“Ngươi nói tiêu diệt ma đạo, không phải là giết người. Như vậy ai cho người quyền lợi giết người? Y triều đại luật, giết người là tử tội, tại trong mắt triều đình, Tinh Hồ ngươi bất quá cũng là loạn đảng.” Thượng Quan Khiêm tiếp tục đả kích.
“Vị công tử này, triều đình quản không tới người trong chốn giang hồ.” Dương Ưng tiếp nhận đề tài.
“Ngươi là người Nguyên quốc.” Thượng Quan Khiêm khẳng định nói.
“Đương nhiên.” Cho dù là người giang hồ cũng tuyệt đối không thể phủ nhận quốc của mình.
“Cái gọi là người trong giang hồ, cũng là người Nguyên quốc đi.”
“Đúng vậy.” Dương Ưng khẳng định, không phải người Nguyên quốc sẽ không thể ở trong giang hồ Nguyên quốc hỗn loạn này, đây là nhận thức chung của người trong giang hồ.
“Như vậy Nguyên quốc pháp luật vì sao quản không được. Không tuân thủ luật pháp, không phải là loạn đảng, không phải là tồn tại nguy hại thiên hạ. Chiếu theo các ngươi nói, không phải là tội ác.” Thượng Quan Khiêm trong lời nói làm cho mọi người á khẩu không trả lời được, bởi vì y đứng ở trên đại nghĩa.
“Ha ha ha, Khiêm, ta hiện tại mới biết được nguyên lai giang hồ chính là một nơi loạn đảng tụ tập.” Quân Hành Tuyệt nghe nói xong, đối với các nói của Khiêm rất đồng ý, triều đình đối với giang hồ là phòng bị, nhưng là loạn đảng, này quả thực là đánh vỡ nhất quán nhận tri cho tới nay. Ngươi giang hồ đủ người trung nghĩa, nhưng là người giang hồ lực sát thương cũng rất lớn, tùy hứng làm bậy không hề ít, hơn nữa tu luyện tà công, vẫn luôn làm triều đình đau đầu, cho nên tới nay đều dựa vào cái gọi là chính đạo kháng hành(hành động phản kháng), sau lại diễn biến thành triều đình cùng giang hồ không can thiệp vào tình huống chuyện của nhau.
“Phượng công tử, ngươi cũng là một phần tử của giang hồ.” Phương Thiên Hữu linh tinh nói.
“Nga.” Quân Hành Tuyệt bao hàm thâm ý ứng một tiếng, nghe không ra là đồng ý hay là châm chọc. Giang hồ chẳng qua là trò chơi nhất thời hứng thú mà thôi.
“Tâm của ngươi thực yếu đuối.” Thượng Quan Khiêm nhìn Ngọc Dao đã bị đả kích hai mắt thất thần ngồi trên đất đánh giá, “Tại trong mấy người này, thành tựu của ngươi sẽ là thấp nhất, Lãnh Vô Ngân sẽ là cao nhất bởi vì hắn so với ngươi kiên định hơn.”
Những lời này càng làm cho Ngọc Dao sắc mặt trắng thêm vài phần, nàng là Tinh Hồ thủ tọa đệ tử, là kiêu ngạo của Tinh Hồ, hiện tại có người đánh giá nàng như vậy, thấp nhất?
“Tại hạ Du Châu Dương gia, Dương Ưng, xin hỏi tôn tính đại danh của công tử?” Dương Ưng xoay người đối với người hỏi.
“Thượng Quan Khiêm.” Lúc này đây không có quay đầu, Thượng Quan Khiêm bước trên hư không trả lời.
Quân Hành Tuyệt cũng không thèm xem bọn họ một cái liếc mắt, bước trên hư không cầu thang.
Thượng Quan Khiêm, chưa từng nghe qua tên. Dương Ưng quyết định phải hảo hảo điều tra.
Bữa cơm trưa kết thúc chấm dứt, Quân Hành Tuyệt cùng Thượng Quan Khiêm ngồi trên xe ngựa xa hoa trở lại nơi ở tại Du Châu.
Mà nơi ở này mặt ngoài nhìn chỉ là tòa trạch bình thường phổ thông, ai có thể biết nó ảo diệu thế nào.
