Chung sơn đi ra,liền nhìn thẳng và nhìn chăm chú vào nam tử áo đỏ.Người này mi tâm một ‘yêu”,tự thần ấn,rõ ràng là giống với ma yểm quân đoàn,không,thần ấn càng cao cấp,giống như minh nguyên đan của đại kim hoàng đế khai Tế đàn tạo thành,đều là thần ấn màu tím.
Cái tổ chức này,quân đoàn ma yểm hùng mạnh chỉ là một nhánh nhỏ lực lượng mà thôi. Ừm,không chỉ ngắn ngủi có vài chục năm,đã là lần thứ ba nhìn thấy được,là chính mình và cái tổ chức này có duyên với nhau,hay là tổ chức này thế lực cực kỳ lớn?
- Ngươi là người sắc không?
Chung sơn nhìn chằm chằm vào nam tử mặc áo đỏ hỏi.
Đối với cái tổ chức này,Chung sơn gần như đã cùng sống chết với nó,chắc chắn sẽ gây khó dễ với nam tử mặc áo đỏ.
- Lâm trận,người này giao cho ngươi!
Lão tam nói với nam tử áo đỏ.Nói xong,lão tam không chú ý đến Chung sơn,mà là hướng ánh mắt tập trung vào chỗ Kiếm ngạo.
- Lão cửu,vừa rồi để lão Thất quấy rầy,chúng ta tiếp tục đi!
Lão tam lạnh lùng nói.
Kiếm ngạo coi như không có vấn đề gì,kiếm trong tay vung lên,lại lần nữa hai người cùng giao chiến,càng đánh càng xa,dù sao đều là hoàng cực cảnh cường nhân,mỗi chiêu thức đều hùng mạnh che phủ trời đất.Đã không còn uy hiếp,Chung sơn và nam tử áo đỏ lâm trận lại lần nữa giằng co.
- Sắc không là thầy của ta,tuy nhiên ngươi biết hay không đều không sao,bởi vì ngươi lập tức sẽ trở thành một khối xác,không,vì hai sư đệ của ta đã chết,ta sẽ cho ngươi chết không toàn thây.
Lâm trận trong giọng nói có sự lạnh lùng.Lâm trận mặt biến sắc cực kỳ lạnh lùng,cái trán chữ “yêu” cũng lúc ẩn lúc hiện.
Chung sơn ngạc nhiên,mở ra thần ấn,thực lực bạo phát,thu hồi thần ấn,thực lực nhất định sẽ khôi phục như lúc ban đầu,thực lực đều khôi phục,không có chút ý gì là lời nói độc địa.
- Ngươi đã sắp chết rồi,vậy ta sẽ cho ngươi nhìn xem rốt cục cái gì mới là bảo bối.
Giữa lúc nói chuyện,Lâm trận trở tay lấy ra một hạt đậu sắc vàng rực.
Nhìn thấy cây đậu trong tay Lâm trận,Bản năng Chung sơn cảm thấy không ổn,thân hình hơi hơi lui lại,chiếm giữ vị trí có lợi.Nhìn thấy động tác của Chung sơn,lâm trận lộ ra một tia cười nhạt,trở tay ra,cây đậu trong tay vẫn chưa ném về phía Chung sơn,mà là đặt trên mặt đất.Theo ánh vàng của cây đậu chiếu ra,trong tay Lâm trận cũng không ngừng nắm vào thủ ấn.
Từng cái thủ ấn giống như ấn tại bốn phía không gian,một năng lượng ,một khối năng lượng vô hình theo bốn phương tụ tập chỗ cây đậu.lập tức tất cả cây đậu đều tỏa ra hào quang ngũ sắc.
- Lâm,binh,đấu,giả theo cậy đậu rơi xuống đất,lâm trận trong miệng cũng hét lên bốn chân ngôn cực kỳ sắc bén.Lam binh đấu giả,theo chân ngôn mà nói,các cây đậu giống như được mở khóa thoát khỏi gông xiềng.
- Thình thịch!
Gần trăm cây đậu lập tức tỏa ra một trận sương khói,bao phủ khắp cả bốn phía.Mà lần này,lâm trận lại cuối cùng lại lộ ra nét cười tinh quái,Sương khói tán đi,đại địa phía trên bỗng nhiên lộ ra hàng trăm bóng dáng vàng rực.
