Trong thời điểm vi diệu như thế này, bất cứ động tĩnh nào cũng đều được phóng đại. Cuộc chiến ngầm giữa Âm Lăng vệ và Bắc Nguyên Băng Phủ nhìn qua thì không tạo ra chút sóng gợn nào nhưng trong góc tối không biết có bao nhiêu ánh mắt đang chăm chú theo dõi.
Ở Minh cảnh, Thác Bạt Vũ không được coi là cao thủ hành đầu, thậm chí còn chưa xứng là cao thủ nhất lưu nhưng hắn dũng mãnh thiện chiến, là một trong những hảo thủ của Âm Lăng vệ, rất nhiều người đã từng nghe qua tên tuổi của hắn.
Nhưng hảo thủ như vậy mang theo năm trăm thiết kỵ xông trận lại bị thua chỉ bởi một chiêu của một thiếu niên mà chưa ai biết tới.
Lập tức Thanh Hiểu trở nên nổi tiếng.
Có thể chính diện đánh bại Thác Bạt Vũ suất lĩnh năm trăm thiết kỵ xông trận, ngươi hơi có chút kiến thức sẽ biết thực lực của thiếu niên này khủng khiếp tới mức nào!
Chiến pháp mà ma tộc am hiểu nhất chính là tổng hợp sức mạnh của mọi người, thần lực của năm trăm người tập trung trên người Thác Bạt Vũ, chiến lực của Thác Bạt Vũ đã không thua kém cao thủ nhất lưu chút nào.
Nhưng Thác Bạt Vũ vẫn bị đánh bại.
Có thể đánh bại cao thủ nhất lưu vậy thực lực phải mạnh tới mức nào?
Một thiếu niên đột nhiên xuất hiện lại có thực lực cường hãn như thế làm sao không khiến người ta kinh ngạc chứ?
Thiến niên tóc bạc kéo quan tài, chiến xa hoàng kim hoa lệ, thiếu niên cường hãn và thanh đằng kì dị…
Tổ hợp như vậy nhìn thế nào cũng cảm thấy rất thâm sâu khó dò.
--
Bất luận là Tả Mạc hay là Thanh Hiểu đều không quá để ý tới trận chiến vừa rồi.
Địch nhân như Thác Bạt Vũ còn chưa xứng làm đối thủ của bọn họ.
Tả Mạc tập trung toàn bộ thời gian vào việc bồi bổ thân thể, hiệu quả của gốc minh quỷ âm trầm mộc kia rất tốt làm Tả Mạc bắt đầu chú ý tới việc sưu tầm các loại tài liệu. Năng lực của Ngô lão đầu không tồi, chỉ cần Tả Mạc phân phó hắn lập tức có thể hoàn thành một cách xuất sắc. Theo những gì hắn tìm hiểu được thì toàn bộ biên cảnh của Minh cảnh đều bị phong tỏa, đây chính là mệnh lệnh do bốn vị minh chủ liên hợp đưa ra.
Trước khi vương chọn ra người thừa kế thì phong tỏa sẽ không được giải trừ.
Tả Mạc vẫn bình tĩnh, nếu đã không thể liên lạc với Mạc Vân Hải ngay thì trước hết cứ nghĩ cách khôi phục thần lực đã. Chỉ cần thần lực có thể khôi phục thì phong tỏa này chẳng có ý nghĩa gì đối với hắn.
Thanh Hiểu đánh bại Thác Bạt Vũ tạo ra chút ảnh hưởng, điều này nằm ngoài dự đoán của Tả Mạc.
Ngô tộc tự nhiên không cần nói, Ngô lão đầu biết rất rõ, lần này nếu không có đại nhân chắc chắn Ngô tộc đã bị diệt tộc, trong lòng hắn càng thêm quyết tâm đi theo đại nhân. Trận chiến vừa rồi có tác dụng chấn nhiếp đối với các thế lực khác của thành Ngô Ca, Thanh Hiểu với chiến lực vô cùng cường hãn càng khiến bọn họ thêm thận trọng.
Nghe Tả Mạc nói cần tài liệu cao cấp, các gia tộc đều nhanh chóng chủ động đưa tới một số thứ tốt.
Không lâu sau, tài liệu được đưa tới đã chất thành một ngọn núi nhỏ.
Nhưng trong đống tài liệu này chỉ có một thứ là hữu dụng với Tả Mạc, hơn nữa phẩm giai còn không cao, nhưng thịt muỗi cũng là thịt.
