Vốn là quảng trường Huyền Vũ Thánh Địa bị đại chiến san thành bình địa, nhưng rất nhanh đã xuất hiện một cái đại điện.
Bi Thanh Ti mang theo cường giả Băng Thần Cung cùng Huyễn Cơ canh giữ ở ngoài đại điện, hộ pháp cho Chung Sơn.
Bát Cực Thiên Vĩ nuốt thi thể Tổ Huyền Vũ, cái gọi là Tổ Huyền Vũ, chính là Huyền Vũ đời thứ nhất, thứ nhất, có thể xưng là thứ nhất, có thể thấy được lịch sử đã lâu, ít nhất là tuổi của đám người Bàn Cổ, Hồng Quân cũng không bằng hắn.
Bốn trụ có thể chống trời, mỗi một cái cũng là phẩm cấp pháp bảo của Thánh nhân, có thể thấy được bộ phận năng lượng mạnh còn dư lại.
Huyền Thiên Tông là Tổ Tiên bát trọng thiên, tế luyện vô số năm cũng không cách nào luyện hóa cho mình dùng, hiện tại đến trong miệng Bát Cực Thiên Vĩ.
Tiêu hóa, Bát Cực Thiên Vĩ tiêu hóa cực kì khủng bố. Một ngày thời gian, không ngờ hoàn toàn tiêu hóa, bất đồng cùng luyện hóa, tiêu hóa chỉ cần năng lượng, căn bản không chú ý tới kết cấu huyền ảo chí cực kia.
Ùng ùng!
Căn cốt Chung Sơn phát ra trận trận tiếng sấm, kéo theo cả đại điện một trận rung động.
Bành!
Một tiếng vang thật lớn, cái trán Chung Sơn toát ra một tia mồ hôi lạnh, Chung Sơn mở mắt.
- Lại đột phá? Tổ Tiên tam trọng thiên?
Chung Sơn nhìn bàn tay mình, hài lòng nói.
Nhắm mắt, Chung Sơn kiểm tra bản thân một chút, Tổ Tiên tam trọng thiên, tăng lên hẳn một trọng thiên.
Càng gần đến mức cuối càng khó tu luyện, căn cốt dầy cộm nặng nề mặc dù trở thành chướng ngại trưởng thành nhanh chóng của Chung Sơn, nhưng, giam cầm mà mỗi một lần thăng cấp của người khác cũng không tồn tại trên người Chung Sơn. Họa phúc tương y, chỉ cần có đồ tốt hơn so sánh với Tổ Huyền Vũ, Chung Sơn có thể đảo mắt lại đột phá.
Mở mắt lần nữa, trong mắt Chung Sơn lóe lên một cổ lạnh lùng, chậm rãi nhìn về phía lòng bàn tay mình.
Trong lòng bàn tay, một cái lốc xoáy nho nhỏ chậm rãi xoay tròn, rất an tĩnh, nhưng chỉ cần người biết nó thì sẽ không khỏi kinh hồn táng đảm. Thần thông, Hội!
Thần thông Hội vòng vo một hồi ở lòng bàn tay Chung Sơn, bỗng nhiên nhẹ nhàng xoay, chia ra làm hai, biến thành hai cái lốc xoáy, hơn nữa còn là hai cái lốc xoáy xoay tròn theo phương hướng ngược lại.
Dần dần, miệng hai cái lốc xoáy xoay tròn nghịch hướng tạo ra một cái đồ án Thái Cực Âm Dương. Miệng hai cái lốc xoáy chính là mắt cá của Âm Dương Ngư.
Chung Sơn lộ ra một tia cười lạnh nhàn nhạt, nói:
- Đây mới thật sự là Hội, thần thông phục chế? A!
. . .
Trên quảng trường Huyền Vũ, ngày kế, vô số Huyền Vũ biến thành nóng nảy.
Bởi vì Chí Tôn cùng các trưởng lão đều không thấy, mà mọi người thấy Chung Sơn lại quỷ dị không có rời khỏi. Vì sao cảm giác kỳ quái như thế?
Hưu!
Một luồng sáng chiếu xuống, một thân ảnh màu trắng đột nhiên xuất hiện trên quảng trường.
- Trưởng lão, là trưởng lão!
- Quy Thần Vũ trưởng lão?
- Bái kiến trưởng lão!
. . .
Một đám Huyền Vũ nhất thời xông tới, bất ổn trong lòng cũng hòa hoãn rất nhiều.
Quy Thần Vũ không để ý đến Huyền Vũ khác, mà là vẻ mặt phức tạp nhìn về phía đại điện chỗ Chung Sơn. Trong mắt có tức giận, có bất đắc dĩ, có vui mừng, có mê mang.
- Sư tôn, hiện tại đây là . . .?
Một Huyền Vũ đi lên trước.
Quy Thần Vũ nhìn hắn, lắc lắc đầu nói:
- Các ngươi trở về, mấy ngày nữa, ta sẽ triệu tập các ngươi thương nghị đại sự của Huyền Vũ tộc!
- Ách?
Chúng Huyền Vũ hơi hơi ngạc nhiên.
- Đi đi!
Quy Thần Vũ lắc đầu.
- Rõ!
Một đám Huyền Vũ chỉ có thể gật đầu.
Phần lớn Huyền Vũ rối rít rời đi, nhưng còn có rất nhiều Huyền Vũ không muốn rời khỏi.
Bành!
Lại một trưởng lão rơi xuống, đại lượng bụi mù văng lên.
Bành! Bành! Bành!
Trưởng lão Huyền Vũ tộc từng người đều rơi xuống.
Bành!
U Lam mang theo Quy Xà cũng rơi trên mặt đất.
Một đám trưởng lão Huyền Vũ tộc lấy Quy Thần Vũ cầm đầu, hiển nhiên trừ Huyền Thiên Tông, Quy Thần Vũ thực lực mạnh nhất, địa vị của Quy Thần Vũ ở Huyền Vũ tộc cũng cao nhất.
Quy Xà đứng ở trước mặt Quy Thần Vũ.
Hai người mặt đối mặt.
Tất cả trưởng lão sắc mặt cũng là âm trầm, Quy Thần Vũ cũng là như thế.
Nhìn bốn người một đám ở cả vùng đất bừa bộn, Quy Thần Vũ nhắm mắt lại. Thật giống như đang ra quyết định cuối cùng.
Huyền Thiên Tông đã chết, chúng trưởng lão cũng nhìn ra, mặc dù Huyền Thiên Tông khi còn tại thế vô cùng không khách khí đối với chúng trưởng lão, thậm chí một ít trưởng lão lại oán hận Huyền Thiên Tông, nhưng Huyền Thiên Tông cuối cùng là Chí Tôn của bọn họ.
Chí Tôn? Chí Tôn bị giết, có một huyết mạch cao tới liền thừa nhận hắn là Chí Tôn sao? Có chuyện tình dễ dàng như vậy sao?
Bất kể Quy Xà nói với mọi người cái gì, mọi người đúng là vẫn còn bài xích Quy Xà.
Giống như người giết Hoàng đế của một nước, sau đó buộc quần thần nhận thức hắn chính là Hoàng đế mới, quần thần sẽ nguyện ý không?
Ầm!
Cửa đại điện cách đó không xa ầm ầm ầm ầm.
Chung Sơn một thân áo bào màu vàng hoa lệ chậm rãi đi ra.
Lật tay thu lại, cung điện biến mất.
Bi Thanh Ti cùng Huyễn Cơ lập tức đi tới phụ cận.
Chung Sơn mang theo mọi người đi tới chỗ Quy Xà.
Chung Sơn vừa ra tới, một đám trưởng lão liền dùng vẻ mặt cừu hận nhìn Chung Sơn, chính là hắn giết Huyền Thiên Tông?
Một trưởng lão thậm chí muốn ra tay đối phó Chung Sơn, nhưng bị một trưởng lão khác bắt được cổ tay, lắc đầu bảo hắn không nên vọng động.
- Bái kiến Thánh vương!
Quy Xà cùng U Lam cung kính nói.
Thấy Quy Xà bái Chung Sơn, một đám trưởng lão nhất thời mắt đỏ lên. Vốn là đã có ý niệm quy hàng Quy Xà trong đầu, nhất thời bị thái độ của Quy Xà làm cho nổi giận, nếu là bái Quy Xà thành Chí Tôn, Huyền Vũ tộc chẳng lẽ phải gia nhập Đại Tranh Thánh đình?
Một ít trưởng lão lại càng tức giận tới thở gấp.
