Hai mắt đỏ rực, Chung Sơn nhìn chằm chằm Khổng Liệt Thiên! Chờ đợi Hắc Phiên xuất hiện.
Khổng Liệt Thiên không rõ tư tưởng bây giờ của Chung Sơn, cũng không gây trở ngại hắn có sát tâm đối với Chung Sơn. Lật tay một cái, Khổng Liệt Thiên lấy ra bảo vật của hắn.
Trong nháy mắt nhìn thấy bảo vật kia, Chung Sơn nhướng mày, không phải Hắc Phiên?
Trong tay Khổng Liệt Thiên bỗng nhiên xuất hiện một quyển sách bằng thẻ tre.
Trên thẻ tre tản phát ra một cỗ hắc khí mờ nhạt, nhìn qua vô cùng quỷ dị.
Trên quyển sách thẻ tre có hai chữ làm người ta chú ý nhất – Xuân Thu, cũng là tên của quyển sách thẻ tre này.
Đây là một quyển Xuân Thu!
Đại danh Xuân Thu, Chung Sơn đã sớm nghe nói, hoặc là thời trẻ khi ở địa cầu ở sử sách đã nhìn thấy qua, Xuân Thu tác giả Khổng Khâu!
Chính là Khổng Tử, sau Xuân Thu của Khổng Tử lại xuất hiện một ít quyển sách tương tự, như Lữ Thị Xuân Thu của Lữ Bất Vi, như Yến Tử Xuân Thu của Yến Tử vân vân.
Xuân Thu là một quyển kinh thư, cũng định là cơ sở thành thánh của Khổng Tử.
- Sách Xuân Thu của Khổng môn?
Chung Sơn mày nhướng lên.
Không phải Hắc Phiên, là sách Xuân Thu?
- Là Xuân Thu của Khổng gia ta, trên Thiên Tiên mới đủ nghiên cứu Xuân Thu, sách này chính bảo vật mạnh nhất mà ta tế luyện ở đại thế giới, Thiên Tiên khí. Có thể chết dưới bảo này, ngươi thấy đủ rồi chứ?
Trong mắt Khổng Liệt Thiên hiện lên 1 cỗ lệ khí.
- Xoạt.................!
Khổng Liệt Thiên dùng tay quyển sách thẻ tre kia, thẻ tre màu đen từ từ mở ra, tổng cộng có 72 cái thẻ tre tạo thành, tiếp đó hóa thành cỡ vạn trượng, giống như sơn băng lúc trước, hướng về Chung Sơn hung hăng ép xuống.
Lần này, áp bách so với lần trước lớn hơn rất rất nhiều, hiển nhiên quyển sách Xuân Thu này, so với sơn băng còn mạnh hơn nhiều.
Bốn phương tám hướng, đột nhiên xuất hiện vô số ảo ảnh thẻ tre, như một cái hàng rào thật lớn vây quanh Chung Sơn ở trung ương, khiến cho Chung Sơn không có chỗ trốn chạy.
Thẻ tre khổng lồ áp chế, hư ảnh thẻ tre bốn phía chậm rãi siết chặt vòng vây Chung Sơn.
Uy áp trên vùng trời khiến cho tóc Chung Sơn tung bay theo gió.
Chung Sơn hai mắt phát lạnh, không có chút sợ hãi, ngẩng đầu nhìn thẻ tre, nắm tay lại lần nữa xiết chặt.
- Xuân Thu sách? Ta đây liền đánh tới ngươi xuất ra Hắc Phiên thì thôi!
Trong lòng Chung Sơn sinh ra 1 cỗ ác độc.
Xông thẳng lên trời cao, Chung Sơn một quyền hung hăng đánh lên Xuân Thu sách từ trên trời cao đè xuống.
- Oanh.................!
Dưới lực lượng khủng bố, Xuân Thu sách dừng lại, Khổng Liệt Thiên đồng tử co rụt lại nhìn về phía Chung Sơn, lực đạo lớn như vậy?
