ bò ra nôn ra ba ngụm âm khí rồi chết tiếp.
Không thể tiếp nhận nhất đúng là Vân trưởng lão và các cường giả Lang tộc, ngẫm lại mấy ngàn vạn này đại trận khiến Lang tộc TỰ HÀO, khiến Lang tộc hao hết tâm lực, chỉ vẻn vẹn dọc, ngang, ngang phẩy,..., không nói hộc máu, ít nhất từ nay về sau rất khó cười lại được.
Thậm chí Huỳnh Hoặc Thánh nhân cách đó không xa, giờ phút này cũng cương cứng nơi đó, bị phương pháp phá trận của Thiên Linh Nhi làm cho sợ ngây người. Quá hung tàn!
Đám người Kim Bằng khó tin trừng mắt nhìn Thiên Linh Nhi, vị hoàng hậu này, đúng là làm cho người ta đoán không ra a!
Chỉ có Chung Sơn, Thi tiên sinh và Huyền Nguyên không khỏi cười cảm thán một tiếng.
Mọi người liên tưởng tới một màn ở tiểu thế giới. Lúc trước người chủ Thánh địa mạnh nhất Quy Nguyên Phật muốn chặn giết đoàn người Chung Sơn.
Lúc ấy, mọi người căn bản không phải là đối thủ của Quy Nguyên Phật. Tồn tại cường đại khó tin, nhưng mà lại bị Thiên Linh Nhi làm ra vài động tác thủ thế ép đi, lại phá khẩu thiện của Quy Nguyên Phật.
Chó ngáp phải ruồi, nhưng mà cũng quá hung tàn đi, cho dù rất lâu sau mọi người vẫn không thể tiêu tan.
Đây là vận khí của Thiên Linh Nhi!
Luôn luôn có người nói Chung Sơn vận khí quá tốt, nhưng mà, tất cả thành tựu của Chung Sơn đều do hắn tích lũy ra, mỗi một lần đều là cực kỳ nguy hiểm, sau đó không ngừng tính rất nhiều kế cường đại mới được.
Nhưng mà ai cũng không biết, Thiên Linh Nhi vận khí biến thái! Nói đến vận khí, Chung Sơn có thể khẳng định, cho tới bây giờ không ai có thể sánh được Thiên Linh Nhi.
Bản thân Thiên Linh Nhi dường như đúng là một phúc tinh vậy, có nàng ở bên cạnh, Chung Sơn không chỗ nào không thắng, hoặc là nói, mỗi một lần có Thiên Linh Nhi ở bên cạnh, Chung Sơn đều gặp đại vận.
Tiểu thế giới cũng vậy, từ lần đầu tiên rời sơn môn, mặc dù có chút nguy hiểm, nhưng Thiên Linh Nhi ở bên cạnh luôn hữu kinh vô hiểm, mà Chung Sơn không ngừng tìm kiếm bảo vật. Đầu tiên là lấy được vòng tay trữ vật, tiếp theo lấy được Đan phương Cuồng Hóa Đan, lại chiếm được cảm tình của Lang tộc Tiên Tiên, cùng Tiên Tiên trước ký kết khế ước, tiếp theo lại đến Chú Thiên Đình. Về sau đến Thần Châu, bởi vì liên quan tới Linh Nhi cho nên được Niết Phàm Trần ưu ái, được Phượng Hoàng bộ tộc ưu ái, bức lui Quy Nguyên Phật.
Có thể nói, Thiên Linh Nhi không chỉ bản thân vận khí siêu cường, người bên cạnh cũng không ngừng được hưởng lợi.
Thoạt nhìn là lời nói mơ hồ vô căn cứ, nhưng mà Chung Sơn lại tin tưởng Thiên Linh Nhi tốt vận, giống như Hạo Mỹ Lệ nguyền rủa vậy, thoạt nhìn là lời nói vô căn cứ, nhưng mà nàng chửi rủa lại trở thành sự thật!
Cho nên Chung Sơn dưới tình huống mình không xác định được, tình nguyện tin tưởng Linh Nhi.
Quả nhiên, ý tưởng hung tàn kia của Linh Nhi, lại lần nữa khiến mọi người chấn kinh rồi. Rất hung tàn!
- Ta, ta nói sai sao?
Thiên Linh Nhi nghi ngờ nói.
