CHUYỂN NGỮ: NQL
BIÊN TẬP: HIÊN VIÊN DẠ NGUYỆT
Vòng thi đấu CPL liên hợp năm nay đổi nguyên tắc thi đấu, năm trước là tích lũy điểm năm nay chuyển thành PK[1].
PK chia thành ba khu chính, khu Châu Á, khu Châu Âu, và khu Châu Mỹ, từ các khu đi xuống lại chia thành các quốc gia khác nhau, Trung Quốc, Mỹ, Hàn Quốc, Nhật Bản, Na Uy, Canada, Thụy Điển, Hà Lan, các quán quân của mỗi quốc gia sẽ tiến vào vòng thi đấu nhóm theo khu châu lục như đã chia, nếu thắng sẽ được trực tiếp tiến vào vòng tranh quán quân, còn lại sẽ vào nhóm bại, nhóm bại này không thể tham gia giành giải quán quân, hơn nữa còn hủy đi tư cách thi đấu. Thời gian đấu giải sẽ rất dài, khoảng mười tháng, nếu như TED có thể đi được tới cuối cùng, vậy nửa năm sau sẽ đánh tranh giải, còn đâu chỉ cần đi một bước sai, nghĩa là mười năm trong nghiệp eSport của Pot sẽ chấm hết tại đây, mười năm vinh quang lại nhận lấy cái kết đắng, thất vọng mà về nước.
Tối mai là trận bán kết giữa đội Trung Quốc và đội Hàn Quốc.
Hai đội của Hàn Quốc thực lực cách nhau khá xa, kết quả rất rõ ràng rồi, mà nhìn sang Trung Quốc bên này, hai đội chiến đấu đúng là như có kịch hay để nhìn ——
Thực tế, trước khi có kết quả chia nhóm, đã có hội những người có thâm niên mê eSport trên mạng bàn tán về việc này rồi.
Trung Quốc có cả thảy bốn đội, trừ chiến đội RG, hai đội còn lại đều là những chiến đội mới nổi, thực lực chắc chắn không thể sánh bằng TED, mà chiến đội RG này rất có năng lực, nhưng mà ngày trước cũng có vài chuyện lùm xùm. Nghe nói, năm xưa khi quốc gia mời chiến đội RG về đấu giải công khai, TED nhất định không tham gia, và ngược lại.
Mà quốc gia cũng rất ít khi nhìn thấy cả hai chiến đội cùng xuất hiện, chắc chỉ có vòng đấu giải tầm cỡ quốc tế như CPL.
Chiến đội RG cũng coi như là đội kỳ cựu của eSport, thành lập trước TED bốn năm, cùng với chiến đội ST năm đó thuộc một câu lạc bộ —— câu lạc bộ eSport SR, về sau vì ST giải tán, câu lạc bộ đổi tên thành Rise, bắt đầu mở rộng. Hiện nay Rise cũng tiếp nhận rất nhiều chiến đội mới, nhưng vinh quang lấy về đều không thể vượt qua ST hay RG, đặc biệt là thế hệ sau của chiến đội ST, lúc ấy đã thu nạp biết bao nhiêu tuyển thủ danh giá nhất cả nước, bao gồm T.O, Pot, Mạnh Thần( ID: Thần Ca là một hố tiền cực bự), Đại Minh (ID: FTM), …
Trước Pot T.O cũng là cũng đang mang về cho đội tuyển Trung Quốc nhiều giải thưởng quốc tế.
Khi anh ta lãnh đạo ST cũng là lần đầu tiên đánh bại được chiến đội của Hàn Quốc, bao gồm đông đảo các trận tranh tài vô địch thế giới cả trong và ngoài nước, đó cũng là lần đầu tiên chiến đội thắng liên tiếp nhiều nhất, điều tiếc nuối nhất chính lại, trong bảng thi đấu cao cấp C, ST chỉ đứng hạng ba. Sau đó, trong trận đấu Canada, T.O khoác quốc kỳ đeo thẻ tên, tuyên bố giải nghệ.
Mà Pot, sau khi T.O tuyên bố giải nghệ liền rời khỏi ST, còn kéo theo không ít tuyển thủ xếp hàng đầu thế giới, lập nên TED, chính bởi chuyện này mà bị mọi người nói ra nói vào tầm ba năm năm.
Trước khi ST tuyên bố giải tán, hai chiến đội cũng từng âm thầm so tài, muốn xem xem, RG thành lập trước ST trước một năm, nhưng chắc do hậu sinh khả úy, ST nổi lên rất mạnh mẽ, đã sớm thay thế RG trở thành xu thế, chiến đội mới mà có khả năng nổi lên như vậy, RG làm sao có thể so chuyện thành tích được đây, đành lấy lý lịch ra phô bày.
Nói thế nào đi nữa, ta cũng là tiền bối của các ngươi, có chuyện gì phải nghĩ đến chúng ta trước chứ.
Bình thường lúc ăn cơm khi tập huấn, ngáng chân ST không ít.
Mấu chốt cũng nằm ở hai vị đội trưởng, đều không phải đội trưởng hay quản chuyện gì cả, T.O tính tình thì nhạt nhẽo, bình thường chỉ tập trung huấn luyện đội viên căn bản chả bao giờ để ý mấy thứ này, đội phó Pot thì lại kiêu ngạo, chỉ dốc lòng dốc sức lo đấu giải, chả bao giờ ghé mắt nhìn bọn họ, ngược lại những đội viên cũ ở dưới, nhiều lần giận đến mức suýt phải động tay động chân. Náo loạn mấy lần, Đại Quang tiên phong bên RG cũng hiểu phần nào về hai người này, vì vậy càng lúc càng không kiêng dè mà nhắm thẳng vào chức vụ của mấy vị tiền bối, người hâm mộ Pot với T.O thì nhiều, trong chỗ tối làm chuyện mờ ám chẳng chẳng làm sao, bề ngoài còn nhiều kiêng kị, thế nên không ngừng bắt nạt người mới của hai đội.
Những người vừa mới vào trong giới, tất nhiên không hiểu được, chỉ biết đây đều là những tiền bối trong giải đấu, nên lúc nào cũng im hơi lặng tiếng, hai đại thần hàng ngày phải bận bịu đi đấu giải thế giới ở khắp nơi còn thêm việc huấn luyện gì đó, Pot cứ có thời gian thì lại ngủ bù, T.O mà rảnh rỗi thì lại đánh cầu giải tỏa căng thẳng, người mới nào dám đem những chuyện nhỏ nhặt đó mà đi làm phiền bọn họ chứ.
Cho đến một hôm, Đại Quang sai hai người mới ra ngoài giúp anh làm việc riêng cả một ngày trời, Pot huấn luyện không tìm được người, lúc này mới nghe Đại Minh nói thời gian gần đây xảy ra nhiều chuyện bát nháo, vớ vẩn như vậy, sai làm việc riêng thì chỉ là việc nhỏ, nhưng Đại Quang thường xuyên yêu cầu người mới trong đội giúp anh ta luyện thay (giúp người khác luyện rank, thăng cấp nhanh, sau đó sẽ nhận được tiền) kiếm tiền. Tiền kiếm được Đại Quang không dùng để tán gái thì cũng dùng để mời mọi người trong đội ăn uống vui đùa, để lại cho hai người mới nằm mệt mỏi, mà lại làm việc chẳng có ích gì. Việc luyện thay này vừa hao tổn tinh thần lại hao cả sức lực, ngày đêm đảo ngược, rất ảnh hưởng đến tố chất thân thể của đội viên, T.O và Pot đã ra lệnh cấm rõ ràng từ đầu.
