TÙ SỦNG: ANH RỂ CÓ ĐỘC

Chương 44 - Chương 43

/99




Cô không hiểu pháp luật nhưng cũng biết là rất nghiêm trọng.

Viên cảnh sát không nhìn thẳng vào Quan Ngải, đi tới trước chiếc xe vô tội, gõ cửa sổ xe một cái: Thưa anh, xin mời hợp tác một chút.

Quan Ngải giật mình tại chỗ, nghĩ tới có chạy trốn hay không, nhưng nhất định sẽ lại tăng thêm một tội nữa, sau khi cân nhắc thiệt hơn, cô đã bỏ đi suy nghĩ này. Hơi nhíu mày, liếc mắt nhìn qua.

Cửa kiếng xe màu đen không nhanh không chậm từ từ hạ xuống. Lộ ra khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, lông mày thon dài và một đôi mắt đen sâu thẳm.

Ánh đèn rất tối, Quan Ngải tuyệt đối có lý do hoài nghi đây là ảo giác, gương mặt này rất quen thuộc, chẳng lẽ là chấn thương sọ não rồi hả? Quan Ngải xoa xoa đầu, nháy mắt mấy cái, nhìn lại. Là anh ta, Trình Tín Chi.

Là oan gia ngõ hẹp? Khẳng định không phải hữu duyên thiên lí năng tương ngộ. Với quan hệ không thân không quen này không biết người ta có chịu nể mặt không? Quan Ngải nghĩ tới, nếu như đối phương giải quyết hòa bình, thì không cần ngồi tù nữa.

Quan Ngải dịch lên phía trước mấy bước, quang minh chính đại nghe lén.

Thưa anh, khiến anh lưu thông không thuận tiện là sai sót của chúng tôi, chúng ta sẽ giải quyết vấn đề bồi thường có liên quan. Thái độ nghiêm cẩn lễ phép.

Thật đúng là khác biệt quá trời quá đất, Quan Ngải chắc lưỡi hít hà, người cảnh sát này cũng mang theo thành kiến quá nha, xem ra bản thân cô khẳng định thuộc vào loại mười tội ác khó tha rồi.

Được. Trình Tín Chi hời hợt ném một chữ ra ngoài.

Vậy bây giờ anh có thời gian rảnh không? Nếu như thuận tiện có thể đồn cảnh sát cho lời khai không?

Trình Tín Chi đảo tầm mắt, chỉ vội vàng quét mắt qua Quan Ngải một cái, quay đầu lại nói: Có thể.

Quan Ngải ngượng ngùng, cảm thấy người này không hiền hậu, thế nào cũng nhận biết một trận, không cho người ta dễ dàng gì. Vấn đề liên quan đến bồi thường nhất định rất phiền phức, xem ra Quan Ngải muốn dùng tiền giải quyết vấn đề cũng rất phiền phức.

Sau Quan Ngải tức giận liếc mắt nhìn người nào đó, Trình Tín Chi vẫn hời hợt, không lộ vẻ gì, xuống xe đi theo cảnh sát giao thông.

Sau đó lại một lần nữa đối đãi khác biệt, xe của Trình Tín Chi được đưa đến bộ phận sửa chữa, còn xe của Quan Ngải bị đưa đến đồn cảnh sát.

Quan Ngải bị bắt ngồi ở ghế sau, nghe bọn họ nói chuyện.

Anh Trình, xe của anh đã được đưa đi sửa chửa.

Quan Ngải không thể tin, thì ra viên cảnh sát giao thông này cũng biết Trình Tín Chi, khó trách thái độ không giống nhau như vậy. Đây không phải là công khai lấy việc công làm việc tư hay sao? Khẽ than thở, hết cách rồi, người ta là tay đua xe tiếng tăm lừng lẫy, còn cô chỉ là một dân chúng nhỏ bình thường.

Cám ơn. Lễ phép nhưng mà xa cách.

Anh Trình, nếu như âm thầm giải hòa, cũng có thể hởi tố. Cảnh sát giao thông đại nhân rất nhiệt tình truyền đạt luật pháp giao thông.

Nếu như âm thầm giải hòa, vậy có thể bảo lãnh không?

Quan Ngải chống con ngươi, vễnh tai lên nghe. Có hy vọng, không đồng ý có thể không cần ngồi tù.

Có thể, sau 24h sẽ được bảo lãnh.

Vậy còn khởi tố? Ngay sau đó hỏi.

Cảm giác từ trên thiên đường rơi xuống địa ngục, cùng lắm cũng chỉ là như thế này thôi. Quan Ngải vuốt vài nắm mồ hôi lạnh lạnh thay bản thân. Mặt mũi cô thật không đáng tiền, người ta hoàn toàn không thèm nhìn.

Nếu như khởi tố, nghiêm trọng thì có thể ngồi tù, hoặc là lao động cải tạo không được đền bù.

Ngồi tù. . . . . . Lao động cải tạo. . . . . . Quan Ngải dứt khoát nhắm mắt lại, tai không nghe vì yên tịnh, tiết kiệm một lòng lảo đảo, lắc lư muốn ngã đến khó chịu.

Thật là ra quân bất lợi, tiền mất tật mang.

Đến đồn cảnh sát, không ngoài dự đoán, Quan Ngải bị nhốt lại, một nữ nhân viên cảnh sát tới hỏi một đống vấn đề, sau đó lại đến một nam nhân viên cảnh sát trung niên, làm bản ghi chép dài đến mấy ngàn chữ, tiếp đó tra xét đại chỉ, gia đình, công việc, có tiền án hay không? Quan Ngải bị lăn qua lăn lại đến đầu váng mắt hoa, đầu bị đụng phải khiến máu ứ đọng vang lên ong ong.

Quan Ngải nghĩ, coi như không bị đụng đến chấn thương sọ não, cũng bị giày vò đến tụ máu não rồi, đầu cô thật sự vô cùng đau đớn, dứt khoát nhắm mắt lại, chờ ‘hình phạt’.

Quan Ngải nằm trên ghế trong phòng tạm giam mơ mơ màng màng thiếp đi,

/99

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status