Tuyệt Thế Toàn Năng

Chương 125: Đổ thạch cảm giác

/136


Trương Lệ Anh trên mặt lộ ra thần sắc không thể tin được, làm cho Gia Vệ nghi hoặc.

Gia Vệ cảm giác luôn luôn rất chuẩn, cho dù là nguy cơ gì, hắn đều có thể cảm ứng trước được, giống như là có giác quan thứ sáu vậy.

Mà vẻ mặt biểu tình không thể tin được của Trương Lệ Anh, hiển nhiên là không phải là bởi vì cho rằng Gia Vệ có giác quan thứ sáu, mà là vì Gia Vệ nói dựa vào cảm giác tìm ra mặt ngọc lục tinh tôn hoàng này, làm cho Trương Lệ Anh nghĩ đến điều gì đó.

“Ngươi biết cảnh giới cao nhất của đổ thạch là gì không?” Trương Lệ Anh thấp giọng hỏi, ngữ khí không băng lãnh như trước nữa, hơn nữa trong mắt nàng tràn đầy vẻ hưng phấn.

“Là cái gì?” Gia Vệ sững sờ, vẻ mặt nghi hoặc.

Đối với đổ thạch, Gia Vệ vẫn chỉ là một người bình thường, căn bản không biết nhiều lắm.

“Cảnh giới đổ thạch cao nhất, là thoát khỏi đổ thạch bề ngoài, mà nhìn thấu bên trong đổ thạch, chính là nói, cảnh giới đổ thạch tối cao, chính là dùng cảm giác để đổ thạch.” Trương Lệ Anh vẻ mặt chân thật nói.

Gia Vệ lúc này lại sửng sốt, chợt hắn cười khổ nói: “Ngươi đừng nói ta đạt tới cảnh giới đổ thạch cao nhất, ta chính là mèo mù với được chuột chết, đối với đổ thạch, ta một chút cũng không biết.”

Trương Lệ Anh lại lắc lắc đầu, nói: “Ngươi biết sư phụ Thạch vương Thiệu Văn Ngọc của ta thu nhận đồ đệ khảo nghiệm cái thứ nhất là gì không?”

“Sẽ không phải là dựa vào cảm giác để đổ thạch chứ?” Gia Vệ méo cả miệng, hỏi.

Trương Lệ Anh lại là gật đầu, nói: “Đúng vậy, chính là dựa vào cảm giác để đổ thạch, đó chính là khảo nghiệm đầu tiên, chính là nói, không qua được khảo nghiệm này, cho dù là người có thiên phú tốt, sư phụ ta cũng không thu nhận.”

« Việc này có chút đùa thì phải ? » Gia Vệ vẻ mặt cười khổ, dựa vào cảm giác, đó không phải là đoán mò sao, khảo nghiệm đầu tiên không dựa vào thực lực, mà là vận khí.

Trương Lệ Anh lắc đầu, nói : « Mỗi lần đổ thạch, nếu như quá mức chú tâm, đối với người đổ thạch cũng không tốt, sư phụ ta đã từng nói, nếu như để cho hắn gặp được người bình thường chỉ dựa vào cảm giác là có thể chọn ra nguyên liệu thô mà phát tài, sư phụ ta sẽ không dạy cho hắn kiến thức về đổ thạch, bởi vì như vậy sẽ chỉ làm phán đoán của hắn xuất hiện sai lầm. »

Gia Vệ sững sờ, giống như từ trong lời của Trương Lệ Anh nghe ra được gì đó.

Trương Lệ Anh mỉm cười, cái cười này làm cho Gia Vệ hai mắt mở to ra.

Thấy biểu tình muốn chảy nước miếng kia của Gia Vệ, Trương Lệ Anh trừng mắt nhìn Gia Vệ một cái, lúc này mới nói tiếp: “Đúng vậy, ta không có ý định đem kỹ xảo đổ thạch dạy cho ngươi, mà là muốn giúp ngươi tập luyện cảm giác, đổ thạch cảm giác.”

Thấy Trương Lệ Anh biến đổi lớn như vậy, Gia Vệ sững sờ trong chốc lát, liền hơi níu mày lại.

