Tỷ Phu Vinh Dự

Chương 35: Giao dịch (1+2)

/143


Đón ánh mắt lạnh lùng của Hà bí thư, ta trầm giọng nói xạo: “ Đầu tiên, tôi thừa nhận đã tiến vào phòng làm việc của Chu tổng giám đốc, tôi cũng thừa nhận đã cầm đi băng ghi hình. Ngài có biết tại sao tôi phải lấy đi băng ghi hình của Chu tổng giám đốc không?”

:” Không biết.”Ông ta lạnh lùng nói.

“ Vâng, tôi sẽ nói cho ngài biết, bởi vì tôi biết Chu tổng giám đốc thích rình coi người khác, tôi biết Chu tổng giám đốc đã quay lén cảnh tình ái của tôi cùng Đái Tân Ni, tôi rất phẫn nộ nên đã nảy sinh ý niệm ăn cắp. Ngày đó, tôi vừa vặn biết được Chu tổng giám đốc không ở trong văn phòng, cho nên tôi đã chui qua mật đạo lẻn vào phòng Chu tổng giám đốc, trong văn phòng Chu tổng giám đốc tôi phát hiện được rất nhiều băng ghi hình. Trong lúc vội vã tôi căn bản không kịp tìm ra cuốn băng ghi hình nào là thứ mình muốn, lại thêm sự thấp thỏm không yên, không dám ở trong văn phòng quá lâu, cho nên tôi không tôi đã dứt khoát lấy đi toàn bộ băng ghi hình.”

Liếc nhìn Hà thư ký, ta lại nói tiếp: “ Nhưng thật đáng tiếc, tôi cũng không biết bên trong một cái hộp băng ghi hình lớn này có đồ của bí thư. Đồ vật của bí thư là thứ trọng yếu bực nào, tại sao lại tùy tiện ném loạn chứ?” ánh mắt lạnh lùng của Hà thư ký dạo qua khuôn mặt tái nhợt của Chu Cửu Đồng hai lần. Thấy ta dừng lại, hắn mỉm cười bảo ta nói tiếp.

“ Tôi đoán băng ghi hình bị ném loạn có hai nguyên nhân: thứ nhất, Chu tổng giám đốc nhất định cảm thấy văn phòng rất an toàn, căn bản không cần lo lắng băng ghi hình sẽ bị người khác lấy đi; Thứ hai, Chu tổng giám đốc căn bản không coi đồ vật của bí thư là thứ quan trọng nên tùy tiện vứt lẫn lộn cùng những thứ khác. Nhưng bất kể là nguyên nhân nào, trách nhiệm đều thuộc về Chu tổng giám đốc. Cho nên việc Chu tổng giám đốc vu cáo tôi lấy đi đồ của thư ký thuần túy là nói dối, hắn thầm nghĩ đổ trách nhiệm lên đầu tôi, đây là hành vi cực kỳ vớ vẩn.”

Ta chậm rãi nói, quan điểm rõ ràng, đạo lý rất tinh tường, người trong quan trường ưa thích truy tìm tận gốc, đây là phong tục mấy ngàn năm nay chốn quan trường Hoa Hạ.

“Được rồi, Chu Cửu Đồng, ngươi bây giờ có thể phản bác lại Lý Trung Hàn .”Hà thư ký ngẩn người, cũng không có tỏ thái độ gì lại chuyển ánh mắt về phía Chu Cửu Đồng.

“ Tôi...... Tôi cho rằng văn phòng rất an toàn nên không nghĩ gì nữa cả.”Chu Cửu Đồng sắc mặt đại biến, đoán chừng hắn cũng đang nhức đầu. Bởi vì lời của ta khiến hắn khó có thể cãi lại, hắn chỉ có thể cố gắng giảm bớt trách nhiệm của mình.

“Ngươi cho rằng ư? Hừ, có phải ngươi cũng cho rằng ta là kẻ ngốc hay không?”Hà bí thư nở nụ cười, nụ cười rất âm lãnh.

“A, không phải! Thật xin lỗi, tôi thật xin lỗi bí thư.”Chu Cửu Đồng quả thực gấp muốn khóc.

Hà bí thư thở dài một hơi: “ Xem ra lão Chu ngươi thật sự già rồi, kt cần phải thay đổi triều đại.”

Chu Cửu Đồng run giọng nói: “Thưa bí thư, thân thể của tôi vẫn còn cường tráng, xin ngài nghĩ lại.”

Hà thư ký dập tắt thuốc lá trong tay: “ thân thể cường tráng còn đầu óc hồ đồ đó là hai chuyện. Nếu như muốn ta chọn, ta sẽ chọn một người thanh tỉnh.”

Chu Cửu Đồng vội vàng cúi đầu khom lưng: “ Vâng, vâng, rất đúng”

Hà bí thư từ trên giường đứng lên, lại đốt một điếu khác. Thở ra một hơi, hắn đi đến trước mặt ta, nhìn chằm chằm vào mắt ta mỉm cười: “ Ngươi là vô tình ý lấy đi, vậy thì mời ngươi giao đồ đạc của ta ra đây.”