Pot lập tức gọi điện cho hai người mới kia, hỏi bọn họ đang ở đâu.
Hai anh chàng mới còn ấp úng mãi không chịu nói ra.
Pot đã sớm có tiếng là nóng tính, thiếu kiên nhẫn, lập tức nổi giận, buông một câu: “Hai cậu đừng quay về nữa, vĩnh viễn đừng quay về nữa.”
Làm cho hai người mới chạy điên chạy loạn về ngay lập tức.
Đêm đó, Pot đi tìm Đại Quang, Đại Minh biết rõ tính tình ngạo mạn của Pot, trước kia từng làm cho đối phương tức chết chỉ bằng một câu nói, mà lúc này T.O không có ở đây, cậu ta không yên tâm, sống chết cũng đòi đi theo, sợ là nếu có đánh nhau, thì nhiều người vẫn hơn.
Đại Quang đang dẫn đám anh em ra ngoài hát karaoke, Pot vừa tới nơi, bầu không khí bỗng chốc đóng băng, hát hò uống rượu oản tù tì, tán gái hay làm gì toàn bộ đều ngưng lại, tất cả đều nhìn ra người đàn ông hút thuốc mặc đội phục.
Đại Minh khi đó rất khẩn trương, chỉ lo Pot phun ra một câu nữa khiến đám người này chết cứng.
Cái ông anh Pot này cũng thật biết giả bộ, chẳng nói chẳng rằng, chỉ đứng đó một hồi, ” Có vẻ bận nhỉ?”
Đại Quang đẩy cô gái trong lòng ra, tu một hợp rượu, xách một chai ra đưa cho anh, nói, ơ, ngọn gió nào mang đại thần của chúng ta tới thế, có muốn uống một hớp hay không?
Pot cười, “Uống thì không, nhưng hai người mới trong đội của tao mày có biết không?”
“Không biết…” Đại Quang nói dối không chớp mắt.
“Thế à, nghe nói gần đây mày rất thích hai người bọn họ? Nếu không thì mày mang bọn họ đi, tao mười một này là bận đấu giải nhiều rồi, chắc không có thời gian huấn luyện người mới, dù sao thì mày cũng rảnh rỗi, giúp đỡ họ đi.” Ông anh Pot này có thể ngoài mặt giả vờ như không có chuyện gì mà đá xoáy người khác, ý tứ trong lời nói sắc bén như dao như kiếm.
Câu này hẳn là đã đâm sâu vào lòng Đại Quang rồi.
Mặc dù bây giờ là một đội câu lạc bộ hay là RG, nhưng ai cũng biết chỉ cần qua trận một thời gian, chức vụ quản lí đội phải nhường người khác, tất cả vòng đấu trung cuộc và kết cuộc trong giải đấu quốc tế chuyên nghiệp đều là do hai đội này tham gia, một đội bây giờ cũng chỉ là thừa lại ở câu lạc bộ huấn luyện người mới, vậy lời nói này không còn nghĩa nào khác ngoài ——-
Đấu giải mày chẳng cần để tâm đến nữa, bây giờ nên tập trung mang người mới đi là vừa.
Đại Quang uống chút rượu, ở đây mặc dù trước mặt nhiều người, trên mặt không nén nổi tức giận, ném ngay chai rượu, mặt xanh lè nghiêm trọng đứng lên, “Mày thử nói lại lần nữa tao nghe xem.”
Pot dựa người vào tường thờ ơ nhún vai.
Đại Minh không nhớ nổi trận đánh nhau bắt đầu khi nào, nhưng cậu chỉ nhớ dáng vẻ lúc Pot xách chiếc ghế lên đập vào người Đại Quang thật là đẹp trai, động tác mau lẹ lại tàn nhẫn, hơn nữa còn rất đẹp nữa. Những đội viên khác đã sớm không ưa cái vẻ ngạo mạn của Pot, tất cả đều hô hào nhau mà xông lên, muốn dạy dỗ cái thằng nhóc mười tám tuổi không biết trời cao đất dày là gì này.
Đập hỏng ghế, vỡ chai rượu, khung cảnh thật hỗn loạn, cho đến khi ông chủ quán KTV báo cảnh sát.
Hai người từ đồn cảnh sát bước ra, Pot vung tay đi ở phía trước, Đại Minh đi theo sau, nói thật từ đáy lòng mình: “Đội phó ơi, từ tối hôm nay, em là fan cuồng của anh rồi đấy.”
Pot dừng bước, nghiêng đầu nhìn cậu ta như thể bị bệnh tâm thần.
Đại Minh vẻ mặt đầy sùng bái nhìn anh, nói: “Mọi người đều nói anh lạnh lùng, ngạo mạn, nhưng em phát hiện anh đối với bọn em rất rất tốt, ít nhất là trong chuyện tối nay, anh nhìn con mẹ nó đẹp trai quá đi!”
Pot quen tay đánh đầu cậu ta: “Vớ vẩn.”
“Thật.”
“Chuyện tối nay đừng nói bậy bạ đó.”
Đại Minh giơ ba ngón tay lên, “Chắc chắn.”
Nhưng sau đó không biết vì sao, chuyện đó lại đến tai quản lý câu lạc bộ, Pot và Đại Minh lúc đó còn có một đội gồm mấy đội viên cũng bị phạt, khấu trừ tiền lương, chỉ có Đại Quang là bỏ qua, vì việc này mà Đại Minh tức gần chết, Pot tự thấy mình không có vấn đề gì, khấu trừ tiền lương thì khấu trừ đi, dù sao cũng chỉ là mấy đồng tiền.
Hoàn cảnh lúc đại khái là như vậy—-
Mối giao hảo giữa RG và TED đặt một dấu chấm hết.
…
San Francisco, buổi chiều trước khi đấu giải
Pot bị đội trưởng bên đội Hàn Quốc kéo đi phân tích thảo luận kỹ thuật, hai người đang nghỉ ngơi cùng nhau trò chuyện.
Bỗng nhiên, một đội viên Hàn Quốc chạy vào, dùng tiếng Hàn nói vội với Pot: “Đội viên của anh đánh nhau với người ta kìa.”
Lúc Pot tới nơi, Đại Minh đang đè Đại Quang xuống đất mà đánh, những người còn lại cũng náo loạn cả đám, Mạnh Thần thì không biết đi nơi nào rồi. Anh lao tới, nắm lấy cổ áo của Đại Minh lôi cậu ta dậy.
Anh tức giận: “Mày nháo cái gì!”
Những người khác thấy lão đại đi tới, vội vã dừng tay.
Đại Quang lau vết máu trên miệng, đừng lên, cười đau đớn: “Tính khí của Đại Minh này cũng xấu thật đấy, nói hai ba câu là lại giở nắm đấm ra rồi, chậc chậc chậc, xấu tính chắc là học của mày đấy nhỉ?”
Đại Minh lại định xông lên
Bị Pot ngăn cản, anh gằn từng chữ: “Minh, về.”
Đại Minh sửng sốt, lão đại rất hiếm khi kêu tên cậu ta, lúc anh kêu tên ra, chắc chắn là đang rất tức giận.
Mạnh Thần lúc này cũng từ phía sau chạy lên ngu ngơ, mới đi ra ngoài mua hộp thuốc lá, con mẹ nó bọn họ đánh nhau luôn à?
