Mấy ngày gần đây Dương Hân và Quách Uyển Tây đều rất buồn, thái độ hòa hoãn như gần như xa của Trần Tuấn Long đối với 2 cô gái thực sự khiến cho cả 2 rất đau đầu, mâu thuẫn giữa 2 cô gái ngày càng tăng, khó ở chỗ là 2 cô lại ở chung 1 phòng, nhìn nhau thấy rất không thuận mắt.
Nhưng điều thật sự đáng buồn đó là cả 2 đều rớt danh hiệu hoa khôi của trường. Cạnh tranh năm nay quả là khốc liệt. Châu Tư Mai của khoa nghệ thuật giành được danh hiệu hoa khôi 1 cách bất ngờ. Từ sau đêm hội đón tân sinh viên, Châu Tư Mai đã trở thành người tình trong mộng của nam sinh đại học Bắc Kinh, hình tượng hiền lành ngọt ngào của cô sớm đã in đậm dấu ấn trong lòng người. 1 tháng gần đây nhận được vô số thư tình của nam sinh, có thể nói là danh hiệu hoa khôi đại học Bắc Kinh này quả là không sai chút nào. Vị trí thứ 2 thuộc về Tạ Ninh Vi của khoa ngoại ngữ, Dương Hân và Quách Uyển Tây biết đối thủ này, cô gái này đến từ miền sông nước Giang Nam, nhìn thế nào thì cũng thấy tự bản thân cô mang một khí chất thanh nhã thoát tục. Bọn Dương Hân thua cũng tâm phục khẩu phục.
Diệp Bội Lâm của khoa lịch sử chiếm vị trí thứ 3, cô gái này cũng rất được lòng người, Diệp Bội Lâm đến từ Quế Lâm Quảng Tây, cô gái đến từ miền sơn cước này xinh đẹp khôn nhường, mái tóc đen óng mượt mà dài đến thắt lưng chắc chắn chính là nguyên nhân tuyệt đối giúp cô đăng bảng. Thậm chí nghe nói đã có công ty quảng cáo mời cô đóng quảng cáo dầu gội đầu rồi nữa.
Xếp thứ 4 là Thẩm Tiểu Huệ của khoa ngoại ngữ. Tiểu Huệ là người Bắc Kinh, lí do đăng bảng có 3 lí do. Thứ nhất, ông nội cô là thư kí của thị trưởng Bắc Kinh. Thứ 2, cô là người đậu thủ khoa kì thi tốt nghiệp phổ thông ở Bắc Kinh, được tuyển thẳng vào đại học Bắc Kinh. Thứ ba, Thẩm Tiểu Huệ vô cùng xinh đẹp, và lí do cuối cùng chính là lí do chủ yếu.
Đăng bảng cuối cùng, cũng là người gây ra nhiều tranh cãi nhất, chính là Thẩm Chỉ Thanh đến tưh Nam Kinh. Thẩm Chỉ Thanh thân hình nhỏ nhắn, tương phản với Dương Hân và Quách Uyển Tây, đôi mắt sinh động biết nói, bất cứ ai gặp cô cũng đều thấy yêu mến mà không cần lí do, thêm nữa cô lại có thân phận bình dân thế nên lại càng có nhiều người theo đuổi. Đúng thế, so sánh với những người khác thì cô không có cái kiều diễm của số 1 Châu Tư Mai, không có vẻ thanh thoát của Tạ Ninh Vi, không có cái đẹp thuần khiết của Diệp Bội Lâm, càng không có thân phận như Thẩm Tiểu Huệ, nhưng cô lại chính là người được yêu mến nhiều nhất, là người khiến người khác động lòng nhất. Việc cô đăng bảng mặc dù có dẫn đến tranh cãi, nhưng nếu đem so với những người rớt bảng như Dương Hân khoa Triết, Quách Uyển Tây khoa lịch sử, Ngô Viên Viên khoa kế toán mà nói thì điều này đã không còn quan trọng nữa rồi, điều quan trọng là cô đã được chọn, đã đăng bảng.
Thế nên Dương Hân và Quách Uyển Tây đều có phần buồn rầu, đối với bọn họ mà nối, việc có đăng bảng hay không đã là cuộc cạnh tranh ngầm giữa 2 người, họ thất bại rồi, hãy còn may là cả 2 người đều thất bại.
Kiểu bình chọn vô vị này đối với Trần Tuấn Long mà nói thì chỉ là chuyện nhảm nhí lúc trà dư tửu hậu mà thôi, hắn dồn hết sức lực và sự quan tâm cho cuộc cạnh tranh ngày mai kìa. Mấy ngày nay hắn cùng Dương Hiểu Nhân thảo luận, phân tích, đánh giá các đối thủ cạnh tranh. Lần cạnh tranh này số lượng doanh nghiệp tham gia rất đông, đã co không ít người đánh hơi được miếng thịt béo này, ngoài 10% mặt bằng chừa lại cho công nhân viên chức trong trường ra, còn lại 90% toàn bộ đều được đem cho thuê. Số vốn đầu tư của đại học Bắc Kinh vào dự án này chỉ có 2000 vạn, tuy nhiên do vị trí địa lí quan trọng, thế nên con số thu hồi mong muốn chắc chắn vượt xa con sô 2000 vạn. Đối với vấn đề này thì lãnh đạo trườn rất có niềm tin.
Ngoài mấy tập đoàn lớn từ bên ngoài đến thì những công ty do sinh viên trong trường thành lập cũng không ít, chỉ có điều đều không có quy mô gì cả, mọi người tập hợp lại chẳng qua là muốn thuê được vài mặt bằng nhỏ mà thôi, nên mới lập nên những liên doanh cổ phần kiểu đó, lại thêm có hỗ trợ từ phía nhà trường, công ty của những sinh viên cũng có chút thực lực, chuẩn bị quyết đấu 1 trận.
Có điều công ty sinh viên duy nhất khiến Trần Tuấn Long phải chú ý là công ty Minh Đại do hội trưởng hội sinh viên Tiêu Nhược Minh đứng đầu. Qua điều tra thông tin cho thấy, công ty Minh Đại này do 1 số sinh viên có gia thế cùng xuất vốn, trong đó Tiêu Nhược Minh có 35% cổ phần, thực lực của công ty này rất mạnh, nghe nói đã nhận được sự ủng hộ bằng miệng của hiệu trưởng Hứa Long Trí, công ty của họ chuẩn bị tham gia vào cuộc cạnh tranh giành siêu thị sinh viên, khí thế rất lớn.
Đối với cuộc đấu ngày mai, Trần Tuấn Long chỉ nói với Dương Hiểu Nhân 4 chữ:
- Không được thất bại.
Tập đoàn Dương Quang do bọn họ thành lập đã hoàn thành 1 loạt điều tra nghiên cứu sách lược, Dương Hiểu Minh lấy thân phận công ty sinh viên tham gia cạnh tranh, có điều quy mô của công ty đã bị hắn cố ý báo nhỏ lại, 20 vạn, nói nhiều không nhiều, nói ít cũng không phải là ít.
