Truyện Rể Quý Trời Cho - Full

CHƯƠNG 1302

/1841


Mặc dù đã sớm đoán được kết quả này, nhưng chứng thực xong, trong lòng Lâm Thanh Diện vẫn chấn động.

Tàn hồn của Tiểu Nguyệt vừa quay về Thương Nguyên Giới, dựa theo suy đoán của Lâm Thanh Diện, Thương Nguyên Giới nắm giữ một bí thuật có thể ngưng tụ tàn hồn lần nữa, một khi Tiểu Nguyệt khôi phục thân xác, thì không cần phải nói nhiều, chắc chắn sẽ thông báo cho Thương Nguyên Giới biết mọi chuyện về rừng rậm Sương Mù.

Lâm Thanh Diện bắt đầu trầm mặc, anh và thế giới này thật sự không còn nhiều thời gian nữa.

“Lâm Thanh Diện, tôi đã nói hết những chuyện tôi biết cho cậu rồi, giờ cậu có thể thả tôi ra được chưa?” Nguyễn Hùng hỏi.

Lâm Thanh Diện cúi người nhìn đối phương.

“Tôi hỏi ông, nếu ông làm khôi lỗi của tôi, thì ông sẽ làm thế nào, khi một ngày nào đó tôi khai chiến với Thương Nguyên Giới?” Lâm Thanh Diện hỏi.

Nguyễn Hùng khẽ cười nói: “Không cần cậu lên tiếng, tôi cũng tự khắc chống lại Thương Nguyên Giới!”

Lâm Thanh Diện nhìn đối phương bằng ánh mắt sắc như dao, rồi bật cười ha hả.

“Chẳng lẽ... tôi nói sai?”

“Tất nhiên là sai rồi!”

Lâm Thanh Diện lạnh lùng nói: “Thương Nguyên Giới là quê hương của ông, thế mà ông dám nói mình sẽ chiến đấu với người thân bạn bè cùng quê với mình! Thân làm hộ vệ của Tần Trường Sinh, nhưng ông lại không muốn ở cạnh ông ta để bảo vệ, mà âm thầm trốn tránh, giờ lại muốn phản bội quê hương mình, ai biết được liệu sau này ông có phản bội tôi không?”

“Lâm Thanh Diện, cậu...”

Nguyễn Hùng nhíu mày, tức giận nói: “Hừ, ngay từ đầu cậu đã không có ý định thu nhận tôi làm khôi lỗi, bằng không, cậu hỏi tôi câu này, dù tôi trả lời sai, cũng sẽ thành đúng!”

“Chính xác!”

Lâm Thanh Diện lớn tiếng đáp, rồi xoay người nhìn mấy sư huynh đệ sau lưng mình.

“Nếu tôi thu nhận ông, thì tôi phải đối mặt giải thích thế nào với các huynh đệ này? Huống hồ, chỉ là một khôi lỗi, tôi có hai người là đủ rồi!”

“Cậu đang nói một nam một nữ hai ngày trước? Nhưng thực lực bọn họ không bằng tôi.” Nguyễn Hùng mang theo tia hy vọng cuối cùng hỏi.

“Chẳng qua chỉ là đan dược thôi, giết ông rồi tôi sẽ có ngay.”

Lâm Thanh Diện mỉm cười nói, sát ý hiện rõ trong đáy mắt.

“Cậu... cậu thật đê tiện!”

Nguyễn Hùng kinh ngạc đến biến sắc, nhanh chóng vươn tay sờ soạng khắp người.

Nhưng tốc độ Lâm Thanh Diện nhanh hơn, nháy mắt đã cướp được đồ trong ngực ông ta.

Đó là một hộp hình chữ nhật màu đen, anh mở hộp ra, bên trong có sáu viên đan dược màu đen được xếp ngay ngắn.

“Cậu mau trả cho tôi!”

“Ông có thấy ai ăn rồi lại nhả ra không?” Lâm Thanh Diện cất kỹ chiếc hộp, đúng lúc đan dược màu đen ở bên trong có thể đưa cho Tú Nương Vân Sơn sử dụng.

