Dưới ánh trăng, hai người nam tử tuấn mỹ ôm nhau, ánh trăng trong trẻo nhưng lạnh lùng chiếu lên trên người hai người, đẹp tới hư ảo. Đáng tiếc tại nơi này, không có người thưởng thức được loại xinh đẹp này.
Quân Hành Tuyệt nắm chắc thời cơ tốt, ở trong hoàn cảnh mộng ảo như thế, đem đôi môi đặt lên trên môi của đối phương, mãi cho tới khi liền ngay cả có thực lực như vậy cũng vẫn như cũ không thở nổi. Hai người đẹp đẽ tách ra, chỉ bạc mờ ám dây dưa kéo dài, thở phì phò. Quân Hành Tuyệt mê luyến nhìn thấy gương mặt đỏ ửng của Thượng Quan Khiêm, thật sự rất muốn cứ như vậy đem người áp đảo. Đáng tiếc, nguyện vọng này hiện tại là không có khả năng thực hiện được. Lấy thực lực của hắn muốn áp đảo Khiêm thì còn kém một chút. Bất quá, hắn không ngại Khiêm áp đảo hắn, vì sao Khiêm ở phương diện này không có ý tưởng chứ?
Mãi cho tới khi rửa mặt chải đầu xong, thời điểm hai người nằm ở trên giường, Quân Hành Tuyệt rốt cuộc đối diện Thượng Quan Khiêm nói ra vấn đề này, “Khiêm, ngươi có nghĩ tới ôm ta không?”
Thượng Quan Khiêm cẩn thận ngẫm lại, “Không có.” Y tại phương diện dục vọng thực đạm mạc. Thời điểm ở đáy cốc không có ai, thời điểm gặp được sư muội, đem nàng thành thế thân của mẫu hậu, như thế có lẽ sẽ có ý niệm này trong đầu. Sau đó ở trong Ma phương giãy giụa học tập, ra khỏi Ma phương lại trốn chạy, chờ tới thời điểm trở nên mạnh hơn một chút mới phát hiện cái dục vọng kia ở bản thân mình. Làm nam nhân bình thường đương nhiên sẽ tìm người để thư giải, bất quá cũng không nhiều. Vô Xá tại phương diện dục vọng cũng không quá mãnh liệt, hơn nữa bọn họ không cho phép bản thân trở nên không thể khống chế được. Học được khống chế, tới bây giờ lại trở nên không có dục vọng.
Quân Hành Tuyệt không có thất vọng, ngược lại cổ vũ nói, “Khiêm, nếu ngươi muốn ôm ta, cứ việc nói, ta sẽ đem chính mình tẩy rửa, ở trên giường chờ ngươi.” Quân Hành Tuyệt chưa bao giờ nghĩ tới sẽ có một ngày, thân là Hoàng đế như hắn sẽ cam tâm tình nguyện bị đặt ở dưới như vậy. Chỉ cần là nguyện ý của Khiêm, hắn không sao cả.
“Từng ôm qua nữ nhân, còn về phần nam nhân liền…” Thượng Quan Khiêm đối với lời nói của Quân Hành Tuyệt cho đáp án, tiếp theo liền thấy trên cổ tay đau xót. Thượng Quan Khiêm nhìn thấy Quân Hành Tuyệt dùng sức nắm lấy cổ tay của mình.
Chỉ thấy trên mặt Quân Hành Tuyệt có lửa giận vặn vẹo, ngay cả độ ấm cơ thể cũng đều cao lên vài phần.
Nhanh chóng xoay người, đem Thượng Quan Khiêm đặt ở dưới thân, ánh mắt tựa như dấy lên hai luồng ngọn lửa nguy hiểm, nhìn chằm chằm vào Thượng Quan Khiêm.
“Ngươi ôm qua nữ nhân?” Ngữ khí mềm nhẹ mà nguy hiểm. Nghe được lời nói của Thượng Quan Khiêm, lòng đố kỵ của Quân Hành Tuyệt phát tác. Hắn ghen tị với đồng bạn của Khiêm thì chỉ có thể nhẫn nại, đó là bởi vì trong lòng Khiêm bọn họ có một địa vị rất trọng yếu, hắn lay động không được. Nhưng mà hiện tại từ trong miệng Khiêm nói qua y từng ôm nữ nhân, nữ nhân mà hắn chưa từng gặp qua, chạm vào Khiêm của hắn. Ngay cả hắn cũng đều thật cẩn thận mà đối đãi với Khiêm, không dám vọng động, tới bây giờ mới chỉ hôn môi Khiêm. Ở địa phương mà hắn không biết, đã có người hưởng qua tốt đẹp của Khiêm. Quân Hành Tuyệt không thể kiềm chế được lòng đố kỵ của mình, cũng không muốn kiềm chế, hắn tức giận.
