Ly Hận Thiên!
Bốn người Chung Sơn đứng ở trong tinh không.
Người đưa bốn người tới thông đạo này, giờ phút này đã sớm không thấy bóng dáng, nhưng Chung Sơn sao lại bị chuyện nho nhỏ như vậy làm khó chứ?
Bốn người nhìn tinh không, Nam Cung Thắng nhìn ngưng trọng nhất.
- Thánh Vương!
Nam Cung Thắng bỗng nhiên kêu lên.
- Thế nào?
Chung Sơn hỏi.
- Thần cảm thấy, đây dường như một cái đại trận siêu lớn!
Nam Cung Thắng hơi kinh hãi nói.
- Đại trận siêu lớn?
- Không sai, mà vật bày trận cũng không phải là phàm vật, cũng không phải là Pháp bảo, mà lại là vô số ngôi sao này, từng vì tinh tú, chính là từng cái trận nguyên to lớn!
Nam Cung Thắng trịnh trọng nói.
- Ồ?
Chung Sơn nheo mắt.
Trước không nói trận pháp này phức tạp hay không, chỉ nói dùng tinh tú làm trận nguyên, có thể thấy bút tích lớn cỡ nào, uy lực mạnh tới mức nào?
- Tinh không đại trận?
Chung Sơn trịnh trọng nhìn về bốn phía.
Tuy rằng nhìn ra tinh tú nơi này vận chuyển có chút không tầm thường, nhưng nếu nói nhìn ra trận pháp gì, Chung Sơn còn không làm được, dù sao hắn nghiên cứu trận pháp cũng không sâu.
Chung Sơn đối với trận pháp nghiên cứu không sâu, không có nghĩa là Nam Cung Thắng nghiên cứu không sâu a.
Ngày xưa ở tiểu thế giới là đệ nhất thiên hạ Trận Pháp Đại sư, danh tiếng này cũng không phải để gọi không.
- Đúng vậy, trận pháp này vô cùng kỳ diệu, có điểm giống!
Nam Cung Thắng cau mày nói.
- Giống cái gì?
- Thánh Vương từng đem Thái Cực Đồ giao cho thần tìm hiểu, trận pháp trong tinh không này, có hương vị Thái Cực Lưỡng Nghi!
Nam Cung Thắng nói.
- Ly Hận Thiên trận pháp, có hương vị Thái Cực Lưỡng Nghi cũng rất bình thường!
Chung Sơn gật gật đầu. Dù sao người ở bên trong Đâu Suất Cung chính là Thái Thượng Lão Quân.
- Không chỉ có như thế!
Nam Cung Thắng lắc đầu.
- Ồ?
- Còn có bóng dáng Đại La Chu Thiên Tinh Đấu Đại Trận!
Nam Cung Thắng khẳng định nói.
- Ồ?
Chuyện này ngoài ý muốn của Chung Sơn, nếu nói là đại trận và Thánh nhân Thái Thượng có liên quan thì còn hiểu được, nhưng Đại La Chu Thiên Tinh Đấu Đại Trận, đây chính là trận pháp của Cổ Thần Thông ở tiểu thế giới à. Phương diện này có quan hệ?
- So với Đại La Chu Thiên Tinh Đấu Đại Trận của Cổ Thần Thông còn phức tạp hơn rất nhiều!
Nam Cung Thắng khẳng định nói.
- Ừ, trận pháp ta không hiểu, ta chỉ hỏi ngươi, có phá trận được không?
Chung Sơn nói thẳng.
- Phá trận khó, thần không có tuyệt đối nắm chắc, bởi vì trên đường phá trận có rất nhiều điểm nút, phán đoán sai lầm điểm nút, sẽ dẫn tới tinh thần lực nghiền ép, chắc chắn hóa thành bột mịn. Cho dù với tu vi chúng ta, cũng không có khả năng chịu đựng!
Nam Cung Thắng nói.
