Băng Lam đánh mạnh vào trán nàng rồi trực tiếp vỡ vụn. Ký ức xa lạ ùa đến, kèm theo còn là cảm giác tê dại.
Khắp người nàng rải rác vụn băng, hắc kiếm cũng vì thế mà bị lan đến, thân kiếm lúc này đã kết vài đoá hoa tuyết.
Chung Ly đứng thẳng người chứng kiến lốc xoáy lao đến trước mắt. Trong óc bị ký ức xa lạ lấp đầy, nhất thời trở lên ngây ngốc.
Hắc khí khốn khiếp kia không biết đã chạy từ lúc nào, Chung Ly trước khi bị hút lấy chỉ kịp ném đến bên người Trúc Phong một vật.
Cơn lốc lúc này chứa tạp nham cây cối cùng vụn đá, mỗi lần va đập liền khiến nàng linh khí hộ thân phai nhạt một phần.
Nàng lơ lửng trong trung tâm lốc xoáy, song song đứng cùng bảy màu đá cùng lam tinh thạch.
' Chúng coi ta là Băng Lam đã vỡ vụn kia?'
Thật là, khiến người khác phải phiền não mà...
Nhắm mắt lại, khắp người linh khí hoạt động, cường độ cao rời khỏi cơ thể nàng. Từng mảnh lôi điện theo sau hình thành, bao trùm khắp thân thể.
Bảy màu đá cứng rắn vô cùng, bị lôi điện lan đến một vết xước nhỏ cũng không có, vẫn toả sáng rực rỡ.
Thật kiêu ngạo! Ta đây liền chịu thua ngươi đi.
Chung Ly mở bừng mắt, dùng lôi tách ra hai mắt trận rồi lập tức bắt lấy bảy màu đá. Nàng dùng tất cả sức lực từ lúc cha sinh mẹ đẻ đến giờ ném văng nó ra khỏi cơn lốc. Sau đó cả người cũng theo quán tính mà bay ra ngoài. Từ một độ cao khủng khiếp, người rơi xuống.
Biến cố quen thuộc khiến nàng rất nhanh đã bình tĩnh lại. Lợi dụng sức gió, kiếm mang kết thành mạng lưới giúp nàng giảm bớt tốc độ rơi.
Chạm đất an toàn, Chung Ly chỉ lăn vài vòng rồi đứng dậy.
Bảy màu đá không biết đã bị ném đến góc nào, nhất thời chưa thấy nó xuất hiện trở lại. Chỉ còn Lam tinh thạch chống đỡ, lốc xoáy cũng dần tan rã. Đá cùng cát bụi rơi xuống biến thành cơn mưa mù mịt. Lúc này Chung Ly đã cách rất xa.
Xoay người, lập tức chạy trốn, trong đầu quyết đoán: Trúc Phong lúc sau sẽ tìm về. Hắn có nàng ngũ phẩm phòng ngự trận, duy trì một thời gian vẫn có thể.
Trước mắt nàng cần đến một nơi, hình ảnh từ ký ức xa lạ kia ít nhất cũng khiến nàng biết bản thân đang trong hoàn cảnh nào.
Chung Ly chạy như điên về một hướng, chính là nơi nàng rơi xuống ban đầu. Đấu với nhân sâm tinh khi đó lại cách ngày một xa. Không ngờ đồ vật thành tinh kia vậy mà lại chính là thủ vệ. Hiếm có như vậy thành linh thực vật, nếu sinh thành tại nơi này mà không tận dụng, nàng sẽ tiếc thay chủ nhân của nó.
Trong đầu ký ức theo cảnh vật xuất hiện cũng dần trở lên rõ ràng. Tuy trận pháp đã phát triển đến ngũ phẩm nhưng mắt trận tự tung tự tác, tuỳ ý rời khỏi nơi định sẵn tất sẽ làm nó trở lên suy yếu.
Nàng trước mắt cần tìm chính là nơi trận sư đặt mắt.
Nhưng trời không chiều lòng người, lúc cần tìm thì một bóng dáng cũng không, vậy mà lúc nàng đang vội vã nhất lại trực tiếp ném xuống cản chân đồ vật.
