-Hừmm, xem xem, lại trễ một một bước rồi.
Một thanh niên vạm vỡ vác trên lưng cây súng trường vừa hút điếu thuốc vừa nói chuyện với người thiếu nữ bên cạnh.
-Huyết Hoa coi bộ không đơn giản như chúng ta tưởng.
Thiếu nữ ăn mặc kín đáo, tóc dài buộc cao đơn giản nhưng thần thái thập phần nghiêm nghị.
-Hừmm, xem xem, dù thế nào cũng không thoát khỏi tay chúng ta được “Lăng Không Bộ Pháp – Phiêu Diêu”
Vừa mỉm cười đắc ý hắn vừa niệm bộ pháp lên cả hai người, trong nháy mắt biến mất khỏi không gian.
...
Vương Phong chậm rãi trở về nhà, chào hỏi mẹ và dì một tiếng liền tiến vào giới chỉ bế quan, sau khi trải qua mấy sự kiện gần đây hắn mới nhận thức rõ thế giới này nguy hiểm đến bực nào, dù rằng mình có tâm giúp đỡ nhưng vì lợi ích vẫn sẽ bị lấy oán báo ân hay là nói vài ba câu cửa miệng liền vướn vào tử nạn.
-Đến giờ ngươi mới biết xã hội này đáng sợ à, ngoài kia còn ghê gớm hơn gấp trăm ngàn lần nữa, một khi ngươi yếu thì không khác gì đá lót đường.
-Ta biết, tốt nhất là tranh thủ từ ngay lúc này.
Tiểu Hắc Vân mỗi khi ra đường đều không thể theo vì sợ lộ thân phận đồng nhất với Vương Quang, tuy vậy mà hay, nhóc con có nhiều thời gian tu luyện bên trong giới chỉ với tụ linh sàn, gần đây đã sắp đột phá đến cấp 1 sơ kỳ đỉnh phong, tương đương với Nhất Nguyên tam trọng của tu sĩ, không tệ.
-Hữu Sinh, có cách nào thúc đẩy việc tu luyện của ta và nhóc Hắc Vân lên được không?
-Về phần ngươi, tốt nhất nên hấp thu Bạch Tinh hoặc Lục Tinh để đỡ tốn thời gian vì vốn dĩ linh thạch là được ngưng kết từ linh khí thiên địa mà thành, ngoài ra còn có thể sử dụng năng lượng thạch mua trên thị trường, tốt nhất đừng nên sử dụng Ám thạch hay Quang thạch vì có thể làm giảm tư chất thuộc tính, tuy nhiên khả năng hấp thu lại rất nhanh và tỷ lệ thụt lùi rất thấp. Mộc hệ cứ thoải mái, không chừng còn nâng cao chút đỉnh.
-Vậy còn Hắc Vân?
-Tên nhóc này thuộc về Độc hệ đặc biệt nên phải tìm thứ nào đó chứa độc cho nó hấp thu, vừa tăng tu ti vừa giúp cho Độc tốcủa nó thêm cường đại.
-Được, để sau khi kết thúc kiểm tra sẽ xem xét nhiệm vụ nào đó liên quan đến yêu thú độc hệ.
Cả đêm hôm qua Vương Phong dành hết cho việc đột phá hai trọng liên tiếp của Ám hệ, đạt đến Nhị Nguyên tam trọng, cũng may nhờ có sư phụ tính toán mà hắn luôn có pháp chú tốt để dùng.
-Ám hệ hiện tại đã có thể yên tâm, ngươi nên tìm một nơi tu luyện Mộc hệ hoặc linh thể để ứng phó kỳ kiểm tra sắp tới.
-Mộc hệ thì có lẽ vào rừng là thích hợp nhất.
Vừa nghĩ đến hắn đã nhanh chóng chọn một vài bộ quần áo để thay trong ngày, nơi hắn hướng đến lần này là ngôi đền hoang nằm sâu trong núi cấm Tau hôm nọ, cực kỳ thích hợp cho việc tu dưỡng Mộc hệ.
Núi cấm Tau.
Mất hơn một giờ để vượt qua khỏi vòng ngoài đầy dã thú, chính thức bước vào địa phận của các loài yêu thú dữ tợn.
-Nếu không lầm thì men theo đường này liền đến nơi, vừa vặn nằm trong khu vực yêu thú cấp 2, nếu có chuyện cũng có thể ứng phó được.
Soạt soạttt...
Vừa mới dứt lời, trong một bụi rậm gần đó phát ra những tiếng động nhỏ nhưng đối với một người đã điều khiển được linh thức như hắn thì không khó để nhận ra.
-Một con Thiết Nanh Thử Thú.
Thông tin yêu thú phổ biến hầu hết đều đã đọc qua một lần, trong đó có nhắc đến loài chuột cao hơn mét rưỡi, di chuyển bằng hai hoặc bốn chân đều được, đặc biệt cặp răng phía trước cứng như kim loại, dù chỉ cấp một nhưng sức phá hoại không thể xem thường.
-Khéccc khéccc.
-“Nguyên Mộc – Khô Mộc Diệp” “Nguyên Mộc – Trói Buộc”
Niệm liên tục hai pháp chú cao kỹ cùng tối thượng khiến Vương Phong có hơi không thừa nhận nổi áp lực, Mộc hệ chỉ vừa Nhất Nguyên ngũ trọng mà thôi.
-Éccccc... éccccc
Chuột nanh sắt không ngờ con mồi đã chuẩn bị từ trước, đợi nó xông ra liền dùng một phiến lá lớn cản lại, hại nó đập ùynh vào đó muốn gãy cả răng, sau đó không biết từ đâu xuất hiện mấy dây leo trói chặt tứ chi lại, chẳng thể động đậy được nữa.
-“Nguyên Mộc – Khô Mộc Chưởng”
Xung lực mang lục Quang chưởng ra sau gần 20 giây kết ấn, mạnh mẽ giáng thẳng vào người yêu thú khiến nó gã quay ra chết, yêu thú cấp một lại thuộc tầng thứ kém nhất chẳng thể thừa nhận nổi áp lực của pháp chú tối thượng.
