Lăng Tiêu Thiên Đình, Tây Thiên môn!
Chung Sơn suất lĩnh quần thần, đám hoàng hậu, đám Thái tử đứng ở Tây Thiên môn, từng người sắc mặt lạnh lùng, theo Chung Sơn cùng nhau nhìn về chiến trường phương xa.
Một trận chiến cuối cùng, một trận chiến mạnh nhất!
Chung Sơn khoanh tay mà đứng, ánh mắt lạnh lẽo nhìn chăm chú phương xa.
- Truyền khẩu dụ của trẫm, lập tức hành động, Lăng Tiêu Thiên Đình chỉ cho phép xuống, không được lên, đại trận mở ra, toàn diện ngăn địch!
Chung Sơn trầm giọng nói.
- Vâng!
Một bên Liễu Vô Song lập tức lĩnh mệnh.
Cẩm y vệ đem tin tức truyền ra bốn phía.
- Đại chiến phải bắt đầu rồi, Dịch Diễn, ngươi tới chỉ huy quân trận giết địch!
Chung Sơn lên tiếng nói.
- Vâng!
Dịch Diễn tuân mệnh, đạp bước tiến lên, tay cầm một cây cờ nhỏ, trong lúc cờ nhỏ vung lên, bốn phía nổi lên trống trận, chấn vang bầu trời.
- Thanh Long Trận khởi!
- Chu Tước Trận khởi!
- Bạch Hổ Trận khởi!
- Huyền Vũ Trận khởi!
Bốn phía bỗng nhiên hiện lên một giọng nói thật lớn, trong chiến trường phía dưới, Tứ Tương Đại Trận ầm ầm khởi động.
Trận pháp khổng lồ vừa ra, trong chiến trường đột nhiên bị vô tận mây mù màu trắng bao phủ, trong mây mù, chậm rãi ngưng hiện ra hư ảnh bốn khổng lồ.
Thanh Long cao mười vạn dặm, Chu Tước cao mười vạn dặm, Bạch Hổ cao mười vạn dặm, Huyền Vũ cao mười vạn dặm.
4 hư ảnh Thần thú khổng lồ, xa xa nhìn lại có một cảm giác kinh hồn táng đảm, mười vạn dặm, đó là mười vạn dặm không phải 10 vạn trượng a, trong mây mù, Tứ Tương Đại Trận tiếp tục chiến tích bất bại, hướng về phương tây nơi đại quân Thái Tuế Thiên triều đóng giữ tiến lên.
Tứ Tương Đại Trận là chủ lực, rất nhiều quân đội Đại Tranh Thiên triều phối hợp với Tứ Tương Đại Trận, chậm rãi đạp bước tiến về nơi đóng quân của Thái Tuế Thiên triều.
Thiên địa vang vọng từng tiếng nổ rung trời, một trận mấy vạn năm khó gặp chính thức mở ra chiến tranh khổng lồ.
Phương tây, xa xôi tại một thanh trì, tên là Tuế Mạt Thành.
Khổng Liệt Thiên cũng như Chung Sơn dẫn dắt quần thần đứng ở trên thành lâu, rất nhiều cường giả đứng sau lưng Khổng Liệt Thiên, bên cạnh còn có Thần Nha Đạo Quân.
- Chung Sơn thằng nhãi này, sao lại có vận may như thế? Tứ Tương Đại Trận? Ở đại thế giới cũng là một trận pháp lớn, không ngờ hắn ở tiểu thế giới đã bố trí? Thậm chí bốn đại chủng tộc Thần thú đều bị hắn thu vào trong túi?
Khổng Liệt Thiên khó chịu nói.
- Chung Sơn số phận tốt, Khổng Liệt Thiên ngươi cũng không tồi a, Nhân Tôn kia, không phải nói cũng có một trận pháp có thể phá được Tứ Tương Đại Trận sao?
Thần Nha Đạo Quân cười tà nói.
- Huyết Hải Tu La Đại Trận? Tiểu thế giới làm sao lại có loại trận pháp này?
Khổng Liệt Thiên nhíu mày hỏi.