Lúc đầu khi thành lập tập đoàn Dương Quang, Dương Hiểu Nhân có thỉnh thị ý kiến Trần Tuấn Long về tên công ty, Trần Tuấn Long suy ngĩ rồi quyết định chọn cái tên này, theo như hắn nói thì:
- Tập đoàn Dương Quang của chúng ta dám đương đầu với tất cả các thế lực đen tối, bởi vì chúng ta có thực lực tuyệt đối để đối đầu với tất cả các đối thủ trên thương trường.
Nói về thực lực của công ty thì Dương Hiểu Nhân không còn chút hoài nghi nào nữa cả, Trần Tuấn long đã tăng vốn đầu tư lên thêm 2000 vạn nữa, đây chỉ là vì tiêu chuẩn của cuộc cạnh tranh, hàng loạt kế hoạch kinh doanh sau đó còn cần nhiều vốn hơn nữa nhưng điều này dường như không phải là vấn đề đối với Trần Tuấn Long thì phải.
Trần Tuấn long cũng giữ lời đã hứa, cho Dương Hiểu Nhân 5% cổ phần của công ty, thêm 5% nữa để Dương Hiểu Nhân chia cho các nhân viên đã trợ giúp hết sức mình. Đương nhiên, Dương Hiểu Nhân biết rõ, khi mà công ty còn chưa kinh doanh kiếm lời được thì số cổ phần này chẳng thể đổi được thành tiền, thế nên hắn lại càng cố gắng bán sức cho công ty.
- 100 vạn lần 1, 100 vạn lần 2, 100 vạn lần ba, giao dịch hoàn thành.
Theo tiếng đêm của người gõ thước quyết định bán, tập đoàn Dương Quang lại giành thêm được 1 mặt bằng nữa là khu ba-khu quan trọng nhất. Dương Hiểu Nhân hồi hộp đến mức mồ hôi tuôn đầm đìa, vừa rồi đã đánh bại 1 công ty đến từ bên ngoài.
Lần này công ty chọn hình thức đấu giá công khai, cũng là 1 dạng thưởng thức mới mẻ. Về phía nhà trường mà nói, đương nhiên hi vọng số tiền thu về được càng nhiều càng tốt. Vì thế trong lúc bán đấu giá, bọn họ cũng tận hết tâm sức. Thời gian thuê mặt bằng được chia thành 3 năm, 5 năm và 10 năm. Đương nhiên thời gian thuê càng dài thì tiền thuê càng được ưu đãi, tuy nhiên tiền phí xuất ra 1 lần cũng càng cao. Đa số các công ty của sinh viên chỉ chú ý đến những hợp đồng thuê 3 năm mà thôi, trọng điểm cạnh tranh của họ cũng nằm ở đây. Đương nhiên rồi, góc nhìn của sinh viên không giống nhau, thế nên cách nhìn đối với lợi ích thu được trong tương lai cũng không giống nhau.
Trần Tuấn long đối với phương thức đấu giá này đương nhiên đống ý cả 2 tay 2 chân rồi. Lúc đầu, suy nghĩ của Dương Hiểu Nhân cũng giống như các sinh viên khác, chỉ chú ý đến những hợp đồng từ 3 đến 5 năm. Có điều Trần Tuấn Long đã nhanh chóng thay đổi suy nghĩ của hắn, đối với Trần Tuấn Long mà nói tiền không phải là vấn đề, thậm chí quy mô đầu tư kiểu này chẳng qua là giết gà bằng dao mổ trâu mà thôi.
- 10 năm, chỉ có thời gian thuê 10 năm ổn định thì tiền lời mà chúng ta thu về được mới được đảm bảo.
Khi đó, Trần Tuấn Long đã giải thích với Dương Hiểu Nhân như thế.
Cuộc đấu giá lúc này mới đi đến cao trào, thực hiện mà tập đoàn Dương Quang biểu hiện ra đã khiến cho tất cả các đối thủ đều phải kiêng dè, lo đi tìm hiểu tình hình của bọn Trần Tuấn Long. Trần Tuấn Long ngồi bên cạnh Dương Hiểu Nhân, hôm nay công ty do 2 người bọn họ đi tranh đấu. Một số quyết định tại hiện trường cần có sự đồng ý của hắn.
- Mặt bằng được đấu giá tiếp theo là khu 2, mã số B5, tổng diện tích của mặt bằng này là 260m2, địa điểm nằm tại lầu 2, giá khởi điểm là 30 vạn/3năm, 46 vạn/5 năm, 93vạn/10 năm. Mỗi lần đấu giá tăng 1 vạn, bây giờ bắt đầu.
Người gõ thước bán hét giá, mặt bằng có quy mô lớn như thế không phải là công ty lớn thì nuốt không trôi nổi. Quả nhiên, có 1 công ty bên ngoài bắt đầu đưa bảng.
- 48 vạn/5 năm.
Bọn họ nhắm vào việc phát triển trong thời gian trung bình. 1 công ty khác cũng bắt đầu vào cuộc:
- Công ty Vạn Đạt ra giá 48 vạn/5 năm.
Người gõ thước bán hét.
Sau khi đấu giá bắt đầu, Dương Hiểu Nhân đã nhanh chóng lấy sổ ra tính toán những hạng mục mà công ty cần cạnh tranh, sau khi tính toán xong hắn nhìn Trần Tuấn Long, Trần Tuấn Long mỉm cười gật đầu với hắn. Dương Hiểu Nhân bắt đầu giơ bảng hét giá:
- 93 vạn/10 năm.
Trần Tuấn Long và Dương Hiểu Nhân hoàn toàn lợi dụng quy cách của lần đấu giá này, quy cách quy định, người ra giá cho kì hạn cao hơn sẽ được ưu tiên, nhưng tiền thuê hàng năm buộc phải cao hơn hoặc bằng với mức giá của kì hạn ngắn hơn. Cũng chính là, công ty của bạn thuê thời gian càng dài thì càng có cơ hội thắng, đây lại là cạnh tranh, tất cả mọi người đều cùng đi trên 1 con đường. Quy định này đương nhiên có lợi cho tập đoàn Dương Quang, bởi vì sách lược của tập đoàn Dương Quang là đầu tư dài hạn, điều này trái ngược với những công ty đã chuẩn bị cho biệc đầu tư ngắn hạn và thời gian vừa, cho nên, nhơ vào 1 điểm này mà tập đoàn Dương Quang đã đánh bại được đối thủ.
Quả nhiên cái giá 50 vạn/10 năm vừa báo ra, mặt của đại diện 2 công ty kia liền vàng ệch ra, bọn họ có thế chấp nhận giá thuê 1 vạn 1 năm nhưng không thể tiếp nhận được thời gian thuê 10 năm, bởi vì theo quy định thì công ty buộc phải trả trước tiền thuê trong 5 năm cho đại học Bắc Kinh, cho nên không cần thiết phải đấu tiếp, bọn họ đã bại trận rồi.