Tiến lại xác yêu thú to lớn, dùng năng lượng Ám hệ ăn mòn phần xác nhục gần với yêu đan nhất liền hiện ra bên trong một viên ngọc.
-Lại là Kim đan, có hơi nhỏ.
-Dĩ nhiên rồi, yêu đan mấy loài cấp thấp này chỉ là vừa mới hình thành thôi, phẩm chất hay năng lượng đều kém cỏi.
Lần trước Vương Phong đã thu vào tay 6 Kim Đan cấp 2, một Thổ đan cấp 2 trên người Thiết Cương Địa Ngưu – yêu thú song hệ may mắn sẽ có cả hai loại yêu đan, bây giờ lại thêm một Kim đan cấp một nữa, mặc dù đối với hắn hay Hắc Vân đều vô nghĩa nhưng mang ra bán cũng được khối tiền.
-Đi tiếp thôi, đằng sau chắc nhiều yêu thú hơn.
Quả thật là vậy, khu vực yêu thú cấp một có rất nhiều loài khác nhau, trải qua mấy trận chiến đơn giản với Kiền Ưng, Xích Văn Xà và Tam Mục Lang khiến thu hoạch của hắn ngày một tốt hơn, đôi lúc còn gặp một vài tiểu đội gần đó nhưng chỉ trong tầm quét linh thức nên hắn biết rồi bỏ qua, không có chạy đến hỏi han làm gì.
-Đây rồi, Bách Thảo Lục Xà cấp hai.
Không biết bản thân đi vào vùng yêu thú cấp 2 lúc nào nhưng trước mặt quả nhiên là một yêu thú Mộc hệ đang say giấc, nếu không phải kết hợp linh thức cùng song nhãn thì đã sớm bị phát hiện rồi.
-Bách Thảo Yêu Xà ưa thích ăn thảo dược, linh dược, dược lực càng lớn sẽ càng nhanh chóng thăng cấp, năng lượng Mộc hệ cũng dồi dào hơn, hàng tốt đó.
Vương Phong vừa nghe Hữu Sinh nói vừa dần dần tiến lại con rắn dài hơn hai mét đang ngủ trong một bụi hoa cỏ đầy màu sắc.
-Lần này phải dùng đến Ám hệ rồi, “Ám Triền – Hắc vụ”
Trước hết phải làm giảm lượng ánh sáng quanh đây để công kích Ám hệ không bị giảm sút, dĩ nhiên đám hắc vụ vừa lan ra cũng ít hơn bình thường.
Ngay lúc này Bách Thảo Lục Xà đã phát giác được môi trường xung quanh thay đổi, một đám khói đen bao lấy khiến toàn thân nó lạnh lẽo vô cùng, như thể cái chết đang cận kề, đặc biệt dòng hắc khí kia còn vô thức ăn mòn lớn da thịt bên ngoài của nó nhưng lúc này thị lực rất kém, không biết đường nào để chạy cả.
Dĩ nhiên không thể bỏ qua cơ hội này, hai bàn tay lập tức áp vào nhau ngưng kết ra một loại Ám chú hắn vừa mới học được.
-“Ám Triền – Đau Đớn”
Sau khi nghe được âm thanh cuối cùng của cuộc đời cũng là lúc có một dòng năng lượng lạnh lẽo đáng sợ chảy vào miệng nó, từng chút một ăn mòn từ trong ra ngoài, lục phủ ngũ tạng đều hoàn toàn tan biến như thể chưa hề tồn tại, duy nhất một viên Mộc đan màu lục lăn lốc giữa bụi cây.
-Ghê... ghê quá
Vương Phong phi thường cảm khái mức độ đáng sợ của pháp chú cấp 2 mình vừa sử dụng, trong tít tắc đã ăn mòn hết xác nhục của một thực thể to lớn. Vốn dĩ pháp chú này chỉ đơn thuần là chảy vào bên trong nội tạng rồi khống chế huyệt đạo... khiến cho đối thủ ngạt từ từ mà chết, hoặc ít nhất sẽ bị trói chặt trong vài phút, chẳng ngờ kết hợp với đặc tính Địa Ngục U Minh Ám lại tạo ra thứ đáng sợ, tàn nhẫn như thế.
Tiểu đồng hiện ra bên cạnh Vương Phong, tiến lại nhặt Mộc đan vừa thuận miệng hỏi.
-Ngươi sợ sao?
-Không, chẳng qua hơi bất ngờ, Ám hệ của ta hình như từ lúc đột phá Nhị Nguyên thì đặc tính mạnh hơn rất nhiều, lực ăn mòn quá kinh khủng
-Ta cũng ngạc nhiên, trước giờ chứng kiến không biết bao nhiêu đặc tính của những cao thủ trong thiên hạ, nói về độ bá đạo và tàn nhẫn không ai qua được ngươi.
-Là khen nhỉ?
-Ha ha ha, dĩ nhiên.
Hiện tại nếu chỉ vào khoảng đồng cấp mà đối đầu với Vương Phong hắn là không có nửa phần trăm cơ hội vì chẳng những Ám hệ bá đạo đứng đầu tất cả thuộc tính về lực sát thương mà còn kết hợp với Chiến lực đạt Thượng Nhân cảnh có tác dụng nâng cao hiệu quả pháp chú và đòn đánh bình thường thì chẳng gì sánh ngang nữa.
Không chỉ có thế, linh thức tồn tại cùng với Âm Dương đồng nhãn thoải mái khai mở cho phép giám sát mọi hoạt động của đối thủ, kể cả hỷ nộ ái ố đều không thoát khỏi. Đừng nói là đồng cấp, thậm chí đối kháng với tu sĩ Tam Nguyên bình thường vẫn có cơ hội khiến đối phương chật vật.