Làm sao có thể, hắn làm sao lại có lực đạo lớn như vậy?
Hai chân Chung Sơn nhún lên, nắm tay lại lần nữa hung hăng vung lên, trên nắm tay tràn ngập sương trắng, vô số phù văn vây quanh.
- Ầm!
Xuân Thu sách cường đại lần nữa hung hăng va chạm với năm tay Chung Sơn, một tiếng nổ vang, Xuân Thu sách lại lần nữa dừng lại.
- Không thể nào, ngươi là một phàm nhân, làm sao có thể chống đỡ được Thiên Tiên khí? Làm sao có thể?
Khổng Liệt Thiên mang theo vẻ không tin. Từ bên kia, Khổng Liệt Thiên vung tay đánh ra một cự chưởng, cự chưởng ép lên Xuân Thu sách, khiến Xuân Thu sách hung hăng ép xuống Chung Sơn phía dưới.
Xuân Thu sách khổng lồ, phảng phất như có lôi đình vạn quân lực, thế tất phải hoàn toàn ép chết Chung Sơn.
- Thiên Tiên khí? Ngươi đây mà cũng là Thiên Tiên khí?
Chung Sơn lộ ra nụ cười lạnh.
Thiên Ma Thối Thể Đại Pháp, tầng thứ bảy!
Tám lần lực lượng, hai mắt Chung Sơn trừng lớn, hai đấm lại lần nữa đấm ra, nắm tay được một tầng khói trắng bao phủ, trên khói trắng, vô số phù văn lóng lánh sáng rực.
Một vòng này, Chung Sơn đã sử hết toàn lực, bên trong tràn ngập một loại khai thiên ý từ trước đến nay chưa từng có. Lực đạo thật lớn lại vượt mức phát ra.
- Rống.................!
Theo Chung Sơn rống to một tiếng, nắm tay cường đại, hung hăng cùng một cây thẻ tre va chạm.
Mà một kích này, Khổng Liệt Thiên dùng hết toàn lực, Chung Sơn đồng dạng cũng dùng hết toàn lực.
- Oanh...................
Một tiếng nổ vang trời, nắm ta và thẻ tre va chạm, hình như dán vào nhau vậy, một lần là suốt hai tức.
- Rắc.
Thẻ tre vang lên một tiếng giòn vang.
- Rắc, rắc, rắc...
Trên thẻ tre kia, từ chỗ nắm tay Chung Sơn, vết rạn như mạng nhện lan ra ngoài.
- Thình thịch..........
Thiên Tiên khí, 72 thẻ tre trên Xuân Thu sách, một cây trong đó bị Chung Sơn mạnh mẽ đánh nát.
- Phốc!
Khổng Liệt Thiên phun ra một ngụm nghịch huyết. Trong mắt hiện lên vẻ kinh hãi và khó tin.
Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng, một quyền đánh vỡ Thiên Tiên khí? Cho dù mình chỉ có thể phát huy 1 phần mười uy lực của Xuân Thu sách, nhưng mà đó cũng là Thiên Tiên khí a, bên trong ẩn chứa Xuân Thu ý, một nắm tay ngươi liền đánh nát một cây?
- Lại đến!
Chung Sơn hét lớn một tiếng.
Nắm tay có ẩn chứa khai thiên ý lại lần nữa đánh lên cây thẻ tre thứ hai.
- Oanh.................!
Thẻ tre thứ hai vỡ nát.
Thiên Tiên khí? Thiên Tiên khí ở dưới Khai Thiên Chưởng, không đáng kể chút nào, này một đôi tay chưởng, trời đất đều có thể khai, còn không sánh bằng một cái Thiên Tiên khí của ngươi sao? Thiên Tiên khí dù có mạnh mấy đi nữa, thì có mạnh hơn tiểu thế giới này không?
- Phá!
- Phá!
- Phá!
...................................
Chung Sơn một quyền lại một quyền, sau khi cây thẻ tre đầu tiên của Xuân Thu sách vỡ nát, toàn bộ Xuân Thu sách liên yếu đi rất nhiều, dưới nắm đấm toàn lực của Chung Sơn từng cây từng cây vỡ nát.