“Ngươi là tức giận?” Thượng Quan Khiêm nhìn thấy Quân Hành Tuyệt đè năng trên người mình, trên mặt biểu tình chưa từng thay đổi, ôn hòa thanh nhã.
“Ta sao có thể không tức giận?” Đây là lần đầu tiên, ở thời điểm Quân Hành Tuyệt đối với Thượng Quan Khiêm nói chuyện lại không có ôn nhu, gầm rú nổi giận.
“Ngươi là tức cái gì?” Thượng Quan Khiêm hỏi.
“Ta tức cái gì? Khiêm, thông minh như ngươi sao lại không biết, ta là tức vì cái gì?” Quân Hành Tuyệt giận dữ phản cười. Cúi đầu, đoạt lấy môi của Thượng Quan Khiêm, không phải ôn nhu triền miên mà là phát tiết thô bạo. Đem lửa giận của bản thân trút xuống trong nụ hôn này, gặm cắm môi của Thượng Quan Khiêm. Khiêm, ta là như vậy quý trọng ngươi, mà ngươi lại nói cho ta biết rằng ngươi đã từng ôm qua người khác. Khiêm, ta nghĩ sẽ đối với ngươi ôn nhu, chính là nghe được lời nói của ngươi, ta làm không được.
Thượng Quan Khiêm đương nhiên biết Quân Hành Tuyệt vì sao phẫn nộ. Ghen tị, chính là chuyện này cũng không phải cái gì nghiêm trọng, y là nam nhân, không phải sao? Hay là Quân Hành Tuyệt nghĩ tới y vẫn là người tinh thuần không nhúng chàm, đây là không có khả năng. Thượng Quan Khiêm tùy ý để Quân Hành Tuyệt thô lỗ hôn mình, ở trong khoang miệng đoạt lấy, cho dù miệng có mùi máu tươi cũng không ngăn cản. Thẳng tới thời điểm Quân Hành Tuyệt bắt đầu làm càn duỗi tay vào trong lí y thì mới bắt đầu ngăn cản.
Đoạt lấy cắn xé, miệng của Thượng Quan Khiêm vẫn như cũ thực ngọt làm cho Quân Hành Tuyệt say mê. Muốn càng nhiều, lửa giận vẫn như cũ tồn tại nhưng lại bỏ thêm lửa tình, thiêu đốt lý trí của Quân Hành Tuyệt. Quân Hành Tuyệt đang động tình lập tức cảm giác được tới lực lượng bài xích. Cỗ lực lượng này cùng chỉ là cảnh cáo, Quân Hành Tuyệt không có bị thương, chỉ là làm cho đầu óc trầm mê bắt đầu tỉnh táo lại, sau đó chống đỡ thân mình nhìn xuống Thượng Quan Khiêm ở dưới thân. Đã không còn biểu tình ôn hòa, môi sưng đỏ, còn có khóe miệng bị cắn phá chảy xuống vết máu nhè nhẹ.
Quân Hành Tuyệt lập tức tỉnh ngộ lại, chính mình vừa rồi là làm cái gì. Kích động muốn vì Thượng Quan Khiêm cầm máu, bất quá thời điểm tay hắn muốn chạm tới khóe miệng của Thượng Quan Khiêm liền bị Thượng Quan Khiêm gạt ra.
Quân Hành Tuyệt cả người cứng đờ, trong lòng nổi lên từng trận sợ hãi, sợ hãi bị vứt bỏ.
“Khiêm, thực xin lỗi, ta không phải cố ý. Chính là bị ghen tị làm cho đầu trở nên hồ đồ, ta không phải cố ý.” Quân Hành Tuyệt bối rối giải thích, đem tay của Thượng Quan Khiêm ở bên cạnh rất nhanh cầm lấy, không dám buông ra. Sợ hãi nếu một khi bỏ ra, chính là hoàn toàn chấm dứt. Không, không được, thật vất vả mới có hi vọng, hắn tuyệt đối không thể mất đi. Cho dù Khiêm muốn đánh muốn giết, hắn đều không có một câu oán hận, chỉ cần không vứt bỏ hắn.