Vị trí tòa trạch này cùng với các tòa nhà khác ở khắp nơi trên Nguyên quốc của Quân Hành Tuyệt đều tương thông. Vì để tiện, Quân Hành Tuyệt tại các thành phố lớn có những phong cảnh tú lệ đều dựng một tòa trạch, cùng với cấm cung tại kinh thành tương thông, chỉ cần vượt qua những cánh cửa khác nhau là có thể tới được những địa phương khác nhau.
Hiện tại để có thể hầu hạ Quân Hành Tuyệt cùng Thượng Quan Khiêm, mọi người đều là trải qua tinh khiếu tế tuyển (tuyển chọn gắt gao), mà bọn họ tất nhiên là trung thành và tận tâm. Đã kiến thức qua thủ đoạn không thuộc về phàm nhân của Quân Hành Tuyệt, tỷ như phi thiên, dời núi, còn có những chỗ ở nối tiếp cùng nhau, bọn họ sớm đã tôn Quân Hành Tuyệt cùng Thượng Quan Khiêm thành thần nhân, sùng kính.
Đối với tình cảm của hai người có ý kiến? Như thế nào sẽ có, trên đời này trừ bỏ hai vị chí cao vô thượng thì ở ngoài có ai có thể xứng đôi với họ, dám có ý kiến, toàn bộ đều là giả ngu. Có thể nói, những người này đã bị tẩy não.
Theo Quân Hành Tuyệt, chỗ ở phía sau cung đình của hắn cùng Thượng Quan Khiêm chế tạo vì để không cho bị người ngoài quấy rầy. Tại trong lòng những người cảm kích, Quân Hành Tuyệt cùng Thượng Quan Khiêm đã muốn bị thần hóa. Càng đừng nói trước trận hạn hán lớn ở phương bắc, các trọng thần có mặt, Quân Hành Tuyệt hứng thú hô mây gọi mưa, còn đối với bọn họ nói việc nhỏ đừng tới tìm hắn, tại trong lòng mọi người, bọn họ đã hơn cả thần.
Còn có Diêm La bị Quân Hành Tuyệt mệnh lệnh giám thị triều đình, triển lộ ra năng lực giám thị một chút cũng không thuộc về loài người, sau khi hiển lộ năng lực thì cũng được coi là thần nhân. Tại trong cung có một địa vị nhất định, hắn cũng giống hai vị, được cho là đạt tới thần vị chí tôn đại điện giả. Bởi vì Quân Hành Tuyệt đã tuyên bố, tại thời điểm hoàng tử trưởng thành, hắn sẽ thoái vị, hiện tại chỉ nhìn vài vị hoàng tử xem ai có thể ngồi lên vị trí kia.
Cho dù Quân Hành Tuyệt đã muốn ẩn cư phía sau màn nhưng hắn vẫn là hoàng đế, hơn nữa là một hoàng đế có lực lượng bất khả tư nghị. Liền trước mắt nhìn xem, Nguyên quốc hết thảy đều phát triển thuận lời, Quân Hành Tuyệt có khi sẽ đưa ra những ý tưởng mới làm cho Diêm La thực thi, mà những chính sách này cũng làm cho Nguyên quốc tiếp tục cường thịnh phát triển không đi xuống.
Kỳ thật nguyên nhân chính chính là vì Diêm La rất có khả năng, Quân Hành Tuyệt là muốn nghĩ cách không để Diêm La sáp nhập vào trong không gian của hắn cùng Khiêm. Chỉ cần Khiêm triệu hồi, Diêm La sẽ lập tức nhanh chóng xuất hiện. Hỏi hắn triều chính thế nào, hắn nói chủ nhân mệnh lệnh là trọng yếu nhất, hơn nữa chỉ cần phân thân một cái là rất đơn giản. Làm cho Quân Hành Tuyệt thực khó chịu, lại nghĩ cách làm cho Diêm La có thêm nhiều việc hơn. Bất quá, Quân Hành Tuyệt là quá quá xem nhẹ năng lực Diêm La, phải biết rằng Mộc Linh Hạo coi chừng việc của một cái tinh cầu cũng chưa có thể làm khó được trí năng hệ thống của Mộc Cảnh, chỉ là một cái Nguyên quốc đối với Diêm La căn bản không tính là gì.
