Trường Sinh Bất Tử

Chương 994: Chỗ Địa Cầu!

/1254


Bàn Cổ

- Thực lực của Bàn Cổ rất mạnh?

Chung Sơn hỏi.

- Mạnh? Bây giờ nhìn lại chưa chắc quá mạnh mẻ, nhưng cái thời kỳ này, cơ hồ là tồn tại mà chúng ta ngưỡng vọng!

Tiếp Dẫn trịnh trọng nói.

- Xin lắng tai nghe!

Chung Sơn nói.

- Ngươi có lẽ cũng biết ta, Chuẩn Đề, Hồng Quân, Nữ Oa, Thái Thượng, Thông Thiên, Nguyên Thủy còn có Phục Hi đã chết sớm kia, chúng ta cũng đi ra từ một cái hàng ngàn tiểu thế giới như ngươi! Hàng rào Hồng Mông Hỗn Độn của hàng ngàn tiểu thế giới kia cực kỳ dầy! Bao nhiêu năm không người nào có thể phá, sau này Bàn Cổ xuất thế, trở thành thiên hạ đệ nhất nhân, là hắn phá khai hàng rào Hồng Mông Hỗn Độn!

Tiếp Dẫn nói.

- Bàn Cổ khai thiên tích địa, là mở hàng ngàn tiểu thế giới?

Chung Sơn hơi cau mày nói.

- "Đúng vậy a, tựa như ngươi khai thiên tích địa, chẳng qua là, Bàn Cổ có một chút bất đồng cùng ngươi!

Tiếp Dẫn suy nghĩ một chút, thở dài nói.

- Nha.

- Bàn Cổ không có mở vận triều, hắn là lấy lực lượng một người khai thiên ích địa, mà ngươi là mượn thế của thiên hạ, mà hắn chẳng qua là dựa vào bản thân để mở!

Tiếp Dẫn thở dài nói.

Vẻ mặt Chung Sơn chớp động.

- Người của hàng ngàn tiểu thế giới có thể mạnh như vậy? Người phàm có thể đạt tới lực lượng từ Cổ Tiên trở lên?

Chung Sơn kinh ngạc nói.

- Doanh không phải là vậy sao?

Tiếp Dẫn cười nói.

Chung Sơn một trận trầm mặc. Đúng, Bàn Cổ quá mạnh mẻ, không mượn thế của thiên hạ, dùng sức một mình khai thiên tích địa!

- Năm đó, người xem lễ không nhiều lắm, nhưng cũng là tồn tại nhất đẳng ở hàng ngàn tiểu thế giới kia, bảy Thánh chúng ta, Phục Hi, Khổng Tuyên, . . ., cũng xem lễ khai thiên của Bàn Cổ!

Tiếp Dẫn nhớ lại, nói.

- Sau đó thì sao?

- Đáng tiếc, lấy bản thân khai thiên tích địa mang tới thương tổn quá lớn, cuối cùng sau khi Bàn Cổ khai thiên tích địa, đã biến mất! Đáng tiếc, đáng tiếc a, nếu không lấy cường thế của Bàn Cổ, ở đại thế giới nhất định cũng nhấc lên sóng to khổng lồ!

Tiếp Dẫn thở dài nói.

- Vậy sau khi Bàn Cổ khai thiên tích địa, hàng ngàn tiểu thế giới ban đầu ở địa phương nào?

Chung Sơn hỏi.

- Tứ Đại Bộ Châu này, chính là một phần trong đó!

Tiếp Dẫn nói.

- Nga?

Chung Sơn hơi hơi ngạc nhiên.

Tứ Đại Bộ Châu chỉ là một bộ phận? Phải biết rằng, ngày mình mở hàng ngàn tiểu thế giới, chỉ chiếm một phần năm của Phong Trủng Cương Vực, mà Tứ Đại Bộ Châu không nhỏ hơn Phong Trủng Cương Vực, vậy hàng ngàn tiểu thế giới mà Bàn Cổ mở có bao nhiêu?

- Một phần, tại sao chỉ là một bộ phận?

Chung Sơn cổ quái nói.

- Còn có một bộ phận, hiện tại chính là ta cũng không biết ở đâu?

Tiếp Dẫn nói.

- Là như thế nào?

- Cái này phải bắt đầu nói đến từ khi chúng ta nghịch thiên số, ngươi có biết vì sao chúng ta phải nghịch thiên số?

Tiếp Dẫn lộ ra một nụ cười khổ, nói.