- Đúng vậy, quá đúng!
Chung Sơn lập tức nói.
Đúng vậy, quá đúng, lúc này, còn có người dám nói Linh Nhi sai sao? Nếu như Linh Nhi sai, thì mọi người càng sai, sai càng kỳ quái hơn.
- Đúng vậy, ta nói là rất đơn giản, bảo bọn họ không nên thổi phồng ta, lúc ấy ta khó chịu muốn chết.
Thiên Linh Nhi le lưỡi một cái nói.
Ba đại Soán Mệnh Sư đang điều tức nghe được Thiên Linh Nhi nói vậy, trong ngực tràn ngập một loại xúc động đâm vào vách tường. Nghiệp chướng a!
Qua một hồi lâu, các cường giả Lang tộc mới bằng vào tâm cảnh cường đại của mình, tiếp nhận phương pháp phá trận này của Thiên Linh Nhi.
Vân trưởng lão chua xót cười nói:
- Hôm nay thật sự đa tạ, nếu vị nữ đạo hữu này không phá giải vạn cổ chi mê (ý là xưa nay đều lạc lối, lầm tưởng), không biết Lang tộc ta còn bao nhiêu cao thủ sẽ vì vậy mà lún xuống bùn sâu không thể cứu được.
- Chỉ là đáng tiếc mấy ngàn vạn năm qua, những cường giả kia vì nó mà hao phí tâm lực cả đời.
Huyền Nguyên ở một bên gật gật đầu.
- Đúng vậy, bao nhiêu cường giả Lang tộc vì nó mà hao tổn cả đời, không phải trận pháp quá phức tạp, mà bởi vì ngay từ đầu đã bước sai đường rồi, mỗi người đều cho rằng trận pháp rất huyền ảo, bởi vậy không ngừng đi lý giải bài thơ nhắn lại này, chỉ nghĩ tham ngộ ngộ ra huyền ảo bên trong, không biết, tất cả huyền ảo đều là tự mình nghĩ ra, vì nó mà sáng chế công pháp, cũng vì nó mà cảnh giới mình tăng lên, mình lĩnh ngộ ra, cơ bản không có quan hệ với bài thơ nhắn lại này, nó chỉ dùng để phá trận!
Vân trưởng lão cười khổ nói.
- Đáng tiếc nhiều như vậy, Lang tộc vì nó mà hao tổn đi cả đời, cũng có một ít Đế Thích Thiên năm đó vì hiểu không ra mà tiến vào tinh không đại trận, cũng không trở về nữa!
Một bên Trương Vĩnh Hoa lắc đầu tiếc hận nói.
- Ta cảm thấy, bọn họ đều không phải là người tiếc hận nhất!
Chung Sơn nhíu mày nói.
- Ách!
Mọi người ngẩng đầu một cái. Chung Sơn có ý tứ gì? Những cường giả kia vì nó mà hao tổn cả đời, còn chưa đủ tiếc hận?
- Đáng tiếc hận nhất, thuộc về Lang tổ năm đó sáng chế trận này, Lang tổ lưu lại phương pháp phá trận rõ ràng như vậy, không ngờ bị hậu đại xuyên tạc, thế cho nên hắn bị vây khốn trong đại trận tại tinh không, một lần vây là.. !
Chung Sơn nói tới đây ngừng lại.
1 lần vây là hơn chín ngàn vạn năm?
Mọi người đều dừng tiếc hận, không có bi kịch, chỉ có càng bi kịch. Quả nhiên, như Chung Sơn nói, thảm nhất vẫn là Lang tổ của bọn họ.
1 nhân vật cường đại như vậy, cuối cùng bị biệt khuất vây khốn ở trong đại trận mình bố trí. Biệt khuất hao hết thọ nguyên!
Vân trưởng lão và từng Lang tộc đều không nói. Nhìn bầu trời, nghĩ đến Lang tổ một phen khổ tâm, lại bị xuyên tạc thành như vậy, nhất thời không có từ để hình dung tâm tình của hắn.
Tinh không, hơn hai vạn ngôi sao lóng lánh, hào quang chói mắt chiếu nơi đó sáng như ban ngày. Cường quang lóng lánh, tiếp đó, từng chùm tia sáng từ trên trời chiếu xuống, trong nháy mắt bắn vào rất nhiều đảo di động trên cửa vào tinh liên (hoa sen thủy tinh).