Cái cảm giác gì đó, hư vô mù mịt, Gia Vệ thật sự không nghe nói qua luyện cảm giác này một lần nào.

Mà ngay sau đó, Hồng thiếu đi lên trước, đối diện Gia Vệ cùng Trương Lệ Anh nói: “Hai vị, tại hạ Hồng hạo Vũ, muốn hỏi một chút, hai vị đổ ra lục tinh tôn hoàng, có nghĩ muốn bán đi?”

“Tại hạ Phỉ Vương đổ hội Lâm Lang, nếu như hai vị muốn bán lục tinh tôn hoàng, không bằng đến phỉ vương đổ hội của ta, tại hạ có thể bảo chứng, tuyệt đối không thu bất cứ lệ phí nào của hai vị.” Người thanh niên xuất hiện cùng lúc với Hồng thiếu cũng tiến lên nói.

“Lão hủ là ông chủ cửa hàng Bách Niên Ngọc Vương, muốn mua lục tinh tôn hoàng của hai vị, còn mong hai vị đáp ứng, giá cả hai vị cứ tùy tiện nói.” Một lão giả râu tóc bạc trắng cũng tiến lên nói.

Không đầy một hồi, không dưới hai mươi người vây Gia Vệ và Trương Lệ Anh lại, ý của bọn họ hiển nhiên là muốn mua lục tinh tôn hoàng kia.

Trân bảo hiếm thấy như vậy, không biết bao nhiêu lâu mới xuất hiện một cái, thậm chí lục tinh tôn hoàng chỉ xuất hiện tại cổ đại, trở thành ngọc khí của một vị hoàng đế khi đó.

Mà kiện lục tinh tôn hoàng kia, cũng vì vị hoàng đế kia mất mà tiêu thất không thấy nữa, bây giờ lục tinh tôn hoàng lần thứ hai xuất hiện, khiến ai cũng đứng ngồi không yên.

“Mọi người làm cái gì vậy? Chả nhẽ hai vị này không bán lục tinh tôn hoàng trong tay, mọi người sẽ không để hai vị này đi sao?” Thanh niên gọi là Lâm Lang cau mày nói.

Hồng Hạo Vũ cũng là nhíu mày, tình huống này tại phố đổ thạch cũng không thấy nhiều, có rất ít người sẽ không biết lễ phép như vậy, dù sao phố đổ thạch cũng là một nơi mẫn cảm, rất dễ xảy ra xung đột.

Có điều, Gia Vệ có thể lý giải tâm tình của những người này.

Lục tinh tôn hoàng, rất có thể là độc nhất vô nhị trên đời, trân quý vô cùng, mặc dù giá trị không so được cửu long khiếu thiên thạch tôn quý kia, nhưng cũng không phải những ngọc khí điêu khắc cao cấp khác có thể so được.

“Baba xem hạt châu nhỏ trong tay thật hay nha.” Mà ngay sau đó, Gia Vệ không có nghe những người khác nói, mà lại là nghe được thanh âm non nớt của Tiểu Hạo Hạo.

Gia Vệ thoải mái cười, lớn tiếng nói: “Các vị, không được rồi, con gái ta thích kiện lục tinh tôn hoàng này, cho nên tại hạ sẽ không bán.”

Tất cả mọi người đều sửng sốt, lúc này mới chú ý tới mấy người Trác Thiến, rất nhiều người lắc đầu thất vọng, cũng có người trừng mắt nhìn Gia Vệ.

Bảo vật cấp quốc bảo, dĩ nhiên coi như món đồ chơi cho một đứa trẻ chơi, này không phải phung phí của trời thì là cái gì?

Thế nhưng không ai nói nửa lời, dù sao lục tinh tôn hoàng là của Gia Vệ, thì mọi chuyện sẽ như Lâm Lang cùng Hồng Hạo Vũ nói.

