Trong hắc động, Đế Huyền Sát đối chiến Vạn Yêu lão ma!
Hai cái Quả Thế Kim Luân của Đế Huyền Sát quay quanh người hắn, nhường Đế Huyền Sát không hề sơ hở, khả, đối diện một động tác một đao Vạn Yêu lão ma, cũng cực kỳ bá đạo, cực kỳ cường thế.
* Chú thích: Quả Thế KL có dạng hình trăng tròn khoét rỗng ở giữa, lớn bằng 3 chiều cao người, cho nên Đế HS đứng ở bên trong, Quả Thế KL quay quanh).
Hai người giao chiến với nhau, thân hình đều đột ngột mà đến, người thường căn bản không nhìn thấy thân ảnh hai người, va chạm mạnh mẽ, khiến cho hắc động chỗ hai người, trong một canh giờ cũng chưa khôi phục lại như cũ.
Hai thanh đại đao ở trong tay Vạn Yêu lão ma phảng phất một đôi để róc thịt vậy, tràn ngập khí phách và cuồng bạo. Lần này với Quả Thế Kim Luân chạm vào nhau, lại có lực lượng ngang nhau, hung tính hiên ngang.
Hai tuyệt thế hung nhân, chém giết cực kỳ oanh liệt.
Chiến đấu một canh giờ, đã khiến cho quần áo Đế Huyền Sát xuất hiện từng vết rách, mà Vạn Yêu lão ma đối diện, trên áo bào đen cũng như vậy. Có nhiều vết rách lộ ra, mà ngay cả mũ trong lúc chiến đấu cũng bị xốc lên.
Vạn Yêu lão ma, là một nam nhân cực độ hung tà, một đôi mắt sâu cực kỳ yêu dị, khuôn mặt anh tuấn trắng vô cùng. Vẻn vẹn chỉ nhìn hai mắt hắn đều có thể cảm nhận được cỗ hung ý kia.
1 cỗ hung ý ngang ngược.
Đế Huyền Sát hai mắt híp lại, Đế Huyền Sát cũng là một hung nhân, một hung nhân vô cùng ẩn nhẫn. Gặp một hung nhân khác sẽ không khiếp sợ, lại càng hung hãn hơn, cũng chính từ lần chiến đấu vừa rồi có thể thấy được.
Đối với bên ngoài, Đế Huyền Sát căn bản không cần đi quản, quần thần của Chung Sơn, có một số ngay cả mình cũng nhìn không thấu, bốn người còn lại, còn cần mình quan tâm sao? Hơn nữa Chung Sơn che giấu thủ đoạn nhiều biết bao, căn bản không cần lo lắng.
Hiện tại, điều duy nhất mà hắn phải làm, chính là chiến thắng Vạn Yêu lão ma trước mặt này.
- Đã bao nhiêu năm, đã lâu không ai khiến ta thật sự nghiêm túc như thế, tuy nhiên, sau khi ta thật sự nghiêm túc, là chỉ còn người chết!
Đế Huyền Sát cười lạnh nói.
Đột nhiên, quanh người Đế Huyền Sát bắn ra một cỗ khí thế hung lệ vô cùng, hai mắt Đế Huyền Sát đột nhiên biến thành màu xanh biếc, mắt lang, một cố khí tức lạnh như băng từ hai mắt Đế Huyền Sát bắn ra.
Đế Huyền Sát muốn thật sự nghiêm túc!
- Phải không?
Vạn Yêu lão ma cũng lộ ra vẻ hưng phấn.
Cỗ hưng phấn này vô cùng cổ quái, không phải sự tình thành công, mà là bởi vì Đế Huyền Sát, là vì nhìn thấy Đế Huyền Sát hung hãn cho nên mới trở nên cực kỳ hưng phấn.
Đột nhiên, hai mắt Vạn Yêu lão ma cũng tỏa ra hàn quang nhiếp hồn, vốn hai mắt đã yêu dị, lại đột nhiên biến thành màu xanh biếc, sát khí nhiếp hồn màu xanh biếc.
- Ngươi cũng là Lang tộc?
Đế Huyền Sát đồng tử co rụt lại.
- Nếu ngươi thắng ta, ta sẽ nói cho ngươi!
Vạn Yêu lão ma lộ ra nụ cười tà.
