Tử Huân rời đi, Chung Sơn khe khẽ thở dài!
Hai ngày sau, Thủy Kính và Bi Thanh Ti đã trở lại!
- Thế nào?
Chung Sơn nhìn về phía hai người.
- Quy Xà vẫn là dễ nói chuyện!
Bi Thanh Ti cười nói, trong mắt hiện lên vẻ vừa lòng.
- Lần đầu tiếp xúc, đã đạt được hiệu quả rất phong phú, xem ra không cần bao lâu, có thể hoàn toàn thuyết phục Huyền Vũ thiếu chủ! Một khi thuyết phục được Huyền Vũ thiếu chủ, Huyền Vũ bộ tộc trên cơ bản đã định rồi.
Thủy Kính phe phẩy quạt lông khẳng định.
- Việc này giao cho ngươi, ta rất yên tâm!
Chung Sơn vui lòng tán thưởng nói.
- Tạ ơn bệ hạ!
Thủy Kính gật gật đầu.
- Trong khoảng thời gian này vất vả cho ngươi, ngươi trước đi nghỉ ngơi một chút đi!
- Vâng!
Thủy Kính gật gật đầu, cáo lui rời đi.
Chỉ còn lại Bi Thanh Ti và Chung Sơn.
- Chúng ta hồi cung!
Chung Sơn kéo Bi Thanh Ti nói.
- Ừ!
Bi Thanh Ti trên mặt hơi phiếm hồng.
Thái Tuế Thiên triều! Trong một tòa đại điện tròn!
Trong điện có bốn người đang đúng, Khổng Liệt Thiên - đương kim Thánh thượng Thái Tuế Thiên triều, Thần Nha Đạo Quân, Sắc Không và Quy Thọ.
- Thánh thượng, là bay giờ sao?
Sắc Không nhìn về phía Khổng Liệt Thiên.
- Ừ, lần này truyền bá đạo Nho thiên hạ giao cho ngươi phụ trách, sau khi bình định chiến tranh phương bắc, ta muốn người trong thiên hạ hiểu rõ Nho đạo, khắp thiên hạ đều gặp được học giả uyên thâm!
Khổng Liệt Thiên trịnh trọng nói.
- Vâng, thần nhất đinh không phụ kỳ vọng củaThánh thượng!
Sắc Không gật gật đầu nói.
- Ngươi xuống dưới đi!
Khổng Liệt Thiên nói.
- Vâng!
Sắc Không hòa thượng lập tức đi ra ngoài.
- Truyền bá đạo Nho thiên hạ? Thật khí phách, ngươi muốn nuốt sạch toàn bộ thiên hạ?
Thần Nha Đạo Quân thản nhiên nói.
- Làm việc đều phải từng bước mà làm, Trường Sinh Giới không phải muốn toàn bộ thiên hạ sao?
Khổng Liệt Thiên cười nhạt nói.
- Trường Sinh Giới? Ngươi lúc đó chẳng phải là một bộ phận của Trường Sinh Giới sao?
Thần Nha Đạo Quân thản nhiên nói.
- Trường Sinh Giới lúc đó chẳng phải là một bộ phận của Thái Tuế Thiên triều sao?
Khổng Liệt Thiên cũng cười nhạt nói.
Nhìn chằm chằm Khổng Liệt Thiên, Thần Nha Đạo Quân nhìn một hồi, cuối cùng lộ ra nụ cười quái dị, không nói thêm gì nữa.
Khổng Liệt Thiên nhìn về phía Thần Nha Đạo Quân, vẻ mặt cũng có chút quỷ dị.
- Tốt lắm, Quy Thọ, ngươi tới nói một chút đi!
Thần Nha Đạo Quân bỗng nhiên nhìn về phía Quy Thọ.
Khổng Liệt Thiên cũng nhìn về phía Quy Thọ.
- Ngày hôm đó, chúng ta mang theo Vũ Cửu Thiên trở về, trên đường dưỡng thương ở trong Ô Sào......!
Quy Thọ đem chuyện ngày đó cứu Vũ Cửu Thiên kể tử đầu tới cuối một lần.
- Chờ một chút, tên Vương Khô kia vẻn vẹn chỉ giằng co cùng ngươi? Cuối cùng còn để ngươi chạy thoát?
