Ba ngày sau, Triệu Thừa Trạm cáo ốm, bệnh tật đột nhiên đổ xuống người.
Thái y trong cung đều nói là bệnh cũ tái phát, nếu không thể tĩnh dưỡng thì sẽ nguy hiểm đến tính mạng.
Ngày hôm sau, hắn thỉnh ý chỉ đi tới Cảnh Sơn ở ngoại ô kinh thành dưỡng thương.
Sau khi hắn rời khỏi kinh thành, lời đồn dần dần tan đi.
Hành động này chứng tỏ hắn muốn rời xa chuyện tranh đấu, có thể khiến thượng vị giả an tâm.
Mặc dù tránh được họa nhất thời nhưng cũng không phải kế lâu dài, hắn cũng không thể ở Cảnh Sơn cả đời.
Hắn g.i.ế.c phó tướng kia, bình an khải hoàn, chiếm được tiên cơ, nào ngờ Tam Hoàng tử và Yến Thế Hằng lại phản công nhanh như vậy.
Ngay sau đó, Hình bộ Thượng thư bị chỉ trích làm việc thiên tư trái pháp luật, chế tạo án oan giả mạo.
Định Viễn tướng quân cũng bị người ta tố giác là kẻ kể công tự ngạo trong quân doanh, không tuân thủ quy định…
Những người này đều là tùy tùng của Triệu Thừa Trạm.
Chỉ trong một đêm, rất nhiều người bị mưu hại, bị cách chức.
Yến Thế Hằng ngăn cản đường đi của ta, lộ vẻ đắc ý: “Ta tuyệt đối sẽ không để bi kịch của Vũ Lăng Hầu phủ tái hiện. Giờ thì hươu c.h.ế.t về tay ai vẫn còn chưa biết đâu.”
“Giờ phút này mà nói, đích thật là các ngươi chiếm chế thượng phong, nhưng cũng chỉ là giờ phút này mà thôi.”
Lúc ta nói xong, trên mặt y hiện lên vẻ khó chịu: “Ở trong mắt ngươi, ta vĩnh viễn không sánh bằng hắn sao?”
“Đúng, ngươi không sánh bằng.” Lời nói của ta vô cùng quyết tuyệt, không chừa đường sống.
Y cười lạnh nói: “Phải không? Chờ hắn c.h.ế.t đi, sẽ không có ai dám so sánh ta với hắn nữa.”
“Đến lúc đó, ta sẽ tiếp tục hoàn thành hôn ước dở dang giữa ta và ngươi.”
Nói xong, y phất tay áo bỏ đi.
Ta lại lâm vào trầm tư, Yến Thế Hằng nói những lời này chứng tỏ mọi việc không đơn giản chút nào. Y nói câu này không phải nguyền rủa cho hả giận đơn thuần.
Trừ phi, bọn chúng đã có kế hoạch lớn.
8.
Ta sai người theo dõi sát sao hướng đi của Tam Hoàng tử và Yến Thế Hằng.
Tam Hoàng tử và Vũ Lăng Hầu lại cực kỳ bình tĩnh, hết thảy vẫn như thường.
Nhưng trực giác nói cho ta biết, có vấn đề.
Lá đỏ Hương Sơn đẹp không sao tả xiết, lúc ta ra khỏi thành du ngoạn, nhìn thấy một đội nhân mã mặc thường phục ra khỏi thành. Vốn không có chỗ nào khác thường nhưng trên cổ áo bọn họ có thêu hình chim yến.
Người bình thường tất nhiên là không biết.
Nhưng kiếp trước lúc Tam Hoàng tử suy tàn, những người này dám lấy mạng ra bảo vệ y.
Đây là tử sĩ dưới tay Tam Hoàng tử, bọn họ được gọi là Vụ Nhận.
Vụ Nhận xuất hiện, nhất định sẽ thấy m.á.u đổ.
Vậy lần này, bọn họ lại muốn lấy mạng ai đây?
Khi ánh chớp nhoáng lên, trong đầu ta hiện lên một ý niệm.
Không hay rồi, Cảnh Sơn ở ngoại ô phía tây đã không còn an toàn nữa.
Triệu Thừa Trạm cáo bệnh tránh họa đã nằm trong dự liệu, bọn họ còn có hậu chiêu, muốn nhân cơ hội này tước đoạt mạng sống của hắn.
Suy nghĩ cẩn thận mọi chuyện, ta lập tức tới Hạc Thương tửu lâu.
“Ta muốn gặp Thập Thất tiên sinh.”
“Thất Hoàng tử đang gặp nạn, mau phái người theo ta đến Cảnh Sơn.”
Bọn họ nhìn thấy ngọc bội trong tay ta, ánh mắt chợt run lên, lập tức kiểm kê nhân số, nhanh chóng khởi hành.
Ngọc bội Triệu Thừa Trạm đưa cho ta có thể điều động ẩn vệ thần bí nhất trong tay hắn.
Ta xoay người lên ngựa, cùng bọn họ đến Cảnh Sơn.
Ta sợ không đến kịp nên giục ngựa phi như điên. Nhưng khi chúng ta tới nơi, lại nhìn thấy bộ dáng đám tử sĩ cuống quýt chạy trốn.