Hàng trăm bóng dáng rực rỡ đều là những người nam tử khôi ngô vạm vỡ,trên người mặc giáp trụ vàng,nhìn thấy hơi thở đầy sự xơ xác tiêu điều,từng ánh mắt trống rỗng,tay cầm đao lớn,giống nư những tướng binh đã từng chinh chiến sa trường.Cây đậu?là cây đậu biến thành?Chung sơn thấy rõ ràng,các tướng sỹ màu vàng đó đều là những cây đậu vừa rồi biến thành.
Tiên gia bảo bối?Là chủ nhân của bọn họ cấp?Ngày trước thi tiên sinh đã từng nói,thủ lĩnh của nhóm này,rất có thể đến từ đại thế giới,xem ra là sự thật.Tiên gia bảo bối?Tản tuyên thành binh?cái này?Chung sơn nhíu mày suy nghĩ.
Theo tiếng cười tà của Lâm trận chiến sỹ kim giáp cầm đao phái trước mặt kia,đột nhiên thân hình động đậy,chỉ lưu lại một tàn ảnh,liền hướng vào trước mặt Chung sơn.
Chung sơn luôn đề phòng,tàn ảnh vọt tới trước mặt trong chốc lát,thân hình mau tránh đi,có điều trong lòng cũng nổi lên cơn sóng gió ngút trời.Hoàng cực cảnh?Chiến sỹ kim hạn đó là hoàng cực cảnh?Sao lại như thế được?
Oành!!!
Một đao hung hăng chém phía trên đại địa,lập tức phía trên đại địa xuất hiện một rãnh sâu cực lớn,rãnh sâu tới cả trăm mét.
Hoàng cực cảnh,đúng là hoàng cực cảnh rồi,,bất cứ là độ hay là lực công kích,đều là hoàng cực cảnh.Tuy chỉ là dáng vẻ của hoàng cực cảnh thứ nhất trọng,nhưng dù sao cũng là hoàng cực cảnh.Chiến sỹ kim giáp này là hoàng cực cảnh,còn lại chín mươi chín người nữa đâu?
- Giết?
Theo tiếng ra lệnh của Lâm trận,chín mươi chín vị hoàng cực cảnh cường nhân khác điên cuồng trừng mắt hướng về phía Chung sơn.
Phía trên đại địa,hiện ra cả trăm kim sắc tàn ảnh đi ra,cực kỳ nhanh,trong nháy mắt,xông tới trước mặt Chung sơn.
Hùng mạnh,vô cùng hùng mạnh,kim giáp chiến sỹ.
Cả trăm tên?
Chung sơn là hoàng cực cảnh thứ hai trọng,những kim giáp chiến sỹ này chỉ là hoàng cực cảnh thứ nhất trọng,nhưng,kim giáp chiến sỹ nhiều quá,cả trăm người,một trăm hoàng cực cảnh đối phó với một mình ngươi,dù đổi là ai cũng không ăn thua.
Chung sơn vung mạnh tay lên,vô số bùn lầy bay lên ngút trời,vô số bùn lầy trở thành trợ lực của Chung sơn.
Nhưng trợ lực như thế nào?Đối phó với mấy tên hoàng cực cảnh còn được,chứ cả trăm tên như thế này,căn bản là không thế nào được,hơn nữa cả trăm tên hoàng cực cảnh này lại ở cùng một chỗ,đồng thời công kích,cái lực lượng đó tồn tại đáng sợ như thế nào?Chung sơn thân hình trốn vào bên trong,Lâm trận bên cạnh lộ ra tiếng cười sang sảng.
Chủ nhân đưa cho pháp bảo này,quả nhiên lợi hại khác thường,cả trăm tên hoàng cực cảnh,với cái đội hình như thế,quả nhiên là dưới đế cực cảnh,Sở hướng vô địch.
Nhưng ảnh khu Chung sơn cũng có cái khác biệt ở chỗ,rất nhanh,so với nững người cảnh giới nhanh hơn rất nhiều,như là âm hồn. Các kim giáp chiến sĩ qua lại không ngớt, điên cuồng qua lại không ngớt.Các kim giáp chiến sỹ không ngờ lại không làm gì được Chung sơn.Chung sơn rõ ràng là đã từ bỏ “ao đầm lan tỏa mọi nơi”,như đang tận hưởng cái cảm giác này.
