- Chung Sơn, nguơi nghi thần nghi quỷ, Đại Nghiệp thành lúc này phải chiếm lấy.
Niệm Du Du không ngừng cằn nhằn phía trên không trung.
- Mưu lược của Tiêu Vong, ta có thể thấy được. Hắn không phải là phàm nhân, mỗi việc làm của hắn đều có mục đích vô cùng sâu xa, Hắn định nhường Đại Nghiệp thành cho ta, dâng cho ta một cứ điểm? Không bao giờ, chắc chắn là có âm mưu.
Chung Sơn lắc lắc đầu nói.
- Âm mưu, có âm mưu gì, mà cho dù có âm mưu thì cướp được thành trì rồi nói sau.
Niệm Du Du nói.
- Không được.
Chung Sơn lắc lắc đầu.
Khi mình đi về phía Đại Nghiệp thành, Hồng Loan phấn liên đột nhiên chuyển sang màu xanh, rốt cuộc là có đại hung gì đây?
Chung Sơn bay đến một ngọn núi ngoài thành rồi dừng lại.
Từ đây có thể nhìn thấy Đại Nghiệp thành phía xa xa.
Đại Nghiệp thành, dân chúng đi ra đi vào, vô cùng bề bộn.
Chung Sơn đi tới gần đó mà dò xét.
- Đại Soái, Đại Nghiệp thành đang ở phía trước, thật là quỷ dị.
- Đi thôi, chúng ta mau vào xem.
- Không được.
Chung Sơn thở ra một hơi rồi nói.
一一一一一一一一一一一一一一一一 一一一一一一一一一一一一
Trong đại trướng của Tiêu Vong!
- Nguyên Đăng đã rời khỏi?
Tiêu Vong hỏi.
- Chắc là đã rời khỏi, giờ phút này cũng đã qua lâu rồi, ngày ấy sau khi thuộc hạ giao thư cho công tử, một tiêu thám của Chung Sơn cũng tới dò xét đại quân.
Một tướng lãnh nói.
- Đúng là thiên ý, Chung Sơn thật là trùng hợp.
Tiêu Vong lắc đầu cười nói.
- Nghĩa phụ.
Lúc này một tướng quân trẻ trung đi vào nói.
Tiêu Nguyên Phong, chính là tông chủ Thương Vân môn ngày xưa, bây giờ y đã gia nhập đại quân.
- Nghĩa phụ, người nói là chúng ta phải phong tỏa tin tức?
Tiêu Nguyên Phong hỏi.
Tiêu Vong bất ngờ nhìn Tiêu Nguyên Phong rồi tán thưởng nói:
- Không sai, trong chiến trường xuất hiện nhiều quái vật như vậy, chuyên quyền độc đoán, không thể trao đổi với bất luận kẻ nào được, tất cả mỗi người như một thanh kiếm sắc, tài cán là do ta sử dụng. Ngày hôm nay, Chung Sơn có thể chết trong tay hắn, coi như cũng không quất ức.
- Chung Sơn nhất định sẽ chết sao?
Tiêu Nguyên Phong lo lắng hỏi.
- Cho nên ta còn lưu lịa một tay.
Tiêu Vong cười nói.
一一一一一一一一一一一一一一一一 一一一一一一一一一一一一一
Quả nhiên, ngày hôm sau, Niệm Du Du cũng đã mất hết kiên nhẫn với chuyện quỷ dị này.
Ở phía Đông Nam, trên bầu trời bao la, đột nhiên ở đó xuất hiện từng đám mây hồng, những đám mây đó từ từ tới gần.
Đám mây màu huyết hồng này không ngừng bay về phía này.
- Nghiệt ma.
Niệm Du Du bỗng nhiên cả kinh kêu lên.
- Đại Uy thiên long bồ tát thả nghiệt ma.
A Đại cũng kinh ngạc nói.
Huyết vân tới vô cùng nhanh, thoáng chốc đã tới trên Đại Nghiệp thành.
Bầu trời đầy huyết sắc, tất cả bao trùm Đại Nghiệp thành, vô số huyết vân trầm xuống, bao phủ Đại Nghiệp thành.
Trong Đại Nghiệp thành bỗng nhiên truyền đến những thanh âm vô cùng thê lương.
- A.
- A.
Từng tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên, trong nhất thời, Đại Nghiệp thành tựa như biến thành mốt nhân gian luyện ngục.
Nghiệt ma khủng bố đang tiến vào trong đó.
Đám người Chung Sơn bay về phía phương Đông, nhìn về phía đó.
Vừa nhìn, bọn họ đã có một cảm giác tê dại.
Huyết vũ, trên đời tràn ngập từng luồng mưa máu, những mưa máu này không phải là từ trên trời rơi xuống mà là từ phía dưới bắn lên.