Cho dù giải quyết được Diêm La, nhưng Phượng Cửu cùng Quân Thường Hằng cũng lại đến giúp vui, từ khi trong tay chiếm được tu hành công pháp, hai người này liền cùng nhau tiến tới để tham khảo. Thỉnh thoảng còn có thể gia nhập thêm một An Thịnh, hoặc là Huyễn Ảnh cũng đến tham thảo một chút. Trước mắt Quân Hành Tuyệt đem công pháp cho mấy người này, Đỗ Thành cự tuyệt, hắn muốn cứ như vậy bình phàm qua một đời, bất quá kinh thành cấm vệ thống lĩnh vẫn như cũ là hắn, hắn cũng đạt được tới trình độ tông sư. Huyễn Ảnh hiện tại chính là quang minh chính đại xuất hiện, tiếp quản một đám người hộ vệ của Quân Hành Tuyệt.
Bọn họ nói tham khảo ngươi tốt lắm, những chỗ không hiểu sẽ tới tìm hắn, Quân Hành Tuyệt thực bất đắc dĩ. Khiêm cũng ở một bên nhìn, thật muốn đem bọn họ đuổi đi, nhưng là Khiêm không cho, hỏi nguyên nhân, Khiêm trả lời là bộ dạng ngươi rối rắm rất thú vị. Được rồi, vì giải trí cho Khiêm, hắn nhịn.
Nhưng mà hai người này đã nhìn thấy mặt xấu của hắn. Ai kêu Quân Hành Tuyệt trước kia tùy hứng, thật vất vả không ai có thể chế trụ được hắn, nhưng hiện tại lại có thể nhìn xem người luôn luôn tự phụ có bộ dạng chịu thiệt, bọn họ đương nhiên rất thích ý. Muốn nói nguyên nhân, chủ yếu cũng là Quân Hành Tuyệt trước kia thiên phú đả kích không chỉ tới những người bạn cùng lứa mà còn có cả bọn họ. Bọn họ thời điểm chỉ dạy cho Quân Hành Tuyệt, không chỉ một lần từng hoài nghi chính mình có phải hay không quá ngu ngốc.
Vì theo đuổi Khiêm, Quân Hành Tuyệt tại thời điểm tu hành hay đi thu lục (thu mua + lục tìm) các loại tư liệu chỉ dạy cách theo đuổi, sau khi trở về liền thử sử dụng công dụng.
Đánh đàn, Quân Hành Tuyệt tại trước mặt Thượng Quan Khiêm thâm tình thành thạo đàn tấu khúc duyên dáng, sau khi đàn xong, tự tin tràn đầy nhìn Thượng Quan Khiêm. Nhưng là Thượng Quan Khiêm tiếp nhận cầm của hắn, tại trước mặt hắn dùng đàn thêm thành thạo, kỹ xảo triển lộ cầm nghệ thần kỳ cao siêu, làm cho Quân Hành Tuyệt ngây người một lúc thật lâu, Khiêm của hắn thật sự là rất hoàn mỹ. Đánh đàn, thất bại.
Tặng hoa, chân thành mà thực dụng, Quân Hành Tuyệt góp nhặt các màu màu hoa cỏ quý báu, đương nhiên đối với tổng số lượng hoa ngữ cũng là nghiêm khắc yêu cầu. Nhưng Thượng Quan Khiêm đánh giá chỉ có một câu, dược dùng không có giá trị cao. Tặng hoa, thất bại.
Lại là đến viết thư tình, Quân Hành Tuyệt văn thải xuất chúng, tình thi là hạ bút thành văn, khi hắn đem thư tình thời điểm đưa Khiêm, nhưng mà Thượng Quan Khiêm lại để cho Diêm La đưa cho hắn một quyền bách khoa toàn thư thư tình, nói, đó là trước kia không có việc nên tìm được, ngươi tốt nhất nhìn xem. Sau khi xem xong, Quân Hành Tuyệt quyết định không bao giờ viết thư tình nữa. Cái gì mà ngươi là sao, là ánh trăng, những này bộc bạch không thể,… đối với hắn mà nói những điều này đều là đồ bỏ đi. Nhưng mà những tinh hoa này, cái gì thân vô màu phượng song phi cánh, tâm hữu linh tề một chút thông, tại thiên nguyện vì chim liền cánh, dưới đất nguyện làm cây liền cành. Văn thái của bản thân thì có nhưng tinh điển như vậy vẫn là năng lực hữu hạn. Ai, xem qua những thứ này, Khiêm như thế nào sẽ đối với thư tình của hắn có phản ứng. Thư tình thất bại.
Anh hùng cứu mỹ nhân, trên đời này có ai có thể xúc phạm tới Khiêm, hơn nữa hắn như thế nào sẽ có thể để cho người xúc phạm Khiêm tồn tại. Này không được.