Không,là khiêu khích,Chung sơn ở tất cả các kim?Chiến sỹ trước mặtd dều xoay một vòng,thậm chí hai kim giáp chiến sỹ cùng công kích một lúc,công kích vào mình.Mình tránh ra,đòn công kích của hai kim giáp chiến sỹ toàn bộ lại hướng về phía trên người đối phương.
Nhìn thấy Chung sơn tấn công không được,chủ yếu là trốn tránh,Lâm trận lạnh lùng nét mặt quát:
- Kết trận!
Kết trận?Chung sơn nghe thấy lời nói của Lâm trận,hay là các chiến sỹ kim giáp này còn có thể kết trận phải không?Trong lúc Chung sơn nghi hoặc,các chiến sỹ kim giáp thực sự đứng cùng trận pháp..
Phần đông các chiến sỹ kim giáp,lập tức tụ tập ở lục phương thể,phối hợp ăn ý lập tức chém một đao,các chiến sỹ kim giáp giống như gắn vào bên trong vô tận ánh sáng vàng,hóa thành một đám năng lượng ánh sáng vàng va chạm vào Chung sơn.
Chung sơn hết lần này đến lân khác tránh thoát được khỏi nguy hiểm,sau khi kết trận đồ năng lượng màu vàng đó,mức độ nhanh hơn trước rất nhiều,cho dù chỉ là các ảnh khu cũng một phen toát mồ hôi.
Né tránh được trong nháy mắt,Chung sơn vừa đúng lúc nhìn thấy hiệu quả mà năng lượng ánh sáng vàng tạo thành,một ngọn núi lớn phía xa xa,va chạm mạnh bên trong,ầm ầm nổ.
Một đòn thôi mà đập nát cả ngọn núi lớn đó?
Cái này còn chưa hết,sau khi ngọn núi lớn đó bị đánh sập,năng lượng ánh sáng vàng lại lần nữa hướng về Chung sơn điên cuồng tấn công,trong nháy mắt đã tới phía trước mặt Chung sơn.
Chung sơn không dám tiếp xúc với cạnh sắc này,thân hình mau chóng tránh đi,khó khăn lắm mới tránh thoát,tuy nhiên giống như nãy áo của Chung sơn lại bị xé rách toạc ra một đường dài.
Oành!!!
Lại một ngọn núi nữa bị đánh sập,năng lượng ánh sáng vàng lại lao tới
- Ha ha ha ha
Lâm trận điên cuồng cười.
Nhìn Chung sơn đang chật vật như thế trong cảnh các chiến sỹ kim giáp đang bao vậy,làm cho Lâm trận bất giác cảm thấy sung sướng.Lại thêm vài lần nữa,quần áo trên người Chung sơn càng bị rách nhiều hơn.Càng ngày càng chật vật.
Tuy nhiên lúc này Chung sơn,không giống như Lâm trận nghĩ đang rơi vào thế bí,mà khóe miệng lại lộ ra tia cười quái dị,theo tiếng cười tràn ra.
- Thình thịch!!!
Chùm ánh sáng vàng ầm ầm nổ tung,cả trăm chiến sỹ kim giáp?Chiến sỹ kết trận lập tức bị phá vỡ,trong đó một cánh tay chiến sỹ kim giáp bị chặt đứt trong bất giác.
Lâm trận ánh mắt lộ ra sự kinh ngạc bất định,làm sao mà làm được?Chung sơn làm sao mà làm được?Sao lại có thể thế được?
Các chiến sỹ kim giáp tản ra lại lần nữa kết trận.
Chung sơn nhìn Lâm trận trên trời cười nói:
- Tản đậu thành binh,chẳng có gì là giỏi cả!
- Chẳng có gì là giỏi cả?
Lâm trận trên mặt thoáng nụ cười nhạt,chẳng có gì là giỏi cả?Ngươi lập tức sẽ chết.Lâm trận trên mặt lộ ra khí độc.
- Ta cũng biết!
Chung sơn bỗng nhiên nói.