- Nghe đồn thời viễn cổ, hai tên Thánh nhân tiến vào tiểu thế giới này, đấu cược với nhau, trong đó một tên Thánh nhân bố trí Tứ Tương Đại Trận, mà tên Thánh nhân kia lại dùng Huyết Hải Tu La Đại Trận quyết đấu, hơn nữa, đúng là Huyết Hải Tu La Đại Trận phá Tứ Tương Đại Trận, Nhân Tôn này quả nhiên lai lịch bất phàm a!
Thần Nha Đạo Quân nhíu mày nói.
- Như vậy chẳng phải là rất tốt sao? Ở dưới tầm mắt chúng ta, với quân đội Đại Tranh hợp lại ngươi chết ta sống sao?
Khổng Liệt Thiên cười lạnh nói.
- Tên Vong Trần kia, là ngươi cố ý đưa đến tiền tuyến sao? Ta nghe nói, hắn từng là nghĩa tử của Chung Sơn, ngươi không sợ hắn nhất thời phản bội sao?
Thần Nha Đạo Quân trong mắt hiện lên một tia ngưng trọng.
- Sẽ không, hắn và Chung Sơn ở cùng bao nhiêu năm? Theo ta bao nhiêu năm? Ta có nắm chắc, trong lòng hắn không hướng về Chung Sơn, chuyện này đã được ta nghiệm chứng mấy lần rồi, đây là một lần khảo nghiệm cuối cùng, hắn nếu như đứng vững thì chính là thuộc hạ ta tín nhiệm nhất.
Khổng Liệt Thiên vô cùng khẳng định nói.
- Chỉ mong vậy!
Thần Nha Đạo Quân gật gật đầu.
Tiền tuyến, chỗ đại doanh Nhân Tôn.
- Vong Trần Tướng quân, đại địch đã tới trước mặt, ngươi chỉ huy đại quân giết tới Tứ Tương Đại Trận đi, mặc kệ là người đối phương hay là bên ta, chỉ cần tử vong đạt tới trăm vạn, Huyết Hải Tu La Đại Trận sẽ hoàn toàn mở ra, đến lúc đó, xem ngươi giết địch!
Nhân Tôn thản nhiên nói.
Thật sâu nhìn thoáng qua Nhân Tôn, Vong Trần gật gật đầu nói:
- Ừ!
Nói xong, Vong Trần vung tay lên, xa xa trống trận ầm ầm vang lên.
- Cộc cộc đông.................!
Tiếng trống đại quân Thái Tuế cũng vang lên, sĩ khí tướng sĩ cũng được kéo lên.
- Tất cả tướng sĩ, theo ta xông lên giết.................!
Tất cả tướng sĩ? Gần như tất cả tướng lãnh đều là hơi hơi ngạc nhiên, đại quân phân trước, sau, trung quân, cánh, cũng không phải thổ phỉ vật lộn, mọi người chia từng tổ tiến lên, chiến tranh cần chú ý quân trận, chiến đấu như vậy mới khống chế tốt, Vong Trần Tướng quân không có khả năng không biết, nơi này có khoảng 3000 vạn đại quân, 3000 vạn đại quân cùng giết lên?
Tuy rằng nghi hoặc, nhưng mà quân lệnh như sơn.
- Giết.................!
Tiếng giết rung trời, 3000 vạn đại quân cùng rống to, lập tức áp cả tiếng trống trận xuống dưới. 3000 vạn đại quân, đây chính là tất cả đại quân nơi tiền tuyến, dốc toàn lực mà lên.
Thanh thế cực lớn, so với Tứ Tương Đại Trận còn lớn hơn nhiều.
Rất nhiều cường giả cưỡi quạ đen, cưỡi Khổng Tước phóng đi nghênh đón Tứ Tương Đại Trận.
Hai quân giao chiến với nhau.
- Oanh............!
Trong nháy mắt tiếp xúc, một tiếng nổ ầm ầm vang lên, máu thịt bầy nhầy như mưa trên trời trút xuống, chiến tranh cuồng bạo, tàn khốc chính thức mở ra.