Đế Huyền Sát ánh mắt híp lại, thân hình bật lên bắn về phía Vạn Yêu lão ma.
Bên ngoài, ba đại cường giả vọt thẳng tới bốn phía.
Vương Khô đối mặt với một tên, kẻ trước mặt Vương Khô cực kỳ quỷ dị, một gã Đế Cực Cảnh Phượng Hoàng vọt tới trước mặt hắn, thân thể người áo bào đen kia bỗng nhiên biến lớn, biến lớn thành trăm trượng, nhưng thân thể hình như hư ảo, biến thành một loại hư ảnh nghênh đón Phượng Hoàng.
Cùng Phượng Hoàng ầm ầm va chạm, nhưng, Phượng Hoàng lại quỷ dị xuyên qua thân thể hắn, hình như thân thể hắn biến thành một làn khói đen vậy.
Sau khi bị Phượng Hoàng xuyên qua, thân thể cường giả kia đột nhiên thu nhỏ lại. Lại lần nữa hóa thành bộ dạng ban đầu, cấp tốc vọt tới Lăng Tiêu Thiên Đình, trên đường, cũng gặp vài cường giả chặn hắn, nhưng, mỗi một người đều quỷ dị không tiếp xúc được với hắn.
Cho tới tận khi Vương Khô bỗng nhiên chắn trước mặt hắn.
- Oanh.................!
Ngai vàng đồng thau của Vương Khô ầm ầm nện lên người áo bào đen, lập tức, ép người kia ở trên hư không.
Thân thể áo bào đen rất nhanh hư hóa, nhưng mà bất kể hắn biến hóa thế nào, ngai vàng đồng thau đều có thể trấn áp được hắn.
- Âm khí tinh chất, biến ảo hình người? Khó được, ở đại thế giới đều là vật khan hiếm, không ngờ để bản tôn gặp được, thiên ý a!
Vương Khô nhìn người áo bào đen bị trấn áp cảm thán nói.
- Ngươi làm sao lại biết? Ngươi là ai?
Người áo bào đen hoảng sợ nói.
- Bởi vì bản tôn từng hút qua âm khí tinh chất, lọt vào tay ta chưa từng có kẻ nào thoát được, chỉ cần hấp thu ngươi, thương thế của ta sẽ tốt hơn rất nhiều.
Vương Khô mờ nhạt cười nói.
- Khịt!
Vương Khô hình thái bộ xương khô, không ngờ phát ra thanh âm khịt mũi, tiếp đó, dưới ngai vàng đồng thau, người áo bào đen kia quỷ dị toát ra hai đạo hắc khí, tiến vào trong mũ Vương Khô.
- Không, không, không..........!
Người áo bào đen kia điên cuồng giãy dụa, không ngừng vặn vẹo biến ảo thân thể nhưng mà làm thế nào cũng không trốn thoát ngai vàng đồng thau này. Làm thế nào cũng không trốn thoát được, bị Vương Khô tàn nhẫn hút hết.
Hai người áo bào đen khác, một người trong đó bị Hạo Mỹ Lệ ngăn cản.
Người kia nhìn Hạo Mỹ Lệ, bộ dáng có chút kinh sợ, hình như trong một canh giờ vừa rồi, nếm rất nhiều thiệt thòi dưới tay Hạo Mỹ Lệ vậy.
- Ngươi không ngờ dám mắng ta? Còn có sư tôn ta?
Hạo Mỹ Lệ bị chọc giận.
- Ta không có!
Người áo bào đen kia hơi hơi lui về phía sau.
- Ta rõ ràng nghe được, ngươi mắng sư tôn ta, ngươi mắng lão gia, ngươi mắng, ngươi mắng ta thì không sao, ngươi mắng lão gia, ta muốn ngươi chết không được tử tế!
Hạo Mỹ Lệ kêu lên.
Theo Hạo Mỹ Lệ quát to lên, bốn phía âm phong mãnh liệt, vô số ôn dịch tràn ngập khắp nơi.
- Ta không có, ta chỉ nói tên nào dạy dỗ đệ tử như ngươi mà chạy ra ngăn cản. Đó không phải lời mắng chửi người, đó không phải lời mắng chửi người!
Người áo bào đen kia rốt cuộc kinh sợ kêu lên.
