Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 494: Diệt

/968


Tiếng uy hiếp của Xà Hoàn vang vọng trong hư không, Lâm Phong nhìn bóng lưng hắn không hề đuổi theo, ánh mắt bình tĩnh mà lạnh lùng.

- Ngươi vừa rồi muốn ta chết muôn lần, ta vẫn đứng ở chỗ này như cũ, bản thân ngươi lại chạy như chó nhà có tang vậy.

Một câu nói từ miệng Lâm Phong cuồn cuộn tuôn ra, đánh về phía Xà Hoàn xa xa, khiến Xà Hoàn trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi. Lâm Phong nói không sai, vừa rồi hắn cũng nói muốn Lâm Phong muôn chết, nhưng hiện giờ, hắn chật vật trốn chạy, đường đường là thống lĩnh Tuyết Long Vệ bảo vệ Tuyết Nguyệt, đối mặt với một thanh niên hậu bối chưa tới hai mươi tuổi, lại chạy trốn.

Hơn nữa, còn năm vị Huyền Vũ cảnh tầng năm trong lúc động thủ bị gạt bỏ, sỉ nhục, sỉ nhục không thể xóa nhòa.

Thân ảnh Xà Hoàn cuối cùng biến mất trong tầm mắt mọi người, ba mươi sáu cô gái kia thân hình lóe lên, lơ lửng bay đi, dường như chưa từng xuất hiện vậy. Các nàng, giống như là cái bóng của Lâm Phong.

Trong hư không, Lâm Phong đứng đó, mọi người ngẩng đầu nhìn hắn, trong lòng vô cùng phức tạp, Xà Hoàn cũng chạy trốn, hiện giờ, sẽ xem Lâm Phong hắn xử trí Tuyết Nguyệt thánh viện như thế nào.

Tuyết Nguyệt thánh viện đã không còn ai có thể ngăn cản Lâm Phong, ngăn cản chi thiết kỵ cường đại này.

Chỉ thấy ánh mắt Lâm Phong quét một vòng khắp Tuyết Nguyệt thánh viện, ánh mắt lạnh lẽo, vô tình, lộ ra sát phạt chi khí.

Hắn lúc này, nhớ lại năm đó nói chuyện với Yên Vũ Bình Sinh, đã bước lên con đường sát phạt, vậy phải giết, giết đến máu chảy thành sông.

Đời người có rất nhiều lựa chọn, có nhiều lúc, một lựa chọn lơ đễnh sẽ chôn vùi tính mệnh, mà một số người, lựa chọn Tuyết Nguyệt thánh viện, lựa chọn làm bạn với Đoàn Thiên Lang, vậy kết cục ngày hôm nay, đã định sẵn rồi, không có gì để hạ thủ lưu tình.

Theo Lâm Phong im lặng, trong hư không có một cỗ áp bức, áp đến người ta không thở được, tất cả mọi người, đều nhìn chằm chằm Lâm Phong.

- Ngày trước, Đoàn Thiên Lang xây dựng Tuyết Nguyệt thánh viện, diệt Vân Hải tông ta, đây là nợ máu của tông môn, các ngươi đã lựa chọn vào Tuyết Nguyệt thánh viện, thì đã định phải gánh lấy cừu hận của Vân Hải tông, hôm nay Vân Hải phục hưng, nợ máu trả bằng máu, sao có thể không diệt Tuyết Nguyệt thánh viện.

Lâm Phong chậm rãi mở miệng, cánh tay hơi giơ lên, lập tức hạ xuống, một đạo âm thanh, từ mồm hắn phát ra.

- Giết!

Chữ giết vừa ra, tiếng thiết kỵ ầm ầm cuốn tới, mặt đất rung động, một cỗ sát khí đáng sợ xông thẳng lên trời, mấy vạn quân sĩ thiết kỵ đồng thời phát ra khí thế. Cỗ sát khí mạnh mẽ này, trực tiếp vây kín cả Tuyết Nguyệt thánh viện, những người thực lực hơi yếu chỉ cảm thấy tức ngực, hai chân run rẩy, sát khí này quá đáng sợ rồi.

Giết!

Lâm Phong, hắn thực muốn diệt Tuyết Nguyệt thánh viện, thực dám diệt Tuyết Nguyệt thánh viện.

- A...

Một tiếng hét thảm từ xa truyền lại, lại rung động lòng người đến thế, tiếng hét thảm này, không thể nghi ngờ đã tuyên bố, thiết kỵ chém giết Tuyết Nguyệt thánh viện, bắt đầu.

- Thánh viện, học viện mạnh nhất?

