-'' Mẫu thân, bây giờ chúng ta phải làm sao?'' Như Nhu hốt hoảng hỏi
-'' Nhu nhi, yên tĩnh để mẫu thân tính kế'' Nhã Ý hoàng hậu không ngừng xoa tay nói
-'' Mẫu thân, người nhất định phải giúp ta báo thù. Giúp ta giết được tiện nhân kia''
-'' Ân, Nhu Nhi con có chắc nàng ta không biết võ công?''
-'' Ân không , nhưng có biết chút khinh công. Nếu để con đấu với nàng nhất định thắng.'' Như Nhu tay nắm chặt đôi mắt hiện lên sự tự mãn
-'' Xác định?'' nàng đã ngồi lên được vị trí này chỉ có thể rút ra kinh nghiệm không thể đánh giá con người qua vẻ bề ngoài. Nhất chính nàng là một ví dụ điển hình
-'' Vâng, mẫu thân''
-'' Vậy được rồi. Như vậy sẽ dễ đối phó hơn Thất vương...à các chủ Ám tinh các đã khó nếu như nàng ta còn có nữa chúng ta sẽ thất thủ''
-'' Mẫu thân, hay là chúng ta nhờ phụ thân con?''
-'' Chưa đến lúc. Đợi đến khi ám sát được hai người bọn họ sẵn tiện ta sẽ giết luôn tên hoàng đế này. Giá họa cho bọn chúng''
Mặc dù lần này hành động có chút bất tiện nhưng, nàng cũng có thể lợi dụng Vương gia Thiên Thần quốc giá họa. Một mũi tên trúng hai đích.
'' Choang''
-'' Ai?''
-'' Hoàng ... hoàng hậu... tha mạng. Nô...nô tỳ nhất định không nói ra'' một cung nữ khuôn mặt tái mét không ngừng dập đầu cầu xin
-'' A, thì ra là ngươi. Ngươi mau đứng lên, lại đây Như Nhu cười tươi ra vẻ như chưa có chuyện gì xảy ra
Cung nữ run rẩy đứng dậy, bước chầm chậm lại phía Quận chúa đang đứng. Bởi nàng nghĩ rằng Quận chúa sẽ cầu hoàng hậu tha mạng cho nàng.
-'' Quận chúa...''
Như Nhu nhanh bước lại phía cung nữ đang đứng dang tay ôm nàng ta vào ngực mình an ủi
-'' Ta tin tưởng ngươi sẽ không nói...''
Cung nữ nghe xong khuôn mặt đã khôi phục chút huyết sắc. Nhưng cơn đau lại đánh thức nàng, nhìn xuống ngực mình bị một thanh thủy chủ cắm sâu. Không mặt không thể tin nổi nhìn Quận chúa vốn ngay từ lúc đầu mới vào cung được rất nhiều hảo cảm, nhu mì hiền lành này
-'' Bởi kẻ chết như ngươi không thể nói được''
Như Nhu lạnh lùng nhìn thi thể cung nữ ngã xuống lấy chân đá sang một bên máu dính vào đôi hài của mình miệng mắng chưởi '' tiện nhân đáng chết''
-'' Mẫu thân, giờ chúng ta nên làm gì?''
-'' Hai người bọn họ đang ở cùng Ngọc Như sao! Như vậy sẵn tiện tiễn ba người bọn chúng lên tây thiên''
--- ------ ----Tẩm cung của Ngọc Như công chúa---- ------ ---
-'' Phong, chàng nói xem mụ ta sẽ tính kế với chúng ta như thế nào?'' nàng nhà nhã hỏi
-'' Ân không quan trọng'' hắn cưng chiều đáp
-''Nhưng ta lại rất chờ mong à!''
-'' Để từ từ mới thú vị''
-'' Nhưng hiện tại ta lại phát hiện một chuyện rất thú vị nha !'' nàng nháy mắt với hắn
-'' Ân chuyện gì?''
-'' Ta đói bụng.''
-'' Ân''
-'' Lúc qua đi qua vườn thượng uyển nghe mấy cung nữ nói ở đây có cây đào năm mươi năm mới ra trái một lần''
-'' Ân''
-'' Đúng dịp này chín''
-'' Ân, nàng còn biết rõ gốc đào đó được canh gác rất cẩn thật ''
-'' Ách.. đúng nhưng đâu phải ta muốn đâu. Con chàng muốn nha''
-'' Ân, con ta...con ta?''