Khổ nhục kế, cùng ý trên, trên đời này có ai có thể xúc phạm tới hắn, nguyên lai thực lực quá mạnh mẽ cũng là phiền não a. Này cũng không được.
Quân Hành Tuyệt buồn rầu, tại trong kho số liệu của Diêm La rong chơi, tại sau lần thư tình, hắn phát hiện ra trong kho số liệu của Diêm La, thực là cái gì cũng đều có, rốt cuộc cũng có thứ hữu dụng bị hắn phát hiện. Để bắt được tâm một người, trước hết phải bắt lấy khẩu vị của người đó.
Sau đó, phòng bếp hoàng cung thường thường phát ra thanh âm nổ mạnh, sau đó Quân Hành Tuyệt sẽ mang theo một ít đồ ăn không rõ hình dạng, mấy thứ này vừa thấy là biết đó là sản phẩm thất bại. Quân Hành Tuyệt đương nhiên sẽ không cấp cho Thượng Quan Khiêm dùng để ăn, như vậy các hộ vệ có tông sư thực lực bị huấn luyện ra liền có công tác mới, chính là thí ăn (vật thí nghiệm ăn thử). Sau đó Quân Hành Tuyệt quan sát đến phản ứng, đương nhiên cũng là thất bại.
Mà thí ăn chuyện này cũng có phần của Phượng Cửu và Quân Thường Hằng chế giễu hắn, hợp tác làm cho hắn bồi luyện nên nghiệp lớn.
Mà ngày cứ như vậy qua đã đi hơn một năm, Nguyên quốc vững vàng phát triển, triều chính các đại thần có thể xử lý được, Diêm La giám sát cũng không sợ bọn họ soán quyền, cho dù có bọn họ cũng không dám, bởi vì sự khủng bố của Quân Hành Tuyệt. Huống chi tồn tại như vậy không phải một người, mà là hai người. Khi hoàng tử đầy mười tuổi, cũng liền đi vào trong Nội các học tập, khi thời điểm hoàng tử nhỏ nhất tròn mười lăm tuổi, ngôi vị hoàng đế tranh đoạt sẽ bắt đầu. Hiện tại bình tĩnh chỉ là tạm thời, các vị đại thần đã ở quan vọng (chắc là bang quan đứng ngoài xem = =). Phải biết rằng bất luận hoàng tử biểu hiện như thế nào, có thể đưa ra quyết định cuối cùng thủy chung vẫn là Hoàng thượng, hoặc là Tín vương. Ai cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, dù sao lúc này đây làm sai điều gì cũng không phải là chết đơn giản như vậy, thực sự có thể là sống không bằng chết.
Quân Hành Tuyệt trù nghệ vẫn không có tiến triển, bất quá đồ ăn cuối cùng cũng có thể tạm qua, tuy rằng kết quả vẫn là thực thảm, phòng bếp tổn thất cũng thực thảm. Mỗi khi Quân Hành Tuyệt tiến vào phòng bếp, Phưởng Cửu cùng Quân Thường Hằng liền hai người giống nhau biến mất không thấy bóng người, mà các hộ vệ sắc mặt nghiêm nghị liền tái nhợt, ai bảo bọn hắn là cấp dưới, không dám chạy, chỉ có thể thủ vững ở trận địa, chờ khổ hình buông xuống.
Lúc này đây, ra ngoài chính là vì Quân Hành Tuyệt muốn tăng mạnh tu hành, biến thứ thường thành thiên hạ mỹ vị, tìm được bí phương, tiếp tục đào sâu, tranh thủ có một ngày có thể làm ra món ăn mà Khiêm vừa lòng. Hắn không vội, thời gian của hắn quá dài lâu, trù nghệ chậm rãi học là được. Quân Hành Tuyệt rất tự tin.
Thượng Quan Khiêm vẫn nhìn thấy hết thảy, trong lòng có cái gì ý tưởng, trừ bỏ chính y, ai cũng không biết. Cho tới bây giờ, Thượng Quan Khiêm vẫn như cũ không yêu Quân Hành Tuyệt, bất quá Quân Hành Tuyệt không thèm để ý, đối với tình huống trước mắt Quân Hành Tuyệt vẫn thấy thật đủ, hắn rốt cuộc tiếp cận được Thượng Quan Khiêm, có thể ôm lấy người này đi ngủ, tuy rằng có thể tính là một loại khổ hình khác, bất quá so với trước kia tốt hơn nhiều lắm. So với bất luận làm cái gì dều không thể khiến Khiêm trong lòng không để lại dấu vết, thật sự tốt hơn nhiều lắm.