“Vị huynh đệ này, chẳng nhẽ không cân nhắc một chút sao?” Lâm Lang nhìn về phía Gia Vệ, lông mày hơi nhíu hỏi: “Nếu như các vị huynh đệ này đem lục tinh tôn hoàng giao cho Phỉ Vương đổ hội chúng ta mà nói, huynh đệ ngươi tuyệt đối có thể qua một đêm trở thành một tỷ phú được rất nhiều người ngưỡng vọng, sở hữu tiền tài tiêu không hết.”

“Tiền tài tiêu không hết có tác dụng gì?” Gia Vệ cười lắc lắc đầu, nói: “Nhiều tiền tài hơn nữa, cũng không bằng làm cho con gái ta cười.”

Vừa nói, Gia Vệ liền đem bảy viên ngọc nhỏ thu lại.

Lâm Lang thất vọng lắc đầu, cũng không có nói gì nữa, rất nhanh người vây xung quanh liền tản đi.

Có điều vẫn có rất nhiều người lưu lại, muốn tại cửa hàng này mua nguyên liệu đổ thạch thô loại tốt, một lần phát tài.

Sau cùng, ông chủ cửa hàng xin được chụp ảnh chung với Gia Vệ, Gia Vệ đáp ứng, trên ảnh chụp, lục tinh tôn hoàng được Gia Vệ cầm trong tay, cái ánh sáng kỳ lạ kia cũng chiếu rất rõ.

Ông chủ cầm lấy anh chụp, vẻ mặt tươi cười, có ảnh chụp này, sinh ý của hắn càng lúc càng thịnh vượng.

Mà mấy người Gia Vệ, cũng không đi lung tung trên phố đổ thạch này nữa, mà là Trương Lệ Anh mua một đống đổ thạch, hơn nữa còn bảo người đem về khách sạn.

Mấy người Gia Vệ cũng tự nhiên quay về khách sạn.

Sau khi trở lại khách sạn, Gia Vệ liền đem lục tinh tôn hoàng gia cho Trương Lệ Anh, đối với ngọc thạch hắn vẫn không hiểu biết gì, thậm chí hắn không biết lục tinh tôn hoàng làm thành cái gì cho Tiểu Hạo Hạo.

Trương Lệ Anh cũng không để tâm chuyện này, một cái lục tinh tôn hoàng mặc dù giá trị rất cao, thế nhưng cũng có giới hạn, so với giải thưởng ngày mai so đấu đổ thạch, còn có chênh lệch rất lớn.

Cho nên Trương Lệ Anh trực tiếp thúc giục Gia Vệ đi luyện tập cái loại đổ thạch cảm giác kia, đem vài trăm khối đổ thạch đặt ở trong một phòng, hơn nữa cũng đem Gia Vệ vào trong, để Gia Vệ dựa vào cảm giác.

Bên trong căn phòng chỉ có một mình Gia Vệ, ngay cả Trương Lệ Anh cũng đi ra ngoài chờ đợi.

“Lấy danh nghĩa công ty mua kiện lục tinh tôn hoàng này đi, đem tiền đưa vào trong thẻ của Gia Vệ.” Trác Thiến nói với Trương Lệ Anh.

Trương Lệ Anh liếc mắt nhìn Trác Thiến, lại nhìn lục tinh tôn hoàng trong tay, chợt hỏi: “Ngươi thích Gia Vệ sao?”

Trác Thiến sửng sốt, chợt mặt hơi đỏ lên, hai mắt không biết nên nhìn cái gì, một lát cũng không nói gì được.

Nàng cùng Trương Lệ Anh cũng không phải hay nói chuyện với nhau, lại càng không phải là bạn khuê mật.

Quan hệ giữa hai nàng, có mối quan hệ chị dâu cùng em chồng, cũng có quan hệ cấp trên với cấp dưới, nhưng lại không có quan hệ bạn khuê mật không gì không nói kia.

Có điều hai người đều cực kỳ hiểu rõ đối phương, càng rất tín nhiệm đối phương.

Mặc dù Trác Thiến không nói gì, nhưng Trương Lệ Anh vẫn gật gật đầu, nói: “Để hắn chiếu cố ngươi cùng Tiểu Hạo Hạo, ta rất yên tâm.”