Nhìn ba kẻ hung ác trước mắt, Chung Ly lấy lui làm tiến, trực tiếp quay đầu đổi hướng.
Đám người kia thấy nàng chạy càng là không chần chừ đuổi theo.
Thật gấp gáp nha, các ngươi còn phiền thành như vậy - Chung Ly lẩm bẩm.
Sợi tà hồn kia không biết đang ở đâu, nếu hắn tìm được nơi đặt mắt trận liền xong đời, trận pháp có thể bất thình lình đổi chủ. Bị giam tại nơi này vĩnh viễn là không thể, nàng tu vi thấp kém, đồ ăn ngon còn nếm chưa đủ, công pháp còn chưa luyện tới tận cùng đâu.
Cảm nhận sau lưng đuổi theo người không rời không bỏ, Chung Ly đành bực bội xoay người.
Vút...
Kiếm khí xỏ xuyên qua một gốc cây lập tức chặt bỏ nó.
Theo đến người dễ dàng tránh khỏi liền chia nhau ra vây khốn nàng. Ba người giống như tam giác đều quây chặt nàng ở trung tâm, liên tục di chuyển thành vòng tròn, bán kính dần thu hẹp lại.
Chung Ly xoa xoa cổ tay coi như khởi động, kiếm biến thành tàn ảnh liên tiếp bổ đến ba thân hình đang chuyển động.
Kết quả, đã đánh hụt.
Nàng chưa bắt kịp quy luật chuyển động của đối thủ, muốn nhất chiêu mất mạng là khó có thể.
“ Ta có thù oán với các ngươi sao. Vì cái gì theo ta không rời không bỏ như vậy?...Hay...các người Là ham ta nhan sắc?”
Nàng biết bọn chúng nghe được, có một tên cử động chậm lại một khắc. Nàng nuốt lại cợt nhả nhân cơ hội ra tay. Kiếm mang vây lấy chân kẻ thù, máu tươi vảy ra khắp nơi.
“ Chân cụt, ta xem ngươi còn muốn chạy qua lại đến lúc nào!”
Dứt lời, người này đã ngã ra đất, đau đớn khiến hắn hét lớn cầu cứu đồng bạn.
Nhưng hai kẻ còn lại căn bản không quan tâm, sau khi mất đi đội hình tam giác liền phân công nhau hai đầu vây khốn.
Nhìn hai luồng ánh sáng pháp thuật trước sau lao đến, Chung Ly liền tóm lấy chân kẻ đang lăn lộn dưới đất, không hề nể tình ném ra sau.
Sau lưng có một tấm lá chắn thịt, nàng liền yên tâm giải quyết đối thủ trước mắt.
Va chạm cùng lúc, kiếm khí còn có bia người đã thành công đón đỡ pháp thuật.
Chung Ly chớp lấy thời cơ lao nhanh đến kẻ thù, chém mạnh về lá chắn chẳng mấy kiên cố của hắn.
Tiếng vỡ vụn liên tiếp, là tiếng xương khớp nứt gãy kèm theo còn là tiếng lòng của đám người vây công.
Lá chắn thịt nàng tiện tay ném đi, ăn chọn đồng bạn pháp thuật liền thương càng thêm thương. Còn kẻ trước mắt nàng lại may mắn hơn, đau đớn chịu phải chỉ một chút liền tắt thở.
Chưa kịp xoay người tiếp tục ứng chiến, sau gáy Chung Ly đột nhiên cảm nhận có dòng khí khuấy động. Lông tơ khắp người dựng đứng, nàng chỉ kịp vươn tay đỡ lấy gáy rồi cúi gập người.
Năm ngón tay trực tiếp thấy máu, thương tổn chạm đến xương liền bị cản lại, nếu thay thế bằng nàng cổ liền không dám nghĩ tới.
Chung Ly khắp người rách nát lại máu me quay đầu nhìn đồ vật mới xuất hiện. Một thanh đoản đao yên lặng trôi nổi trong không khí, bên trên còn lưu giữ vết máu của nàng.