Lâm trận vốn hung ác,lúc nghe thấy câu nói thứ hai của Chung sơn,liền cười sặc sụa
- Khụ,khụ,khụ,ngươi cũng biết sao?
Lâm trận cười sặc sụa rồi bị một trận ho khan,mặt đỏ hết lên,tuy nhiên trong giọng nói vẫn có sự mỉa mai.
- Đúng vậy,học theo ngươi!
Chung sơn gật gật đầu nói,đồng thời nhặt từ trên mặt đất lên một viên đá.
Nhìn thấy Chung sơn nhặt lên một nắm đá,Lâm trận không hiểu gì cả,Chung sơn là tên ngốc phải không?Lão tử tản đậu thành binh nhưng pháp bảo chủ nhân đưa,ngươi cũng muốn biến những viên đá đó “tản tuyên thành binh” sao?Mang theo nụ cười lạnh,Lâm trận chỉ huy chiến sỹ kim giáp tiếp tục công kích.
Cách đó không xa,Chung sơn bắt chước động tác của Lâm trận lúc trước,cầm lấy viên đá ném lên trời,không một chút linh khí nào dao động về bốn phương tám hướng
- Lâm,binh,đấu,giả!
Cùng với thủ ấn giống nhau như đúc đánh ra,Nhìn động tác của Chung sơn,lâm trận trong mắt cười nhạt vẫn là cười nhạt.Tản đậu thành binh?Chung sơn này thực sự bị dọa đến ngu ngốc rồi.
Không có chỉ huy chiến sỹ kim giáp tiến công,mà là nhìn những viên đá bị rơi xuống đất.
- Thình thịch!
Không ngờ lại giống với Lâm trận lúc trước,bị bao phủ bởi một đám sương khói.Không thấy rõ chút nào bên trong cả.
Một đám sương khói?Thấy cảnh tượng như vậy,lâm trận hơi hơi ngạc nhiên.Đợi một cơn gió thổi qua,sương khói tán đi,đá rơi xuống đất,lập tức xuất hiện cả trăm tên thuần một sắc với bộ dạng của Chung sơn.Một trăm,một trăm Chung sơn giống nhau như đúc,toàn bộ biến thành “tản đậu thành binh”?Một nắm đá bình thường cũng có thể biến thành tản đậu thành binh?Lâm trận mắt tối sầm lại,thiếu chút nữa ngất xỉu đi.
Cái tổ chức này,quân đoàn ma yểm hùng mạnh chỉ là một nhánh nhỏ lực lượng mà thôi. Ừm,không chỉ ngắn ngủi có vài chục năm,đã là lần thứ ba nhìn thấy được,là chính mình và cái tổ chức này có duyên với nhau,hay là tổ chức này thế lực cực kỳ lớn?
- Ngươi là người sắc không?
Chung sơn nhìn chằm chằm vào nam tử mặc áo đỏ hỏi.
Đối với cái tổ chức này,Chung sơn gần như đã cùng sống chết với nó,chắc chắn sẽ gây khó dễ với nam tử mặc áo đỏ.
- Lâm trận,người này giao cho ngươi!
Lão tam nói với nam tử áo đỏ.Nói xong,lão tam không chú ý đến Chung sơn,mà là hướng ánh mắt tập trung vào chỗ Kiếm ngạo.
- Lão cửu,vừa rồi để lão Thất quấy rầy,chúng ta tiếp tục đi!
Lão tam lạnh lùng nói.
Kiếm ngạo coi như không có vấn đề gì,kiếm trong tay vung lên,lại lần nữa hai người cùng giao chiến,càng đánh càng xa,dù sao đều là hoàng cực cảnh cường nhân,mỗi chiêu thức đều hùng mạnh che phủ trời đất.Đã không còn uy hiếp,Chung sơn và nam tử áo đỏ lâm trận lại lần nữa giằng co.
- Sắc không là thầy của ta,tuy nhiên ngươi biết hay không đều không sao,bởi vì ngươi lập tức sẽ trở thành một khối xác,không,vì hai sư đệ của ta đã chết,ta sẽ cho ngươi chết không toàn thây.
Lâm trận trong giọng nói có sự lạnh lùng.Lâm trận mặt biến sắc cực kỳ lạnh lùng,cái trán chữ “yêu” cũng lúc ẩn lúc hiện.