Nghiệt ma vừa xoay chuyển, một luồng hồng quang bao phủ tất cả.
Luồng hồng quang này tựa như giam cầm mọi nười vậy, thân thể của mọi người lại thoang lay động. Từng luồng mưa máu bay xuống.
Quá kinh khủng!
Một số người không ngừng giãy dựa, những người tu vi thấp đều bị phơi thây.
- Ầm.
Vô số người ở Đại Nghiệp thành bị trận pháp giết chết.
Nghiệt ma không kiêng nể bất kỳ ai.
Sau khi hấp thu đủ số máu, lúc này nó lại nuốt trọn Đại Nghiệp thành.
Quá khổng lồ, quá kinh khủng, Đại Nghiệp thành, ít nhất là một nghìn vạn dân đã bị nó nuốt.
Chết! Chỉ một số nhỏ là trốn thoát, còn lại tất cả đã biến thành máu mưa và thây khô.
Nghiệt ma không ngừng lớn mạnh, không ngừng mở rông thực lực, bao trùm tất cả. Ai cũng không thể trốn thoát được.
Vô số người bị luyện ngục, máu tươi tiếp tục văng tung tóe.
- A
- A.
- Cứu mạng.
- Lui.
Chung Sơn cất tiếng.
Nghiệt ma khủng bố, không chỉ có Chung Sơn, A Đại, Chích Hỏa, Niệm Du Du ba người đạt tới Hoàng cực cảnh này cũng không thể đối đầu được, hiện tại nghiệt ma đã mạnh hơn so với ngày xưa biết bao nhiêu lần.
Tiêu thám dò xét cũng cùng với bốn người rút lui.
Có lẽ là cảm giác tâm lý mà cho dù đã cách Đại Nghiệp thành mà mọi người vẫn nghe thấy những thanh âm thảm thiết.
- Thật là đại nghiệt.
A Đại kinh hãi nói.
- Ha ha, Đại Uy Thiên Long Bồ tát nhất định là không kìm được nữa.
Niệm Du Du nghĩ nghĩ rồi nói.
- Nghiệt ma càng ngày càng mạnh, nó muốn gây nghiệp chướng đến khi nào đây?
Chích Hỏa cau mày nói.
- Nếu không có người ngăn cản, có thể nghênh kháng thiên uy thì không có ai có thẻ chống đỡ được.
Niệm Du Du nói.
- Bây giờ nó đã mạnh như vậy, không biết Đại Uy Thiên Long bồ tát có thể đối phó được không nữa.
Chích Hỏa nhíu mày nói.
Còn Chung Sơn thì vẫn luôn lạnh lùng xem.
Chung Sơn lật tay lấy ra một khối ngọc giản, tin tức lập tức được đưa vào trong đó.
- Chung Sơn quay đầu nhìn về phía Tiêu Thám nói:
- Hỏa tốc giao cho Thủy Vô Ngân.
- Dạ.
Tiêu thám lập tức quay đầu.
- Ngươi giao cho hắn cái gì?
Niệm Du Du nghi hoặc hỏi.
- Ta nói Thủy Vô Ngân lãnh binh tiến đến.
Chung Sơn nhìn về phía xa xa nói.
Cho một trăm vạn đại quân tiến tới?
Niệm Du Du kinh ngạc hỏi.
- Ừ
Chung Sơn nói.
- Trước đó, tiêu thám của ta đã dò xét, căn bản không hề điều ra chút tin tức nào của nghiệt ma. Nghiệt ma hiện nay ngày càng lớn mạnh, khẳng định đã gây rất nhiều nghiệp chướng.
Chung Sơn trịnh trọng nói.
- Nghiệt ma không thể có khả năng thương nghị với bất kỳ ai cả.
Niệm Du Du cau mày nói.
- Cũng bởi vì chuyện này cho nên Tiêu Vong quá chú ý tới chiến cuộc, chúng ta phải cẩn thận sắp xếp, nếu như hắn không thể thống lãnh đại cục thì dĩ nhiên có thể đợi cho chúng ta nhập thành, đem nghiệt ma tới. Khi đó một trăm vạn đại quân là đủ rồi.
- Mang tới, lấy gì dẫn đường?
Chích Hỏa ở bên cạnh nghi hoặc hỏi.
- Chỉ cần có người là có thể dẫn nó đến.
Mà cái này phải vô cùng công phu, tòa thành đã phơi đày thây khô, nghiệt ma đã vô cùng mạnh mẽ, nếu như xông vào trong thành, thì nó có thể từ từ biến ảo thân hình mà đi ra.
Hồng vân huyết sắc tràn đày nghiệt khí, bay thẳng lên không trung, hướng về phía Tây Nam mà bay tới. Nó cần máu, cần thật nhiều máu.