Ta hít một hơi thật sâu, làm ra một cái người can đảm quyết định: “ Không được.”

Lời vừa ra khỏi miệng, Chu Cửu Đồng liền nhìn ta như một tên thần kinh. Hà thư ký nở nụ cười, hắn cũng không biểu lộ gì trên mặt, chỉ kỳ quái hỏi: “Ngươi rất cuồng vọng sao?”

“ Không dám, tôi làm sao dám cuồng vọng trước mặt bí thư, tôi chỉ là muốn làm rõ một việc.”Ta bình tĩnh nhìn Hà thư ký.

“ A, chuyện gì?”Hà thư ký chậm rãi nằm lại trên giường. Hắn dù sao cũng đã ngoài 50, màn kích tình vừa rồi khiến hắn tiêu hao thể lực sâu sắc nên cần phải nghỉ ngơi.

“ Tôi chỉ biết rõ, băng ghi hình của bí thư căn bản là không tồn tại, một thứ không tồn tại thì tôi muốn giao cũng không giao được.”Ta cười cười, ngoài mặt biểu hiện rất buông lỏng, nhưng trong lòng lại khẩn trương muốn chết. Đây là một lần đánh bạc, nếu như phán đoán sai lầm, ta sẽ chết không có chỗ chôn.

“ Quả thực là ăn nói bừa bãi, việc này bí thư ký há có thể nói lung tung sao?”Chu Cửu Đồng vung gậy trợn mắt nhìn ta.

“ Chu tổng giám đốc, bí thư không nói lung tung, kẻ nói lung tung chỉ là ngươi mà thôi. Nếu như ta không đoán sai, trong chỗ băng ghi hình của Chu tổng giám đốc toàn là hình Chu tổng giám đốc rình coi người khác mà thôi”Ta cười tủm tỉm nhìn xem Hà bí thư.

“ Ngươi đã xem qua tất cả băng ghi hình sao?”Hà thư ký buồn bực nhìn ta.

“ Tôi hôm qua mới cầm, không có mười ngày nửa tháng làm sao có thể xem hết chỗ băng ghi hình đó.”Ta cười trả lời.

“ Nếu ngươi chưa xem hết thì dựa vào cái gì mà nói không có đồ ta muốn?”Hà thư ký hỏi.

“Thứ nhất, bí thư là người tôn quý nhường nào, làm sao có thể làm những chuyện này rồi để chứng cứ rơi vào tay người khác? Ta cho rằng bí thư chẳng bao giờ có thể trao mình tiền đồ của mình vào trong tay người khác, nếu không bí thư sẽ không thể ngồi ở vị trí này.”

Ta chậm rãi nói ra từng từ, những lời nịnh hót tuôn ra rất trôi chảy. Từ vẻ kinh ngạc biểu lộ trên khuôn mặt kẻ đối diện, ta càng ngày càng có lòng tin với phán đoán của mình.

“ Nói tiếp.”Hà thư ký khoát tay áo.

“ Ha ha, bí thư để cho tôi nói tiếp, đó chính là đáp án. Nếu như phía trước là tôi nói nhảm, bí thư nhất định sẽ không dùng thời gian quý giá của mình để nghe tôi dài dòng.”Ta mỉm cười.

Hà thư ký sửng sốt một chút, còn chưa kịp phản ứng thì Chu Cửu Đồng đã nhảy ra: “ Ngươi nói bậy bạ, bí thư chỉ là thăm dò ngươi thôi, cho ngươi cơ hội hối cải, ngươi lại không biết tốt xấu.”

Ta thật muốn xông lên vả cho cái lão cẩu này hai cát tát, lại thêm một cú đạp. Ai ! Đạp thì miễn đi, đoán chừng hai phát quyền là có thể tiêu đời cái lão khốn này.

“ Được rồi, lão Chu, lại để cho Lý Trung Hàn nói tiếp.”

Hà thư ký quát lớn Chu Cửu Đồng, Chu Cửu Đồng trên mặt xanh lên, thật sự tím tái, đúng như là bị đắp phân lên mặt.

“ Thứ hai, nếu thật sự Hà thư ký biết đã để mất đồ vật trọng yếu như thế. Theo như lời Chu tổng giám đốc, đó là sự tình mất mạng thì làm sao còn có tâm tình cùng đại mỹ nhân thảo luận nhân sinh? Chỉ sợ đã sớm vận dụng toàn bộ sức mạnh trong hỏi tội tôi rồi.”Ta thấy khe hở liền châm ngòi ly gián mối quan hệ giữa Hà bí thư vá Chu Cửu Đồng. Thấy ông ta không nói gì, ta cười cười, cũng không vạch trần mục đích của hắn chỉ là nghĩ đến Đái Tân Ni.