Hắn vui mừng không dám tin hỏi lại, hắn chuẩn bị làm phụ thân ? Sẽ có một tiểu mị nhi nhi khả ái kêu hắn là phụ thân? Nghĩ đến đây tâm tình của hắn vui hơn rất nhiều
-'' Ân, một tháng'' tay nàng vuốt nhẹ bụng của mình, một tháng bây giờ vẫn chưa có thể thấy rõ nhô ra
-'' Mị nhi, cảm ơn nàng'' hắn bây giờ chỉ có thể nói vậy niềm vui này đến với hắn quá bất ngờ.
-'' Chủ nhân, đến giờ dùng bữa...''
Lãnh Độc chưa nói xong đã thấy chủ nhân của mình ôm phu nhân đi thẳng vào phòng ăn khuôn mặt hiện lên nét cười hòa ái hiếm gặp, đành theo bước vào phòng ăn
-'' Cả hai ngươi cùng ăn đi'' nàng mỉm cười nói Ngọc Như , Lãnh Độc
-'' Rõ chủ nhân''
Cả hai ngồi xuống mà không thể nào nuốt nổi thức ăn, chủ nhân hôm nay quá mức chăm sóc phu nhân. Đến một kẻ như hắn cò không khỏi ngượng ngùng. Chú ý một chút đến Thương Thủy , nàng cúi đầu ăn mà khuôn mặt đã đỏ như trái gấc. Dù là công chúa sinh ra ở trong cung , nhưng nàng vẫn quá đơn thuần.
---Đêm tẩm cung Ngọc Như công chúa---
Mấy bóng dáng hắc y nhân lẻn vào, xác định được đúng nơi người đang ngủ khẽ đâm một lỗ nhỏ bên cánh cửa thổi một luồng khí vào phòng. Thấy người trong phòng không động tĩnh liền rút ra ngoài.
Một mồi lửa châm lên cả tẩm cung của phủ công chúa chìm đắm trong sắc lửa. Hắc y nhân mỉm cười tự mãn, nhiệm vụ đã hoàn thành...
- Oa, thật đẹp nha. Nhưng hơi nóng. Chàng có thấy vậy?
- Ân, hơi nóng
- Ngọc Như, ngươi có thấy vậy?
- Vâng,chủ nhân
Hắc y nhân bất ngờ, có kẻ đứng sau hắn tai sao hắn lại không biết. Quay lại nhìn bốn người đang nhàn nhã ngắm nhìn lưng hắn nổi một trận lạnh sống lưng không phải lúc trước đó hắn đã cho bọn chúng ngửi ảo mộng sao ? Bất quá nếu như lúc nãi thất thủ, bây gìơ nhất định bọn họ phải chết.
- Lên, sát hết cho ta
Nàng nghe xong mà không khỏi buồn cười. Mấy người này bị ngu hết sao. Đường đường là các chủ Ám tinh các, các chủ Huyết tinh các dễ giết vậy? Nực cười.
-'' Haha, tốt lên một lượt. Đỡ mất công ta''
Hai bên giao chiến chỉ có nàng và Ngọc Như đứng xem hắn và Lãnh Độc đối phó hắc y nhân.Nhận ra sơ hở hai hắc y nhân tách riêng tấn công về phía nàng đang đứng, mỉm cười tay khẽ bắn ra một loạt ngân châm , trúng tử huyệt cả hai trợn mắt không cam lòng ngã xuống.
-'' Phong, quá lâu. Chàng không thấy vậy sao?''
-'' Ân, sẽ nhanh''
Hắn nói xong cũng thu lại dáng vẻ đùa cợt vừa rồi, ra tay lãnh tuyệt , đoản kiếm trên tay chảy một đường máu dài của hắc y nhân.
'' Xong'' nàng vui vẻ hỏi lại hắn, nhận được cái gật đầu mới bước lại bên hắn, nhìn xung quanh tất cả đều đã chết. Đều bị một vết kiếm đâm sâu vào tim. Nàng cười hài lòng , nhưng trong lòng không khỏi lạnh lại. Dù là lúc trước hay hiện tại nàng ... chưa bao giờ sát người vô tội. Quay lại nhìn đến Ngọc Như khuôn mặt mặc dù kiên cường nhưng đôi bàn tay đang nắm chặt kia. Chứng tỏ bây giờ Ngọc Như vẫn bị kinh hãi. Không còn là Thương Thủy không sợ chết thay tỉ cầu tình.