Kế tiếp là chiến trường Đại Quang, luyện ngục chiến trường.
Niệm Du Du không ngừng cằn nhằn phía trên không trung.
- Mưu lược của Tiêu Vong, ta có thể thấy được. Hắn không phải là phàm nhân, mỗi việc làm của hắn đều có mục đích vô cùng sâu xa, Hắn định nhường Đại Nghiệp thành cho ta, dâng cho ta một cứ điểm? Không bao giờ, chắc chắn là có âm mưu.
Chung Sơn lắc lắc đầu nói.
- Âm mưu, có âm mưu gì, mà cho dù có âm mưu thì cướp được thành trì rồi nói sau.
Niệm Du Du nói.
- Không được.
Chung Sơn lắc lắc đầu.
Khi mình đi về phía Đại Nghiệp thành, Hồng Loan phấn liên đột nhiên chuyển sang màu xanh, rốt cuộc là có đại hung gì đây?
Chung Sơn bay đến một ngọn núi ngoài thành rồi dừng lại.
Từ đây có thể nhìn thấy Đại Nghiệp thành phía xa xa.
Đại Nghiệp thành, dân chúng đi ra đi vào, vô cùng bề bộn.
Chung Sơn đi tới gần đó mà dò xét.
- Đại Soái, Đại Nghiệp thành đang ở phía trước, thật là quỷ dị.
- Đi thôi, chúng ta mau vào xem.
- Không được.
Chung Sơn thở ra một hơi rồi nói.
一一一一一一一一一一一一一一一一 一一一一一一一一一一一一
Trong đại trướng của Tiêu Vong!
- Nguyên Đăng đã rời khỏi?
Tiêu Vong hỏi.
- Chắc là đã rời khỏi, giờ phút này cũng đã qua lâu rồi, ngày ấy sau khi thuộc hạ giao thư cho công tử, một tiêu thám của Chung Sơn cũng tới dò xét đại quân.
Một tướng lãnh nói.
- Đúng là thiên ý, Chung Sơn thật là trùng hợp.
Tiêu Vong lắc đầu cười nói.
- Nghĩa phụ.
Lúc này một tướng quân trẻ trung đi vào nói.
Tiêu Nguyên Phong, chính là tông chủ Thương Vân môn ngày xưa, bây giờ y đã gia nhập đại quân.
- Nghĩa phụ, người nói là chúng ta phải phong tỏa tin tức?
Tiêu Nguyên Phong hỏi.
Tiêu Vong bất ngờ nhìn Tiêu Nguyên Phong rồi tán thưởng nói:
- Không sai, trong chiến trường xuất hiện nhiều quái vật như vậy, chuyên quyền độc đoán, không thể trao đổi với bất luận kẻ nào được, tất cả mỗi người như một thanh kiếm sắc, tài cán là do ta sử dụng. Ngày hôm nay, Chung Sơn có thể chết trong tay hắn, coi như cũng không quất ức.
- Chung Sơn nhất định sẽ chết sao?
Tiêu Nguyên Phong lo lắng hỏi.
- Cho nên ta còn lưu lịa một tay.
Tiêu Vong cười nói.
一一一一一一一一一一一一一一一一 一一一一一一一一一一一一一
Quả nhiên, ngày hôm sau, Niệm Du Du cũng đã mất hết kiên nhẫn với chuyện quỷ dị này.
Ở phía Đông Nam, trên bầu trời bao la, đột nhiên ở đó xuất hiện từng đám mây hồng, những đám mây đó từ từ tới gần.
Đám mây màu huyết hồng này không ngừng bay về phía này.
- Nghiệt ma.
Niệm Du Du bỗng nhiên cả kinh kêu lên.
- Đại Uy thiên long bồ tát thả nghiệt ma.
A Đại cũng kinh ngạc nói.
Huyết vân tới vô cùng nhanh, thoáng chốc đã tới trên Đại Nghiệp thành.
Bầu trời đầy huyết sắc, tất cả bao trùm Đại Nghiệp thành, vô số huyết vân trầm xuống, bao phủ Đại Nghiệp thành.
Trong Đại Nghiệp thành bỗng nhiên truyền đến những thanh âm vô cùng thê lương.
- A.
- A.
Từng tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên, trong nhất thời, Đại Nghiệp thành tựa như biến thành mốt nhân gian luyện ngục.
Nghiệt ma khủng bố đang tiến vào trong đó.
Đám người Chung Sơn bay về phía phương Đông, nhìn về phía đó.
Vừa nhìn, bọn họ đã có một cảm giác tê dại.
Huyết vũ, trên đời tràn ngập từng luồng mưa máu, những mưa máu này không phải là từ trên trời rơi xuống mà là từ phía dưới bắn lên.
Nghiệt ma vừa xoay chuyển, một luồng hồng quang bao phủ tất cả.