Chung sơn ngạc nhiên,mở ra thần ấn,thực lực bạo phát,thu hồi thần ấn,thực lực nhất định sẽ khôi phục như lúc ban đầu,thực lực đều khôi phục,không có chút ý gì là lời nói độc địa.
- Ngươi đã sắp chết rồi,vậy ta sẽ cho ngươi nhìn xem rốt cục cái gì mới là bảo bối.
Giữa lúc nói chuyện,Lâm trận trở tay lấy ra một hạt đậu sắc vàng rực.
Nhìn thấy cây đậu trong tay Lâm trận,Bản năng Chung sơn cảm thấy không ổn,thân hình hơi hơi lui lại,chiếm giữ vị trí có lợi.Nhìn thấy động tác của Chung sơn,lâm trận lộ ra một tia cười nhạt,trở tay ra,cây đậu trong tay vẫn chưa ném về phía Chung sơn,mà là đặt trên mặt đất.Theo ánh vàng của cây đậu chiếu ra,trong tay Lâm trận cũng không ngừng nắm vào thủ ấn.
Từng cái thủ ấn giống như ấn tại bốn phía không gian,một năng lượng ,một khối năng lượng vô hình theo bốn phương tụ tập chỗ cây đậu.lập tức tất cả cây đậu đều tỏa ra hào quang ngũ sắc.
- Lâm,binh,đấu,giả theo cậy đậu rơi xuống đất,lâm trận trong miệng cũng hét lên bốn chân ngôn cực kỳ sắc bén.Lam binh đấu giả,theo chân ngôn mà nói,các cây đậu giống như được mở khóa thoát khỏi gông xiềng.
- Thình thịch!
Gần trăm cây đậu lập tức tỏa ra một trận sương khói,bao phủ khắp cả bốn phía.Mà lần này,lâm trận lại cuối cùng lại lộ ra nét cười tinh quái,Sương khói tán đi,đại địa phía trên bỗng nhiên lộ ra hàng trăm bóng dáng vàng rực.
Hàng trăm bóng dáng rực rỡ đều là những người nam tử khôi ngô vạm vỡ,trên người mặc giáp trụ vàng,nhìn thấy hơi thở đầy sự xơ xác tiêu điều,từng ánh mắt trống rỗng,tay cầm đao lớn,giống nư những tướng binh đã từng chinh chiến sa trường.Cây đậu?là cây đậu biến thành?Chung sơn thấy rõ ràng,các tướng sỹ màu vàng đó đều là những cây đậu vừa rồi biến thành.
Tiên gia bảo bối?Là chủ nhân của bọn họ cấp?Ngày trước thi tiên sinh đã từng nói,thủ lĩnh của nhóm này,rất có thể đến từ đại thế giới,xem ra là sự thật.Tiên gia bảo bối?Tản tuyên thành binh?cái này?Chung sơn nhíu mày suy nghĩ.
Theo tiếng cười tà của Lâm trận chiến sỹ kim giáp cầm đao phái trước mặt kia,đột nhiên thân hình động đậy,chỉ lưu lại một tàn ảnh,liền hướng vào trước mặt Chung sơn.
Chung sơn luôn đề phòng,tàn ảnh vọt tới trước mặt trong chốc lát,thân hình mau tránh đi,có điều trong lòng cũng nổi lên cơn sóng gió ngút trời.Hoàng cực cảnh?Chiến sỹ kim hạn đó là hoàng cực cảnh?Sao lại như thế được?
Oành!!!
Một đao hung hăng chém phía trên đại địa,lập tức phía trên đại địa xuất hiện một rãnh sâu cực lớn,rãnh sâu tới cả trăm mét.
Hoàng cực cảnh,đúng là hoàng cực cảnh rồi,,bất cứ là độ hay là lực công kích,đều là hoàng cực cảnh.Tuy chỉ là dáng vẻ của hoàng cực cảnh thứ nhất trọng,nhưng dù sao cũng là hoàng cực cảnh.Chiến sỹ kim giáp này là hoàng cực cảnh,còn lại chín mươi chín người nữa đâu?
- Giết?
Theo tiếng ra lệnh của Lâm trận,chín mươi chín vị hoàng cực cảnh cường nhân khác điên cuồng trừng mắt hướng về phía Chung sơn.