- Quy Xà, ngươi đã là Chí Tôn Huyền Vũ tộc sao?
Chung Sơn nhàn nhạt hỏi.
Làm trò hỏi thăm trước mặt chúng trưởng lão, giống như vẽ mặt để cho một đám trưởng lão nhất thời nổi giận.
- Các ngươi những ác tặc này, giết chết Chí Tôn, còn muốn thay thế vị trí của Chí Tôn? Nằm mơ?
Một trưởng lão nhất thời kêu lên.
- Thánh vương, còn kém một chút!
Quy Xà cau mày lắc đầu.
Chung Sơn cũng không có vội vàng xao động, mà là nhìn về phía Quy Thần Vũ:
- Quy Thần Vũ, ngươi cho là thế nào?
Quy Thần Vũ? Một đám trưởng lão cùng nhau nhìn về phía Quy Thần Vũ, có ý gì? Chẳng lẽ Chung Sơn ngay cả Quy Thần Vũ cũng thu mua?
Quy Thần Vũ là một trong ba Huyền Vũ cao nhất của Huyền Vũ tộc, giờ phút này nhìn về phía Chung Sơn, hai mắt dần dần híp lại.
- Thần Vũ trưởng lão, ngươi nói, Huyền Vũ tộc ta há có thể thần phục tặc tử?
Một trưởng lão lập tức nói.
- Câm mồm!
Quy Thần Vũ quát lạnh một tiếng.
Trưởng lão kia lông mày chau lại, nhưng cũng không có phản bác, mặc dù đều là trưởng lão, nhưng huyết mạch Quy Thần Vũ cao hơn so với hắn.
Quy Thần Vũ gắt gao nhìn chằm chằm Chung Sơn, nghiến răng nghiến lợi nói:
- Chung Thánh Vương, thật là thủ đoạn!
- Đã quên nói với các ngươi, Tinh tộc lần này, cũng là ta bảo bọn họ không nên tới!
Chung Sơn cười nhạt nói.
Tinh tộc? Con ngươi của một đám trưởng lão mạnh mẽ co rụt lại.
Mỗi lần đại điển hiến tế, Tinh tộc sẽ đến, lần này lại không tới, lại là bởi vì Chung Sơn? Chẳng lẽ Tinh tộc đầu phục Đại Tranh? Còn có Băng Thần Cung, tình hình như bây giờ, rõ ràng Băng Thần Cung đã đưa về dưới trướng Chung Sơn.
Quy Thần Vũ phát hiện, Chung Sơn này càng ngày càng đáng sợ.
- Chư vị cũng biết, thiên hạ đại loạn mở ra, Bắc châu rung chuyển từ hiện tại cũng chính là bắt đầu, Huyền Vũ tộc không thể không có nhất tộc chi tôn.
Chung Sơn trịnh trọng nói.
Giống như lời của Chung Sơn, nhất tộc không thể không có Chí Tôn, nếu không để ý tới Quy Xà, vậy Chí Tôn chỉ có thể chọn lựa từ chúng trưởng lão, huyết mạch cao nhất tổng cộng có ba người, đến lúc đó không ai phục ai, sẽ đưa đến Huyền Vũ tộc năm bè bảy mảng!
Năm bè bảy mảng ở lúc thiên hạ thái bình tự nhiên không có quan hệ quá lớn, mà hiện tại thiên đại đại loạn, đây không phải là muốn chết sao?
Cho nên Chung Sơn đoán chừng giết Huyền Thiên Tông, một đám trưởng lão cũng sẽ không làm khó Quy Xà.
- Không được bao lâu nữa, ta liền trở về Phong Trủng Cương Vực, nơi này cũng là của Huyền Vũ tộc các ngươi, huống chi, ánh mắt của ta cũng không phải là Huyền Vũ tộc của ngươi có thể giữ, ta cũng sẽ không nhúng tay vào chuyện bên trong Huyền Vũ tộc của ngươi.
Chung Sơn thản nhiên nói.
Chung Sơn đây là đang nói điều kiện, đồng dạng cũng là đàm phán vì Quy Xà.
- Không được, bọn họ giết Chí Tôn!
Một trưởng lão nhất thời kêu lên.
- Câm mồm, nơi này không có phần của ngươi nói chuyện!
Một trưởng lão khác quát lên, mà người này cũng là có huyết mạch cao.
Trưởng lão kêu la lúc trước chỉ có thể im lặng.
Chí Tôn bỏ mình, hiện tại cơ hồ chính là ba trưởng lão có huyết mạch cao cầm quyền.
- Như thế nào?
Chung Sơn cười hỏi.
Ba trưởng lão có huyết mạch cao chân mày nhíu lại.
- Huyền Thiên Tông không đại biểu được cho Huyền Vũ tộc, Huyền Vũ tộc là Huyền Vũ tộc của tất cả Huyền Vũ, các ngươi bây giờ là người cầm quyền của Huyền Vũ tộc, đại biểu cho quyết định vận mệnh tương lai của Huyền Vũ tộc, lúc thiên hạ đại loạn Huyền Vũ tộc có thể đứng vững vàng không ngã hay không, xem các ngươi!
Chung Sơn thản nhiên nói.
Một đám trưởng lão một trận trầm mặc.
- Chúng ta tại sao phải tin ngươi?
Quy Thần Vũ trầm giọng nói.
Tất cả trưởng lão nhìn chăm chú về phía Chung Sơn.
- Các ngươi không có lựa chọn, Quy Xà không làm Chí Tôn cũng được, hắn ở Đại Tranh cũng là Chí Tôn Huyền Vũ, Quy Xà theo ta trở về, cũng chỉ là vấn đề thời gian, qua chút ít năm nữa, Huyền Vũ ở nơi này của các ngươi sẽ từ từ chảy về phía Đại Tranh, các ngươi có tin hay không? Dĩ nhiên, quá trình này có một nửa Huyền Vũ tộc diệt vong có thể chính là quyết sách sai lầm của các ngươi.
Chung Sơn trầm giọng nói.
Một đám trưởng lão càng phát ra tức giận, nhưng cũng không thể làm gì.
Huyền Vũ tộc năm bè bảy mảng, sẽ lại bị Đại Tranh từ từ thu nạp, đến lúc đó càng thêm nghe lời Đại Tranh, mà Huyền Vũ tộc cũng có thể chết mất một nửa trở lên.
- Yên tâm đi, qua vài ngày ta sẽ rời đi, Quy Xà có thời gian rất lâu để ở chung cùng các ngươi!
Chung Sơn nói.
- Ngạch?
Một đám trưởng lão ánh mắt sáng lên, rất nhiều thời gian ở chung cùng mình? Chúng trưởng lão nhất thời thấy được hy vọng, Quy Xà lưu lại, chỉ cần không nhận thức được, thời gian lâu dài khẳng định lấy Huyền Vũ tộc làm trọng, đến lúc đó nói không chừng sẽ thoát khỏi Đại Tranh?
Chung Sơn cho bọn hắn tuyệt vọng, cũng cho bọn hắn hy vọng. Vừa đấm vừa xoa, tâm thái một đám trưởng lão nhất thời không giống với lúc trước.
- Quy Thần Vũ, nguyện bái Chí Tôn!
Quy Thần Vũ tỏ thái độ đầu tiên nói.
- Huyền Vi, nguyện bái Chí Tôn!
Lại một trưởng lão nói.
. . .
Sau khi ba tên trưởng lão có huyết mạch cao chấp thuận, một đám trưởng lão chỉ có thể rối rít bái Quy Xà.
Chung Sơn ở một bên lộ ra nụ cười thỏa mãn, chúng trưởng lão muốn cảm hóa Quy Xà sau khi mình đi? A, đợi Tiêu Vong tới, xem ai có thể cảm hóa ai?
Đến đây, Chung Sơn ở đất Cực Bắc, cuối cùng đạt được thu hoạch lớn nhất.
Các trưởng lão của Huyền Vũ tộc rốt cục đón nhận Quy Xà, nhưng đối với Chung Sơn vẫn coi là thù địch như cũ.
Chung Sơn lơ đễnh, kiên nhẫn chờ chực ở Huyền Vũ Thánh Địa, đồng thời cũng không có tham dự đại điển Quy Xà tấn chức Chí Tôn.
Đại điển tấn chức Chí Tôn, Chung Sơn cũng không thèm để ý, để cho một đám trưởng lão cũng thầm hô khẩu khí. Đồng thời tràn đầy mong đợi đối với Quy Xà.
Này trong đó, Nam Cung Thắng dẫn dắt chúng Tổ Tiên cũng trở về toàn bộ.