Lực lượng cường đại của Chung Sơn đánh ra, lực phản chấn khiến cho Chung Sơn có chút ăn không tiêu, sau một quyền, cả người lại đỏ rực lên.
Dưới cơ thể cường tráng, từng cái gân xanh bị lực phản chấn bức ra, trong lúc nhất thời, toàn cơ thể bành trướng phủ đầy gân xanh lồi ra. Chung Sơn nhìn qua vô cùng khí thế, làm cho người ta vô cùng sợ hãi.
- Còn cây cuối cùng, phá cho ta.................!
Chung Sơn rống to một tiếng, một quyền cuối cùng hung hăng nện ra.
- Thình thịch!
Một cây cuối cùng ầm ầm nổ tung, Thiên Tiên khí, một cái Thiên Tiên khí cường đại, cứ như vậy bị Chung Sơn dùng thể xác phàm nhân đánh nát.
Thân thể cường hãn, mặc dù Khổng Liệt Thiên tâm thần bị tổn thương nhưng mà giờ phút này cũng bị vây trong sững sờ.
Nắm tay cường đại kia, đó là nắm tay gì sao mà mạnh như vậy? Vì sao mạnh như vậy? Cho dù ở đại thế giới, cho dù cường giả chỉ tu quyền nhưng mà với tu vi này, không, cho dù Địa Tiên chỉ tu quyền cũng không có khả năng mạnh như vậy, vì sao lại như vậy?
Chung Sơn cường thế phá nát Xuân Thu sách, toàn thân đã ửng hồng, giờ khắc này, Chung Sơn cảm giác như thể xác mình đã tới cực hạn vậy, không thể tiếp tục dùng Khai Thiên Chưởng.
Lật tay, lại lần nữa lấy ra đại đao Ngạc Mộng.
Chung Sơn ánh mắt phát lạnh nhìn về phía Khổng Liệt Thiên. Đại đao trong tay vung lên.
- Thiên Điều! 3000 Trọng Lãng!
Chung Sơn một đao chém ra, so với 2000 Trọng Lãng lúc trước thì nhiều hơn 1000 trọng, trong lúc thi triển Thiên Ma Thối Thể Đại Pháp, uy lực tăng gấp bội. 3000 Trọng Lãng, tuyệt đối là ác mộng của Khổng Liệt Thiên.
Cái khe từ mi tâm của Khổng Liệt Thiên mở ra.
- Vù!
Lại một đạo Tam Sắc Thần Quang bắn nhanh ra.
- Oanh.................!
3000 Trọng Lãng và Tam Sắc Thần Quang ầm ầm va chạm, lực tấn công cường đại, Tam Sắc Thần Quang đột nhiên biến mất, Chung Sơn rút lui trăm trượng.
Tuy nhiên, lần này Tam Sắc Thần Quang cũng không có đánh tới được đại đao Ngạc Mộng. Chung Sơn không ngại, đại đao lại lần nữa vung lên.
Một đao khí phách tung hoành! Hung hăng chém về phía Khổng Liệt Thiên.
Khổng Liệt Thiên bắn ra đạo Tam Sắc Thần Quang thứ hai, vốn khuôn mặt có chút trắng bệch, lại lần nữa càng thêm tái đi, hiển nhiên phóng thích Tam Sắc Thần Quang vô cùng vô cùng hao lực.
Chung Sơn không chút ngừng lại chém xuống, Khổng Liệt Thiên chỉ có thể mỏi mệt lại lần nữa bắn ra một đạo Tam Sắc Thần Quang.
- Oanh.................!
Chung Sơn lại lần nữa rời khỏi trăm trượng.
- Còn không lấy ra Hắc Phiên sao? Ta xem ngươi nhẫn tới khi nào!
Chung Sơn giận dữ hét lên.