Sau khi đấu giá thành công mặt bằng này xong, trên mặt Dương Hiểu Nhân lộ rõ nụ cười, và mọi người cũng càng chú ý hơn đến tập đoàn Dương Quang mới xuất đầu lộ diện đã chứng tỏ 1 thực lực hùng mạnh này. Cái cách làm không có đường lui này của họ đã khiến mọi người sợ hãi. Đối với những hạng mục còn lại, các công ty này đều thỉnh thị ý kiến của ông chủ, có một số ông chủ ở ngay hiện trường cũng không ngừng nghị luận, không biết có nên thay đổi sách lược hay không.
Tuy nhiên điều này không ngăn được bước tiến của tập đoàn Dương Quang,đến một số mặt bằng quy mô nhỏ, tập đoàn Dương Quang cũng không bỏ qua, con cá lớn trước mặt cứ từng phần từng phần 1 ăn cho hết. Còn đối với những công ty cường mạnh, tập đoàn Dương Quang cũng không ngần ngại đối đầu, giá đấu thầu cứ thế tăng cao, những công ty đó cuối cùng cũng miễn cưỡng giành được mặt bằng tuy nhiên giá thuê đã vượt quá giá khởi điểm rất nhiều, thiệt hại không biết lấy đâu để bù. Khí thế bức người này của tập đoàn Dương Quang khiến tất cả mọi người không thể hiểu nổi.
Dương Hiểu Nhân cũng có phần không hiểu, tuy nhiên hắn hoàn toàn nghe theo Trần Tuấn Long. Trần Tuấn Long cười cười, giải thích:
- Cuộc chơi thực sự vẫn còn ở phía sau, bây giờ chúng ta lấy thực lực cảnh báo đối thủ, đừng có đấu với ta, chẳng được lợi gì đâu. Như thế chúng ta có thể lấy khí thế bức ngã đối thủ, mỗi lần bọn họ giương bảng, mỗi lần ra quyết định đều phải hết sức thận trọng. thế thì chúng ta có cơ hội rồi.
Dương Hiểu Nhân cuối cùng cũng hiểu ra thâm ý của Trần Tuấn Long.
Sau đó rất nhanh liền đến mặt bằng số A8 của khu 3, mặt bằng này chỉ rộng hơn 800m2 lại nằm ở lầu 1, trong kế hoạch được dùng để làm siêu thị, đây là miếng mồi béo bở, rất nhiều công ty nhăm nhe, nếu từ nãy đến giờ chỉ là những đợt sóng lăn tăn thì bây giờ chính là lúc giông tố nổi lên.
Công ty Minh Đại của Tiêu Nhược Minh ra giá đầu tiên:
- 1300 vạn/10 năm.
Vừa bắt đầu đã khiến người khác phải hồi hộp, giá xuất ra cao hơn giá khởi điểm 300 vạn. các vị lãnh đạo trong trường cũng không tự chủ được vỗ tay nhiệt liệt, đợi kịch hay chuẩn bị đến.
Mặt bằng này có tổng cộng 3 công ty tương đối có thực lực đang tham gia đấu giá, Trần Tuấn Long và Dương Hiểu Nhân tạm thời đứng ngoài theo dõi. Sau vài vòng, giá thuê đã được đẩy lên 1600 vạn/10 năm. Tiêu Nhược Minh bắt đầu lo lắng, cái này cũng khó trách, vốn dĩ kế hoạch của bọn họ chỉ là thuê 5 năm mà thôi, không ngờ vừa bắt đầu đã bị tập đoàn Dương Quang của Trần Tuấn Long làm cho hỗn loạn hết cả lên, sau 1 hồi tính toán thì giá thuê 1800 vạn/10 năm là giới hạn mà hắn có thế chấp nhận được, thế nên mới tự tin ra giá, khi đó Tiêu Nhược Minh không ngừng quay đầu nhìn Dương Hiểu Nhân, biểu hiện ngày hôm nay của đàn em khóa dưới này quả là đáng chú ý.
- Dương Hiểu Nhân, Dương Hiểu Nhân
Hắn không ngừng lẩm bẩm cái tên này, chỉ hi vọng Dương Hiểu Nhân không đưa tấm bảng đáng chết đó của hắn lên thôi.
Tuy nhiên sự việc chẳng bao giờ được như mong đợi, khi giá thầu nâng lên mức 1750 vạn/10 năm, thì cái giá mà Dương Hiểu Nhân kiên quyết đưa ra đã giết chết hi vọng của Minh Đại.
- 2000 vạn/10 năm.
Tập đoàn Dương Quang quả thật đã khiến cho tất cả mọi người phải chú ý không rời, đây cũng là giao dịch lớn nhất từ đầu cuộc đấu giá đến giờ.
2000 vạn đó, tiền thuê 5 năm là 1000 vạn, thực lực của tập đoàn Dương Quang thật không thể đo lường được. thành viên ban quản trị nhà trường đang vô cùng vui sướng, niềm vui không thể diễn tả thành lời.
Tiêu Nhược Minh thở dài 1 tiếng, ngả người trên ghế, Minh Đại của hắn thua rồi, từ lúc thành lập đến nay ý nghĩa tồn tại đã không còn nữa rồi.
Tập đoàn Dương Quang đã trở thành nhà thắng thầu lớn nhất của lần đấu thầu này, sau khi cuộc đấu kết thúc, đến 85% mặt bằng trong khu kinh doanh của đại học Bắc Kinh đều lọt vào tay họ, điều này đã vượt quá dự liệu của Trần Tuấn Long nhiều lần, công việc tiếp theo đương nhiên là kí hợp đồng rồi, những việc đó Trần Tuấn Long đều giao cho Dương Hiểu Nhân làm. Bây giờ hắn đã là “ông tổng” của công ty rồi, hắn không làm thì ai làm nữa chứ.
Tiêu Nhược Minh nhìn Dương Hiểu Nhân 1 cách khó hiểu, hắn thực sự không hiểu mình thua ở đâu, lúc đầu nhân viên của hắn điều tra rõ ràng tập đoàn Dương Quang chẳng qua chỉ có vốn đầu tư mười mấy vạn mà thôi, sao có thể sao sánh được với công ty có vốn đầu tư lên cả ngàn vạn của hắn chứ. Xem ra bản thân đã quá sơ suất rồi, cúi đầu đau khổ, Tiêu Nhược Minh rời khỏi đấu trường.
Sauk hi cuộc đấu giá kết thúc, Dương Hiểu Minh đã trở thành minh tinh của cả cuộc đấu, không những là phong viên của báo trường phỏng vấn hắn mà rất nhiều phóng viên khác quan tâm đến cuộc đấu giá lần này cũng tranh giành để được phỏng vấn hắn. trong chốc lát toàn bộ đèn flash đều hướng về phía Dương Hiểu Nhân, hắn trở thành mục tiêu được mọi người chú ý.
Đến cả hiệu trưởng Hứa Hồng Trí cũng đến bắt tay với hắn, khen hắn là tấm gương cho các sinh viên khác. Đương nhiên rồi, cuộc đấu giá lần này tài khoản của nhà trường đã thu về được 2300 vạn, có thể nói là thu hồi về toàn bộ số vốn, còn mức lời thì chỉ còn ngồi đợi đếm tiền cho thuê nữa thôi.