Tứ Tương Đại Trận cường đại, nhưng mà quân đội Đại Tranh và đối phương cũng không kém bao nhiêu, hai bên giao chiến, tiếng giết rung trời vang lên, tiếng kêu thảm thiết nổi lên xung quanh.
Trên Lăng Tiêu Thiên Đình.
- Đại ca, Thập Cửu đây muốn làm gì? Hắn không phải gởi thư nói muốn bỏ gian tà theo chính nghĩa, làm phản Thái Tuế Thiên triều sao? Vì sao lại cùng triều ta giết với nhau?
Chung Chính nghi hoặc nói.
- Ta nghĩ, Thập Cửu hắn muốn chứng minh, hắn muốn chờ phá Tứ Tương Đại Trận, chứng minh giá trị của mình, tiếp đó mang theo thắng lợi bỏ gian tà theo chính nghĩa. Hắn luôn luôn là như vậy!
Chung Thiên nhíu mày suy tư nói.
- Phá Tứ Tương Đại Trận? Làm sao có thể?
Chung Chính không tin.
Chiến tranh là cực kỳ tàn khốc, không đến một canh giờ, số lượng trăm vạn tu sĩ tử vong cũng đã đến.
Lần này xung phong liều chết, Thái Tuế Thiên triều bị hung hăng áp chế, Tứ Tương Đại Trận không phá, Thái Tuế Thiên triều nhất định thất bại.
Đại Tranh tướng sĩ cường thế vọt vào trận doanh Thái Tuế, giết, giết, giết!
Đại Tranh càng giết càng hăng, sĩ khí Thái Tuế cũng dần dần suy sụp.
Tứ Tương Đại Trận, sức mạnh hiếm có cái gì sánh bằng!
Mà ngay giờ khắc này, một màn quỷ dị xuất hiện.
Bốn phía Tứ Tương Đại Trận là mây mù màu trắng, mà ở trong trận doanh Thái Tuế, lại quỷ dị xuất hiện sương máu nhè nhẹ.
Sương máu càng ngày càng nhiều, sương máu tràn ngập, trong nháy mắt, trời đất phía tây đều lộ ra sương máu, sương máu cuồn cuộn tụ về phía trung tâm, mọi người loáng thoáng như thấy được một biển máu khổng lồ, một thế giới biển máu.
Biển máu bốc lên, một cỗ tanh máu hôi thối mãnh liệt nổi lên.
Tướng sĩ hai triều đều nhướng mày.
Đây không phải là điều khủng bố nhất, làm cho người ta kinh sợ chính là, những thi thể vừa rồi bị giết kia, từng thi thể đột nhiên biến thành thây khô, tinh khí huyết giống như bị rút sạch.
Mà ở trong biển máu, chậm rãi xuất hiện từng thân ảnh quái vật lớn. Cự hán cao ba trượng, đầu có một đôi sừng màu máu thật lớn, da có màu đỏ sậm, mỗi bàn tay có bốn ngón tay, từng tên hai mắt đỏ rực nhìn Tứ Tương Đại Trận.
- Vút, vút, vút.................!
Từng tên quái vật ầm ầm nhằm về phía Tứ Tương Đại Trận.
- Oanh... oanh... oanh......
Quái vật va chạm với Tứ Tương Đại Trận, ầm ầm nổ tung, một tiếng nổ thì không tính là gì, mười, trăm, ngàn, vạn, 10 vạn tên nổ thì sao?
Tứ Tương Đại Trận dần dần sinh ra từng đợt gợn sóng.
- Tu La?
Chung Sơn hai mắt híp lại.
Tu La, Chung Sơn đã nhìn thấy một lần, lúc Anh Lan ở Thiên gia âm phủ bị đoạt đi, Thiên Thần Tử cho Chung Sơn xem qua một đoạn thủy tinh ký ức, Anh Lan chính là bị một tên Huyết Tu La mang đi, cũng gần như quái vật này, nhưng, những quái vật này hình như căn bản không có tư tưởng của mình.