Thiên Điều khủng bố! 3000 Trọng Lãng! Cùng nắm tay Chung Sơn lúc trước giống nhau, căn bản không phải thường nhân có khả năng chém ra được, lực đạo phát ra, căn bản không phải Thiên Cực Cảnh bình thường có khả năng chịu đựng được.
Vì sao lại như vậy? Chung Sơn này vì sao lại mạnh như vậy? Hắn làm sao có thể mạnh như vậy? Trong mắt Khổng Liệt Thiên lộ ra vẻ hung ác.
- Còn không xuất ra Hắc Phiên sao?
Chung Sơn lại một đao chém đến.
Bỗng nhiên Khổng Liệt Thiên dùng tay nặn ra một cái pháp quyết, trong mắt hiện lên một cỗ phẫn hận nhìn Chung Sơn, hình như đã bị Chung Sơn bức đến bước cuối cùng vậy.
Bỗng nhiên, , Khổng Liệt Thiên nhướng mày lên, cũng không đi lên nghênh địch, mà thân thể vọt lên cao, ầm ầm gian rời khỏi hắc động.
Ở ngoài hắc động nhìn không thấy bên trong, nhưng mà ở bên trong lại có thể nhìn thấy bên ngoài. Ở bên ngoài, giờ phút này đã xảy ra một màn quỷ dị, cũng bởi vì một màn này khiến cho Khổng Liệt Thiên ngừng lại động tác tiếp theo.
Là Tru Tiên Kiếm Trận chỗ hắc động, Tru Tiên Kiếm bỗng nhiên bắn ra. Mang theo thân thể Cáp Mô Lại.
Cái hắc động kia rất nhanh phục hồi như cũ, Bát Cực Thiên Vĩ cũng đuổi tới.
Tru Tiên Kiếm điên cuồng rung động, khiến cho thân thể Cáp Mô Lại cũng rung chuyển không ngừng. Bởi vậy Cáp Mô Lại hình như trong nháy mắt phát điên vậy, không ngừng rung chuyển.
Một màn quỷ dị này lập tức hấp dẫn mọi người.
- Vút!
Thân thể Cáp Mô Lại lóe lên ánh sáng tím, tiếp đó Cáp Mô Lại liền mềm nhũn ngã xuống.
Từ trong cơ thể Cáp Mô Lại bắn ra ánh sáng màu tím, cùng Tru Tiên Kiếm hợp 2 làm 1, tiếp đó, Tru Tiên Kiếm xông lên tận trời hướng về bầu trời vọt tới.
Một màn quỷ dị này khiến cho mọi người đều kinh ngạc.
Vội vàng độn ra hắc động, Thần Nha Đạo Quân nhướng mày, hô lên:
- Tru Tiên, ngươi muốn làm gì?
Nhưng mà Tru Tiên Kiếm căn bản không để ý tới Thần Nha Đạo Quân, trong giây lát biến mất ở trước mặt mọi người.
Sao lại thế này? Tru Tiên tự mình bỏ đi?
Khổng Liệt Thiên bay đến bên cạnh Cáp Mô Lại, Chung Sơn cũng bay ra hắc động.
Bên kia, trên quần áo Thần Nha Đạo Quân có một ít vết rách, mà tiếp theo Đế Huyền Sát đi ra sau, cũng là như thế.
Mọi người đều cổ quái nhìn một màn này, Tru Tiên Kiếm, vì sao Tru Tiên Kiếm bỗng nhiên rời đi? Là ai ở triệu hoán nó? Ai có thể triệu hoán nó?
Cáp Mô Lại xụi lơ hôn mê trên mặt đất.
- Đế Huyền Sát, tái chiến!
Chung Sơn cao giọng quát một tiếng, lại lần nữa xông lên phía trước.
Bát Cực Thiên Vĩ theo Chung Sơn nhanh chóng nhằm về phía Khổng Liệt Thiên.
Thần Nha Đạo Quân mang theo một cỗ tức giận nhìn thoáng qua Chung Sơn, tiếp đó vẻ mặt đầy hung ác nhìn thoáng qua Cáp Mô Lại.