- Nói cách khác, phương hướng đại khái ngươi có thể phá, chỉ là một ít chỗ mấu chốt không đủ thời gian phán đoán.
Mà chỗ mấu chốt kia lại là lựa chọn sinh tử?
Chung Sơn hỏi.
- Đúng vậy!
Nam Cung Thắng nói.
- Nếu như là vậy, vậy vào trận đi, khi lựa chọn sinh tử, để ta phán đoán!
Chung Sơn trầm giọng nói.
- Ách, vâng!
Nam Cung Thắng lập tức đáp.
Nhiều năm xuống dưới, chúng thần đã thành thói quen tuyệt đối tín nhiệm Chung Sơn, Chung Sơn chỉ cần nói có thể thành, chưa từng có thất bại qua, cho dù là sự tình người khác xem ra là không thể nào.
Lựa chọn sinh tử? Sai chính là chết! Tuy rằng kết quả này rất dọa người, nhưng Chung Sơn cho mọi người tin tưởng cũng bù đắp qua hết thảy.
Chung Sơn ra lệnh một tiếng. Mọi người bước vào đại trận trong tinh không.
Ly Hận Thiên, một chỗ tại tinh tú, ánh sáng hàng vạn hàng ngàn, rất nhiều Tiên Hạc bay múa, Thần thú vây quanh. Tiên linh khí lại nồng đậm đến cực hạn.
Bên trong có 1 cung điện khổng lồ, biển dao động ba chữ Đâu Suất Cung.
Bên ngoài Đâu Suất Cung, hai tên đồng tử bảo vệ đến chán muốn chết.
Bên trong Đâu Suất Cung, cũng ngồi hai người.
1 nam 1 bắc, phía nam đúng là Hạo Thiên Thông Minh Cung Ngọc Hoàng đại đế, phía bắc đúng là một thân Thái Cực Bát Quái đạo bào lão nhân.
Ở giữa hai người là một cái vòng tròn hình trì luyện đan, chỉ là lò luyện đan đã bị lấy đi, lộ ra một cái vũng sâu.
Trong Đan trì nhồi đầy nước, còn có vô số điểm nhỏ như đom đóm.
- Lão Quân, còn chưa Thông thần?
Ngọc Đế hỏi.
Thái Thượng Lão Quân lắc lắc đầu nói:
- Còn chưa có!
- Ta vừa mới nhận được tin tức, Đại Lôi Âm Tự A Di Đà Phật đã trở lại, Thánh Thi Sơn đó là thi thể Thông Thiên, năm đó Nữ Oa bỏ mình, 6 Thánh nhân khác đều có một thủ đoạn của mình, gần như lúc, rất nhanh sẽ xuất hiện ra.
Ngọc Đế trầm giọng nói.
Thái Thượng Lão Quân nhìn Ngọc Đế. Hít một hơi thật sâu nói:
- Ta hiểu thân phận của ta, ta là thiện thi năm đó Thái Thượng hóa thân, bản thể đã ngã xuống, ác thi, cầm thi không còn, mà ta lại còn sống sót, thay đổi tâm trí mới tránh được số trời diệt phạt. Bản thể muốn phản sinh, ta là ngọn nguồn, nhưng tất cả còn kém một chút!
- Kém cái gì?
Ngọc Đế hỏi.
- Ta tuy là thiện thi, nhưng bản thể vì bảo tồn ta, diệt hết hết thảy trí nhớ của ta, chỉ có thân thể, những dấu vết khác cũng không lưu lại, đây cũng là lý do ta chỉ có thể ở lại tầng 33 Đâu Suất Cung, mà không có thể vào 36 tầng trời Bát Cảnh Cung! Thậm chí, cho tới tận khi từ lúc ở Đại Tranh mang về tờ Thái Cực Đồ sứt mẻ này, ta mới biết được thân phận của ta!
Thái Thượng Lão Quân cau mày nói.