Khổng Liệt Thiên bỗng nhiên nhìn chằm chằm Quy Thọ.
Quy Thọ nhíu mày, cái gì mà vẻn vẹn chỉ? Chẳng lẽ mình thật sự kém tới thế sao?
- Đúng vậy!
Quy Thọ trong lòng không thoải mái đáp.
- Không ngờ dám chơi ta?
Khổng Liệt Thiên ánh mắt lạnh lùng.
Hiển nhiên ngày đó ở Phượng Hoàng Đảo, Khổng Liệt Thiên còn tưởng Vương Khô là 1 tuyệt thế cao thủ, không thể tưởng tượng được là bề ngoài mà thôi.
- Chơi?
Thần Nha Đạo Quân hơi hơi nghi hoặc.
- Không có gì!
- Quái vật tám đuôi, ngươi biết là gì không?
Thần Nha Đạo Quân hỏi.
- Chưa từng nghe nói, đại thế giới rất nhiều chủng tộc yêu thú, trừ Thánh nhân ra, ai mà biết hết được?
Liệt Thiên Thái tử lắc đầu.
- À, trước đó không lâu, Chung Sơn phái sứ giả đi tới Huyền Vũ Cung ta, muốn chiêu an Huyền Vũ bộ tộc ta......!
Quy Thọ tiếp tục nói.
- Chiêu an? Chiêu Huyền Vũ bộ tộc ngươi?
Khổng Liệt Thiên kinh ngạc hỏi.
- Vâng!
Quy Thọ gật gật đầu.
- Ngươi thấy thế nào?
Khổng Liệt Thiên nhìn về phía Thần Nha Đạo Quân.
Thần Nha Đạo Quân cười lạnh nói:
- Vậy để hắn chiêu đi!
- Để hắn chiêu an?
Quy Thọ trừng to mắt.
- Chỉ là vờ chiêu!
Khổng Liệt Thiên nhìn Quy Thọ nhíu mày nói.
- Vờ chiue? Chỉ làm giả bộ?
Quy Thọ nghi hoặc nói.
- Ừ! Dường như Trường Sinh Giới còn khống chế vài Đế triều phải không?
Khổng Liệt Thiên nhìn về phía Thần Nha Đạo Quân.
- Không sai, vừa vặn sẽ có tác động đối với Đại Tranh Đế triều, Chung Sơn này không thể tiếp tục lưu lại, lưu lại sớm muộn gì cũng là tai họa!
Thần Nha Đạo Quân trầm giọng nói.
- Nhưng mà Chung Sơn ở Lăng Tiêu Thiên Đình, hắn có thể mượn thiên hạ đại thế Đại Tranh, lại có Đế Huyền Sát, giết hắn, cũng không phải dễ dàng như vậy!
Khổng Liệt Thiên trầm giọng nói.
- Muốn giết hắn, tự nhiên phải có chuẩn bị, thế nào, ngươi không muốn đi cùng chúng ta?
Thần Nha Đạo Quân nhìn về phía Khổng Liệt Thiên.
- Ta? Ha ha, ngươi đều đã có chuẩn bị, ta có đi hay không thì có quan trọng gì? Thái Tuế Thiên triều ta còn chưa yên ổn, ta còn phải quan sát chiến cuộc phương bắc, kế hoạch truyền bá đạo Nho thiên hạ vừa mới bắt đầu, không thể dời đi được!
Khổng Liệt Thiên từ chối nói.
- Quên đi!
Thần Nha Đạo Quân nhíu mày nói.
- Chúc các ngươi mở cờ đắc thắng! Hoàn toàn giết chết Chung Sơn!
Khổng Liệt Thiên cười tà nói.
- Ừ!
Thần Nha Đạo Quân gật gật đầu.
- Đi thôi!
Thần Nha Đạo Quân lại nhìn Quy Thọ.
- Ừ!
Ba tháng sau!
Đại Tần Thiên triều, trong triều đình.
Trong triều đình lại xuất hiện thêm một nam nhân quần áo vô cùng cao quý.
