TU CHÂN GIẢ TẠI DỊ THẾ

Chương 1317: Bàn Cổ phủ V Nhiên Đăng cổ phật

/1346



Nhìn thấy Nhạc Thành đang ở chỗ trống không, tất cả mọi người có chút lo lắng, Phục Hy cầm công kích rất quỷ dị, làm cho người lâm vào ảo cảnh, sẽ chịu ảnh hưởng.

Phía trên Hư không, Vu Tiểu Tuyết nhìn Nhạc Thành, trong mắt kinh ngạc, sau đó ngọc thủ tung bay, mười ngón liên tiếp đánh ra từng đạo tiếng đàn du dương hóa thành âm ba hình cung không ngừng xuyên thấu không gian hướng về phía Nhạc Thành.

- Ong ong...

Đột nhiên tiếng đàn xoay chuyển, vừa rồi bằng phẳng, trở nên dồn dập, phát ra như tiếng quỷ khóc thần sầu, giống như một mảnh giết chóc vậy.

Nhạc Thành thần sắc biến đổi, thân ở trong hư không, sắc mặt cơ thể không ngừng run rẩy, tựa hồ lâm vào bên trong một trận cuồng bạo.

Mà lúc này Nhạc Thành cảm giác được chính mình lâm vào bên trong một chỗ giết chóc khôn cùng, chính mình đang ở Ngọc Hư sơn, có một con dị thú huyết tinh không ngừng công kích Hạo Thiên môn, công kích về phía chính mình, chính mình bị từng đạo công kích hung hăng va chạm mà đến.

Ngọc Hư sơn máu chảy thành sông, mấy trăm vạn đệ tử Ngọc Hư sơn ngã xuống, vô số thây dị thú khắp nơi, khắp không gian tràn ngập một cỗ vô tận sát khí.

- Rống...

Nhạc Thành rít gào, từng đạo công kích không ngừng thúc dục, cả Thanh Hoa thành hủy hoại trong chốc lát, huyết tinh dị thú nhiều hết mức căn bản giết không hết.

- Vân Tiêu tiên tử, Nhạc Thành làm sao vậy, không có chuyện gì chứ?

Hạo Thiên Đại Đế nhìn Nhạc Thành ở giữa không trung, sau đó nhìn Vân Tiêu tiên tử hỏi.

- Hắn bị tiếng đàn vây hãm, tạm thời còn không có việc gì, bản thể hắn cường hãn, cũng có việc gì, nhưng Phục Hy cầm công kích nguyên thần, làm cho người ta lâm vào ảo cảnh, chỉ có dựa vào tâm cảnh mới có thể phá vỡ ảo cảnh.

Vân Tiêu tiên tử nói, trong mắt cũng lo lắng, nàng cũng liên tiếp bị hãm vào, cũng chính là tiếng đàn này lan đến mà thôi, còn Nhạc Thành ngay mặt đối kháng có thể nghĩ.

Nhạc Thành cũng không biết bao lâu, chém giết huyết tinh dị thú vô cùng, cả không gian là huyết tinh dị thú, trên mặt đất nơi nơi đều có chân tay đã bị cụt, chính mình cũng tiêu hao hầu như không còn, vô số dị thú vẫn còn tại đánh về phía hắn.

Trước người có một con dị thú đánh tới, Nhạc Thành chém thẳng xuống, dị thú kia nháy mắt biến thành một mảnh huyết vụ, phía sau vô thanh vô tức nhào tới trên người mình.

- Ong ong...

Con dị thú lao thẳng tới, Nhạc Thành nhất thời cảm giác được một trận ong ong trong đầu, đúng là Đông hoàng chung trong cơ thể.

Lúc này trong cơ thể Đông hoàng chung xoay tròn cực nhanh, tràn ngập một cỗ Hỗn Độn thần quang, Đông hoàng chung ong ong một trận, Nhạc Thành lúc này mới thanh tỉnh lại, cảm giác được trong cơ thể mình vang lên tiếng Đông hoàng chung, Nhạc Thành mới biết được chuyện gì xảy ra, chính mình lâm vào bên trong ảo ảnh.

- Leng keng...

Trong hư không vang lên thanh âm dồn dập, mà hiện tại thanh âm kia tựa hồ đối với Nhạc Thành không có ảnh hưởng, Đông hoàng chung trong cơ thể vẫn ong ong vang lên, hai cổ âm ba ở trong cơ thể giao phong, Nhạc Thành lúc này đã thoát khỏi ảo cảnh.