Từng chùm, từng chùm chiếu xuống, dường như vô số năng lượng từ trong tinh thần dung nhập vào trên đảo di động vậy, 3000 đảo di động chợt phát ra lam quang chói mắt. Như 3000 viên ngọc bích chuyển động trên bầu trời.
Mà trên tinh không, thời điểm 3000 cột ánh sáng lam chiếu xạ xuống, cường quang trên bầu trời cũng chậm rãi biến mất, đồng thời, phiến tinh không kia cũng chậm chậm trồi lên một cảnh tượng thần kỳ.
- Đó là Thế giới không nhìn thấy.
Một cường giả Lang tộc bỗng nhiên hô lên.
Vân trưởng lão kích động hô lên.
Tinh không sáng choang, Kim Bằng tự nhiên biết công thành lui thân, rất nhanh từ trên cao bắn xuống dưới. Đao Nhân Đồ, Huyền Nguyên cũng gấp tốc bắn xuống dưới.
- Thật sự phá trận?
Huỳnh Hoặc Thánh nhân có chút không thể tin lắp bắp nói.
Đại trận này cực kỳ nổi danh, không nói Huỳnh Hoặc, Thánh nhân thiên hạ có lẽ đều đến xem qua, nhưng mà, cũng không ai nắm chắc phá mở, cho dù Huỳnh Hoặc hắn cũng không phá nổi, thơ nhắn lại quá huyền ảo.
Nhưng trận pháp huyền ảo chí cực này, không ngờ bị phá rồi?
Tinh không sáng choang, đây là điềm báo trận bị phá vỡ, nhưng không thể phủ nhận, trận này đã không thể nghịch chuyển, chỉ cần kiên nhẫn chờ, rất nhanh, cảnh tượng phá trận sẽ lộ ra trước người ta.
Kích động nhất thuộc về các trưởng lão Lang tộc.
Vân trưởng lão làm sao cũng không nghĩ tới, mình lại được chứng kiến kỳ tích. Phá, mấy ngàn vạn năm qua đi, làm khó bao nhiêu cường giả, không ngờ tại thời điểm cuối cùng, bị tiểu nha đầu này, không, thiên hạ kỳ tài này phá mở rồi.
Chúng cường giả Lang tộc kích động dị thường, các thuộc hạ Chung Sơn từng người cũng lộ ra vẻ kinh hãi và kích động.
Thì ra vẫn nghĩ tu vi hoàng hậu không cao, nhưng hôm nay mới phát hiện, trình độ trận pháp của hoàng hậu quá cường đại. Chỉ có Thi tiên sinh lộ ra một loại tươi cười phức tạp.
Ba tên Soán Mệnh Sư giờ phút này môi không khỏi run run.
- Một bước cũng không sai, hơn hai vạn ngôi sao, không ngờ một bước cũng không đi sai, quá lợi hại!
Một Soán Mệnh Sư kinh hãi nói.
- Đúng vậy, nàng mới là Soán Mệnh Sư mạnh nhất!
- Đại trận đứng đầu Lang tộc rốt cục phá, chúng ta cũng có thể...!
Trong lúc ba đại Soán Mệnh Sư ngạc nhiên thán phục.
- Thình thịch!
- Thình thịch!
- Thình thịch!
Huyền Nguyên, Đao Nhân Đồ, Kim Bằng cũng bay trở về.
- Hoàng hậu anh minh!
Kim Bằng và Đao Nhân Đồ thiệt tình thực lòng nói.
- Không phải anh minh, mà là quá dễ dàng!
Thiên Linh Nhi cười nói.
- Ngươi làm sao phá được trận này?
Lúc này Chung Sơn mới hỏi.
Chung Sơn vừa hỏi, gần như mọi người đều không nói chuyện, từng ngừng thở nhìn chằm chằm Thiên Linh Nhi, ánh mắt trợn trừng khiến Thiên Linh Nhi cũng không khỏi khẩn trương.
Vân trưởng lão, ba đại Soán Mệnh Sư, thậm chí Huỳnh Hoặc Thánh nhân phía xa xa đều dựng lỗ tai lên.