- Huyết Hải Tu La Đại Trận? Thánh thượng, Tứ Tương Đại Trận có thể không đảm bảo được.
Nê Bồ Tát bỗng nhiên nói.
- Ồ, ngươi biết trận này?
Chung Sơn nhíu mày hỏi.
- Vâng, Nhân Tôn, quả nhiên là một Phong Thủy Sư cường đại! Kỳ thật, Thánh thượng cũng từng gặp qua Phong Thủy Đại Trận cùng loại!
Nê Bồ Tát nói.
- Ồ?
- Âm phủ, đại trận Thần Tú bố trí, che lấp thiên cơ, nghịch thiên hóa hình. Trận này cũng là như thế, đem quân đội trong trận, hóa hình thành Huyết Tu La, dùng để vây giết Tứ Tương Đại Trận, nghe đồn thời viễn cổ, Tứ Tương Đại Trận chính là bị trận này phá vỡ.
Nê Bồ Tát nói.
- Nghịch thiên hóa hình?
Chung Sơn đồng tử co rụt lại.
Đại trận của Thần Tú đem tất cả cường giả trong trận, mạnh mẽ hóa thành Hoàng Long để cho Thần Tú sử dụng, mà đại trận trước mắt này cũng vậy?
- Đúng vậy, bất kể là tướng sĩ Thái Tuế, hay là tướng sĩ của Đại Tranh, chỉ cần vừa vào trận này, sẽ bị mạnh mẽ hóa thành Huyết Tu La, mọi người đều bị mất đi thần trí trở thành Tang thi, đồng quy vu tận với Tứ Tương Đại Trận, đây là một trận pháp đáng sợ, tu vi phong thuỷ của Nhân Tôn cũng mạnh hơn Thần Tú rất nhiều, căn bản không cần vây kín phong tỏa bốn phía, vẻn vẹn chỉ dùng trăm vạn huyết tế là bày trận được.
Nê Bồ Tát cảm thán nói.
- Mọi người đều bị đánh mất thần trí?
Chung Sơn trầm giọng hỏi.
- Huyết Hải Tu La Đại Trận, chỉ có hai người không đánh mất thần trí, một là người chủ trận, chính là Nhân Tôn; còn có một ở trong trận, là một người lĩnh trận, hẳn là Vong Trần. Tuy nhiên, Vong Trần là phụ, Nhân Tôn là chính!
- Trận này phá như thế nào? Tứ Tương Đại Trận có thể kiên trì được bao lâu?
- Tứ Tương Đại Trận không thủ được, Tứ Tương Đại Trận vừa tán, quân đội triều ta phía sau sẽ phải nghênh đón trận này, đến lúc đó sẽ nguy hiểm, thần sẽ lập tức bố trí Phong Thủy Trận đón đỡ.
Nê Bồ Tát trịnh trọng nói.
- Đi thôi!
- Vâng!
Trong thế giới biển máu, tất cả quân đội gần như đều biến mất, bất kể là tướng sĩ Đại Tranh hay là tướng sĩ Thái Tuế, toàn bộ đều không còn, một người tiếp một người hóa thành Huyết Tu La. Không ngừng dùng thân thể của mình tự bạo với Tứ Tương Đại Trận.
Tứ Tương Đại Trận tuy mạnh, nhưng dưới lực tấn công khủng bố, cho dù trận pháp có mạnh mấy đi nữa thì cũng không kiên trì được bao lâu.
- Oanh.................!
Theo tiếng tự bạo cuồn cuộn không ngừng, Tứ Tương Đại Trận rung chuyển không chịu nổi.
Xa xa, trên thành lâu Tuế Mạt Thành, Khổng Liệt Thiên lộ mỉm cười.
- Hảo trận pháp!
Thần Nha Đạo Quân cũng cảm thán nói.
Dưới Lăng Tiêu Thiên Đình, đại lượng quân đội Đại Tranh giờ phút này đều lộ ra vẻ kinh hãi, đây là trận pháp gì? Không ngờ lại bao bọc lấy Tứ Tương Đại Trận? Lợi hại như vậy?