Ta đoán chừng Chu Cửu Đồng sau khi phát hiện băng ghi hình bị mất đi đã rất phiền não, vì vậy liền lừa gạt Đái Tân Ni đến biệt thự, dựa vào chuyện cứu ta để đe dọa Đái Tân Ni buộc nàng hiến thân cho Hà bí thư, một là nịnh nọt hắn, hai là trị ta, thứ ba chính là để danh chính ngôn thuận cầm lại những cái băng ghi hình kia, thật có thể nói là một mũi tên trúng ba đích. Còn may là ta đã kịp thời chạy đến. Ai! Chu Cửu Đồng a Chu Cửu Đồng, giao phong giữa chúng ta mới bắt đầu.

Quả nhiên trên mặt Hà bí thư hiện lên sự âm u, hắn nhìn Chu Cửu Đồng thở dài một hơi: “ Chu Cửu Đồng, ngươi đã thất bại.”

Đây chính là một câu hai nghĩa, một ý là phẫn nộ Chu Cửu Đồng nói lung tung, tiếp theo là trách cứ sự an bài của Chu Cửu Đồng, Hà thư ký cũng không nghĩ tới khối thịt mỡ Đái Tân Ni đến miệng mà còn bay mất.

“ Hà thư ký, tiểu tử này miệng lưỡi xảo quyệt không thể tin được, xin ngài đừng nóng giận, đây là hắn châm ngòi ly gián chúng ta.”Chu Cửu Đồng vừa giận lại vừa sợ.

Ta thở dài: “Chu tổng giám đốc, tại sao tôi phải bịa ra những chuyện này chứ? Tôi với ngài ngày xưa không oán, gần đây không thù, nhưng ngài lại nhiều lần hãm hại tôi. Băng ghi hình của Hà thư ký căn bản không tồn tại, vừa rồi nếu như tôi đáp ứng giao ra băng ghi hình, đây chẳng phải là trúng kế của ngài sao? Đến lúc đó tôi lại cầm không ra được đồ của Hà thư ký, ngài chẳng phải có thể thẳng tay với tôi sao?.”

Kỳ thật ta nói những lời này chẳng những hướng về Chu Cửu Đồng, mà còn là trình bày với Hà bí thư. Dù sao ta không có bất kỳ xung đột lợi ích nào với hắn, hắn chỉ là vừa ý tiểu Tân Ny của ta, tuy thủ đoạn có chút hèn hạ nhưng Đái Tân Ni là một đại mỹ nhân, nam nhân đối với mỹ nữ sinh ra dục vọng thì cũng là chuyện thường, chỉ cần bảo vệ nàng tốt là được. Nhưng lão Chu Cửu Đồng già khống chế rất nhiều mỹ nữ ta thích, lại còn đặt hãm hại ta, ta với hắn tầm đã thành thế nước lửa.

Thấy Chu Cửu Đồng cùng Hà thư ký không nói lời nào, ta thừa thắng xông lên: “ Tôi hiểu tâm tình Chu tổng giám đốc, ngài cũng là vì nịnh nọt Hà bí thư. Nhưng muốn nịnh nọt bí thư có rất nhiều phương pháp mà, ngài lại dùng loại phương pháp rất vô sỉ làm tổn hại đến nhân cách, thật quá mức rồi đó, thiếu chút đã khiến Hà bí thư tôn kính lâm vào cảnh bất nhân bất nghĩa. Tôi cũng muốn nịnh nọt Hà bí thư, phương pháp của tôi bí thư nhất định sẽ cảm thấy rất thoải mái, rất hài lòng, tuyệt đối không tổn hại người khác.”

Đây là một miếng mồi nhử rất có sức nặng. Lúc đối mặt với hai kẻ cường địch, muốn chuyển nguy thành an thì biện pháp tốt nhất chính là ly gián, ta dùng miếng mồi ly gián này đủ để khiến Chu Cửu Đồng chấn động. Chu Cửu Đồng bị ta trêu đùa hí lộng một phen, lúc này sắc mặt đã tái nhợt, phỏng chừng đã bị chọc giận gần chết, nhưng hắn cũng không thể xông lên đánh ta một trận, hắn không có cái gan này. Nghe ta châm ngòi kích đểu, hắn nhất thời nghẹn họng, đành phải yên lặng nhìn Hà thư ký.

Hà thư ký được ta bưng vỗ mông ngựa nhiệt tình, tuy trên mặt không có gì biểu lộ, nhưng trên trán đã giãn ra không ít, mơ hồ có thể thấy sự thoải mái trong mắt. Huống chi ta đã tỏ lòng trung thành với hắn. Về phần ta dùng phương pháp gì khiến hắn thỏa mãn, đó mới là thứ Hà thư ký quan tâm nhất, đâu còn quan tâm gì đến vẻ mặt ủy khuất của Chu Cửu Đồng.

“ Ừ, người trẻ tuổi làm việc quyết đoán lại không thiếu nhân nghĩa, đây mới là đồng chí tốt. Về phần làm vừa lòng ta, ta thấy không cần đâu! Ha ha !" Hà thư ký rốt cục bật cười, hắn giả mù sa mưa tán dương ta một phen, trong lòng thầm mắng một câu lão hồ ly.

