Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân

Chương 264: Đắt quá đi mất

/731


Kỹ Pháp Các và Công Pháp Các cùng nằm trong một cái lồng năng lượng, nhưng lại là hai tòa nhà khác nhau.

Nơi Du Tiểu Mặc muốn đi tới chính là Kỹ Pháp Các, bước vào trong lồng năng lượng, Du Tiểu Mặc liền rẽ sang một lối vào bên trái mang đầy màu sắc cổ xưa, bên trên lối đi có một tấm biển màu xanh viết ba chữ lớn “Kỹ Pháp Các”.

Lăng Tiêu không có hứng thú với Công Pháp Các, y cũng không cần tu luyện mấy bản công pháp đó, bởi vì khi y mới sinh ra đời, trong đầu y đã có một bản công pháp truyền thừa chỉ thuộc về riêng y, mà bản công pháp này tốt hơn mấy thứ công pháp khác không biết bao nhiêu lần.

Toàn bộ Kỹ Pháp Các đều dùng một loại vật liệu bằng gỗ dựng thành, là một tòa lầu các tràn ngập hơi thở cổ xưa.

Du Tiểu Mặc đi vào liền ngửi thấy mùi gỗ nhàn nhạt, không những không cảm thấy gay mũi, mà còn có một cảm giác thoải mái thích thú.

Bước vào lầu các rộng lớn, trên mặt Du Tiểu Mặc không nén nổi sự sợ hãi thán phục, hắn chưa bao giờ được thấy một tòa lầu các xinh đẹp như vậy, mà loại vật liệu gỗ để xây dựng nên tòa lầu các này lại có một màu xanh lam, bước chân vào đây cứ như thể đang được đặt mình trong đại dương mênh mông vậy.

“Đây là một loại vật liệu gỗ tên là hải lam miên, là một loại cây rất quý giá, những cây hải lam miên có tuổi thọ hơn vạn năm, bên ngoài sẽ tỏa ra một hào quang màu xanh lam nhàn nhạt, loại hào quang này có thể hấp thu bất cứ loại năng lượng nào, cũng như bọt biển, tuổi thọ càng cao, khả năng thừa nhận càng cao.” Lăng Tiêu đứng sau lưng Du Tiểu Mặc, vừa giải thích cho hắn.

Du Tiểu Mặc không nhịn được, duỗi một ngón tay ra, khẽ chạm vào vầng sáng của hải lam miên, cảm xúc này xác thực như chạm vào bọt biển, rất mềm, có độ đàn hồi, hưng phấn nói: “Anh nghĩ hải lam miên ở đây có tuổi thọ bao nhiêu năm rồi?”

Lăng Tiêu lười biếng nói: “Nếu không có gì sơ xót, thì khoảng một vạn năm ngàn năm.”

Du Tiểu Mặc hít sâu một hơi, bước nhanh vào bên trong.

Trong Kỹ Pháp Các, ngoại trừ trần nhà, sàn nhà và vách tường thì những vật dụng khác đều được làm từ hải lam miên, tất cả các giá sách đựng kỹ pháp đều được làm bằng loại vật liệu này, từng cuốn kỹ pháp rực rỡ muôn màu trưng bày bên trong, đều được năng lượng của hải lam miên bao phủ.

Muốn lấy kỹ pháp ra, phải dùng thẻ của mình trả điểm số trước, số điểm để lấy mỗi bản kỹ pháp đều có ghi ngay bên cạnh, sau khi làm xong thủ tục này mới có thể cầm được kỹ pháp.

Bước vào cửa, thứ họ thấy đầu tiên là những cuốn kỹ pháp có cấp bậc hơi thấp.

Nhưng càng đi vào trong, đẳng cấp của kỹ pháp càng cao, đương nhiên, điểm số cũng càng tăng.

Du Tiểu Mặc nhìn thấy một cuốn kỹ pháp cấp thấp thượng phẩm, mặc dù đây là một loại kỹ pháp cấp bậc thấp, nhưng cái giá trên đó thì không hề thấp chút nào, cần những một trăm năm mươi điểm mới đổi được.

Chỉ là những kỹ pháp này đều dành cho tu luyện giả, hắn vẫn chưa tìm được kỹ pháp dành cho đan sư.

Đi dạo qua nhiều giá sách cũng không thấy, Du Tiểu Mặc không khỏi lén lút lẩm bẩm.

Chẳng lẽ kỹ pháp của đan sư và kỹ pháp của tu luyện giả lại không ở cùng một nơi.

Nghe được tiếng lẩm bẩm của Du Tiểu Mặc, Lăng Tiêu vỗ vỗ vai hắn, thấy hắn quay đầu lại mới chỉ vào một cái cầu thang nho nhỏ cách đó không xa.