Đến ngày hôm sau thì cái tên Dương Hiểu Nhân của khoa kinh tế đã không còn ai không biết nữa, chuyện hắn đánh bại hội trưởng hội sinh viên Tiêu Nhược Minh đã bay xa khắp chốn, thậm chí giờ đây, Dương Hiểu Nhân đã mặc nhiên vượt qua Trần Tuấn Long và Tiêu Nhược Minh, vững vàng ở vị trí số 1 trên bảng quý ông của trường, đây đều là những việc mà Dương Hiểu Nhân không hề tính đến.
Đấu giá thành công rồi nhưng nói như Trần Tuấn Long đó là cuộc chiến thực sự giờ mới bắt đầu, buổi chiều kí hợp đồng xong, Dương Hiểu Nhân không kịp ăn mừng liền vội vã tổ chức cuộc họp ban giám đốc công ty, bắt đầu sắp xếp việc kinh doanh của công ty.
Thật ra những việc này Trần Tuấn Long sớm đã yêu cầu Dương Hiểu Nhân chuẩn bị rồi, tất cả những bước chuẩn bị đều đã hoàn tất, đấu giá lần này thành công mĩ mãn đã khiến bọn Dương Hiểu Nhân nhìn thấy được cơ hội.
Trong toàn bộ kế hoạch của tập đoàn Dương Quang, dự tính xây dựng 1 siêu thị sinh viên quy mô lớn, khu kinh doanh sẽ bao gồm:1 phố ăn uống, cửa hàng lưu niệm, tiệm quần áo, cửa hàng điện thoại di dộng, tiệm nét quy mô siêu khủng, quán rượu, cửa hàng sách v.v. và tất cả những cửa hàng đó hoàn toàn do tập đoàn Dương Quang đầu tư xấy dựng.
Dương Hiểu Nhân đến giờ mới biết gian hàng này lớn đến mức nào, đến sau đó thì chỉ muốn gióng trống khua chiêng mà rút lui thôi, hắn biết bản thân không có năng lực lẫn thực lực để quản lí tập đoàn này. Nhưng Trần Tuấn Long đã tiếp thêm dũng khí cho hắn:
- Không phải ai cũng có cơ hội như thế này đâu, Nhân, tôi hiểu, để cậu ra mặt quản lí 1 công ty lớn như thế quả thật rất khó, nhưng bất cứ chuyện gì cũng có lần đầu tiên, không hiểu cũng không cần phải quá lo lắng, Trung Quốc cái gì cũng thiếu, chỉ có nhân tài là không thiếu thôi. Công ty chúng ta giờ thiếu người, cậu cố gắng ra mức lương cao để tìm người, tìm công ty môi giới giúp đỡ, nhanh chóng thành lập một ban quản lí vững mạnh, cậu chính là tổng giám đốc của tập đoàn dương Quang chúng ta, cậu chỉ cần quản lí tốt ban quản lí đó la được rồi. tôi tin ban quản lí này nhất định sẽ quản lí tốt những mặt bằng của chúng ta. Không có gì ghê gớm cả, tin tôi đi.
Một loạt những ngôn từ khiến cho Dương Hiểu Nhân cũng thấy ngứa ngáy trong lòng, lấy lại được tự tin và nhiệt huyết.
Nhìn lại ban quản lí hùng mạnh dưới tay mình, dương Hiểu Nhân làm sao dám tin 1 tháng trước mình vẫn còn là 1 sinh viên không biết gì cả chứ, bây giờ hắn đã là tổng giám đốc của công ty này rồi. ban quản lí này đã tập hợp nhân tài kiệt xuất của tất cả các ngành nghề, dưới tác dụng của mức lương cao, mọi người đều cố gắng hết sức để làm việc cho công ty, giải quyết thỏa đáng tất cả các công việc chuẩn bị.
- Giám đốc Lưu, hợp đồng với bên Mac Donal khi nào có thể tiến hành?
Dương Hiểu Nhân hỏi. phố ăn uống đương nhiên không thể thiếu được những tiệm ăn nhanh nổi tiếng với lươngj tiêu thụ khổng lồ như thế được rồi.
- Vâng, Dương tổng, căn cứ vào hiệp định sơ bộ mà chúng ta kí kết được với bên Mac Donal thì bây giờ chúng ta có thể kí hợp đồng chính thức với công ty bên họ được rồi. nội dung hợp đồng chính là văn bản mà trước đây đã từng đưa cho ông xem, không biết là có vấn đề gì không?
1 vị giám đốc ngồi ở dưới đáp lời.
- ờ, hợp đồng tôi đều xem rồi, ngày mai anh thông báo cho công ty Mac Donal. Chúng ta có thể kí hợp đồng rồi. thời gian nhanh nhất mà họ có thể thâm nhập thị trường?
- căn cứ vào hiệp định sơ bộ, Dương tổng, chỉ cần chúng ta kí xong hợp đồng với họ, các điều khoản đều được thiết lập rồi thì họ có thể lập tức tiến hành, hạng mục công trình dự tính cần khoảng 1 tháng mới hoàn thành.
Dương Hiểu Nhân cau mày suy nghĩ, gõ gõ mặt bàn nói:
- 1 tháng quá chậm, anh thương lượng với bên họ thử xem, tôi hi vọng 2 tuần sau là hoàn thành việc xây dựng sửa chữa lắp đặt thiết bị, chính thức kinh doanh. Đúng rồi, còn chuyện tuyển nhân viên nữa, chúng ta yêu cầu nhất định phải dùng sinh viên của trường, họ có ý kiến gì không?
- Vâng, Dương tổng, liên quan đến việc tuyển nhân viên bên đó họ không có ý kiến gì, nhưng theo hợp đồng thì giám đốc tiệm là do người của công ty họ phái đến, điều này họ đặc biệt kiên định.
- Không sao, cứ làm theo ý họ.
Dương Hiêu Nhân xem như đã giải quyết xong 1 việc. tiếp theo là giám đốc các bộ phận khác lần lượt báo cáo tình hình công việc mà mình đảm nhận, từ việc tuyên nhân viên, chuẩn bị mặt hàng, đến trang trí cửa tiệm, ôi thôi là trên trời dưới đất đủ cả.
Điều mà Dương Hiểu Nhân quan tâm nhất là tình hình chuẩn bị của siêu thị, đây đương nhiên là hạng mục công việc quan trọng của quan trọng. hóa ra, bọn Dương Hiểu Nhân định đem mặt bằng cho những siêu thị lớn ở ngoài thuê để kinh doanh, khổ nỗi điều kiện mà các siêu thị này đưa ra đều không như mong đợi, đều ra giá quá cao, mà lợi nhuận của siêu thị học sinh lại là lớn nhất, cuối cùng Trần Tuấn Long quyết định công ty sẽ tự mình xây dựng siêu thị, tất cả gánh nặng trách nhiệm đều đổ hết lên vai Dương Hiểu Nhân, may mà công ty môi giới đã giúp hắn tìm ra 1 tổng giám đốc siêu thị dày dạn kinh nghiệm. bây giờ thì siêu thị đã độc lập thành lập 1 công ty riêng, siêu thị Dương Quang chính thức được đăng kí, vốn đầu tư ban đầu là 2000 vạn, vị tổng giám đốc siêu thị mới đến cũng có 5% cổ phần bên trong, Dương Hiểu Nhân cũng vui mừng bàn giao hết công việc lại cho vị tổng giám đốc này phụ trách.