Anh ta đi tới, đững bên người Pot, hỏi nhỏ: “Chuyện gì thế?”
Pot nhìn anh ta một cái, lại quay sang nhìn Đại Quang, “Mày muốn giải quyết chuyện này như thế nào?”
Đại Quang cười hì hì, “Giải quyết á? Tao nói Pot này, tao là người chơi đẹp đấy, Đại Minh đánh tao một trận, mày nhìn máu này, tao thấy hay là, chúng mày rút lui khỏi giải đấu đi, sau này có chạm mặt nhau đỡ phải động thủ.”
Đại Minh không phục: “Dựa vào đâu mà bọn tao phải rút lui?!”
Pot tỏ ý bảo cậu ra im miệng, “Rút lui à, không bao giờ.”
….
Trong hội trường đã có người đăng đoạn video đánh nhau lên blog, lượt xem bỗng chốc lên tới mười ngàn.
Chuyện cũ năm xưa của hai đội, lại bị người ta moi ra, lại đoán già đoán non chuyện năm xưa, lúc Tô Trản lướt blog, liền thấy tin tức liên quan đến việc này, video chỉ có một đoạn, đoạn trước là Đại Minh đánh lộn với một người đàn ông, đoạn sau là một bóng dáng quen thuộc từ phía sau đi tới, kéo Đại Minh ra.
Lúc anh ấy rút tay từ túi quần, video lại bị cắt.
Tô Trản nhìn bóng lưng thon dài quen thuộc ấy, cạn lời.
Ngay đến cả mặt cũng không ló ra.
….
San Francisco
Từ Gia Diễn dựa người vào ghế, quét mắt nhìn đám người đứng thành một vòng, giọng cũng không đến nỗi quá tệ, “Không muốn giải thích gì à?”
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, không ai dám hé răng nửa lời.
Âm thanh lại trầm xuống: “Không định nói gì à?”
“…”
Anh nhếch mép, cũng không nóng vội, người hơi nghiêng về phía trước, ung dung thong thả cầm bao thuốc lá ở bàn lên, rút một điếu, ngậm ở môi, lấy bật lửa, châm, hít một hơi vào trong, cả người lười biếng dựa vào đằng sau, thở ra một hơi, khói bay lượn lờ.
Vẫn không có ai dám nói năng câu gì.
Điếu thuốc ở ngón tay anh, cháy cháy tắt tắt.
Anh quét mắt một vòng, ánh mắt dừng lại ở một người, lạnh nhạt nói: “Đại Minh, cậu nói đi.”
Đại Minh bước lên trước một bước, coi như hi sinh: “Em tình nguyện nhận mọi trách nhiệm, cấm tranh giải một năm.”
Từ Gia Diễn chợt đem tàn thuốc vứt trên nền đất, dường như là quát lên: “Mẹ nó anh hỏi cậu là sao cậu lại dẫn đầu đánh nhau?”
Đại Minh quay đầu, một chữ cũng không nói thêm.
Những đội viên cúi đầu sâu thêm.
…
Sau đó Mạnh Thần phải đi hỏi những đội viên của chiến đội quốc gia khác có vây xem, đem mấy lời kể vụn vặt của họ gộp lại, mới biết được nguyên nhân.
“Anh còn nhớ Milk không?”
Từ Gia Diễn dựa người vào sofa, hút thuốc, “Người ngoại quốc?”
Mạnh Thần liếc mắt, “Chính là cái cô bình luận viên Milk đó! Người theo đuổi anh nửa năm đó!”
Từ Gia Diễn vẫn bình tĩnh nhả ra khói, “Không nhớ.”
Mạnh Thần gật đầu một cái, ” Phụ nữ theo đuổi anh nhiều như vậy, sao anh nhớ hết được đúng không? Có thể nhớ được một người cũng không tệ.”
Từ Gia Diễn liếc mắt nhìn anh ta một cái, nhíu mày, “Có gì thì nói mau đi.”
“Thì lúc Đại Quang ngủ với Milk, lại đụng phải Đại Minh, nói vài câu khó nghe, nói Milk là hàng chung chạ, nói anh, Pot.” Mạnh Thần còn cố ý nhấn mạnh, “Là sói mắt trắng[2], Rise nuôi anh nhiều năm như vậy, nói đi là đi luôn.”
“Chỉ vậy thôi?” Từ Gia Diễn nói: “Thế thì liên quan gì đến Milk?”
Mạnh Thần không nhịn được liếc mắt, “Đại Minh trước kia thích Milk! Cái này anh cũng không nhìn ra được à?”
“…”
“Dù sao đánh cũng đánh rồi, hơn nữa chuyện ầm ĩ này đã đến tai ban tổ chức rồi, tối nay sẽ mở cuộc họp khẩn cấp, xem xem nên xử phạt Đại Minh như thế nào, tổ lý còn đang thương lượng, ngày mai sẽ so tài rồi, ngộ nhỡ hủy bỏ tư cách dự thi của Đại Minh, đội chúng ta lại ít đi một người. Bên kia Đại Quang là những năm người, Đại Quang lại là người tiên phong, coi như cấm so tài một năm đến hết tết đối với lần tranh giải này cũng không ảnh hưởng gì.” Mạnh Thần than thở: “Đại Minh cũng thật là, ngay lúc này lại mất kiên nhẫn.”
…
Liên quan tới cuộc ẩu đả eSport hôm nay, lan truyền lên tất cả các trang mạng.
Ân oán giữa hai đội đã sớm không còn là vấn đề một sớm một chiều, Tô Trản lướt hết tất cả các topic trên mạng, cuối cùng cũng hiểu rõ, mối quan hệ bên trong.
Tô Trản lật lật, bỗng nhiên ánh mắt bị một bài báo thu hút.
Một bạn có nick name “Lễ vật của Madeline josiah” phát biểu trên mạng:
Mình biết điều không ai biết, kéo topic lên nào.
Bạn gái nào là fan đại thần đừng đánh mình, mình có bạn là tuyển thủ eSport, biết rất nhiều tin tức.
Đại thần trước kia có bạn gái, là con gái của hiệu trưởng trường anh ấy theo học, dáng dấp đẹp siêu cấp, là nữ thần luôn, sau đó đi nước ngoài, bởi vì đại thần chơi game, nên gia đình không đồng ý cho bọn họ tiếp tục quen nhau.
Sau đó chia tay, nghe nói chuyện này đã bị Đại Quang châm chọc nhà bạn gái ấy.
Cô nhìn chằm chằm vào màn ảnh, nhét miếng khoai tây chiên vào trong miệng, từng miếng từng miếng, tầm mắt cứ vũng vàng nhìn nguyên một chỗ, chớp mắt cũng không dời, thật giống như muốn nhìn thủng màn hình máy tính vậy.
Tôi viết đoạn văn này ở phía sau, vì khá nhiều bạn nữ nói là đọc không hiểu, vậy nên tôi muốn giải thích đôi chút, gõ tấm bảng đen, các vị nghiêm túc nghe nha:
Vấn đề thứ nhất: Thể thao điện tử là gì?
Baidu: Thể thao điện tử (Electronic Sports) chính là trò chơi điện tử đạt đến trình độ tổ chức thành một hội thể thao. Hoạt động thể thao điện tử chính là lấy thiết bị điện tử làm dụng cụ tham gia thể thao, đối khác trí óc giữa các người chơi với nhau. Thông qua hoạt động, rèn luyện và đề cao năng lực suy nghĩ, khả năng phản ứng, sự linh hoạt của tứ chi với ý chí, và cả tinh thần đồng đội của người chơi.