Nam nhân một thân hoàng bào có đồ án kỳ lạ, khuôn mặt vô cùng bình thường, nhưng mà vô hình trung lại có một cỗ uy nghi cường thế, khiến người nhìn vào mà cung kính, đứng ở đầu hàng bên phải.
Đứng đầu hàng trái là Thừa tướng Lý Tư!
Hiển nhiên người đứng đầu hàng phải này thân phận giống như Lý Tư, người này chính là Đại Tần hữu tướng hồn mới trở về không lâu, Lữ Bất Vi!
Doanh cao cao tại thượng, ở Đại Tần, có địa vị vĩnh viễn không thể thay thế được, mọi người đều sợ vị quân chủ Đại Tần này.
- Bạch Khởi ở chiến trường phương bắc thế nào rồi?
Doanh hỏi.
Tả thừa tướng Lý Tư lập tức đi ra nói:
- Võ An Công một đường khải hoàn ca, chôn sống ngàn vạn tù nhân, quân địch nghe được tên Võ An Công, tất cả đều sợ hãi.
- Ừ!
Doanh gật gật đầu, tỏ vẻ coi như vừa lòng.
- Khải tấu Thánh thượng!
Lý Tư lại lần nữa khom người nói.
- Ồ!
- Thần mới vừa nhận được tin tức, một ít Đế triều phương tây, tái hiện bóng dáng Nho đạo!
Lý Tư cung kính nói, đồng thời trong mắt lóe lên hàn quang.
- Nho?
Doanh lộ ra nụ cười lạnh.
- Chắc là đến từ Thái Tuế Thiên triều, tân Thánh thượng, Khổng Liệt Thiên!
Lý Tư bình tĩnh nói.
- Khổng Liệt Thiên? Ha ha, con cháu họ Khổng? Không ngờ đem Nho đạo truyền tới tiểu thế giới này! Bàn tay vươn đúng là thật xa.
Doanh cười lạnh nói.
- Thánh thượng, triều ta có phải thi hành lệnh đốt sách chôn người tài hay không?
Lý Tư nhìn về phía Doanh hỏi.
Trong mắt Lý Tư lộ ra sát khí, không phải đối với Doanh, mà là đối với Nho đạo, Lý Tư chán ghét Nho đạo!
- Chờ một chút đi, để xem con cháu Khổng rốt cục có năng lực lớn cỡ nào? Liệt thiên? A!
Doanh mờ nhạt nói.
- Vâng!
Lý Tư cung kính gật gật đầu lui sang một bên.
- Lữ Bất Vi, khôi phục thế nào rồi?
Doanh nhìn về phía Lữ Bất Vi hỏi.
- Tạ ơn Thánh thượng quan tâm, thần lúc này đã khôi phục được một thành.
Lữ Bất Vi cung kính nói.
- Ừ! Ngươi khôi phục coi như nhanh!
Doanh gật gật đầu.
- Thánh thượng, tuy rằng thần trở về không lâu, nhưng cũng phát hiện một chuyện thú vị!
Lữ Bất Vi bỗng nhiên cười nói.
- Ồ!
- Hôm trước, thần thu thập tư liệu thiên hạ, vừa vặn thấy được một cái thương chiến, Thiên Băng Kế Hoa, phấn khích, thật phấn khích, không biết Thánh thượng biết chưa?
Lữ Bất Vi nhàn nhạt cười nói.
- Đại Tranh Đế triều, Chung Sơn?
- Đúng là Chung Sơn, Thiên Băng có 5 bước, Thiên Băng tứ trọng thiên, đúng là cực kỳ ngoạn mục, không thể tưởng được mấy vạn năm qua, Thần Châu lại lần nữa xuất hiện một thiên tài thương chiến, thần đã lâu không gặp được người như vậy rồi!
Lữ Bất Vi hơi hơi cảm thán nói.
- Lữ tướng thấy cái gì mình thích là thèm!
Lý Tư cười nói.
- Chưa tới mức đó, chỉ là thưởng thức mà thôi, hôm trước mới vừa hiểu biết Thiên Băng Kế Hoa, trong ngày đã đem tất cả tư liệu về Chung Sơn tỉ mỉ phân tích một lần, không thể tưởng được người này đúng là một nhân vật, mấy năm nay dùng tu vi cực kỳ yếu ớt khuấy đảo Thần Châu cho giảo long trời lỡ đất.