- - - - - oOo- - - - -
Chung Sơn suất lĩnh quần thần, đám hoàng hậu, đám Thái tử đứng ở Tây Thiên môn, từng người sắc mặt lạnh lùng, theo Chung Sơn cùng nhau nhìn về chiến trường phương xa.
Một trận chiến cuối cùng, một trận chiến mạnh nhất!
Chung Sơn khoanh tay mà đứng, ánh mắt lạnh lẽo nhìn chăm chú phương xa.
- Truyền khẩu dụ của trẫm, lập tức hành động, Lăng Tiêu Thiên Đình chỉ cho phép xuống, không được lên, đại trận mở ra, toàn diện ngăn địch!
Chung Sơn trầm giọng nói.
- Vâng!
Một bên Liễu Vô Song lập tức lĩnh mệnh.
Cẩm y vệ đem tin tức truyền ra bốn phía.
- Đại chiến phải bắt đầu rồi, Dịch Diễn, ngươi tới chỉ huy quân trận giết địch!
Chung Sơn lên tiếng nói.
- Vâng!
Dịch Diễn tuân mệnh, đạp bước tiến lên, tay cầm một cây cờ nhỏ, trong lúc cờ nhỏ vung lên, bốn phía nổi lên trống trận, chấn vang bầu trời.
- Thanh Long Trận khởi!
- Chu Tước Trận khởi!
- Bạch Hổ Trận khởi!
- Huyền Vũ Trận khởi!
Bốn phía bỗng nhiên hiện lên một giọng nói thật lớn, trong chiến trường phía dưới, Tứ Tương Đại Trận ầm ầm khởi động.
Trận pháp khổng lồ vừa ra, trong chiến trường đột nhiên bị vô tận mây mù màu trắng bao phủ, trong mây mù, chậm rãi ngưng hiện ra hư ảnh bốn khổng lồ.
Thanh Long cao mười vạn dặm, Chu Tước cao mười vạn dặm, Bạch Hổ cao mười vạn dặm, Huyền Vũ cao mười vạn dặm.
4 hư ảnh Thần thú khổng lồ, xa xa nhìn lại có một cảm giác kinh hồn táng đảm, mười vạn dặm, đó là mười vạn dặm không phải 10 vạn trượng a, trong mây mù, Tứ Tương Đại Trận tiếp tục chiến tích bất bại, hướng về phương tây nơi đại quân Thái Tuế Thiên triều đóng giữ tiến lên.
Tứ Tương Đại Trận là chủ lực, rất nhiều quân đội Đại Tranh Thiên triều phối hợp với Tứ Tương Đại Trận, chậm rãi đạp bước tiến về nơi đóng quân của Thái Tuế Thiên triều.
Thiên địa vang vọng từng tiếng nổ rung trời, một trận mấy vạn năm khó gặp chính thức mở ra chiến tranh khổng lồ.
Phương tây, xa xôi tại một thanh trì, tên là Tuế Mạt Thành.
Khổng Liệt Thiên cũng như Chung Sơn dẫn dắt quần thần đứng ở trên thành lâu, rất nhiều cường giả đứng sau lưng Khổng Liệt Thiên, bên cạnh còn có Thần Nha Đạo Quân.
- Chung Sơn thằng nhãi này, sao lại có vận may như thế? Tứ Tương Đại Trận? Ở đại thế giới cũng là một trận pháp lớn, không ngờ hắn ở tiểu thế giới đã bố trí? Thậm chí bốn đại chủng tộc Thần thú đều bị hắn thu vào trong túi?
Khổng Liệt Thiên khó chịu nói.
- Chung Sơn số phận tốt, Khổng Liệt Thiên ngươi cũng không tồi a, Nhân Tôn kia, không phải nói cũng có một trận pháp có thể phá được Tứ Tương Đại Trận sao?
Thần Nha Đạo Quân cười tà nói.
- Huyết Hải Tu La Đại Trận? Tiểu thế giới làm sao lại có loại trận pháp này?
Khổng Liệt Thiên nhíu mày hỏi.