“Buông ra.” Ngữ khí thản nhiên, không nghe ra hỉ giận.
“Ta không buông.” Không thể buông, tuyệt đối không thể buông, Quân Hành Tuyệt kiên định mà thống khổ nói.
Hai người hai mắt đối ngược nhau, nhìn thấy thống khổ trong mắt Quân Hành Tuyệt, còn có mấy phần tuyệt vọng. Trước kia thời điểm nhìn thấy, cảm thấy thực thú vị, căn bản không có nửa điểm cảm giác. Hiện tại Quân Hành Tuyệt đã trở thành đồng bạn, ở trong lòng y có chút vị trí, làm không được coi nhẹ như trước kia. Thượng Quan Khiêm âm thầm thở dài, cảm tình thật sự thực phiền toái.
“Ngươi hiểu lầm cái gì, ta không có tức giận với ngươi. Hiện tại thực lực của ngươi rất mạnh, tay của ta sẽ đau.” Thượng Quan Khiêm lạnh nhạt nói, hiện tại Quân Hành Tuyệt cũng không còn là kẻ phàm phu tục tử không có thực lực, đã là nhân vật có thể cùng y sóng vai. Nếu xảy ra chuyện động thủ, không đề cập tới sinh tử, muốn gây khó dễ cho Quân Hành Tuyệt cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Nghe được lời nói của Thượng Quan Khiêm, Quân Hành Tuyệt lập tức buông ra, nghiêng người ngoan ngoãn ngồi chồm hỗm một bên, đáng thương hề hề nhìn Thượng Quan Khiêm, tựa như con chó nhỏ.
Vì sao cảm thấy được Quân Hành Tuyệt như vậy thực khả ái, đại khái Vô Xá sẽ không có ai lộ ra loại biểu tình này đi. Thượng Quan Khiêm trong lòng nghĩ.
Đứng dậy, ngón tay chùi khóe miệng, vết máu biến mất. Tay lại lật một cái, một bình ngọc xuất hiện trong lòng bàn tay. Mở bình ra một cái, một cỗ hương dược tràn ngập bên trong.
Nhìn thấy hồng ngân ở trên cổ tay chính mình, Thượng Quan khiêm đem dược phẩm đưa cho Quân Hành Tuyệt, “Ngươi làm ra chuyện thực tốt, sát dược.”
Quân Hành Tuyệt lập tức tiếp nhận dược phẩm, cẩn thận đổ ra ở trên tay, sau đó đem dược kia mềm nhẹ mà bôi ở trên cổ tay của Thượng Quan Khiêm. Nhìn thấy vết tím nổi bật kia, Quân Hành Tuyệt trong lòng âm thầm trách cứ bản thâm, như thế nào lại không cẩn thận như vậy, dùng khí lực lớn như vậy. Đã nói là phải bảo vệ Khiêm, kết quả lại làm thương tổn tới Khiêm, còn là do chính mình tạo ra.
Quân Hành Tuyệt tự trách, trên tay xoa thực nhẹ, Thượng Quan Khiêm yên lặng không nói. Bên trong thực trầm mặc.
Quân Hành Tuyệt đem dược sát xong, lập tức ngoan ngoãn ngồi vào một bên, chờ nghe dạy bảo.
Này tính là cái gì, hành động nhu thuận như thế, khiến Thượng Quan Khiêm cảm thấy có chút buồn cười.
“Ngươi ghen tị ta từng ôm qua nữ nhân?” Thượng Quan Khiêm mở miệng.
“Đương nhiên.” Nghiến răng nghiến lợi, tưởng tượng tới có một nữ nhân không quen biết, nhìn qua mị thái của Khiêm, hôn qua môi của Khiêm, chiếm cứ thân mình của Khiêm, phẫn nộ vốn đã tiêu đi lại bốc lên, bất quá không dám đối với Thượng Quan Khiêm phát tác.
“Tuyệt, ta là nam, một nam tử bình thường, sẽ có dục vọng. Hơn nữa ngươi hẳn là rõ ràng, năm tháng ta sống tuyệt đối không phải vài thập niên như ngươi biết.” Y sống quá lâu, liền ngay cả bản thân đều đã quên là bao lâu.
