Tuyệt Sắc Thái Giám - Yêu Hậu Đùa Lãnh Hoàng

Chương 186 - Đến Tĩnh Vương Phủ, Xa Hoa Rực Rỡ (7)

/202


Dạ! Đoàn Cẩm Sơ cong lên môi hồng, không tình nguyện khẽ gật đầu, mặc dù hắn nói có lý, nhưng mà. . . . Nhưng mà nàng thật mất hứng!

Nàng nha! Sở Vân Hách không nhịn được cười, yêu thương véo mũi Đoàn Cẩm Sơ, nghiêng người áp vào bên tai nàng, môi mỏng thở khẽ nói: Sơ nhi! Ta yêu nàng, rất thích rất thích nàng! Vừa rồi nàng. . . làm cho ta quá kinh ngạc và cảm động!

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Đoàn Cẩm Sơ chợt đỏ bừng: Vân Hách! Ta. . . ta còn tưởng rằng chàng. . . .!

Xuỵt! Chúng ta trở về rồi nói!

Sở Vân Hách ngồi thẳng lên, khẽ nháy mắt với nàng, sau đó cười thầm giúp nàng thay toàn bộ áo ướt, thay sạch sẽ từng món một, tóc ướt dùng khăn lông khô lau một lúc lâu, sửa sang lại một chút xem cũng được.

Đoàn Cẩm Sơ cầm cẩm y trên bàn lên, mỉm cười nói: Vân Hách! Ta cũng giúp chàng thay!

(cẩm y: quần áo màu tím, y phục màu tím)

Ha ha! Cầu còn không được! tuấn nhan Sở Vân Hách giãn ra, mắt huyền hiện lên nụ cười thỏa mãn.

Trở lại đến trà nhã đình, mọi người đều đã ngồi xuống, không biết đang nói cái gì, thỉnh thoảng có tiếng cười truyền đến. Thấy hai người từ trên cầu thang, Tĩnh Vương phi lập tức đứng dậy gọi: Biểu đệ! Mau tới ngồi! Đang chờ ngươi tới mở thiện! Giữa trưa rồi, mọi người đều đói!

Để ca ca và tẩu tẩu đợi lâu!

Sở Vân Hách chắp tay, mắt huyền nhẹ quét một vòng, còn hai chỗ ngồi trống, một ở giữa Sở Vân Trạch và Từ Thiên Lệ, một ở phía sau Sở Lạc Dĩnh. . . . liếc mắt về phía Đoàn Cẩm Sơ, cười nhẹ: Tiểu Sơ Tử! Sang chỗ Cửu công chúa ngồi đi! Hôm nay Nhị ca Nhị tẩu ân điển để cho nô tài ngươi ngồi cùng bàn chủ tử dùng bữa, nhưng không được càn rỡ quấy rối nữa đấy!

Dạ! Đoàn Cẩm Sơ buồn buồn gật đầu, cúi đầu xuống đi tới chỗ Sở Lạc Dĩnh ngồi xuống, dừng lại một chút, lại sực nhớ ra một chuyện, vội ngẩng đầu lên nhìn về phía thủ tọa, gượng gạo nặn ra một nụ cười: Nô tài tạ ơn An Tĩnh vương gia, Tĩnh Vương phi ân điển!

Bổn vương còn chưa từng thấy nô tài ngồi tạ ơn! khẩu khí Sở Vân Ly lành lạnh, nhìn chằm chằm Đoàn Cẩm Sơ trong ánh mắt rõ ràng viết hai chữ khó chịu.

Đoàn Cẩm Sơ không phải là thuần túy ngu ngốc, đương nhiên cũng đã nhìn ra. Đành phải nuốt nuốt nước bọt, chống cái bàn đứng lên, tận lực khiến nụ cười đẹp mắt chút: Vương gia! Hay là ngài đồng ý nô tài cáo lui đi! Nô tài không được vui, ảnh hưởng tâm tình ngài dùng bữa, trong lòng nô tài ray rứt vạn phần!

Sở Vân Hách lặng yên không nói, vẻ mặt lại lạnh nhạt, tựa như quyền quyết định cũng giao cho Sở Vân Ly, mọi việc hắn đều thờ ơ.

Theo Bổn vương thấy! Ngươi nói nhảm so với đang nói nhiều gấp trăm lần! Sở Vân Ly thờ ơ khiển trách một câu, bưng bình rượu trước mặt lên,


/202

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status