- Nghe đồn thời viễn cổ, hai tên Thánh nhân tiến vào tiểu thế giới này, đấu cược với nhau, trong đó một tên Thánh nhân bố trí Tứ Tương Đại Trận, mà tên Thánh nhân kia lại dùng Huyết Hải Tu La Đại Trận quyết đấu, hơn nữa, đúng là Huyết Hải Tu La Đại Trận phá Tứ Tương Đại Trận, Nhân Tôn này quả nhiên lai lịch bất phàm a!
Thần Nha Đạo Quân nhíu mày nói.
- Như vậy chẳng phải là rất tốt sao? Ở dưới tầm mắt chúng ta, với quân đội Đại Tranh hợp lại ngươi chết ta sống sao?
Khổng Liệt Thiên cười lạnh nói.
- Tên Vong Trần kia, là ngươi cố ý đưa đến tiền tuyến sao? Ta nghe nói, hắn từng là nghĩa tử của Chung Sơn, ngươi không sợ hắn nhất thời phản bội sao?
Thần Nha Đạo Quân trong mắt hiện lên một tia ngưng trọng.
- Sẽ không, hắn và Chung Sơn ở cùng bao nhiêu năm? Theo ta bao nhiêu năm? Ta có nắm chắc, trong lòng hắn không hướng về Chung Sơn, chuyện này đã được ta nghiệm chứng mấy lần rồi, đây là một lần khảo nghiệm cuối cùng, hắn nếu như đứng vững thì chính là thuộc hạ ta tín nhiệm nhất.
Khổng Liệt Thiên vô cùng khẳng định nói.
- Chỉ mong vậy!
Thần Nha Đạo Quân gật gật đầu.
Tiền tuyến, chỗ đại doanh Nhân Tôn.
- Vong Trần Tướng quân, đại địch đã tới trước mặt, ngươi chỉ huy đại quân giết tới Tứ Tương Đại Trận đi, mặc kệ là người đối phương hay là bên ta, chỉ cần tử vong đạt tới trăm vạn, Huyết Hải Tu La Đại Trận sẽ hoàn toàn mở ra, đến lúc đó, xem ngươi giết địch!
Nhân Tôn thản nhiên nói.
Thật sâu nhìn thoáng qua Nhân Tôn, Vong Trần gật gật đầu nói:
- Ừ!
Nói xong, Vong Trần vung tay lên, xa xa trống trận ầm ầm vang lên.
- Cộc cộc đông.................!
Tiếng trống đại quân Thái Tuế cũng vang lên, sĩ khí tướng sĩ cũng được kéo lên.
- Tất cả tướng sĩ, theo ta xông lên giết.................!
Tất cả tướng sĩ? Gần như tất cả tướng lãnh đều là hơi hơi ngạc nhiên, đại quân phân trước, sau, trung quân, cánh, cũng không phải thổ phỉ vật lộn, mọi người chia từng tổ tiến lên, chiến tranh cần chú ý quân trận, chiến đấu như vậy mới khống chế tốt, Vong Trần Tướng quân không có khả năng không biết, nơi này có khoảng 3000 vạn đại quân, 3000 vạn đại quân cùng giết lên?
Tuy rằng nghi hoặc, nhưng mà quân lệnh như sơn.
- Giết.................!
Tiếng giết rung trời, 3000 vạn đại quân cùng rống to, lập tức áp cả tiếng trống trận xuống dưới. 3000 vạn đại quân, đây chính là tất cả đại quân nơi tiền tuyến, dốc toàn lực mà lên.
Thanh thế cực lớn, so với Tứ Tương Đại Trận còn lớn hơn nhiều.
Rất nhiều cường giả cưỡi quạ đen, cưỡi Khổng Tước phóng đi nghênh đón Tứ Tương Đại Trận.
Hai quân giao chiến với nhau.
- Oanh............!
Trong nháy mắt tiếp xúc, một tiếng nổ ầm ầm vang lên, máu thịt bầy nhầy như mưa trên trời trút xuống, chiến tranh cuồng bạo, tàn khốc chính thức mở ra.