Bước vào ngôi đền cũ kĩ khiến Vương Phong có chút hoài niệm, đây là nơi hắn đặt chân đầu tiên lên thế giới này. Bên trong chỉ gồm một bức tượng thần lớn, còn lại đều ngổn ngang.
-Quét dọn một chút vậy.
Tiến ra phía sau thì thấy có một cây chổi tre còn vài ngoe, tiện tay quét sơ một lượt rồi mới lấy ra tụ linh sàn từ trong giới chỉ, tĩnh tĩnh thiền định, bắt đầu vận chuyển Mộc hệ.
Linh khí thiên địa gồm cả năng lượng Mộc hệ tươi mát đến từ khắp khu rừng khiến cho Vương Phong cảm thấy thoải mái, sinh cơ bừng bừng, cảm tưởng mình có thể ngồi đây phiêu diêu tự tại suốt mấy ngày liền cũng không chán.
...
-Xàaa... xàaa...
Qua hơn mấy giờ đồng hồ thì bị đánh thức bởi tiểu Hắc Vân, rắn con chắc phải do tên Hữu Sinh cho phép nên mới bò ra được.
-À quên nữa, quên hấp thu Mộc đan lại quên luôn việc thu lấy huyết nhục của Bách Thảo Lục Xà cho nhóc này.
-Hừ... ngươi nên để nó tự kiếm ăn
Ma Kiếm Zamato đột nhiên có hứng thú nhắc nhở khiến Vương Phong hơi bất ngờ, bình thường trong ba hộ mệnh giả hắn là người vừa ít nói vừa kiêu căng, ngạo mạn nhất.
Vương Phong nghe thấy thì suy nghĩ một chút, nhìn lại thân xác chút xíu của Hắc Vân thì lắc đầu.
-Lỡ bị yêu thú quanh đây ăn mất thì sao.
-Xàaa... Xàaa..
Hắc Vân le lưỡi liếm mặt Vương Phong vừa hiếp mắt như đang cười.
-Hừ... nó là Vạn Độc Huyền Xà, không phải nhân loại yếu kém như ngươi đâu.
-Thật không? Hay là ngươi đi theo nó một chuyến ta mới yên tâm được.
-Hừ... cũng được, luyện con rắn này được việc, sau này đỡ mất công ta ra tay.
-Trông cậy vào ngươi, đi đi nhóc.
Hình như đã lâu lắm rồi Vương Phong mới nhìn thấy thân ảnh thiếu niên trẻ tuổi trong bộ đồng phục cầm thanh trường kiếm tràn đầy sát khí này. Nhớ đến một việc vẫn còn tồn đọng trong đầu rất lâu chưa giải đáp, sẵn tiện liền hỏi.
-Mắt trái của ngươi là...
Quả thật bên mắt trái của Ma Kiếm Zamato có một hình xăm rất dữ tợn, che khất hầu hết phần tư khuôn mặt trên đó. Thiếu niên không biểu lộ sắc mặt, đơn giản khựng lại mấy hô hấp rồi trả lời.
-Hừ... phong ấn, đến khi nào ngươi đủ mạnh thì ta sẽ nói.
-Được, sẽ mau thôi.
Nhìn thiếu niên ngày một khuất khỏi tầm mắt khiến Vương Phong có cảm giác hơi cô đơn và lo lắng nhưng nếu đối phương đã nói thế hắn cũng chẳng có cách nào.
-Tiếp tục thôi.
Hấp thụ một lượng lớn năng lượng bên trong Mộc đan khiến Vương Phong chỉ việc tiêu hóa hết chúng là được, có điều không ngờ mọi chuyện lại đơn giản hơn so với hắn tưởng tưởng, Mộc hệ của hắn thoải mái cắn nuốt từng dòng năng lượng được đưa vào không chút trở ngại, năng lượng nội tại cứ vậy mà ngày càng tinh tiến.
Phía này, Hắc Vân đang quấn lấy một cây nấm rực rỡ màu sắc, chắc chắn là loài cực độc nhưng với nó chẳng khác gì vật đại bổ trong khi thiếu niên ngồi dưới gốc cây gần đó đang phi thường khó chịu, cơ mặt nhăn lại liên tục, đặc biệt hình xăm phủ kín một bên mắt trái đang dần dần đổi màu mà mỗi lần như vậy thiếu niên lại đau đớn hơn gấp mấy lần.
-Hừ... Aaaaa...
Dường như nỗi đau đã vượt quá giới hạn khiến Zamato phải bật miệng hét lớn, sát khí từ bên trong cơ thể thoát ra dữ dội làm vạn vật xung quanh kinh tâm động phách, thi nhau trốn trong hang ổ không dám ló đầu ra. Cho đến hơn nửa giờ sau, tình trạng dần dần trở lại bình thường, thần sắc thiếu niên cũng hòa hoãn không ít, đôi mắt ướt át nhẹ nhàng mở ra quyến rũ như một ma vương của bóng tối.
-Hừ... phải mạnh hơn nữa.
Nói xong rồi như chợt nghĩ đến điều gì đó mà làm cho thiếu niên lạnh lùng mỉm cười nhẹ nhàng.
Hắc Vân no nê chiếm chỗ cây nấm vừa nuốt vào bụng đánh một giấc, đến khi có người nhấc hổng quăng lên vai cũng không thèm tỉnh dậy vì khí tức này chẳng xa lạ gì, chắc chắn tên nhân loại mặt than khi nãy được chủ nhân ủy thác.
...
Một địa điểm khác.
Sâu trong núi cấm Tau thuộc khu vực của yêu thú cấp 5 lúc này đang diễn ra một tràng đại chiến kinh thiên động địa, chẳng có bất kỳ thứ vật nào dám lại gần.
-Hừmm, xem xem, Huyết Hoa, buông tay chịu trói đi.
-Chỉ bằng các ngươi?
Thì ra là hai người săn lùng Huyết Hoa hôm qua đang đối đầu với một thiếu nữ xinh đẹp, nếu Vương Phong ở đây chắc chắn nhận thức người này vì chính là cô gái tóc xỏa dài ngồi chung quán cafe với hắn.
