Tứ Đại Tài Phiệt Đăng Ký Kết Hôn Trễ

Chương 214: Tình thành tro tàn (4)

/210


Khi Khương Tĩnh Nghiên đi vào trong quán cà phê, điều đầu tiên cô nhìn thấy là một Sầm Tử Tranh đang ngồi ngẩn người, trên gương mặt thất thần là đôi mắt tràn đầy đau khổ và bất lực.

'Tử Tranh ...' Nhẹ nhàng đi đến bên cạnh cô, Tĩnh Nghiên thân thiết gọi.

'À, Tĩnh Nghiên ...' Sầm Tử Tranh vội dấu đi cảm xúc thật của mình, tắt máy điện thoại rồi chỉ tay về phía chiếc ghế đối diện.

Tĩnh Nghiên sau khi nhìn thấy vẻ đau khổ mà Sầm Tử Tranh đang cố giấu, cô lo lắng hỏi: 'Tử Tranh, bạn không sao chứ?'

'Không sao. Mình sao lại có chuyện được chứ! Ngồi đi!' Sầm Tử Tranh gượng cười nhìn cô bạn thân, nói.

Tĩnh Nghiên trước giờ là người đơn thuần, tính tình qua loa sơ sài đương nhiên không quá tỉ mỉ nghiền ngẫm những biến hóa trên mặt bạn mình đại biểu cho cái gì. Khi cô ngồi xuống, gọi một phần bánh pudding hoa quả xong, kích động nhìn Sầm Tử Tranh hỏi: 'Tử Tranh à, chuyện kia là thật sao? Bạn thật sự sẽ kết hôn với anh trai mình sao?'

Khi cô nghe được tin tức này nhất thời chấn động xen lẫn kinh ngạc vì vậy không thể chờ đợi thêm một phút nào, lập tức gọi điện hẹn Sầm Tử Tranh ra gặp mặt.

Sầm Tử Tranh nghe cô hỏi vậy, không trả lời mà chỉ nhẹ gật đầu, hàng mi thật dài của cô rũ xuống như muốn che dấu hết những tâm tình phức tạp trong đáy mắt ...

'Hô hô ... thật tốt quá! Hai người đúng là kín đáo nha, có thể giấu được mình đến bây giờ. Thật là ...mau khai ra, bạn với anh trai mình yêu nhau từ bao giờ vậy?' Tâm tư không tỉ mỉ nên Tĩnh Nghiên không hề phát giác ra bạn thân có chút khác thường, chỉ cười hỏi.

'Tĩnh Nghiên ...'

Sầm Tử Tranh rõ ràng là không có tâm trạng đâu mà đi thỏa mãn sự tò mò của bạn mình, cô ngẩng đầu nhìn Tĩnh Nghiên, nhỏ nhẹ nói: 'Hôm nay đi mua sắm với mình nhé, tối nay chúng ta cùng đi nghe nhạc, được không?'

Lúc này Sầm Tử Tranh không biết mấy ngày này qua như thế nào, cô chỉ biết, mỗi một phút mỗi một giây trôi qua đều là mang đến nỗi đau đến không chịu nổi, chỉ đành tìm chuyện gì đó làm để quên đi cảm giác thống khổ này.

Lời đề nghị của Sầm Tử Tranh khiến cho Tĩnh Nghiên rất hào hứng, cô nhìn đồng hồ sau đó nói: 'Được thôi, lúc này đúng là thời điểm tốt để mua sắm nhưng còn tối nay ...'

Nói đến đây cô hơi ngập ngừng giống như vừa nghĩ đến điều gì, trên mặt lộ vẻ khó hiểu ...

'Tử Tranh, muốn tìm người đi nghe nhạc với bạn thì nên tìm anh trai mình mới phải chứ. Anh ấy cũng sắp thành ông xã của bạn rồi, mình sao lại dám giành nhiệm vụ vinh quang này với anh ấy chứ, bị anh ấy biết còn không đánh mình một trận hay sao!'

Nói dứt lời cô cầm điện thoại lên, tiếp tục: 'Đi dạo phố mua sắm mình đương nhiên rất thích đi với bạn nhưng chuyện nghe nhạc thì nhường phần cho anh trai mình vậy!'

'Tĩnh Nghiên, đừng ...' Sầm Tử Tranh thấy cô định gọi điện thoại thì vội vàng ngăn lại.

Sở dĩ cô muốn làm cho mình mệt mỏi, kiệt sức chính là vì không muốn nghĩ, không muốn đối mặt với thực tại, cũng không biết phải đối mặt với Khương Ngự Kình thế nào, nếu như gọi anh ta cùng đi nghe ca nhạc thì cô còn phải tìm đến Tĩnh Nghiên làm gì.

Không thể phủ nhận Khương Ngự Kình là một người tốt, bất luận là ở phương diện nào anh ta cũng có thể nói là "hàng hiếm", cũng giống như Thư Tử Hạo vậy nhưng tiếc là ... đời này cô cũng chẳng thể yêu ai ngoài người kia.

Cung Quý Dương!

Cái tên này như một mũi dùi, mỗi một lần nhớ lại trong lòng lại giống như bị khoan một lần, đau đớn không thôi.