“Thế nhưng…”

Trác Thiến đang muốn nói gì nữa, liền bị Trương Lệ Anh ngắt đoạn, nói: “Nhưng cái gì nữa? Chẳng nhẽ thân xử nữ của ngươi không phải giao cho Gia Vệ sao? Đã như vậy, cần gì phải quan tâm sự tình khác?”

“Năm ấy, di chúc của anh trai ngươi…” Trác Thiến nhìn về phía Trương Lệ Anh, lông mày hơi nhíu lại.

“Ngươi cũng nói đó là di chúc của anh trai ta, anh ta có thể dự liệu sự tình, cũng chỉ là chuyện khi hắn còn sống mà thôi, chẳng nhẽ bây giờ chúng ta còn muốn tuân theo di chúc khi anh ấy còn sống sao?” Trương Lệ Anh hơi lắc lắc đầu, mặc dù trong mắt thoáng qua một vẻ bi thương, nhưng vẫn nói như vậy.

Trác Thiến không nói gì nữa, chỉ là lông mày cũng không có giãn ra như cũ.

“Ngươi có phải hay không cảm thấy mình không xứng với hắn?” Chỉ chốc lát sau, Trương Lệ Anh lên tiếng hỏi.

Trác Thiến ngẩng đầu liếc mắt nhìn Trương Lệ Anh, không nói cái gì, đúng là thừa nhận như vậy.

Mà ngay sau đó, Trương Lệ Anh lại cười lên, nói: “Lấy tư sắc của ngươi, lấy xuất thân của ngươi, lấy hiền lương thục đức của ngươi, trên đời chỉ có người không xứng với ngươi, không có người mà ngươi không xứng.”

“Có lẽ ta lại càng thích hợp làm chị dâu hắn.” Trầm mặc một lát, Trác Thiến liền nói.

Trương Lệ Anh nghe nói vậy, đầu tiên là sửng sốt, chợt sắc mặt liền tái nhợt đi một chút.

Nàng vội quay mặt đi, làm bộ đỡ kính mắt, nói: “Anh ta đã từng nói, hắn chỉ trói buộc ngươi đến khi ngươi nhận rằng mình đáng được tự do, bây giờ chính là lúc đó, ngươi nên tranh thủ đi, chẳng nhẽ ngươi thật sự muốn chính mình suốt đời phải chịu bố trí của người khác sao?”

Nghe lời này của Trương Lệ Anh, Trác Thiến cả người khẽ chấn động, chợt nàng nhìn về chỗ Tiểu Hạo Hạo đang vui chơi cách đó không xa, trong mắt nàng thoáng qua một vẻ kiên định.

Có lẽ, thật sự đến lúc nên cho mình tự do rồi, cũng là đến lúc để mình tự làm chủ cuộc sống của mình.

Chỉ chốc lát sau, Trác Thiến trên mặt lộ ra vẻ tươi cười, một vẻ tươi cười thật tình, một vẻ cười, nàng gần như chưa từng biểu hiện qua bao giờ.

Nàng nhìn Trương Lệ Anh, nói: “Chúng ta vốn là người một nhà, sau này vẫn là người một nhà, chỉ có điều thay một loại hình thức quan hệ mới mà thôi, ngươi đã khuyên ta, ta cũng khuyên lại ngươi, không cần có ý gì khác, vẫn là đến lúc nên tìm điểm dựa cho mình rồi.”

Trương Lệ Anh cười lắc lắc đầu, không có nói gì nữa.

Nàng đứng lên, cầm lấy lục tinh tôn hoàng đi tới bên cạnh Tiểu Hạo Hạo đang chơi đùa, cùng chơi với nó.

Trác Thiến nhìn bóng lưng Trương Lệ Anh, nàng hơi nhíu mày một cái, cuối cùng thở dài, tự nói: “Có lẽ, cũng chỉ có ngươi mới có thể đem nàng lưu lại, anh của nàng từng lấy tính mạng của mình đem nàng lưu lại, một lần đó, là bốn năm thời gian, mà ngươi có thể hay không đem nàng lưu lại triệt để hay không?”




/136

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status