Nó có thể giảm bớt được năm ngày công.
Tả Mạc hiểu rõ chuyện đời, các nhà đưa tài liệu đến hắn đều lấy thần trang làm quà đáp lễ. Đối với hắn việc luyện chế thần trang không mất quá công sức. Những thần trang này đều vô cùng thích hợp khi sử dụng minh thần lực, phẩm giai cũng không thấp.
-
Bất cứ nơi nào cũng không thiếu người thông minh.
Cát Bằng theo gót mọi người nhanh chóng đưa một số tài liệu tới. Ở thành Ngô Ca Cát gia chỉ là một thế lực nhỏ, sản nghiệp không lớn lắm. Cát Bằng định không đưa quà nhưng nhìn thấy mọi người đều tấp nập đưa quà, nghĩ đi nghĩ lại vẫn đặt mua một số tài liệu đem tới. Trận chiến kia hắn đã tận mắt nhìn thấy, thực lực của Thanh Hiểu cường đại làm hắn vô cùng chấn động.
Vì thế nên Cát Bằng cũng đưa một phần lễ vật tới. Điều khiến hắn cảm thấy ngạc nhiên chính là vị tiền bối kia rất khiêm tốn.
Cát Bằng không quá coi trọng, bình thường đáp lễ như vậy chỉ thể hiện thiện ý của đối phương, lễ vật mà bản thân đem tới thật không đáng kể. Cát Bằng như trút được gánh nặng trong lòng, bây giờ đưa lễ vật tới ngày sau ít nhất thành chủ cũng sẽ không tìm bọn họ gây phiền toái.
Cho tới khi về nhà, sau khi ăn tối xong, trong lúc nhàn rỗi hắn mới nhớ tới hạ lễ ban ngày thu được.
Sau khi mở hộp nhìn lướt qua, cả người hắn lập tức ngây ra.
Trong hộp là một bộ thần trang vô cùng hoa lệ.
Cát Bằng ngây người cầm bộ thần trang lên.
Tay vừa chạm vào thần trang liền cảm thấy lạnh lẽo, Cát Bằng là con buôn nên khả năng nhìn nhận và giám định tương đối tốt. Lam minh thạch màu băng lam, trên đó là những đường hoa văn tinh mỹ màu lam, lam minh thạch này phải vô cùng hoàn mỹ mới có thể xuất hiện hoa văn lam minh. Ở chính giữa là nhũ kim nhỏ như sợi tóc, độ khó khi luyện chế nhũ kim ai cũng biết. Luyện chế nhũ kim nhỏ như này cần phải có trình độ cao như thế nào chứ?
Trên thần trang có ba minh hoa văn.
Thứ tốt!
Trình độ như này đã vượt xa thần trang chủ lưu bây giờ, đây là một kiện tinh phầm hiếm có.
Ngay từ cái nhìn đầu tiên Cát Bằng đã đoán ra được, giá trị của thần trang này vượt xa giá trị món quà mà mình mang tới. Nếu không phải thần trang đang ở trong tay, Cát Bằng còn chẳng dám tin vào mắt mình.
Lần làm ăn này không lớn mà lại gặp được tinh phẩm, đúng là rất hiếm có.
Bọn họ sao lại dùng thần trang quý giá như vậy để đáp lễ nhỉ?
Cát Bằng hoài nghi có phải kẻ dưới đưa nhầm không.
Cả đêm hắn trằn trọc suy nghĩ có nên chủ động đem thần trang này trả lại không. Hắn thức trắng đêm không ngủ, sáng ngày thứ hai mắt đỏ quạch chuẩn bị chạy tới phủ thành chủ.
Nhưng trên đường hắn lại nhận được tin tức khiến bản thân vô cùng sửng sốt. Mỗi người đều được đáp lễ là một bộ thần trang!
Sao có thể? Đây là ý nghĩ đầu tiên hiện ra trong đầu Cát Bằng.
Phải mất bao nhiêu tiền chứ? Đây là ý nghĩ thứ hai trong đầu Cát Bằng.
Nhưng rất nhanh, Cát Bằng khôn khéo đã có phản ứng, trong đầu hắn bỗng hiện ra một suy đoán vô cùng lớn mật, tiền bối tóc bạc chính là một vị luyện khí sư!
Hắn bỗng ý thức được đây chính là cơ hội.