“Vị công tử này, triều đình quản không tới người trong chốn giang hồ.” Dương Ưng tiếp nhận đề tài.
“Ngươi là người Nguyên quốc.” Thượng Quan Khiêm khẳng định nói.
“Đương nhiên.” Cho dù là người giang hồ cũng tuyệt đối không thể phủ nhận quốc của mình.
“Cái gọi là người trong giang hồ, cũng là người Nguyên quốc đi.”
“Đúng vậy.” Dương Ưng khẳng định, không phải người Nguyên quốc sẽ không thể ở trong giang hồ Nguyên quốc hỗn loạn này, đây là nhận thức chung của người trong giang hồ.
“Như vậy Nguyên quốc pháp luật vì sao quản không được. Không tuân thủ luật pháp, không phải là loạn đảng, không phải là tồn tại nguy hại thiên hạ. Chiếu theo các ngươi nói, không phải là tội ác.” Thượng Quan Khiêm trong lời nói làm cho mọi người á khẩu không trả lời được, bởi vì y đứng ở trên đại nghĩa.
“Ha ha ha, Khiêm, ta hiện tại mới biết được nguyên lai giang hồ chính là một nơi loạn đảng tụ tập.” Quân Hành Tuyệt nghe nói xong, đối với các nói của Khiêm rất đồng ý, triều đình đối với giang hồ là phòng bị, nhưng là loạn đảng, này quả thực là đánh vỡ nhất quán nhận tri cho tới nay. Ngươi giang hồ đủ người trung nghĩa, nhưng là người giang hồ lực sát thương cũng rất lớn, tùy hứng làm bậy không hề ít, hơn nữa tu luyện tà công, vẫn luôn làm triều đình đau đầu, cho nên tới nay đều dựa vào cái gọi là chính đạo kháng hành(hành động phản kháng), sau lại diễn biến thành triều đình cùng giang hồ không can thiệp vào tình huống chuyện của nhau.
“Phượng công tử, ngươi cũng là một phần tử của giang hồ.” Phương Thiên Hữu linh tinh nói.
“Nga.” Quân Hành Tuyệt bao hàm thâm ý ứng một tiếng, nghe không ra là đồng ý hay là châm chọc. Giang hồ chẳng qua là trò chơi nhất thời hứng thú mà thôi.
“Tâm của ngươi thực yếu đuối.” Thượng Quan Khiêm nhìn Ngọc Dao đã bị đả kích hai mắt thất thần ngồi trên đất đánh giá, “Tại trong mấy người này, thành tựu của ngươi sẽ là thấp nhất, Lãnh Vô Ngân sẽ là cao nhất bởi vì hắn so với ngươi kiên định hơn.”
Những lời này càng làm cho Ngọc Dao sắc mặt trắng thêm vài phần, nàng là Tinh Hồ thủ tọa đệ tử, là kiêu ngạo của Tinh Hồ, hiện tại có người đánh giá nàng như vậy, thấp nhất?
“Tại hạ Du Châu Dương gia, Dương Ưng, xin hỏi tôn tính đại danh của công tử?” Dương Ưng xoay người đối với người hỏi.
“Thượng Quan Khiêm.” Lúc này đây không có quay đầu, Thượng Quan Khiêm bước trên hư không trả lời.
Quân Hành Tuyệt cũng không thèm xem bọn họ một cái liếc mắt, bước trên hư không cầu thang.
Thượng Quan Khiêm, chưa từng nghe qua tên. Dương Ưng quyết định phải hảo hảo điều tra.
Bữa cơm trưa kết thúc chấm dứt, Quân Hành Tuyệt cùng Thượng Quan Khiêm ngồi trên xe ngựa xa hoa trở lại nơi ở tại Du Châu.
Mà nơi ở này mặt ngoài nhìn chỉ là tòa trạch bình thường phổ thông, ai có thể biết nó ảo diệu thế nào.
Vị trí tòa trạch này cùng với các tòa nhà khác ở khắp nơi trên Nguyên quốc của Quân Hành Tuyệt đều tương thông. Vì để tiện, Quân Hành Tuyệt tại các thành phố lớn có những phong cảnh tú lệ đều dựng một tòa trạch, cùng với cấm cung tại kinh thành tương thông, chỉ cần vượt qua những cánh cửa khác nhau là có thể tới được những địa phương khác nhau.