Phía trên đại địa,hiện ra cả trăm kim sắc tàn ảnh đi ra,cực kỳ nhanh,trong nháy mắt,xông tới trước mặt Chung sơn.
Hùng mạnh,vô cùng hùng mạnh,kim giáp chiến sỹ.
Cả trăm tên?
Chung sơn là hoàng cực cảnh thứ hai trọng,những kim giáp chiến sỹ này chỉ là hoàng cực cảnh thứ nhất trọng,nhưng,kim giáp chiến sỹ nhiều quá,cả trăm người,một trăm hoàng cực cảnh đối phó với một mình ngươi,dù đổi là ai cũng không ăn thua.
Chung sơn vung mạnh tay lên,vô số bùn lầy bay lên ngút trời,vô số bùn lầy trở thành trợ lực của Chung sơn.
Nhưng trợ lực như thế nào?Đối phó với mấy tên hoàng cực cảnh còn được,chứ cả trăm tên như thế này,căn bản là không thế nào được,hơn nữa cả trăm tên hoàng cực cảnh này lại ở cùng một chỗ,đồng thời công kích,cái lực lượng đó tồn tại đáng sợ như thế nào?Chung sơn thân hình trốn vào bên trong,Lâm trận bên cạnh lộ ra tiếng cười sang sảng.
Chủ nhân đưa cho pháp bảo này,quả nhiên lợi hại khác thường,cả trăm tên hoàng cực cảnh,với cái đội hình như thế,quả nhiên là dưới đế cực cảnh,Sở hướng vô địch.
Nhưng ảnh khu Chung sơn cũng có cái khác biệt ở chỗ,rất nhanh,so với nững người cảnh giới nhanh hơn rất nhiều,như là âm hồn. Các kim giáp chiến sĩ qua lại không ngớt, điên cuồng qua lại không ngớt.Các kim giáp chiến sỹ không ngờ lại không làm gì được Chung sơn.Chung sơn rõ ràng là đã từ bỏ “ao đầm lan tỏa mọi nơi”,như đang tận hưởng cái cảm giác này.
Không,là khiêu khích,Chung sơn ở tất cả các kim?Chiến sỹ trước mặtd dều xoay một vòng,thậm chí hai kim giáp chiến sỹ cùng công kích một lúc,công kích vào mình.Mình tránh ra,đòn công kích của hai kim giáp chiến sỹ toàn bộ lại hướng về phía trên người đối phương.
Nhìn thấy Chung sơn tấn công không được,chủ yếu là trốn tránh,Lâm trận lạnh lùng nét mặt quát:
- Kết trận!
Kết trận?Chung sơn nghe thấy lời nói của Lâm trận,hay là các chiến sỹ kim giáp này còn có thể kết trận phải không?Trong lúc Chung sơn nghi hoặc,các chiến sỹ kim giáp thực sự đứng cùng trận pháp..
Phần đông các chiến sỹ kim giáp,lập tức tụ tập ở lục phương thể,phối hợp ăn ý lập tức chém một đao,các chiến sỹ kim giáp giống như gắn vào bên trong vô tận ánh sáng vàng,hóa thành một đám năng lượng ánh sáng vàng va chạm vào Chung sơn.
Chung sơn hết lần này đến lân khác tránh thoát được khỏi nguy hiểm,sau khi kết trận đồ năng lượng màu vàng đó,mức độ nhanh hơn trước rất nhiều,cho dù chỉ là các ảnh khu cũng một phen toát mồ hôi.
Né tránh được trong nháy mắt,Chung sơn vừa đúng lúc nhìn thấy hiệu quả mà năng lượng ánh sáng vàng tạo thành,một ngọn núi lớn phía xa xa,va chạm mạnh bên trong,ầm ầm nổ.
Một đòn thôi mà đập nát cả ngọn núi lớn đó?
Cái này còn chưa hết,sau khi ngọn núi lớn đó bị đánh sập,năng lượng ánh sáng vàng lại lần nữa hướng về Chung sơn điên cuồng tấn công,trong nháy mắt đã tới phía trước mặt Chung sơn.
Chung sơn không dám tiếp xúc với cạnh sắc này,thân hình mau chóng tránh đi,khó khăn lắm mới tránh thoát,tuy nhiên giống như nãy áo của Chung sơn lại bị xé rách toạc ra một đường dài.