Hắn xoay người chạy về nhà, trong lòng vô cùng kích động. Trong nhà hắn vừa lúc còn có một kiện tài liệu tương tự như minh quỷ âm trầm mộc!
Kẻ nhận ra điều này không chỉ có một mình hắn.
--
Biện pháp này của Tả Mạc rất hữu hiệu.
Sau khi ném ra ngoài mấy bộ thần trang, số lượng tài liệu đưa tới tăng vọt, hơn nữa phẩm giai rõ ràng cao hơn trước rất nhiều. Tả Mạc không keo kiệt thần trang, phẩm giai càng cao thì phẩm giai thần trang hắn tặng lại cũng càng cao.
Nhưng không phải kiện minh tài nào Tả Mạc cũng cần dùng. Người khác không biết Tả Mạc cần gì, trong số tài liệu này, thứ tương tự như minh quỷ âm trầm mộc có thể dựng dục ra một tia sinh cơ là vô cùng hiếm.
Tả Mạc mất bao công sức mới tìm ra hai kiện có thể dùng được.
Hai kiện minh tài này một kiện là xương sọ, kiện còn lại là một khối lạn mộc, bên trong chúng đều ẩn chứa một chút sinh cơ. Tả Mạc phối hợp chúng với dược trì có thể giảm bớt được mười lăm ngày công. Hắn ở lại thành Ngô Ca mười ngày, hàng ngày không chút lãng phí đều cố gắng tu luyện, dùng minh tài và dược trì giảm ngắn được mười mấy ngày công. Nói cách khác trong mười mấy ngày này hắn đã giảm bớt được hai tháng công sức.
Muốn khôi phục thân thể hắn cần tới ba năm, chính là ba mươi sáu tháng, hiện tại hắn mới hoàn thành một phần mười tám. Hắn có thể cảm nhận được rất rõ sự khôi phục của bản thân.
Tả Mạc lập tức nhận ra muốn sớm khôi phục thì phải nghĩ cách kiếm được nhiều tài liệu tương tự như minh quỷ âm trầm mộc, đó mới là vương đạo.
Những tài liệu còn lại đều được hắn luyện chế thành thần trang. Giờ đây thủ pháp luyện chế của hắn đã rất cao minh, luyện chế thần trang chẳng tốn mấy công sức, hơn nữa tài liệu tiêu hao vô cùng ít.
Nhưng không phải không có vấn đề gì xảy ra, Tả Mạc phát hiện ra độ dày của minh khí ở thành Ngô Ca đã giảm xuống rất nhiều. Đây đều là do hắn tạo ra, thần trận trên chiến xa cuồn cuộn không ngừng hấp thu minh khí trong không khí, linh lực vân vân, chuyển hóa chúng thành thần lực.
Đây còn là thần trận, nếu thân thể Tả Mạc khôi phục hắn thậm chí có thể trong nháy mắt hút sạch toàn bộ linh lực, minh khí và cả sức sống trong vòng trăm dặm.
Đây là cường giả thần cấp!
Độ dày đặc của các loại lực lượng ở thành Ngô Ca giảm bớt đồng nghĩa với việc khôi phục của Tả Mạc sẽ chậm lại. Xung quanh thành Ngô Ca không có địa hỏa, nếu không Tả Mạc có thể hấp thu hỏa nguyên chuyển hỏa thành thần lực.
Chẳng lẽ phải đổi chỗ sao?
Tả Mạc nhíu mày, hắn còn định dùng mỏ quặng hắc minh thiết để đổi lấy một đống tài liệu của Âm Lăng vệ.
Bỗng Ngô lão đầu vội vàng chạy tới, vẻ mặt kích động: "Đại nhân!"
"Có chuyện gì?" Tả Mạc không ngẩng đầu hỏi.
"Sứ giả của Hải Tâm Băng đại nhân cầu kiến!" Ngô lão đầu vội vàng nói.
"Ồ." Đúng lúc đó Tả Mạc hoàn thành việc luyện chế thần trang, hắn ngẩng đầu nói: "Vậy kêu họ vào đây."
Sứ giả của Hải Tâm Băng là một vị nữ tử, tướng mạo của nữ tử này rất bình thường nhưng vóc người thướt tha, khí chất thanh lệ thoát tục. Nàng dịu dàng thi lễ với Tả Mạc: "Tiểu nữ Lam Băng xin chào đại nhân!"