“ Kỳ thật, tôi cùng với bí thư có chút nhân duyên sâu xa. Nếu nói là nịnh nọt ngài, đó là ta không có văn hóa, ách, phải nói hiếu kính ngài mới đúng! Tôi có một cách nghĩ tuyệt hảo muốn một mình thưa lại với bí thư.”

Ta tất cung tất kính mà hướng Hà thư ký ám chỉ, lại để cho Chu Cửu Đồng cút ngay.

Hà bí thư vẻ mặt hưng phấn cùng kinh ngạc, hắn hứng thú hỏi: “ cùng ta có nhân duyên sâu xa ư?”

“ Vâng”Ta mỉm cười gật gật đầu.

“Nói cho ta nghe một chút.”Xem ra Hà thư ký đã coi Chu Cửu Đồng là tâm phúc, đối với ám hiệu của ta, hắn chỉ do dự một chút, cũng không để Chu Cửu Đồng ly khai. Ta phát hiện Chu Cửu Đồng vẻ mặt tốt hơn, có lẽ trong lòng lão đang nói: “Quan hệ giữa ta với Hà thư ký ngươi há có thể dùng dăm ba câu là châm ngòi được hay sao?”

Ta tuy giật mình nhưng cũng nằm trong dự kiến. Vì vậy, ta càng phải nói với Hà bí thư: “ Muốn kể rõ chuyện này thì không thể để cho người ngoài nghe được. Nếu hiện tại Hà thư ký thấy bất tiện, vậy hôm nào tôi sẽ giải thích rõ với bí thư.”

Ta dự định đem quan hệ của mình cùng Hà bí thư ký phủ lên, có thể nói một lần hành động tính ra. Một là mài mòn nhuệ khí của Chu Cửu Đồng, thứ hai cũng là làm cho Hà thư ký kiêng kị với ta. Người trong quan trường rất chú ý đến việc tìm hiểu rõ lai lịch người khác, bối cảnh cùng các mối quan hệ, đừng để đến lúc đó lũ vọt lên miếu long vương, thế thì tự tìm phiền toái sao? Thứ ba, ta hi vọng chuyện ta thao tác không tuân theo quy định được giải quyết thỏa đáng. Ta rất rõ một cái đạo lý, chỉ cần có một cây đại thụ như Hà bí thư che chở, mọi khó khăn đều được giải quyết dễ dàng.

“ Vậy cũng được. Lão Chu, ta hơi đói bụng, ngươi đi chuẩn bị cho ta vài món.”

Hà bí thư vẫn cho Chu Cửu Đồng mặt mũi, tìm một cái bậc thang để hắn rời đi. Chu Cửu Đồng tuy trong lòng rất khó chịu nhưng đành bất đắc dĩ ảm đạm ly khai. Chu Cửu Đồng vừa đi, Hà thư ký trên mặt lập tức màyy đen nhíu lại, hắn cười lạnh một tiếng: “Ân oán giữa ngươi và Chu Cửu Đồng ta không muốn quản, càng không muốn biết. Nhưng nếu như đề ta biết rõ ngươi vì tiêu khiển Chu Cửu Đồng mà giở trò lừa bịp ta, ta sẽ khiến cho ngươi phải hối hận cả đời.”

“ Tôi không dám, thưa bí thư?”Ta cung kính khom người.

“ Được, ngươi nói đi.”Hà thư ký sắc mặt hơi hòa hoãn lại.

“ Hà phù là bạn tốt của tôi.”Ta cuối cùng đưa Hà Phù ra, nghĩ đến đại mỹ nữ có đôi mắt như những vì sao lấp lánh trên bầu trời, trong nội tâm ta liền vui vẻ, tuy thời gian quen biết nàng rất ngắn, nhưng ta vừa nghĩ tới nàng thì đã thấy bật cười. Nàng đã đụng phải ta, rồi lại cứu ta, ta thực hi vọng nàng lại cứu ta một lần nữa.

“ A? Tiểu Phù là bạn tốt của ngươi sao? Làm sao ta không nghe nó nói qua chuyện này?”Hà thư ký hiển nhiên rất bất ngờ.

“ Chưa nói qua cũng không có nghĩa là không tồn tại! Về phần Hà Phù có phải là bạn tốt của tôi hay không, Hà thư ký về nhà hỏi liền rõ ràng.” Ta cười đáp.

“ Ừ, ngươi có thể nói ra tên Tiểu Phù, lại biết quan hệ giữa chúng ta, như vậy giao tình của các ngươi cũng không tệ, đã như vậy, ta sẽ không hỏi. Ha ha, nha đầu kia thường xuyên không ở nhà, ngươi gần đây có nhìn thấy nó hay không?”

Hà thư ký vừa nói đến Hà Phù, vẻ mặt trở nên hiền lành, đây là bản năng của người làm làm cha. Chỉ là một câu cuối cùng có lẽ là thăm dò ta, ta thầm than tên Hà bí thư này thật quá lợi hại, đúng là một lão hồ ly siêu cấp. Nếu như ta vội vàng nói mấy ngày trước vừa thấy nàng, vạn nhất mấy ngày nay nàng lại không ở trong thành phố thì có nói thế nào cũng không khiến người khác tin được. Ta còn lâu mới mắc mưu! Liếc nhìn Hà thư ký, ta lắc đầu: “ Tôi cũng chưa gặp Hà Phù vài ngày nay. Bí thư lát nữa về nhà nếu thấy Hà Phù, mong ngài thay tôi nói với nàng, tôi muốn mời nàng một bữa cơm.”