- Vì sao?

Chung Sơn kỳ quái nói.

- Ngươi biết, đại thế giới này tạo thành thật ra thì chính là ba ngàn thiên đạo, ba ngàn thiên đạo hợp thành trăm vật thế gian!

- Ừm!

- Nhưng, ba ngàn thiên đạo cũng không có trí khôn, chỉ là một loại hiện tượng, nếu không làm sao Tổ Tiên có thể điều động thiên đạo? Làm sao có thể điều động trụ cột của thế gian này?

Chung Sơn gật đầu, để cho Tiếp Dẫn nói tiếp.

-- Mà số trời, cũng là kết quả của thiên đạo, hơn nữa còn là loại tồn tại có trí khôn!

- Là như thế nào?

- Thiên địa bất nhân, dĩ vạn vật vi sô cẩu, thiên địa bất nhân trong đó chính là chỉ số trời, số trời có trí khôn đồng thời thật giống như một cái bộ máy khổng lồ phát triển trật tự thế gian, nó nắm giữ xu thế phát triển của thiên địa!

Tiếp Dẫn nói.

- Vận mệnh?

Chung Sơn suy đoán nói.

- Không sai, có thể nói là vận mệnh nắm hết thảy thế gian trong tay. Đây chính là số trời, số trời đã định, ai cũng không được làm trái, nói một cách khác, xu thế khái quát của tương lai đã bị cố định tốt lắm, ai cũng không thể làm trái, ai dám không theo, liền bị thiên diệt!

Tiếp Dẫn nói.

Trong lòng Chung Sơn cuồng loạn một trận.

- Ngươi biết Thánh nhân xảy ra chuyện gì chứ?

Tiếp Dẫn hỏi.

- Ách?

- Thánh nhân là một loại nghiệp vị thiên địa, hoặc gọi là Tập khí vị, là một loại nghiệp vị thiên địa cao quý nhất, mà thánh vị cũng là thiên đạo cùng số trời cùng chung đề cử ra, thiên đạo không có trí khôn, chỉ là một loại hiện tượng, mà số trời có trí khôn, mặc dù Thánh nhân ở trong mắt thế nhân là tồn tại mạnh nhất, nhưng chỉ có Thánh nhân biết được, phía trên còn có số trời tồn tại.

Tiếp Dẫn khe khẽ thở dài nói.

- Số trời có chế ước đối với Thánh nhân?

Chung Sơn cau mày hỏi.

- Chế ước? Đâu chỉ chế ước!

Tiếp Dẫn cười khổ nói.

[CHARGE=3]- Nói như thế nào?

Chung Sơn nghi ngờ nói.

- Thật ra thì không phải là Thánh nhân cũng có chỗ tốt, tựa như ngươi, không phải là Thánh nhân, ngươi còn có điều không biết, không biết phía trước! Có người nói không biết rất đáng sợ, nhưng là đối với Thánh nhân mà nói, không biết mới là thứ họ muốn nhất. Mà Thánh nhân không có gì không biết, bởi vì phía trước đã bị số trời sắp xếp xong xuôi, số trời bảo ngươi phải làm gì, ngươi chỉ có thể làm cái đó, bởi vì số trời đã định, nói thí dụ như số trời để cho người khác chết, mà Thánh nhân không muốn làm cho hắn chết, lúc này, vẫn là số trời lớn nhất, biết rõ hắn phải chết, nhưng lại không thể ra sức, chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn chết! Đây chính là số trời! Thánh nhân hưởng thụ sự tôn kính của thiên hạ, nhưng có ai biết, Thánh nhân chỉ có thể thuận theo số trời? Số trời đã định, Thánh nhân bề ngoài giống như đoán trước tương lai, có thể đoán trước tương lai không cải biến được, phần cảm giác này có lẽ khi vừa bắt đầu không coi vào đâu, nhưng là vài chục vạn năm qua đi thì sao? Đường đường là Thánh nhân lại thật giống như tượng gỗ, hoàn thành chỉ lệnh đã an bài tốt. Vô tình vô nghĩa, đây là miêu tả về Thánh nhân.

Tiếp Dẫn thở dài nói.

- Thánh nhân vô tình, đó là Thánh nhân thân bất do kỷ!

Chung Sơn thở dài nói.