- Đã biết thân phận mình, vì sao không thể thông thần nghịch chuyển?
Ngọc Đế nhíu mày.
- Không được, còn kém Thái Thanh Lưỡng Nghi Niễn Trần Trận này! Năm đó bản thể bày ra đại trận này tất có nguyên nhân, có lẽ phương pháp bản thể nghịch chuyển phản sanh ở trong cái đại trận, chỉ cần cởi bỏ trận này, có thể cởi bỏ hết thảy!
Thái Thượng Lão Quân nói.
- Trận này phá quá khó khăn!
Ngọc Đế gật gật đầu.
- Đâu chỉ như vậy! Đại trận này căn bản là khó giải trong cục bên trong, bảy bảy bốn mươi chín điểm nút, chỉ cần có 1 cái sai lầm, liền vạn kiếp bất phục, cho dù là Tổ Tiên cũng khó thoát khỏi cái chết!
Thái Thượng Lão Quân nhìn những tinh quang trong ao luyện đan kia.
- Bày trận là bản thể ngươi, ngươi sớm muộn gì cũng có thể phá giải à. Cho dù không được, chúng ta cũng có thể tìm người khác thử xem.
Ngọc Đế cau mày nói.
- Tử cục, cũng bởi vì ta nghiên cứu sâu xa trận pháp một đạo, mới nhìn ra đây là một cái tử cục khó giải, thiên hạ đương thời người có trình độ trận pháp vượt qua ta không có mấy người. Ta đều không phá được, ai còn có thể phá?
Thái Thượng Lão Quân lắc đầu.
- Hả?
Thái Thượng Lão Quân bỗng nhiên phát ra một tiếng nghi hoặc.
Theo ánh mắt Thái Thượng Lão Quân! Ngọc Đế nhìn về cái ao phía trung tâm, trong ao nước kia, các tinh điểm nho nhỏ bỗng nhiên di động.
- Đây là? Có người đang phá trận?
Ngọc Đế lộ ra vẻ cổ quái nói.
- Hình như vậy!
Thái Thượng Lão Quân gật gật đầu, đồng thời không tự chủ được đi đến gần, đi đến cái ao nhỏ đang thay đổi kia, nhìn kỹ điểm ảnh thu nhỏ trên đại trận kia.
Ly Hận Thiên, từ Thiên Đình thông tới lối ra.
Hạo Mỹ Lệ, Tây Độc Hoàng, Na Tra còn có vài tên quan viên Thiên Đình đứng ở trong hư không.
- Chung Sơn dường như vào trận!
Na Tra nhìn vô tận hư không, sắc mặt cực vi khó coi nói.
Trên mặt Hạo Mỹ Lệ che kín sương lạnh, nhìn bốn phía một vòng nói:
- Đi!
- Vâng!
Các quan viên Thiên Đình lập tức đáp.
Không bao lâu, mọi người lại lần nữa trở lại đại điện lúc trước.
Đi ra ngoài đại điện, Hạo Mỹ Lệ không nói lời nào, ánh mắt lạnh như băng nhìn một cái tượng băng ngoài đại điện.
Trên tượng băng tràn ngập hắc khí, trong vòng mười trượng chung quanh, tất cả thảm thực vật đều khô vàng hầu như không còn. Trong tượng băng như ẩn như hiện một thân ảnh, chỉ là thân ảnh kia phát ra ánh sáng xanh, dường như bên trong có kịch độc vậy.
- Bát công chúa, ngươi xem trước có nên giải cho nguyền rủa Dương Tiễn hay không?
Na Tra cười khổ lên tiếng xin xỏ.
- Ta tại sao phải cởi bỏ?
Hạo Mỹ Lệ lạnh lùng nói.
- Dương Tiễn dù thế nào cũng là trọng thần Thiên Đình, vì mấy ngoại nhân mà nguyền rủa trọng thần Thiên Đình thành như vậy. Có thể hay không!
Na Tra khuyên nhủ.