Tiếng đàn không ngừng vang lên, Nhạc Thành trong lòng hoàn toàn trong sáng, nhìn chăm chú về phía trước, Phục Hy cầm phong cách cổ xưa bình đặt ở trên người Vu Tiểu Tuyết, cầm thân tán ra quang mang nhàn nhạt, ngọc thủ khinh dương, mười ngón tay lien tiếp, cầm huyền không ngừng toát ra, từng đạo âm phù hóa thành hình cung âm ba liên miên không dứt khuếch tán ra.

Tiếng đàn càng ngày càng dồn dập, Đông hoàng chung trong cơ thể mặc dù đối kháng âm ba xâm lấn, cũng còn có vô số âm ba trực tiếp khuếch tán ở bên trong nguyên thần hải dương, bao phủ đến nguyên thần của mình.

Nhạc Thành thúc dục Thần Nông đỉnh bao phủ ở tại nguyên thần hải dương của mình, mặc cho âm ba kia công kích ở trên Thần Nông đỉnh cũng chỉ có thể phát ra ong ong mà thôi.

Thần Nông đỉnh là một trong Thập đại thượng cổ thần khí, nếu muốn đánh lui Thần Nông đỉnh, cũng không phải dễ dàng.

Có hai kiện thần khí thúc dục, Nhạc Thành không chút e ngại, hai mắt nhìn về phía Vu Tiểu Tuyết, trong lòng đã không có gì trở ngại, nhìn thấy váy dài phiêu động, ngọc thủ liên tiếp đánh ra, cầm huyền dao động.

Một màn này thánh khiết vô cùng, thần quang kia thản nhiên bao phủ Vu Tiểu Tuyết, tựa như tiên nữ, làm cho Nhạc Thành có chút mê mẩn.

Một màn này rất đẹp, Nhạc Thành dĩ nhiên có chút si ngốc, trong lòng sinh ra một ý niệm trong đầu, lại nghe tiếng đàn, âm thanh giống như của tự nhiên, ở lòng mình nổi lên gợn sóng.

Nhạc Thành cảm giác chính mình cảm giác mơ hồ, tiếng đàn này, chính mình tựa hồ giống như đã từng quen biết, ở chỗ sâu trong óc, nơi một chỗ Hỗn Độn, một bóng dáng đang vũ động trường kiếm trong tay, kiếm ảnh tùy động, kiếm quang liên miên không dứt.

Kiếm quang một mạch mà thành, đúng là Tru Tiên Diệt Ma Kiếm Quyết, Tru Tiên, Lục Tiên, Hãm Tiên, Tuyệt Tiên, Diệt Ma, mỗi một chiêu đều là tự nhiên, thiên địa trời cao, uyển như nước chảy mây trôi, còn hơn chính mình thi triển, chính là một loại tiêu sái, uy lực cũng mạnh hơn nhiều.

Lúc này, ánh mắt Vu Tiểu Tuyết hơi hơi kinh ngạc nhìn chăm chú vào Nhạc Thành, trong mắt có chút vẻ kinh ngạc, lập tức nghi hoặc nhìn, sau đó hơi than nhẹ một tiếng, ngọc thủ hạ xuống, tiếng đàn hoàn toàn dừng lại.

Nhạc Thành chính đang thi triển chiêu thứ sáu Tru Tiên Diệt Ma Kiếm Quyết, mà chiêu thứ sáu tiếng đàn đột nhiên thoát phá, trong lòng cảnh tượng hoàn toàn biến mất không thấy.

- Đông hoàng chung, Thần Nông đỉnh đều ở trên thân của ngươi, thì ra trên người ngươi thượng cổ thần khí cũng không ít, ta không thể làm gì được ngươi, nhưng ngươi cũng tuyệt đối không thể làm gì được ta, các ngươi đi thôi.

Trên không trung, Vu Tiểu Tuyết khoanh chân nhìn chăm chú vào Nhạc Thành thản nhiên nói.

- Tiên tử, Nữ Oa thạch cùng Phục Hy cầm đối với ta quan hệ quá lớn, xin tiên tử ban cho, tiên tử có thể nói điều kiện, nếu ta có thể làm được, nhất định quyết không chối từ.

Nhạc Thành vội la lên, mười kiện thượng cổ thần khí, chính mình có bảy kiện, trên người Vu Tiểu Tuyết còn có hai kiện, chính mình nhất định phải có mới được.

- Ngươi hẳn là biết, Phục Hy cầm, Nữ Oa thạch đều là vật gì, sao có thể tùy tiện ban cho ngươi, ngươi đi thôi.

Vu Tiểu Tuyết nhìn Nhạc Thành, trầm mặc một lát sau chậm rãi nói.

- Tiên tử, hai kiện thần vật này, ta nhất định phải có được, nếu tiên tử không đáp ứng, ta chỉ đắc tội.