Giờ phút này, bọn họ bị kẹt giữa hai bên, không còn đường sống.
Thái y trong cung đều nói là bệnh cũ tái phát, nếu không thể tĩnh dưỡng thì sẽ nguy hiểm đến tính mạng.
Ngày hôm sau, hắn thỉnh ý chỉ đi tới Cảnh Sơn ở ngoại ô kinh thành dưỡng thương.
Sau khi hắn rời khỏi kinh thành, lời đồn dần dần tan đi.
Hành động này chứng tỏ hắn muốn rời xa chuyện tranh đấu, có thể khiến thượng vị giả an tâm.
Mặc dù tránh được họa nhất thời nhưng cũng không phải kế lâu dài, hắn cũng không thể ở Cảnh Sơn cả đời.
Hắn g.i.ế.c phó tướng kia, bình an khải hoàn, chiếm được tiên cơ, nào ngờ Tam Hoàng tử và Yến Thế Hằng lại phản công nhanh như vậy.
Ngay sau đó, Hình bộ Thượng thư bị chỉ trích làm việc thiên tư trái pháp luật, chế tạo án oan giả mạo.
Định Viễn tướng quân cũng bị người ta tố giác là kẻ kể công tự ngạo trong quân doanh, không tuân thủ quy định…
Những người này đều là tùy tùng của Triệu Thừa Trạm.
Chỉ trong một đêm, rất nhiều người bị mưu hại, bị cách chức.
Yến Thế Hằng ngăn cản đường đi của ta, lộ vẻ đắc ý: “Ta tuyệt đối sẽ không để bi kịch của Vũ Lăng Hầu phủ tái hiện. Giờ thì hươu c.h.ế.t về tay ai vẫn còn chưa biết đâu.”
“Giờ phút này mà nói, đích thật là các ngươi chiếm chế thượng phong, nhưng cũng chỉ là giờ phút này mà thôi.”
Lúc ta nói xong, trên mặt y hiện lên vẻ khó chịu: “Ở trong mắt ngươi, ta vĩnh viễn không sánh bằng hắn sao?”
“Đúng, ngươi không sánh bằng.” Lời nói của ta vô cùng quyết tuyệt, không chừa đường sống.
Y cười lạnh nói: “Phải không? Chờ hắn c.h.ế.t đi, sẽ không có ai dám so sánh ta với hắn nữa.”
“Đến lúc đó, ta sẽ tiếp tục hoàn thành hôn ước dở dang giữa ta và ngươi.”
Nói xong, y phất tay áo bỏ đi.
Ta lại lâm vào trầm tư, Yến Thế Hằng nói những lời này chứng tỏ mọi việc không đơn giản chút nào. Y nói câu này không phải nguyền rủa cho hả giận đơn thuần.
Trừ phi, bọn chúng đã có kế hoạch lớn.
8.
Ta sai người theo dõi sát sao hướng đi của Tam Hoàng tử và Yến Thế Hằng.
Tam Hoàng tử và Vũ Lăng Hầu lại cực kỳ bình tĩnh, hết thảy vẫn như thường.
Nhưng trực giác nói cho ta biết, có vấn đề.
Lá đỏ Hương Sơn đẹp không sao tả xiết, lúc ta ra khỏi thành du ngoạn, nhìn thấy một đội nhân mã mặc thường phục ra khỏi thành. Vốn không có chỗ nào khác thường nhưng trên cổ áo bọn họ có thêu hình chim yến.
Người bình thường tất nhiên là không biết.
Nhưng kiếp trước lúc Tam Hoàng tử suy tàn, những người này dám lấy mạng ra bảo vệ y.
Đây là tử sĩ dưới tay Tam Hoàng tử, bọn họ được gọi là Vụ Nhận.
Vụ Nhận xuất hiện, nhất định sẽ thấy m.á.u đổ.
Vậy lần này, bọn họ lại muốn lấy mạng ai đây?
Khi ánh chớp nhoáng lên, trong đầu ta hiện lên một ý niệm.
Không hay rồi, Cảnh Sơn ở ngoại ô phía tây đã không còn an toàn nữa.
Triệu Thừa Trạm cáo bệnh tránh họa đã nằm trong dự liệu, bọn họ còn có hậu chiêu, muốn nhân cơ hội này tước đoạt mạng sống của hắn.
Suy nghĩ cẩn thận mọi chuyện, ta lập tức tới Hạc Thương tửu lâu.
“Ta muốn gặp Thập Thất tiên sinh.”
“Thất Hoàng tử đang gặp nạn, mau phái người theo ta đến Cảnh Sơn.”
Bọn họ nhìn thấy ngọc bội trong tay ta, ánh mắt chợt run lên, lập tức kiểm kê nhân số, nhanh chóng khởi hành.
Ngọc bội Triệu Thừa Trạm đưa cho ta có thể điều động ẩn vệ thần bí nhất trong tay hắn.
Ta xoay người lên ngựa, cùng bọn họ đến Cảnh Sơn.
Ta sợ không đến kịp nên giục ngựa phi như điên. Nhưng khi chúng ta tới nơi, lại nhìn thấy bộ dáng đám tử sĩ cuống quýt chạy trốn.
Giờ phút này, bọn họ bị kẹt giữa hai bên, không còn đường sống.
/18
|