-'' Nhu nhi, yên tĩnh để mẫu thân tính kế'' Nhã Ý hoàng hậu không ngừng xoa tay nói
-'' Mẫu thân, người nhất định phải giúp ta báo thù. Giúp ta giết được tiện nhân kia''
-'' Ân, Nhu Nhi con có chắc nàng ta không biết võ công?''
-'' Ân không , nhưng có biết chút khinh công. Nếu để con đấu với nàng nhất định thắng.'' Như Nhu tay nắm chặt đôi mắt hiện lên sự tự mãn
-'' Xác định?'' nàng đã ngồi lên được vị trí này chỉ có thể rút ra kinh nghiệm không thể đánh giá con người qua vẻ bề ngoài. Nhất chính nàng là một ví dụ điển hình
-'' Vâng, mẫu thân''
-'' Vậy được rồi. Như vậy sẽ dễ đối phó hơn Thất vương...à các chủ Ám tinh các đã khó nếu như nàng ta còn có nữa chúng ta sẽ thất thủ''
-'' Mẫu thân, hay là chúng ta nhờ phụ thân con?''
-'' Chưa đến lúc. Đợi đến khi ám sát được hai người bọn họ sẵn tiện ta sẽ giết luôn tên hoàng đế này. Giá họa cho bọn chúng''
Mặc dù lần này hành động có chút bất tiện nhưng, nàng cũng có thể lợi dụng Vương gia Thiên Thần quốc giá họa. Một mũi tên trúng hai đích.
'' Choang''
-'' Ai?''
-'' Hoàng ... hoàng hậu... tha mạng. Nô...nô tỳ nhất định không nói ra'' một cung nữ khuôn mặt tái mét không ngừng dập đầu cầu xin
-'' A, thì ra là ngươi. Ngươi mau đứng lên, lại đây Như Nhu cười tươi ra vẻ như chưa có chuyện gì xảy ra
Cung nữ run rẩy đứng dậy, bước chầm chậm lại phía Quận chúa đang đứng. Bởi nàng nghĩ rằng Quận chúa sẽ cầu hoàng hậu tha mạng cho nàng.
-'' Quận chúa...''
Như Nhu nhanh bước lại phía cung nữ đang đứng dang tay ôm nàng ta vào ngực mình an ủi
-'' Ta tin tưởng ngươi sẽ không nói...''
Cung nữ nghe xong khuôn mặt đã khôi phục chút huyết sắc. Nhưng cơn đau lại đánh thức nàng, nhìn xuống ngực mình bị một thanh thủy chủ cắm sâu. Không mặt không thể tin nổi nhìn Quận chúa vốn ngay từ lúc đầu mới vào cung được rất nhiều hảo cảm, nhu mì hiền lành này
-'' Bởi kẻ chết như ngươi không thể nói được''
Như Nhu lạnh lùng nhìn thi thể cung nữ ngã xuống lấy chân đá sang một bên máu dính vào đôi hài của mình miệng mắng chưởi '' tiện nhân đáng chết''
-'' Mẫu thân, giờ chúng ta nên làm gì?''
-'' Hai người bọn họ đang ở cùng Ngọc Như sao! Như vậy sẵn tiện tiễn ba người bọn chúng lên tây thiên''
--- ------ ----Tẩm cung của Ngọc Như công chúa---- ------ ---
-'' Phong, chàng nói xem mụ ta sẽ tính kế với chúng ta như thế nào?'' nàng nhà nhã hỏi
-'' Ân không quan trọng'' hắn cưng chiều đáp
-''Nhưng ta lại rất chờ mong à!''
-'' Để từ từ mới thú vị''
-'' Nhưng hiện tại ta lại phát hiện một chuyện rất thú vị nha !'' nàng nháy mắt với hắn
-'' Ân chuyện gì?''
-'' Ta đói bụng.''
-'' Ân''
-'' Lúc qua đi qua vườn thượng uyển nghe mấy cung nữ nói ở đây có cây đào năm mươi năm mới ra trái một lần''
-'' Ân''
-'' Đúng dịp này chín''
-'' Ân, nàng còn biết rõ gốc đào đó được canh gác rất cẩn thật ''
-'' Ách.. đúng nhưng đâu phải ta muốn đâu. Con chàng muốn nha''
-'' Ân, con ta...con ta?''