Thiếu nữ đi cùng với thanh niên vác súng có hơi nóng tính, nghe được lời khiêu khích liền ngưng kết pháp chú, khoảng hơn 10 giây đã thành công, năng lượng có áp súc vào trong đó đến mười Vương Phong hợp lại cũng không làm được.
-Còn không đủ, xem đây “Luyện Ngục – Phượng Vũ Cửu Thiên”
-Hừmm, xem xem “Lốc Xoáy – Phong Nhãn Bạo Phát”
Đầu tiên, một con xích phượng được tạo ra từ Hỏa chú hình thù phức tạp của cô gái, mạnh mẽ bay thẳng về phía đối thủ, đặc biệt loài chim này còn biết chao lượn khiến cho trên đường đi của nó để lại rất nhiều thiệt hại, bất kể là rừng cây hay yêu thú trúng phải ngọn lửa này đều trở thành tro tàn trong thoáng chốc.
“Phong Nhãn Bạo Phát” của thanh niên vác súng lại có hình dáng nhỏ hơn nhiều, cứ như một cái trứng nhưng bất kể ai nhìn vào đều biết bên trong nén rất nhiều năng lượng Phong hệ.
Huyết Hoa ăn vận đồ da màu đỏ bó sát, phi thường quyến rũ lại hành động dễ dàng, nhìn đến công kích cực mạnh của đối thủ mà chẳng hề dao động.
-Hừm, đòn kết hợp, bọn này quả thực khó nhằn. “Huyết Hoa Nhãn Bí Pháp – Huyết Hoa Loạn Vũ”
Vừa nhẩm miệng đọc ra tên bí pháp vừa thúc dục nội lực cơ thể đến cực hạn, tập trung về hướng đôi mắt của mình mà giải phòng, trong tích tắc cặp kính lens bị một cường lực đẩy văng khiến cho đôi mắt thực chất của Huyết Hoa hiện rõ giữa thiên địa, từ khóe mắt chảy xuống hai dòng máu đỏ tươi, đến lúc này dĩ nhiên không thể không bộc lộ.
Trong khi hai người nam nữ đang mỉm cười trông chờ đối phương đón nhận cái chết trước đòn hợp công mạnh mẽ nhất của mình thì đột nhiên trước mặt Huyết Hoa xuất hiện một vòng hoa đỏ như máu người, tưởng chừng rất bình thường nhưng hai người họ cảm nhận được thứ này chẳng đơn giản.
-Đó là cái gì??
Cô gái thập phần kinh ngạc khi nhìn thấy suy nghĩ của mình thành hiện thực, cơn lốc xoáy lửa cực mạnh do gió và lửa kết hợp lý ra không gì cản nổi lại bị hàng loạt những cánh huyết hoa từ bên trong cái vòng kia tuôn ra hấp thụ tất thảy, một chút gợn sóng năng lượng cũng không còn, tuy nhiên không biết vì sao may mắn nên đã kịp thời chấn nát cái vòng kia.
Thanh niên cầm súng lên tay, bản thân hắn dĩ nhiên là người thức tỉnh một đại đạo về súng, đến lúc này còn không xuất ra hết thực lực sợ rằng lại để Huyết Hoa chạy thoát.
-Hừmm, xem xem, là bí pháp về huyết mạch, thú vị.
Thiếu nữ đi cùng nhìn qua có vẻ nghiêm túc, nhã nhặn nhưng lời nói lại tràn ngập tức giận, đầy sát khí.
-Giết ả đoạt lấy
Đấu với nhau đã hơn nửa ngày, tiêu hao không ít lực lượng, hiện giờ thấy Huyết Hoa đang khụy người xuống đất thở dốc, dường như đã cạn sức sau khi vận dụng bí pháp vừa nãy nên hai người họ cực kỳ hưng phấn, chạy nhanh về phía đối thủ vừa đưa tay kết ra pháp chú.
Cùng lúc Huyết Hoa chẳng những không hề có dấu hiệu tiếp tục phản kháng mà thản nhiên cười lớn.
-Ha ha ha, các ngươi nghĩ mình thắng rồi sao?
Chẳng hiểu lý do vì sao đối thủ trong tình huống nguy cấp vẫn có thể cười lớn mà không chút sợ hãi nào. Thiếu nữ tóc buộc cao cười mỉa mai, không vội mà chỉ tay về phía đối thủ.
-Đã đánh nhau nửa ngày, ngươi nghĩ mình còn đủ lực đấu với ta sao
-Tự mà cảm nhận đi. – cười mỉa thì Huyết Hoa cô cũng biết
-Hừmm, xem xem, có gì mà... ơ thứ này...
-Chuyện gì...đây là...
Sau khi được đối thủ cảnh báo, hai người không dám khinh thường liền tự kiểm tra lại một lần mới kinh ngạc nhận ra, bất kể nội lực hay năng lượng nội tại trong cơ thể đều đang từ từ rút xuống một cánh không kiểm soát, cứ như bị một vật gì đó hút ra vậy.
-Ngươi... ngươi đã làm gì...
-Hừmm, xem xem... là những cánh huyết hoa đúng không?
Thanh niên đột nhiên nhớ ra rồi hét lớn, những cánh huyết hoa tạo ra từ bí pháp chưa hề biến mất từ nãy đến giờ dù cho cái vòng kia đã biến mất và nó là vật duy nhất có thể tạo ra đột biến ngay lúc này.
Huyết Hoa không thèm mở mắt, miệng cười quyến rũ.
-Đúng vậy nhưng quá trễ rồi, kết cục của các ngươi hôm nay chỉ có thể là chết
-Ngươiii... tiện nữ..
-Hừm, xem xem...
Hai người còn chả kịp nói hết câu thì một trong số những cánh hoa đã lướt nhẹ ngang cổ khiến cho chút sinh cơ cuối cùng cũng biến mất, để lại hai cái thi thể nằm trên mặt đất lạnh lẽo.