Kỹ Pháp Các có hai tầng, tầng hai nhỏ hơn tầng một rất nhiều, chỉ bằng một phần ba mà thôi, ngẩng đầu nhìn về phía trước, ở một vị trí cao hơn bốn mét chính là tầng hai, chỉ có điều đã bị một lớp màng năng lượng màu xanh thật mỏng che mất, cho nên người vào đây là lần đầu tiên chắc chắn sẽ tưởng nơi đó chỉ có vách tường, cũng không chú ý phía trên còn có một tầng nữa.

Du Tiểu Mặc lập tức kéo Lăng Tiêu chạy lên tầng hai.

Bước chân dẫm vào cầu thang gỗ vang lên từng tiếng “Rầm rầm rầm”, vang vọng khắp tòa lầu các, những người đang muốn tìm kỹ pháp cũng vô thức nhìn về phía đó, nhưng đa số cũng chỉ thờ ơ liếc nhìn một cái rồi quay đi.

Trên lối vào tầng hai, quả nhiên Du Tiểu Mặc đã thấy được bốn chữ Kỹ Pháp Linh Hồn.

Có điều kỹ pháp linh hồn khá thưa thớt, cho dù học viện Đạo Tâm có giàu mạnh đến mức nào, nhưng số lượng sưu tầm cũng không thể hơn nổi hai trăm bản, trong đó đa số toàn là kỹ pháp cấp thấp và cấp trung, kỹ pháp cấp cao vô cùng ít, mà đỉnh cấp thì tới bóng dáng cũng không có.

Du Tiểu Mặc đi vào bên trong, vị trí trưng bày kỹ pháp ở tầng hai cũng giống như tầng một, giá sách đặt từ ngoài vào trong, mà đẳng cấp của kỹ pháp cũng tăng dần theo thứ tự giá sách.

Quả nhiên, Du Tiểu Mặc nhìn thấy ở giá sách cuối cùng mười cuốn kỹ pháp hoàn toàn khác biệt.

Lồng năng lượng bao quanh những cuốn kỹ pháp này có một sự khác biệt rõ ràng với những bản kỹ pháp khác, sự khác biệt lớn nhất là màu sắc của cái lồng năng lượng này đậm hơn rất nhiều.

Du Tiểu Mặc mừng rỡ cực kỳ, lúc hắn đang muốn chạy qua, thì một tiếng “Ầm” vang lên, cả người đâm vào một màng năng lượng trong suốt, cũng may mà màng năng lượng này có tính co dãn, chứ không chắc mũi hắn lệch qua một bên rồi.

“Cái gì thế?” Du Tiểu Mặc ôm mũi, rên rỉ mà hỏi.

“Tới hải lam miên hai vạn năm cũng có thể lấy được, học viện Đạo Tâm quả nhiên là danh bất hư truyền.” Lăng Tiêu đi tới cảm thán một tiếng, sau đó mới giải thích: “Hải lam miên hai vạn năm có nhiều công năng hơn loại một vạn năm tuổi, đại khái chính là hiệu quả tạo kết giới.”

Du Tiểu Mặc chọc chọc kết giới kia, đau lòng hỏi: “Vậy phải làm sao mới vào được?”

Lăng Tiêu ý bảo hắn nhìn sang mặt tường gỗ bên cạnh giá sách, ở nơi đó có một cái lỗ khảm, cũng cùng loại với lỗ khảm mà họ đã nhìn thấy lúc đi vào, chỉ có điều cái lỗ này không phải để lệnh bài lam ngọc, mà hình dạng của nó càng giống tấm thẻ trong tay họ hơn, hẳn là phải để thẻ vào đó mới khiến cho hiệu quả của kết giới hải lam miên biến mất.

Du Tiểu Mặc lập tức lấy thẻ đen ra, sau đó bỏ vào.

Vốn cứ tưởng kết giới sẽ biến mất ngay luôn cơ, nhưng đợi mãi đợi mãi, thậm chí còn chẳng có chút phản ứng nào, chẳng lẽ hắn đã đoán sai?

Lăng Tiêu nói: “Dùng thử thẻ của ta xem?”

Du Tiểu Mặc im lặng một chút, sau đó lấy tấm thẻ tím ra để vào, tấm thẻ vừa được đặt vào, kết giới đã trở nên mỏng dần theo tốc độ mắt thường cũng có thể thấy, cuối cùng biến mất hẳn.

“…”

Nếu không phải có Lăng Tiêu đi cùng, thì chuyến đi này của hắn thành tay không hả?

Được rồi, hắn thừa nhận mình không đi nghe ngóng kỹ đã chạy tới đây, về sau hắn sẽ từ chối tái phạm loại sai lầm cấp thấp này.

Lấy lại thẻ của mình, Du Tiểu Mặc đi đến phía trước một quyển trục, liếc nhìn bảng giá một cái, lại im lặng chớp mắt một cái, sau đó hắn yên lặng đi tới trước quyển trục thứ hai, thời gian im lặng chớp mắt còn dài hơn, rồi lại tiếp tục yên lặng đi tới quyển trục thứ ba, đến lúc Du Tiểu Mặc nhìn thấy điểm số phía trên, rốt cục cũng bùng nổ.