Gương mặt nàng luôn tươi cười mang theo một sức hấp dẫn khó có thể diễn tả: "Minh chủ nghe nói tệ phủ đã đắc tội với tiền bối về chuyện mỏ quặng hắc minh thiết nên cảm thấy rất áy náy. Đây là ba gốc minh quỷ âm trầm mộc mà minh chủ cất giữ nhiều năm, nghe nói tiền bối cần gấp nên đặc biệt dặn dò tiểu nữ phải nhanh chóng đem tới đây để biểu lộ chút tâm ý."
Dứt lời nàng liền mở hộp sắt bên cạnh ra.
Ba gốc minh quỷ âm trầm mộc lặng lẽ nằm trong đó.
Hai mắt Tả Mạc lập tức sáng rực lên, hắn có thể cảm nhận rõ trong mỗi gốc minh quỷ âm trầm mộc có một tia sinh cơ vô cùng tinh thuần!
Mỗi một gốc minh quỷ âm trầm mộc có thể giảm được một tháng công lao!
Ba gốc chính là ba tháng!
Thứ tốt!
Hải Tâm Băng quả nhiên không hổ là minh chủ, vừa ra tay đã xuất ra hàng xịn. Người khác muốn tìm một gốc minh quỷ âm trầm mộc còn khó, nàng tùy tiện ném ra đã tận ba gốc! Nên biết rằng, không phải gốc minh quỷ âm trầm mộc nào cũng có thể dựng dục ra sinh cơ, phải vô cùng gian nan mới có được nó.
Ba gốc minh quỷ âm trầm mộc này đều dựng dục ra sinh cơ nên có tác dụng rất quan trọng với Tả Mạc.
Lam Băng để ý thấy biến hóa của Tả Mạc, trên mặt khẽ mỉm cười.
Quả nhiên là thế…
Tả Mạc gật đầu: "Xin hãy gửi lời đa tạ của ta tới Hải Tâm Băng minh chủ." Dứt lời liền vung tay một cái, ba gốc minh quỷ âm trầm mộc liền bay về phía hắn.
"Nếu minh chủ biết rõ tiền bối thích vật này nhất định sẽ vô cùng mừng rỡ." Lam Băng mỉm cười, tiếp tục chuyển chủ đề: "Nghe nói tiền bối am hiểu luyện chế thần trang, không biết có thể khiến vãn bối được đại khai nhãn giới không?"
Tả Mạc biết đến giờ diễn rồi.
Ở Minh cảnh, Thác Bạt Vũ không được coi là cao thủ hành đầu, thậm chí còn chưa xứng là cao thủ nhất lưu nhưng hắn dũng mãnh thiện chiến, là một trong những hảo thủ của Âm Lăng vệ, rất nhiều người đã từng nghe qua tên tuổi của hắn.
Nhưng hảo thủ như vậy mang theo năm trăm thiết kỵ xông trận lại bị thua chỉ bởi một chiêu của một thiếu niên mà chưa ai biết tới.
Lập tức Thanh Hiểu trở nên nổi tiếng.
Có thể chính diện đánh bại Thác Bạt Vũ suất lĩnh năm trăm thiết kỵ xông trận, ngươi hơi có chút kiến thức sẽ biết thực lực của thiếu niên này khủng khiếp tới mức nào!
Chiến pháp mà ma tộc am hiểu nhất chính là tổng hợp sức mạnh của mọi người, thần lực của năm trăm người tập trung trên người Thác Bạt Vũ, chiến lực của Thác Bạt Vũ đã không thua kém cao thủ nhất lưu chút nào.
Nhưng Thác Bạt Vũ vẫn bị đánh bại.
Có thể đánh bại cao thủ nhất lưu vậy thực lực phải mạnh tới mức nào?
Một thiếu niên đột nhiên xuất hiện lại có thực lực cường hãn như thế làm sao không khiến người ta kinh ngạc chứ?
Thiến niên tóc bạc kéo quan tài, chiến xa hoàng kim hoa lệ, thiếu niên cường hãn và thanh đằng kì dị…
Tổ hợp như vậy nhìn thế nào cũng cảm thấy rất thâm sâu khó dò.
--
Bất luận là Tả Mạc hay là Thanh Hiểu đều không quá để ý tới trận chiến vừa rồi.
Địch nhân như Thác Bạt Vũ còn chưa xứng làm đối thủ của bọn họ.