Hẳn là mọi người còn rất mơ hồ, để từ từ tôi sẽ giải thích phía dưới đây:
Ngày 18 tháng 11 năm 2003, Tổng cục Thể thao quốc gia chính thức phê chuẩn, đưa thể thao điện tử trở thành hạng mục thứ 99 trong các môn thể thao. Năm 2011, Tổng cục Thể thao quốc gia lại đưa thể thao điện tử lên hạng 79 trong các môn thể thao.
Hai trò chơi nổi tiếng cả nước hiện nay chính là DOTA và LOL, hẳn là các chị em có bạn trai đều biết đến hai cái này.
Cũng giống như Thế vận hội vậy, Thế vận hội gồm các môn chạy bộ, đẩy tạ, ném lao, thì thể thao điện tử chính là gồm một đám người ngồi trước máy tính đánh tranh giải, thắng có tiền thưởng như thường, hiện nay DOTA là trò chơi tranh giải được tiền thưởng cao nhất, tuyển thủ đứng đầu bảng xếp hạng thu nhập trên thế giới đều là những người chơi DOTA.
Tôi chẳng qua là lấy những cái cơ bản của DOTA và LOL, nhưng cũng không chỉ dựa trên mỗi dota hay lol, như vậy thì quá mạnh mẽ, tôi sẽ thêm cả những tưởng tượng của tôi, nếu những chị em hiểu về thể thao điện tử cảm thấy không chân thực, nhưng đây không phải là tiểu thuyết hay sao, trong ảo có thực.
Vấn đề thứ hai: Hình thức thể thao điện tử như thế nào?
Câu lạc bộ, chính là một ông chủ có tiền đầu tư bằng cách bỏ tiền ra mua mấy chiến đội ra ngoài đánh giải để lấy tiền thưởng, khi có tiền thưởng ít nhất một nửa nộp cho câu lạc bộ, bình thường thì hỗ trợ chi phí cho đội viên mới vào làm, lúc trong đấu giải thì đội viên chỉ chơi game, tiền lương không cao. Thật ra thì nhiều ông chủ đầu tư không nhất thiết phải chơi game, chẳng qua là thấy thể thao điện tử là một thị trường khá tiềm năng, nên đầu tư một ít mà thôi, cho nên điều kiện của các câu lạc bộ quốc gia tương đối kém, nói chung thị trường thể thao điện tử mười năm trước chính là như thế, mấy năm gần đây, các ngươi chồng vương đầu tư nhiều vào thể thao điện tử, nói thế nào so với mười năm đầu cũng hơn một chút, cộng thêm mấy năm này chiến đội cũng có không ít thành tích, nhưng trong lời nói ở nước ngoài, những người sáng lập các câu lạc bộ thể thao điện tử đều là những tuyển thủ đã giải nghệ.
Câu lạc bộ có nhiều chiến đội, nên việc bất hòa giữa các chiến đội là không thể tránh khỏi. Chương này chủ yếu nói về một ít chuyện bất hòa giữa hai chiến đội mạnh của câu lạc bộ SR trước đây, thực ra chuyện bất hòa thì còn nhiều lắm, không thể như văn viết được, sợ mọi người đọc không hiểu nên tôi đã đơn giản hóa vấn đề, dù sao thì chiến đội RG và ST không hợp nhau, ân oán giữa Pot và Đại Quang còn lưu lại tới tận bây giờ.
Nghề nghiệp trong thể thao điện tử đại khái gồm có: tuyển thủ chuyên nghiệp, chủ câu lạc bộ (nhà đầu tư), giám đốc chiến đội (quản lý, bình thường cũng phát ít tiền lương), chủ đội (phụ trách ăn ở đấu giải của bọn họ), bình luận viên (giống như đá bóng vậy, thời điểm tranh tài phải có một người ở bên giải thích, rất nhiều cúp thế giới có nữ bình luận viên), hoạt náo viên( rất nhiều người biết trong lúc truyền hình trực tiếp, truyền trực tiếp chơi game, tháng được mấy trăm ngàn.)…
Đại khái chính là như vậy đó.
Thật ra đây cũng chỉ là những thứ cơ bản muốn phổ cập cho mọi người cùng biết một chút, có cái hiểu, mặc dù trong chính văn nội dung cơ bản của thể thao điện tử không có nhiều, hi vọng mọi người có thể đọc hiểu.
Nếu vẫn không hiểu, không sao hết, chỉ cần chú ý đến Từ “không giỏi kiềm chế” cùng Tô “không đứng đắn” mà thôi, kịch tình cảm của bọn họ tương đối dễ xem.
Tác giả có lời muốn nói:
eSport khác với game online, game online (hay còn gọi là võng du) là bỏ tiền, đập nhân dân tệ để thăng cấp liên tục, mua trang bị tốt, tin tưởng nhiều người bạn qua thế giới ảo, vài năm nay nhiều người rất chuộng thể loại này. Còn eSport là thể thao điện tử, không biết mọi người có từng chơi CS hay không, nhưng CS cũng được coi là thể thao điện tử. Bây giờ thì thịnh hành DOTA và LOL, ví dụ như nói đến lol, chính là kiểu pk trận doanh song phương, ai chiếm được trụ của đối phuong trước sẽ chiến thắng, vậy như thế nào thì được coi là chiếm được trụ của đối phương, mỗi bên đều có cái trụ, anh chỉ cần đánh đổ cái trụ đó, là anh thắng, đường đi đến khu vực trụ của đối phương có ba đường, chia làm top, mid, bot, đường mid một người, top bot hai người, trên đường sẽ có nhiều tháp nhỏ, nếu như anh tiến vào khu vực tháp của đối phương anh sẽ bị hút máu, trên đường còn có binh, anh phải diệt binh, còn phải đẩy tháp (thực ra theo như con được biết thì nếu mình tiến vào khu vực tháp, nếu mình đánh tướng bên đó thì mình mới bị đánh mất máu thôi)
Như vậy đi đường mid đều là những cao thủ hoặc người thu phát trong đội.
Khi một ván game bắt đầu, tát cả mọi người đều bắt đầu từ một cấp, bắt đầu trận đấu mọi người đều ngang nhau, trang bị tiền vàng đều là số không, cái này thì nhìn đội viên làm việc cùng đi vị. Làm việc cùng đi vị thật ra chính là nhìn độ linh hoạt đôi tay của các đội viên, ngón tay linh hoạt làm việc nhanh, có có nhiều kĩ năng vận dụng, sử dụng đúng lúc đúng chỗ, giết đối thủ nhanh chóng, thăng cấp nhanh, tiền vàng nhiều, trang bị dĩ nhiên cũng nhiều hơn, trong lúc đội ngũ của đối phương còn chưa tăng được cấp, mình đã lên đến max level, cơ bản chính là trùm cuối của trò chơi rồi.
Đây chính là lol trong truyền thuyết, thật ra chỉ cần chơi qua một thời gian là anh sẽ không ngừng lại được.
Nhưng đề nghị những bạn nhỏ còn đang học thì không nên chơi, lấy sự học làm trọng, nếu như sau này không muốn tiếp tục theo nghiệp này, cái gì nên làm thì hãy có chừng mực.
Hết rồi.
Chú thích:
[1]PK: Tên đầy đủ là Personal Killer chỉ sự tranh đấu, tấn công, tiêu diệt người chơi khác.