Hiện tại để có thể hầu hạ Quân Hành Tuyệt cùng Thượng Quan Khiêm, mọi người đều là trải qua tinh khiếu tế tuyển (tuyển chọn gắt gao), mà bọn họ tất nhiên là trung thành và tận tâm. Đã kiến thức qua thủ đoạn không thuộc về phàm nhân của Quân Hành Tuyệt, tỷ như phi thiên, dời núi, còn có những chỗ ở nối tiếp cùng nhau, bọn họ sớm đã tôn Quân Hành Tuyệt cùng Thượng Quan Khiêm thành thần nhân, sùng kính.
Đối với tình cảm của hai người có ý kiến? Như thế nào sẽ có, trên đời này trừ bỏ hai vị chí cao vô thượng thì ở ngoài có ai có thể xứng đôi với họ, dám có ý kiến, toàn bộ đều là giả ngu. Có thể nói, những người này đã bị tẩy não.
Theo Quân Hành Tuyệt, chỗ ở phía sau cung đình của hắn cùng Thượng Quan Khiêm chế tạo vì để không cho bị người ngoài quấy rầy. Tại trong lòng những người cảm kích, Quân Hành Tuyệt cùng Thượng Quan Khiêm đã muốn bị thần hóa. Càng đừng nói trước trận hạn hán lớn ở phương bắc, các trọng thần có mặt, Quân Hành Tuyệt hứng thú hô mây gọi mưa, còn đối với bọn họ nói việc nhỏ đừng tới tìm hắn, tại trong lòng mọi người, bọn họ đã hơn cả thần.
Còn có Diêm La bị Quân Hành Tuyệt mệnh lệnh giám thị triều đình, triển lộ ra năng lực giám thị một chút cũng không thuộc về loài người, sau khi hiển lộ năng lực thì cũng được coi là thần nhân. Tại trong cung có một địa vị nhất định, hắn cũng giống hai vị, được cho là đạt tới thần vị chí tôn đại điện giả. Bởi vì Quân Hành Tuyệt đã tuyên bố, tại thời điểm hoàng tử trưởng thành, hắn sẽ thoái vị, hiện tại chỉ nhìn vài vị hoàng tử xem ai có thể ngồi lên vị trí kia.
Cho dù Quân Hành Tuyệt đã muốn ẩn cư phía sau màn nhưng hắn vẫn là hoàng đế, hơn nữa là một hoàng đế có lực lượng bất khả tư nghị. Liền trước mắt nhìn xem, Nguyên quốc hết thảy đều phát triển thuận lời, Quân Hành Tuyệt có khi sẽ đưa ra những ý tưởng mới làm cho Diêm La thực thi, mà những chính sách này cũng làm cho Nguyên quốc tiếp tục cường thịnh phát triển không đi xuống.
Kỳ thật nguyên nhân chính chính là vì Diêm La rất có khả năng, Quân Hành Tuyệt là muốn nghĩ cách không để Diêm La sáp nhập vào trong không gian của hắn cùng Khiêm. Chỉ cần Khiêm triệu hồi, Diêm La sẽ lập tức nhanh chóng xuất hiện. Hỏi hắn triều chính thế nào, hắn nói chủ nhân mệnh lệnh là trọng yếu nhất, hơn nữa chỉ cần phân thân một cái là rất đơn giản. Làm cho Quân Hành Tuyệt thực khó chịu, lại nghĩ cách làm cho Diêm La có thêm nhiều việc hơn. Bất quá, Quân Hành Tuyệt là quá quá xem nhẹ năng lực Diêm La, phải biết rằng Mộc Linh Hạo coi chừng việc của một cái tinh cầu cũng chưa có thể làm khó được trí năng hệ thống của Mộc Cảnh, chỉ là một cái Nguyên quốc đối với Diêm La căn bản không tính là gì.
Cho dù giải quyết được Diêm La, nhưng Phượng Cửu cùng Quân Thường Hằng cũng lại đến giúp vui, từ khi trong tay chiếm được tu hành công pháp, hai người này liền cùng nhau tiến tới để tham khảo. Thỉnh thoảng còn có thể gia nhập thêm một An Thịnh, hoặc là Huyễn Ảnh cũng đến tham thảo một chút. Trước mắt Quân Hành Tuyệt đem công pháp cho mấy người này, Đỗ Thành cự tuyệt, hắn muốn cứ như vậy bình phàm qua một đời, bất quá kinh thành cấm vệ thống lĩnh vẫn như cũ là hắn, hắn cũng đạt được tới trình độ tông sư. Huyễn Ảnh hiện tại chính là quang minh chính đại xuất hiện, tiếp quản một đám người hộ vệ của Quân Hành Tuyệt.