- - - - - oOo- - - - -
Khổng Liệt Thiên không rõ tư tưởng bây giờ của Chung Sơn, cũng không gây trở ngại hắn có sát tâm đối với Chung Sơn. Lật tay một cái, Khổng Liệt Thiên lấy ra bảo vật của hắn.
Trong nháy mắt nhìn thấy bảo vật kia, Chung Sơn nhướng mày, không phải Hắc Phiên?
Trong tay Khổng Liệt Thiên bỗng nhiên xuất hiện một quyển sách bằng thẻ tre.
Trên thẻ tre tản phát ra một cỗ hắc khí mờ nhạt, nhìn qua vô cùng quỷ dị.
Trên quyển sách thẻ tre có hai chữ làm người ta chú ý nhất – Xuân Thu, cũng là tên của quyển sách thẻ tre này.
Đây là một quyển Xuân Thu!
Đại danh Xuân Thu, Chung Sơn đã sớm nghe nói, hoặc là thời trẻ khi ở địa cầu ở sử sách đã nhìn thấy qua, Xuân Thu tác giả Khổng Khâu!
Chính là Khổng Tử, sau Xuân Thu của Khổng Tử lại xuất hiện một ít quyển sách tương tự, như Lữ Thị Xuân Thu của Lữ Bất Vi, như Yến Tử Xuân Thu của Yến Tử vân vân.
Xuân Thu là một quyển kinh thư, cũng định là cơ sở thành thánh của Khổng Tử.
- Sách Xuân Thu của Khổng môn?
Chung Sơn mày nhướng lên.
Không phải Hắc Phiên, là sách Xuân Thu?
- Là Xuân Thu của Khổng gia ta, trên Thiên Tiên mới đủ nghiên cứu Xuân Thu, sách này chính bảo vật mạnh nhất mà ta tế luyện ở đại thế giới, Thiên Tiên khí. Có thể chết dưới bảo này, ngươi thấy đủ rồi chứ?
Trong mắt Khổng Liệt Thiên hiện lên 1 cỗ lệ khí.
- Xoạt.................!
Khổng Liệt Thiên dùng tay quyển sách thẻ tre kia, thẻ tre màu đen từ từ mở ra, tổng cộng có 72 cái thẻ tre tạo thành, tiếp đó hóa thành cỡ vạn trượng, giống như sơn băng lúc trước, hướng về Chung Sơn hung hăng ép xuống.
Lần này, áp bách so với lần trước lớn hơn rất rất nhiều, hiển nhiên quyển sách Xuân Thu này, so với sơn băng còn mạnh hơn nhiều.
Bốn phương tám hướng, đột nhiên xuất hiện vô số ảo ảnh thẻ tre, như một cái hàng rào thật lớn vây quanh Chung Sơn ở trung ương, khiến cho Chung Sơn không có chỗ trốn chạy.
Thẻ tre khổng lồ áp chế, hư ảnh thẻ tre bốn phía chậm rãi siết chặt vòng vây Chung Sơn.
Uy áp trên vùng trời khiến cho tóc Chung Sơn tung bay theo gió.
Chung Sơn hai mắt phát lạnh, không có chút sợ hãi, ngẩng đầu nhìn thẻ tre, nắm tay lại lần nữa xiết chặt.
- Xuân Thu sách? Ta đây liền đánh tới ngươi xuất ra Hắc Phiên thì thôi!
Trong lòng Chung Sơn sinh ra 1 cỗ ác độc.
Xông thẳng lên trời cao, Chung Sơn một quyền hung hăng đánh lên Xuân Thu sách từ trên trời cao đè xuống.
- Oanh.................!
Dưới lực lượng khủng bố, Xuân Thu sách dừng lại, Khổng Liệt Thiên đồng tử co rụt lại nhìn về phía Chung Sơn, lực đạo lớn như vậy?
Làm sao có thể, hắn làm sao lại có lực đạo lớn như vậy?