- Thánh vương, bốn Tổ Tiên chạy! Xin Thánh vương giáng tội!
Nam Cung Thắng tự trách, nói.
- Thánh vương, bốn người kia sử dụng thần thông quỷ dị, không liên quan tới Nam Cung đại nhân. Chúng ta cũng là không chú ý!
Kim Bằng lập tức nói.
- Là chúng ta sơ sót!
Mọi người rối rít nói.
- Sơ sót gì?
Chung Sơn cười nói:
- Có thể vây khốn một đám Tổ Tiên một ngày, đã hoàn thành nhiệm vụ, còn chém giết sáu tên Tổ Tiên, trẫm nên thưởng các ngươi mới đúng.
- Ngạch, tạ Thánh vương!
Tất cả mọi người âm thầm thở phào.
- Bốn người kia chạy cũng tốt, qua chút ít thời gian, Đại Tranh cũng có viện cớ binh phạt thiên hạ, chiến công của các ngươi, đợi trở về Đại Tranh, trẫm sẽ ban thưởng!
Chung Sơn nói.
- Rõ!
Tất cả mọi người hài lòng nói.
- Kim Bằng!
Chung Sơn nhìn về phía Kim Bằng mặt đầy vẻ kích động.
- Có thần!
Kim Bằng lập tức nói.
- Mang theo tấm thiệp mời này đến Tinh tộc, đích thân Tinh tộc tộc trưởng Tinh Vân Thiên.
Chung Sơn tay lấy ra thiếp mời, nói.
- Rõ!
Kim Bằng lập tức đáp.
Mấy tháng!
Phía nam của Huyền Vũ Thánh Địa có năm đạo thân ảnh bay tới.
Một người cầm đầu hơi khôi ngô, mặt mày bắn ra một cổ lạnh thấu xương, bên cạnh hai bên là hai cô gái phong tình khác nhau, một người mặc hồng y đeo kiếm, vẻ mặt anh khí tiêu sái, một người khác một thân tử y, uyển chuyển như ngọc bích.
Người cầm đầu, chính là quân đoàn trưởng thứ mười của Đại Tranh, Tiêu Vong, hai cô gái cũng là vợ của Tiêu Vong - Kiếm Hồng cùng Như Yên.
Hai người khác cũng là cường giả tuyệt thế của Đại Tranh đặc biệt hộ tống ba người.
Chung Sơn đi ra khỏi đại điện, năm người bay thẳng đến trước mặt Chung Sơn.
- Bái kiến Thánh vương!
Năm người vô cùng cung kính nói.
- Miễn lễ!
Chung Sơn cười nói.
- Các ngươi chờ ở ngoài điện, trẫm có lời muốn nói với một mình Tiêu Vong!
Chung Sơn nói.
- Rõ!
Mọi người lập tức đáp.
Kiếm Hồng cùng Như Yên ngoài ý muốn nhìn Chung Sơn, nhưng do Tiêu Vong làm chủ, cũng không nói gì nữa.
Chung Sơn mang theo Tiêu Vong đi vào đại điện.
Ầm!
Cừa đại điện ầm ầm đóng kín.
Ngồi trên ghế rồng, Chung Sơn nhìn về phía Tiêu Vong, nói:
- Tiêu Vong, ngươi biết độ trọng yếu của chuyến này chứ?
- Vâng, thần biết, chẳng qua là vì sao Thánh vương để cho hai vợ của thần cũng đi theo mà đến?
Tiêu Vong mang theo một tia ngoài ý muốn nhìn về phía Chung Sơn.
Thần tử đi ra ngoài, gia quyến chính là đều phải để lại Lăng Tiêu Thiên Đình, đây là cách làm nhất quán của Đại Tranh, tựu giống với Lạc Tinh Trần, năm đó để cho hắn làm việc bên ngoài, nguyên do Chung Sơn yên tâm chính là vợ của Lạc Tinh Trần còn ở Đại Tranh.
Nhưng lần này lại cho Kiếm Hồng, Như Yên cùng nhau theo tới?
Chung Sơn nhìn Tiêu Vong, trịnh trọng nói:
- Trước khi Bắc châu nhất thống, nhiệm vụ của ngươi rất nặng, khó có thời gian trở về Đại Tranh gặp hai vợ, ngươi bất đồng cùng người khác, trẫm tin tưởng ngươi!
Đây cũng là thiên đại ân huệ, đi ra ngoài xuất chinh, gia quyến tùy tướng, đây cũng là phần độc nhất của Đại Tranh. Đây phải là bao nhiêu tín nhiệm mới có thể làm được? Chung Sơn chẳng lẽ không sợ Tiêu Vong không cố kỵ gì, thoát khỏi Đại Tranh? Chung Sơn không sợ, Chung Sơn có khí phách đó.
Quả nhiên, Tiêu Vong cực kỳ cảm động nói:
- Tạ Thánh vương, Tiêu Vong nhất định không phụ kỳ vọng của Thánh vương!
- Ừm, kế tiếp chuyện thứ nhất ngươi phải làm, chính là vì củng cố địa vị của Quy Xà ở Huyền Vũ tộc, cố gắng dùng thời gian ngắn nhất, để cho Huyền Vũ tộc cố gắng thần phục Quy Xà, còn có, tư tưởng công việc của Quy Xà cũng không cần buông lỏng.
Chung Sơn trịnh trọng nói.
- Rõ!
Tiêu Vong gật đầu.
- Chuyện thứ hai, Tinh tộc! Tinh tộc đã bị trẫm dùng Vạn Tượng Kính Tháp khóa tư tưởng lại, không tiếp xúc cùng ngoại giới, đợi trẫm giúp ngươi luyện hóa Vạn Tượng Kính Tháp, để có thể làm thúc dục đơn giản, sau này Tổ Tiên Tinh tộc sẽ thường vây quanh ở bên cạnh ngươi, đem hết toàn lực thuyết phục Tinh tộc gia nhập Đại Tranh.
Chung Sơn nói.
- Rõ!
- Chuyện thứ ba, chỉnh hợp thế lực đất Cực Bắc, chiêu dụ nhân tài tứ phương, trẫm cho phép ngươi mở rộng mười tỷ quân lực, đợi lúc Đại Tranh Bắc thượng, nhất định phải tiến hành phối hợp chặt chẽ với nhau!
Chung Sơn hạ lệnh lần nữa.
- Rõ!
Tiêu Vong trịnh trọng nhớ.
- Ừm, ngươi chỉ có ba nhiệm vụ này, hai gã Tổ Tiên hộ tống ngươi tới, trẫm cho ngươi mượn mười lăm năm, mười lăm năm sau, bọn họ sẽ trở lại Đại Tranh. Mười lăm năm, hẳn là đủ!
Chung Sơn hỏi.
- Tạ Thánh vương, mười lăm năm là đủ, mười lăm năm nếu thần không thể mượn tay Quy Xà điều động Huyền Vũ trưởng lão trưởng lão, thần cũng không còn tư cách làm quân đoàn trưởng thứ mười của Đại Tranh!
Tiêu Vong tự tin nói.
- Tốt, vậy trẫm trợ lực ngươi luyện hóa Vạn Tượng Kính Tháp trước!
. . .
Đại điện chỗ Chung Sơn, mặc dù có đông đảo trận pháp, nhưng vẫn có một chút bạch quang xuyên suốt ra.
Đám người Kim Bằng, Lạc Tinh Trần, Huyễn Cơ, Bi Thanh Ti thủ hộ ở ngoài đại điện..
Giờ phút này, ở ngoài đại điện còn có một nam tử áo vàng, mặt như tinh thể, trong mắt xuyên suốt ra một cổ mong đợi mãnh liệt.
- Tinh tộc trưởng, mời lui về phía sau một chút, Thánh vương cùng Tiêu đại nhân đàm luận, lát nữa sẽ ra tới!
Kim Bằng cười nói.
Tộc trưởng Tinh tộc Tinh Vân Thiên khẽ nhíu mày, nhưng vẫn gật đầu, khe khẽ lui về phía sau.
Ở trong chờ mong đầy cõi lòng, Tinh Vân Thiên không có nửa câu oán hận nào.
Hai canh giờ sau!
Ầm!
Cửa đại điện ầm ầm mở ra.
Ánh mắt Tinh Vân Thiên bắn về phía trong đại điện, Chung Sơn, còn có một nam tử? Hắn chính là Tiêu Vong?