“Ta biết.” Rầu rĩ mở miệng, trải qua thí luyện, Quân Hành Tuyệt đương nhiên biết muốn đạt tới được thực lực như Khiêm, không phải vài thập niên là có thể làm được. Khiêm cũng nhất định trải qua cái gì đó. Hiện tại đây không phải mấu chốt, hắn cũng là nam tử, đương nhiên biết dục vọng của nam tử không có được thư giải là chuyện thống khổ như thế nào. Tựa như hắn hiện tại vì Khiêm, áp lực dục vọng của chính mình, nhưng mà bản thân vui vẻ chịu đựng. Rõ ràng là hiểu được thế nhưng mà một khi nghĩ tới Khiêm từng có nữ nhân, hắn liền không thể không ghen tị, phẫn nộ. Khiêm là của hắn a.
“Đây đều là quá khứ, quá khứ của ngươi cũng không phải có nữ nhân sao? Ghen tị của ngươi thật không tất yếu.” Chuyện tình đã qua không cần phải để ý. Mọi người của Vô Xá đều là như thế, bởi vì như thế, Thượng Quan Khiêm mới cho rằng Quân Hành Tuyệt không cần phải ghen tị. Một ít người đã muốn biến mất, từ lâu về trước đã không còn tồn tại.
“Khiêm, ta yêu ngươi a, cho dù là quá khứ nhưng chỉ cần tưởng tượng tới từng có người cùng ngươi ở một chỗ, cho dù đó là chuyện thật lâu về trước, ta cũng vô pháp chịu được. Ta không có biện pháp không ghen tị.” Quân Hành Tuyệt chua sót nói, Khiêm không ghen tị là bởi vì Khiêm không thương hắn, hắn ghen tị là bởi vì hắn yêu thảm Khiêm. Bất luận là quá khứ, hiện tại hay tương tai đều muốn Khiêm chỉ thuộc về một mình hắn.
Cảm tình a, Thượng Quan Khiêm lại thầm than, vì sao lại gặp phải việc này, vì sao đối tinh lại tồn tại, vì sao mọi người Vô Xá lại gặp được đối tinh. Ai, vì sao hôm nay bản thân số lần thở dài lại càng nhiều, chính mình từ khi nào liền biến thành người đa sầu đa cảm, “Chuyện trước kia không cần nói lại nữa, quá khứ chính là quá khứ, ngươi hiểu chưa?” Chuyện này dừng ở đây.
“Hiểu được.” Quân Hành Tuyệt cũng biết bản thân ghen là đang cố tình gây sự. Làm bị thương Khiêm hắn đã rất hối hận, vì quá khứ mà làm cho Khiêm bị thương, đây là bản thân không đúng. Ừ, Diêm La biết rõ ràng quá khứ của Khiêm, nhất định biết Khiêm từng có nữ nhân nào. Đã chết là tốt nhất, nếu không thì hắn sẽ tiễn nàng ta đi, Quân Hành Tuyệt âm ngoan nghĩ. Bất quá còn có một chút sự tình, “Khiêm, nếu ngươi có dục vọng, có thể tìm ta, ta sẽ giúp ngươi giải quyết.” Cho dù là trước kia, về sau tuyệt đối không được. Khiêm chỉ có thể chạm vào hắn.
“Ở thời điểm có thể khống chế, ta ở phương diện này liền trở nên phai nhạt. Bất quá, ta trái lại kỳ quái, rõ ràng ngươi hẳn là có thể khống chế được dục vọng của bản thân, phương diện này hẳn trở nên nhạt dần đi, vì sao vẫn còn có thể mãnh liệt như vậy?” Làm thầy thuốc, Thượng Quan Khiêm đối với điểm này rất không lý giải.
“Đó là bởi vì ta yêu ngươi a.” Quân Hành Tuyệt thâm tình nói, Khiêm còn chưa đối với người động tình qua, cho nên không biết. Khiêm, phải như thế nào mới có thể làm cho ngươi động tình đây.
Trong lòng thuần sạch sao? Thì ra là thế, Thượng Quan Khiêm yên lặng ghi nhớ.
“Ngủ đi.” Sự tình giải quyết xong, Thượng Quan Khiêm nằm xuống.
Quân Hành Tuyệt không nói cũng nằm xuống theo, phủ chăn lên, hai tay gắt gao ôm thắt lưng của Thượng Quan Khiêm. Khiêm, ngươi chỉ có thể là của ta, ta không thể can thiệp vào cuộc sống trong quá khứ của ngươi, nhưng mà ngươi của hiện tại cùng tương lai đều là của ta, dục vọng của ngươi chỉ có thể hướng về ta. Ta tuyệt đối sẽ không buông tay, tuyệt đối không. Cho dù ngươi hối hận, ta cũng sẽ không cho ngươi có cơ hội.