“ Ha ha, ta vừa mới nhớ ra nha đầu kia đã đi Hồng Kông, ngày mai mới trở về. Ha ha, ngươi xem cái trí nhớ của ta này.”Hắn lắc đầu cười khổ. Ta không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh, nghĩ thầm quả nhiên không ngoài sở liệu, cái lão hồ ly này mới đó mà đã vô thanh vô tức đào một cái bẫy cho ta nhảy vào. May mà ta nói thực, bằng không thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng . Hàaa...! Người thành thật một chút thì có phúc khí.

“ Ha ha.”Ta cùng Hà thư ký nhìn nhau cười.

“ Nếu mọi người đều quen biết, vậy ta sẽ không vòng vo nữa. Trung Hàn, cậu có ý kiến hay gì cứ việc nói thẳng ra !" Ngừng cười, trong cách xưng hô của Hà bí thư đã thay đổi khẩu khí, ta thấy đã có cơ hội. Hắng giọng một cái, ta cung kính nói: “ Nghe nói công trình tòa nhà thị chính sắp khởi công, Là một công trong thành phố, tôi có nghĩa vụ hỗ trợ cho chính quyền thực hiện công trình này, tôi rất mong được góp chút sức lực cho thành phố.”

“ A? Điều này rất tốt, cậu có thể đến phong hành chính hỏi ý kiến về phương diện này.”Hà thư ký rất kiên nhẫn nghe ta nói một đống lời nhảm nhí.

“ Vâng, nhưng chút tấm lòng yêu mến của tôi không lớn không nhỏ, hy vọng có thể thông qua tầng quan hệ của bí thư ký để xử lý đặc thù.”Ta cười tủm tỉm nhìn lại hắn.

“ A, không lớn không nhỏ sao?”Trong mắt hắn đã hiện tinh quang, tuy nhiên cũng không tỏ vẻ quá để tâm liền, phun ra một hơi thuốc. Trong làn sương mù lượn lờ, ta cảm thấy kinh ngạc về sự tham lam của hắn.

“ Cũng không phải rất nhiều, ban đầu là 1 tỷ, ngoài ra là 1 tỷ với tư cách tài chính dự bị, lúc nào cũng chờ Hà bí thư cùng chính quyền thành phố điều động.”Ý của ta tựu là cái hai tỷ này một nửa hiến cho chính quyền thành phố, một nửa kia là tặng không cho cái này lão hồ ly.

Quả nhiên hắn đã khựng lại, hồ nghi nhìn ta hỏi: “Ngươi đang nói đùa sao?”

“ Tôi không dám nói đùa.”Ta nhàn nhạt trả lời, nhưng trong bụng lại nở hoa. Xem ra Hà bí thư cũng không biết ta đã kiếm được một số tiền lớn, nó cho thấy Chu Cửu Đồng đã giấu diếm hắn.

“ Ư, ngươi không giống như đang nói đùa, nhưng ta muốn biết lai lịch khoản tài chính này.”

“ Xin ngài yên tâm, đây là tiền của tôi, là do tôi kiếm được, rất sạch sẽ.”

“ Tiền của ngươi? Ta khó mà tin được.”

“ Hai ngày trước tôi cũng không tin, nhưng hiện tại xác thực tôi có số tiền này, thông qua thị trường dầu mỏ, tổng cộng tôi đã kiếm lời ba tỷ. Nhưng đáng tiếc Chu tổng giám đốc thấy tiền sáng mắt muốn chiếm đoạt số tiền kia, cho nên hắn đã hãm hại tôi. Ta định lấy hai tỷ trong đó ra, mặt khác dùng 1 tỷ kia đi cứu người, còn lại không nhiều lắm. Còn khi Hà Phù trở về, tôi cũng muốn thay nàng mua một chiếc xe tốt, chiếc xe kim quy của nàng cũng không xứng đáng với thân phận con gái của bí thư thành phố được.”

“ Ha ha...... Ngươi cũng quá xem thường Tiểu Phù rôi, nếu như nó muốn thì cái loại xe xa hoa gì mà chẳng có chứ? Nếu như nó chịu nhận lễ vật của cậu thì cậu phải có bản lĩnh đó. Ha ha...... Hai tỷ, ta vẫn chưa tin.”

“ Tôi biết bí thư không tin, điều này không trọng yếu. Ngài cứ hỏi Chu tổng giám đốc liền biết.”Ta cười nói.

“ Ừ, hắn không nói vấn đề này cho ta biết. Hắc hắc, một người trung thành hay không, từ điểm đó có thể nhìn ra. Được, ta lập tức gọi hắn đến.”Hà thư ký ném điếu thuốc đi, dùng di động gọi cho Chu Cửu Đồng một cú điện thoại. Vừa đợi hắn điện thoại xuống, ta mới cười tủm tỉm đứng lên cáo từ.