Tả Mạc tập trung toàn bộ thời gian vào việc bồi bổ thân thể, hiệu quả của gốc minh quỷ âm trầm mộc kia rất tốt làm Tả Mạc bắt đầu chú ý tới việc sưu tầm các loại tài liệu. Năng lực của Ngô lão đầu không tồi, chỉ cần Tả Mạc phân phó hắn lập tức có thể hoàn thành một cách xuất sắc. Theo những gì hắn tìm hiểu được thì toàn bộ biên cảnh của Minh cảnh đều bị phong tỏa, đây chính là mệnh lệnh do bốn vị minh chủ liên hợp đưa ra.
Trước khi vương chọn ra người thừa kế thì phong tỏa sẽ không được giải trừ.
Tả Mạc vẫn bình tĩnh, nếu đã không thể liên lạc với Mạc Vân Hải ngay thì trước hết cứ nghĩ cách khôi phục thần lực đã. Chỉ cần thần lực có thể khôi phục thì phong tỏa này chẳng có ý nghĩa gì đối với hắn.
Thanh Hiểu đánh bại Thác Bạt Vũ tạo ra chút ảnh hưởng, điều này nằm ngoài dự đoán của Tả Mạc.
Ngô tộc tự nhiên không cần nói, Ngô lão đầu biết rất rõ, lần này nếu không có đại nhân chắc chắn Ngô tộc đã bị diệt tộc, trong lòng hắn càng thêm quyết tâm đi theo đại nhân. Trận chiến vừa rồi có tác dụng chấn nhiếp đối với các thế lực khác của thành Ngô Ca, Thanh Hiểu với chiến lực vô cùng cường hãn càng khiến bọn họ thêm thận trọng.
Nghe Tả Mạc nói cần tài liệu cao cấp, các gia tộc đều nhanh chóng chủ động đưa tới một số thứ tốt.
Không lâu sau, tài liệu được đưa tới đã chất thành một ngọn núi nhỏ.
Nhưng trong đống tài liệu này chỉ có một thứ là hữu dụng với Tả Mạc, hơn nữa phẩm giai còn không cao, nhưng thịt muỗi cũng là thịt.
Nó có thể giảm bớt được năm ngày công.
Tả Mạc hiểu rõ chuyện đời, các nhà đưa tài liệu đến hắn đều lấy thần trang làm quà đáp lễ. Đối với hắn việc luyện chế thần trang không mất quá công sức. Những thần trang này đều vô cùng thích hợp khi sử dụng minh thần lực, phẩm giai cũng không thấp.
-
Bất cứ nơi nào cũng không thiếu người thông minh.
Cát Bằng theo gót mọi người nhanh chóng đưa một số tài liệu tới. Ở thành Ngô Ca Cát gia chỉ là một thế lực nhỏ, sản nghiệp không lớn lắm. Cát Bằng định không đưa quà nhưng nhìn thấy mọi người đều tấp nập đưa quà, nghĩ đi nghĩ lại vẫn đặt mua một số tài liệu đem tới. Trận chiến kia hắn đã tận mắt nhìn thấy, thực lực của Thanh Hiểu cường đại làm hắn vô cùng chấn động.
Vì thế nên Cát Bằng cũng đưa một phần lễ vật tới. Điều khiến hắn cảm thấy ngạc nhiên chính là vị tiền bối kia rất khiêm tốn.
Cát Bằng không quá coi trọng, bình thường đáp lễ như vậy chỉ thể hiện thiện ý của đối phương, lễ vật mà bản thân đem tới thật không đáng kể. Cát Bằng như trút được gánh nặng trong lòng, bây giờ đưa lễ vật tới ngày sau ít nhất thành chủ cũng sẽ không tìm bọn họ gây phiền toái.
Cho tới khi về nhà, sau khi ăn tối xong, trong lúc nhàn rỗi hắn mới nhớ tới hạ lễ ban ngày thu được.
Sau khi mở hộp nhìn lướt qua, cả người hắn lập tức ngây ra.
Trong hộp là một bộ thần trang vô cùng hoa lệ.
Cát Bằng ngây người cầm bộ thần trang lên.
Tay vừa chạm vào thần trang liền cảm thấy lạnh lẽo, Cát Bằng là con buôn nên khả năng nhìn nhận và giám định tương đối tốt. Lam minh thạch màu băng lam, trên đó là những đường hoa văn tinh mỹ màu lam, lam minh thạch này phải vô cùng hoàn mỹ mới có thể xuất hiện hoa văn lam minh. Ở chính giữa là nhũ kim nhỏ như sợi tóc, độ khó khi luyện chế nhũ kim ai cũng biết. Luyện chế nhũ kim nhỏ như này cần phải có trình độ cao như thế nào chứ?