[2]Sói mắt trắng: Chỉ những người vong ân bội nghĩa. Đăng bởi: admin
BIÊN TẬP: HIÊN VIÊN DẠ NGUYỆT
Vòng thi đấu CPL liên hợp năm nay đổi nguyên tắc thi đấu, năm trước là tích lũy điểm năm nay chuyển thành PK[1].
PK chia thành ba khu chính, khu Châu Á, khu Châu Âu, và khu Châu Mỹ, từ các khu đi xuống lại chia thành các quốc gia khác nhau, Trung Quốc, Mỹ, Hàn Quốc, Nhật Bản, Na Uy, Canada, Thụy Điển, Hà Lan, các quán quân của mỗi quốc gia sẽ tiến vào vòng thi đấu nhóm theo khu châu lục như đã chia, nếu thắng sẽ được trực tiếp tiến vào vòng tranh quán quân, còn lại sẽ vào nhóm bại, nhóm bại này không thể tham gia giành giải quán quân, hơn nữa còn hủy đi tư cách thi đấu. Thời gian đấu giải sẽ rất dài, khoảng mười tháng, nếu như TED có thể đi được tới cuối cùng, vậy nửa năm sau sẽ đánh tranh giải, còn đâu chỉ cần đi một bước sai, nghĩa là mười năm trong nghiệp eSport của Pot sẽ chấm hết tại đây, mười năm vinh quang lại nhận lấy cái kết đắng, thất vọng mà về nước.
Tối mai là trận bán kết giữa đội Trung Quốc và đội Hàn Quốc.
Hai đội của Hàn Quốc thực lực cách nhau khá xa, kết quả rất rõ ràng rồi, mà nhìn sang Trung Quốc bên này, hai đội chiến đấu đúng là như có kịch hay để nhìn ——
Thực tế, trước khi có kết quả chia nhóm, đã có hội những người có thâm niên mê eSport trên mạng bàn tán về việc này rồi.
Trung Quốc có cả thảy bốn đội, trừ chiến đội RG, hai đội còn lại đều là những chiến đội mới nổi, thực lực chắc chắn không thể sánh bằng TED, mà chiến đội RG này rất có năng lực, nhưng mà ngày trước cũng có vài chuyện lùm xùm. Nghe nói, năm xưa khi quốc gia mời chiến đội RG về đấu giải công khai, TED nhất định không tham gia, và ngược lại.
Mà quốc gia cũng rất ít khi nhìn thấy cả hai chiến đội cùng xuất hiện, chắc chỉ có vòng đấu giải tầm cỡ quốc tế như CPL.
Chiến đội RG cũng coi như là đội kỳ cựu của eSport, thành lập trước TED bốn năm, cùng với chiến đội ST năm đó thuộc một câu lạc bộ —— câu lạc bộ eSport SR, về sau vì ST giải tán, câu lạc bộ đổi tên thành Rise, bắt đầu mở rộng. Hiện nay Rise cũng tiếp nhận rất nhiều chiến đội mới, nhưng vinh quang lấy về đều không thể vượt qua ST hay RG, đặc biệt là thế hệ sau của chiến đội ST, lúc ấy đã thu nạp biết bao nhiêu tuyển thủ danh giá nhất cả nước, bao gồm T.O, Pot, Mạnh Thần( ID: Thần Ca là một hố tiền cực bự), Đại Minh (ID: FTM), …
Trước Pot T.O cũng là cũng đang mang về cho đội tuyển Trung Quốc nhiều giải thưởng quốc tế.
Khi anh ta lãnh đạo ST cũng là lần đầu tiên đánh bại được chiến đội của Hàn Quốc, bao gồm đông đảo các trận tranh tài vô địch thế giới cả trong và ngoài nước, đó cũng là lần đầu tiên chiến đội thắng liên tiếp nhiều nhất, điều tiếc nuối nhất chính lại, trong bảng thi đấu cao cấp C, ST chỉ đứng hạng ba. Sau đó, trong trận đấu Canada, T.O khoác quốc kỳ đeo thẻ tên, tuyên bố giải nghệ.
Mà Pot, sau khi T.O tuyên bố giải nghệ liền rời khỏi ST, còn kéo theo không ít tuyển thủ xếp hàng đầu thế giới, lập nên TED, chính bởi chuyện này mà bị mọi người nói ra nói vào tầm ba năm năm.
Trước khi ST tuyên bố giải tán, hai chiến đội cũng từng âm thầm so tài, muốn xem xem, RG thành lập trước ST trước một năm, nhưng chắc do hậu sinh khả úy, ST nổi lên rất mạnh mẽ, đã sớm thay thế RG trở thành xu thế, chiến đội mới mà có khả năng nổi lên như vậy, RG làm sao có thể so chuyện thành tích được đây, đành lấy lý lịch ra phô bày.
Nói thế nào đi nữa, ta cũng là tiền bối của các ngươi, có chuyện gì phải nghĩ đến chúng ta trước chứ.
Bình thường lúc ăn cơm khi tập huấn, ngáng chân ST không ít.
Mấu chốt cũng nằm ở hai vị đội trưởng, đều không phải đội trưởng hay quản chuyện gì cả, T.O tính tình thì nhạt nhẽo, bình thường chỉ tập trung huấn luyện đội viên căn bản chả bao giờ để ý mấy thứ này, đội phó Pot thì lại kiêu ngạo, chỉ dốc lòng dốc sức lo đấu giải, chả bao giờ ghé mắt nhìn bọn họ, ngược lại những đội viên cũ ở dưới, nhiều lần giận đến mức suýt phải động tay động chân. Náo loạn mấy lần, Đại Quang tiên phong bên RG cũng hiểu phần nào về hai người này, vì vậy càng lúc càng không kiêng dè mà nhắm thẳng vào chức vụ của mấy vị tiền bối, người hâm mộ Pot với T.O thì nhiều, trong chỗ tối làm chuyện mờ ám chẳng chẳng làm sao, bề ngoài còn nhiều kiêng kị, thế nên không ngừng bắt nạt người mới của hai đội.
Những người vừa mới vào trong giới, tất nhiên không hiểu được, chỉ biết đây đều là những tiền bối trong giải đấu, nên lúc nào cũng im hơi lặng tiếng, hai đại thần hàng ngày phải bận bịu đi đấu giải thế giới ở khắp nơi còn thêm việc huấn luyện gì đó, Pot cứ có thời gian thì lại ngủ bù, T.O mà rảnh rỗi thì lại đánh cầu giải tỏa căng thẳng, người mới nào dám đem những chuyện nhỏ nhặt đó mà đi làm phiền bọn họ chứ.
Cho đến một hôm, Đại Quang sai hai người mới ra ngoài giúp anh làm việc riêng cả một ngày trời, Pot huấn luyện không tìm được người, lúc này mới nghe Đại Minh nói thời gian gần đây xảy ra nhiều chuyện bát nháo, vớ vẩn như vậy, sai làm việc riêng thì chỉ là việc nhỏ, nhưng Đại Quang thường xuyên yêu cầu người mới trong đội giúp anh ta luyện thay (giúp người khác luyện rank, thăng cấp nhanh, sau đó sẽ nhận được tiền) kiếm tiền. Tiền kiếm được Đại Quang không dùng để tán gái thì cũng dùng để mời mọi người trong đội ăn uống vui đùa, để lại cho hai người mới nằm mệt mỏi, mà lại làm việc chẳng có ích gì. Việc luyện thay này vừa hao tổn tinh thần lại hao cả sức lực, ngày đêm đảo ngược, rất ảnh hưởng đến tố chất thân thể của đội viên, T.O và Pot đã ra lệnh cấm rõ ràng từ đầu.