Nhưng điều thật sự đáng buồn đó là cả 2 đều rớt danh hiệu hoa khôi của trường. Cạnh tranh năm nay quả là khốc liệt. Châu Tư Mai của khoa nghệ thuật giành được danh hiệu hoa khôi 1 cách bất ngờ. Từ sau đêm hội đón tân sinh viên, Châu Tư Mai đã trở thành người tình trong mộng của nam sinh đại học Bắc Kinh, hình tượng hiền lành ngọt ngào của cô sớm đã in đậm dấu ấn trong lòng người. 1 tháng gần đây nhận được vô số thư tình của nam sinh, có thể nói là danh hiệu hoa khôi đại học Bắc Kinh này quả là không sai chút nào. Vị trí thứ 2 thuộc về Tạ Ninh Vi của khoa ngoại ngữ, Dương Hân và Quách Uyển Tây biết đối thủ này, cô gái này đến từ miền sông nước Giang Nam, nhìn thế nào thì cũng thấy tự bản thân cô mang một khí chất thanh nhã thoát tục. Bọn Dương Hân thua cũng tâm phục khẩu phục.
Diệp Bội Lâm của khoa lịch sử chiếm vị trí thứ 3, cô gái này cũng rất được lòng người, Diệp Bội Lâm đến từ Quế Lâm Quảng Tây, cô gái đến từ miền sơn cước này xinh đẹp khôn nhường, mái tóc đen óng mượt mà dài đến thắt lưng chắc chắn chính là nguyên nhân tuyệt đối giúp cô đăng bảng. Thậm chí nghe nói đã có công ty quảng cáo mời cô đóng quảng cáo dầu gội đầu rồi nữa.
Xếp thứ 4 là Thẩm Tiểu Huệ của khoa ngoại ngữ. Tiểu Huệ là người Bắc Kinh, lí do đăng bảng có 3 lí do. Thứ nhất, ông nội cô là thư kí của thị trưởng Bắc Kinh. Thứ 2, cô là người đậu thủ khoa kì thi tốt nghiệp phổ thông ở Bắc Kinh, được tuyển thẳng vào đại học Bắc Kinh. Thứ ba, Thẩm Tiểu Huệ vô cùng xinh đẹp, và lí do cuối cùng chính là lí do chủ yếu.
Đăng bảng cuối cùng, cũng là người gây ra nhiều tranh cãi nhất, chính là Thẩm Chỉ Thanh đến tưh Nam Kinh. Thẩm Chỉ Thanh thân hình nhỏ nhắn, tương phản với Dương Hân và Quách Uyển Tây, đôi mắt sinh động biết nói, bất cứ ai gặp cô cũng đều thấy yêu mến mà không cần lí do, thêm nữa cô lại có thân phận bình dân thế nên lại càng có nhiều người theo đuổi. Đúng thế, so sánh với những người khác thì cô không có cái kiều diễm của số 1 Châu Tư Mai, không có vẻ thanh thoát của Tạ Ninh Vi, không có cái đẹp thuần khiết của Diệp Bội Lâm, càng không có thân phận như Thẩm Tiểu Huệ, nhưng cô lại chính là người được yêu mến nhiều nhất, là người khiến người khác động lòng nhất. Việc cô đăng bảng mặc dù có dẫn đến tranh cãi, nhưng nếu đem so với những người rớt bảng như Dương Hân khoa Triết, Quách Uyển Tây khoa lịch sử, Ngô Viên Viên khoa kế toán mà nói thì điều này đã không còn quan trọng nữa rồi, điều quan trọng là cô đã được chọn, đã đăng bảng.
Thế nên Dương Hân và Quách Uyển Tây đều có phần buồn rầu, đối với bọn họ mà nối, việc có đăng bảng hay không đã là cuộc cạnh tranh ngầm giữa 2 người, họ thất bại rồi, hãy còn may là cả 2 người đều thất bại.
Kiểu bình chọn vô vị này đối với Trần Tuấn Long mà nói thì chỉ là chuyện nhảm nhí lúc trà dư tửu hậu mà thôi, hắn dồn hết sức lực và sự quan tâm cho cuộc cạnh tranh ngày mai kìa. Mấy ngày nay hắn cùng Dương Hiểu Nhân thảo luận, phân tích, đánh giá các đối thủ cạnh tranh. Lần cạnh tranh này số lượng doanh nghiệp tham gia rất đông, đã co không ít người đánh hơi được miếng thịt béo này, ngoài 10% mặt bằng chừa lại cho công nhân viên chức trong trường ra, còn lại 90% toàn bộ đều được đem cho thuê. Số vốn đầu tư của đại học Bắc Kinh vào dự án này chỉ có 2000 vạn, tuy nhiên do vị trí địa lí quan trọng, thế nên con số thu hồi mong muốn chắc chắn vượt xa con sô 2000 vạn. Đối với vấn đề này thì lãnh đạo trườn rất có niềm tin.
Ngoài mấy tập đoàn lớn từ bên ngoài đến thì những công ty do sinh viên trong trường thành lập cũng không ít, chỉ có điều đều không có quy mô gì cả, mọi người tập hợp lại chẳng qua là muốn thuê được vài mặt bằng nhỏ mà thôi, nên mới lập nên những liên doanh cổ phần kiểu đó, lại thêm có hỗ trợ từ phía nhà trường, công ty của những sinh viên cũng có chút thực lực, chuẩn bị quyết đấu 1 trận.
Có điều công ty sinh viên duy nhất khiến Trần Tuấn Long phải chú ý là công ty Minh Đại do hội trưởng hội sinh viên Tiêu Nhược Minh đứng đầu. Qua điều tra thông tin cho thấy, công ty Minh Đại này do 1 số sinh viên có gia thế cùng xuất vốn, trong đó Tiêu Nhược Minh có 35% cổ phần, thực lực của công ty này rất mạnh, nghe nói đã nhận được sự ủng hộ bằng miệng của hiệu trưởng Hứa Long Trí, công ty của họ chuẩn bị tham gia vào cuộc cạnh tranh giành siêu thị sinh viên, khí thế rất lớn.
Đối với cuộc đấu ngày mai, Trần Tuấn Long chỉ nói với Dương Hiểu Nhân 4 chữ:
- Không được thất bại.
Tập đoàn Dương Quang do bọn họ thành lập đã hoàn thành 1 loạt điều tra nghiên cứu sách lược, Dương Hiểu Minh lấy thân phận công ty sinh viên tham gia cạnh tranh, có điều quy mô của công ty đã bị hắn cố ý báo nhỏ lại, 20 vạn, nói nhiều không nhiều, nói ít cũng không phải là ít.
Lúc đầu khi thành lập tập đoàn Dương Quang, Dương Hiểu Nhân có thỉnh thị ý kiến Trần Tuấn Long về tên công ty, Trần Tuấn Long suy ngĩ rồi quyết định chọn cái tên này, theo như hắn nói thì:
- Tập đoàn Dương Quang của chúng ta dám đương đầu với tất cả các thế lực đen tối, bởi vì chúng ta có thực lực tuyệt đối để đối đầu với tất cả các đối thủ trên thương trường.