Nheo mắt cảnh giác nhìn xung quanh, trên đất một kẻ tàn, một kẻ chết. Chỉ có duy nhất một kẻ đang đề phòng nhìn nàng, quả quyết từ ban đầu sau trận chiến vừa rồi đều mất hết.
Thanh đoản đao này là của ai? Nàng không tin đám người kia có bản lĩnh như vậy! Lại có thể đánh lén hoàn mỹ. Nếu là thật, nàng sớm đã biến thành oan hồn dưới tay bọn chúng.
Chờ một lát, hai người một đao vẫn yên lặng đứng. Lần này thế cân bằng lại được thiết lập một lần nữa, chỉ là đã biến thành ba thế lực khác nhau.
Chung Ly nhìn hoa văn trên thân đao, đầu hơi chút đau.
' Lại là trận văn.' Nàng nghĩ thầm.
Khi thế chân vạc hình thành, muốn đánh vỡ nó ắt cần thế lực thứ tư xuất hiện.
Chỉ vừa mới suy nghĩ, ông trời liền thành toàn cho nàng. Tiểu tứ đã xuất hiện, kẻ thù của nàng liền nhiều một người.
Tên cụt tay chạy trốn lúc trước hiện giờ cùng lúc xuất hiện đánh vỡ thế cuộc.
Cả ba phá bỏ cân bằng, lao tới tấn công!
Người gian nan lúc này không ai khác ngoài Chung Ly.
Nàng hơi khuỵ gối ném ra hai đạo lôi kiếm khí.
Lôi điện cùng pháp thuật triệt tiêu, người đánh tới vũ khí đã sẵn trên tay.
Cảm giác nguy hiểm một lần nữa xuất hiện, Chung Ly theo bản năng nghiêng đầu. Đoản đao lao vụt qua nàng tai trái, tước đi không ít tóc đen.
Kiếm mang mênh mông theo sau xuất hiện, bao trùm toàn bộ đỉnh đầu hai đối thủ.
Dòng khí thác loạn xé nát chúng phòng ngự linh khí, nhân cơ hội Chung Ly đâm tới.
Hắc kiếm bị thực vật cuốn lấy, nhưng thân kiếm sắc bén lại chặt đứt yếu ớt đồ vật không thương tiếc.
Mộc hệ người trước nay nàng đối chiến, lại có mấy kẻ không biết dùng độc. Thuỷ cùng mộc, luyện khí kỳ trước nay vẫn luôn khó bộc lộ sức mạnh. Cứ ngỡ người này cũng tương tự, nhưng không, thực vật trong tay hắn sau khi đứt đoạn độc tố một chút cũng không có. Chung Ly cảnh giác tránh đi rải rác mảnh vụn, lao đến muốn chém đứt cổ đối thủ thì trời đất đột nhiên đảo loạn. Nàng bị bắn ra xa, cổ họng ngay lập tức cảm nhận hương vị tanh ngọt. Khắp tai mũi đều rỉ ra máu tươi, kém một chút liền thất khiếu đổ máu.
Còn chưa kịp phản ứng, cổ áo nàng đã bị tóm lấy. Cả người bị tóm lên cao, mắt hoa một chút lại ngã xuống đất. Lần này tay phải nàng xương đã gãy, tiếng răng rắc trực tiếp khiến nàng tỉnh táo lại.
Tay trái trước kẻ thù một bước, nắm lấy cổ chân hắn kéo đổ. Năm ngón tay dùng lực đến trắng bệch cuối cùng cũng thành công quật ngã đối thủ.
Một kẻ chơi hoa chiêu, một kẻ lại tay đấm chân đá, quả nhiên thù chém đứt cánh tay không hành hạ nàng là không thể.
“ Ngươi có cơ hội liền không biết bắt lấy? Không nên bị tức giận làm hôn đầu nha!”
Cụt tay đối thủ hai mắt trợn tròn, còn chưa kịp đáp lời màng đã bị một nắm tay tiếp đón đầu.
Chung Ly dừng lại, máu tươi sền sệt nhớp nháp bao phủ tay trái. Kẻ nằm dưới đất đầu óc đã vỡ toang, chết cực kỳ khó xem.