- Hừ, ta mặc kệ, ta sẽ nguyền rủa, ta còn muốn nguyền rủa hắn ngũ tạng lục phủ nổi mụn độc, tay chân thối rữa, đoạn tử tuyệt tôn!
Hạo Mỹ Lệ chưa hết giận kêu lên.
Khi nói chuyện, hắc khí trên tượng băng càng thêm nồng nặc.
- Nha đầu!
Tây Độc Hoàng bỗng nhiên kêu lên.
- Lão già, ngươi không cần xin cho hắn, cũng không lo lắng, ta đã sớm nhìn hắn không thuận mắt, đây là hắn tự tìm, còn có, lão già, mối thù của ngươi chính là do Chung Sơn báo cho ngươi, ngươi có thể sống lại, không cần cảm tạ Ôn Thần, Ngọc Đế, còn có Thái Thượng Lão Quân, ngươi có thể sống lại, hoàn toàn là ta và Chung Sơn cứu!
Hạo Mỹ Lệ quật cường nói.
Tây Độc Hoàng cười khổ nói:
- Ta biết, ta cũng không có ý định cầu tình cho hắn, ta chỉ là muốn nói, có biện pháp nào có thể cứu Chung Sơn không?
- Đúng, cứu Chung Sơn quan trọng hơn, Na Tra, làm sao có thể cứu Chung Sơn đi ra? Ngươi nói!
Hạo Mỹ Lệ kêu lên.
- Ta cũng không biết, có lẽ Thái Thượng Lão Quân biết giải thích như thế nào! Nhưng bây giờ căn bản không đi Đâu Suất Cung được à!
Na Tra khổ sở nói.
- Đúng vậy à, lão gia hỏa này cũng không biết sao lại thế này, nguyền rủa của ta không ngờ không có hiệu quả với hắn. Nếu có thể nguyền rủa lão gia hỏa này, có thể báo tin cho hắn!
Hạo Mỹ Lệ gật gật đầu nói.
Na Tra: “!”
Chúng quan viên: “!”
- Các ngươi nghĩ biện pháp cho ta, đi hỏi cho ta, xem ai có thể cởi bỏ đại trận hoặc là báo tin cho lão gia hỏa Thái Thượng Lão Quân kia!
Hạo Mỹ Lệ nói.
- Vâng, vâng!
Các quan viên lập tức nói.
- Vậy còn ngươi?
Tây Độc Hoàng hỏi.
- Ta, ta tiếp tục nguyền rủa tên hỗn đản này!
Hạo Mỹ Lệ chỉ chỉ Dương Tiễn trong tượng băng nói.
Ly Hận Thiên.
Chung Sơn, Lạc Tinh Trần, Thi tiên sinh và Nam Cung Thắng đứng ở trên một viên tinh tú.
- Thánh Vương, đây là thứ nhất điểm nút, nó có ba phương hướng, ta không thể phán đoán, không biết bên đi bước nào, bởi vì chỉ cần một bước sai, liền vạn kiếp bất phục!
Nam Cung Thắng cau mày nói.
Chung Sơn nhắm mắt, cảm thụ mi tâm Hồng Loan Phấn Liên, màu lam đại hung, màu đỏ đại cát.
- Đi bên này!
Chung Sơn chỉ một cái phương hướng.
- Vâng!
Trong Đâu Suất Cung.
- Qua, bọn họ không ngờ an toàn vượt qua điểm nút thứ nhất?
Thượng Lão Quân hơi kinh ngạc nói.
Lại một lát sau.
- Cái thứ hai, bọn họ vượt qua điểm nút thứ hai?
Thái Thượng Lão Quân hai mắt sáng ngời hữu thần nhìn chằm chằm tinh ảnh đại trận thu nhỏ trong ao.
- Thiên Đình khi nào có người có trình độ trận pháp có thể so sánh với Lão Quân?
Ngọc Đế lộ ra vẻ nghi hoặc.