“Được lắm Lâm Thanh Diện, tôi cầu xin cậu như vậy mà cậu vẫn cố ý đùa bỡn tôi!”

“Đùa bỡn ông thì sao, tôi đã được toàn bộ truyền thừa của Ma Thần Tu La, chỉ cần là người của Thương Nguyên Giới, thì phải giết!”

Lâm Thanh Diên cực kỳ khí thế đáp, ánh mắt sáng rực.

“Cậu...”

Nguyễn Hùng cắn môi, kiếm Trảm Tiên màu vàng đang dần hiện lên trong mắt ông ta.

“Cậu đúng là khinh người quá đáng!”

Nguyễn Hùng lớn tiếng hét, rồi vành mắt ông ta đỏ lên, một luồng hơi thở bùng nổ bắt đầu bành trướng trong người ông ta.

Lâm Thanh Diện nhìn thấy tất cả, thần niệm xoay chuyển, miệng kinh ngạc thốt lên: “Không ổn rồi, ông ta sắp tự phát nổ.”

“Cậu không cho tôi sống tốt, thì tôi cũng sẽ không tha cho các người, nếu muốn chết, thì mọi người cùng chết!”

Nguyễn Hùng nói xong thì xương cốt trên người phát ra tiếng răng rắc, cả người như quả bóng, to gấp đôi so với trước, hơn nữa vẫn đang tiếp tục to ra.

Dù lúc này dược tính đan dược đã hết, nhưng Nguyễn Hùng vẫn thuộc cảnh giới Hóa Cảnh đỉnh phong.

Nếu cường giả Hóa Cảnh đỉnh phong tự phát nổ, thì hơi thở đó đủ phá hủy toàn bộ đại sảnh, đến lúc đó, dù Lâm Thanh Diện đã đạt tới Thần Cảnh, cũng không thể nào cứu được tất cả mọi người ngay.

“Mọi người mau ra ngoài hành lang, nhanh lên!”

Lâm Thanh Diện hét lên, đồng thời, thần niệm của anh phát ra, đánh thẳng Khống Hồn Ấn lên người đối phương.

Trong nháy mắt, hơi thở của Nguyễn Hùng đã bình tĩnh lại một chút, nhưng dù là thế, Nguyễn Hùng cũng chẳng còn đường lui khi bước chân trên con đường tự phát nổ này.

Khống Hồn Ấn chỉ tạm thời khống chế hơi thở của Nguyễn Hùng, nhưng dù là vậy, vẫn không thể nào ngăn cản đối phương tự phát nổ, bởi vì toàn bộ quá trình tự phát nổ này không thể ngăn cản được.

“Các người mau đi đi!”

Lâm Thanh Diện lại hét lên.

“Lâm Thanh Diện, vậy còn cậu!”

Mấy người Bạch Chỉ và Giang Tiểu Nhu cùng lo lắng hỏi.

“Mọi người đừng lo cho tôi, sau khi mọi người rời đi, tôi sẽ tự nghĩ cách ra khỏi đây, mau lên!”

Lâm Thanh Diện lạnh lùng quát. truyện kiếm hiệp hay

Giờ anh ước gì có thể một kiếm chém chết Nguyễn Hùng, nhưng Lâm Thanh Diện biết, chỉ cần anh chém một kiếm, sẽ xuyên thủng cơ thể đối phương, như vậy đối phương sẽ tự phát nổ ngay.

“Tôi không đi! Lâm Thanh Diện, nếu đi thì anh đi trước đi, anh quan trọng hơn chúng tôi nhiều.”

Giang Tiểu Nhu nói.

Lâm Thanh Diện nhíu chặt mày, con nhóc này, giờ đang là thời khắc mấu chốt mà cô còn làm loạn gì nữa.

Không ngờ Giang Tiểu Nhu vừa dứt lời, mấy người Trảm Tiên Minh cũng dứt khoát không chịu rời đi.

“Lâm Thanh Diện, cậu đi đi, thế giới này cần cậu hơn!”