Nói thì lâu mà làm thì nhanh, vài cú đấm liền diệt sát kẻ thù, nàng đã hoàn toàn hồi thần nhặt về hắc kiếm.
Mộc hệ tên kia đã chạy trốn, còn thành đoản đao ban nãy đang trôi nổi trong không khí cũng yên lặng cắm trên một thân cây.
Chung Ly hít vào một hơi, người đều đã chạy vậy không nên lãng phí thời gian tìm kiếm. Nàng cần đến nơi đáng nhẽ nên đặt mắt trận kia.
Rút ra đoản đao, Chung Ly sử dụng ký ức không biết từ đâu tiếp tục lên đường.
Nghĩ lại thì:
Đồng bạn chưa gặp lại, còn có thật sự không biết Vương Thắng Lợi cùng điểu sư đang ở nơi nào?
Cảnh Bác Văn bên kia sau khi tách hỏi Chung Ly và Trúc Phong thì liền một đường bình an. Không biết đã chạy bao xa, chân lúc này đã bắt đầu ẩn ẩn đau.
Hắn tìm kiếm một nơi địa thế an toàn, thuận tiện ngồi xuống trị thương.
Đang lúc yên lặng, phía chân trời bỗng hiện lên một đạo ánh sáng bảy màu, thất sắc đá theo quỹ đạo rơi xuống trước mặt Cảnh Bác Văn.
Hắn khắp người chợt nổi lên ánh sáng vàng kim, đá va chạm cùng phòng ngự pháp thuật liền triệt tiêu. Hắn nhanh nhẹn nắm chắc thất sắc thạch, lại lấy ra một hộp ngọc tinh xảo, đá này liền cứ như vậy bị giam cầm.
Làm xong một lượt thao tác mây trôi nước chảy, Cảnh Bác Văn mới chú ý quan sát thiên tượng. Mặc dù nơi này bị ngăn cách bởi trận pháp nhưng muốn hình thành tân thế giới là không thể.
Gọi nó là bí cảnh chồng bí cảnh cũng không sai, dù sao một chút quy tắc riêng vẫn có.
Khắp người nàng rải rác vụn băng, hắc kiếm cũng vì thế mà bị lan đến, thân kiếm lúc này đã kết vài đoá hoa tuyết.
Chung Ly đứng thẳng người chứng kiến lốc xoáy lao đến trước mắt. Trong óc bị ký ức xa lạ lấp đầy, nhất thời trở lên ngây ngốc.
Hắc khí khốn khiếp kia không biết đã chạy từ lúc nào, Chung Ly trước khi bị hút lấy chỉ kịp ném đến bên người Trúc Phong một vật.
Cơn lốc lúc này chứa tạp nham cây cối cùng vụn đá, mỗi lần va đập liền khiến nàng linh khí hộ thân phai nhạt một phần.
Nàng lơ lửng trong trung tâm lốc xoáy, song song đứng cùng bảy màu đá cùng lam tinh thạch.
' Chúng coi ta là Băng Lam đã vỡ vụn kia?'
Thật là, khiến người khác phải phiền não mà...
Nhắm mắt lại, khắp người linh khí hoạt động, cường độ cao rời khỏi cơ thể nàng. Từng mảnh lôi điện theo sau hình thành, bao trùm khắp thân thể.
Bảy màu đá cứng rắn vô cùng, bị lôi điện lan đến một vết xước nhỏ cũng không có, vẫn toả sáng rực rỡ.
Thật kiêu ngạo! Ta đây liền chịu thua ngươi đi.
Chung Ly mở bừng mắt, dùng lôi tách ra hai mắt trận rồi lập tức bắt lấy bảy màu đá. Nàng dùng tất cả sức lực từ lúc cha sinh mẹ đẻ đến giờ ném văng nó ra khỏi cơn lốc. Sau đó cả người cũng theo quán tính mà bay ra ngoài. Từ một độ cao khủng khiếp, người rơi xuống.
Biến cố quen thuộc khiến nàng rất nhanh đã bình tĩnh lại. Lợi dụng sức gió, kiếm mang kết thành mạng lưới giúp nàng giảm bớt tốc độ rơi.