Một thanh niên vạm vỡ vác trên lưng cây súng trường vừa hút điếu thuốc vừa nói chuyện với người thiếu nữ bên cạnh.
-Huyết Hoa coi bộ không đơn giản như chúng ta tưởng.
Thiếu nữ ăn mặc kín đáo, tóc dài buộc cao đơn giản nhưng thần thái thập phần nghiêm nghị.
-Hừmm, xem xem, dù thế nào cũng không thoát khỏi tay chúng ta được “Lăng Không Bộ Pháp – Phiêu Diêu”
Vừa mỉm cười đắc ý hắn vừa niệm bộ pháp lên cả hai người, trong nháy mắt biến mất khỏi không gian.
...
Vương Phong chậm rãi trở về nhà, chào hỏi mẹ và dì một tiếng liền tiến vào giới chỉ bế quan, sau khi trải qua mấy sự kiện gần đây hắn mới nhận thức rõ thế giới này nguy hiểm đến bực nào, dù rằng mình có tâm giúp đỡ nhưng vì lợi ích vẫn sẽ bị lấy oán báo ân hay là nói vài ba câu cửa miệng liền vướn vào tử nạn.
-Đến giờ ngươi mới biết xã hội này đáng sợ à, ngoài kia còn ghê gớm hơn gấp trăm ngàn lần nữa, một khi ngươi yếu thì không khác gì đá lót đường.
-Ta biết, tốt nhất là tranh thủ từ ngay lúc này.
Tiểu Hắc Vân mỗi khi ra đường đều không thể theo vì sợ lộ thân phận đồng nhất với Vương Quang, tuy vậy mà hay, nhóc con có nhiều thời gian tu luyện bên trong giới chỉ với tụ linh sàn, gần đây đã sắp đột phá đến cấp 1 sơ kỳ đỉnh phong, tương đương với Nhất Nguyên tam trọng của tu sĩ, không tệ.
-Hữu Sinh, có cách nào thúc đẩy việc tu luyện của ta và nhóc Hắc Vân lên được không?
-Về phần ngươi, tốt nhất nên hấp thu Bạch Tinh hoặc Lục Tinh để đỡ tốn thời gian vì vốn dĩ linh thạch là được ngưng kết từ linh khí thiên địa mà thành, ngoài ra còn có thể sử dụng năng lượng thạch mua trên thị trường, tốt nhất đừng nên sử dụng Ám thạch hay Quang thạch vì có thể làm giảm tư chất thuộc tính, tuy nhiên khả năng hấp thu lại rất nhanh và tỷ lệ thụt lùi rất thấp. Mộc hệ cứ thoải mái, không chừng còn nâng cao chút đỉnh.
-Vậy còn Hắc Vân?
-Tên nhóc này thuộc về Độc hệ đặc biệt nên phải tìm thứ nào đó chứa độc cho nó hấp thu, vừa tăng tu ti vừa giúp cho Độc tốcủa nó thêm cường đại.
-Được, để sau khi kết thúc kiểm tra sẽ xem xét nhiệm vụ nào đó liên quan đến yêu thú độc hệ.
Cả đêm hôm qua Vương Phong dành hết cho việc đột phá hai trọng liên tiếp của Ám hệ, đạt đến Nhị Nguyên tam trọng, cũng may nhờ có sư phụ tính toán mà hắn luôn có pháp chú tốt để dùng.
-Ám hệ hiện tại đã có thể yên tâm, ngươi nên tìm một nơi tu luyện Mộc hệ hoặc linh thể để ứng phó kỳ kiểm tra sắp tới.
-Mộc hệ thì có lẽ vào rừng là thích hợp nhất.
Vừa nghĩ đến hắn đã nhanh chóng chọn một vài bộ quần áo để thay trong ngày, nơi hắn hướng đến lần này là ngôi đền hoang nằm sâu trong núi cấm Tau hôm nọ, cực kỳ thích hợp cho việc tu dưỡng Mộc hệ.
Núi cấm Tau.
Mất hơn một giờ để vượt qua khỏi vòng ngoài đầy dã thú, chính thức bước vào địa phận của các loài yêu thú dữ tợn.
-Nếu không lầm thì men theo đường này liền đến nơi, vừa vặn nằm trong khu vực yêu thú cấp 2, nếu có chuyện cũng có thể ứng phó được.
Soạt soạttt...
Vừa mới dứt lời, trong một bụi rậm gần đó phát ra những tiếng động nhỏ nhưng đối với một người đã điều khiển được linh thức như hắn thì không khó để nhận ra.
-Một con Thiết Nanh Thử Thú.
Thông tin yêu thú phổ biến hầu hết đều đã đọc qua một lần, trong đó có nhắc đến loài chuột cao hơn mét rưỡi, di chuyển bằng hai hoặc bốn chân đều được, đặc biệt cặp răng phía trước cứng như kim loại, dù chỉ cấp một nhưng sức phá hoại không thể xem thường.
-Khéccc khéccc.
-“Nguyên Mộc – Khô Mộc Diệp” “Nguyên Mộc – Trói Buộc”
Niệm liên tục hai pháp chú cao kỹ cùng tối thượng khiến Vương Phong có hơi không thừa nhận nổi áp lực, Mộc hệ chỉ vừa Nhất Nguyên ngũ trọng mà thôi.
-Éccccc... éccccc
Chuột nanh sắt không ngờ con mồi đã chuẩn bị từ trước, đợi nó xông ra liền dùng một phiến lá lớn cản lại, hại nó đập ùynh vào đó muốn gãy cả răng, sau đó không biết từ đâu xuất hiện mấy dây leo trói chặt tứ chi lại, chẳng thể động đậy được nữa.
-“Nguyên Mộc – Khô Mộc Chưởng”
Xung lực mang lục Quang chưởng ra sau gần 20 giây kết ấn, mạnh mẽ giáng thẳng vào người yêu thú khiến nó gã quay ra chết, yêu thú cấp một lại thuộc tầng thứ kém nhất chẳng thể thừa nhận nổi áp lực của pháp chú tối thượng.