- Đúng vậy a, tốt cho một cái thân bất do kỷ, nhưng sự thật chính là như thế, trước mặt số trời, Thánh nhân cũng không thể thay đổi chút nào, trở nên giống như đầy tớ, Thánh nhân như vậy ai còn muốn làm? Dĩ nhiên, mỗi người có chí hướng riêng, tỷ như Di Thiên Thánh nhân làm thật dễ chịu. Nhưng bảy Thánh chúng ta chịu không được, cho nên mới muốn nghịch thiên số!

Tiếp Dẫn trịnh trọng nói.

- Số trời? Có phải đã định sẵn tương lai của tất cả mọi người hay không?

Chung Sơn cau mày nói.

- Còn không có khoa trương như vậy, nếu thật sự là như thế, còn cần Thánh nhân làm gì? Số trời chỉ để ý tới phát triển đại thế, nói thí dụ như hai nước giao chiến, Giáp quốc cường thịnh, Ất quốc suy yếu, nhưng số trời thì là Ất quốc sẽ thắng, số trời không thể nào quyết định việc to việc nhỏ đến mỗi người, nhưng số trời đã định lại không thể nghịch đổi, anh hùng của Giáp quốc vẫn lạc, mà Ất quốc sẽ ra đời anh hùng cường đại, ngăn cơn sóng dữ!

Tiếp Dẫn suy nghĩ một chút nói.

- Nói cách khác, số trời chỉ cần kết quả, không cần quá trình?

Chung Sơn trịnh trọng nói.

- Không sai, nó chỉ cần kết quả, quá trình có Thánh nhân đi xử lý còn có thể xảy ra vấn đề sao? Hơn nữa, chỉ cần chủ mạch xác định kết quả, số trời cũng không để ý việc vụn vặt, mà bản thân mình đột nhiên cũng không có bị số trời để mắt tới, bởi vì ngươi bây giờ còn xa xa không đủ tư cách!

Tiếp Dẫn lắc lắc đầu nói.

- "Đúng vậy a, ta bây giờ ở trước mặt số trời chẳng qua là con kiến hôi, số trời làm sao sẽ chú ý tới ta?

Chung Sơn cười khổ nói.

- Còn có, Nữ Oa nghịch cải mệnh trời, thành công cứu vãn Hồ Tộc, đó là bởi vì nghịch đổi cũng không phải là phương hướng phát triển chủ mạch của số trời, vì vậy nghịch đổi thành công! Nhưng chủ mạch lại không thăm dò được, đầu lĩnh của Hồng Quân năm đó, đã di chuyển chủ mạch này, làm cho chư thánh vẫn lạc!

Tiếp Dẫn suy nghĩ một chút nói.

Chung Sơn trầm mặc một hồi, suy nghĩ một chút nói:

- Vậy Bàn Cổ khai thiên ích địa hàng ngàn tiểu thế giới như lời ngươi vừa mới nói, còn có một bộ phận đã xảy ra chuyện gì?

- Còn có một bộ phận, chính là chỗ ở của Hồng Quân, Tử Tiêu Cung!

Tiếp Dẫn suy nghĩ một chút nói.

- Tử Tiêu Cung?

- Không sai, phạm vi Tử Tiêu Cung vô cùng lớn, ở cuối cùng lúc bầy thánh nghịch thiên số thất bại, Hồng Quân Đạo tổ lấy đại pháp lực, phong ấn bốn phía Tử Tiêu Cung, ngưng súc lại, đi vào sâu bên trong tinh không!

Tiếp Dẫn nói.

- Ngưng súc là có ý gì?

Chung Sơn trịnh trọng nói.

- Hồng Quân Đạo tổ chấp chưởng thần thông thời gian, dĩ nhiên, khẳng định còn có thủ đoạn khác mà ta không biết. Lúc ấy hắn tiện tay nắm tới, ngưng hình phụ cận Tử Tiêu Cung thành một vật hình dáng tiểu tinh hệ! Trung tâm là một mặt trời nhỏ, bốn phía chủ yếu có chín đại hành tinh vòng quanh lấy mặt trời ở trung tâm. Đây chính là cảnh tượng sau khi tất cả vật thể phụ cận Tử Tiêu Cung bị ngưng súc lại!

Tiếp Dẫn suy nghĩ một chút nói.

- Mặt trời? Chín đại hành tinh?

Chung Sơn hơi cổ quái.

Này, làm sao quen thuộc như vậy?

- Đúng, mà hành tinh thứ ba tính từ mặt trời, bản thể của nó chính là Tử Tiêu Cung, cũng là tinh cầu duy nhất được Hồng Quân lưu lại sinh mạng lúc ấy!