- Ta mặc kệ, ta mặc kệ...!
Hạo Mỹ Lệ tức giận kêu lên.
Nguyền rủa ôn dịch cực kỳ tàn ác của Hạo Mỹ Lệ đã bắt đầu rồi!
Mà một người áo bào đen khác lại đối mặt với Thi tiên sinh. Người kia lật tay lấy ra bảy tám con rối hình người mang binh khí. Thi tiên sinh tươi cười, dẫn người kia rời đi, rời xa Nam Thiên Môn chiến đấu.
Đại chiến cùng nhau, bốn phía hỗn loạn, tuy nhiên, nói tóm lại, phảng phất vẫn là Đại Tranh chiếm ưu thế vậy, đặc biệt vạn con yêu thú Vạn Yêu lão ma gọi tới, giờ phút này có chút bị quản chế.
Trong trời cao, tên áo bào đen vẫn luôn quan sát, xốc mũ lên, lộ ra một khuôn mặt tuấn mỹ, lạnh lùng nhìn phía dưới.
Đột nhiên, người áo bào đen kia lấy ra một quả tinh hạch màu đen, nhìn như kim cương đen xinh đẹp vô cùng.
Đám người Dịch Diễn lôn nhìn chăm chú tên nam nhân trên trời cao kia, sau khi hắn xuất ra tinh hạch màu đen, mọi người đều hơi nhíu nhíu mày lại.
- Đó là cái gì?
Dịch Diễn hỏi.
- Không rõ lắm, tuy nhiên ta dường như đoán được chút gì không ổn!
Thiên lão bỗng nhiên nhíu mày nói.
- Ồ?
Mọi người nhìn về phía Thiên lão.
- Trong một ít tri thức Lão tổ tông truyền cho ta, có một cái gì đó tên là Thiên Ma Hạch, là khí tức trong Thiên Ma Vực ở đại thế giới ngưng thụ thành, tổng cộng có ba vạn sáu ngàn mặt cắt, bên trong có lượng lớn Thiên Ma sống nhờ, có đủ loại cấp bậc, mà đại thế giới có 1 loại người, chuyên môn giao tiếp với Thiên Ma, bọn họ dùng bí pháp khống chế Thiên Ma, để cho mình sử dụng, cái kia chắc là Thiên Ma Hạch rồi!
Thiên lão lộ ra vẻ kinh hãi nói.
- Bên trong có bao nhiêu Thiên Ma?
Dịch Diễn nhíu mày nói.
- Không rõ ràng lắm, hẳn là rất nhiều rất nhiều!
Thiên lão nói.
- Mọi người ngưng thân chờ đợi, cẩn thận Thiên Ma!
Dịch Diễn lập tức nói.
Mọi người nhao nhao gật đầu, cũng có người khoanh chân ngồi xuống ở đương trường, chờ đợi Thiên Ma buông xuống.
- Nê Bồ Tát, làm phiền ngươi đem tin tức truyền cho người Đại Tranh ta chuẩn bị nghênh đón địch nhân!
Dịch Diễn nói.
Nê Bồ Tát gật gật đầu.
Mà trong trời cao, người áo bào đen kia đã bị một thân hắc khí bao phủ, đây hình như là một thủ đoạn hắn tu luyện vậy, một loại thủ đoạn kháng cự Thiên Ma.
Miệng người áo bào đên không ngừng niệm chú ngữ.
Người khác nhìn không thấy, hai mắt người áo bào đen chỉ còn lại tròng trắng nhìn từng Thiên Ma từ trong Thiên Ma Hạch đi ra.
- Đi thôi, gieo rắc tai họa và rắc rối cho Lang tộc, Hổ tộc, Phượng Hoàng tộc, Huyền Vũ tộc, Long tộc, còn có nhân loại!
Người áo bào đen mang theo vẻ hưng phấn nói.
Quả nhiên, không bao lâu, liền có một ít Phượng Hoàng, Huyền Vũ có chút không thích hợp, bỗng nhiên bọn họ hoặc là phát điên, hoặc là ngừng chiến đấu, mặc cho vạn yêu thú giết hại.
Chiến cuộc đột ngột thay đổi.