Tứ Tương Đại Trận cường đại, nhưng mà quân đội Đại Tranh và đối phương cũng không kém bao nhiêu, hai bên giao chiến, tiếng giết rung trời vang lên, tiếng kêu thảm thiết nổi lên xung quanh.
Trên Lăng Tiêu Thiên Đình.
- Đại ca, Thập Cửu đây muốn làm gì? Hắn không phải gởi thư nói muốn bỏ gian tà theo chính nghĩa, làm phản Thái Tuế Thiên triều sao? Vì sao lại cùng triều ta giết với nhau?
Chung Chính nghi hoặc nói.
- Ta nghĩ, Thập Cửu hắn muốn chứng minh, hắn muốn chờ phá Tứ Tương Đại Trận, chứng minh giá trị của mình, tiếp đó mang theo thắng lợi bỏ gian tà theo chính nghĩa. Hắn luôn luôn là như vậy!
Chung Thiên nhíu mày suy tư nói.
- Phá Tứ Tương Đại Trận? Làm sao có thể?
Chung Chính không tin.
Chiến tranh là cực kỳ tàn khốc, không đến một canh giờ, số lượng trăm vạn tu sĩ tử vong cũng đã đến.
Lần này xung phong liều chết, Thái Tuế Thiên triều bị hung hăng áp chế, Tứ Tương Đại Trận không phá, Thái Tuế Thiên triều nhất định thất bại.
Đại Tranh tướng sĩ cường thế vọt vào trận doanh Thái Tuế, giết, giết, giết!
Đại Tranh càng giết càng hăng, sĩ khí Thái Tuế cũng dần dần suy sụp.
Tứ Tương Đại Trận, sức mạnh hiếm có cái gì sánh bằng!
Mà ngay giờ khắc này, một màn quỷ dị xuất hiện.
Bốn phía Tứ Tương Đại Trận là mây mù màu trắng, mà ở trong trận doanh Thái Tuế, lại quỷ dị xuất hiện sương máu nhè nhẹ.
Sương máu càng ngày càng nhiều, sương máu tràn ngập, trong nháy mắt, trời đất phía tây đều lộ ra sương máu, sương máu cuồn cuộn tụ về phía trung tâm, mọi người loáng thoáng như thấy được một biển máu khổng lồ, một thế giới biển máu.
Biển máu bốc lên, một cỗ tanh máu hôi thối mãnh liệt nổi lên.
Tướng sĩ hai triều đều nhướng mày.
Đây không phải là điều khủng bố nhất, làm cho người ta kinh sợ chính là, những thi thể vừa rồi bị giết kia, từng thi thể đột nhiên biến thành thây khô, tinh khí huyết giống như bị rút sạch.
Mà ở trong biển máu, chậm rãi xuất hiện từng thân ảnh quái vật lớn. Cự hán cao ba trượng, đầu có một đôi sừng màu máu thật lớn, da có màu đỏ sậm, mỗi bàn tay có bốn ngón tay, từng tên hai mắt đỏ rực nhìn Tứ Tương Đại Trận.
- Vút, vút, vút.................!
Từng tên quái vật ầm ầm nhằm về phía Tứ Tương Đại Trận.
- Oanh... oanh... oanh......
Quái vật va chạm với Tứ Tương Đại Trận, ầm ầm nổ tung, một tiếng nổ thì không tính là gì, mười, trăm, ngàn, vạn, 10 vạn tên nổ thì sao?
Tứ Tương Đại Trận dần dần sinh ra từng đợt gợn sóng.
- Tu La?
Chung Sơn hai mắt híp lại.
Tu La, Chung Sơn đã nhìn thấy một lần, lúc Anh Lan ở Thiên gia âm phủ bị đoạt đi, Thiên Thần Tử cho Chung Sơn xem qua một đoạn thủy tinh ký ức, Anh Lan chính là bị một tên Huyết Tu La mang đi, cũng gần như quái vật này, nhưng, những quái vật này hình như căn bản không có tư tưởng của mình.
- Huyết Hải Tu La Đại Trận? Thánh thượng, Tứ Tương Đại Trận có thể không đảm bảo được.