Luồng hồng quang này tựa như giam cầm mọi nười vậy, thân thể của mọi người lại thoang lay động. Từng luồng mưa máu bay xuống.
Quá kinh khủng!
Một số người không ngừng giãy dựa, những người tu vi thấp đều bị phơi thây.
- Ầm.
Vô số người ở Đại Nghiệp thành bị trận pháp giết chết.
Nghiệt ma không kiêng nể bất kỳ ai.
Sau khi hấp thu đủ số máu, lúc này nó lại nuốt trọn Đại Nghiệp thành.
Quá khổng lồ, quá kinh khủng, Đại Nghiệp thành, ít nhất là một nghìn vạn dân đã bị nó nuốt.
Chết! Chỉ một số nhỏ là trốn thoát, còn lại tất cả đã biến thành máu mưa và thây khô.
Nghiệt ma không ngừng lớn mạnh, không ngừng mở rông thực lực, bao trùm tất cả. Ai cũng không thể trốn thoát được.
Vô số người bị luyện ngục, máu tươi tiếp tục văng tung tóe.
- A
- A.
- Cứu mạng.
- Lui.
Chung Sơn cất tiếng.
Nghiệt ma khủng bố, không chỉ có Chung Sơn, A Đại, Chích Hỏa, Niệm Du Du ba người đạt tới Hoàng cực cảnh này cũng không thể đối đầu được, hiện tại nghiệt ma đã mạnh hơn so với ngày xưa biết bao nhiêu lần.
Tiêu thám dò xét cũng cùng với bốn người rút lui.
Có lẽ là cảm giác tâm lý mà cho dù đã cách Đại Nghiệp thành mà mọi người vẫn nghe thấy những thanh âm thảm thiết.
- Thật là đại nghiệt.
A Đại kinh hãi nói.
- Ha ha, Đại Uy Thiên Long Bồ tát nhất định là không kìm được nữa.
Niệm Du Du nghĩ nghĩ rồi nói.
- Nghiệt ma càng ngày càng mạnh, nó muốn gây nghiệp chướng đến khi nào đây?
Chích Hỏa cau mày nói.
- Nếu không có người ngăn cản, có thể nghênh kháng thiên uy thì không có ai có thẻ chống đỡ được.
Niệm Du Du nói.
- Bây giờ nó đã mạnh như vậy, không biết Đại Uy Thiên Long bồ tát có thể đối phó được không nữa.
Chích Hỏa nhíu mày nói.
Còn Chung Sơn thì vẫn luôn lạnh lùng xem.
Chung Sơn lật tay lấy ra một khối ngọc giản, tin tức lập tức được đưa vào trong đó.
- Chung Sơn quay đầu nhìn về phía Tiêu Thám nói:
- Hỏa tốc giao cho Thủy Vô Ngân.
- Dạ.
Tiêu thám lập tức quay đầu.
- Ngươi giao cho hắn cái gì?
Niệm Du Du nghi hoặc hỏi.
- Ta nói Thủy Vô Ngân lãnh binh tiến đến.
Chung Sơn nhìn về phía xa xa nói.
Cho một trăm vạn đại quân tiến tới?
Niệm Du Du kinh ngạc hỏi.
- Ừ
Chung Sơn nói.
- Trước đó, tiêu thám của ta đã dò xét, căn bản không hề điều ra chút tin tức nào của nghiệt ma. Nghiệt ma hiện nay ngày càng lớn mạnh, khẳng định đã gây rất nhiều nghiệp chướng.
Chung Sơn trịnh trọng nói.
- Nghiệt ma không thể có khả năng thương nghị với bất kỳ ai cả.
Niệm Du Du cau mày nói.
- Cũng bởi vì chuyện này cho nên Tiêu Vong quá chú ý tới chiến cuộc, chúng ta phải cẩn thận sắp xếp, nếu như hắn không thể thống lãnh đại cục thì dĩ nhiên có thể đợi cho chúng ta nhập thành, đem nghiệt ma tới. Khi đó một trăm vạn đại quân là đủ rồi.
- Mang tới, lấy gì dẫn đường?
Chích Hỏa ở bên cạnh nghi hoặc hỏi.
- Chỉ cần có người là có thể dẫn nó đến.
Mà cái này phải vô cùng công phu, tòa thành đã phơi đày thây khô, nghiệt ma đã vô cùng mạnh mẽ, nếu như xông vào trong thành, thì nó có thể từ từ biến ảo thân hình mà đi ra.
Hồng vân huyết sắc tràn đày nghiệt khí, bay thẳng lên không trung, hướng về phía Tây Nam mà bay tới. Nó cần máu, cần thật nhiều máu.
Kế tiếp là chiến trường Đại Quang, luyện ngục chiến trường.
/1254
|