Lữ Bất Vi lộ ra nụ cười quái dị.
- Luận thương đạo, mấy vạn năm qua, thiên hạ có thể khiến cho Lữ tướng coi trọng, không có mấy người!
Lý Tư cười nói.
- Ngươi đã gặp qua Chung Sơn, hắn là loại người như thế nào?
Lữ Bất Vi nhìn chằm chằm Lý Tư hỏi.
- Ngày đó Đại Tranh Đế triều thăng cấp, ta đã tới đó, sứ giả Thái Tuế Thiên triều nhìn thấy là sợ hãi, Đế Vương thuật vận dụng lô hỏa thuần thanh, trừ căn cốt cực kỳ kém ra, ta tạm thời chưa tìm ra lỗi.
Lý Tư nói.
- Căn cốt? Hắn thuộc vào hàng ngũ tu luyện 200 năm sao? Căn cốt cực kém?
Lữ Bất Vi hai mắt nhíu lại, hiện lên vẻ ngoài ý muốn.
- Đây đúng là chỗ lợi hại của Chung Sơn, với loại căn cốt này còn có thể tu luyện nhanh chóng như vậy, có thể thấy bản thân ưu tú cỡ nào!
Lý Tư nói.
- Căn cốt kém thế nào?
- Tú đồng chi căn cốt, người thường chỉ có thể dừng lại ở Kim Đan Kỳ!
Lý Tư nói.
- Có thể trở thành đế của một triều, há có thể tầm thường?
Lữ Bất Vi lắc đầu nói.
- Ừ, không biết Lữ tướng phát hiện việc thú vị gì?
Lý Tư lại hỏi.
- Phương nam có thể lại có một trận thương chiến kinh biến!
Lữ Bất Vi vô cùng khẳng định nói.
- Ồ?
Doanh thản nhiên nói.
- Khẳng định chính là Chung Sơn phát động.
Lữ Bất Vi lại lần nữa khẳng định nói.
- Lữ tướng chỉ xem tư liệu có hai ngày, liền khẳng định phương nam sắp có thương chiến kinh biến?
Lý Tư nhíu mày hỏi.
Lữ Bất Vi nhìn thoáng qua Lý Tư nói:
- Ta biết ngươi nghiêm cẩn, bất cứ việc gì đều tìm hiểu cặn kẽ, nhưng đây là buôn bán, khứu giác vô cùng quan trọng, bằng vào tư liệu ba tháng trước, cũng đủ khẳng định, tất có một trận thương chiến kinh thiên bao phủ phương nam.
- Thương chiến kinh thiên?
Doanh nhàn nhạt hỏi.
- Vâng, thần dám khẳng định, lần thương chiến này, nhất định còn mãnh liệt hơn Thiên Băng Kế Hoa, đứng ở đây, ta cũng đã cảm nhận được một cỗ khí tức mênh mông thổi tới!
Lữ Bất Vi vô cùng khẳng định nói.
- Mênh mông mãnh liệt?
Doanh nhẹ nhàng vỗ long ỷ.
- Vâng, rất lớn, rất lớn!
Lữ Bất Vi hai mắt nhíu lại.
- Lớn? Lớn cỡ nào?
Lý Tư hỏi.
- Trên15 Đế triều, thậm chí toàn bộ Đế triều phương nam!
Lữ Bất Vi trầm giọng nói.
- Xem ra, ngươi cũng gặp một đối thủ thú vị rồi.
Doanh nhàn nhạt cười nói.
- Đối thủ? Không nhất định, hắn muốn làm đối thủ thì phải hoàn thành trận thương chiến này, hơn nữa, đến lúc đó khẳng định sẽ có thế lực khắc nhảy vào đó.
Lữ Bất Vi lắc đầu nói.
- Trẫm cũng muốn nhìn một chút, rốt cuộc là dạng thương chiến nào?
Vẻ mặt Doanh hiện lên sự hiếu kỳ.
- Thần cần phải nhanh chóng phân tích ra nội dung thương chiến phương nam, trình báo cho Thánh thượng!
Lữ Bất Vi trịnh trọng nói.
- Ừ!