Chạm đất an toàn, Chung Ly chỉ lăn vài vòng rồi đứng dậy.
Bảy màu đá không biết đã bị ném đến góc nào, nhất thời chưa thấy nó xuất hiện trở lại. Chỉ còn Lam tinh thạch chống đỡ, lốc xoáy cũng dần tan rã. Đá cùng cát bụi rơi xuống biến thành cơn mưa mù mịt. Lúc này Chung Ly đã cách rất xa.
Xoay người, lập tức chạy trốn, trong đầu quyết đoán: Trúc Phong lúc sau sẽ tìm về. Hắn có nàng ngũ phẩm phòng ngự trận, duy trì một thời gian vẫn có thể.
Trước mắt nàng cần đến một nơi, hình ảnh từ ký ức xa lạ kia ít nhất cũng khiến nàng biết bản thân đang trong hoàn cảnh nào.
Chung Ly chạy như điên về một hướng, chính là nơi nàng rơi xuống ban đầu. Đấu với nhân sâm tinh khi đó lại cách ngày một xa. Không ngờ đồ vật thành tinh kia vậy mà lại chính là thủ vệ. Hiếm có như vậy thành linh thực vật, nếu sinh thành tại nơi này mà không tận dụng, nàng sẽ tiếc thay chủ nhân của nó.
Trong đầu ký ức theo cảnh vật xuất hiện cũng dần trở lên rõ ràng. Tuy trận pháp đã phát triển đến ngũ phẩm nhưng mắt trận tự tung tự tác, tuỳ ý rời khỏi nơi định sẵn tất sẽ làm nó trở lên suy yếu.
Nàng trước mắt cần tìm chính là nơi trận sư đặt mắt.
Nhưng trời không chiều lòng người, lúc cần tìm thì một bóng dáng cũng không, vậy mà lúc nàng đang vội vã nhất lại trực tiếp ném xuống cản chân đồ vật.
Nhìn ba kẻ hung ác trước mắt, Chung Ly lấy lui làm tiến, trực tiếp quay đầu đổi hướng.
Đám người kia thấy nàng chạy càng là không chần chừ đuổi theo.
Thật gấp gáp nha, các ngươi còn phiền thành như vậy - Chung Ly lẩm bẩm.
Sợi tà hồn kia không biết đang ở đâu, nếu hắn tìm được nơi đặt mắt trận liền xong đời, trận pháp có thể bất thình lình đổi chủ. Bị giam tại nơi này vĩnh viễn là không thể, nàng tu vi thấp kém, đồ ăn ngon còn nếm chưa đủ, công pháp còn chưa luyện tới tận cùng đâu.
Cảm nhận sau lưng đuổi theo người không rời không bỏ, Chung Ly đành bực bội xoay người.
Vút...
Kiếm khí xỏ xuyên qua một gốc cây lập tức chặt bỏ nó.
Theo đến người dễ dàng tránh khỏi liền chia nhau ra vây khốn nàng. Ba người giống như tam giác đều quây chặt nàng ở trung tâm, liên tục di chuyển thành vòng tròn, bán kính dần thu hẹp lại.
Chung Ly xoa xoa cổ tay coi như khởi động, kiếm biến thành tàn ảnh liên tiếp bổ đến ba thân hình đang chuyển động.
Kết quả, đã đánh hụt.
Nàng chưa bắt kịp quy luật chuyển động của đối thủ, muốn nhất chiêu mất mạng là khó có thể.
“ Ta có thù oán với các ngươi sao. Vì cái gì theo ta không rời không bỏ như vậy?...Hay...các người Là ham ta nhan sắc?”
Nàng biết bọn chúng nghe được, có một tên cử động chậm lại một khắc. Nàng nuốt lại cợt nhả nhân cơ hội ra tay. Kiếm mang vây lấy chân kẻ thù, máu tươi vảy ra khắp nơi.
“ Chân cụt, ta xem ngươi còn muốn chạy qua lại đến lúc nào!”