Trên thần trang có ba minh hoa văn.
Thứ tốt!
Trình độ như này đã vượt xa thần trang chủ lưu bây giờ, đây là một kiện tinh phầm hiếm có.
Ngay từ cái nhìn đầu tiên Cát Bằng đã đoán ra được, giá trị của thần trang này vượt xa giá trị món quà mà mình mang tới. Nếu không phải thần trang đang ở trong tay, Cát Bằng còn chẳng dám tin vào mắt mình.
Lần làm ăn này không lớn mà lại gặp được tinh phẩm, đúng là rất hiếm có.
Bọn họ sao lại dùng thần trang quý giá như vậy để đáp lễ nhỉ?
Cát Bằng hoài nghi có phải kẻ dưới đưa nhầm không.
Cả đêm hắn trằn trọc suy nghĩ có nên chủ động đem thần trang này trả lại không. Hắn thức trắng đêm không ngủ, sáng ngày thứ hai mắt đỏ quạch chuẩn bị chạy tới phủ thành chủ.
Nhưng trên đường hắn lại nhận được tin tức khiến bản thân vô cùng sửng sốt. Mỗi người đều được đáp lễ là một bộ thần trang!
Sao có thể? Đây là ý nghĩ đầu tiên hiện ra trong đầu Cát Bằng.
Phải mất bao nhiêu tiền chứ? Đây là ý nghĩ thứ hai trong đầu Cát Bằng.
Nhưng rất nhanh, Cát Bằng khôn khéo đã có phản ứng, trong đầu hắn bỗng hiện ra một suy đoán vô cùng lớn mật, tiền bối tóc bạc chính là một vị luyện khí sư!
Hắn bỗng ý thức được đây chính là cơ hội.
Hắn xoay người chạy về nhà, trong lòng vô cùng kích động. Trong nhà hắn vừa lúc còn có một kiện tài liệu tương tự như minh quỷ âm trầm mộc!
Kẻ nhận ra điều này không chỉ có một mình hắn.
--
Biện pháp này của Tả Mạc rất hữu hiệu.
Sau khi ném ra ngoài mấy bộ thần trang, số lượng tài liệu đưa tới tăng vọt, hơn nữa phẩm giai rõ ràng cao hơn trước rất nhiều. Tả Mạc không keo kiệt thần trang, phẩm giai càng cao thì phẩm giai thần trang hắn tặng lại cũng càng cao.
Nhưng không phải kiện minh tài nào Tả Mạc cũng cần dùng. Người khác không biết Tả Mạc cần gì, trong số tài liệu này, thứ tương tự như minh quỷ âm trầm mộc có thể dựng dục ra một tia sinh cơ là vô cùng hiếm.
Tả Mạc mất bao công sức mới tìm ra hai kiện có thể dùng được.
Hai kiện minh tài này một kiện là xương sọ, kiện còn lại là một khối lạn mộc, bên trong chúng đều ẩn chứa một chút sinh cơ. Tả Mạc phối hợp chúng với dược trì có thể giảm bớt được mười lăm ngày công. Hắn ở lại thành Ngô Ca mười ngày, hàng ngày không chút lãng phí đều cố gắng tu luyện, dùng minh tài và dược trì giảm ngắn được mười mấy ngày công. Nói cách khác trong mười mấy ngày này hắn đã giảm bớt được hai tháng công sức.
Muốn khôi phục thân thể hắn cần tới ba năm, chính là ba mươi sáu tháng, hiện tại hắn mới hoàn thành một phần mười tám. Hắn có thể cảm nhận được rất rõ sự khôi phục của bản thân.
Tả Mạc lập tức nhận ra muốn sớm khôi phục thì phải nghĩ cách kiếm được nhiều tài liệu tương tự như minh quỷ âm trầm mộc, đó mới là vương đạo.
Những tài liệu còn lại đều được hắn luyện chế thành thần trang. Giờ đây thủ pháp luyện chế của hắn đã rất cao minh, luyện chế thần trang chẳng tốn mấy công sức, hơn nữa tài liệu tiêu hao vô cùng ít.