Một đêm này rốt cục cũng trôi qua.
Quân Hành Tuyệt nắm chắc thời cơ tốt, ở trong hoàn cảnh mộng ảo như thế, đem đôi môi đặt lên trên môi của đối phương, mãi cho tới khi liền ngay cả có thực lực như vậy cũng vẫn như cũ không thở nổi. Hai người đẹp đẽ tách ra, chỉ bạc mờ ám dây dưa kéo dài, thở phì phò. Quân Hành Tuyệt mê luyến nhìn thấy gương mặt đỏ ửng của Thượng Quan Khiêm, thật sự rất muốn cứ như vậy đem người áp đảo. Đáng tiếc, nguyện vọng này hiện tại là không có khả năng thực hiện được. Lấy thực lực của hắn muốn áp đảo Khiêm thì còn kém một chút. Bất quá, hắn không ngại Khiêm áp đảo hắn, vì sao Khiêm ở phương diện này không có ý tưởng chứ?
Mãi cho tới khi rửa mặt chải đầu xong, thời điểm hai người nằm ở trên giường, Quân Hành Tuyệt rốt cuộc đối diện Thượng Quan Khiêm nói ra vấn đề này, “Khiêm, ngươi có nghĩ tới ôm ta không?”
Thượng Quan Khiêm cẩn thận ngẫm lại, “Không có.” Y tại phương diện dục vọng thực đạm mạc. Thời điểm ở đáy cốc không có ai, thời điểm gặp được sư muội, đem nàng thành thế thân của mẫu hậu, như thế có lẽ sẽ có ý niệm này trong đầu. Sau đó ở trong Ma phương giãy giụa học tập, ra khỏi Ma phương lại trốn chạy, chờ tới thời điểm trở nên mạnh hơn một chút mới phát hiện cái dục vọng kia ở bản thân mình. Làm nam nhân bình thường đương nhiên sẽ tìm người để thư giải, bất quá cũng không nhiều. Vô Xá tại phương diện dục vọng cũng không quá mãnh liệt, hơn nữa bọn họ không cho phép bản thân trở nên không thể khống chế được. Học được khống chế, tới bây giờ lại trở nên không có dục vọng.
Quân Hành Tuyệt không có thất vọng, ngược lại cổ vũ nói, “Khiêm, nếu ngươi muốn ôm ta, cứ việc nói, ta sẽ đem chính mình tẩy rửa, ở trên giường chờ ngươi.” Quân Hành Tuyệt chưa bao giờ nghĩ tới sẽ có một ngày, thân là Hoàng đế như hắn sẽ cam tâm tình nguyện bị đặt ở dưới như vậy. Chỉ cần là nguyện ý của Khiêm, hắn không sao cả.
“Từng ôm qua nữ nhân, còn về phần nam nhân liền…” Thượng Quan Khiêm đối với lời nói của Quân Hành Tuyệt cho đáp án, tiếp theo liền thấy trên cổ tay đau xót. Thượng Quan Khiêm nhìn thấy Quân Hành Tuyệt dùng sức nắm lấy cổ tay của mình.
Chỉ thấy trên mặt Quân Hành Tuyệt có lửa giận vặn vẹo, ngay cả độ ấm cơ thể cũng đều cao lên vài phần.
Nhanh chóng xoay người, đem Thượng Quan Khiêm đặt ở dưới thân, ánh mắt tựa như dấy lên hai luồng ngọn lửa nguy hiểm, nhìn chằm chằm vào Thượng Quan Khiêm.
“Ngươi ôm qua nữ nhân?” Ngữ khí mềm nhẹ mà nguy hiểm. Nghe được lời nói của Thượng Quan Khiêm, lòng đố kỵ của Quân Hành Tuyệt phát tác. Hắn ghen tị với đồng bạn của Khiêm thì chỉ có thể nhẫn nại, đó là bởi vì trong lòng Khiêm bọn họ có một địa vị rất trọng yếu, hắn lay động không được. Nhưng mà hiện tại từ trong miệng Khiêm nói qua y từng ôm nữ nhân, nữ nhân mà hắn chưa từng gặp qua, chạm vào Khiêm của hắn. Ngay cả hắn cũng đều thật cẩn thận mà đối đãi với Khiêm, không dám vọng động, tới bây giờ mới chỉ hôn môi Khiêm. Ở địa phương mà hắn không biết, đã có người hưởng qua tốt đẹp của Khiêm. Quân Hành Tuyệt không thể kiềm chế được lòng đố kỵ của mình, cũng không muốn kiềm chế, hắn tức giận.
