Tuyệt Sắc Thái Giám - Yêu Hậu Đùa Lãnh Hoàng

Chương 155 - Chương 155

/202


Tiếng trống Canh Ba truyền đến, Đoàn Cẩm Sơ giật mình, đỡ Tiểu Thuận Tử xuống giường, đột nhiên nhớ ra chuyện gì, vội mở tủ quần áo, lấy khoản tiền tiết kiệm duy nhất của nàng ra: Tiểu Thuận Tử ca! Ta chỉ có bao nhiêu đây tiền, huynh cầm lấy, ra khỏi thành tìm cơ hội xem đại phu, ta......

Cẩm Sơ! Tiểu Thuận Tử cúi đầu, nhìn mười mấy văn tiền trong tay Đoàn Cẩm Sơ, khẽ cười nói: Ta là nam nhân, sao có thể nhận tiền của nữ nhân? Không cần đâu, nàng cất đi!

Huynh đâu phải nam nhân, huynh là thái giám! Đoàn Cẩm Sơ gấp gáp, cho là hắn từ chối, vội lên tiếng bác bỏ, đồng thời cứng rắn nhét tiền vào tay hắn.

Ta là nam nhân, nam nhân chân chân chính chính! Tiểu Thuận Tử cười, nghiêng người nhẹ giọng nói bên lỗ tai Đoàn Cẩm Sơ.

Đoàn Cẩm Sơ giật mình: Cái gì? Huynh. . . . huynh là nam. . . nam nhân?

Tiểu Thuận Tử mím môi cười, mắt đầy tà khí nhìn chằm chằm nàng, chế nhạo nói: Đáng tiếc nàng không dám để Tiểu Xuyên Tử nghiệm thân ta, bằng không, chẳng phải nàng đã biết sao?

Khụ khụ! Đáng chết! Thế mà, thế mà lại là một thái giám giả. Ta. . . ta muốn đâm đầu chết! Cả mặt Đoàn Cẩm Sơ đỏ ửng, vừa nghĩ tới khoản thời gian bọn họ cùng giường chung gối kia, thẹn thùng đến mức muốn tìm cái lỗ để chui vào.

Ha ha! Chớ đâm chết! Giữ mạng lại sống thật tốt! Hãy nhớ, không thể ở lâu trong cung! Nếu nàng dựa vào đại thụ Bát Vương gia này, thì nhất định phải dựa thật tốt, ngàn vạn lần không được dễ dàng tiết lộ thân phận! Cho dù hắn đối đãi nàng tốt hơn nữa, cũng không thay đổi được quan hệ đối địch của các ngươi! Nàng phải biết rằng điều này rất quan trọng! Tiểu Thuận Tử thành khẩn nói.

Ừ! Ta hiểu! Đoàn Cẩm Sơ gật đầu.

Tiểu Thuận Tử đi tới tủ quần áo, mở vách ngăn ẩn dưới cùng ra, bên trong có một cái rương nhỏ có khóa, rồi mở khóa lấy ra một gói đồ nhỏ ôm vào lòng: Cẩm Sơ! Ta dạy nàng cách dùng khinh công!

Một khắc đồng hồ sau, Tiểu Thuận Tử nhảy từ cửa sổ phía sau ra, trước khi đi, nhìn một cái thật sâu: Bảo trọng!

Ừ! Tiểu Thuận Tử ca! Huynh càng phải bảo trọng! Đoàn Cẩm Sơ khóc thành tiếng, lại sợ có người nghe được, vội lấy tay đè chặt miệng.

Sau vài lần lên xuống, một bóng đen né tránh Ngự Lâm quân tuần tra nhảy ra khỏi tường thành thật cao, thừa lúc bóng đêm mà đi......

Nhìn


/202

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status