Mấy ngàn vạn năm a, vô số cao thủ, vô số người bỏ công phá giải, nhưng mà cũng không ai có thể phá mở trận này! Đại trận này mạnh bao nhiêu!
- Trận? Đây không phải là trận a!
Thiên Linh Nhi nói.
Mọi người: “...!”
Không phải trận? Vậy sao ngươi phá vỡ?
Đương nhiên, tuy rằng trong lòng mọi người oán giận, nhưng không ai không nói gì, tiếp tục nhìn chằm chằm Thiên Linh Nhi, bởi vì mọi người nhìn Thiên Linh Nhi có thể phá mở trận này quá dễ dàng.
- Vậy vừa rồi ngươi làm là cái gì?
Chung Sơn hỏi.
- Đó không phải là có một bài thơ nhắn lại sao? Dựa theo nó làm là được rồi a!
Thiên Linh Nhi nói.
- Dựa theo nó?
Mọi người cổ quái.
Đặc biệt ba đại Soán Mệnh Sư, giờ phút này gương mặt u oán, chúng ta cũng biết dựa theo nó a, nhưng mà, chúng ta đã tận lực, ai có thể nhìn hiểu đây là trò gì à?
Thiên Linh Nhi chỉ chỉ chữ thứ nhất nói:
- Ngươi xem chữ Tinh kia. Chỉ cần viết viết dọc, ngang phẩy, ngang, ngang, phẩy, ngang, ngang, dọc, ngang, chiếu theo chữ Tinh này viết xuống là được rồi.
* Cái chữ Tinh nó thế này đây: 星
Khi nói chuyện, Thiên Linh Nhi còn dùng đầu ngón tay khoa tay múa chân làm như viết cái chữ kia như thế nào.
Nói xong, toàn bộ cường giả trên đảo di động cùng nhau hóa đá.
Tình huống gì?
Thiên hạ kỳ tài nàng mới vừa nói gì?
- Đúng là dùng tinh tú viết chữ a, chiếu theo từng chữ trong bài thơ nhắn lại này, từng chữ viết xuống là được rồi, ngươi xem, phiến tinh không kia không phải là hình chữ nhật sao, không phải giống hệt khối ngọc bích này sao?
Thiên Linh Nhi tiếp tục nói.
- Phốc!
1 Soán Mệnh Sư lúc trước tinh thần sụp đổ, không cầm được lại phun ra một ngụm nghịch huyết.
Loại phương pháp lý giải này, rất hung tàn!
Dọc, ngang, phẩy, ngang, ngang, phẩy, dọc, ngang? Điều này làm cho vô số cường giả từng phá trận làm sao chịu nổi a!
* Vẫn là chữ Tinh: 星
Ít nhất ba đại Soán Mệnh Sư không tiếp thụ được, ba đại Soán Mệnh Sư, hao tốn 50 năm, hao tốn bao nhiêu tinh lực, còn kém một chút là bỏ luôn cái mạng nhỏ của mình, cuối cùng không ngờ được nói cho biết dọc, ngang..., không tiếp thụ được, không tiếp thụ được a.
Còn tưởng rằng đố chữ cao thâm gì, cuối cùng chỉ là đặt bút viết chữ. Ba đại Soán Mệnh Sư uất ức mãnh liệt phun ra một ngụm tinh huyết, không chịu được lập tức khoanh chân điều tức. Rất đả thương người!
Lúc này mới chỉ mất 50 năm suy tính mà thôi, còn những cường giả từ xưa tiêu hao cả đời vì trận này thì cỡ nào, bọn họ nhất định từ trong mộ bò ra nôn ra ba ngụm âm khí rồi chết tiếp.
Không thể tiếp nhận nhất đúng là Vân trưởng lão và các cường giả Lang tộc, ngẫm lại mấy ngàn vạn này đại trận khiến Lang tộc TỰ HÀO, khiến Lang tộc hao hết tâm lực, chỉ vẻn vẹn dọc, ngang, ngang phẩy,..., không nói hộc máu, ít nhất từ nay về sau rất khó cười lại được.
Thậm chí Huỳnh Hoặc Thánh nhân cách đó không xa, giờ phút này cũng cương cứng nơi đó, bị phương pháp phá trận của Thiên Linh Nhi làm cho sợ ngây người. Quá hung tàn!