- - - - - oOo- - - - -
Hai ngày sau, Thủy Kính và Bi Thanh Ti đã trở lại!
- Thế nào?
Chung Sơn nhìn về phía hai người.
- Quy Xà vẫn là dễ nói chuyện!
Bi Thanh Ti cười nói, trong mắt hiện lên vẻ vừa lòng.
- Lần đầu tiếp xúc, đã đạt được hiệu quả rất phong phú, xem ra không cần bao lâu, có thể hoàn toàn thuyết phục Huyền Vũ thiếu chủ! Một khi thuyết phục được Huyền Vũ thiếu chủ, Huyền Vũ bộ tộc trên cơ bản đã định rồi.
Thủy Kính phe phẩy quạt lông khẳng định.
- Việc này giao cho ngươi, ta rất yên tâm!
Chung Sơn vui lòng tán thưởng nói.
- Tạ ơn bệ hạ!
Thủy Kính gật gật đầu.
- Trong khoảng thời gian này vất vả cho ngươi, ngươi trước đi nghỉ ngơi một chút đi!
- Vâng!
Thủy Kính gật gật đầu, cáo lui rời đi.
Chỉ còn lại Bi Thanh Ti và Chung Sơn.
- Chúng ta hồi cung!
Chung Sơn kéo Bi Thanh Ti nói.
- Ừ!
Bi Thanh Ti trên mặt hơi phiếm hồng.
Thái Tuế Thiên triều! Trong một tòa đại điện tròn!
Trong điện có bốn người đang đúng, Khổng Liệt Thiên - đương kim Thánh thượng Thái Tuế Thiên triều, Thần Nha Đạo Quân, Sắc Không và Quy Thọ.
- Thánh thượng, là bay giờ sao?
Sắc Không nhìn về phía Khổng Liệt Thiên.
- Ừ, lần này truyền bá đạo Nho thiên hạ giao cho ngươi phụ trách, sau khi bình định chiến tranh phương bắc, ta muốn người trong thiên hạ hiểu rõ Nho đạo, khắp thiên hạ đều gặp được học giả uyên thâm!
Khổng Liệt Thiên trịnh trọng nói.
- Vâng, thần nhất đinh không phụ kỳ vọng củaThánh thượng!
Sắc Không gật gật đầu nói.
- Ngươi xuống dưới đi!
Khổng Liệt Thiên nói.
- Vâng!
Sắc Không hòa thượng lập tức đi ra ngoài.
- Truyền bá đạo Nho thiên hạ? Thật khí phách, ngươi muốn nuốt sạch toàn bộ thiên hạ?
Thần Nha Đạo Quân thản nhiên nói.
- Làm việc đều phải từng bước mà làm, Trường Sinh Giới không phải muốn toàn bộ thiên hạ sao?
Khổng Liệt Thiên cười nhạt nói.
- Trường Sinh Giới? Ngươi lúc đó chẳng phải là một bộ phận của Trường Sinh Giới sao?
Thần Nha Đạo Quân thản nhiên nói.
- Trường Sinh Giới lúc đó chẳng phải là một bộ phận của Thái Tuế Thiên triều sao?
Khổng Liệt Thiên cũng cười nhạt nói.
Nhìn chằm chằm Khổng Liệt Thiên, Thần Nha Đạo Quân nhìn một hồi, cuối cùng lộ ra nụ cười quái dị, không nói thêm gì nữa.
Khổng Liệt Thiên nhìn về phía Thần Nha Đạo Quân, vẻ mặt cũng có chút quỷ dị.
- Tốt lắm, Quy Thọ, ngươi tới nói một chút đi!
Thần Nha Đạo Quân bỗng nhiên nhìn về phía Quy Thọ.
Khổng Liệt Thiên cũng nhìn về phía Quy Thọ.
- Ngày hôm đó, chúng ta mang theo Vũ Cửu Thiên trở về, trên đường dưỡng thương ở trong Ô Sào......!
Quy Thọ đem chuyện ngày đó cứu Vũ Cửu Thiên kể tử đầu tới cuối một lần.
- Chờ một chút, tên Vương Khô kia vẻn vẹn chỉ giằng co cùng ngươi? Cuối cùng còn để ngươi chạy thoát?