Tiến lại xác yêu thú to lớn, dùng năng lượng Ám hệ ăn mòn phần xác nhục gần với yêu đan nhất liền hiện ra bên trong một viên ngọc.
-Lại là Kim đan, có hơi nhỏ.
-Dĩ nhiên rồi, yêu đan mấy loài cấp thấp này chỉ là vừa mới hình thành thôi, phẩm chất hay năng lượng đều kém cỏi.
Lần trước Vương Phong đã thu vào tay 6 Kim Đan cấp 2, một Thổ đan cấp 2 trên người Thiết Cương Địa Ngưu – yêu thú song hệ may mắn sẽ có cả hai loại yêu đan, bây giờ lại thêm một Kim đan cấp một nữa, mặc dù đối với hắn hay Hắc Vân đều vô nghĩa nhưng mang ra bán cũng được khối tiền.
-Đi tiếp thôi, đằng sau chắc nhiều yêu thú hơn.
Quả thật là vậy, khu vực yêu thú cấp một có rất nhiều loài khác nhau, trải qua mấy trận chiến đơn giản với Kiền Ưng, Xích Văn Xà và Tam Mục Lang khiến thu hoạch của hắn ngày một tốt hơn, đôi lúc còn gặp một vài tiểu đội gần đó nhưng chỉ trong tầm quét linh thức nên hắn biết rồi bỏ qua, không có chạy đến hỏi han làm gì.
-Đây rồi, Bách Thảo Lục Xà cấp hai.
Không biết bản thân đi vào vùng yêu thú cấp 2 lúc nào nhưng trước mặt quả nhiên là một yêu thú Mộc hệ đang say giấc, nếu không phải kết hợp linh thức cùng song nhãn thì đã sớm bị phát hiện rồi.
-Bách Thảo Yêu Xà ưa thích ăn thảo dược, linh dược, dược lực càng lớn sẽ càng nhanh chóng thăng cấp, năng lượng Mộc hệ cũng dồi dào hơn, hàng tốt đó.
Vương Phong vừa nghe Hữu Sinh nói vừa dần dần tiến lại con rắn dài hơn hai mét đang ngủ trong một bụi hoa cỏ đầy màu sắc.
-Lần này phải dùng đến Ám hệ rồi, “Ám Triền – Hắc vụ”
Trước hết phải làm giảm lượng ánh sáng quanh đây để công kích Ám hệ không bị giảm sút, dĩ nhiên đám hắc vụ vừa lan ra cũng ít hơn bình thường.
Ngay lúc này Bách Thảo Lục Xà đã phát giác được môi trường xung quanh thay đổi, một đám khói đen bao lấy khiến toàn thân nó lạnh lẽo vô cùng, như thể cái chết đang cận kề, đặc biệt dòng hắc khí kia còn vô thức ăn mòn lớn da thịt bên ngoài của nó nhưng lúc này thị lực rất kém, không biết đường nào để chạy cả.
Dĩ nhiên không thể bỏ qua cơ hội này, hai bàn tay lập tức áp vào nhau ngưng kết ra một loại Ám chú hắn vừa mới học được.
-“Ám Triền – Đau Đớn”
Sau khi nghe được âm thanh cuối cùng của cuộc đời cũng là lúc có một dòng năng lượng lạnh lẽo đáng sợ chảy vào miệng nó, từng chút một ăn mòn từ trong ra ngoài, lục phủ ngũ tạng đều hoàn toàn tan biến như thể chưa hề tồn tại, duy nhất một viên Mộc đan màu lục lăn lốc giữa bụi cây.
-Ghê... ghê quá
Vương Phong phi thường cảm khái mức độ đáng sợ của pháp chú cấp 2 mình vừa sử dụng, trong tít tắc đã ăn mòn hết xác nhục của một thực thể to lớn. Vốn dĩ pháp chú này chỉ đơn thuần là chảy vào bên trong nội tạng rồi khống chế huyệt đạo... khiến cho đối thủ ngạt từ từ mà chết, hoặc ít nhất sẽ bị trói chặt trong vài phút, chẳng ngờ kết hợp với đặc tính Địa Ngục U Minh Ám lại tạo ra thứ đáng sợ, tàn nhẫn như thế.
Tiểu đồng hiện ra bên cạnh Vương Phong, tiến lại nhặt Mộc đan vừa thuận miệng hỏi.
-Ngươi sợ sao?
-Không, chẳng qua hơi bất ngờ, Ám hệ của ta hình như từ lúc đột phá Nhị Nguyên thì đặc tính mạnh hơn rất nhiều, lực ăn mòn quá kinh khủng
-Ta cũng ngạc nhiên, trước giờ chứng kiến không biết bao nhiêu đặc tính của những cao thủ trong thiên hạ, nói về độ bá đạo và tàn nhẫn không ai qua được ngươi.
-Là khen nhỉ?
-Ha ha ha, dĩ nhiên.
Hiện tại nếu chỉ vào khoảng đồng cấp mà đối đầu với Vương Phong hắn là không có nửa phần trăm cơ hội vì chẳng những Ám hệ bá đạo đứng đầu tất cả thuộc tính về lực sát thương mà còn kết hợp với Chiến lực đạt Thượng Nhân cảnh có tác dụng nâng cao hiệu quả pháp chú và đòn đánh bình thường thì chẳng gì sánh ngang nữa.
Không chỉ có thế, linh thức tồn tại cùng với Âm Dương đồng nhãn thoải mái khai mở cho phép giám sát mọi hoạt động của đối thủ, kể cả hỷ nộ ái ố đều không thoát khỏi. Đừng nói là đồng cấp, thậm chí đối kháng với tu sĩ Tam Nguyên bình thường vẫn có cơ hội khiến đối phương chật vật.