Bốn người Chung Sơn đứng ở trong tinh không.
Người đưa bốn người tới thông đạo này, giờ phút này đã sớm không thấy bóng dáng, nhưng Chung Sơn sao lại bị chuyện nho nhỏ như vậy làm khó chứ?
Bốn người nhìn tinh không, Nam Cung Thắng nhìn ngưng trọng nhất.
- Thánh Vương!
Nam Cung Thắng bỗng nhiên kêu lên.
- Thế nào?
Chung Sơn hỏi.
- Thần cảm thấy, đây dường như một cái đại trận siêu lớn!
Nam Cung Thắng hơi kinh hãi nói.
- Đại trận siêu lớn?
- Không sai, mà vật bày trận cũng không phải là phàm vật, cũng không phải là Pháp bảo, mà lại là vô số ngôi sao này, từng vì tinh tú, chính là từng cái trận nguyên to lớn!
Nam Cung Thắng trịnh trọng nói.
- Ồ?
Chung Sơn nheo mắt.
Trước không nói trận pháp này phức tạp hay không, chỉ nói dùng tinh tú làm trận nguyên, có thể thấy bút tích lớn cỡ nào, uy lực mạnh tới mức nào?
- Tinh không đại trận?
Chung Sơn trịnh trọng nhìn về bốn phía.
Tuy rằng nhìn ra tinh tú nơi này vận chuyển có chút không tầm thường, nhưng nếu nói nhìn ra trận pháp gì, Chung Sơn còn không làm được, dù sao hắn nghiên cứu trận pháp cũng không sâu.
Chung Sơn đối với trận pháp nghiên cứu không sâu, không có nghĩa là Nam Cung Thắng nghiên cứu không sâu a.
Ngày xưa ở tiểu thế giới là đệ nhất thiên hạ Trận Pháp Đại sư, danh tiếng này cũng không phải để gọi không.
- Đúng vậy, trận pháp này vô cùng kỳ diệu, có điểm giống!
Nam Cung Thắng cau mày nói.
- Giống cái gì?
- Thánh Vương từng đem Thái Cực Đồ giao cho thần tìm hiểu, trận pháp trong tinh không này, có hương vị Thái Cực Lưỡng Nghi!
Nam Cung Thắng nói.
- Ly Hận Thiên trận pháp, có hương vị Thái Cực Lưỡng Nghi cũng rất bình thường!
Chung Sơn gật gật đầu. Dù sao người ở bên trong Đâu Suất Cung chính là Thái Thượng Lão Quân.
- Không chỉ có như thế!
Nam Cung Thắng lắc đầu.
- Ồ?
- Còn có bóng dáng Đại La Chu Thiên Tinh Đấu Đại Trận!
Nam Cung Thắng khẳng định nói.
- Ồ?
Chuyện này ngoài ý muốn của Chung Sơn, nếu nói là đại trận và Thánh nhân Thái Thượng có liên quan thì còn hiểu được, nhưng Đại La Chu Thiên Tinh Đấu Đại Trận, đây chính là trận pháp của Cổ Thần Thông ở tiểu thế giới à. Phương diện này có quan hệ?
- So với Đại La Chu Thiên Tinh Đấu Đại Trận của Cổ Thần Thông còn phức tạp hơn rất nhiều!
Nam Cung Thắng khẳng định nói.
- Ừ, trận pháp ta không hiểu, ta chỉ hỏi ngươi, có phá trận được không?
Chung Sơn nói thẳng.
- Phá trận khó, thần không có tuyệt đối nắm chắc, bởi vì trên đường phá trận có rất nhiều điểm nút, phán đoán sai lầm điểm nút, sẽ dẫn tới tinh thần lực nghiền ép, chắc chắn hóa thành bột mịn. Cho dù với tu vi chúng ta, cũng không có khả năng chịu đựng!
Nam Cung Thắng nói.