Khổng Liệt Thiên bỗng nhiên nhìn chằm chằm Quy Thọ.
Quy Thọ nhíu mày, cái gì mà vẻn vẹn chỉ? Chẳng lẽ mình thật sự kém tới thế sao?
- Đúng vậy!
Quy Thọ trong lòng không thoải mái đáp.
- Không ngờ dám chơi ta?
Khổng Liệt Thiên ánh mắt lạnh lùng.
Hiển nhiên ngày đó ở Phượng Hoàng Đảo, Khổng Liệt Thiên còn tưởng Vương Khô là 1 tuyệt thế cao thủ, không thể tưởng tượng được là bề ngoài mà thôi.
- Chơi?
Thần Nha Đạo Quân hơi hơi nghi hoặc.
- Không có gì!
- Quái vật tám đuôi, ngươi biết là gì không?
Thần Nha Đạo Quân hỏi.
- Chưa từng nghe nói, đại thế giới rất nhiều chủng tộc yêu thú, trừ Thánh nhân ra, ai mà biết hết được?
Liệt Thiên Thái tử lắc đầu.
- À, trước đó không lâu, Chung Sơn phái sứ giả đi tới Huyền Vũ Cung ta, muốn chiêu an Huyền Vũ bộ tộc ta......!
Quy Thọ tiếp tục nói.
- Chiêu an? Chiêu Huyền Vũ bộ tộc ngươi?
Khổng Liệt Thiên kinh ngạc hỏi.
- Vâng!
Quy Thọ gật gật đầu.
- Ngươi thấy thế nào?
Khổng Liệt Thiên nhìn về phía Thần Nha Đạo Quân.
Thần Nha Đạo Quân cười lạnh nói:
- Vậy để hắn chiêu đi!
- Để hắn chiêu an?
Quy Thọ trừng to mắt.
- Chỉ là vờ chiêu!
Khổng Liệt Thiên nhìn Quy Thọ nhíu mày nói.
- Vờ chiue? Chỉ làm giả bộ?
Quy Thọ nghi hoặc nói.
- Ừ! Dường như Trường Sinh Giới còn khống chế vài Đế triều phải không?
Khổng Liệt Thiên nhìn về phía Thần Nha Đạo Quân.
- Không sai, vừa vặn sẽ có tác động đối với Đại Tranh Đế triều, Chung Sơn này không thể tiếp tục lưu lại, lưu lại sớm muộn gì cũng là tai họa!
Thần Nha Đạo Quân trầm giọng nói.
- Nhưng mà Chung Sơn ở Lăng Tiêu Thiên Đình, hắn có thể mượn thiên hạ đại thế Đại Tranh, lại có Đế Huyền Sát, giết hắn, cũng không phải dễ dàng như vậy!
Khổng Liệt Thiên trầm giọng nói.
- Muốn giết hắn, tự nhiên phải có chuẩn bị, thế nào, ngươi không muốn đi cùng chúng ta?
Thần Nha Đạo Quân nhìn về phía Khổng Liệt Thiên.
- Ta? Ha ha, ngươi đều đã có chuẩn bị, ta có đi hay không thì có quan trọng gì? Thái Tuế Thiên triều ta còn chưa yên ổn, ta còn phải quan sát chiến cuộc phương bắc, kế hoạch truyền bá đạo Nho thiên hạ vừa mới bắt đầu, không thể dời đi được!
Khổng Liệt Thiên từ chối nói.
- Quên đi!
Thần Nha Đạo Quân nhíu mày nói.
- Chúc các ngươi mở cờ đắc thắng! Hoàn toàn giết chết Chung Sơn!
Khổng Liệt Thiên cười tà nói.
- Ừ!
Thần Nha Đạo Quân gật gật đầu.
- Đi thôi!
Thần Nha Đạo Quân lại nhìn Quy Thọ.
- Ừ!
Ba tháng sau!
Đại Tần Thiên triều, trong triều đình.
Trong triều đình lại xuất hiện thêm một nam nhân quần áo vô cùng cao quý.
Nam nhân một thân hoàng bào có đồ án kỳ lạ, khuôn mặt vô cùng bình thường, nhưng mà vô hình trung lại có một cỗ uy nghi cường thế, khiến người nhìn vào mà cung kính, đứng ở đầu hàng bên phải.