Lâm Phong nhìn Đoàn Thiên Lang cười lạnh:

- Hôm nay, ngươi sẽ tận mắt nhìn thấy Tuyết Nguyệt thánh viện hủy diệt, Vân Hải tông tái hiện. Những kế hoạch kia của ngươi, hủy diệt Vân Hải, giết Liễu thúc, dựng lên học viện mạnh nhất Tuyết Nguyệt, toàn bộ đều tan thành mây khói, còn hại người hại mình, con trai ngươi chết rồi. Hôm nay, Đoàn Thiên Lang ngươi cũng phải chết.

Lời nói của Lâm Phong từng chữ sắc bén, quanh quẩn trong đầu Đoàn Thiên Lang. Đoàn Thiên Lang hắn trăm phương ngàn kế, âm mưu vô số, muốn Lâm Phong chết, muốn Liễu Thương Lan chết, muốn nắm giữ một chi thực lực cường bố trong tay. Hơn nữa, Đoàn Thiên Lang còn đạt được sự đồng ý ngầm của "hắn", nhưng hiện giờ, tất cả tan vỡ, Lâm Phong dẫn người xông vào Tuyết Nguyệt thánh viện, nợ máu trả bằng máu.

Sau ngày hôm nay, có lẽ Thánh Viện sẽ không còn nữa, Đoàn Thiên Lang hắn có được cái gì? Con hắn chết rồi, bản thân hắn cũng có thể bị Lâm Phong giết bất cứ lúc nào.

Tiếng kêu thê lương không ngừng truyền tới, lan dần ra xa, khiến người của Tuyết Nguyệt thánh viện tràn đầy sợ hãi, đồng thời cũng rung động cả Tuyết Nguyệt.

Xa xa, có rất nhiều đôi mắt đang nhìn chằm chằm trận tàn sát này, Lâm Phong dẫn quân vào hoàng thành, tàn sát Tuyết Nguyệt thánh viện, không hề cố kỵ, sát phạt quyết đoán.

- Lâm Phong, ngươi thực tàn nhẫn.

Có tiếng hét giận dữ truyền vào hư không, Lâm Phong không hề đổi sắc, với việc vô tình, lúc cần tàn nhẫn, hắn sẽ không lưu tình, nương tay.

- Lâm Phong, tại sao muốn giết chúng ta, chúng ta gia nhập Tuyết Nguyệt thánh viện, chẳng qua là muốn mạnh mẽ hơn, đây cũng là sai sao?

Một người ngẩng đầu, hai mắt đỏ ngầu, nhìn chằm chằm Lâm Phong.

- Vân Hải tông bị diệt, người của Vân Hải tông, có sai không?

Lâm Phong lạnh lùng liếc nhìn người kia một cái, thế giới này làm gì có đúng sai, chỉ có hai chữ mạnh yếu.

- Đó là Đoàn Thiên Lang diệt Vân Hải, chúng ta vô tội.

- Đoàn Thiên Lang dẫn người diệt Vân Hải, là vì sáng tạo Tuyết Nguyệt, Đoàn Thiên Lang, hắn không ép ngươi gia nhập Tuyết Nguyệt thánh viện chứ, ngươi hiện giờ là người của Tuyết Nguyệt thánh viện, ở trong Tuyết Nguyệt thánh viện tu luyện để mạnh lên, đến lúc Tuyết Nguyệt thánh viện gặp nguy cơ, lại chối bỏ quan hệ với Tuyết Nguyệt thánh viện, ngươi vô tội?

Lâm Phong tức giận quát lên một tiếng, một cỗ sát phạt chi khí phủ xuống người người kia, khiến hắn cả người cứng đờ.

- Ngươi đã lựa chọn gia nhập Tuyết Nguyệt thánh viện, coi như cùng tồn vong với Tuyết Nguyệt thánh viện, nợ máu của Tuyết Nguyệt thánh viện, trên người ngươi cũng có phần.

Lời của Lâm Phong vừa ra, tức thì bên người hắn có một con thiết kỵ chạy qua, trường thương trực tiếp đâm vào yếu hầu đối phương, đôi mắt hắn, vẫn như cũ đầy mê mang.

Đúng sai, ai có thể phân biệt!

Nếu lúc đầu Đoàn Thiên Lang dẫn người diệt Vân Hải, hôm nay Lâm Phong làm tông chủ Vân Hải, tiêu diệt Tuyết Nguyệt thánh viện là hợp tình hợp lý, nợ máu của tông môn, há có thể không dùng máu tươi trả lại.

Huống hồ, rất ít người biết trách nhiệm Lâm Phong phải mang trên người. Lúc đầu Vân Hải tông bị diệt, mạng của Lâm Phong hắn, là đám người trưởng lão, tông chủ của Vân Hải tông dùng mạng đổi lấy, lấy mạng đổi mạng, hơn nữa là mạng của nhiều người như vậy đổi lấy mạng của một mình Lâm Phong hắn. Cảnh tượng bi tráng kia, Lâm Phong đến giờ không quên, thù này không báo, vậy những người vì hắn mà chết kia sao có thể nhắm mắt.