- Nói cách khác, phương hướng đại khái ngươi có thể phá, chỉ là một ít chỗ mấu chốt không đủ thời gian phán đoán.
Mà chỗ mấu chốt kia lại là lựa chọn sinh tử?
Chung Sơn hỏi.
- Đúng vậy!
Nam Cung Thắng nói.
- Nếu như là vậy, vậy vào trận đi, khi lựa chọn sinh tử, để ta phán đoán!
Chung Sơn trầm giọng nói.
- Ách, vâng!
Nam Cung Thắng lập tức đáp.
Nhiều năm xuống dưới, chúng thần đã thành thói quen tuyệt đối tín nhiệm Chung Sơn, Chung Sơn chỉ cần nói có thể thành, chưa từng có thất bại qua, cho dù là sự tình người khác xem ra là không thể nào.
Lựa chọn sinh tử? Sai chính là chết! Tuy rằng kết quả này rất dọa người, nhưng Chung Sơn cho mọi người tin tưởng cũng bù đắp qua hết thảy.
Chung Sơn ra lệnh một tiếng. Mọi người bước vào đại trận trong tinh không.
Ly Hận Thiên, một chỗ tại tinh tú, ánh sáng hàng vạn hàng ngàn, rất nhiều Tiên Hạc bay múa, Thần thú vây quanh. Tiên linh khí lại nồng đậm đến cực hạn.
Bên trong có 1 cung điện khổng lồ, biển dao động ba chữ Đâu Suất Cung.
Bên ngoài Đâu Suất Cung, hai tên đồng tử bảo vệ đến chán muốn chết.
Bên trong Đâu Suất Cung, cũng ngồi hai người.
1 nam 1 bắc, phía nam đúng là Hạo Thiên Thông Minh Cung Ngọc Hoàng đại đế, phía bắc đúng là một thân Thái Cực Bát Quái đạo bào lão nhân.
Ở giữa hai người là một cái vòng tròn hình trì luyện đan, chỉ là lò luyện đan đã bị lấy đi, lộ ra một cái vũng sâu.
Trong Đan trì nhồi đầy nước, còn có vô số điểm nhỏ như đom đóm.
- Lão Quân, còn chưa Thông thần?
Ngọc Đế hỏi.
Thái Thượng Lão Quân lắc lắc đầu nói:
- Còn chưa có!
- Ta vừa mới nhận được tin tức, Đại Lôi Âm Tự A Di Đà Phật đã trở lại, Thánh Thi Sơn đó là thi thể Thông Thiên, năm đó Nữ Oa bỏ mình, 6 Thánh nhân khác đều có một thủ đoạn của mình, gần như lúc, rất nhanh sẽ xuất hiện ra.
Ngọc Đế trầm giọng nói.
Thái Thượng Lão Quân nhìn Ngọc Đế. Hít một hơi thật sâu nói:
- Ta hiểu thân phận của ta, ta là thiện thi năm đó Thái Thượng hóa thân, bản thể đã ngã xuống, ác thi, cầm thi không còn, mà ta lại còn sống sót, thay đổi tâm trí mới tránh được số trời diệt phạt. Bản thể muốn phản sinh, ta là ngọn nguồn, nhưng tất cả còn kém một chút!
- Kém cái gì?
Ngọc Đế hỏi.
- Ta tuy là thiện thi, nhưng bản thể vì bảo tồn ta, diệt hết hết thảy trí nhớ của ta, chỉ có thân thể, những dấu vết khác cũng không lưu lại, đây cũng là lý do ta chỉ có thể ở lại tầng 33 Đâu Suất Cung, mà không có thể vào 36 tầng trời Bát Cảnh Cung! Thậm chí, cho tới tận khi từ lúc ở Đại Tranh mang về tờ Thái Cực Đồ sứt mẻ này, ta mới biết được thân phận của ta!
Thái Thượng Lão Quân cau mày nói.
- Đã biết thân phận mình, vì sao không thể thông thần nghịch chuyển?