Pot lập tức gọi điện cho hai người mới kia, hỏi bọn họ đang ở đâu.
Hai anh chàng mới còn ấp úng mãi không chịu nói ra.
Pot đã sớm có tiếng là nóng tính, thiếu kiên nhẫn, lập tức nổi giận, buông một câu: “Hai cậu đừng quay về nữa, vĩnh viễn đừng quay về nữa.”
Làm cho hai người mới chạy điên chạy loạn về ngay lập tức.
Đêm đó, Pot đi tìm Đại Quang, Đại Minh biết rõ tính tình ngạo mạn của Pot, trước kia từng làm cho đối phương tức chết chỉ bằng một câu nói, mà lúc này T.O không có ở đây, cậu ta không yên tâm, sống chết cũng đòi đi theo, sợ là nếu có đánh nhau, thì nhiều người vẫn hơn.
Đại Quang đang dẫn đám anh em ra ngoài hát karaoke, Pot vừa tới nơi, bầu không khí bỗng chốc đóng băng, hát hò uống rượu oản tù tì, tán gái hay làm gì toàn bộ đều ngưng lại, tất cả đều nhìn ra người đàn ông hút thuốc mặc đội phục.
Đại Minh khi đó rất khẩn trương, chỉ lo Pot phun ra một câu nữa khiến đám người này chết cứng.
Cái ông anh Pot này cũng thật biết giả bộ, chẳng nói chẳng rằng, chỉ đứng đó một hồi, ” Có vẻ bận nhỉ?”
Đại Quang đẩy cô gái trong lòng ra, tu một hợp rượu, xách một chai ra đưa cho anh, nói, ơ, ngọn gió nào mang đại thần của chúng ta tới thế, có muốn uống một hớp hay không?
Pot cười, “Uống thì không, nhưng hai người mới trong đội của tao mày có biết không?”
“Không biết…” Đại Quang nói dối không chớp mắt.
“Thế à, nghe nói gần đây mày rất thích hai người bọn họ? Nếu không thì mày mang bọn họ đi, tao mười một này là bận đấu giải nhiều rồi, chắc không có thời gian huấn luyện người mới, dù sao thì mày cũng rảnh rỗi, giúp đỡ họ đi.” Ông anh Pot này có thể ngoài mặt giả vờ như không có chuyện gì mà đá xoáy người khác, ý tứ trong lời nói sắc bén như dao như kiếm.
Câu này hẳn là đã đâm sâu vào lòng Đại Quang rồi.
Mặc dù bây giờ là một đội câu lạc bộ hay là RG, nhưng ai cũng biết chỉ cần qua trận một thời gian, chức vụ quản lí đội phải nhường người khác, tất cả vòng đấu trung cuộc và kết cuộc trong giải đấu quốc tế chuyên nghiệp đều là do hai đội này tham gia, một đội bây giờ cũng chỉ là thừa lại ở câu lạc bộ huấn luyện người mới, vậy lời nói này không còn nghĩa nào khác ngoài ——-
Đấu giải mày chẳng cần để tâm đến nữa, bây giờ nên tập trung mang người mới đi là vừa.
Đại Quang uống chút rượu, ở đây mặc dù trước mặt nhiều người, trên mặt không nén nổi tức giận, ném ngay chai rượu, mặt xanh lè nghiêm trọng đứng lên, “Mày thử nói lại lần nữa tao nghe xem.”
Pot dựa người vào tường thờ ơ nhún vai.
Đại Minh không nhớ nổi trận đánh nhau bắt đầu khi nào, nhưng cậu chỉ nhớ dáng vẻ lúc Pot xách chiếc ghế lên đập vào người Đại Quang thật là đẹp trai, động tác mau lẹ lại tàn nhẫn, hơn nữa còn rất đẹp nữa. Những đội viên khác đã sớm không ưa cái vẻ ngạo mạn của Pot, tất cả đều hô hào nhau mà xông lên, muốn dạy dỗ cái thằng nhóc mười tám tuổi không biết trời cao đất dày là gì này.
Đập hỏng ghế, vỡ chai rượu, khung cảnh thật hỗn loạn, cho đến khi ông chủ quán KTV báo cảnh sát.
Hai người từ đồn cảnh sát bước ra, Pot vung tay đi ở phía trước, Đại Minh đi theo sau, nói thật từ đáy lòng mình: “Đội phó ơi, từ tối hôm nay, em là fan cuồng của anh rồi đấy.”
Pot dừng bước, nghiêng đầu nhìn cậu ta như thể bị bệnh tâm thần.
Đại Minh vẻ mặt đầy sùng bái nhìn anh, nói: “Mọi người đều nói anh lạnh lùng, ngạo mạn, nhưng em phát hiện anh đối với bọn em rất rất tốt, ít nhất là trong chuyện tối nay, anh nhìn con mẹ nó đẹp trai quá đi!”
Pot quen tay đánh đầu cậu ta: “Vớ vẩn.”
“Thật.”
“Chuyện tối nay đừng nói bậy bạ đó.”
Đại Minh giơ ba ngón tay lên, “Chắc chắn.”
Nhưng sau đó không biết vì sao, chuyện đó lại đến tai quản lý câu lạc bộ, Pot và Đại Minh lúc đó còn có một đội gồm mấy đội viên cũng bị phạt, khấu trừ tiền lương, chỉ có Đại Quang là bỏ qua, vì việc này mà Đại Minh tức gần chết, Pot tự thấy mình không có vấn đề gì, khấu trừ tiền lương thì khấu trừ đi, dù sao cũng chỉ là mấy đồng tiền.
Hoàn cảnh lúc đại khái là như vậy—-
Mối giao hảo giữa RG và TED đặt một dấu chấm hết.
…
San Francisco, buổi chiều trước khi đấu giải
Pot bị đội trưởng bên đội Hàn Quốc kéo đi phân tích thảo luận kỹ thuật, hai người đang nghỉ ngơi cùng nhau trò chuyện.
Bỗng nhiên, một đội viên Hàn Quốc chạy vào, dùng tiếng Hàn nói vội với Pot: “Đội viên của anh đánh nhau với người ta kìa.”
Lúc Pot tới nơi, Đại Minh đang đè Đại Quang xuống đất mà đánh, những người còn lại cũng náo loạn cả đám, Mạnh Thần thì không biết đi nơi nào rồi. Anh lao tới, nắm lấy cổ áo của Đại Minh lôi cậu ta dậy.
Anh tức giận: “Mày nháo cái gì!”
Những người khác thấy lão đại đi tới, vội vã dừng tay.
Đại Quang lau vết máu trên miệng, đừng lên, cười đau đớn: “Tính khí của Đại Minh này cũng xấu thật đấy, nói hai ba câu là lại giở nắm đấm ra rồi, chậc chậc chậc, xấu tính chắc là học của mày đấy nhỉ?”
Đại Minh lại định xông lên
Bị Pot ngăn cản, anh gằn từng chữ: “Minh, về.”
Đại Minh sửng sốt, lão đại rất hiếm khi kêu tên cậu ta, lúc anh kêu tên ra, chắc chắn là đang rất tức giận.
Mạnh Thần lúc này cũng từ phía sau chạy lên ngu ngơ, mới đi ra ngoài mua hộp thuốc lá, con mẹ nó bọn họ đánh nhau luôn à?
Anh ta đi tới, đững bên người Pot, hỏi nhỏ: “Chuyện gì thế?”