Tư liệu nhảy ra trong đầu Tinh Vân Thiên, nhưng, miêu tả Tiêu Vong cũng không nhiều, chỉ biết hắn là quân đoàn trưởng thứ mười của Đại Tranh, không khó dây dưa lắm.
Tinh Vân Thiên nắm giữ tài liệu có hạn, bởi vì chút ít năm này, Tiêu Vong cơ hồ cũng là phát triển ở âm phủ. Dương gian khó có tin tức, nhưng nếu xem thường Tiêu Vong, vậy thì mười phần sai.
Mặc dù thanh danh Tiêu Vong không có lộ rõ như Dịch Diễn, nhưng năng lực tuyệt đối không kém gì Dịch Diễn.
Hàng ngàn tiểu thế giới ở âm phủ, trận chiến cuối cùng với Tiêu Vong, Tiêu Vong đối chọi cùng đám người Dịch Diễn, Thủy Kính, Lâm Khiếu thời gian rất lâu không có thể phân ra thắng bại, nếu không phải Chung Sơn nhúng tay vào trong đó, kết quả cuối cùng của trận chiến ấy còn chưa phân.
Mưu thần cao nhất của Đại Tranh, Tiêu Vong chính là một người trong đó.
- Tinh tộc trưởng, tới, ta giới thiệu, đây là thần tử Tiêu Vong của ta, sau khi ta rời đi, hắn sẽ ở lại Huyền Vũ Thánh Địa, Vạn Tượng Kính Tháp ở trong tay hắn, kế tiếp an toàn của Tiêu Vong sẽ phải dựa vào Tinh tộc!
Chung Sơn lập tức cười nói.
- Tiêu tiên sinh? Thất kính!
Tinh Vân Thiên lập tức khách khí nói.
Đồng thời ánh mắt của Tinh Vân Thiên luôn luôn nhìn chằm chằm Tiêu Vong, hắn muốn xác định Vạn Tượng Kính Tháp có phải thật ở trong tay Tiêu Vong hay không?
- Tiêu Vong, xem ra Tinh tộc trưởng vẫn là chưa tin ngươi, đưa Vạn Tượng Kính Tháp cho Tinh tộc trưởng xem một chút đi!
Chung Sơn cười nói.
- Rõ!
Tiêu Vong gật đầu.
Lật tay ra, lòng bàn tay đột nhiên xuất hiện một cái lưu ly bảo tháp.
Trong nháy mắt thấy Lưu Ly Bảo Tháp, Tinh Vân Thiên kích động muốn vươn tay bắt lấy.
Hô!
Kim Bằng đột nhiên chắn trước mặt của Tinh Vân Thiên.
Tinh Vân Thiên nhướng mày, tiếp theo lập tức thanh tỉnh lại, lộ ra một nụ cười khổ, dù sao Vạn Tượng Kính Tháp này không phải là của mình.
- Chung Thánh Vương là người đáng tin!
Tinh Vân Thiên lập tức nói.
- Vậy an toàn của Tiêu Vong . . .
Chung Sơn nhìn về phía Tinh Vân Thiên, nói.
- Chung Thánh Vương yên tâm, một đám trưởng lão của Tinh tộc ta sẽ thay phiên bảo vệ Tiêu tiên sinh!
Tinh Vân Thiên lập tức trịnh trọng nói.
Vạn Tượng Kính Tháp không thể mất nữa, vì vậy an toàn của Tiêu Vong cực kỳ trọng yếu.
- Tốt, như thế, ta liền không cần lo lắng!
Chung Sơn cười, gật đầu.
Mục đích của Chung Sơn cũng đã đạt đến, căn bản của một tốc, thật ra thì chính là những trưởng lão này, các loại điều kiện có lợi đã trải tốt lắm cho Tiêu Vong, sau này nhìn thủ đoạn của Tiêu Vong.
Tiêu Vong nhìn kỹ Tinh Vân Thiên một chút, cuối cùng cái gì cũng không nói, chỉ là gật đầu mà thôi, còn nhiều thời gian, sau này có rất nhiều thời gian.
Chung Sơn đang định nói cái gì nữa, bỗng nhiên, con ngươi Chung Sơn co rụt lại.
Không chỉ Chung Sơn, cơ hồ tất cả cường giả chân mày cũng là cau lại, tiếp theo quay đầu cùng nhau nhìn về phương hướng bốn Thiên Trụ.
Một đám trưởng lão của Huyền Vũ tộc cũng đi ra.
- Báo Uy, Mãng Siêu, bảo vệ Tiêu Vong!
Chung Sơn nhìn về phía hai Tổ Tiên tiến đến hộ tống Tiêu Vong, nói.
Hai Tổ Tiên cũng là năm đó Thân Công Báo triệu nhập Đại Tranh, sớm bị Đại Tranh thuyết phục, giờ phút này vô cùng cung kính nói:
- Rõ, Thánh vương!
Chung Sơn bay đi về quảng trường Huyền Vũ.
Đám người Bi Thanh Ti, Huyễn Cơ, Kim Bằng đi theo.
Đảo mắt đã rơi vào cách bốn Thiên Trụ không xa, một đám trưởng lão Huyền Vũ mặc dù bài xích Chung Sơn, nhưng mấy ngày nay Chung Sơn thật không có nhúng tay vào sự vụ Huyền Vũ tộc, quan cảm đối với Chung Sơn cũng đã khá nhiều.
Ngoài bốn Thiên Trụ, Chung Sơn ngẩng đầu nhìn trời.
Chỉ thấy cửa ra vào Thiên Ma Giới, một cái thiên đạo xông lên trời.
Là Hành trong Thiên Mạch! Hành trong Thiên Mạch ở trung ương bốn Thiên Trụ, liền và thông nhau với Thiên Ma Giới.
- Thánh vương, là Trình Hầu, Trình Hầu đi ra!
Kim Bằng lập tức trầm giọng nói.
Chung Sơn không nói gì, mà là ngưng trọng nhìn.
Ông!
Hành trong Thiên Mạch hơi xao động một trận, tiếp theo, đột nhiên giải tán biến mất.
Hai mắt Chung Sơn cũng dần dần híp lại, bởi vì Hồng Loan Phấn Liên ở mi tâm Chung Sơn có trạng huống mới!
Trong ao sen ở mi tâm, đại lượng phấn sen phát sanh biến hóa, toàn bộ biến thành màu lam.
Tướng số đại hung?
Mà đóa hoa sen màu hồng lớn nhất đóa, giờ phút này cũng là một hồi biến lam, một hồi khôi phục!
Biểu hiện đại hung, mà Hồng Loan Phấn Liên lớn nhất lại biểu hiện "thời gian hung thường xuyên". Cục diện không ổn a! Bởi vì ban đầu đối mặt với Trang Tử, Hồng Loan Phấn Liên căn bản không có nhắc nhở chút nào.
Theo sự trưởng thành của Chung Sơn, thứ có thể uy hiếp Chung Sơn càng ngày càng ít, tướng số đại hung, thật lâu không có xuất hiện qua.
Không cần đoán Chung Sơn cũng biết, tướng số đại hung này đến từ cửa Thiên Ma Giới, chính là đệ nhất Thánh nhân hiện tại - Trình Hầu, một thân ảnh tử bào bỗng nhiên xuất hiện, chân mang hư không, vẻ mặt bén nhọn!
Mấy ngày nay, Chung Sơn luôn luôn không có rời khỏi Huyền Vũ Thánh Địa, mục đích đúng là đang đợi Trình Hầu.
Mọi sự thỏa đáng, chỉ còn phía Trình Hầu.
- Chung Sơn? Ngươi quả nhiên còn chưa có chết?
Cạnh Thiên Trụ, Trình Hầu mắt lạnh nhìn về phía Chung Sơn.
- Ta phúc lớn mạng lớn, sao lại dễ dàng chết như vậy? Trình Đại Thánh nhân tới thật là thủ đoạn, xuất nhập Thiên Ma Giới như cá vào biển rộng, Quy gia bơi lội a!
Chung Sơn cười nhạt nói, đồng thời gắt gao nhìn chằm chằm con ngươi Trình Hầu.
Huyễn Cơ nói Trình Hầu biến mất ở Thiên Ma Giới, Chung Sơn đã động tâm tư khác, những lời này cũng là chuyên môn dùng để thử dò xét Trình Hầu. Nhưng, làm Chung Sơn thất vọng là, con ngươi Trình Hầu cũng không kịch liệt co lại, có lẽ Trình Hầu giấu diếm quá sâu, có lẽ căn bản không phải đoán như vậy. Nhưng phần hoài nghi này của Chung Sơn cũng sẽ không vì vậy mà biến mất.