Hai chân Chung Sơn nhún lên, nắm tay lại lần nữa hung hăng vung lên, trên nắm tay tràn ngập sương trắng, vô số phù văn vây quanh.
- Ầm!
Xuân Thu sách cường đại lần nữa hung hăng va chạm với năm tay Chung Sơn, một tiếng nổ vang, Xuân Thu sách lại lần nữa dừng lại.
- Không thể nào, ngươi là một phàm nhân, làm sao có thể chống đỡ được Thiên Tiên khí? Làm sao có thể?
Khổng Liệt Thiên mang theo vẻ không tin. Từ bên kia, Khổng Liệt Thiên vung tay đánh ra một cự chưởng, cự chưởng ép lên Xuân Thu sách, khiến Xuân Thu sách hung hăng ép xuống Chung Sơn phía dưới.
Xuân Thu sách khổng lồ, phảng phất như có lôi đình vạn quân lực, thế tất phải hoàn toàn ép chết Chung Sơn.
- Thiên Tiên khí? Ngươi đây mà cũng là Thiên Tiên khí?
Chung Sơn lộ ra nụ cười lạnh.
Thiên Ma Thối Thể Đại Pháp, tầng thứ bảy!
Tám lần lực lượng, hai mắt Chung Sơn trừng lớn, hai đấm lại lần nữa đấm ra, nắm tay được một tầng khói trắng bao phủ, trên khói trắng, vô số phù văn lóng lánh sáng rực.
Một vòng này, Chung Sơn đã sử hết toàn lực, bên trong tràn ngập một loại khai thiên ý từ trước đến nay chưa từng có. Lực đạo thật lớn lại vượt mức phát ra.
- Rống.................!
Theo Chung Sơn rống to một tiếng, nắm tay cường đại, hung hăng cùng một cây thẻ tre va chạm.
Mà một kích này, Khổng Liệt Thiên dùng hết toàn lực, Chung Sơn đồng dạng cũng dùng hết toàn lực.
- Oanh...................
Một tiếng nổ vang trời, nắm ta và thẻ tre va chạm, hình như dán vào nhau vậy, một lần là suốt hai tức.
- Rắc.
Thẻ tre vang lên một tiếng giòn vang.
- Rắc, rắc, rắc...
Trên thẻ tre kia, từ chỗ nắm tay Chung Sơn, vết rạn như mạng nhện lan ra ngoài.
- Thình thịch..........
Thiên Tiên khí, 72 thẻ tre trên Xuân Thu sách, một cây trong đó bị Chung Sơn mạnh mẽ đánh nát.
- Phốc!
Khổng Liệt Thiên phun ra một ngụm nghịch huyết. Trong mắt hiện lên vẻ kinh hãi và khó tin.
Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng, một quyền đánh vỡ Thiên Tiên khí? Cho dù mình chỉ có thể phát huy 1 phần mười uy lực của Xuân Thu sách, nhưng mà đó cũng là Thiên Tiên khí a, bên trong ẩn chứa Xuân Thu ý, một nắm tay ngươi liền đánh nát một cây?
- Lại đến!
Chung Sơn hét lớn một tiếng.
Nắm tay có ẩn chứa khai thiên ý lại lần nữa đánh lên cây thẻ tre thứ hai.
- Oanh.................!
Thẻ tre thứ hai vỡ nát.
Thiên Tiên khí? Thiên Tiên khí ở dưới Khai Thiên Chưởng, không đáng kể chút nào, này một đôi tay chưởng, trời đất đều có thể khai, còn không sánh bằng một cái Thiên Tiên khí của ngươi sao? Thiên Tiên khí dù có mạnh mấy đi nữa, thì có mạnh hơn tiểu thế giới này không?
- Phá!
- Phá!
- Phá!
...................................
Chung Sơn một quyền lại một quyền, sau khi cây thẻ tre đầu tiên của Xuân Thu sách vỡ nát, toàn bộ Xuân Thu sách liên yếu đi rất nhiều, dưới nắm đấm toàn lực của Chung Sơn từng cây từng cây vỡ nát.