Nói về thực lực của công ty thì Dương Hiểu Nhân không còn chút hoài nghi nào nữa cả, Trần Tuấn long đã tăng vốn đầu tư lên thêm 2000 vạn nữa, đây chỉ là vì tiêu chuẩn của cuộc cạnh tranh, hàng loạt kế hoạch kinh doanh sau đó còn cần nhiều vốn hơn nữa nhưng điều này dường như không phải là vấn đề đối với Trần Tuấn Long thì phải.
Trần Tuấn long cũng giữ lời đã hứa, cho Dương Hiểu Nhân 5% cổ phần của công ty, thêm 5% nữa để Dương Hiểu Nhân chia cho các nhân viên đã trợ giúp hết sức mình. Đương nhiên, Dương Hiểu Nhân biết rõ, khi mà công ty còn chưa kinh doanh kiếm lời được thì số cổ phần này chẳng thể đổi được thành tiền, thế nên hắn lại càng cố gắng bán sức cho công ty.
- 100 vạn lần 1, 100 vạn lần 2, 100 vạn lần ba, giao dịch hoàn thành.
Theo tiếng đêm của người gõ thước quyết định bán, tập đoàn Dương Quang lại giành thêm được 1 mặt bằng nữa là khu ba-khu quan trọng nhất. Dương Hiểu Nhân hồi hộp đến mức mồ hôi tuôn đầm đìa, vừa rồi đã đánh bại 1 công ty đến từ bên ngoài.
Lần này công ty chọn hình thức đấu giá công khai, cũng là 1 dạng thưởng thức mới mẻ. Về phía nhà trường mà nói, đương nhiên hi vọng số tiền thu về được càng nhiều càng tốt. Vì thế trong lúc bán đấu giá, bọn họ cũng tận hết tâm sức. Thời gian thuê mặt bằng được chia thành 3 năm, 5 năm và 10 năm. Đương nhiên thời gian thuê càng dài thì tiền thuê càng được ưu đãi, tuy nhiên tiền phí xuất ra 1 lần cũng càng cao. Đa số các công ty của sinh viên chỉ chú ý đến những hợp đồng thuê 3 năm mà thôi, trọng điểm cạnh tranh của họ cũng nằm ở đây. Đương nhiên rồi, góc nhìn của sinh viên không giống nhau, thế nên cách nhìn đối với lợi ích thu được trong tương lai cũng không giống nhau.
Trần Tuấn long đối với phương thức đấu giá này đương nhiên đống ý cả 2 tay 2 chân rồi. Lúc đầu, suy nghĩ của Dương Hiểu Nhân cũng giống như các sinh viên khác, chỉ chú ý đến những hợp đồng từ 3 đến 5 năm. Có điều Trần Tuấn Long đã nhanh chóng thay đổi suy nghĩ của hắn, đối với Trần Tuấn Long mà nói tiền không phải là vấn đề, thậm chí quy mô đầu tư kiểu này chẳng qua là giết gà bằng dao mổ trâu mà thôi.
- 10 năm, chỉ có thời gian thuê 10 năm ổn định thì tiền lời mà chúng ta thu về được mới được đảm bảo.
Khi đó, Trần Tuấn Long đã giải thích với Dương Hiểu Nhân như thế.
Cuộc đấu giá lúc này mới đi đến cao trào, thực hiện mà tập đoàn Dương Quang biểu hiện ra đã khiến cho tất cả các đối thủ đều phải kiêng dè, lo đi tìm hiểu tình hình của bọn Trần Tuấn Long. Trần Tuấn Long ngồi bên cạnh Dương Hiểu Nhân, hôm nay công ty do 2 người bọn họ đi tranh đấu. Một số quyết định tại hiện trường cần có sự đồng ý của hắn.
- Mặt bằng được đấu giá tiếp theo là khu 2, mã số B5, tổng diện tích của mặt bằng này là 260m2, địa điểm nằm tại lầu 2, giá khởi điểm là 30 vạn/3năm, 46 vạn/5 năm, 93vạn/10 năm. Mỗi lần đấu giá tăng 1 vạn, bây giờ bắt đầu.
Người gõ thước bán hét giá, mặt bằng có quy mô lớn như thế không phải là công ty lớn thì nuốt không trôi nổi. Quả nhiên, có 1 công ty bên ngoài bắt đầu đưa bảng.
- 48 vạn/5 năm.
Bọn họ nhắm vào việc phát triển trong thời gian trung bình. 1 công ty khác cũng bắt đầu vào cuộc:
- Công ty Vạn Đạt ra giá 48 vạn/5 năm.
Người gõ thước bán hét.
Sau khi đấu giá bắt đầu, Dương Hiểu Nhân đã nhanh chóng lấy sổ ra tính toán những hạng mục mà công ty cần cạnh tranh, sau khi tính toán xong hắn nhìn Trần Tuấn Long, Trần Tuấn Long mỉm cười gật đầu với hắn. Dương Hiểu Nhân bắt đầu giơ bảng hét giá:
- 93 vạn/10 năm.
Trần Tuấn Long và Dương Hiểu Nhân hoàn toàn lợi dụng quy cách của lần đấu giá này, quy cách quy định, người ra giá cho kì hạn cao hơn sẽ được ưu tiên, nhưng tiền thuê hàng năm buộc phải cao hơn hoặc bằng với mức giá của kì hạn ngắn hơn. Cũng chính là, công ty của bạn thuê thời gian càng dài thì càng có cơ hội thắng, đây lại là cạnh tranh, tất cả mọi người đều cùng đi trên 1 con đường. Quy định này đương nhiên có lợi cho tập đoàn Dương Quang, bởi vì sách lược của tập đoàn Dương Quang là đầu tư dài hạn, điều này trái ngược với những công ty đã chuẩn bị cho biệc đầu tư ngắn hạn và thời gian vừa, cho nên, nhơ vào 1 điểm này mà tập đoàn Dương Quang đã đánh bại được đối thủ.
Quả nhiên cái giá 50 vạn/10 năm vừa báo ra, mặt của đại diện 2 công ty kia liền vàng ệch ra, bọn họ có thế chấp nhận giá thuê 1 vạn 1 năm nhưng không thể tiếp nhận được thời gian thuê 10 năm, bởi vì theo quy định thì công ty buộc phải trả trước tiền thuê trong 5 năm cho đại học Bắc Kinh, cho nên không cần thiết phải đấu tiếp, bọn họ đã bại trận rồi.
Sau khi đấu giá thành công mặt bằng này xong, trên mặt Dương Hiểu Nhân lộ rõ nụ cười, và mọi người cũng càng chú ý hơn đến tập đoàn Dương Quang mới xuất đầu lộ diện đã chứng tỏ 1 thực lực hùng mạnh này. Cái cách làm không có đường lui này của họ đã khiến mọi người sợ hãi. Đối với những hạng mục còn lại, các công ty này đều thỉnh thị ý kiến của ông chủ, có một số ông chủ ở ngay hiện trường cũng không ngừng nghị luận, không biết có nên thay đổi sách lược hay không.