Nê Bồ Tát bỗng nhiên nói.
- Ồ, ngươi biết trận này?
Chung Sơn nhíu mày hỏi.
- Vâng, Nhân Tôn, quả nhiên là một Phong Thủy Sư cường đại! Kỳ thật, Thánh thượng cũng từng gặp qua Phong Thủy Đại Trận cùng loại!
Nê Bồ Tát nói.
- Ồ?
- Âm phủ, đại trận Thần Tú bố trí, che lấp thiên cơ, nghịch thiên hóa hình. Trận này cũng là như thế, đem quân đội trong trận, hóa hình thành Huyết Tu La, dùng để vây giết Tứ Tương Đại Trận, nghe đồn thời viễn cổ, Tứ Tương Đại Trận chính là bị trận này phá vỡ.
Nê Bồ Tát nói.
- Nghịch thiên hóa hình?
Chung Sơn đồng tử co rụt lại.
Đại trận của Thần Tú đem tất cả cường giả trong trận, mạnh mẽ hóa thành Hoàng Long để cho Thần Tú sử dụng, mà đại trận trước mắt này cũng vậy?
- Đúng vậy, bất kể là tướng sĩ Thái Tuế, hay là tướng sĩ của Đại Tranh, chỉ cần vừa vào trận này, sẽ bị mạnh mẽ hóa thành Huyết Tu La, mọi người đều bị mất đi thần trí trở thành Tang thi, đồng quy vu tận với Tứ Tương Đại Trận, đây là một trận pháp đáng sợ, tu vi phong thuỷ của Nhân Tôn cũng mạnh hơn Thần Tú rất nhiều, căn bản không cần vây kín phong tỏa bốn phía, vẻn vẹn chỉ dùng trăm vạn huyết tế là bày trận được.
Nê Bồ Tát cảm thán nói.
- Mọi người đều bị đánh mất thần trí?
Chung Sơn trầm giọng hỏi.
- Huyết Hải Tu La Đại Trận, chỉ có hai người không đánh mất thần trí, một là người chủ trận, chính là Nhân Tôn; còn có một ở trong trận, là một người lĩnh trận, hẳn là Vong Trần. Tuy nhiên, Vong Trần là phụ, Nhân Tôn là chính!
- Trận này phá như thế nào? Tứ Tương Đại Trận có thể kiên trì được bao lâu?
- Tứ Tương Đại Trận không thủ được, Tứ Tương Đại Trận vừa tán, quân đội triều ta phía sau sẽ phải nghênh đón trận này, đến lúc đó sẽ nguy hiểm, thần sẽ lập tức bố trí Phong Thủy Trận đón đỡ.
Nê Bồ Tát trịnh trọng nói.
- Đi thôi!
- Vâng!
Trong thế giới biển máu, tất cả quân đội gần như đều biến mất, bất kể là tướng sĩ Đại Tranh hay là tướng sĩ Thái Tuế, toàn bộ đều không còn, một người tiếp một người hóa thành Huyết Tu La. Không ngừng dùng thân thể của mình tự bạo với Tứ Tương Đại Trận.
Tứ Tương Đại Trận tuy mạnh, nhưng dưới lực tấn công khủng bố, cho dù trận pháp có mạnh mấy đi nữa thì cũng không kiên trì được bao lâu.
- Oanh.................!
Theo tiếng tự bạo cuồn cuộn không ngừng, Tứ Tương Đại Trận rung chuyển không chịu nổi.
Xa xa, trên thành lâu Tuế Mạt Thành, Khổng Liệt Thiên lộ mỉm cười.
- Hảo trận pháp!
Thần Nha Đạo Quân cũng cảm thán nói.
Dưới Lăng Tiêu Thiên Đình, đại lượng quân đội Đại Tranh giờ phút này đều lộ ra vẻ kinh hãi, đây là trận pháp gì? Không ngờ lại bao bọc lấy Tứ Tương Đại Trận? Lợi hại như vậy?
- - - - - oOo- - - - -
/1254
|