Bước vào ngôi đền cũ kĩ khiến Vương Phong có chút hoài niệm, đây là nơi hắn đặt chân đầu tiên lên thế giới này. Bên trong chỉ gồm một bức tượng thần lớn, còn lại đều ngổn ngang.
-Quét dọn một chút vậy.
Tiến ra phía sau thì thấy có một cây chổi tre còn vài ngoe, tiện tay quét sơ một lượt rồi mới lấy ra tụ linh sàn từ trong giới chỉ, tĩnh tĩnh thiền định, bắt đầu vận chuyển Mộc hệ.
Linh khí thiên địa gồm cả năng lượng Mộc hệ tươi mát đến từ khắp khu rừng khiến cho Vương Phong cảm thấy thoải mái, sinh cơ bừng bừng, cảm tưởng mình có thể ngồi đây phiêu diêu tự tại suốt mấy ngày liền cũng không chán.
...
-Xàaa... xàaa...
Qua hơn mấy giờ đồng hồ thì bị đánh thức bởi tiểu Hắc Vân, rắn con chắc phải do tên Hữu Sinh cho phép nên mới bò ra được.
-À quên nữa, quên hấp thu Mộc đan lại quên luôn việc thu lấy huyết nhục của Bách Thảo Lục Xà cho nhóc này.
-Hừ... ngươi nên để nó tự kiếm ăn
Ma Kiếm Zamato đột nhiên có hứng thú nhắc nhở khiến Vương Phong hơi bất ngờ, bình thường trong ba hộ mệnh giả hắn là người vừa ít nói vừa kiêu căng, ngạo mạn nhất.
Vương Phong nghe thấy thì suy nghĩ một chút, nhìn lại thân xác chút xíu của Hắc Vân thì lắc đầu.
-Lỡ bị yêu thú quanh đây ăn mất thì sao.
-Xàaa... Xàaa..
Hắc Vân le lưỡi liếm mặt Vương Phong vừa hiếp mắt như đang cười.
-Hừ... nó là Vạn Độc Huyền Xà, không phải nhân loại yếu kém như ngươi đâu.
-Thật không? Hay là ngươi đi theo nó một chuyến ta mới yên tâm được.
-Hừ... cũng được, luyện con rắn này được việc, sau này đỡ mất công ta ra tay.
-Trông cậy vào ngươi, đi đi nhóc.
Hình như đã lâu lắm rồi Vương Phong mới nhìn thấy thân ảnh thiếu niên trẻ tuổi trong bộ đồng phục cầm thanh trường kiếm tràn đầy sát khí này. Nhớ đến một việc vẫn còn tồn đọng trong đầu rất lâu chưa giải đáp, sẵn tiện liền hỏi.
-Mắt trái của ngươi là...
Quả thật bên mắt trái của Ma Kiếm Zamato có một hình xăm rất dữ tợn, che khất hầu hết phần tư khuôn mặt trên đó. Thiếu niên không biểu lộ sắc mặt, đơn giản khựng lại mấy hô hấp rồi trả lời.
-Hừ... phong ấn, đến khi nào ngươi đủ mạnh thì ta sẽ nói.
-Được, sẽ mau thôi.
Nhìn thiếu niên ngày một khuất khỏi tầm mắt khiến Vương Phong có cảm giác hơi cô đơn và lo lắng nhưng nếu đối phương đã nói thế hắn cũng chẳng có cách nào.
-Tiếp tục thôi.
Hấp thụ một lượng lớn năng lượng bên trong Mộc đan khiến Vương Phong chỉ việc tiêu hóa hết chúng là được, có điều không ngờ mọi chuyện lại đơn giản hơn so với hắn tưởng tưởng, Mộc hệ của hắn thoải mái cắn nuốt từng dòng năng lượng được đưa vào không chút trở ngại, năng lượng nội tại cứ vậy mà ngày càng tinh tiến.
Phía này, Hắc Vân đang quấn lấy một cây nấm rực rỡ màu sắc, chắc chắn là loài cực độc nhưng với nó chẳng khác gì vật đại bổ trong khi thiếu niên ngồi dưới gốc cây gần đó đang phi thường khó chịu, cơ mặt nhăn lại liên tục, đặc biệt hình xăm phủ kín một bên mắt trái đang dần dần đổi màu mà mỗi lần như vậy thiếu niên lại đau đớn hơn gấp mấy lần.
-Hừ... Aaaaa...
Dường như nỗi đau đã vượt quá giới hạn khiến Zamato phải bật miệng hét lớn, sát khí từ bên trong cơ thể thoát ra dữ dội làm vạn vật xung quanh kinh tâm động phách, thi nhau trốn trong hang ổ không dám ló đầu ra. Cho đến hơn nửa giờ sau, tình trạng dần dần trở lại bình thường, thần sắc thiếu niên cũng hòa hoãn không ít, đôi mắt ướt át nhẹ nhàng mở ra quyến rũ như một ma vương của bóng tối.
-Hừ... phải mạnh hơn nữa.
Nói xong rồi như chợt nghĩ đến điều gì đó mà làm cho thiếu niên lạnh lùng mỉm cười nhẹ nhàng.
Hắc Vân no nê chiếm chỗ cây nấm vừa nuốt vào bụng đánh một giấc, đến khi có người nhấc hổng quăng lên vai cũng không thèm tỉnh dậy vì khí tức này chẳng xa lạ gì, chắc chắn tên nhân loại mặt than khi nãy được chủ nhân ủy thác.
...
Một địa điểm khác.
Sâu trong núi cấm Tau thuộc khu vực của yêu thú cấp 5 lúc này đang diễn ra một tràng đại chiến kinh thiên động địa, chẳng có bất kỳ thứ vật nào dám lại gần.
-Hừmm, xem xem, Huyết Hoa, buông tay chịu trói đi.
-Chỉ bằng các ngươi?
Thì ra là hai người săn lùng Huyết Hoa hôm qua đang đối đầu với một thiếu nữ xinh đẹp, nếu Vương Phong ở đây chắc chắn nhận thức người này vì chính là cô gái tóc xỏa dài ngồi chung quán cafe với hắn.