“ Phải đi sao?”Hà thư ký thật bất ngờ.

“ Vâng, lát nữa Chu tổng giám đốc đến, bí thư sự tự mình nghiệm chứng số tiền kia có thật hay không. Về phần cụ thể an bài như thế nào, còn làm phiền bí ký châm chước, tôi chỉ có ba điều kiện.”

“Ba điều kiện gì? Cậu cứ nói.”Hà thư ký hưng phấn hỏi ta.

“ Thứ nhất Đái Tân Ni đã là vợ của tôi , tôi rất yêu nàng.”Ta hàm súc trước tiên nói ra điều kiện thứ nhất.

“Ha ha, được được! Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu. Thục nữ đã lập gia đình, ta tự nhiên không thể tự ý vượt qua, cậu cứ yên tâm, ta còn sợ cậu tố cáo ta trước mặt Tiểu Phù. Huống chi đã có bảo bối Hồng Ngọc này, ta làm sao còn thừa tinh lực chứ?” Hà thư ký cười to, khuôn mặt vô cùng rạng rỡ. Bất quá, có thể nhận được lời cam đoan của hắn, trong lòng ta như bỏ được một tảng đá lớn.

“Bí thư quả nhiên là người có tri thức hiểu lễ nghĩa. Điều thứ hai, tôi muốn tiến vào ban giám đốc kt, bí thư có thể an bài một chút được hay không. Đương nhiên, điều tôi cần chính là thực quyền.”Ta ngượng ngùng cười cười.

“Không có vấn đề, ta hiện tại đang cân nhắc cho cậu thay thế cái lão hồ đồ Chu Cửu Đồng, hắn đã già rồi, vừa già lại tham lam, lần này cậu kiếm được nhiều tiền như vậy, hắn lại giấu diếm ta! Hắc hắc ! Bất quá, ngươi muốn thay thế Chu Cửu Đồng, ta còn cần hỏi Tiểu Phù một chút, nếu như Tiểu Phù đồng ý, vậy thì việc này trăm phần trăm không có vấn đề.”

Hà thư ký dù sao cũng là kẻ lòng dạ thâm trầm, hắn muốn từ chính miệng Hà Phù xác định ta có đáng tin cậy hay không. Bất quá ngoài ý muốn là hắn để ta thay thế Chu Cửu Đồng, điều này không thể không khiến ta chấn động.

“ Vâng, như vậy cũng tốt. Nói đến Hà Phù, điều kiện thứ ba của tôi cũng liên quan đến nàng. Tôi hi vọng bí thư an bài một cuộc gặp mặt giữa ba người chúng ta, tôi muốn đưa số tiền kia qua tay Hà Phù. Nói thật, tôi chỉ tin tưởng Hà Phù.”

“ Ha ha, ngay cả ta cũng không tin mà đi tin tưởng Tiểu Phù? Xem ra giao tình của các người cũng không phải là cạn. Được, cậu không tin ta, ta có thể hiểu, nói thật, ta cũng chỉ tin tưởng nữ nhi bảo bối này thôi. Đợi khi Tiểu Phù trở về từ Hồng Kông, ta sẽ sắp xếp.”Hà bí thư hiển nhiên rất hài lòng với ba cái điều kiện của ta.

“ Vậy tôi xin đi trước, mong ngài bảo trọng.”Ta cung kính khom người với Hà bí thư.

“ Được, cậu có thể đi. Nhưng trước đó ta muốn hỏi cậu một vấn đề.”Hà thư ký giống như nghĩ tới điều gì.

“ Mời ngài hỏi.”Ta cười nói.

“Mỹ nhân vừa rồi bên cạnh ta, ngươi cảm thấy như thế nào?”Hà thư ký hỏi.

“ Tuyệt đại giai nhân.”Ta trung thực gật gật đầu.

Hà thư ký nở nụ cười, cười rất quái dị. Trong lòng vang “ầm” một tiếng, một ý nghĩ quái dị hiện lên trong đầu ta, mang theo ý nghĩ này ta rời khỏi tầng hầm. Trên lối ra, ta bắt gặp Chu Cửu Đồng, bây giờ ta đã có một loại cảm giác tự tin về sức mạnh của mình, đối mặt với Chu Cửu Đồng ta cũng không hề cảm thấy sợ hãi, thậm chí mang theo nụ cười lạnh trước khi đi qua mặt lão.

“ Không được, muội phải đi xem ca ca. Đã hơn hai giờ rồi, hắn còn chưa trở về, muội thật sự rất lo lắng.”

“ Ca của muội để ta về trước là để tránh phiền toái. Yên tâm, cứ đợi thêm chút nữa, nếu đến sáu giờ mà hắn còn chưa trở về, chúng ta cùng đi tìm hắn.”