Bi Thanh Ti mang theo cường giả Băng Thần Cung cùng Huyễn Cơ canh giữ ở ngoài đại điện, hộ pháp cho Chung Sơn.
Bát Cực Thiên Vĩ nuốt thi thể Tổ Huyền Vũ, cái gọi là Tổ Huyền Vũ, chính là Huyền Vũ đời thứ nhất, thứ nhất, có thể xưng là thứ nhất, có thể thấy được lịch sử đã lâu, ít nhất là tuổi của đám người Bàn Cổ, Hồng Quân cũng không bằng hắn.
Bốn trụ có thể chống trời, mỗi một cái cũng là phẩm cấp pháp bảo của Thánh nhân, có thể thấy được bộ phận năng lượng mạnh còn dư lại.
Huyền Thiên Tông là Tổ Tiên bát trọng thiên, tế luyện vô số năm cũng không cách nào luyện hóa cho mình dùng, hiện tại đến trong miệng Bát Cực Thiên Vĩ.
Tiêu hóa, Bát Cực Thiên Vĩ tiêu hóa cực kì khủng bố. Một ngày thời gian, không ngờ hoàn toàn tiêu hóa, bất đồng cùng luyện hóa, tiêu hóa chỉ cần năng lượng, căn bản không chú ý tới kết cấu huyền ảo chí cực kia.
Ùng ùng!
Căn cốt Chung Sơn phát ra trận trận tiếng sấm, kéo theo cả đại điện một trận rung động.
Bành!
Một tiếng vang thật lớn, cái trán Chung Sơn toát ra một tia mồ hôi lạnh, Chung Sơn mở mắt.
- Lại đột phá? Tổ Tiên tam trọng thiên?
Chung Sơn nhìn bàn tay mình, hài lòng nói.
Nhắm mắt, Chung Sơn kiểm tra bản thân một chút, Tổ Tiên tam trọng thiên, tăng lên hẳn một trọng thiên.
Càng gần đến mức cuối càng khó tu luyện, căn cốt dầy cộm nặng nề mặc dù trở thành chướng ngại trưởng thành nhanh chóng của Chung Sơn, nhưng, giam cầm mà mỗi một lần thăng cấp của người khác cũng không tồn tại trên người Chung Sơn. Họa phúc tương y, chỉ cần có đồ tốt hơn so sánh với Tổ Huyền Vũ, Chung Sơn có thể đảo mắt lại đột phá.
Mở mắt lần nữa, trong mắt Chung Sơn lóe lên một cổ lạnh lùng, chậm rãi nhìn về phía lòng bàn tay mình.
Trong lòng bàn tay, một cái lốc xoáy nho nhỏ chậm rãi xoay tròn, rất an tĩnh, nhưng chỉ cần người biết nó thì sẽ không khỏi kinh hồn táng đảm. Thần thông, Hội!
Thần thông Hội vòng vo một hồi ở lòng bàn tay Chung Sơn, bỗng nhiên nhẹ nhàng xoay, chia ra làm hai, biến thành hai cái lốc xoáy, hơn nữa còn là hai cái lốc xoáy xoay tròn theo phương hướng ngược lại.
Dần dần, miệng hai cái lốc xoáy xoay tròn nghịch hướng tạo ra một cái đồ án Thái Cực Âm Dương. Miệng hai cái lốc xoáy chính là mắt cá của Âm Dương Ngư.
Chung Sơn lộ ra một tia cười lạnh nhàn nhạt, nói:
- Đây mới thật sự là Hội, thần thông phục chế? A!
. . .
Trên quảng trường Huyền Vũ, ngày kế, vô số Huyền Vũ biến thành nóng nảy.
Bởi vì Chí Tôn cùng các trưởng lão đều không thấy, mà mọi người thấy Chung Sơn lại quỷ dị không có rời khỏi. Vì sao cảm giác kỳ quái như thế?
Hưu!
Một luồng sáng chiếu xuống, một thân ảnh màu trắng đột nhiên xuất hiện trên quảng trường.
- Trưởng lão, là trưởng lão!
- Quy Thần Vũ trưởng lão?
- Bái kiến trưởng lão!
. . .
Một đám Huyền Vũ nhất thời xông tới, bất ổn trong lòng cũng hòa hoãn rất nhiều.
Quy Thần Vũ không để ý đến Huyền Vũ khác, mà là vẻ mặt phức tạp nhìn về phía đại điện chỗ Chung Sơn. Trong mắt có tức giận, có bất đắc dĩ, có vui mừng, có mê mang.
- Sư tôn, hiện tại đây là . . .?
Một Huyền Vũ đi lên trước.
Quy Thần Vũ nhìn hắn, lắc lắc đầu nói:
- Các ngươi trở về, mấy ngày nữa, ta sẽ triệu tập các ngươi thương nghị đại sự của Huyền Vũ tộc!
- Ách?
Chúng Huyền Vũ hơi hơi ngạc nhiên.
- Đi đi!
Quy Thần Vũ lắc đầu.
- Rõ!
Một đám Huyền Vũ chỉ có thể gật đầu.
Phần lớn Huyền Vũ rối rít rời đi, nhưng còn có rất nhiều Huyền Vũ không muốn rời khỏi.
Bành!
Lại một trưởng lão rơi xuống, đại lượng bụi mù văng lên.
Bành! Bành! Bành!
Trưởng lão Huyền Vũ tộc từng người đều rơi xuống.
Bành!
U Lam mang theo Quy Xà cũng rơi trên mặt đất.
Một đám trưởng lão Huyền Vũ tộc lấy Quy Thần Vũ cầm đầu, hiển nhiên trừ Huyền Thiên Tông, Quy Thần Vũ thực lực mạnh nhất, địa vị của Quy Thần Vũ ở Huyền Vũ tộc cũng cao nhất.
Quy Xà đứng ở trước mặt Quy Thần Vũ.
Hai người mặt đối mặt.
Tất cả trưởng lão sắc mặt cũng là âm trầm, Quy Thần Vũ cũng là như thế.
Nhìn bốn người một đám ở cả vùng đất bừa bộn, Quy Thần Vũ nhắm mắt lại. Thật giống như đang ra quyết định cuối cùng.
Huyền Thiên Tông đã chết, chúng trưởng lão cũng nhìn ra, mặc dù Huyền Thiên Tông khi còn tại thế vô cùng không khách khí đối với chúng trưởng lão, thậm chí một ít trưởng lão lại oán hận Huyền Thiên Tông, nhưng Huyền Thiên Tông cuối cùng là Chí Tôn của bọn họ.
Chí Tôn? Chí Tôn bị giết, có một huyết mạch cao tới liền thừa nhận hắn là Chí Tôn sao? Có chuyện tình dễ dàng như vậy sao?
Bất kể Quy Xà nói với mọi người cái gì, mọi người đúng là vẫn còn bài xích Quy Xà.
Giống như người giết Hoàng đế của một nước, sau đó buộc quần thần nhận thức hắn chính là Hoàng đế mới, quần thần sẽ nguyện ý không?
Ầm!
Cửa đại điện cách đó không xa ầm ầm ầm ầm.
Chung Sơn một thân áo bào màu vàng hoa lệ chậm rãi đi ra.
Lật tay thu lại, cung điện biến mất.
Bi Thanh Ti cùng Huyễn Cơ lập tức đi tới phụ cận.
Chung Sơn mang theo mọi người đi tới chỗ Quy Xà.
Chung Sơn vừa ra tới, một đám trưởng lão liền dùng vẻ mặt cừu hận nhìn Chung Sơn, chính là hắn giết Huyền Thiên Tông?
Một trưởng lão thậm chí muốn ra tay đối phó Chung Sơn, nhưng bị một trưởng lão khác bắt được cổ tay, lắc đầu bảo hắn không nên vọng động.
- Bái kiến Thánh vương!
Quy Xà cùng U Lam cung kính nói.
Thấy Quy Xà bái Chung Sơn, một đám trưởng lão nhất thời mắt đỏ lên. Vốn là đã có ý niệm quy hàng Quy Xà trong đầu, nhất thời bị thái độ của Quy Xà làm cho nổi giận, nếu là bái Quy Xà thành Chí Tôn, Huyền Vũ tộc chẳng lẽ phải gia nhập Đại Tranh Thánh đình?
Một ít trưởng lão lại càng tức giận tới thở gấp.
- Quy Xà, ngươi đã là Chí Tôn Huyền Vũ tộc sao?