Lực lượng cường đại của Chung Sơn đánh ra, lực phản chấn khiến cho Chung Sơn có chút ăn không tiêu, sau một quyền, cả người lại đỏ rực lên.
Dưới cơ thể cường tráng, từng cái gân xanh bị lực phản chấn bức ra, trong lúc nhất thời, toàn cơ thể bành trướng phủ đầy gân xanh lồi ra. Chung Sơn nhìn qua vô cùng khí thế, làm cho người ta vô cùng sợ hãi.
- Còn cây cuối cùng, phá cho ta.................!
Chung Sơn rống to một tiếng, một quyền cuối cùng hung hăng nện ra.
- Thình thịch!
Một cây cuối cùng ầm ầm nổ tung, Thiên Tiên khí, một cái Thiên Tiên khí cường đại, cứ như vậy bị Chung Sơn dùng thể xác phàm nhân đánh nát.
Thân thể cường hãn, mặc dù Khổng Liệt Thiên tâm thần bị tổn thương nhưng mà giờ phút này cũng bị vây trong sững sờ.
Nắm tay cường đại kia, đó là nắm tay gì sao mà mạnh như vậy? Vì sao mạnh như vậy? Cho dù ở đại thế giới, cho dù cường giả chỉ tu quyền nhưng mà với tu vi này, không, cho dù Địa Tiên chỉ tu quyền cũng không có khả năng mạnh như vậy, vì sao lại như vậy?
Chung Sơn cường thế phá nát Xuân Thu sách, toàn thân đã ửng hồng, giờ khắc này, Chung Sơn cảm giác như thể xác mình đã tới cực hạn vậy, không thể tiếp tục dùng Khai Thiên Chưởng.
Lật tay, lại lần nữa lấy ra đại đao Ngạc Mộng.
Chung Sơn ánh mắt phát lạnh nhìn về phía Khổng Liệt Thiên. Đại đao trong tay vung lên.
- Thiên Điều! 3000 Trọng Lãng!
Chung Sơn một đao chém ra, so với 2000 Trọng Lãng lúc trước thì nhiều hơn 1000 trọng, trong lúc thi triển Thiên Ma Thối Thể Đại Pháp, uy lực tăng gấp bội. 3000 Trọng Lãng, tuyệt đối là ác mộng của Khổng Liệt Thiên.
Cái khe từ mi tâm của Khổng Liệt Thiên mở ra.
- Vù!
Lại một đạo Tam Sắc Thần Quang bắn nhanh ra.
- Oanh.................!
3000 Trọng Lãng và Tam Sắc Thần Quang ầm ầm va chạm, lực tấn công cường đại, Tam Sắc Thần Quang đột nhiên biến mất, Chung Sơn rút lui trăm trượng.
Tuy nhiên, lần này Tam Sắc Thần Quang cũng không có đánh tới được đại đao Ngạc Mộng. Chung Sơn không ngại, đại đao lại lần nữa vung lên.
Một đao khí phách tung hoành! Hung hăng chém về phía Khổng Liệt Thiên.
Khổng Liệt Thiên bắn ra đạo Tam Sắc Thần Quang thứ hai, vốn khuôn mặt có chút trắng bệch, lại lần nữa càng thêm tái đi, hiển nhiên phóng thích Tam Sắc Thần Quang vô cùng vô cùng hao lực.
Chung Sơn không chút ngừng lại chém xuống, Khổng Liệt Thiên chỉ có thể mỏi mệt lại lần nữa bắn ra một đạo Tam Sắc Thần Quang.
- Oanh.................!
Chung Sơn lại lần nữa rời khỏi trăm trượng.
- Còn không lấy ra Hắc Phiên sao? Ta xem ngươi nhẫn tới khi nào!
Chung Sơn giận dữ hét lên.
Thiên Điều khủng bố! 3000 Trọng Lãng! Cùng nắm tay Chung Sơn lúc trước giống nhau, căn bản không phải thường nhân có khả năng chém ra được, lực đạo phát ra, căn bản không phải Thiên Cực Cảnh bình thường có khả năng chịu đựng được.