“ Đúng vậy đó, Tiểu Quân, muội nghe Tân Ny tỷ đi.”Ta vừa về đến nhà còn chưa mở cửa phòng ra đã nghe thấy từ trong phòng truyền ra một loạt tiềng rì rầm ồn ào. Đương nhiên, thanh âm lớn nhất, trách móc lợi hại nhất đúng là của Tiểu Quân, thanh âm trách móc của nàng ta dù điếc cũng có thể nghe được.

“ Ăn trái cây nè!”

Ta mang theo một rổ hoa quả đi vào trong nhà. Trong cái nhìn soi mói mà đầy kinh hỉ của ba mỹ nữ, ta lấy ra từ trong giỏ xách từng loại trái cây bồ đào, lựu, xoài, ô mai, quất ngọt......

“ Đoán chừng cũng chỉ có ta thích ăn cỏ dâu, hì hì.”Phàn Ước cũng không biết là nhìn thấy ta cười, hay là nhìn thấy ô mai mà cười, nàng là người thứ nhất mở miệng nói chuyện.

“ Tiểu Phàn, ngươi sai rồi a, ta cùng Tiểu Quân đều thích ăn cỏ dâu.”Đái Tân Ni ôn nhu nhihnf ta, ta nhìn thấy trong mắt nàng đã có làn hơi nước mỏng.

“ Hừ! Ta muốn ăn canh.”Tiểu Quân lớn tiếng reo lên.

“ Yên tâm, hôm nay tất cả mọi người đều có súp uống.”Ta làm phép ảo thuật lôi ra từ một chiếc túi to các loại nguyên liệu nấu ăn, ba ba, hải sâm, lúa mạch, những thứ này đều là lúc ta cố ý đến chợ hải sản mua. Hôm nay ta muốn cảm tạ một người, người này là Phàn Ước.

“ Ta...... Ta có phần không?”Phàn Ước nhỏ giọng hỏi.

Ta nở nụ cười, Đái Tân Ni nở nụ cười, cả Tiểu Quân cũng cười khanh khách. Phàn Ước xấu hổ không biết nói gì cho phải, nàng do dự một hồi, gượng cười hai tiếng: “ Ta nói đùa thôi. Buổi tối ta phải về nhà ăn cơm, lúc này không còn sớm nữa, ta cũng nên đi thôi.”

“ Phàn Ước tỷ tỷ, nếu như ta không có đoán sai, ca ca nhất định là cố ý nấu canh cho ngươi uống đó, ngươi làm sao có thể đi được?”

Tiểu Quân cười tủm tỉm nhìn Phàn Ước. Ai, xem ra người hiểu ta chỉ có Tiểu Quân. Ta thật buồn bực, Tiểu Quân làm sao có thể đoán được tâm tư của ta chứ? Chẳng lẽ nàng thật sự là con giun trong bụng ta sao?

“Nấu canh cho ta sao?”Phàn Ước giật mình nhìn Tiểu Quân.

“ Ừ.”Đái Tân Ni cười đi tới kéo bàn tay nhỏ bé của Phàn Ước, cảm động nói: “Cám ơn muội, Tiểu Phàn. Nếu không có muội, hôm nay thật không biết sẽ phát sinh chuyện gì.”

“ Tân Ny tỷ, tỷ bình thường vẫn chiếu cố ta cùng Ngôn Ngôn, chúng ta tạ còn không kịp cảm ơn tỷ! Tỷ đừng khách khí như vậy. Muội đang định dạo phố cùng Đình Đình, cũng là Đình Đình nhìn thấy tỷ vừa khóc vừa tiến xe tổng giám đốc. Thế nên muội...... Muội đã chạy tới đây.”Phàn Ước có chút ngượng ngùng.

Trong nội tâm ta nóng lên, chứng kiến ba mỹ nữ lớn nhỏ đối xử chân thành tha thiết như thế, ta cảm động đến rối tinh rối mù. Thừa dịp nước mắt còn chưa chảy ra, ta chạy nhanh vào bếp bắt đầu trổ tài, tránh để cho mấy nữ nhân trông thấy hình tượng này của ta.

Đều nói ba nữ nhân thành một cái chợ, những lời này không tệ, ta phải chịu đựng những tiềng ồn ào cố hết sức làm cho hết tất cả đồ ăn, chỉ là nấu canh cần thời gian lâu một chút. Bất quá khi trông thấy khung cảnh đầm ấm trong bữa ăn, ta cảm thấy mọi công sức của mình thật xứng đáng. Trong bữa cơm, có ba tên đần luôn gắp thức ăn vào trong chén Phàn Ước, rất nhanh, Phàn Ước liền phát hiện chén nhỏ trước mặt nàng đã chồng chất như núi. Ai! cái này thật là làm khó Phàn Ước, một cô gái luôn điềm đạm nho nhã như nàng làm sao có thể nhồm nhoàm nhai hết chỗ thức ăn này chứ? Nàng trừng mắt nhìn chén đồ ăn đầy tràn mà buồn muốn chết.

“ Ha ha ha......”

Trông thấy bộ dạng ngẩn người của Phàn Ước, đương nhiên ba tên đần đó cười to, kết quả là Phàn Ước cũng cười. Ai, tình cảnh này nếu để cho người ngoài trông thấy nhất định sẽ cho là bốn chúng ta đều bị tâm thần, bởi vì chỉ có bệnh tâm thần mới có thể không ngừng cười.