Chung Sơn nhàn nhạt hỏi.
Làm trò hỏi thăm trước mặt chúng trưởng lão, giống như vẽ mặt để cho một đám trưởng lão nhất thời nổi giận.
- Các ngươi những ác tặc này, giết chết Chí Tôn, còn muốn thay thế vị trí của Chí Tôn? Nằm mơ?
Một trưởng lão nhất thời kêu lên.
- Thánh vương, còn kém một chút!
Quy Xà cau mày lắc đầu.
Chung Sơn cũng không có vội vàng xao động, mà là nhìn về phía Quy Thần Vũ:
- Quy Thần Vũ, ngươi cho là thế nào?
Quy Thần Vũ? Một đám trưởng lão cùng nhau nhìn về phía Quy Thần Vũ, có ý gì? Chẳng lẽ Chung Sơn ngay cả Quy Thần Vũ cũng thu mua?
Quy Thần Vũ là một trong ba Huyền Vũ cao nhất của Huyền Vũ tộc, giờ phút này nhìn về phía Chung Sơn, hai mắt dần dần híp lại.
- Thần Vũ trưởng lão, ngươi nói, Huyền Vũ tộc ta há có thể thần phục tặc tử?
Một trưởng lão lập tức nói.
- Câm mồm!
Quy Thần Vũ quát lạnh một tiếng.
Trưởng lão kia lông mày chau lại, nhưng cũng không có phản bác, mặc dù đều là trưởng lão, nhưng huyết mạch Quy Thần Vũ cao hơn so với hắn.
Quy Thần Vũ gắt gao nhìn chằm chằm Chung Sơn, nghiến răng nghiến lợi nói:
- Chung Thánh Vương, thật là thủ đoạn!
- Đã quên nói với các ngươi, Tinh tộc lần này, cũng là ta bảo bọn họ không nên tới!
Chung Sơn cười nhạt nói.
Tinh tộc? Con ngươi của một đám trưởng lão mạnh mẽ co rụt lại.
Mỗi lần đại điển hiến tế, Tinh tộc sẽ đến, lần này lại không tới, lại là bởi vì Chung Sơn? Chẳng lẽ Tinh tộc đầu phục Đại Tranh? Còn có Băng Thần Cung, tình hình như bây giờ, rõ ràng Băng Thần Cung đã đưa về dưới trướng Chung Sơn.
Quy Thần Vũ phát hiện, Chung Sơn này càng ngày càng đáng sợ.
- Chư vị cũng biết, thiên hạ đại loạn mở ra, Bắc châu rung chuyển từ hiện tại cũng chính là bắt đầu, Huyền Vũ tộc không thể không có nhất tộc chi tôn.
Chung Sơn trịnh trọng nói.
Giống như lời của Chung Sơn, nhất tộc không thể không có Chí Tôn, nếu không để ý tới Quy Xà, vậy Chí Tôn chỉ có thể chọn lựa từ chúng trưởng lão, huyết mạch cao nhất tổng cộng có ba người, đến lúc đó không ai phục ai, sẽ đưa đến Huyền Vũ tộc năm bè bảy mảng!
Năm bè bảy mảng ở lúc thiên hạ thái bình tự nhiên không có quan hệ quá lớn, mà hiện tại thiên đại đại loạn, đây không phải là muốn chết sao?
Cho nên Chung Sơn đoán chừng giết Huyền Thiên Tông, một đám trưởng lão cũng sẽ không làm khó Quy Xà.
- Không được bao lâu nữa, ta liền trở về Phong Trủng Cương Vực, nơi này cũng là của Huyền Vũ tộc các ngươi, huống chi, ánh mắt của ta cũng không phải là Huyền Vũ tộc của ngươi có thể giữ, ta cũng sẽ không nhúng tay vào chuyện bên trong Huyền Vũ tộc của ngươi.
Chung Sơn thản nhiên nói.
Chung Sơn đây là đang nói điều kiện, đồng dạng cũng là đàm phán vì Quy Xà.
- Không được, bọn họ giết Chí Tôn!
Một trưởng lão nhất thời kêu lên.
- Câm mồm, nơi này không có phần của ngươi nói chuyện!
Một trưởng lão khác quát lên, mà người này cũng là có huyết mạch cao.
Trưởng lão kêu la lúc trước chỉ có thể im lặng.
Chí Tôn bỏ mình, hiện tại cơ hồ chính là ba trưởng lão có huyết mạch cao cầm quyền.
- Như thế nào?
Chung Sơn cười hỏi.
Ba trưởng lão có huyết mạch cao chân mày nhíu lại.
- Huyền Thiên Tông không đại biểu được cho Huyền Vũ tộc, Huyền Vũ tộc là Huyền Vũ tộc của tất cả Huyền Vũ, các ngươi bây giờ là người cầm quyền của Huyền Vũ tộc, đại biểu cho quyết định vận mệnh tương lai của Huyền Vũ tộc, lúc thiên hạ đại loạn Huyền Vũ tộc có thể đứng vững vàng không ngã hay không, xem các ngươi!
Chung Sơn thản nhiên nói.
Một đám trưởng lão một trận trầm mặc.
- Chúng ta tại sao phải tin ngươi?
Quy Thần Vũ trầm giọng nói.
Tất cả trưởng lão nhìn chăm chú về phía Chung Sơn.
- Các ngươi không có lựa chọn, Quy Xà không làm Chí Tôn cũng được, hắn ở Đại Tranh cũng là Chí Tôn Huyền Vũ, Quy Xà theo ta trở về, cũng chỉ là vấn đề thời gian, qua chút ít năm nữa, Huyền Vũ ở nơi này của các ngươi sẽ từ từ chảy về phía Đại Tranh, các ngươi có tin hay không? Dĩ nhiên, quá trình này có một nửa Huyền Vũ tộc diệt vong có thể chính là quyết sách sai lầm của các ngươi.
Chung Sơn trầm giọng nói.
Một đám trưởng lão càng phát ra tức giận, nhưng cũng không thể làm gì.
Huyền Vũ tộc năm bè bảy mảng, sẽ lại bị Đại Tranh từ từ thu nạp, đến lúc đó càng thêm nghe lời Đại Tranh, mà Huyền Vũ tộc cũng có thể chết mất một nửa trở lên.
- Yên tâm đi, qua vài ngày ta sẽ rời đi, Quy Xà có thời gian rất lâu để ở chung cùng các ngươi!
Chung Sơn nói.
- Ngạch?
Một đám trưởng lão ánh mắt sáng lên, rất nhiều thời gian ở chung cùng mình? Chúng trưởng lão nhất thời thấy được hy vọng, Quy Xà lưu lại, chỉ cần không nhận thức được, thời gian lâu dài khẳng định lấy Huyền Vũ tộc làm trọng, đến lúc đó nói không chừng sẽ thoát khỏi Đại Tranh?
Chung Sơn cho bọn hắn tuyệt vọng, cũng cho bọn hắn hy vọng. Vừa đấm vừa xoa, tâm thái một đám trưởng lão nhất thời không giống với lúc trước.
- Quy Thần Vũ, nguyện bái Chí Tôn!
Quy Thần Vũ tỏ thái độ đầu tiên nói.
- Huyền Vi, nguyện bái Chí Tôn!
Lại một trưởng lão nói.
. . .
Sau khi ba tên trưởng lão có huyết mạch cao chấp thuận, một đám trưởng lão chỉ có thể rối rít bái Quy Xà.
Chung Sơn ở một bên lộ ra nụ cười thỏa mãn, chúng trưởng lão muốn cảm hóa Quy Xà sau khi mình đi? A, đợi Tiêu Vong tới, xem ai có thể cảm hóa ai?
Đến đây, Chung Sơn ở đất Cực Bắc, cuối cùng đạt được thu hoạch lớn nhất.
Các trưởng lão của Huyền Vũ tộc rốt cục đón nhận Quy Xà, nhưng đối với Chung Sơn vẫn coi là thù địch như cũ.
Chung Sơn lơ đễnh, kiên nhẫn chờ chực ở Huyền Vũ Thánh Địa, đồng thời cũng không có tham dự đại điển Quy Xà tấn chức Chí Tôn.
Đại điển tấn chức Chí Tôn, Chung Sơn cũng không thèm để ý, để cho một đám trưởng lão cũng thầm hô khẩu khí. Đồng thời tràn đầy mong đợi đối với Quy Xà.
Này trong đó, Nam Cung Thắng dẫn dắt chúng Tổ Tiên cũng trở về toàn bộ.