Đứng đầu hàng trái là Thừa tướng Lý Tư!
Hiển nhiên người đứng đầu hàng phải này thân phận giống như Lý Tư, người này chính là Đại Tần hữu tướng hồn mới trở về không lâu, Lữ Bất Vi!
Doanh cao cao tại thượng, ở Đại Tần, có địa vị vĩnh viễn không thể thay thế được, mọi người đều sợ vị quân chủ Đại Tần này.
- Bạch Khởi ở chiến trường phương bắc thế nào rồi?
Doanh hỏi.
Tả thừa tướng Lý Tư lập tức đi ra nói:
- Võ An Công một đường khải hoàn ca, chôn sống ngàn vạn tù nhân, quân địch nghe được tên Võ An Công, tất cả đều sợ hãi.
- Ừ!
Doanh gật gật đầu, tỏ vẻ coi như vừa lòng.
- Khải tấu Thánh thượng!
Lý Tư lại lần nữa khom người nói.
- Ồ!
- Thần mới vừa nhận được tin tức, một ít Đế triều phương tây, tái hiện bóng dáng Nho đạo!
Lý Tư cung kính nói, đồng thời trong mắt lóe lên hàn quang.
- Nho?
Doanh lộ ra nụ cười lạnh.
- Chắc là đến từ Thái Tuế Thiên triều, tân Thánh thượng, Khổng Liệt Thiên!
Lý Tư bình tĩnh nói.
- Khổng Liệt Thiên? Ha ha, con cháu họ Khổng? Không ngờ đem Nho đạo truyền tới tiểu thế giới này! Bàn tay vươn đúng là thật xa.
Doanh cười lạnh nói.
- Thánh thượng, triều ta có phải thi hành lệnh đốt sách chôn người tài hay không?
Lý Tư nhìn về phía Doanh hỏi.
Trong mắt Lý Tư lộ ra sát khí, không phải đối với Doanh, mà là đối với Nho đạo, Lý Tư chán ghét Nho đạo!
- Chờ một chút đi, để xem con cháu Khổng rốt cục có năng lực lớn cỡ nào? Liệt thiên? A!
Doanh mờ nhạt nói.
- Vâng!
Lý Tư cung kính gật gật đầu lui sang một bên.
- Lữ Bất Vi, khôi phục thế nào rồi?
Doanh nhìn về phía Lữ Bất Vi hỏi.
- Tạ ơn Thánh thượng quan tâm, thần lúc này đã khôi phục được một thành.
Lữ Bất Vi cung kính nói.
- Ừ! Ngươi khôi phục coi như nhanh!
Doanh gật gật đầu.
- Thánh thượng, tuy rằng thần trở về không lâu, nhưng cũng phát hiện một chuyện thú vị!
Lữ Bất Vi bỗng nhiên cười nói.
- Ồ!
- Hôm trước, thần thu thập tư liệu thiên hạ, vừa vặn thấy được một cái thương chiến, Thiên Băng Kế Hoa, phấn khích, thật phấn khích, không biết Thánh thượng biết chưa?
Lữ Bất Vi nhàn nhạt cười nói.
- Đại Tranh Đế triều, Chung Sơn?
- Đúng là Chung Sơn, Thiên Băng có 5 bước, Thiên Băng tứ trọng thiên, đúng là cực kỳ ngoạn mục, không thể tưởng được mấy vạn năm qua, Thần Châu lại lần nữa xuất hiện một thiên tài thương chiến, thần đã lâu không gặp được người như vậy rồi!
Lữ Bất Vi hơi hơi cảm thán nói.
- Lữ tướng thấy cái gì mình thích là thèm!
Lý Tư cười nói.
- Chưa tới mức đó, chỉ là thưởng thức mà thôi, hôm trước mới vừa hiểu biết Thiên Băng Kế Hoa, trong ngày đã đem tất cả tư liệu về Chung Sơn tỉ mỉ phân tích một lần, không thể tưởng được người này đúng là một nhân vật, mấy năm nay dùng tu vi cực kỳ yếu ớt khuấy đảo Thần Châu cho giảo long trời lỡ đất.