Ngọc Đế nhíu mày.
- Không được, còn kém Thái Thanh Lưỡng Nghi Niễn Trần Trận này! Năm đó bản thể bày ra đại trận này tất có nguyên nhân, có lẽ phương pháp bản thể nghịch chuyển phản sanh ở trong cái đại trận, chỉ cần cởi bỏ trận này, có thể cởi bỏ hết thảy!
Thái Thượng Lão Quân nói.
- Trận này phá quá khó khăn!
Ngọc Đế gật gật đầu.
- Đâu chỉ như vậy! Đại trận này căn bản là khó giải trong cục bên trong, bảy bảy bốn mươi chín điểm nút, chỉ cần có 1 cái sai lầm, liền vạn kiếp bất phục, cho dù là Tổ Tiên cũng khó thoát khỏi cái chết!
Thái Thượng Lão Quân nhìn những tinh quang trong ao luyện đan kia.
- Bày trận là bản thể ngươi, ngươi sớm muộn gì cũng có thể phá giải à. Cho dù không được, chúng ta cũng có thể tìm người khác thử xem.
Ngọc Đế cau mày nói.
- Tử cục, cũng bởi vì ta nghiên cứu sâu xa trận pháp một đạo, mới nhìn ra đây là một cái tử cục khó giải, thiên hạ đương thời người có trình độ trận pháp vượt qua ta không có mấy người. Ta đều không phá được, ai còn có thể phá?
Thái Thượng Lão Quân lắc đầu.
- Hả?
Thái Thượng Lão Quân bỗng nhiên phát ra một tiếng nghi hoặc.
Theo ánh mắt Thái Thượng Lão Quân! Ngọc Đế nhìn về cái ao phía trung tâm, trong ao nước kia, các tinh điểm nho nhỏ bỗng nhiên di động.
- Đây là? Có người đang phá trận?
Ngọc Đế lộ ra vẻ cổ quái nói.
- Hình như vậy!
Thái Thượng Lão Quân gật gật đầu, đồng thời không tự chủ được đi đến gần, đi đến cái ao nhỏ đang thay đổi kia, nhìn kỹ điểm ảnh thu nhỏ trên đại trận kia.
Ly Hận Thiên, từ Thiên Đình thông tới lối ra.
Hạo Mỹ Lệ, Tây Độc Hoàng, Na Tra còn có vài tên quan viên Thiên Đình đứng ở trong hư không.
- Chung Sơn dường như vào trận!
Na Tra nhìn vô tận hư không, sắc mặt cực vi khó coi nói.
Trên mặt Hạo Mỹ Lệ che kín sương lạnh, nhìn bốn phía một vòng nói:
- Đi!
- Vâng!
Các quan viên Thiên Đình lập tức đáp.
Không bao lâu, mọi người lại lần nữa trở lại đại điện lúc trước.
Đi ra ngoài đại điện, Hạo Mỹ Lệ không nói lời nào, ánh mắt lạnh như băng nhìn một cái tượng băng ngoài đại điện.
Trên tượng băng tràn ngập hắc khí, trong vòng mười trượng chung quanh, tất cả thảm thực vật đều khô vàng hầu như không còn. Trong tượng băng như ẩn như hiện một thân ảnh, chỉ là thân ảnh kia phát ra ánh sáng xanh, dường như bên trong có kịch độc vậy.
- Bát công chúa, ngươi xem trước có nên giải cho nguyền rủa Dương Tiễn hay không?
Na Tra cười khổ lên tiếng xin xỏ.
- Ta tại sao phải cởi bỏ?
Hạo Mỹ Lệ lạnh lùng nói.
- Dương Tiễn dù thế nào cũng là trọng thần Thiên Đình, vì mấy ngoại nhân mà nguyền rủa trọng thần Thiên Đình thành như vậy. Có thể hay không!
Na Tra khuyên nhủ.