Dứt lời, người này đã ngã ra đất, đau đớn khiến hắn hét lớn cầu cứu đồng bạn.
Nhưng hai kẻ còn lại căn bản không quan tâm, sau khi mất đi đội hình tam giác liền phân công nhau hai đầu vây khốn.
Nhìn hai luồng ánh sáng pháp thuật trước sau lao đến, Chung Ly liền tóm lấy chân kẻ đang lăn lộn dưới đất, không hề nể tình ném ra sau.
Sau lưng có một tấm lá chắn thịt, nàng liền yên tâm giải quyết đối thủ trước mắt.
Va chạm cùng lúc, kiếm khí còn có bia người đã thành công đón đỡ pháp thuật.
Chung Ly chớp lấy thời cơ lao nhanh đến kẻ thù, chém mạnh về lá chắn chẳng mấy kiên cố của hắn.
Tiếng vỡ vụn liên tiếp, là tiếng xương khớp nứt gãy kèm theo còn là tiếng lòng của đám người vây công.
Lá chắn thịt nàng tiện tay ném đi, ăn chọn đồng bạn pháp thuật liền thương càng thêm thương. Còn kẻ trước mắt nàng lại may mắn hơn, đau đớn chịu phải chỉ một chút liền tắt thở.
Chưa kịp xoay người tiếp tục ứng chiến, sau gáy Chung Ly đột nhiên cảm nhận có dòng khí khuấy động. Lông tơ khắp người dựng đứng, nàng chỉ kịp vươn tay đỡ lấy gáy rồi cúi gập người.
Năm ngón tay trực tiếp thấy máu, thương tổn chạm đến xương liền bị cản lại, nếu thay thế bằng nàng cổ liền không dám nghĩ tới.
Chung Ly khắp người rách nát lại máu me quay đầu nhìn đồ vật mới xuất hiện. Một thanh đoản đao yên lặng trôi nổi trong không khí, bên trên còn lưu giữ vết máu của nàng.
Nheo mắt cảnh giác nhìn xung quanh, trên đất một kẻ tàn, một kẻ chết. Chỉ có duy nhất một kẻ đang đề phòng nhìn nàng, quả quyết từ ban đầu sau trận chiến vừa rồi đều mất hết.
Thanh đoản đao này là của ai? Nàng không tin đám người kia có bản lĩnh như vậy! Lại có thể đánh lén hoàn mỹ. Nếu là thật, nàng sớm đã biến thành oan hồn dưới tay bọn chúng.
Chờ một lát, hai người một đao vẫn yên lặng đứng. Lần này thế cân bằng lại được thiết lập một lần nữa, chỉ là đã biến thành ba thế lực khác nhau.
Chung Ly nhìn hoa văn trên thân đao, đầu hơi chút đau.
' Lại là trận văn.' Nàng nghĩ thầm.
Khi thế chân vạc hình thành, muốn đánh vỡ nó ắt cần thế lực thứ tư xuất hiện.
Chỉ vừa mới suy nghĩ, ông trời liền thành toàn cho nàng. Tiểu tứ đã xuất hiện, kẻ thù của nàng liền nhiều một người.
Tên cụt tay chạy trốn lúc trước hiện giờ cùng lúc xuất hiện đánh vỡ thế cuộc.
Cả ba phá bỏ cân bằng, lao tới tấn công!
Người gian nan lúc này không ai khác ngoài Chung Ly.
Nàng hơi khuỵ gối ném ra hai đạo lôi kiếm khí.
Lôi điện cùng pháp thuật triệt tiêu, người đánh tới vũ khí đã sẵn trên tay.
Cảm giác nguy hiểm một lần nữa xuất hiện, Chung Ly theo bản năng nghiêng đầu. Đoản đao lao vụt qua nàng tai trái, tước đi không ít tóc đen.
Kiếm mang mênh mông theo sau xuất hiện, bao trùm toàn bộ đỉnh đầu hai đối thủ.
Dòng khí thác loạn xé nát chúng phòng ngự linh khí, nhân cơ hội Chung Ly đâm tới.