Hắn vui mừng không dám tin hỏi lại, hắn chuẩn bị làm phụ thân ? Sẽ có một tiểu mị nhi nhi khả ái kêu hắn là phụ thân? Nghĩ đến đây tâm tình của hắn vui hơn rất nhiều
-'' Ân, một tháng'' tay nàng vuốt nhẹ bụng của mình, một tháng bây giờ vẫn chưa có thể thấy rõ nhô ra
-'' Mị nhi, cảm ơn nàng'' hắn bây giờ chỉ có thể nói vậy niềm vui này đến với hắn quá bất ngờ.
-'' Chủ nhân, đến giờ dùng bữa...''
Lãnh Độc chưa nói xong đã thấy chủ nhân của mình ôm phu nhân đi thẳng vào phòng ăn khuôn mặt hiện lên nét cười hòa ái hiếm gặp, đành theo bước vào phòng ăn
-'' Cả hai ngươi cùng ăn đi'' nàng mỉm cười nói Ngọc Như , Lãnh Độc
-'' Rõ chủ nhân''
Cả hai ngồi xuống mà không thể nào nuốt nổi thức ăn, chủ nhân hôm nay quá mức chăm sóc phu nhân. Đến một kẻ như hắn cò không khỏi ngượng ngùng. Chú ý một chút đến Thương Thủy , nàng cúi đầu ăn mà khuôn mặt đã đỏ như trái gấc. Dù là công chúa sinh ra ở trong cung , nhưng nàng vẫn quá đơn thuần.
---Đêm tẩm cung Ngọc Như công chúa---
Mấy bóng dáng hắc y nhân lẻn vào, xác định được đúng nơi người đang ngủ khẽ đâm một lỗ nhỏ bên cánh cửa thổi một luồng khí vào phòng. Thấy người trong phòng không động tĩnh liền rút ra ngoài.
Một mồi lửa châm lên cả tẩm cung của phủ công chúa chìm đắm trong sắc lửa. Hắc y nhân mỉm cười tự mãn, nhiệm vụ đã hoàn thành...
- Oa, thật đẹp nha. Nhưng hơi nóng. Chàng có thấy vậy?
- Ân, hơi nóng
- Ngọc Như, ngươi có thấy vậy?
- Vâng,chủ nhân
Hắc y nhân bất ngờ, có kẻ đứng sau hắn tai sao hắn lại không biết. Quay lại nhìn bốn người đang nhàn nhã ngắm nhìn lưng hắn nổi một trận lạnh sống lưng không phải lúc trước đó hắn đã cho bọn chúng ngửi ảo mộng sao ? Bất quá nếu như lúc nãi thất thủ, bây gìơ nhất định bọn họ phải chết.
- Lên, sát hết cho ta
Nàng nghe xong mà không khỏi buồn cười. Mấy người này bị ngu hết sao. Đường đường là các chủ Ám tinh các, các chủ Huyết tinh các dễ giết vậy? Nực cười.
-'' Haha, tốt lên một lượt. Đỡ mất công ta''
Hai bên giao chiến chỉ có nàng và Ngọc Như đứng xem hắn và Lãnh Độc đối phó hắc y nhân.Nhận ra sơ hở hai hắc y nhân tách riêng tấn công về phía nàng đang đứng, mỉm cười tay khẽ bắn ra một loạt ngân châm , trúng tử huyệt cả hai trợn mắt không cam lòng ngã xuống.
-'' Phong, quá lâu. Chàng không thấy vậy sao?''
-'' Ân, sẽ nhanh''
Hắn nói xong cũng thu lại dáng vẻ đùa cợt vừa rồi, ra tay lãnh tuyệt , đoản kiếm trên tay chảy một đường máu dài của hắc y nhân.
'' Xong'' nàng vui vẻ hỏi lại hắn, nhận được cái gật đầu mới bước lại bên hắn, nhìn xung quanh tất cả đều đã chết. Đều bị một vết kiếm đâm sâu vào tim. Nàng cười hài lòng , nhưng trong lòng không khỏi lạnh lại. Dù là lúc trước hay hiện tại nàng ... chưa bao giờ sát người vô tội. Quay lại nhìn đến Ngọc Như khuôn mặt mặc dù kiên cường nhưng đôi bàn tay đang nắm chặt kia. Chứng tỏ bây giờ Ngọc Như vẫn bị kinh hãi. Không còn là Thương Thủy không sợ chết thay tỉ cầu tình.
/76
|