Trước Trường Sinh Điện, các hoàng hậu, Thái tử nhìn bầu trời, chờ Chung Sơn tấn chức thành công, mà ở giữa bọn họ, còn có một nữ nhân cung trang, nữ nhân cũng nhìn trời, nhìn Chung Sơn, nhưng mà nhân loại lại không nhìn thấy nàng, cho dù là nàng kêu to Chung Sơn thì người khác cũng không nghe được. Nàng chính là Huyễn Cơ!
Nhìn bầu trời, trong mắt Huyễn Cơ hiện lên vẻ chúc phúc, bởi vì đây là bằng hữu duy nhất của Huyễn Cơ.
Bỗng nhiên, vẻ mặt Huyễn Cơ ngưng lại, quay đầu nhìn về phương nam.
Nhìn phương nam, trên mặt Huyễn Cơ bỗng nhiên lộ ra vẻ vui mừng.
Thân hình nhoáng lên một cái vọt về phía Nam Thiên Môn.
Bên ngoài Nam Thiên Môn, Thần thú Đại Tranh từng nhóm liên tiếp bại lui, vạn yêu bỗng nhiên chiếm thế thượng phong, gần như là nghiêng về một bên, tất cả Thần thú Đại Tranh đều động kinh.
- Giết.................!
Tiếng giết rung trời.
- Không được, không thể để tiếp tục như vậy!
Thủy Vô Ngân nhíu mày nói.
- Triệu Sở Hướng Tướng quân!
Dịch Diễn bỗng nhiên nhìn hướng bên kia.
Đang cùng với lũ yêu thú chiến đấu, Triệu Sở Hướng lập tức bay lại đây.
- Dịch tiên sinh?
Triệu Sở Hướng trong mắt hiện lên vẻ nghi hoặc.
- Tên kia là đầu sỏ gây nên, làm phiền Triệu tướng quân mang binh giết hắn, giết hắn, quân ta liền thắng!
Dịch Diễn nói.
Triệu Sở Hướng nhìn về phía áo bào đen trên trời cao.
- Ừ!
Triệu Sở Hướng gật gật đầu.
- Thiết thương doanh 1, theo ta đi!
Triệu Sở Hướng ra lệnh một tiếng, vọt về phía trời cao.
Đồng dạng cũng có rất nhiều tinh anh đang giết địch bỗng nhiên bỏ đối thủ bay lại đây, bay về phía Triệu Sở Hướng.
Triệu Sở Hướng rất nhanh vọt tới trời cao!
- Ta là Đại Tranh Triệu Sở Hướng, ngươi là người phương nào?
Triệu Sở Hướng trường thương chỉ ra, trừng mắt nói.
- Ta là Thiên Ma Tông tông chủ......!
Người áo bào đen kia cười lạnh nói.
Nhưng, mới nói được một nửa, Thiên Ma thạch trong tay người áo bào đen bỗng nhiên biến mất. Lập tức cắt ngang lời của hắn, người áo bào đen lòng trong cả kinh, tìm kiếm chung quanh, nhưng mà chỉ phát hiện xa xa, có một đoàn người cấp tốc vọt tới Lăng Tiêu Thiên Đình, quá nhanh, đảo mắt đã tới bên cạnh Lăng Tiêu Thiên Đình.
Đó là Huyễn Cơ, trong nháy mắt Huyễn Cơ nhìn thấy Thiên Ma Hạch, liền há mồm cắn nuốt, chỉ là tiêu hóa cũng không phải dễ dàng như vậy mà thôi.
Trong nháy mắt Huyễn Cơ nhằm về phía Lăng Tiêu Thiên Đình, bỗng nhiên phát ra một tiếng kêu bén nhọn, đột nhiên, vô số Thiên Ma vừa rồi còn mê hoặc Thần thú Đại Tranh, nhanh chóng rời khỏi Thần thú, vọt về phía Huyễn Cơ.
- Kẻ trộm, đám tiểu nhân các ngươi! Đám trộm cắp các ngươi!
Thiên Ma Tông tông chủ sợ hãi rống lớn lên.
Thân hình nhoáng lên một cái, Thiên Ma Tông tông chủ đang muốn đuổi theo bóng đen kia.
- Thiết Thương Trận!
Triệu Sở Hướng hét lớn một tiếng!
- Rống.................!
Cường giả Thiết Thương Doanh bay tới dài rống một tiếng, bày trận nghênh địch!