- Thánh vương, bốn Tổ Tiên chạy! Xin Thánh vương giáng tội!
Nam Cung Thắng tự trách, nói.
- Thánh vương, bốn người kia sử dụng thần thông quỷ dị, không liên quan tới Nam Cung đại nhân. Chúng ta cũng là không chú ý!
Kim Bằng lập tức nói.
- Là chúng ta sơ sót!
Mọi người rối rít nói.
- Sơ sót gì?
Chung Sơn cười nói:
- Có thể vây khốn một đám Tổ Tiên một ngày, đã hoàn thành nhiệm vụ, còn chém giết sáu tên Tổ Tiên, trẫm nên thưởng các ngươi mới đúng.
- Ngạch, tạ Thánh vương!
Tất cả mọi người âm thầm thở phào.
- Bốn người kia chạy cũng tốt, qua chút ít thời gian, Đại Tranh cũng có viện cớ binh phạt thiên hạ, chiến công của các ngươi, đợi trở về Đại Tranh, trẫm sẽ ban thưởng!
Chung Sơn nói.
- Rõ!
Tất cả mọi người hài lòng nói.
- Kim Bằng!
Chung Sơn nhìn về phía Kim Bằng mặt đầy vẻ kích động.
- Có thần!
Kim Bằng lập tức nói.
- Mang theo tấm thiệp mời này đến Tinh tộc, đích thân Tinh tộc tộc trưởng Tinh Vân Thiên.
Chung Sơn tay lấy ra thiếp mời, nói.
- Rõ!
Kim Bằng lập tức đáp.
Mấy tháng!
Phía nam của Huyền Vũ Thánh Địa có năm đạo thân ảnh bay tới.
Một người cầm đầu hơi khôi ngô, mặt mày bắn ra một cổ lạnh thấu xương, bên cạnh hai bên là hai cô gái phong tình khác nhau, một người mặc hồng y đeo kiếm, vẻ mặt anh khí tiêu sái, một người khác một thân tử y, uyển chuyển như ngọc bích.
Người cầm đầu, chính là quân đoàn trưởng thứ mười của Đại Tranh, Tiêu Vong, hai cô gái cũng là vợ của Tiêu Vong - Kiếm Hồng cùng Như Yên.
Hai người khác cũng là cường giả tuyệt thế của Đại Tranh đặc biệt hộ tống ba người.
Chung Sơn đi ra khỏi đại điện, năm người bay thẳng đến trước mặt Chung Sơn.
- Bái kiến Thánh vương!
Năm người vô cùng cung kính nói.
- Miễn lễ!
Chung Sơn cười nói.
- Các ngươi chờ ở ngoài điện, trẫm có lời muốn nói với một mình Tiêu Vong!
Chung Sơn nói.
- Rõ!
Mọi người lập tức đáp.
Kiếm Hồng cùng Như Yên ngoài ý muốn nhìn Chung Sơn, nhưng do Tiêu Vong làm chủ, cũng không nói gì nữa.
Chung Sơn mang theo Tiêu Vong đi vào đại điện.
Ầm!
Cừa đại điện ầm ầm đóng kín.
Ngồi trên ghế rồng, Chung Sơn nhìn về phía Tiêu Vong, nói:
- Tiêu Vong, ngươi biết độ trọng yếu của chuyến này chứ?
- Vâng, thần biết, chẳng qua là vì sao Thánh vương để cho hai vợ của thần cũng đi theo mà đến?
Tiêu Vong mang theo một tia ngoài ý muốn nhìn về phía Chung Sơn.
Thần tử đi ra ngoài, gia quyến chính là đều phải để lại Lăng Tiêu Thiên Đình, đây là cách làm nhất quán của Đại Tranh, tựu giống với Lạc Tinh Trần, năm đó để cho hắn làm việc bên ngoài, nguyên do Chung Sơn yên tâm chính là vợ của Lạc Tinh Trần còn ở Đại Tranh.
Nhưng lần này lại cho Kiếm Hồng, Như Yên cùng nhau theo tới?
Chung Sơn nhìn Tiêu Vong, trịnh trọng nói:
- Trước khi Bắc châu nhất thống, nhiệm vụ của ngươi rất nặng, khó có thời gian trở về Đại Tranh gặp hai vợ, ngươi bất đồng cùng người khác, trẫm tin tưởng ngươi!
Đây cũng là thiên đại ân huệ, đi ra ngoài xuất chinh, gia quyến tùy tướng, đây cũng là phần độc nhất của Đại Tranh. Đây phải là bao nhiêu tín nhiệm mới có thể làm được? Chung Sơn chẳng lẽ không sợ Tiêu Vong không cố kỵ gì, thoát khỏi Đại Tranh? Chung Sơn không sợ, Chung Sơn có khí phách đó.
Quả nhiên, Tiêu Vong cực kỳ cảm động nói:
- Tạ Thánh vương, Tiêu Vong nhất định không phụ kỳ vọng của Thánh vương!
- Ừm, kế tiếp chuyện thứ nhất ngươi phải làm, chính là vì củng cố địa vị của Quy Xà ở Huyền Vũ tộc, cố gắng dùng thời gian ngắn nhất, để cho Huyền Vũ tộc cố gắng thần phục Quy Xà, còn có, tư tưởng công việc của Quy Xà cũng không cần buông lỏng.
Chung Sơn trịnh trọng nói.
- Rõ!
Tiêu Vong gật đầu.
- Chuyện thứ hai, Tinh tộc! Tinh tộc đã bị trẫm dùng Vạn Tượng Kính Tháp khóa tư tưởng lại, không tiếp xúc cùng ngoại giới, đợi trẫm giúp ngươi luyện hóa Vạn Tượng Kính Tháp, để có thể làm thúc dục đơn giản, sau này Tổ Tiên Tinh tộc sẽ thường vây quanh ở bên cạnh ngươi, đem hết toàn lực thuyết phục Tinh tộc gia nhập Đại Tranh.
Chung Sơn nói.
- Rõ!
- Chuyện thứ ba, chỉnh hợp thế lực đất Cực Bắc, chiêu dụ nhân tài tứ phương, trẫm cho phép ngươi mở rộng mười tỷ quân lực, đợi lúc Đại Tranh Bắc thượng, nhất định phải tiến hành phối hợp chặt chẽ với nhau!
Chung Sơn hạ lệnh lần nữa.
- Rõ!
Tiêu Vong trịnh trọng nhớ.
- Ừm, ngươi chỉ có ba nhiệm vụ này, hai gã Tổ Tiên hộ tống ngươi tới, trẫm cho ngươi mượn mười lăm năm, mười lăm năm sau, bọn họ sẽ trở lại Đại Tranh. Mười lăm năm, hẳn là đủ!
Chung Sơn hỏi.
- Tạ Thánh vương, mười lăm năm là đủ, mười lăm năm nếu thần không thể mượn tay Quy Xà điều động Huyền Vũ trưởng lão trưởng lão, thần cũng không còn tư cách làm quân đoàn trưởng thứ mười của Đại Tranh!
Tiêu Vong tự tin nói.
- Tốt, vậy trẫm trợ lực ngươi luyện hóa Vạn Tượng Kính Tháp trước!
. . .
Đại điện chỗ Chung Sơn, mặc dù có đông đảo trận pháp, nhưng vẫn có một chút bạch quang xuyên suốt ra.
Đám người Kim Bằng, Lạc Tinh Trần, Huyễn Cơ, Bi Thanh Ti thủ hộ ở ngoài đại điện..
Giờ phút này, ở ngoài đại điện còn có một nam tử áo vàng, mặt như tinh thể, trong mắt xuyên suốt ra một cổ mong đợi mãnh liệt.
- Tinh tộc trưởng, mời lui về phía sau một chút, Thánh vương cùng Tiêu đại nhân đàm luận, lát nữa sẽ ra tới!
Kim Bằng cười nói.
Tộc trưởng Tinh tộc Tinh Vân Thiên khẽ nhíu mày, nhưng vẫn gật đầu, khe khẽ lui về phía sau.
Ở trong chờ mong đầy cõi lòng, Tinh Vân Thiên không có nửa câu oán hận nào.
Hai canh giờ sau!
Ầm!
Cửa đại điện ầm ầm mở ra.
Ánh mắt Tinh Vân Thiên bắn về phía trong đại điện, Chung Sơn, còn có một nam tử? Hắn chính là Tiêu Vong?
Tư liệu nhảy ra trong đầu Tinh Vân Thiên, nhưng, miêu tả Tiêu Vong cũng không nhiều, chỉ biết hắn là quân đoàn trưởng thứ mười của Đại Tranh, không khó dây dưa lắm.