Bọn họ nói tham khảo ngươi tốt lắm, những chỗ không hiểu sẽ tới tìm hắn, Quân Hành Tuyệt thực bất đắc dĩ. Khiêm cũng ở một bên nhìn, thật muốn đem bọn họ đuổi đi, nhưng là Khiêm không cho, hỏi nguyên nhân, Khiêm trả lời là bộ dạng ngươi rối rắm rất thú vị. Được rồi, vì giải trí cho Khiêm, hắn nhịn.
Nhưng mà hai người này đã nhìn thấy mặt xấu của hắn. Ai kêu Quân Hành Tuyệt trước kia tùy hứng, thật vất vả không ai có thể chế trụ được hắn, nhưng hiện tại lại có thể nhìn xem người luôn luôn tự phụ có bộ dạng chịu thiệt, bọn họ đương nhiên rất thích ý. Muốn nói nguyên nhân, chủ yếu cũng là Quân Hành Tuyệt trước kia thiên phú đả kích không chỉ tới những người bạn cùng lứa mà còn có cả bọn họ. Bọn họ thời điểm chỉ dạy cho Quân Hành Tuyệt, không chỉ một lần từng hoài nghi chính mình có phải hay không quá ngu ngốc.
Vì theo đuổi Khiêm, Quân Hành Tuyệt tại thời điểm tu hành hay đi thu lục (thu mua + lục tìm) các loại tư liệu chỉ dạy cách theo đuổi, sau khi trở về liền thử sử dụng công dụng.
Đánh đàn, Quân Hành Tuyệt tại trước mặt Thượng Quan Khiêm thâm tình thành thạo đàn tấu khúc duyên dáng, sau khi đàn xong, tự tin tràn đầy nhìn Thượng Quan Khiêm. Nhưng là Thượng Quan Khiêm tiếp nhận cầm của hắn, tại trước mặt hắn dùng đàn thêm thành thạo, kỹ xảo triển lộ cầm nghệ thần kỳ cao siêu, làm cho Quân Hành Tuyệt ngây người một lúc thật lâu, Khiêm của hắn thật sự là rất hoàn mỹ. Đánh đàn, thất bại.
Tặng hoa, chân thành mà thực dụng, Quân Hành Tuyệt góp nhặt các màu màu hoa cỏ quý báu, đương nhiên đối với tổng số lượng hoa ngữ cũng là nghiêm khắc yêu cầu. Nhưng Thượng Quan Khiêm đánh giá chỉ có một câu, dược dùng không có giá trị cao. Tặng hoa, thất bại.
Lại là đến viết thư tình, Quân Hành Tuyệt văn thải xuất chúng, tình thi là hạ bút thành văn, khi hắn đem thư tình thời điểm đưa Khiêm, nhưng mà Thượng Quan Khiêm lại để cho Diêm La đưa cho hắn một quyền bách khoa toàn thư thư tình, nói, đó là trước kia không có việc nên tìm được, ngươi tốt nhất nhìn xem. Sau khi xem xong, Quân Hành Tuyệt quyết định không bao giờ viết thư tình nữa. Cái gì mà ngươi là sao, là ánh trăng, những này bộc bạch không thể,… đối với hắn mà nói những điều này đều là đồ bỏ đi. Nhưng mà những tinh hoa này, cái gì thân vô màu phượng song phi cánh, tâm hữu linh tề một chút thông, tại thiên nguyện vì chim liền cánh, dưới đất nguyện làm cây liền cành. Văn thái của bản thân thì có nhưng tinh điển như vậy vẫn là năng lực hữu hạn. Ai, xem qua những thứ này, Khiêm như thế nào sẽ đối với thư tình của hắn có phản ứng. Thư tình thất bại.
Anh hùng cứu mỹ nhân, trên đời này có ai có thể xúc phạm tới Khiêm, hơn nữa hắn như thế nào sẽ có thể để cho người xúc phạm Khiêm tồn tại. Này không được.
Khổ nhục kế, cùng ý trên, trên đời này có ai có thể xúc phạm tới hắn, nguyên lai thực lực quá mạnh mẽ cũng là phiền não a. Này cũng không được.