Vì sao lại như vậy? Chung Sơn này vì sao lại mạnh như vậy? Hắn làm sao có thể mạnh như vậy? Trong mắt Khổng Liệt Thiên lộ ra vẻ hung ác.
- Còn không xuất ra Hắc Phiên sao?
Chung Sơn lại một đao chém đến.
Bỗng nhiên Khổng Liệt Thiên dùng tay nặn ra một cái pháp quyết, trong mắt hiện lên một cỗ phẫn hận nhìn Chung Sơn, hình như đã bị Chung Sơn bức đến bước cuối cùng vậy.
Bỗng nhiên, , Khổng Liệt Thiên nhướng mày lên, cũng không đi lên nghênh địch, mà thân thể vọt lên cao, ầm ầm gian rời khỏi hắc động.
Ở ngoài hắc động nhìn không thấy bên trong, nhưng mà ở bên trong lại có thể nhìn thấy bên ngoài. Ở bên ngoài, giờ phút này đã xảy ra một màn quỷ dị, cũng bởi vì một màn này khiến cho Khổng Liệt Thiên ngừng lại động tác tiếp theo.
Là Tru Tiên Kiếm Trận chỗ hắc động, Tru Tiên Kiếm bỗng nhiên bắn ra. Mang theo thân thể Cáp Mô Lại.
Cái hắc động kia rất nhanh phục hồi như cũ, Bát Cực Thiên Vĩ cũng đuổi tới.
Tru Tiên Kiếm điên cuồng rung động, khiến cho thân thể Cáp Mô Lại cũng rung chuyển không ngừng. Bởi vậy Cáp Mô Lại hình như trong nháy mắt phát điên vậy, không ngừng rung chuyển.
Một màn quỷ dị này lập tức hấp dẫn mọi người.
- Vút!
Thân thể Cáp Mô Lại lóe lên ánh sáng tím, tiếp đó Cáp Mô Lại liền mềm nhũn ngã xuống.
Từ trong cơ thể Cáp Mô Lại bắn ra ánh sáng màu tím, cùng Tru Tiên Kiếm hợp 2 làm 1, tiếp đó, Tru Tiên Kiếm xông lên tận trời hướng về bầu trời vọt tới.
Một màn quỷ dị này khiến cho mọi người đều kinh ngạc.
Vội vàng độn ra hắc động, Thần Nha Đạo Quân nhướng mày, hô lên:
- Tru Tiên, ngươi muốn làm gì?
Nhưng mà Tru Tiên Kiếm căn bản không để ý tới Thần Nha Đạo Quân, trong giây lát biến mất ở trước mặt mọi người.
Sao lại thế này? Tru Tiên tự mình bỏ đi?
Khổng Liệt Thiên bay đến bên cạnh Cáp Mô Lại, Chung Sơn cũng bay ra hắc động.
Bên kia, trên quần áo Thần Nha Đạo Quân có một ít vết rách, mà tiếp theo Đế Huyền Sát đi ra sau, cũng là như thế.
Mọi người đều cổ quái nhìn một màn này, Tru Tiên Kiếm, vì sao Tru Tiên Kiếm bỗng nhiên rời đi? Là ai ở triệu hoán nó? Ai có thể triệu hoán nó?
Cáp Mô Lại xụi lơ hôn mê trên mặt đất.
- Đế Huyền Sát, tái chiến!
Chung Sơn cao giọng quát một tiếng, lại lần nữa xông lên phía trước.
Bát Cực Thiên Vĩ theo Chung Sơn nhanh chóng nhằm về phía Khổng Liệt Thiên.
Thần Nha Đạo Quân mang theo một cỗ tức giận nhìn thoáng qua Chung Sơn, tiếp đó vẻ mặt đầy hung ác nhìn thoáng qua Cáp Mô Lại.
- - - - - oOo- - - - -
/1254
|