“A a a! Đắt quá đi!”

Lăng Tiêu liếc một cái, không thể nín cười được, y hiểu rất rõ tâm trạng của Du Tiểu Mặc, đúng là quá đắt.

Quyển trục đầu kiên là kỹ pháp cao cấp hạ phẩm, cần hai ngàn điểm mới đổi được, quyển thứ hai là kỹ pháp cao cấp trung phẩm, cần ba ngàn điểm, còn quyển ba chính là công pháp cao cấp thượng phẩm, cần bốn ngàn điểm.

Cái giá tiền này đúng là quá cao, cuốn kỹ pháp cao cấp trung phẩm Đường Ngọc Lân muốn đổi cũng chỉ có hai ngàn điểm, vậy mà ở đây lại nhiều thêm một ngàn, bảo sao Du Tiểu Mặc sẽ nổi bão.

Bây giờ đừng nói có thể đổi được hai quyển hay không, tới một quyển cũng đã là vấn đề lớn rồi.

Nhưng cái này cũng gián tiếp giải thích được vì sao những người có thẻ tím mới mở được kết giới, bởi vì một người đã sở hữu một tấm thẻ tím, đương nhiên là tài sản cũng sẽ khấm khá hơn, vì vậy khả năng đổi đồ của họ cũng cao hơn.

Du Tiểu Mặc nhìn chằm chằm vào quyển trục thứ ba, lòng đau đến mức rỉ máu rồi nè, những bốn ngàn điểm hả, hắn dốc sức liều mạng buôn bán hơn một tháng, mà số điểm trong thẻ cũng chỉ tới được ba ngàn bốn trăm điểm, bây giờ sự thật lại nói cho hắn biết, hắn không thể đổi được cuốn kỹ pháp cao cấp thượng phẩm này đâu, đây không phải là sấm sét giữa trời quang sao!

Trong lòng hắn, kỹ pháp có đẳng cấp càng cao càng tốt, cho nên lần này hắn ôm hy vọng sẽ đổi được một cuốn kỹ pháp cao cấp thượng phẩm mà tới đây, vốn tưởng rằng số điểm trong thẻ đã đủ rồi, ai dè giá cả lại cao tới mức không hợp thói thường như vậy.

“Đổi đi.” Giọng nói của Lăng Tiêu vang lên bên tai hắn

Du Tiểu Mặc ngẩng đầu nhìn y một cái, rồi lại cúi xuống, việc này là một đả kích quá lớn đối với hắn.

Lăng Tiêu nói: “Nếu điểm trong thẻ của em không đủ, thì cộng thêm điểm của ta hẳn là đủ rồi.”

Du Tiểu Mặc gục đầu xuống, ủ rũ nói: “Đủ thì cũng đủ, nhưng chỉ là vừa khít mà thôi, nếu sử dụng hết thì chúng ta chỉ còn lại mỗi chín điểm, hôm nay cũng đến kỳ hạn trả tiền thuê phòng nè, nếu không thuê tiếp, ngày mai sẽ phải dọn ra ngoài.”

Hắn có thể chạy về luyện thêm chút linh đan đem đi bán, nhưng hôm qua hắn đã bán hết hàng tồn kho rồi.

Linh thảo Đường Ngọc Lân bán cho hắn cũng đã bị dùng hết, chỗ linh thảo Lăng Tiêu cho lại chẳng gom đủ nổi một bộ, hắn cũng không còn điểm số, cho nên linh đan hạ phẩm không thể luyện được.

Về phần linh đan thượng phẩm, tháng này hắn đã bán quá đủ rồi, nếu bán nhiều hơn nữa sẽ làm người khác nghi ngờ.

Lăng Tiêu sờ sờ đầu hắn: “Chuyện điểm số ta sẽ nghĩ cách, em cứ dùng đi.”

Nghe vậy, Du Tiểu Mặc lập tức rũ bỏ hết gánh nặng, thoải mái đồng ý.

Từ sau khi Lăng Tiêu đổi được một tấm thẻ tím, thì tên này liền chẳng thèm nỗ lực kiếm điểm nữa, mỗi ngày đều lười biếng nằm trong phòng, ngẫu nhiên cũng chỉ đi ra ngoài bày quầy với hắn, những người khác một tháng còn vào thâm sơn một hai lần, hoặc lên đài thi đấu luyện tập, còn y thì chẳng thèm đi lấy một lần, cho nên số điểm trong thẻ chỉ giảm chứ không hề tăng.

Tuy Du Tiểu Mặc không phải học sinh khu một, nhưng hắn nhớ rõ bảng xếp hạng mười cường giả đứng đầu dường như có một quy tắc nhất định phải tuân thủ, nếu không tuân theo thì sẽ bị đẩy ra khỏi bảng.

/731

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status