'Tử Tranh ...'

Dù trì đốn đến mấy Tĩnh Nghiên cũng bắt đầu phát giác bạn mình có vấn đề, cô đặt điện thoại xuống bàn, nhìn Sầm Tử Tranh chăm chăm. Một lúc lâu sau cô mới lên tiếng: 'Bạn ... vì sao muốn gả cho anh trai mình? Là vì yêu sao?'

Câu hỏi của Tĩnh Nghiên khiến cho cả người Sầm Tử Tranh chợt run khẽ, cô cầm ly cà phê lên, nhấp một ngụm như muốn nhờ động tác này trì hoãn câu trả lời.

'Tĩnh Nghiên, sao bạn lại hỏi như vậy?' Đặt tách cà phê xuống, cô cố làm ra vẻ thoải mái hỏi.

'Tử Tranh, mình có cảm giác bạn đang có rất nhiều tâm sự. Mình hỏi bạn, bạn có thật sự yêu anh trai mình không?' Tĩnh Nghiên thẳng thắn dứt khoát hỏi.

Trong một chớp mắt đó, cả người Sầm Tử Tranh cứng đờ như khúc gỗ. Không biết trả lời thế nào cô chỉ đành lánh nặng tìm nhẹ, nói:

'Tĩnh Nghiên, đây là chuyện giữa mình với anh trai bạn, bạn đừng bận tâm, được không?'

Câu trả lời của Sầm Tử Tranh thoáng nghe cũng nhận ra sự miễn cưỡng trong đó bởi vì thật sự cô không biết phải trả lời thế nào.

'Vậy được, chúng ta trước không nhắc đến chuyện kia. Còn Cung Quý Dương thì sao?' Tĩnh Nghiên cũng không phải ngốc, sao cô lại không nhận ra vẻ cô tịch và đau xót trên mặt cô chứ.

Sầm Tử Tranh vụt ngẩng đầu lên nhìn Tĩnh Nghiên, nỗi kinh ngạc khiến cô nói không thành câu.

'Bạn ... vì sao lại nhắc đến anh ta chứ?'

Trên mặt Khương Tĩnh Nghiên lộ vẻ lo lắng nhất là khi cô nhìn thấy vẻ trốn tránh trong mắt Sầm Tử Tranh kia. Tuy cô chưa có mối tình nào, cũng không biết mùi vị của tình yêu là thế nào nhưng từ phản ứng khác thường của bạn mình khi nghe cô nhắc đến ba chữ "Cung Quý Dương" thì cô càng khẳng định có điều gì đó không đúng.

'Tử Tranh à, chuyện của bạn mình cũng biết được ít nhiều, mình biết thời gian gần đây bạn với Cung Quý Dương gần như là luôn ở bên nhau, ngay cả giới truyền thông cũng bàn tán xôn xao tin tức này, vậy mà bây giờ bạn đột nhiên lại muốn kết hôn với anh trai mình, điều này khiến mình rất khó hiểu!'

Sầm Tử Tranh nghe cô nói vậy, trên mặt lộ ra một vẻ thiếu tự nhiên, cô không trả lời bạn mình, mà cũng không biết nên trả lời thế nào.

Suy nghĩ của Tĩnh Nghiên cô đương nhiên hiểu được, mà trong thâm tâm cô cũng chỉ xem Khương Ngự Kình như anh trai mà thôi, cô hoàn toàn không có chút tình ý gì với anh ta cả dù đó là một người đàn ông không chê vào đâu được!

Phản ứng của Sầm Tử Tranh hoàn toàn lọt vào mắt Khương Tĩnh Nghiên, cô thở dài một tiếng thật sâu, nói: 'Tử Tranh à, thực ra nếu như bạn thật sự yêu anh trai mình mà đám cưới với anh ấy, mình thật sự mong còn không được, tuyệt đối tán thành! Nhưng nếu như trong lòng bạn chỉ có một Cung Quý Dương thì mình mong bạn nên suy nghĩ lại về quyết định này của mình bởi vì làm như vậy, bất luận là đối với anh trai mình hay với bạn đều là một loại tổn thương. Dù sao đám cưới cũng không phải một trò đùa, một cuộc hôn nhân không có tình yêu chỉ là bắt đầu của một bi kịch mà thôi!'

Sầm Tử Tranh lắc lắc ly cà phê trên tay, cà phê sớm đã nguội nhưng hương vị của nó vẫn còn thoang thoảng trong không khí.

'Tĩnh Nghiên, mình hiểu ý của bạn, mình nghĩ, quên đi một người để yêu một người khác cũng không phải là chuyện không thể!' Một lúc lâu sau cô mới lên tiếng, rèm mi vẫn rũ không dám đối mặt với Tĩnh Nghiên mà cũng để che đi nội tâm phức tạp của mình.

Cô thừa nhận mình rất ích kỷ hơn nữa, vì muốn cho Cung Quý Dương hoàn toàn tuyệt vọng về mình cô lại dùng cách cực đoan như vậy nhưng chuyện đến nước này đã không thể lo nghĩ quá nhiều được nữa ...

/210

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status