Thiếu nữ đi cùng với thanh niên vác súng có hơi nóng tính, nghe được lời khiêu khích liền ngưng kết pháp chú, khoảng hơn 10 giây đã thành công, năng lượng có áp súc vào trong đó đến mười Vương Phong hợp lại cũng không làm được.
-Còn không đủ, xem đây “Luyện Ngục – Phượng Vũ Cửu Thiên”
-Hừmm, xem xem “Lốc Xoáy – Phong Nhãn Bạo Phát”
Đầu tiên, một con xích phượng được tạo ra từ Hỏa chú hình thù phức tạp của cô gái, mạnh mẽ bay thẳng về phía đối thủ, đặc biệt loài chim này còn biết chao lượn khiến cho trên đường đi của nó để lại rất nhiều thiệt hại, bất kể là rừng cây hay yêu thú trúng phải ngọn lửa này đều trở thành tro tàn trong thoáng chốc.
“Phong Nhãn Bạo Phát” của thanh niên vác súng lại có hình dáng nhỏ hơn nhiều, cứ như một cái trứng nhưng bất kể ai nhìn vào đều biết bên trong nén rất nhiều năng lượng Phong hệ.
Huyết Hoa ăn vận đồ da màu đỏ bó sát, phi thường quyến rũ lại hành động dễ dàng, nhìn đến công kích cực mạnh của đối thủ mà chẳng hề dao động.
-Hừm, đòn kết hợp, bọn này quả thực khó nhằn. “Huyết Hoa Nhãn Bí Pháp – Huyết Hoa Loạn Vũ”
Vừa nhẩm miệng đọc ra tên bí pháp vừa thúc dục nội lực cơ thể đến cực hạn, tập trung về hướng đôi mắt của mình mà giải phòng, trong tích tắc cặp kính lens bị một cường lực đẩy văng khiến cho đôi mắt thực chất của Huyết Hoa hiện rõ giữa thiên địa, từ khóe mắt chảy xuống hai dòng máu đỏ tươi, đến lúc này dĩ nhiên không thể không bộc lộ.
Trong khi hai người nam nữ đang mỉm cười trông chờ đối phương đón nhận cái chết trước đòn hợp công mạnh mẽ nhất của mình thì đột nhiên trước mặt Huyết Hoa xuất hiện một vòng hoa đỏ như máu người, tưởng chừng rất bình thường nhưng hai người họ cảm nhận được thứ này chẳng đơn giản.
-Đó là cái gì??
Cô gái thập phần kinh ngạc khi nhìn thấy suy nghĩ của mình thành hiện thực, cơn lốc xoáy lửa cực mạnh do gió và lửa kết hợp lý ra không gì cản nổi lại bị hàng loạt những cánh huyết hoa từ bên trong cái vòng kia tuôn ra hấp thụ tất thảy, một chút gợn sóng năng lượng cũng không còn, tuy nhiên không biết vì sao may mắn nên đã kịp thời chấn nát cái vòng kia.
Thanh niên cầm súng lên tay, bản thân hắn dĩ nhiên là người thức tỉnh một đại đạo về súng, đến lúc này còn không xuất ra hết thực lực sợ rằng lại để Huyết Hoa chạy thoát.
-Hừmm, xem xem, là bí pháp về huyết mạch, thú vị.
Thiếu nữ đi cùng nhìn qua có vẻ nghiêm túc, nhã nhặn nhưng lời nói lại tràn ngập tức giận, đầy sát khí.
-Giết ả đoạt lấy
Đấu với nhau đã hơn nửa ngày, tiêu hao không ít lực lượng, hiện giờ thấy Huyết Hoa đang khụy người xuống đất thở dốc, dường như đã cạn sức sau khi vận dụng bí pháp vừa nãy nên hai người họ cực kỳ hưng phấn, chạy nhanh về phía đối thủ vừa đưa tay kết ra pháp chú.
Cùng lúc Huyết Hoa chẳng những không hề có dấu hiệu tiếp tục phản kháng mà thản nhiên cười lớn.
-Ha ha ha, các ngươi nghĩ mình thắng rồi sao?
Chẳng hiểu lý do vì sao đối thủ trong tình huống nguy cấp vẫn có thể cười lớn mà không chút sợ hãi nào. Thiếu nữ tóc buộc cao cười mỉa mai, không vội mà chỉ tay về phía đối thủ.
-Đã đánh nhau nửa ngày, ngươi nghĩ mình còn đủ lực đấu với ta sao
-Tự mà cảm nhận đi. – cười mỉa thì Huyết Hoa cô cũng biết
-Hừmm, xem xem, có gì mà... ơ thứ này...
-Chuyện gì...đây là...
Sau khi được đối thủ cảnh báo, hai người không dám khinh thường liền tự kiểm tra lại một lần mới kinh ngạc nhận ra, bất kể nội lực hay năng lượng nội tại trong cơ thể đều đang từ từ rút xuống một cánh không kiểm soát, cứ như bị một vật gì đó hút ra vậy.
-Ngươi... ngươi đã làm gì...
-Hừmm, xem xem... là những cánh huyết hoa đúng không?
Thanh niên đột nhiên nhớ ra rồi hét lớn, những cánh huyết hoa tạo ra từ bí pháp chưa hề biến mất từ nãy đến giờ dù cho cái vòng kia đã biến mất và nó là vật duy nhất có thể tạo ra đột biến ngay lúc này.
Huyết Hoa không thèm mở mắt, miệng cười quyến rũ.
-Đúng vậy nhưng quá trễ rồi, kết cục của các ngươi hôm nay chỉ có thể là chết
-Ngươiii... tiện nữ..
-Hừm, xem xem...
Hai người còn chả kịp nói hết câu thì một trong số những cánh hoa đã lướt nhẹ ngang cổ khiến cho chút sinh cơ cuối cùng cũng biến mất, để lại hai cái thi thể nằm trên mặt đất lạnh lẽo.
/59
|