- - - - - oOo- - - - -
Hai cái Quả Thế Kim Luân của Đế Huyền Sát quay quanh người hắn, nhường Đế Huyền Sát không hề sơ hở, khả, đối diện một động tác một đao Vạn Yêu lão ma, cũng cực kỳ bá đạo, cực kỳ cường thế.
* Chú thích: Quả Thế KL có dạng hình trăng tròn khoét rỗng ở giữa, lớn bằng 3 chiều cao người, cho nên Đế HS đứng ở bên trong, Quả Thế KL quay quanh).
Hai người giao chiến với nhau, thân hình đều đột ngột mà đến, người thường căn bản không nhìn thấy thân ảnh hai người, va chạm mạnh mẽ, khiến cho hắc động chỗ hai người, trong một canh giờ cũng chưa khôi phục lại như cũ.
Hai thanh đại đao ở trong tay Vạn Yêu lão ma phảng phất một đôi để róc thịt vậy, tràn ngập khí phách và cuồng bạo. Lần này với Quả Thế Kim Luân chạm vào nhau, lại có lực lượng ngang nhau, hung tính hiên ngang.
Hai tuyệt thế hung nhân, chém giết cực kỳ oanh liệt.
Chiến đấu một canh giờ, đã khiến cho quần áo Đế Huyền Sát xuất hiện từng vết rách, mà Vạn Yêu lão ma đối diện, trên áo bào đen cũng như vậy. Có nhiều vết rách lộ ra, mà ngay cả mũ trong lúc chiến đấu cũng bị xốc lên.
Vạn Yêu lão ma, là một nam nhân cực độ hung tà, một đôi mắt sâu cực kỳ yêu dị, khuôn mặt anh tuấn trắng vô cùng. Vẻn vẹn chỉ nhìn hai mắt hắn đều có thể cảm nhận được cỗ hung ý kia.
1 cỗ hung ý ngang ngược.
Đế Huyền Sát hai mắt híp lại, Đế Huyền Sát cũng là một hung nhân, một hung nhân vô cùng ẩn nhẫn. Gặp một hung nhân khác sẽ không khiếp sợ, lại càng hung hãn hơn, cũng chính từ lần chiến đấu vừa rồi có thể thấy được.
Đối với bên ngoài, Đế Huyền Sát căn bản không cần đi quản, quần thần của Chung Sơn, có một số ngay cả mình cũng nhìn không thấu, bốn người còn lại, còn cần mình quan tâm sao? Hơn nữa Chung Sơn che giấu thủ đoạn nhiều biết bao, căn bản không cần lo lắng.
Hiện tại, điều duy nhất mà hắn phải làm, chính là chiến thắng Vạn Yêu lão ma trước mặt này.
- Đã bao nhiêu năm, đã lâu không ai khiến ta thật sự nghiêm túc như thế, tuy nhiên, sau khi ta thật sự nghiêm túc, là chỉ còn người chết!
Đế Huyền Sát cười lạnh nói.
Đột nhiên, quanh người Đế Huyền Sát bắn ra một cỗ khí thế hung lệ vô cùng, hai mắt Đế Huyền Sát đột nhiên biến thành màu xanh biếc, mắt lang, một cố khí tức lạnh như băng từ hai mắt Đế Huyền Sát bắn ra.
Đế Huyền Sát muốn thật sự nghiêm túc!
- Phải không?
Vạn Yêu lão ma cũng lộ ra vẻ hưng phấn.
Cỗ hưng phấn này vô cùng cổ quái, không phải sự tình thành công, mà là bởi vì Đế Huyền Sát, là vì nhìn thấy Đế Huyền Sát hung hãn cho nên mới trở nên cực kỳ hưng phấn.
Đột nhiên, hai mắt Vạn Yêu lão ma cũng tỏa ra hàn quang nhiếp hồn, vốn hai mắt đã yêu dị, lại đột nhiên biến thành màu xanh biếc, sát khí nhiếp hồn màu xanh biếc.
- Ngươi cũng là Lang tộc?
Đế Huyền Sát đồng tử co rụt lại.
- Nếu ngươi thắng ta, ta sẽ nói cho ngươi!
Vạn Yêu lão ma lộ ra nụ cười tà.