- Hừ, ta mặc kệ, ta sẽ nguyền rủa, ta còn muốn nguyền rủa hắn ngũ tạng lục phủ nổi mụn độc, tay chân thối rữa, đoạn tử tuyệt tôn!
Hạo Mỹ Lệ chưa hết giận kêu lên.
Khi nói chuyện, hắc khí trên tượng băng càng thêm nồng nặc.
- Nha đầu!
Tây Độc Hoàng bỗng nhiên kêu lên.
- Lão già, ngươi không cần xin cho hắn, cũng không lo lắng, ta đã sớm nhìn hắn không thuận mắt, đây là hắn tự tìm, còn có, lão già, mối thù của ngươi chính là do Chung Sơn báo cho ngươi, ngươi có thể sống lại, không cần cảm tạ Ôn Thần, Ngọc Đế, còn có Thái Thượng Lão Quân, ngươi có thể sống lại, hoàn toàn là ta và Chung Sơn cứu!
Hạo Mỹ Lệ quật cường nói.
Tây Độc Hoàng cười khổ nói:
- Ta biết, ta cũng không có ý định cầu tình cho hắn, ta chỉ là muốn nói, có biện pháp nào có thể cứu Chung Sơn không?
- Đúng, cứu Chung Sơn quan trọng hơn, Na Tra, làm sao có thể cứu Chung Sơn đi ra? Ngươi nói!
Hạo Mỹ Lệ kêu lên.
- Ta cũng không biết, có lẽ Thái Thượng Lão Quân biết giải thích như thế nào! Nhưng bây giờ căn bản không đi Đâu Suất Cung được à!
Na Tra khổ sở nói.
- Đúng vậy à, lão gia hỏa này cũng không biết sao lại thế này, nguyền rủa của ta không ngờ không có hiệu quả với hắn. Nếu có thể nguyền rủa lão gia hỏa này, có thể báo tin cho hắn!
Hạo Mỹ Lệ gật gật đầu nói.
Na Tra: “!”
Chúng quan viên: “!”
- Các ngươi nghĩ biện pháp cho ta, đi hỏi cho ta, xem ai có thể cởi bỏ đại trận hoặc là báo tin cho lão gia hỏa Thái Thượng Lão Quân kia!
Hạo Mỹ Lệ nói.
- Vâng, vâng!
Các quan viên lập tức nói.
- Vậy còn ngươi?
Tây Độc Hoàng hỏi.
- Ta, ta tiếp tục nguyền rủa tên hỗn đản này!
Hạo Mỹ Lệ chỉ chỉ Dương Tiễn trong tượng băng nói.
Ly Hận Thiên.
Chung Sơn, Lạc Tinh Trần, Thi tiên sinh và Nam Cung Thắng đứng ở trên một viên tinh tú.
- Thánh Vương, đây là thứ nhất điểm nút, nó có ba phương hướng, ta không thể phán đoán, không biết bên đi bước nào, bởi vì chỉ cần một bước sai, liền vạn kiếp bất phục!
Nam Cung Thắng cau mày nói.
Chung Sơn nhắm mắt, cảm thụ mi tâm Hồng Loan Phấn Liên, màu lam đại hung, màu đỏ đại cát.
- Đi bên này!
Chung Sơn chỉ một cái phương hướng.
- Vâng!
Trong Đâu Suất Cung.
- Qua, bọn họ không ngờ an toàn vượt qua điểm nút thứ nhất?
Thượng Lão Quân hơi kinh ngạc nói.
Lại một lát sau.
- Cái thứ hai, bọn họ vượt qua điểm nút thứ hai?
Thái Thượng Lão Quân hai mắt sáng ngời hữu thần nhìn chằm chằm tinh ảnh đại trận thu nhỏ trong ao.
- Thiên Đình khi nào có người có trình độ trận pháp có thể so sánh với Lão Quân?
Ngọc Đế lộ ra vẻ nghi hoặc.
/1254
|