Bởi vậy, bất kể đúng sai, dù là thực sự sai đi nữa, Lâm Phong cũng phải giết, thà phụ những người này, cũng không phụ ân ngày xưa của Vân Hải, Tuyết Nguyệt thánh viện, tất phải diệt, giống như Vân Hải tông bị diệt ngày xưa vậy.

- Lâm Phong.

Lại một tiếng hô lớn truyền tới, chỉ thấy một người từ trên mặt đất nhảy lên, đi đến trước người Lâm Phong nói

- Lâm Phong, là ta, ta cũng là người của Vân Hải tông, ta nguyện ý trở về Vân Hải.

- Trở về Vân Hải?

Lâm Phong nhìn người này, lộ ra một tia châm chọn, người này, lại là Đồ Phu. Tên Đồ Phu ngày xưa, cũng tính là một thiên tài của Vân Hải tông.

- Đúng, Lâm Phong, chúng ta đều là người của Vân Hải tông, sư huynh đệ của ngươi, chúng ta lúc đầu cũng là bị ép gia nhập Tuyết Nguyệt thánh viện, hiện giờ nguyện ý một lần nữa quay về Vân Hải tông, nghe ngươi điều khiển.

Trên mặt đất, rất nhiều người lao lên, đến trước mặt Lâm Phong kêu gào, đều tự xưng là người của Vân Hải tông.

- Các ngươi nguyện ý, ta thì không.

Lâm Phong lạnh nhạt nói ra một câu, kiếm, từ trên hư không chém xuống. Thân thể Đồ Phu trực tiếp cứng lại giữa không trung, mà một tia kiếm mang hạ xuống, chém toàn bộ những người tự xưng là người của Vân Hải tông, không lưu lại một người nào.

- Nếu đã phản nghịch, vẫn còn mặt mũi quay về?

Giọng nói Lâm Phong lạnh lùng, ánh mắt không có tình cảm.

Tàn sát vẫn tiếp tục, tiếng kêu thảm liên tiếp vang lên, máu tươi không ngừng lan tràn trên mặt đất, nhuộm đỏ sân của Tuyết Nguyệt thánh viện.

Giữa hư không, một đạo thân ảnh lơ lửng, không phát ra bất cứ âm thanh nào, song một khắc sau, thân thể Lâm Phong đã động rồi, như gió ngăn chặn trước mặt hắn, nhưng ánh mắt, lại không nhìn hắn lấy một cái.

- Thiên Lang Vương muốn đi?

Lâm Phong nhàn nhạt nói một tiếng, Đoàn Thiên Lang sắc mặt tái nhợt vô cùng. Đùa giỡn, Lâm Phong lúc này đang đùa giỡn hắn, để hắn nhìn Tuyết Nguyệt thánh viện bị hủy diệt, cũng không giết hắn.

Đôi mắt Đoàn Thiên Lang lộ vẻ yêu dị, đột ngột, Vũ hồn của hắn tràn ra, hai loại Vũ hồn, Phong Ấn Chi Môn đen nhánh, Hư Hoan Chi Kiếm sáng chói.

Chẳng qua Phong Ấn Chi Môn kia, chỉ có ba miếng, có thể thấy được lực lượng huyết mạch của hắn cũng không phải quá mạnh, huyết mạch Vũ hồn giác tỉnh cũng không quá lợi hại.

Hai tay vũ động, Đoàn Thiên Lang ngực kết ấn kết đặc thù, quát lớn với Lâm Phong:

- Phong!

Lời nói vừa dứt, ba miếng Phong Ấn Chi Môn xuất hiện từ trong hư không, muốn phong ấn Lâm Phong.

- Đây là linh hồn khí tức.

Lâm Phong cảm nhận được khí tức phong ấn này ánh mắt ngưng lại, Phong Ấn Chi Môn, hẳn là thuộc về thủ đoạn công kích linh hồn, phong ấn Vũ hồn, phong ấn linh hồn, thậm chí hủy diệt người khác.

Chẳng qua đối với Lâm Phong, Phong Ấn Chi Môn Đoàn Thiên Lang phóng thích, vẫn quá yếu.

- Muốn liều mạng, ngươi còn chưa đủ tư cách.

Một cỗ linh hồn khí tức đáng sợ từ trên người Lâm Phong tràn ra, ngàn vạn tàn hồn hóa thành một cỗ khí lưu vô hình, đánh lên Phong Ấn Chi Môn, một cỗ khí lưu linh hồn dao động truyền ra, Phong Ấn Chi Môn lại vỡ tan, khiến Đoàn Thiên Lang cả người run rẩy, khóe miệng phun ra một ngụm máu tươi.

Quả thực, trước mặt Lâm Phong, hắn ngay cả tư cách liều mạng cũng không có, lực lượng linh hồn của Lâm Phong, quá đáng sợ, lại còn có thể điều động lực lượng linh hồn tiến hành công kích!

/968

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status