Đế Huyền Sát ánh mắt híp lại, thân hình bật lên bắn về phía Vạn Yêu lão ma.
Bên ngoài, ba đại cường giả vọt thẳng tới bốn phía.
Vương Khô đối mặt với một tên, kẻ trước mặt Vương Khô cực kỳ quỷ dị, một gã Đế Cực Cảnh Phượng Hoàng vọt tới trước mặt hắn, thân thể người áo bào đen kia bỗng nhiên biến lớn, biến lớn thành trăm trượng, nhưng thân thể hình như hư ảo, biến thành một loại hư ảnh nghênh đón Phượng Hoàng.
Cùng Phượng Hoàng ầm ầm va chạm, nhưng, Phượng Hoàng lại quỷ dị xuyên qua thân thể hắn, hình như thân thể hắn biến thành một làn khói đen vậy.
Sau khi bị Phượng Hoàng xuyên qua, thân thể cường giả kia đột nhiên thu nhỏ lại. Lại lần nữa hóa thành bộ dạng ban đầu, cấp tốc vọt tới Lăng Tiêu Thiên Đình, trên đường, cũng gặp vài cường giả chặn hắn, nhưng, mỗi một người đều quỷ dị không tiếp xúc được với hắn.
Cho tới tận khi Vương Khô bỗng nhiên chắn trước mặt hắn.
- Oanh.................!
Ngai vàng đồng thau của Vương Khô ầm ầm nện lên người áo bào đen, lập tức, ép người kia ở trên hư không.
Thân thể áo bào đen rất nhanh hư hóa, nhưng mà bất kể hắn biến hóa thế nào, ngai vàng đồng thau đều có thể trấn áp được hắn.
- Âm khí tinh chất, biến ảo hình người? Khó được, ở đại thế giới đều là vật khan hiếm, không ngờ để bản tôn gặp được, thiên ý a!
Vương Khô nhìn người áo bào đen bị trấn áp cảm thán nói.
- Ngươi làm sao lại biết? Ngươi là ai?
Người áo bào đen hoảng sợ nói.
- Bởi vì bản tôn từng hút qua âm khí tinh chất, lọt vào tay ta chưa từng có kẻ nào thoát được, chỉ cần hấp thu ngươi, thương thế của ta sẽ tốt hơn rất nhiều.
Vương Khô mờ nhạt cười nói.
- Khịt!
Vương Khô hình thái bộ xương khô, không ngờ phát ra thanh âm khịt mũi, tiếp đó, dưới ngai vàng đồng thau, người áo bào đen kia quỷ dị toát ra hai đạo hắc khí, tiến vào trong mũ Vương Khô.
- Không, không, không..........!
Người áo bào đen kia điên cuồng giãy dụa, không ngừng vặn vẹo biến ảo thân thể nhưng mà làm thế nào cũng không trốn thoát ngai vàng đồng thau này. Làm thế nào cũng không trốn thoát được, bị Vương Khô tàn nhẫn hút hết.
Hai người áo bào đen khác, một người trong đó bị Hạo Mỹ Lệ ngăn cản.
Người kia nhìn Hạo Mỹ Lệ, bộ dáng có chút kinh sợ, hình như trong một canh giờ vừa rồi, nếm rất nhiều thiệt thòi dưới tay Hạo Mỹ Lệ vậy.
- Ngươi không ngờ dám mắng ta? Còn có sư tôn ta?
Hạo Mỹ Lệ bị chọc giận.
- Ta không có!
Người áo bào đen kia hơi hơi lui về phía sau.
- Ta rõ ràng nghe được, ngươi mắng sư tôn ta, ngươi mắng lão gia, ngươi mắng, ngươi mắng ta thì không sao, ngươi mắng lão gia, ta muốn ngươi chết không được tử tế!
Hạo Mỹ Lệ kêu lên.
Theo Hạo Mỹ Lệ quát to lên, bốn phía âm phong mãnh liệt, vô số ôn dịch tràn ngập khắp nơi.
- Ta không có, ta chỉ nói tên nào dạy dỗ đệ tử như ngươi mà chạy ra ngăn cản. Đó không phải lời mắng chửi người, đó không phải lời mắng chửi người!
Người áo bào đen kia rốt cuộc kinh sợ kêu lên.
- Ta mặc kệ, ta mặc kệ...!