Đám người Kim Bằng khó tin trừng mắt nhìn Thiên Linh Nhi, vị hoàng hậu này, đúng là làm cho người ta đoán không ra a!
Chỉ có Chung Sơn, Thi tiên sinh và Huyền Nguyên không khỏi cười cảm thán một tiếng.
Mọi người liên tưởng tới một màn ở tiểu thế giới. Lúc trước người chủ Thánh địa mạnh nhất Quy Nguyên Phật muốn chặn giết đoàn người Chung Sơn.
Lúc ấy, mọi người căn bản không phải là đối thủ của Quy Nguyên Phật. Tồn tại cường đại khó tin, nhưng mà lại bị Thiên Linh Nhi làm ra vài động tác thủ thế ép đi, lại phá khẩu thiện của Quy Nguyên Phật.
Chó ngáp phải ruồi, nhưng mà cũng quá hung tàn đi, cho dù rất lâu sau mọi người vẫn không thể tiêu tan.
Đây là vận khí của Thiên Linh Nhi!
Luôn luôn có người nói Chung Sơn vận khí quá tốt, nhưng mà, tất cả thành tựu của Chung Sơn đều do hắn tích lũy ra, mỗi một lần đều là cực kỳ nguy hiểm, sau đó không ngừng tính rất nhiều kế cường đại mới được.
Nhưng mà ai cũng không biết, Thiên Linh Nhi vận khí biến thái! Nói đến vận khí, Chung Sơn có thể khẳng định, cho tới bây giờ không ai có thể sánh được Thiên Linh Nhi.
Bản thân Thiên Linh Nhi dường như đúng là một phúc tinh vậy, có nàng ở bên cạnh, Chung Sơn không chỗ nào không thắng, hoặc là nói, mỗi một lần có Thiên Linh Nhi ở bên cạnh, Chung Sơn đều gặp đại vận.
Tiểu thế giới cũng vậy, từ lần đầu tiên rời sơn môn, mặc dù có chút nguy hiểm, nhưng Thiên Linh Nhi ở bên cạnh luôn hữu kinh vô hiểm, mà Chung Sơn không ngừng tìm kiếm bảo vật. Đầu tiên là lấy được vòng tay trữ vật, tiếp theo lấy được Đan phương Cuồng Hóa Đan, lại chiếm được cảm tình của Lang tộc Tiên Tiên, cùng Tiên Tiên trước ký kết khế ước, tiếp theo lại đến Chú Thiên Đình. Về sau đến Thần Châu, bởi vì liên quan tới Linh Nhi cho nên được Niết Phàm Trần ưu ái, được Phượng Hoàng bộ tộc ưu ái, bức lui Quy Nguyên Phật.
Có thể nói, Thiên Linh Nhi không chỉ bản thân vận khí siêu cường, người bên cạnh cũng không ngừng được hưởng lợi.
Thoạt nhìn là lời nói mơ hồ vô căn cứ, nhưng mà Chung Sơn lại tin tưởng Thiên Linh Nhi tốt vận, giống như Hạo Mỹ Lệ nguyền rủa vậy, thoạt nhìn là lời nói vô căn cứ, nhưng mà nàng chửi rủa lại trở thành sự thật!
Cho nên Chung Sơn dưới tình huống mình không xác định được, tình nguyện tin tưởng Linh Nhi.
Quả nhiên, ý tưởng hung tàn kia của Linh Nhi, lại lần nữa khiến mọi người chấn kinh rồi. Rất hung tàn!
- Ta, ta nói sai sao?
Thiên Linh Nhi nghi ngờ nói.
- Đúng vậy, quá đúng!
Chung Sơn lập tức nói.
Đúng vậy, quá đúng, lúc này, còn có người dám nói Linh Nhi sai sao? Nếu như Linh Nhi sai, thì mọi người càng sai, sai càng kỳ quái hơn.
- Đúng vậy, ta nói là rất đơn giản, bảo bọn họ không nên thổi phồng ta, lúc ấy ta khó chịu muốn chết.
Thiên Linh Nhi le lưỡi một cái nói.
Ba đại Soán Mệnh Sư đang điều tức nghe được Thiên Linh Nhi nói vậy, trong ngực tràn ngập một loại xúc động đâm vào vách tường. Nghiệp chướng a!