Tuy nhiên điều này không ngăn được bước tiến của tập đoàn Dương Quang,đến một số mặt bằng quy mô nhỏ, tập đoàn Dương Quang cũng không bỏ qua, con cá lớn trước mặt cứ từng phần từng phần 1 ăn cho hết. Còn đối với những công ty cường mạnh, tập đoàn Dương Quang cũng không ngần ngại đối đầu, giá đấu thầu cứ thế tăng cao, những công ty đó cuối cùng cũng miễn cưỡng giành được mặt bằng tuy nhiên giá thuê đã vượt quá giá khởi điểm rất nhiều, thiệt hại không biết lấy đâu để bù. Khí thế bức người này của tập đoàn Dương Quang khiến tất cả mọi người không thể hiểu nổi.
Dương Hiểu Nhân cũng có phần không hiểu, tuy nhiên hắn hoàn toàn nghe theo Trần Tuấn Long. Trần Tuấn Long cười cười, giải thích:
- Cuộc chơi thực sự vẫn còn ở phía sau, bây giờ chúng ta lấy thực lực cảnh báo đối thủ, đừng có đấu với ta, chẳng được lợi gì đâu. Như thế chúng ta có thể lấy khí thế bức ngã đối thủ, mỗi lần bọn họ giương bảng, mỗi lần ra quyết định đều phải hết sức thận trọng. thế thì chúng ta có cơ hội rồi.
Dương Hiểu Nhân cuối cùng cũng hiểu ra thâm ý của Trần Tuấn Long.
Sau đó rất nhanh liền đến mặt bằng số A8 của khu 3, mặt bằng này chỉ rộng hơn 800m2 lại nằm ở lầu 1, trong kế hoạch được dùng để làm siêu thị, đây là miếng mồi béo bở, rất nhiều công ty nhăm nhe, nếu từ nãy đến giờ chỉ là những đợt sóng lăn tăn thì bây giờ chính là lúc giông tố nổi lên.
Công ty Minh Đại của Tiêu Nhược Minh ra giá đầu tiên:
- 1300 vạn/10 năm.
Vừa bắt đầu đã khiến người khác phải hồi hộp, giá xuất ra cao hơn giá khởi điểm 300 vạn. các vị lãnh đạo trong trường cũng không tự chủ được vỗ tay nhiệt liệt, đợi kịch hay chuẩn bị đến.
Mặt bằng này có tổng cộng 3 công ty tương đối có thực lực đang tham gia đấu giá, Trần Tuấn Long và Dương Hiểu Nhân tạm thời đứng ngoài theo dõi. Sau vài vòng, giá thuê đã được đẩy lên 1600 vạn/10 năm. Tiêu Nhược Minh bắt đầu lo lắng, cái này cũng khó trách, vốn dĩ kế hoạch của bọn họ chỉ là thuê 5 năm mà thôi, không ngờ vừa bắt đầu đã bị tập đoàn Dương Quang của Trần Tuấn Long làm cho hỗn loạn hết cả lên, sau 1 hồi tính toán thì giá thuê 1800 vạn/10 năm là giới hạn mà hắn có thế chấp nhận được, thế nên mới tự tin ra giá, khi đó Tiêu Nhược Minh không ngừng quay đầu nhìn Dương Hiểu Nhân, biểu hiện ngày hôm nay của đàn em khóa dưới này quả là đáng chú ý.
- Dương Hiểu Nhân, Dương Hiểu Nhân
Hắn không ngừng lẩm bẩm cái tên này, chỉ hi vọng Dương Hiểu Nhân không đưa tấm bảng đáng chết đó của hắn lên thôi.
Tuy nhiên sự việc chẳng bao giờ được như mong đợi, khi giá thầu nâng lên mức 1750 vạn/10 năm, thì cái giá mà Dương Hiểu Nhân kiên quyết đưa ra đã giết chết hi vọng của Minh Đại.
- 2000 vạn/10 năm.
Tập đoàn Dương Quang quả thật đã khiến cho tất cả mọi người phải chú ý không rời, đây cũng là giao dịch lớn nhất từ đầu cuộc đấu giá đến giờ.
2000 vạn đó, tiền thuê 5 năm là 1000 vạn, thực lực của tập đoàn Dương Quang thật không thể đo lường được. thành viên ban quản trị nhà trường đang vô cùng vui sướng, niềm vui không thể diễn tả thành lời.
Tiêu Nhược Minh thở dài 1 tiếng, ngả người trên ghế, Minh Đại của hắn thua rồi, từ lúc thành lập đến nay ý nghĩa tồn tại đã không còn nữa rồi.
Tập đoàn Dương Quang đã trở thành nhà thắng thầu lớn nhất của lần đấu thầu này, sau khi cuộc đấu kết thúc, đến 85% mặt bằng trong khu kinh doanh của đại học Bắc Kinh đều lọt vào tay họ, điều này đã vượt quá dự liệu của Trần Tuấn Long nhiều lần, công việc tiếp theo đương nhiên là kí hợp đồng rồi, những việc đó Trần Tuấn Long đều giao cho Dương Hiểu Nhân làm. Bây giờ hắn đã là “ông tổng” của công ty rồi, hắn không làm thì ai làm nữa chứ.
Tiêu Nhược Minh nhìn Dương Hiểu Nhân 1 cách khó hiểu, hắn thực sự không hiểu mình thua ở đâu, lúc đầu nhân viên của hắn điều tra rõ ràng tập đoàn Dương Quang chẳng qua chỉ có vốn đầu tư mười mấy vạn mà thôi, sao có thể sao sánh được với công ty có vốn đầu tư lên cả ngàn vạn của hắn chứ. Xem ra bản thân đã quá sơ suất rồi, cúi đầu đau khổ, Tiêu Nhược Minh rời khỏi đấu trường.
Sauk hi cuộc đấu giá kết thúc, Dương Hiểu Minh đã trở thành minh tinh của cả cuộc đấu, không những là phong viên của báo trường phỏng vấn hắn mà rất nhiều phóng viên khác quan tâm đến cuộc đấu giá lần này cũng tranh giành để được phỏng vấn hắn. trong chốc lát toàn bộ đèn flash đều hướng về phía Dương Hiểu Nhân, hắn trở thành mục tiêu được mọi người chú ý.
Đến cả hiệu trưởng Hứa Hồng Trí cũng đến bắt tay với hắn, khen hắn là tấm gương cho các sinh viên khác. Đương nhiên rồi, cuộc đấu giá lần này tài khoản của nhà trường đã thu về được 2300 vạn, có thể nói là thu hồi về toàn bộ số vốn, còn mức lời thì chỉ còn ngồi đợi đếm tiền cho thuê nữa thôi.
Đến ngày hôm sau thì cái tên Dương Hiểu Nhân của khoa kinh tế đã không còn ai không biết nữa, chuyện hắn đánh bại hội trưởng hội sinh viên Tiêu Nhược Minh đã bay xa khắp chốn, thậm chí giờ đây, Dương Hiểu Nhân đã mặc nhiên vượt qua Trần Tuấn Long và Tiêu Nhược Minh, vững vàng ở vị trí số 1 trên bảng quý ông của trường, đây đều là những việc mà Dương Hiểu Nhân không hề tính đến.