“Ngươi là tức giận?” Thượng Quan Khiêm nhìn thấy Quân Hành Tuyệt đè năng trên người mình, trên mặt biểu tình chưa từng thay đổi, ôn hòa thanh nhã.
“Ta sao có thể không tức giận?” Đây là lần đầu tiên, ở thời điểm Quân Hành Tuyệt đối với Thượng Quan Khiêm nói chuyện lại không có ôn nhu, gầm rú nổi giận.
“Ngươi là tức cái gì?” Thượng Quan Khiêm hỏi.
“Ta tức cái gì? Khiêm, thông minh như ngươi sao lại không biết, ta là tức vì cái gì?” Quân Hành Tuyệt giận dữ phản cười. Cúi đầu, đoạt lấy môi của Thượng Quan Khiêm, không phải ôn nhu triền miên mà là phát tiết thô bạo. Đem lửa giận của bản thân trút xuống trong nụ hôn này, gặm cắm môi của Thượng Quan Khiêm. Khiêm, ta là như vậy quý trọng ngươi, mà ngươi lại nói cho ta biết rằng ngươi đã từng ôm qua người khác. Khiêm, ta nghĩ sẽ đối với ngươi ôn nhu, chính là nghe được lời nói của ngươi, ta làm không được.
Thượng Quan Khiêm đương nhiên biết Quân Hành Tuyệt vì sao phẫn nộ. Ghen tị, chính là chuyện này cũng không phải cái gì nghiêm trọng, y là nam nhân, không phải sao? Hay là Quân Hành Tuyệt nghĩ tới y vẫn là người tinh thuần không nhúng chàm, đây là không có khả năng. Thượng Quan Khiêm tùy ý để Quân Hành Tuyệt thô lỗ hôn mình, ở trong khoang miệng đoạt lấy, cho dù miệng có mùi máu tươi cũng không ngăn cản. Thẳng tới thời điểm Quân Hành Tuyệt bắt đầu làm càn duỗi tay vào trong lí y thì mới bắt đầu ngăn cản.
Đoạt lấy cắn xé, miệng của Thượng Quan Khiêm vẫn như cũ thực ngọt làm cho Quân Hành Tuyệt say mê. Muốn càng nhiều, lửa giận vẫn như cũ tồn tại nhưng lại bỏ thêm lửa tình, thiêu đốt lý trí của Quân Hành Tuyệt. Quân Hành Tuyệt đang động tình lập tức cảm giác được tới lực lượng bài xích. Cỗ lực lượng này cùng chỉ là cảnh cáo, Quân Hành Tuyệt không có bị thương, chỉ là làm cho đầu óc trầm mê bắt đầu tỉnh táo lại, sau đó chống đỡ thân mình nhìn xuống Thượng Quan Khiêm ở dưới thân. Đã không còn biểu tình ôn hòa, môi sưng đỏ, còn có khóe miệng bị cắn phá chảy xuống vết máu nhè nhẹ.
Quân Hành Tuyệt lập tức tỉnh ngộ lại, chính mình vừa rồi là làm cái gì. Kích động muốn vì Thượng Quan Khiêm cầm máu, bất quá thời điểm tay hắn muốn chạm tới khóe miệng của Thượng Quan Khiêm liền bị Thượng Quan Khiêm gạt ra.
Quân Hành Tuyệt cả người cứng đờ, trong lòng nổi lên từng trận sợ hãi, sợ hãi bị vứt bỏ.
“Khiêm, thực xin lỗi, ta không phải cố ý. Chính là bị ghen tị làm cho đầu trở nên hồ đồ, ta không phải cố ý.” Quân Hành Tuyệt bối rối giải thích, đem tay của Thượng Quan Khiêm ở bên cạnh rất nhanh cầm lấy, không dám buông ra. Sợ hãi nếu một khi bỏ ra, chính là hoàn toàn chấm dứt. Không, không được, thật vất vả mới có hi vọng, hắn tuyệt đối không thể mất đi. Cho dù Khiêm muốn đánh muốn giết, hắn đều không có một câu oán hận, chỉ cần không vứt bỏ hắn.
“Buông ra.” Ngữ khí thản nhiên, không nghe ra hỉ giận.