Có lẽ đây là bữa cơm vui vẻ nhất ta từng ăn, cũng là bữa ăn chậm nhất mà trong đời ta, tất cả mọi người đều ăn rất chậm rãi. Không có biện pháp, tâm tình vui vẻ thì trò chuyện nhiều hơn, lại thêm đồ ăn ngon miệng, súp dễ uống, đương nhiên là phải ăn rất chậm rãi. Đối với ta mà nói, chỉ nhìn ba đại mỹ nữ đã tiêu hết phân nửa thời gian ăn cơm của ta, kết quả là còn chưa no bụng.

Tiểu Quân cùng Phàn Ước rất có duyên, có lẽ do tuổi tác tương đồng, các nàng có rất nhiều chuyện để nói, đương nhiên, cứ rì rầm liên hồi nhưng ta cũng không biết các nàng nói cái gì. Thời gian trôi qua thực vui vẻ, đêm đã khuya, Phàn Ước phải về nhà, mặc dù Tiểu Quân cùng Đái Tân Ni cực lực giữ Phàn Ước ở lại một đêm, nhưng nàng vẫn kiên trì rời đi.

Trách nhiệm hộ hoa sứ giả đưa Phàn Ước về nhà rất tự nhiên rơi lên vai ta. Trong làn gió đêm quét trên đường phố, ta cùng Phàn Ước chậm rãi đi tới. Trên đường người xe rất thưa thớt, chỉ có ánh sao đầy trời cùng vầng trăng sáng tỏ đồng hành cùng chúng ta.

Một chiếc tắc xi đi qua, nhưng ta cùng Phàn Ước đều không có ra dấu ngăn lại. Trong lòng ta khẽ động, liếc nhìn về phía Phàn Ước, nàng nhìn về phía ta, cả hai chúng ta đều nở nụ cười, ta mỉm cười, Phàn Ước lại cười rất ngượng ngùng. Ta tiến đến gần Phàn Ước, nhẹ nhàng giữ chặt tay của nàng. Phàn Ước rất ôn nhu, mặc cho ta nắm tay nàng, hai bàn tay đan vào nhau.

“ Tiểu Phàn, cám ơn muội.”

“ ngươi có phiền không vậy? Lời này huynh đã nói chục lần rồi, còn thêm cả Tân Ny tỷ cùng Tiểu Quân chắc phải trăm lần đó. Muội chỉ...... Chỉ là làm chuyện nên làm, huynh còn nói nữa muội sẽ tức giận đó.”

“ Vậy thôi, ta không nói. Vậy làm có thể chứ?”Ta thâm tình mà nhìn xem Phàn Ước.

“ Làm cái gì?”Phàn Ước kỳ quái nhìn ta.

“ Đương nhiên là làm một chuyện trọng đại.”Ta ôm cổ Phàn Ước, hôn lên môi nàng.

“ Ư......” Phàn Ước nhỏ nhắn xinh xắn bị ta ôm lên khỏi mặt đất, nàng đành phải ôm chặt lấy cổ ta. Môi của nàng giống như bôi lên nhựa cao su, một khắc cũng không muốn tách bờ môi ta ra. Ta cảm giác được tình yêu nồng cháy trong nụ hôn của nàng.

Bên đường là một bụi cỏ um tùm, Phàn Ước phát ra từng đợt tiếng rên rỉ mất hồn, nàng vịn một cây cổ thụ, dùng sức lay động bờ mông thon bé bỏng. Bốn phía rất yên tĩnh, ngoại trừ tiếng côn trùng kêu vang cùng thanh âm rên rỉ thì chỉ còn một một hồi thanh âm “ bẹp, bẹp”. Thanh âm này cùng tiếng rên rỉ của Phàn Ước hỗ trợ lẫn nhau, âm thanh “bẹp” càng lớn, tiếng rên rỉ lại càng cao, đến cuối cùng khi những tiếng “bẹp” trở nên dày đặc, tiếng rên rỉ đã kéo dài thành những hồi lanh lảnh.

Rốt cục, mọi âm thanh đều ngừng lại. Một hồi gió đêm thổi qua quét đi đám lá cây ven cổ thụ, cũng thổi bay váy ngắn của Phàn Ước. Dưới váy ngắn là một chiếc đùi ngọc tuyết trắng với những dòng nước chảy dài, dòng nước càng phun càng nhiều, cuối cùng trút xuống thấm ướt quần của ta, cũng tưới lên cái cây đại thụ may mắn này.

“ Tiểu Phàn, cha muội nhập viện rồi sao?”

“ Làm sao huynh biết?”

“ Tân Ny nói cho ta biết .”

“ Ừ.”

“tiền chữa trị cho cha của muội không cần lo lắng.”

“ Huynh nói cái gì?”

“ Ta muốn nói, cha của muội cũng là cha của ta.”

Phàn Ước không nói thêm gì, trong làn gió nhẹ thút thít tiếng nỉ non.


/143

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status