Quân Hành Tuyệt buồn rầu, tại trong kho số liệu của Diêm La rong chơi, tại sau lần thư tình, hắn phát hiện ra trong kho số liệu của Diêm La, thực là cái gì cũng đều có, rốt cuộc cũng có thứ hữu dụng bị hắn phát hiện. Để bắt được tâm một người, trước hết phải bắt lấy khẩu vị của người đó.
Sau đó, phòng bếp hoàng cung thường thường phát ra thanh âm nổ mạnh, sau đó Quân Hành Tuyệt sẽ mang theo một ít đồ ăn không rõ hình dạng, mấy thứ này vừa thấy là biết đó là sản phẩm thất bại. Quân Hành Tuyệt đương nhiên sẽ không cấp cho Thượng Quan Khiêm dùng để ăn, như vậy các hộ vệ có tông sư thực lực bị huấn luyện ra liền có công tác mới, chính là thí ăn (vật thí nghiệm ăn thử). Sau đó Quân Hành Tuyệt quan sát đến phản ứng, đương nhiên cũng là thất bại.
Mà thí ăn chuyện này cũng có phần của Phượng Cửu và Quân Thường Hằng chế giễu hắn, hợp tác làm cho hắn bồi luyện nên nghiệp lớn.
Mà ngày cứ như vậy qua đã đi hơn một năm, Nguyên quốc vững vàng phát triển, triều chính các đại thần có thể xử lý được, Diêm La giám sát cũng không sợ bọn họ soán quyền, cho dù có bọn họ cũng không dám, bởi vì sự khủng bố của Quân Hành Tuyệt. Huống chi tồn tại như vậy không phải một người, mà là hai người. Khi hoàng tử đầy mười tuổi, cũng liền đi vào trong Nội các học tập, khi thời điểm hoàng tử nhỏ nhất tròn mười lăm tuổi, ngôi vị hoàng đế tranh đoạt sẽ bắt đầu. Hiện tại bình tĩnh chỉ là tạm thời, các vị đại thần đã ở quan vọng (chắc là bang quan đứng ngoài xem = =). Phải biết rằng bất luận hoàng tử biểu hiện như thế nào, có thể đưa ra quyết định cuối cùng thủy chung vẫn là Hoàng thượng, hoặc là Tín vương. Ai cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, dù sao lúc này đây làm sai điều gì cũng không phải là chết đơn giản như vậy, thực sự có thể là sống không bằng chết.
Quân Hành Tuyệt trù nghệ vẫn không có tiến triển, bất quá đồ ăn cuối cùng cũng có thể tạm qua, tuy rằng kết quả vẫn là thực thảm, phòng bếp tổn thất cũng thực thảm. Mỗi khi Quân Hành Tuyệt tiến vào phòng bếp, Phưởng Cửu cùng Quân Thường Hằng liền hai người giống nhau biến mất không thấy bóng người, mà các hộ vệ sắc mặt nghiêm nghị liền tái nhợt, ai bảo bọn hắn là cấp dưới, không dám chạy, chỉ có thể thủ vững ở trận địa, chờ khổ hình buông xuống.
Lúc này đây, ra ngoài chính là vì Quân Hành Tuyệt muốn tăng mạnh tu hành, biến thứ thường thành thiên hạ mỹ vị, tìm được bí phương, tiếp tục đào sâu, tranh thủ có một ngày có thể làm ra món ăn mà Khiêm vừa lòng. Hắn không vội, thời gian của hắn quá dài lâu, trù nghệ chậm rãi học là được. Quân Hành Tuyệt rất tự tin.
Thượng Quan Khiêm vẫn nhìn thấy hết thảy, trong lòng có cái gì ý tưởng, trừ bỏ chính y, ai cũng không biết. Cho tới bây giờ, Thượng Quan Khiêm vẫn như cũ không yêu Quân Hành Tuyệt, bất quá Quân Hành Tuyệt không thèm để ý, đối với tình huống trước mắt Quân Hành Tuyệt vẫn thấy thật đủ, hắn rốt cuộc tiếp cận được Thượng Quan Khiêm, có thể ôm lấy người này đi ngủ, tuy rằng có thể tính là một loại khổ hình khác, bất quá so với trước kia tốt hơn nhiều lắm. So với bất luận làm cái gì dều không thể khiến Khiêm trong lòng không để lại dấu vết, thật sự tốt hơn nhiều lắm.
/136
|