“Ta không buông.” Không thể buông, tuyệt đối không thể buông, Quân Hành Tuyệt kiên định mà thống khổ nói.
Hai người hai mắt đối ngược nhau, nhìn thấy thống khổ trong mắt Quân Hành Tuyệt, còn có mấy phần tuyệt vọng. Trước kia thời điểm nhìn thấy, cảm thấy thực thú vị, căn bản không có nửa điểm cảm giác. Hiện tại Quân Hành Tuyệt đã trở thành đồng bạn, ở trong lòng y có chút vị trí, làm không được coi nhẹ như trước kia. Thượng Quan Khiêm âm thầm thở dài, cảm tình thật sự thực phiền toái.
“Ngươi hiểu lầm cái gì, ta không có tức giận với ngươi. Hiện tại thực lực của ngươi rất mạnh, tay của ta sẽ đau.” Thượng Quan Khiêm lạnh nhạt nói, hiện tại Quân Hành Tuyệt cũng không còn là kẻ phàm phu tục tử không có thực lực, đã là nhân vật có thể cùng y sóng vai. Nếu xảy ra chuyện động thủ, không đề cập tới sinh tử, muốn gây khó dễ cho Quân Hành Tuyệt cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Nghe được lời nói của Thượng Quan Khiêm, Quân Hành Tuyệt lập tức buông ra, nghiêng người ngoan ngoãn ngồi chồm hỗm một bên, đáng thương hề hề nhìn Thượng Quan Khiêm, tựa như con chó nhỏ.
Vì sao cảm thấy được Quân Hành Tuyệt như vậy thực khả ái, đại khái Vô Xá sẽ không có ai lộ ra loại biểu tình này đi. Thượng Quan Khiêm trong lòng nghĩ.
Đứng dậy, ngón tay chùi khóe miệng, vết máu biến mất. Tay lại lật một cái, một bình ngọc xuất hiện trong lòng bàn tay. Mở bình ra một cái, một cỗ hương dược tràn ngập bên trong.
Nhìn thấy hồng ngân ở trên cổ tay chính mình, Thượng Quan khiêm đem dược phẩm đưa cho Quân Hành Tuyệt, “Ngươi làm ra chuyện thực tốt, sát dược.”
Quân Hành Tuyệt lập tức tiếp nhận dược phẩm, cẩn thận đổ ra ở trên tay, sau đó đem dược kia mềm nhẹ mà bôi ở trên cổ tay của Thượng Quan Khiêm. Nhìn thấy vết tím nổi bật kia, Quân Hành Tuyệt trong lòng âm thầm trách cứ bản thâm, như thế nào lại không cẩn thận như vậy, dùng khí lực lớn như vậy. Đã nói là phải bảo vệ Khiêm, kết quả lại làm thương tổn tới Khiêm, còn là do chính mình tạo ra.
Quân Hành Tuyệt tự trách, trên tay xoa thực nhẹ, Thượng Quan Khiêm yên lặng không nói. Bên trong thực trầm mặc.
Quân Hành Tuyệt đem dược sát xong, lập tức ngoan ngoãn ngồi vào một bên, chờ nghe dạy bảo.
Này tính là cái gì, hành động nhu thuận như thế, khiến Thượng Quan Khiêm cảm thấy có chút buồn cười.
“Ngươi ghen tị ta từng ôm qua nữ nhân?” Thượng Quan Khiêm mở miệng.
“Đương nhiên.” Nghiến răng nghiến lợi, tưởng tượng tới có một nữ nhân không quen biết, nhìn qua mị thái của Khiêm, hôn qua môi của Khiêm, chiếm cứ thân mình của Khiêm, phẫn nộ vốn đã tiêu đi lại bốc lên, bất quá không dám đối với Thượng Quan Khiêm phát tác.
“Tuyệt, ta là nam, một nam tử bình thường, sẽ có dục vọng. Hơn nữa ngươi hẳn là rõ ràng, năm tháng ta sống tuyệt đối không phải vài thập niên như ngươi biết.” Y sống quá lâu, liền ngay cả bản thân đều đã quên là bao lâu.
“Ta biết.” Rầu rĩ mở miệng, trải qua thí luyện, Quân Hành Tuyệt đương nhiên biết muốn đạt tới được thực lực như Khiêm, không phải vài thập niên là có thể làm được. Khiêm cũng nhất định trải qua cái gì đó. Hiện tại đây không phải mấu chốt, hắn cũng là nam tử, đương nhiên biết dục vọng của nam tử không có được thư giải là chuyện thống khổ như thế nào. Tựa như hắn hiện tại vì Khiêm, áp lực dục vọng của chính mình, nhưng mà bản thân vui vẻ chịu đựng. Rõ ràng là hiểu được thế nhưng mà một khi nghĩ tới Khiêm từng có nữ nhân, hắn liền không thể không ghen tị, phẫn nộ. Khiêm là của hắn a.