Hắc kiếm bị thực vật cuốn lấy, nhưng thân kiếm sắc bén lại chặt đứt yếu ớt đồ vật không thương tiếc.
Mộc hệ người trước nay nàng đối chiến, lại có mấy kẻ không biết dùng độc. Thuỷ cùng mộc, luyện khí kỳ trước nay vẫn luôn khó bộc lộ sức mạnh. Cứ ngỡ người này cũng tương tự, nhưng không, thực vật trong tay hắn sau khi đứt đoạn độc tố một chút cũng không có. Chung Ly cảnh giác tránh đi rải rác mảnh vụn, lao đến muốn chém đứt cổ đối thủ thì trời đất đột nhiên đảo loạn. Nàng bị bắn ra xa, cổ họng ngay lập tức cảm nhận hương vị tanh ngọt. Khắp tai mũi đều rỉ ra máu tươi, kém một chút liền thất khiếu đổ máu.
Còn chưa kịp phản ứng, cổ áo nàng đã bị tóm lấy. Cả người bị tóm lên cao, mắt hoa một chút lại ngã xuống đất. Lần này tay phải nàng xương đã gãy, tiếng răng rắc trực tiếp khiến nàng tỉnh táo lại.
Tay trái trước kẻ thù một bước, nắm lấy cổ chân hắn kéo đổ. Năm ngón tay dùng lực đến trắng bệch cuối cùng cũng thành công quật ngã đối thủ.
Một kẻ chơi hoa chiêu, một kẻ lại tay đấm chân đá, quả nhiên thù chém đứt cánh tay không hành hạ nàng là không thể.
“ Ngươi có cơ hội liền không biết bắt lấy? Không nên bị tức giận làm hôn đầu nha!”
Cụt tay đối thủ hai mắt trợn tròn, còn chưa kịp đáp lời màng đã bị một nắm tay tiếp đón đầu.
Chung Ly dừng lại, máu tươi sền sệt nhớp nháp bao phủ tay trái. Kẻ nằm dưới đất đầu óc đã vỡ toang, chết cực kỳ khó xem.
Nói thì lâu mà làm thì nhanh, vài cú đấm liền diệt sát kẻ thù, nàng đã hoàn toàn hồi thần nhặt về hắc kiếm.
Mộc hệ tên kia đã chạy trốn, còn thành đoản đao ban nãy đang trôi nổi trong không khí cũng yên lặng cắm trên một thân cây.
Chung Ly hít vào một hơi, người đều đã chạy vậy không nên lãng phí thời gian tìm kiếm. Nàng cần đến nơi đáng nhẽ nên đặt mắt trận kia.
Rút ra đoản đao, Chung Ly sử dụng ký ức không biết từ đâu tiếp tục lên đường.
Nghĩ lại thì:
Đồng bạn chưa gặp lại, còn có thật sự không biết Vương Thắng Lợi cùng điểu sư đang ở nơi nào?
Cảnh Bác Văn bên kia sau khi tách hỏi Chung Ly và Trúc Phong thì liền một đường bình an. Không biết đã chạy bao xa, chân lúc này đã bắt đầu ẩn ẩn đau.
Hắn tìm kiếm một nơi địa thế an toàn, thuận tiện ngồi xuống trị thương.
Đang lúc yên lặng, phía chân trời bỗng hiện lên một đạo ánh sáng bảy màu, thất sắc đá theo quỹ đạo rơi xuống trước mặt Cảnh Bác Văn.
Hắn khắp người chợt nổi lên ánh sáng vàng kim, đá va chạm cùng phòng ngự pháp thuật liền triệt tiêu. Hắn nhanh nhẹn nắm chắc thất sắc thạch, lại lấy ra một hộp ngọc tinh xảo, đá này liền cứ như vậy bị giam cầm.
Làm xong một lượt thao tác mây trôi nước chảy, Cảnh Bác Văn mới chú ý quan sát thiên tượng. Mặc dù nơi này bị ngăn cách bởi trận pháp nhưng muốn hình thành tân thế giới là không thể.
Gọi nó là bí cảnh chồng bí cảnh cũng không sai, dù sao một chút quy tắc riêng vẫn có.
/186
|