Oành!!!
Lại một ngọn núi nữa bị đánh sập,năng lượng ánh sáng vàng lại lao tới
- Ha ha ha ha
Lâm trận điên cuồng cười.
Nhìn Chung sơn đang chật vật như thế trong cảnh các chiến sỹ kim giáp đang bao vậy,làm cho Lâm trận bất giác cảm thấy sung sướng.Lại thêm vài lần nữa,quần áo trên người Chung sơn càng bị rách nhiều hơn.Càng ngày càng chật vật.
Tuy nhiên lúc này Chung sơn,không giống như Lâm trận nghĩ đang rơi vào thế bí,mà khóe miệng lại lộ ra tia cười quái dị,theo tiếng cười tràn ra.
- Thình thịch!!!
Chùm ánh sáng vàng ầm ầm nổ tung,cả trăm chiến sỹ kim giáp?Chiến sỹ kết trận lập tức bị phá vỡ,trong đó một cánh tay chiến sỹ kim giáp bị chặt đứt trong bất giác.
Lâm trận ánh mắt lộ ra sự kinh ngạc bất định,làm sao mà làm được?Chung sơn làm sao mà làm được?Sao lại có thể thế được?
Các chiến sỹ kim giáp tản ra lại lần nữa kết trận.
Chung sơn nhìn Lâm trận trên trời cười nói:
- Tản đậu thành binh,chẳng có gì là giỏi cả!
- Chẳng có gì là giỏi cả?
Lâm trận trên mặt thoáng nụ cười nhạt,chẳng có gì là giỏi cả?Ngươi lập tức sẽ chết.Lâm trận trên mặt lộ ra khí độc.
- Ta cũng biết!
Chung sơn bỗng nhiên nói.
Lâm trận vốn hung ác,lúc nghe thấy câu nói thứ hai của Chung sơn,liền cười sặc sụa
- Khụ,khụ,khụ,ngươi cũng biết sao?
Lâm trận cười sặc sụa rồi bị một trận ho khan,mặt đỏ hết lên,tuy nhiên trong giọng nói vẫn có sự mỉa mai.
- Đúng vậy,học theo ngươi!
Chung sơn gật gật đầu nói,đồng thời nhặt từ trên mặt đất lên một viên đá.
Nhìn thấy Chung sơn nhặt lên một nắm đá,Lâm trận không hiểu gì cả,Chung sơn là tên ngốc phải không?Lão tử tản đậu thành binh nhưng pháp bảo chủ nhân đưa,ngươi cũng muốn biến những viên đá đó “tản tuyên thành binh” sao?Mang theo nụ cười lạnh,Lâm trận chỉ huy chiến sỹ kim giáp tiếp tục công kích.
Cách đó không xa,Chung sơn bắt chước động tác của Lâm trận lúc trước,cầm lấy viên đá ném lên trời,không một chút linh khí nào dao động về bốn phương tám hướng
- Lâm,binh,đấu,giả!
Cùng với thủ ấn giống nhau như đúc đánh ra,Nhìn động tác của Chung sơn,lâm trận trong mắt cười nhạt vẫn là cười nhạt.Tản đậu thành binh?Chung sơn này thực sự bị dọa đến ngu ngốc rồi.
Không có chỉ huy chiến sỹ kim giáp tiến công,mà là nhìn những viên đá bị rơi xuống đất.
- Thình thịch!
Không ngờ lại giống với Lâm trận lúc trước,bị bao phủ bởi một đám sương khói.Không thấy rõ chút nào bên trong cả.
Một đám sương khói?Thấy cảnh tượng như vậy,lâm trận hơi hơi ngạc nhiên.Đợi một cơn gió thổi qua,sương khói tán đi,đá rơi xuống đất,lập tức xuất hiện cả trăm tên thuần một sắc với bộ dạng của Chung sơn.Một trăm,một trăm Chung sơn giống nhau như đúc,toàn bộ biến thành “tản đậu thành binh”?Một nắm đá bình thường cũng có thể biến thành tản đậu thành binh?Lâm trận mắt tối sầm lại,thiếu chút nữa ngất xỉu đi.
/1254
|