Tinh Vân Thiên nắm giữ tài liệu có hạn, bởi vì chút ít năm này, Tiêu Vong cơ hồ cũng là phát triển ở âm phủ. Dương gian khó có tin tức, nhưng nếu xem thường Tiêu Vong, vậy thì mười phần sai.
Mặc dù thanh danh Tiêu Vong không có lộ rõ như Dịch Diễn, nhưng năng lực tuyệt đối không kém gì Dịch Diễn.
Hàng ngàn tiểu thế giới ở âm phủ, trận chiến cuối cùng với Tiêu Vong, Tiêu Vong đối chọi cùng đám người Dịch Diễn, Thủy Kính, Lâm Khiếu thời gian rất lâu không có thể phân ra thắng bại, nếu không phải Chung Sơn nhúng tay vào trong đó, kết quả cuối cùng của trận chiến ấy còn chưa phân.
Mưu thần cao nhất của Đại Tranh, Tiêu Vong chính là một người trong đó.
- Tinh tộc trưởng, tới, ta giới thiệu, đây là thần tử Tiêu Vong của ta, sau khi ta rời đi, hắn sẽ ở lại Huyền Vũ Thánh Địa, Vạn Tượng Kính Tháp ở trong tay hắn, kế tiếp an toàn của Tiêu Vong sẽ phải dựa vào Tinh tộc!
Chung Sơn lập tức cười nói.
- Tiêu tiên sinh? Thất kính!
Tinh Vân Thiên lập tức khách khí nói.
Đồng thời ánh mắt của Tinh Vân Thiên luôn luôn nhìn chằm chằm Tiêu Vong, hắn muốn xác định Vạn Tượng Kính Tháp có phải thật ở trong tay Tiêu Vong hay không?
- Tiêu Vong, xem ra Tinh tộc trưởng vẫn là chưa tin ngươi, đưa Vạn Tượng Kính Tháp cho Tinh tộc trưởng xem một chút đi!
Chung Sơn cười nói.
- Rõ!
Tiêu Vong gật đầu.
Lật tay ra, lòng bàn tay đột nhiên xuất hiện một cái lưu ly bảo tháp.
Trong nháy mắt thấy Lưu Ly Bảo Tháp, Tinh Vân Thiên kích động muốn vươn tay bắt lấy.
Hô!
Kim Bằng đột nhiên chắn trước mặt của Tinh Vân Thiên.
Tinh Vân Thiên nhướng mày, tiếp theo lập tức thanh tỉnh lại, lộ ra một nụ cười khổ, dù sao Vạn Tượng Kính Tháp này không phải là của mình.
- Chung Thánh Vương là người đáng tin!
Tinh Vân Thiên lập tức nói.
- Vậy an toàn của Tiêu Vong . . .
Chung Sơn nhìn về phía Tinh Vân Thiên, nói.
- Chung Thánh Vương yên tâm, một đám trưởng lão của Tinh tộc ta sẽ thay phiên bảo vệ Tiêu tiên sinh!
Tinh Vân Thiên lập tức trịnh trọng nói.
Vạn Tượng Kính Tháp không thể mất nữa, vì vậy an toàn của Tiêu Vong cực kỳ trọng yếu.
- Tốt, như thế, ta liền không cần lo lắng!
Chung Sơn cười, gật đầu.
Mục đích của Chung Sơn cũng đã đạt đến, căn bản của một tốc, thật ra thì chính là những trưởng lão này, các loại điều kiện có lợi đã trải tốt lắm cho Tiêu Vong, sau này nhìn thủ đoạn của Tiêu Vong.
Tiêu Vong nhìn kỹ Tinh Vân Thiên một chút, cuối cùng cái gì cũng không nói, chỉ là gật đầu mà thôi, còn nhiều thời gian, sau này có rất nhiều thời gian.
Chung Sơn đang định nói cái gì nữa, bỗng nhiên, con ngươi Chung Sơn co rụt lại.
Không chỉ Chung Sơn, cơ hồ tất cả cường giả chân mày cũng là cau lại, tiếp theo quay đầu cùng nhau nhìn về phương hướng bốn Thiên Trụ.
Một đám trưởng lão của Huyền Vũ tộc cũng đi ra.
- Báo Uy, Mãng Siêu, bảo vệ Tiêu Vong!
Chung Sơn nhìn về phía hai Tổ Tiên tiến đến hộ tống Tiêu Vong, nói.
Hai Tổ Tiên cũng là năm đó Thân Công Báo triệu nhập Đại Tranh, sớm bị Đại Tranh thuyết phục, giờ phút này vô cùng cung kính nói:
- Rõ, Thánh vương!
Chung Sơn bay đi về quảng trường Huyền Vũ.
Đám người Bi Thanh Ti, Huyễn Cơ, Kim Bằng đi theo.
Đảo mắt đã rơi vào cách bốn Thiên Trụ không xa, một đám trưởng lão Huyền Vũ mặc dù bài xích Chung Sơn, nhưng mấy ngày nay Chung Sơn thật không có nhúng tay vào sự vụ Huyền Vũ tộc, quan cảm đối với Chung Sơn cũng đã khá nhiều.
Ngoài bốn Thiên Trụ, Chung Sơn ngẩng đầu nhìn trời.
Chỉ thấy cửa ra vào Thiên Ma Giới, một cái thiên đạo xông lên trời.
Là Hành trong Thiên Mạch! Hành trong Thiên Mạch ở trung ương bốn Thiên Trụ, liền và thông nhau với Thiên Ma Giới.
- Thánh vương, là Trình Hầu, Trình Hầu đi ra!
Kim Bằng lập tức trầm giọng nói.
Chung Sơn không nói gì, mà là ngưng trọng nhìn.
Ông!
Hành trong Thiên Mạch hơi xao động một trận, tiếp theo, đột nhiên giải tán biến mất.
Hai mắt Chung Sơn cũng dần dần híp lại, bởi vì Hồng Loan Phấn Liên ở mi tâm Chung Sơn có trạng huống mới!
Trong ao sen ở mi tâm, đại lượng phấn sen phát sanh biến hóa, toàn bộ biến thành màu lam.
Tướng số đại hung?
Mà đóa hoa sen màu hồng lớn nhất đóa, giờ phút này cũng là một hồi biến lam, một hồi khôi phục!
Biểu hiện đại hung, mà Hồng Loan Phấn Liên lớn nhất lại biểu hiện "thời gian hung thường xuyên". Cục diện không ổn a! Bởi vì ban đầu đối mặt với Trang Tử, Hồng Loan Phấn Liên căn bản không có nhắc nhở chút nào.
Theo sự trưởng thành của Chung Sơn, thứ có thể uy hiếp Chung Sơn càng ngày càng ít, tướng số đại hung, thật lâu không có xuất hiện qua.
Không cần đoán Chung Sơn cũng biết, tướng số đại hung này đến từ cửa Thiên Ma Giới, chính là đệ nhất Thánh nhân hiện tại - Trình Hầu, một thân ảnh tử bào bỗng nhiên xuất hiện, chân mang hư không, vẻ mặt bén nhọn!
Mấy ngày nay, Chung Sơn luôn luôn không có rời khỏi Huyền Vũ Thánh Địa, mục đích đúng là đang đợi Trình Hầu.
Mọi sự thỏa đáng, chỉ còn phía Trình Hầu.
- Chung Sơn? Ngươi quả nhiên còn chưa có chết?
Cạnh Thiên Trụ, Trình Hầu mắt lạnh nhìn về phía Chung Sơn.
- Ta phúc lớn mạng lớn, sao lại dễ dàng chết như vậy? Trình Đại Thánh nhân tới thật là thủ đoạn, xuất nhập Thiên Ma Giới như cá vào biển rộng, Quy gia bơi lội a!
Chung Sơn cười nhạt nói, đồng thời gắt gao nhìn chằm chằm con ngươi Trình Hầu.
Huyễn Cơ nói Trình Hầu biến mất ở Thiên Ma Giới, Chung Sơn đã động tâm tư khác, những lời này cũng là chuyên môn dùng để thử dò xét Trình Hầu. Nhưng, làm Chung Sơn thất vọng là, con ngươi Trình Hầu cũng không kịch liệt co lại, có lẽ Trình Hầu giấu diếm quá sâu, có lẽ căn bản không phải đoán như vậy. Nhưng phần hoài nghi này của Chung Sơn cũng sẽ không vì vậy mà biến mất.
/1254
|