Pot nhìn anh ta một cái, lại quay sang nhìn Đại Quang, “Mày muốn giải quyết chuyện này như thế nào?”
Đại Quang cười hì hì, “Giải quyết á? Tao nói Pot này, tao là người chơi đẹp đấy, Đại Minh đánh tao một trận, mày nhìn máu này, tao thấy hay là, chúng mày rút lui khỏi giải đấu đi, sau này có chạm mặt nhau đỡ phải động thủ.”
Đại Minh không phục: “Dựa vào đâu mà bọn tao phải rút lui?!”
Pot tỏ ý bảo cậu ra im miệng, “Rút lui à, không bao giờ.”
….
Trong hội trường đã có người đăng đoạn video đánh nhau lên blog, lượt xem bỗng chốc lên tới mười ngàn.
Chuyện cũ năm xưa của hai đội, lại bị người ta moi ra, lại đoán già đoán non chuyện năm xưa, lúc Tô Trản lướt blog, liền thấy tin tức liên quan đến việc này, video chỉ có một đoạn, đoạn trước là Đại Minh đánh lộn với một người đàn ông, đoạn sau là một bóng dáng quen thuộc từ phía sau đi tới, kéo Đại Minh ra.
Lúc anh ấy rút tay từ túi quần, video lại bị cắt.
Tô Trản nhìn bóng lưng thon dài quen thuộc ấy, cạn lời.
Ngay đến cả mặt cũng không ló ra.
….
San Francisco
Từ Gia Diễn dựa người vào ghế, quét mắt nhìn đám người đứng thành một vòng, giọng cũng không đến nỗi quá tệ, “Không muốn giải thích gì à?”
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, không ai dám hé răng nửa lời.
Âm thanh lại trầm xuống: “Không định nói gì à?”
“…”
Anh nhếch mép, cũng không nóng vội, người hơi nghiêng về phía trước, ung dung thong thả cầm bao thuốc lá ở bàn lên, rút một điếu, ngậm ở môi, lấy bật lửa, châm, hít một hơi vào trong, cả người lười biếng dựa vào đằng sau, thở ra một hơi, khói bay lượn lờ.
Vẫn không có ai dám nói năng câu gì.
Điếu thuốc ở ngón tay anh, cháy cháy tắt tắt.
Anh quét mắt một vòng, ánh mắt dừng lại ở một người, lạnh nhạt nói: “Đại Minh, cậu nói đi.”
Đại Minh bước lên trước một bước, coi như hi sinh: “Em tình nguyện nhận mọi trách nhiệm, cấm tranh giải một năm.”
Từ Gia Diễn chợt đem tàn thuốc vứt trên nền đất, dường như là quát lên: “Mẹ nó anh hỏi cậu là sao cậu lại dẫn đầu đánh nhau?”
Đại Minh quay đầu, một chữ cũng không nói thêm.
Những đội viên cúi đầu sâu thêm.
…
Sau đó Mạnh Thần phải đi hỏi những đội viên của chiến đội quốc gia khác có vây xem, đem mấy lời kể vụn vặt của họ gộp lại, mới biết được nguyên nhân.
“Anh còn nhớ Milk không?”
Từ Gia Diễn dựa người vào sofa, hút thuốc, “Người ngoại quốc?”
Mạnh Thần liếc mắt, “Chính là cái cô bình luận viên Milk đó! Người theo đuổi anh nửa năm đó!”
Từ Gia Diễn vẫn bình tĩnh nhả ra khói, “Không nhớ.”
Mạnh Thần gật đầu một cái, ” Phụ nữ theo đuổi anh nhiều như vậy, sao anh nhớ hết được đúng không? Có thể nhớ được một người cũng không tệ.”
Từ Gia Diễn liếc mắt nhìn anh ta một cái, nhíu mày, “Có gì thì nói mau đi.”
“Thì lúc Đại Quang ngủ với Milk, lại đụng phải Đại Minh, nói vài câu khó nghe, nói Milk là hàng chung chạ, nói anh, Pot.” Mạnh Thần còn cố ý nhấn mạnh, “Là sói mắt trắng[2], Rise nuôi anh nhiều năm như vậy, nói đi là đi luôn.”
“Chỉ vậy thôi?” Từ Gia Diễn nói: “Thế thì liên quan gì đến Milk?”
Mạnh Thần không nhịn được liếc mắt, “Đại Minh trước kia thích Milk! Cái này anh cũng không nhìn ra được à?”
“…”
“Dù sao đánh cũng đánh rồi, hơn nữa chuyện ầm ĩ này đã đến tai ban tổ chức rồi, tối nay sẽ mở cuộc họp khẩn cấp, xem xem nên xử phạt Đại Minh như thế nào, tổ lý còn đang thương lượng, ngày mai sẽ so tài rồi, ngộ nhỡ hủy bỏ tư cách dự thi của Đại Minh, đội chúng ta lại ít đi một người. Bên kia Đại Quang là những năm người, Đại Quang lại là người tiên phong, coi như cấm so tài một năm đến hết tết đối với lần tranh giải này cũng không ảnh hưởng gì.” Mạnh Thần than thở: “Đại Minh cũng thật là, ngay lúc này lại mất kiên nhẫn.”
…
Liên quan tới cuộc ẩu đả eSport hôm nay, lan truyền lên tất cả các trang mạng.
Ân oán giữa hai đội đã sớm không còn là vấn đề một sớm một chiều, Tô Trản lướt hết tất cả các topic trên mạng, cuối cùng cũng hiểu rõ, mối quan hệ bên trong.
Tô Trản lật lật, bỗng nhiên ánh mắt bị một bài báo thu hút.
Một bạn có nick name “Lễ vật của Madeline josiah” phát biểu trên mạng:
Mình biết điều không ai biết, kéo topic lên nào.
Bạn gái nào là fan đại thần đừng đánh mình, mình có bạn là tuyển thủ eSport, biết rất nhiều tin tức.
Đại thần trước kia có bạn gái, là con gái của hiệu trưởng trường anh ấy theo học, dáng dấp đẹp siêu cấp, là nữ thần luôn, sau đó đi nước ngoài, bởi vì đại thần chơi game, nên gia đình không đồng ý cho bọn họ tiếp tục quen nhau.
Sau đó chia tay, nghe nói chuyện này đã bị Đại Quang châm chọc nhà bạn gái ấy.
Cô nhìn chằm chằm vào màn ảnh, nhét miếng khoai tây chiên vào trong miệng, từng miếng từng miếng, tầm mắt cứ vũng vàng nhìn nguyên một chỗ, chớp mắt cũng không dời, thật giống như muốn nhìn thủng màn hình máy tính vậy.
Tôi viết đoạn văn này ở phía sau, vì khá nhiều bạn nữ nói là đọc không hiểu, vậy nên tôi muốn giải thích đôi chút, gõ tấm bảng đen, các vị nghiêm túc nghe nha:
Vấn đề thứ nhất: Thể thao điện tử là gì?
Baidu: Thể thao điện tử (Electronic Sports) chính là trò chơi điện tử đạt đến trình độ tổ chức thành một hội thể thao. Hoạt động thể thao điện tử chính là lấy thiết bị điện tử làm dụng cụ tham gia thể thao, đối khác trí óc giữa các người chơi với nhau. Thông qua hoạt động, rèn luyện và đề cao năng lực suy nghĩ, khả năng phản ứng, sự linh hoạt của tứ chi với ý chí, và cả tinh thần đồng đội của người chơi.