Tiếp Dẫn nói.

- Hành tinh thứ ba? Tinh cầu có sinh mạng?

Chung Sơn cảm thấy cách đáp án kia thật giống như càng ngày càng gần.

Bởi vì chỗ mà Tiếp Dẫn nhắc tới, giống như Địa Cầu vậy, bản thể của Địa Cầu chính là Tử Tiêu Cung?

- Tử Tiêu Cung như thế nào lại hóa thành một tinh thần?

Chung Sơn cổ quái nói.

- Loại thủ đoạn này cũng không khó, chờ ngươi đến được độ cao này cũng biết! Lúc ấy sau khi hóa thành một cái tinh cầu, Hồng Quân còn nghĩ ngưng súc ra hình thái của một vài núi cao ở đại thế giới hiện trên cái tinh cầu này, phía trên có Thái Sơn, Hoa Sơn, Hoàng Hà, . . ., vô số hình dạng địa lý! Chẳng qua là người ở tinh cầu kia, đều là người phàm, không có một người nào là tu giả!

Tiếp Dẫn lắc lắc đầu nói.

- Đều là người phàm? Nếu tinh cầu kia là do Tử Tiêu Cung biến thành, nhất định là đầy đủ nguyên khí thiên địa, cho dù là người phàm, sớm muộn gì cũng có thể tu hành a?

Chung Sơn hiếu kỳ nói.

- Tinh cầu Tử Tiêu Cung kia, nguyên khí thiên địa đầy đủ, hơn nữa còn là cực độ đầy đủ, nguyên khí dầy đặc tới mức người phàm căn bản không hấp thu được!

Tiếp Dẫn lắc lắc đầu nói.

- Nga?

- Quá dầy đặc, dầy đặc đến mức biến đổi vững chắc, người phàm làm sao có thể hút? Trừ phi kiên trì mấy thập niên không ngừng cố gắng, mới có thể hấp thu một tia! Nhưng tuyệt đối không đạt được nhiều, không thể đột phá thọ nguyên, chỉ có thể bỏ mình! Dĩ nhiên, người không hút được, thực vật cũng hấp thu không được.

Tiếp Dẫn thở dài nói.

- Chuyện đó là từ khi nào?

Chung Sơn hỏi.

- Thật lâu trước,, vài chục vạn năm a, thật giống như lúc ấy khi bầy thánh vẫn lạc, Chư Tử bách gia cũng rời khỏi, thời kỳ kia ở Tứ Đại Bộ Châu xưng là Xuân Thu.

Tiếp Dẫn suy nghĩ một chút nói.

- Thời kỳ Xuân Thu?

Trong lòng Chung Sơn trăm mối cảm xúc ngổn ngang.

Nói như vậy, Địa Cầu chính là Tử Tiêu Cung ngưng súc ra, lịch sử trước Xuân Thu, cũng là lịch sử của đại thế giới? Mà lịch sử sau Xuân Thu, chính là Địa Cầu diễn biến lần nữa đúng không?

Không đúng, lúc ấy Địa Cầu thật giống như còn có một Đại Tần!

- Nga, đúng rồi, thế giới bị Hồng Quân phong ấn kia. Thời Không Cách bên trong rất kỳ lạ, tốc độ chảy của thời gian rất chậm, rất chậm. Ngoại giới qua vài chục vạn năm, bên trong có lẽ chỉ qua mấy ngàn năm!

Tiếp Dẫn suy nghĩ một chút nói.

- Cái thế giới kia bây giờ đang ở đâu?

Chung Sơn hiếu kỳ nói.

- Không ai biết, chỉ biết là bị Hồng Quân đưa vào tinh không, cũng tìm không được nữa, nghe nói bên trong còn phong ấn hàng loạt lực lượng của Hồng Quân, chính là Thánh nhân đã đang không ngừng tìm, nhưng ai cũng tìm không được!

Tiếp Dẫn lắc đầu.

Chung Sơn lại từ chối cho ý kiến, bởi vì Chung Sơn biết, Doanh khẳng định tìm được, Đại Tần ở thời kỳ chiến quốc, khẳng định chính là Doanh lấy Mộng Nhập Thiên Cơ đại pháp để tiến vào.

Chẳng qua Địa Cầu chính là Tử Tiêu Cung, Tử Tiêu Cung chính là Địa Cầu, để cho Chung Sơn một trận ngoài ý muốn.

/1254

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status