Nhưng không phải không có vấn đề gì xảy ra, Tả Mạc phát hiện ra độ dày của minh khí ở thành Ngô Ca đã giảm xuống rất nhiều. Đây đều là do hắn tạo ra, thần trận trên chiến xa cuồn cuộn không ngừng hấp thu minh khí trong không khí, linh lực vân vân, chuyển hóa chúng thành thần lực.
Đây còn là thần trận, nếu thân thể Tả Mạc khôi phục hắn thậm chí có thể trong nháy mắt hút sạch toàn bộ linh lực, minh khí và cả sức sống trong vòng trăm dặm.
Đây là cường giả thần cấp!
Độ dày đặc của các loại lực lượng ở thành Ngô Ca giảm bớt đồng nghĩa với việc khôi phục của Tả Mạc sẽ chậm lại. Xung quanh thành Ngô Ca không có địa hỏa, nếu không Tả Mạc có thể hấp thu hỏa nguyên chuyển hỏa thành thần lực.
Chẳng lẽ phải đổi chỗ sao?
Tả Mạc nhíu mày, hắn còn định dùng mỏ quặng hắc minh thiết để đổi lấy một đống tài liệu của Âm Lăng vệ.
Bỗng Ngô lão đầu vội vàng chạy tới, vẻ mặt kích động: "Đại nhân!"
"Có chuyện gì?" Tả Mạc không ngẩng đầu hỏi.
"Sứ giả của Hải Tâm Băng đại nhân cầu kiến!" Ngô lão đầu vội vàng nói.
"Ồ." Đúng lúc đó Tả Mạc hoàn thành việc luyện chế thần trang, hắn ngẩng đầu nói: "Vậy kêu họ vào đây."
Sứ giả của Hải Tâm Băng là một vị nữ tử, tướng mạo của nữ tử này rất bình thường nhưng vóc người thướt tha, khí chất thanh lệ thoát tục. Nàng dịu dàng thi lễ với Tả Mạc: "Tiểu nữ Lam Băng xin chào đại nhân!"
Gương mặt nàng luôn tươi cười mang theo một sức hấp dẫn khó có thể diễn tả: "Minh chủ nghe nói tệ phủ đã đắc tội với tiền bối về chuyện mỏ quặng hắc minh thiết nên cảm thấy rất áy náy. Đây là ba gốc minh quỷ âm trầm mộc mà minh chủ cất giữ nhiều năm, nghe nói tiền bối cần gấp nên đặc biệt dặn dò tiểu nữ phải nhanh chóng đem tới đây để biểu lộ chút tâm ý."
Dứt lời nàng liền mở hộp sắt bên cạnh ra.
Ba gốc minh quỷ âm trầm mộc lặng lẽ nằm trong đó.
Hai mắt Tả Mạc lập tức sáng rực lên, hắn có thể cảm nhận rõ trong mỗi gốc minh quỷ âm trầm mộc có một tia sinh cơ vô cùng tinh thuần!
Mỗi một gốc minh quỷ âm trầm mộc có thể giảm được một tháng công lao!
Ba gốc chính là ba tháng!
Thứ tốt!
Hải Tâm Băng quả nhiên không hổ là minh chủ, vừa ra tay đã xuất ra hàng xịn. Người khác muốn tìm một gốc minh quỷ âm trầm mộc còn khó, nàng tùy tiện ném ra đã tận ba gốc! Nên biết rằng, không phải gốc minh quỷ âm trầm mộc nào cũng có thể dựng dục ra sinh cơ, phải vô cùng gian nan mới có được nó.
Ba gốc minh quỷ âm trầm mộc này đều dựng dục ra sinh cơ nên có tác dụng rất quan trọng với Tả Mạc.
Lam Băng để ý thấy biến hóa của Tả Mạc, trên mặt khẽ mỉm cười.
Quả nhiên là thế…
Tả Mạc gật đầu: "Xin hãy gửi lời đa tạ của ta tới Hải Tâm Băng minh chủ." Dứt lời liền vung tay một cái, ba gốc minh quỷ âm trầm mộc liền bay về phía hắn.
"Nếu minh chủ biết rõ tiền bối thích vật này nhất định sẽ vô cùng mừng rỡ." Lam Băng mỉm cười, tiếp tục chuyển chủ đề: "Nghe nói tiền bối am hiểu luyện chế thần trang, không biết có thể khiến vãn bối được đại khai nhãn giới không?"
Tả Mạc biết đến giờ diễn rồi.
/915
|