Hạo Mỹ Lệ tức giận kêu lên.
Nguyền rủa ôn dịch cực kỳ tàn ác của Hạo Mỹ Lệ đã bắt đầu rồi!
Mà một người áo bào đen khác lại đối mặt với Thi tiên sinh. Người kia lật tay lấy ra bảy tám con rối hình người mang binh khí. Thi tiên sinh tươi cười, dẫn người kia rời đi, rời xa Nam Thiên Môn chiến đấu.
Đại chiến cùng nhau, bốn phía hỗn loạn, tuy nhiên, nói tóm lại, phảng phất vẫn là Đại Tranh chiếm ưu thế vậy, đặc biệt vạn con yêu thú Vạn Yêu lão ma gọi tới, giờ phút này có chút bị quản chế.
Trong trời cao, tên áo bào đen vẫn luôn quan sát, xốc mũ lên, lộ ra một khuôn mặt tuấn mỹ, lạnh lùng nhìn phía dưới.
Đột nhiên, người áo bào đen kia lấy ra một quả tinh hạch màu đen, nhìn như kim cương đen xinh đẹp vô cùng.
Đám người Dịch Diễn lôn nhìn chăm chú tên nam nhân trên trời cao kia, sau khi hắn xuất ra tinh hạch màu đen, mọi người đều hơi nhíu nhíu mày lại.
- Đó là cái gì?
Dịch Diễn hỏi.
- Không rõ lắm, tuy nhiên ta dường như đoán được chút gì không ổn!
Thiên lão bỗng nhiên nhíu mày nói.
- Ồ?
Mọi người nhìn về phía Thiên lão.
- Trong một ít tri thức Lão tổ tông truyền cho ta, có một cái gì đó tên là Thiên Ma Hạch, là khí tức trong Thiên Ma Vực ở đại thế giới ngưng thụ thành, tổng cộng có ba vạn sáu ngàn mặt cắt, bên trong có lượng lớn Thiên Ma sống nhờ, có đủ loại cấp bậc, mà đại thế giới có 1 loại người, chuyên môn giao tiếp với Thiên Ma, bọn họ dùng bí pháp khống chế Thiên Ma, để cho mình sử dụng, cái kia chắc là Thiên Ma Hạch rồi!
Thiên lão lộ ra vẻ kinh hãi nói.
- Bên trong có bao nhiêu Thiên Ma?
Dịch Diễn nhíu mày nói.
- Không rõ ràng lắm, hẳn là rất nhiều rất nhiều!
Thiên lão nói.
- Mọi người ngưng thân chờ đợi, cẩn thận Thiên Ma!
Dịch Diễn lập tức nói.
Mọi người nhao nhao gật đầu, cũng có người khoanh chân ngồi xuống ở đương trường, chờ đợi Thiên Ma buông xuống.
- Nê Bồ Tát, làm phiền ngươi đem tin tức truyền cho người Đại Tranh ta chuẩn bị nghênh đón địch nhân!
Dịch Diễn nói.
Nê Bồ Tát gật gật đầu.
Mà trong trời cao, người áo bào đen kia đã bị một thân hắc khí bao phủ, đây hình như là một thủ đoạn hắn tu luyện vậy, một loại thủ đoạn kháng cự Thiên Ma.
Miệng người áo bào đên không ngừng niệm chú ngữ.
Người khác nhìn không thấy, hai mắt người áo bào đen chỉ còn lại tròng trắng nhìn từng Thiên Ma từ trong Thiên Ma Hạch đi ra.
- Đi thôi, gieo rắc tai họa và rắc rối cho Lang tộc, Hổ tộc, Phượng Hoàng tộc, Huyền Vũ tộc, Long tộc, còn có nhân loại!
Người áo bào đen mang theo vẻ hưng phấn nói.
Quả nhiên, không bao lâu, liền có một ít Phượng Hoàng, Huyền Vũ có chút không thích hợp, bỗng nhiên bọn họ hoặc là phát điên, hoặc là ngừng chiến đấu, mặc cho vạn yêu thú giết hại.
Chiến cuộc đột ngột thay đổi.