Nhạc Thành nói, Vu Tiểu Tuyết thực lực cường hãn, chính mình hiện tại có thể đồng thời thúc dục trên người bảy kiện thượng cổ thần khí, uy lực gia tăng gấp bội, đối phó với Vu Tiểu Tuyết cũng không phải không có sức liều mạng.

- Bản thể ta chính là Nữ Oa thạch, trừ phi ngươi có Tiên thiên chí bảo, nếu không, căn bản không thể làm gì ta, ngươi đi thôi.

Vu Tiểu Tuyết tựa hồ biết Nhạc Thành nghĩ cái gì.

- Tiểu tuyết, chúng ta thật cần hai kiện thượng cổ thần khí này, xem ở mặt mũi của ta, giao cho hắn đi.

Tây Vương Mẫu Thiên Dao nhìn Vu Tiểu Tuyết nói.

Vu Tiểu Tuyết nhìn Tây Vương Mẫu Thiên Dao, lập tức lại nhìn Nhạc Thành, sau một lát nhìn Tây Vương Mẫu Thiên Dao nói:*

- Chẳng lẽ ngươi cho rằng chính là hắn?*

- Chắc là không, nhưng hiện tại chúng ta thật sự cần hai kiện thượng cổ thần khí.

Tây Vương Mẫu nhìn Nhạc Thành một cái, lập tức nói.

Vu Tiểu Tuyết nghe Tây Vương Mẫu Thiên Dao nói, tựa hồ lâm vào trong trầm tư, sau một lát mới thản nhiên nói:

- Nếu giao cho ngươi hai kiện thượng cổ thần khí cũng không phải là không thể được, việc này sớm hay muộn có một ngày sẽ đến, chỉ là ta cũng có một cái điều kiện, nếu không đáp ứng, các ngươi đi đi.

- Tiên tử mời nói, điều kiện gì, nhất định làm được.

Nhạc Thành vội vàng nói, chỉ cần có thể được hai kiện thượng cổ thần khí là tốt rồi, hai kiện thượng cổ thần khí này rất trọng yếu.

- Cũng không khó khăn lắm, nếu ngươi dùng hai kiện thượng cổ thần khí này muốn luyện chế thành chí bảo, ngươi đáp ứng ta, mặc kệ khi nào ngươi đều phải lưu lại cho Yêu tộc nhất mạch.

Vu Tiểu Tuyết nói.

- Điều này tự nhiên không thành vấn đề, Yêu tộc có Nữ Oa thánh mẫu trấn thủ, còn có chí bảo trấn áp số mệnh, Yêu tộc nhất mạch, không có vấn đề.

Nhạc Thành nói, Đông hoàng Thái Nhất giao cho mình Đông hoàng chung, cũng muốn mình bảo vệ Yêu tộc, xem ra bên trong Yêu tộc an bài không ít.

- Số mệnh luôn luôn đến cùng một ngày.

Vu Tiểu Tuyết thản nhiên nói, đầu bạc tung bay, quanh thân nhè nhẹ không gian sóng gợn lắc lư.

- Sưu.

Đồng thời Vu Tiểu Tuyết đang nói hạ xuống, Phục Hy cầm biến thành bàn tay, sau đó hóa thành một đạo lưu quang nhằm về phía Nhạc Thành.

Nhạc Thành trong tay pháp quyết đánh ra, Phục Hy cầm liền tiến nhập lồng ngực của mình, sau đó dung nhập không thấy đâu nữa.

- Nữ Oa thạch là bản thể của ta, sớm biết Nữ Oa thạch sớm hay muộn có ngày rời đi, ta cuối cùng cũng có thể thoát ly bản thể, ngươi cầm đi.

Vu Tiểu Tuyết nói xong, quanh thân không gian sóng gợn lắc lư, pháp lực trào ra, sắc mặt thoáng tái nhợt, một cỗ hơi thở mãi mãi trường tồn khuếch tán ra, lập tức một đạo lưu quang nhiều màu từ thân hình Vu Tiểu Tuyết bắn nhanh tới trước người Nhạc Thành.

Sau khi thần quang nhiều màu thu liễm, xuất hiện một viên thần thạch nhiều màu, linh khí nhè nhẹ dừng ở trong tay Nhạc Thành, hóa thành một đạo lưu quang sáp nhập vào trong lòng bàn tay Nhạc Thành.

- Cảm tạ tiên tử.

Nhạc Thành thi lễ, sau đó thu hồi Hỗn Nguyên Chân Thân, lúc này nhìn Vu Tiểu Tuyết sắc mặt tái nhợt. Bạn đang đọc truyện tại

/1346

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status