Hẳn là mọi người còn rất mơ hồ, để từ từ tôi sẽ giải thích phía dưới đây:
Ngày 18 tháng 11 năm 2003, Tổng cục Thể thao quốc gia chính thức phê chuẩn, đưa thể thao điện tử trở thành hạng mục thứ 99 trong các môn thể thao. Năm 2011, Tổng cục Thể thao quốc gia lại đưa thể thao điện tử lên hạng 79 trong các môn thể thao.
Hai trò chơi nổi tiếng cả nước hiện nay chính là DOTA và LOL, hẳn là các chị em có bạn trai đều biết đến hai cái này.
Cũng giống như Thế vận hội vậy, Thế vận hội gồm các môn chạy bộ, đẩy tạ, ném lao, thì thể thao điện tử chính là gồm một đám người ngồi trước máy tính đánh tranh giải, thắng có tiền thưởng như thường, hiện nay DOTA là trò chơi tranh giải được tiền thưởng cao nhất, tuyển thủ đứng đầu bảng xếp hạng thu nhập trên thế giới đều là những người chơi DOTA.
Tôi chẳng qua là lấy những cái cơ bản của DOTA và LOL, nhưng cũng không chỉ dựa trên mỗi dota hay lol, như vậy thì quá mạnh mẽ, tôi sẽ thêm cả những tưởng tượng của tôi, nếu những chị em hiểu về thể thao điện tử cảm thấy không chân thực, nhưng đây không phải là tiểu thuyết hay sao, trong ảo có thực.
Vấn đề thứ hai: Hình thức thể thao điện tử như thế nào?
Câu lạc bộ, chính là một ông chủ có tiền đầu tư bằng cách bỏ tiền ra mua mấy chiến đội ra ngoài đánh giải để lấy tiền thưởng, khi có tiền thưởng ít nhất một nửa nộp cho câu lạc bộ, bình thường thì hỗ trợ chi phí cho đội viên mới vào làm, lúc trong đấu giải thì đội viên chỉ chơi game, tiền lương không cao. Thật ra thì nhiều ông chủ đầu tư không nhất thiết phải chơi game, chẳng qua là thấy thể thao điện tử là một thị trường khá tiềm năng, nên đầu tư một ít mà thôi, cho nên điều kiện của các câu lạc bộ quốc gia tương đối kém, nói chung thị trường thể thao điện tử mười năm trước chính là như thế, mấy năm gần đây, các ngươi chồng vương đầu tư nhiều vào thể thao điện tử, nói thế nào so với mười năm đầu cũng hơn một chút, cộng thêm mấy năm này chiến đội cũng có không ít thành tích, nhưng trong lời nói ở nước ngoài, những người sáng lập các câu lạc bộ thể thao điện tử đều là những tuyển thủ đã giải nghệ.
Câu lạc bộ có nhiều chiến đội, nên việc bất hòa giữa các chiến đội là không thể tránh khỏi. Chương này chủ yếu nói về một ít chuyện bất hòa giữa hai chiến đội mạnh của câu lạc bộ SR trước đây, thực ra chuyện bất hòa thì còn nhiều lắm, không thể như văn viết được, sợ mọi người đọc không hiểu nên tôi đã đơn giản hóa vấn đề, dù sao thì chiến đội RG và ST không hợp nhau, ân oán giữa Pot và Đại Quang còn lưu lại tới tận bây giờ.
Nghề nghiệp trong thể thao điện tử đại khái gồm có: tuyển thủ chuyên nghiệp, chủ câu lạc bộ (nhà đầu tư), giám đốc chiến đội (quản lý, bình thường cũng phát ít tiền lương), chủ đội (phụ trách ăn ở đấu giải của bọn họ), bình luận viên (giống như đá bóng vậy, thời điểm tranh tài phải có một người ở bên giải thích, rất nhiều cúp thế giới có nữ bình luận viên), hoạt náo viên( rất nhiều người biết trong lúc truyền hình trực tiếp, truyền trực tiếp chơi game, tháng được mấy trăm ngàn.)…
Đại khái chính là như vậy đó.
Thật ra đây cũng chỉ là những thứ cơ bản muốn phổ cập cho mọi người cùng biết một chút, có cái hiểu, mặc dù trong chính văn nội dung cơ bản của thể thao điện tử không có nhiều, hi vọng mọi người có thể đọc hiểu.
Nếu vẫn không hiểu, không sao hết, chỉ cần chú ý đến Từ “không giỏi kiềm chế” cùng Tô “không đứng đắn” mà thôi, kịch tình cảm của bọn họ tương đối dễ xem.
Tác giả có lời muốn nói:
eSport khác với game online, game online (hay còn gọi là võng du) là bỏ tiền, đập nhân dân tệ để thăng cấp liên tục, mua trang bị tốt, tin tưởng nhiều người bạn qua thế giới ảo, vài năm nay nhiều người rất chuộng thể loại này. Còn eSport là thể thao điện tử, không biết mọi người có từng chơi CS hay không, nhưng CS cũng được coi là thể thao điện tử. Bây giờ thì thịnh hành DOTA và LOL, ví dụ như nói đến lol, chính là kiểu pk trận doanh song phương, ai chiếm được trụ của đối phuong trước sẽ chiến thắng, vậy như thế nào thì được coi là chiếm được trụ của đối phương, mỗi bên đều có cái trụ, anh chỉ cần đánh đổ cái trụ đó, là anh thắng, đường đi đến khu vực trụ của đối phương có ba đường, chia làm top, mid, bot, đường mid một người, top bot hai người, trên đường sẽ có nhiều tháp nhỏ, nếu như anh tiến vào khu vực tháp của đối phương anh sẽ bị hút máu, trên đường còn có binh, anh phải diệt binh, còn phải đẩy tháp (thực ra theo như con được biết thì nếu mình tiến vào khu vực tháp, nếu mình đánh tướng bên đó thì mình mới bị đánh mất máu thôi)
Như vậy đi đường mid đều là những cao thủ hoặc người thu phát trong đội.
Khi một ván game bắt đầu, tát cả mọi người đều bắt đầu từ một cấp, bắt đầu trận đấu mọi người đều ngang nhau, trang bị tiền vàng đều là số không, cái này thì nhìn đội viên làm việc cùng đi vị. Làm việc cùng đi vị thật ra chính là nhìn độ linh hoạt đôi tay của các đội viên, ngón tay linh hoạt làm việc nhanh, có có nhiều kĩ năng vận dụng, sử dụng đúng lúc đúng chỗ, giết đối thủ nhanh chóng, thăng cấp nhanh, tiền vàng nhiều, trang bị dĩ nhiên cũng nhiều hơn, trong lúc đội ngũ của đối phương còn chưa tăng được cấp, mình đã lên đến max level, cơ bản chính là trùm cuối của trò chơi rồi.
Đây chính là lol trong truyền thuyết, thật ra chỉ cần chơi qua một thời gian là anh sẽ không ngừng lại được.
Nhưng đề nghị những bạn nhỏ còn đang học thì không nên chơi, lấy sự học làm trọng, nếu như sau này không muốn tiếp tục theo nghiệp này, cái gì nên làm thì hãy có chừng mực.
Hết rồi.
Chú thích:
[1]PK: Tên đầy đủ là Personal Killer chỉ sự tranh đấu, tấn công, tiêu diệt người chơi khác.
[2]Sói mắt trắng: Chỉ những người vong ân bội nghĩa. Đăng bởi: admin
/77
|