Trước Trường Sinh Điện, các hoàng hậu, Thái tử nhìn bầu trời, chờ Chung Sơn tấn chức thành công, mà ở giữa bọn họ, còn có một nữ nhân cung trang, nữ nhân cũng nhìn trời, nhìn Chung Sơn, nhưng mà nhân loại lại không nhìn thấy nàng, cho dù là nàng kêu to Chung Sơn thì người khác cũng không nghe được. Nàng chính là Huyễn Cơ!
Nhìn bầu trời, trong mắt Huyễn Cơ hiện lên vẻ chúc phúc, bởi vì đây là bằng hữu duy nhất của Huyễn Cơ.
Bỗng nhiên, vẻ mặt Huyễn Cơ ngưng lại, quay đầu nhìn về phương nam.
Nhìn phương nam, trên mặt Huyễn Cơ bỗng nhiên lộ ra vẻ vui mừng.
Thân hình nhoáng lên một cái vọt về phía Nam Thiên Môn.
Bên ngoài Nam Thiên Môn, Thần thú Đại Tranh từng nhóm liên tiếp bại lui, vạn yêu bỗng nhiên chiếm thế thượng phong, gần như là nghiêng về một bên, tất cả Thần thú Đại Tranh đều động kinh.
- Giết.................!
Tiếng giết rung trời.
- Không được, không thể để tiếp tục như vậy!
Thủy Vô Ngân nhíu mày nói.
- Triệu Sở Hướng Tướng quân!
Dịch Diễn bỗng nhiên nhìn hướng bên kia.
Đang cùng với lũ yêu thú chiến đấu, Triệu Sở Hướng lập tức bay lại đây.
- Dịch tiên sinh?
Triệu Sở Hướng trong mắt hiện lên vẻ nghi hoặc.
- Tên kia là đầu sỏ gây nên, làm phiền Triệu tướng quân mang binh giết hắn, giết hắn, quân ta liền thắng!
Dịch Diễn nói.
Triệu Sở Hướng nhìn về phía áo bào đen trên trời cao.
- Ừ!
Triệu Sở Hướng gật gật đầu.
- Thiết thương doanh 1, theo ta đi!
Triệu Sở Hướng ra lệnh một tiếng, vọt về phía trời cao.
Đồng dạng cũng có rất nhiều tinh anh đang giết địch bỗng nhiên bỏ đối thủ bay lại đây, bay về phía Triệu Sở Hướng.
Triệu Sở Hướng rất nhanh vọt tới trời cao!
- Ta là Đại Tranh Triệu Sở Hướng, ngươi là người phương nào?
Triệu Sở Hướng trường thương chỉ ra, trừng mắt nói.
- Ta là Thiên Ma Tông tông chủ......!
Người áo bào đen kia cười lạnh nói.
Nhưng, mới nói được một nửa, Thiên Ma thạch trong tay người áo bào đen bỗng nhiên biến mất. Lập tức cắt ngang lời của hắn, người áo bào đen lòng trong cả kinh, tìm kiếm chung quanh, nhưng mà chỉ phát hiện xa xa, có một đoàn người cấp tốc vọt tới Lăng Tiêu Thiên Đình, quá nhanh, đảo mắt đã tới bên cạnh Lăng Tiêu Thiên Đình.
Đó là Huyễn Cơ, trong nháy mắt Huyễn Cơ nhìn thấy Thiên Ma Hạch, liền há mồm cắn nuốt, chỉ là tiêu hóa cũng không phải dễ dàng như vậy mà thôi.
Trong nháy mắt Huyễn Cơ nhằm về phía Lăng Tiêu Thiên Đình, bỗng nhiên phát ra một tiếng kêu bén nhọn, đột nhiên, vô số Thiên Ma vừa rồi còn mê hoặc Thần thú Đại Tranh, nhanh chóng rời khỏi Thần thú, vọt về phía Huyễn Cơ.
- Kẻ trộm, đám tiểu nhân các ngươi! Đám trộm cắp các ngươi!
Thiên Ma Tông tông chủ sợ hãi rống lớn lên.
Thân hình nhoáng lên một cái, Thiên Ma Tông tông chủ đang muốn đuổi theo bóng đen kia.
- Thiết Thương Trận!
Triệu Sở Hướng hét lớn một tiếng!
- Rống.................!
Cường giả Thiết Thương Doanh bay tới dài rống một tiếng, bày trận nghênh địch!
- - - - - oOo- - - - -
/1254
|