“Đúng đó, Lâm Thanh Diện, cậu đã làm đủ rồi, nếu cậu chết, thì dựa vào chúng tôi làm sao chống lại Thương Nguyên Giới?”

...

“Mọi người muốn tôi trở thành tội nhân à? Một khi Lâm Thanh Diện tôi đã muốn cứu người, thì chắc chắn sẽ cứu được. Mọi người mau rời khỏi đây hết cho tôi!”

Lâm Thanh Diện lớn tiếng nói, giờ hơi thở của Nguyễn Hùng đã làm cả đại sảnh chao đảo, trên đỉnh đầu, mấy viên đá vụn liên tục rơi xuống.

Tình thế cấp bách, Lâm Thanh Diện vốn đang tức giận không có chỗ phát tiết, nên nhanh chóng bộc phát một sức mạnh đáng sợ.

Long Ngâm Thức!

Một con Cự Long há to miệng, lao thẳng về phía hành lang.

Mọi người đều ngạc nhiên đến mức chết lặng tại chỗ, dù họ là người tu hành, nhưng chưa từng chứng kiến cảnh tượng này.

Rồi thần niệm của Lâm Thanh Diện lóe lên, cường giả Thần Cảnh nắm giữ năng lực dời núi bình nguyên.

Hành lang phía trước bị Cự Long đâm thẳng thành một lỗ to, rồi một luồng hơi thở mạnh mẽ quét về phía mấy người Trảm Tiên Minh.

“Lâm Thanh Diện...”

Bọn họ chưa kịp phản ứng lại, đã bị luồng hơi thở này đẩy ra ngoài hành lang đã bị đâm vỡ.

Đúng lúc này, một tảng đá lớn rơi xuống, chặn kín hành lang này.

“Tên Lâm Thanh Diện chết tiệt, thối tha, tại sao anh ấy lại làm thế?”

Mắt Giang Tiểu Nhu ngấn nước, định đánh vỡ tảng đá trước mặt.

“Giang sư muội, chúng ta vẫn nên nghe lời Lâm Thanh Diện, đứng bên ngoài huyệt đợi cậu ấy đi.”

Bạch Chỉ nói: “Em đã chứng kiến thực lực của Lâm Thanh Diện rồi, nên cậu ấy sẽ ổn thôi, hơn nữa, vết thương trên người Vương sư huynh đã không thể chịu nổi sự giày vò như thế.”

Giang Tiểu Nhu liếc nhìn vẻ mặt trắng bệch của Vương Kiếm, đành phải gật đầu, rồi mọi người cùng đi ra ngoài mộ Tần Vương, đợi Lâm Thanh Diện bước ra.

Giờ trong đại sảnh, Nguyễn Hùng tự phát nổ đã ở thế không thể ngăn cản được, Lâm Thanh Diện thấy hành lang bị chặn, thì vội vàng phát động Long Ngâm Thức, định đâm vỡ một lỗ hổng nữa, để mình đi ra ngoài.

Nhưng lúc Kim Long xuất hiện lần nữa, thì trong tay Nguyễn Hùng bỗng biến ra một dao găm màu đen.

“Chẳng lẽ ông ta định đâm mình!”

Lâm Thanh Diện kinh ngạc nhìn cảnh tượng trước mặt, ngọn lửa của Cự Long đã nung chảy tảng đá chặn trước cửa động.

Ánh mắt Nguyễn Hùng hung ác, cười cực kỳ đáng sợ.

“Lâm Thanh Diện, cậu có thể chết cùng tôi cũng xem như tôi được hời rồi.”

Nói xong, dao găm trong tay ông ta vô tình đâm vào cơ thể cực kỳ bành trướng của mình.

Bùm!

Một tiếng nổ vang dội làm mấy người Giang Tiểu Nhu đứng bên ngoài mộ Tần Vương cũng chấn động, rồi mặt trước mộ Tần Vương lún thẳng xuống đất.

Bia đá viết ba chữ mộ Tần Vương cũng lún xuống, rồi bị cát đá nuốt chửng.

/1841

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status