“Đây đều là quá khứ, quá khứ của ngươi cũng không phải có nữ nhân sao? Ghen tị của ngươi thật không tất yếu.” Chuyện tình đã qua không cần phải để ý. Mọi người của Vô Xá đều là như thế, bởi vì như thế, Thượng Quan Khiêm mới cho rằng Quân Hành Tuyệt không cần phải ghen tị. Một ít người đã muốn biến mất, từ lâu về trước đã không còn tồn tại.
“Khiêm, ta yêu ngươi a, cho dù là quá khứ nhưng chỉ cần tưởng tượng tới từng có người cùng ngươi ở một chỗ, cho dù đó là chuyện thật lâu về trước, ta cũng vô pháp chịu được. Ta không có biện pháp không ghen tị.” Quân Hành Tuyệt chua sót nói, Khiêm không ghen tị là bởi vì Khiêm không thương hắn, hắn ghen tị là bởi vì hắn yêu thảm Khiêm. Bất luận là quá khứ, hiện tại hay tương tai đều muốn Khiêm chỉ thuộc về một mình hắn.
Cảm tình a, Thượng Quan Khiêm lại thầm than, vì sao lại gặp phải việc này, vì sao đối tinh lại tồn tại, vì sao mọi người Vô Xá lại gặp được đối tinh. Ai, vì sao hôm nay bản thân số lần thở dài lại càng nhiều, chính mình từ khi nào liền biến thành người đa sầu đa cảm, “Chuyện trước kia không cần nói lại nữa, quá khứ chính là quá khứ, ngươi hiểu chưa?” Chuyện này dừng ở đây.
“Hiểu được.” Quân Hành Tuyệt cũng biết bản thân ghen là đang cố tình gây sự. Làm bị thương Khiêm hắn đã rất hối hận, vì quá khứ mà làm cho Khiêm bị thương, đây là bản thân không đúng. Ừ, Diêm La biết rõ ràng quá khứ của Khiêm, nhất định biết Khiêm từng có nữ nhân nào. Đã chết là tốt nhất, nếu không thì hắn sẽ tiễn nàng ta đi, Quân Hành Tuyệt âm ngoan nghĩ. Bất quá còn có một chút sự tình, “Khiêm, nếu ngươi có dục vọng, có thể tìm ta, ta sẽ giúp ngươi giải quyết.” Cho dù là trước kia, về sau tuyệt đối không được. Khiêm chỉ có thể chạm vào hắn.
“Ở thời điểm có thể khống chế, ta ở phương diện này liền trở nên phai nhạt. Bất quá, ta trái lại kỳ quái, rõ ràng ngươi hẳn là có thể khống chế được dục vọng của bản thân, phương diện này hẳn trở nên nhạt dần đi, vì sao vẫn còn có thể mãnh liệt như vậy?” Làm thầy thuốc, Thượng Quan Khiêm đối với điểm này rất không lý giải.
“Đó là bởi vì ta yêu ngươi a.” Quân Hành Tuyệt thâm tình nói, Khiêm còn chưa đối với người động tình qua, cho nên không biết. Khiêm, phải như thế nào mới có thể làm cho ngươi động tình đây.
Trong lòng thuần sạch sao? Thì ra là thế, Thượng Quan Khiêm yên lặng ghi nhớ.
“Ngủ đi.” Sự tình giải quyết xong, Thượng Quan Khiêm nằm xuống.
Quân Hành Tuyệt không nói cũng nằm xuống theo, phủ chăn lên, hai tay gắt gao ôm thắt lưng của Thượng Quan Khiêm. Khiêm, ngươi chỉ có thể là của ta, ta không thể can thiệp vào cuộc sống trong quá khứ của ngươi, nhưng mà ngươi của hiện tại cùng tương lai đều là của ta, dục vọng của ngươi chỉ có thể hướng về ta. Ta tuyệt đối sẽ không buông tay, tuyệt đối không. Cho dù ngươi hối hận, ta cũng sẽ không cho ngươi có cơ hội.
Một đêm này rốt cục cũng trôi qua.
/136
|