Lữ Bất Vi lộ ra nụ cười quái dị.
- Luận thương đạo, mấy vạn năm qua, thiên hạ có thể khiến cho Lữ tướng coi trọng, không có mấy người!
Lý Tư cười nói.
- Ngươi đã gặp qua Chung Sơn, hắn là loại người như thế nào?
Lữ Bất Vi nhìn chằm chằm Lý Tư hỏi.
- Ngày đó Đại Tranh Đế triều thăng cấp, ta đã tới đó, sứ giả Thái Tuế Thiên triều nhìn thấy là sợ hãi, Đế Vương thuật vận dụng lô hỏa thuần thanh, trừ căn cốt cực kỳ kém ra, ta tạm thời chưa tìm ra lỗi.
Lý Tư nói.
- Căn cốt? Hắn thuộc vào hàng ngũ tu luyện 200 năm sao? Căn cốt cực kém?
Lữ Bất Vi hai mắt nhíu lại, hiện lên vẻ ngoài ý muốn.
- Đây đúng là chỗ lợi hại của Chung Sơn, với loại căn cốt này còn có thể tu luyện nhanh chóng như vậy, có thể thấy bản thân ưu tú cỡ nào!
Lý Tư nói.
- Căn cốt kém thế nào?
- Tú đồng chi căn cốt, người thường chỉ có thể dừng lại ở Kim Đan Kỳ!
Lý Tư nói.
- Có thể trở thành đế của một triều, há có thể tầm thường?
Lữ Bất Vi lắc đầu nói.
- Ừ, không biết Lữ tướng phát hiện việc thú vị gì?
Lý Tư lại hỏi.
- Phương nam có thể lại có một trận thương chiến kinh biến!
Lữ Bất Vi vô cùng khẳng định nói.
- Ồ?
Doanh thản nhiên nói.
- Khẳng định chính là Chung Sơn phát động.
Lữ Bất Vi lại lần nữa khẳng định nói.
- Lữ tướng chỉ xem tư liệu có hai ngày, liền khẳng định phương nam sắp có thương chiến kinh biến?
Lý Tư nhíu mày hỏi.
Lữ Bất Vi nhìn thoáng qua Lý Tư nói:
- Ta biết ngươi nghiêm cẩn, bất cứ việc gì đều tìm hiểu cặn kẽ, nhưng đây là buôn bán, khứu giác vô cùng quan trọng, bằng vào tư liệu ba tháng trước, cũng đủ khẳng định, tất có một trận thương chiến kinh thiên bao phủ phương nam.
- Thương chiến kinh thiên?
Doanh nhàn nhạt hỏi.
- Vâng, thần dám khẳng định, lần thương chiến này, nhất định còn mãnh liệt hơn Thiên Băng Kế Hoa, đứng ở đây, ta cũng đã cảm nhận được một cỗ khí tức mênh mông thổi tới!
Lữ Bất Vi vô cùng khẳng định nói.
- Mênh mông mãnh liệt?
Doanh nhẹ nhàng vỗ long ỷ.
- Vâng, rất lớn, rất lớn!
Lữ Bất Vi hai mắt nhíu lại.
- Lớn? Lớn cỡ nào?
Lý Tư hỏi.
- Trên15 Đế triều, thậm chí toàn bộ Đế triều phương nam!
Lữ Bất Vi trầm giọng nói.
- Xem ra, ngươi cũng gặp một đối thủ thú vị rồi.
Doanh nhàn nhạt cười nói.
- Đối thủ? Không nhất định, hắn muốn làm đối thủ thì phải hoàn thành trận thương chiến này, hơn nữa, đến lúc đó khẳng định sẽ có thế lực khắc nhảy vào đó.
Lữ Bất Vi lắc đầu nói.
- Trẫm cũng muốn nhìn một chút, rốt cuộc là dạng thương chiến nào?
Vẻ mặt Doanh hiện lên sự hiếu kỳ.
- Thần cần phải nhanh chóng phân tích ra nội dung thương chiến phương nam, trình báo cho Thánh thượng!
Lữ Bất Vi trịnh trọng nói.
- Ừ!
- - - - - oOo- - - - -
/1254
|