Qua một hồi lâu, các cường giả Lang tộc mới bằng vào tâm cảnh cường đại của mình, tiếp nhận phương pháp phá trận này của Thiên Linh Nhi.
Vân trưởng lão chua xót cười nói:
- Hôm nay thật sự đa tạ, nếu vị nữ đạo hữu này không phá giải vạn cổ chi mê (ý là xưa nay đều lạc lối, lầm tưởng), không biết Lang tộc ta còn bao nhiêu cao thủ sẽ vì vậy mà lún xuống bùn sâu không thể cứu được.
- Chỉ là đáng tiếc mấy ngàn vạn năm qua, những cường giả kia vì nó mà hao phí tâm lực cả đời.
Huyền Nguyên ở một bên gật gật đầu.
- Đúng vậy, bao nhiêu cường giả Lang tộc vì nó mà hao tổn cả đời, không phải trận pháp quá phức tạp, mà bởi vì ngay từ đầu đã bước sai đường rồi, mỗi người đều cho rằng trận pháp rất huyền ảo, bởi vậy không ngừng đi lý giải bài thơ nhắn lại này, chỉ nghĩ tham ngộ ngộ ra huyền ảo bên trong, không biết, tất cả huyền ảo đều là tự mình nghĩ ra, vì nó mà sáng chế công pháp, cũng vì nó mà cảnh giới mình tăng lên, mình lĩnh ngộ ra, cơ bản không có quan hệ với bài thơ nhắn lại này, nó chỉ dùng để phá trận!
Vân trưởng lão cười khổ nói.
- Đáng tiếc nhiều như vậy, Lang tộc vì nó mà hao tổn đi cả đời, cũng có một ít Đế Thích Thiên năm đó vì hiểu không ra mà tiến vào tinh không đại trận, cũng không trở về nữa!
Một bên Trương Vĩnh Hoa lắc đầu tiếc hận nói.
- Ta cảm thấy, bọn họ đều không phải là người tiếc hận nhất!
Chung Sơn nhíu mày nói.
- Ách!
Mọi người ngẩng đầu một cái. Chung Sơn có ý tứ gì? Những cường giả kia vì nó mà hao tổn cả đời, còn chưa đủ tiếc hận?
- Đáng tiếc hận nhất, thuộc về Lang tổ năm đó sáng chế trận này, Lang tổ lưu lại phương pháp phá trận rõ ràng như vậy, không ngờ bị hậu đại xuyên tạc, thế cho nên hắn bị vây khốn trong đại trận tại tinh không, một lần vây là.. !
Chung Sơn nói tới đây ngừng lại.
1 lần vây là hơn chín ngàn vạn năm?
Mọi người đều dừng tiếc hận, không có bi kịch, chỉ có càng bi kịch. Quả nhiên, như Chung Sơn nói, thảm nhất vẫn là Lang tổ của bọn họ.
1 nhân vật cường đại như vậy, cuối cùng bị biệt khuất vây khốn ở trong đại trận mình bố trí. Biệt khuất hao hết thọ nguyên!
Vân trưởng lão và từng Lang tộc đều không nói. Nhìn bầu trời, nghĩ đến Lang tổ một phen khổ tâm, lại bị xuyên tạc thành như vậy, nhất thời không có từ để hình dung tâm tình của hắn.
Tinh không, hơn hai vạn ngôi sao lóng lánh, hào quang chói mắt chiếu nơi đó sáng như ban ngày. Cường quang lóng lánh, tiếp đó, từng chùm tia sáng từ trên trời chiếu xuống, trong nháy mắt bắn vào rất nhiều đảo di động trên cửa vào tinh liên (hoa sen thủy tinh).
Từng chùm, từng chùm chiếu xuống, dường như vô số năng lượng từ trong tinh thần dung nhập vào trên đảo di động vậy, 3000 đảo di động chợt phát ra lam quang chói mắt. Như 3000 viên ngọc bích chuyển động trên bầu trời.
Mà trên tinh không, thời điểm 3000 cột ánh sáng lam chiếu xạ xuống, cường quang trên bầu trời cũng chậm rãi biến mất, đồng thời, phiến tinh không kia cũng chậm chậm trồi lên một cảnh tượng thần kỳ.
- Đó là Thế giới không nhìn thấy.
Một cường giả Lang tộc bỗng nhiên hô lên.
/1254
|