Đấu giá thành công rồi nhưng nói như Trần Tuấn Long đó là cuộc chiến thực sự giờ mới bắt đầu, buổi chiều kí hợp đồng xong, Dương Hiểu Nhân không kịp ăn mừng liền vội vã tổ chức cuộc họp ban giám đốc công ty, bắt đầu sắp xếp việc kinh doanh của công ty.
Thật ra những việc này Trần Tuấn Long sớm đã yêu cầu Dương Hiểu Nhân chuẩn bị rồi, tất cả những bước chuẩn bị đều đã hoàn tất, đấu giá lần này thành công mĩ mãn đã khiến bọn Dương Hiểu Nhân nhìn thấy được cơ hội.
Trong toàn bộ kế hoạch của tập đoàn Dương Quang, dự tính xây dựng 1 siêu thị sinh viên quy mô lớn, khu kinh doanh sẽ bao gồm:1 phố ăn uống, cửa hàng lưu niệm, tiệm quần áo, cửa hàng điện thoại di dộng, tiệm nét quy mô siêu khủng, quán rượu, cửa hàng sách v.v. và tất cả những cửa hàng đó hoàn toàn do tập đoàn Dương Quang đầu tư xấy dựng.
Dương Hiểu Nhân đến giờ mới biết gian hàng này lớn đến mức nào, đến sau đó thì chỉ muốn gióng trống khua chiêng mà rút lui thôi, hắn biết bản thân không có năng lực lẫn thực lực để quản lí tập đoàn này. Nhưng Trần Tuấn Long đã tiếp thêm dũng khí cho hắn:
- Không phải ai cũng có cơ hội như thế này đâu, Nhân, tôi hiểu, để cậu ra mặt quản lí 1 công ty lớn như thế quả thật rất khó, nhưng bất cứ chuyện gì cũng có lần đầu tiên, không hiểu cũng không cần phải quá lo lắng, Trung Quốc cái gì cũng thiếu, chỉ có nhân tài là không thiếu thôi. Công ty chúng ta giờ thiếu người, cậu cố gắng ra mức lương cao để tìm người, tìm công ty môi giới giúp đỡ, nhanh chóng thành lập một ban quản lí vững mạnh, cậu chính là tổng giám đốc của tập đoàn dương Quang chúng ta, cậu chỉ cần quản lí tốt ban quản lí đó la được rồi. tôi tin ban quản lí này nhất định sẽ quản lí tốt những mặt bằng của chúng ta. Không có gì ghê gớm cả, tin tôi đi.
Một loạt những ngôn từ khiến cho Dương Hiểu Nhân cũng thấy ngứa ngáy trong lòng, lấy lại được tự tin và nhiệt huyết.
Nhìn lại ban quản lí hùng mạnh dưới tay mình, dương Hiểu Nhân làm sao dám tin 1 tháng trước mình vẫn còn là 1 sinh viên không biết gì cả chứ, bây giờ hắn đã là tổng giám đốc của công ty này rồi. ban quản lí này đã tập hợp nhân tài kiệt xuất của tất cả các ngành nghề, dưới tác dụng của mức lương cao, mọi người đều cố gắng hết sức để làm việc cho công ty, giải quyết thỏa đáng tất cả các công việc chuẩn bị.
- Giám đốc Lưu, hợp đồng với bên Mac Donal khi nào có thể tiến hành?
Dương Hiểu Nhân hỏi. phố ăn uống đương nhiên không thể thiếu được những tiệm ăn nhanh nổi tiếng với lươngj tiêu thụ khổng lồ như thế được rồi.
- Vâng, Dương tổng, căn cứ vào hiệp định sơ bộ mà chúng ta kí kết được với bên Mac Donal thì bây giờ chúng ta có thể kí hợp đồng chính thức với công ty bên họ được rồi. nội dung hợp đồng chính là văn bản mà trước đây đã từng đưa cho ông xem, không biết là có vấn đề gì không?
1 vị giám đốc ngồi ở dưới đáp lời.
- ờ, hợp đồng tôi đều xem rồi, ngày mai anh thông báo cho công ty Mac Donal. Chúng ta có thể kí hợp đồng rồi. thời gian nhanh nhất mà họ có thể thâm nhập thị trường?
- căn cứ vào hiệp định sơ bộ, Dương tổng, chỉ cần chúng ta kí xong hợp đồng với họ, các điều khoản đều được thiết lập rồi thì họ có thể lập tức tiến hành, hạng mục công trình dự tính cần khoảng 1 tháng mới hoàn thành.
Dương Hiểu Nhân cau mày suy nghĩ, gõ gõ mặt bàn nói:
- 1 tháng quá chậm, anh thương lượng với bên họ thử xem, tôi hi vọng 2 tuần sau là hoàn thành việc xây dựng sửa chữa lắp đặt thiết bị, chính thức kinh doanh. Đúng rồi, còn chuyện tuyển nhân viên nữa, chúng ta yêu cầu nhất định phải dùng sinh viên của trường, họ có ý kiến gì không?
- Vâng, Dương tổng, liên quan đến việc tuyển nhân viên bên đó họ không có ý kiến gì, nhưng theo hợp đồng thì giám đốc tiệm là do người của công ty họ phái đến, điều này họ đặc biệt kiên định.
- Không sao, cứ làm theo ý họ.
Dương Hiêu Nhân xem như đã giải quyết xong 1 việc. tiếp theo là giám đốc các bộ phận khác lần lượt báo cáo tình hình công việc mà mình đảm nhận, từ việc tuyên nhân viên, chuẩn bị mặt hàng, đến trang trí cửa tiệm, ôi thôi là trên trời dưới đất đủ cả.
Điều mà Dương Hiểu Nhân quan tâm nhất là tình hình chuẩn bị của siêu thị, đây đương nhiên là hạng mục công việc quan trọng của quan trọng. hóa ra, bọn Dương Hiểu Nhân định đem mặt bằng cho những siêu thị lớn ở ngoài thuê để kinh doanh, khổ nỗi điều kiện mà các siêu thị này đưa ra đều không như mong đợi, đều ra giá quá cao, mà lợi nhuận của siêu thị học sinh lại là lớn nhất, cuối cùng Trần Tuấn Long quyết định công ty sẽ tự mình xây dựng siêu thị, tất cả gánh nặng trách nhiệm đều đổ hết lên vai Dương Hiểu Nhân, may mà công ty môi giới đã giúp hắn tìm ra 1 tổng giám đốc siêu thị dày dạn kinh nghiệm. bây giờ thì siêu thị đã độc lập thành lập 1 công ty riêng, siêu thị Dương Quang chính thức được đăng kí, vốn đầu tư ban đầu là 2000 vạn, vị tổng giám đốc siêu thị mới đến cũng có 5% cổ phần bên trong, Dương Hiểu Nhân cũng vui mừng bàn giao hết công việc lại cho vị tổng giám đốc này phụ trách.
/98
|