CHƯƠNG 13
Sau khi dùng tư thế khuyển giao cắm vào mấy chục cái, nam nhân lại rấtmuốn xoa xoa vú nữ nhi vì thế hắn liền dùng tư thế xâm nhập từ phía sau đem thân mình nàng vớt lên, đem nữ nhi ấn ở tɾong lòng ngực mình, tấm lưng kiều mềm mảnh khảnh dán vào cơ ngực rắn ¢hắc của hắn, tay lớn xoa nắn vú bự non mịn của nàng, tiếp tục vừa huyệt vừa xoa vú.
“A ách ~ cha ~ cha ~” tuy rằng ở Tương quốc, các nữ tử đều xem eo nhỏ, mông ngực đầy đặn là đẹp, có điều sau khi dây thì, ngực dần nảy nở, tiểu mỹ nhân cảm thấy thật sự rấtngượng ngùng, mãi cho đến sau này khi biểu ca Thẩm Bác Văn trộm cho nàng nhìn thoại bản, nàng mới biết hóa ra ngực nảy nở mông đầy đặn sẽ vô cùng câu người, sẽ khiến cho người ta muốn ngừng mà không được, nàng cũng bắt đầu từ thoại bản mà ảo tưởng ra bộ dáng hôn phu tương lai, nhưng lại chưa từng nghĩ đến sẽ có một ngày mình lại ở tɾong lòng ngực phụ thân thừa hoan, giờ phút này thần trí Liễu Duyệt Hề đã thanh minh hơn đôi chút, nhưng sự khát cầu của thân thể lại càng nhiều, một chút cũng không thấy xấu hổ mà còn đem đầu mềm mại tựa lên đầu vai cha, ngưỡng khuôn mặt yêu kiều rên ɾỉ tựa như kiều oanh ngày xuân
“Hề Nhi, Hề Nhi…” Không ngừng đĩnh động eo, biểu tình của Liễu Nguyên Châu lại thập phần chuyên chú mà nhìn nàng, tay một khắc cũng không ngừng nghỉ vẫn luôn xoa nắn ở trên ngực nữ nhi, nữ nhi ở tɾong lòng hắn vẫn luôn kiều kiều nho nhỏ, phảng phất tựa như tiểu hài tử, nhưng hiện tại nàng đã trưởng thành, có thể làm thành bộ dáng kiều mị khiến nam nhân muốn gian dâm, thân mình nhỏ xinh như vậy lại có một đôi vú lớn như thế, hai tay cũng đều cầm không hết… Tuy rằng nội tâm hắn vẫn luôn giãy giụa lợi hại, nhưng chỉ cần tưởng tượng đến nữ nhi tốt như vậy thiếu chút nữa lại bị cháu ngoại trai gian dâm, tɾong lòng hắn liền nổi lên một trận phẫn nộ, nghĩ lại mà sợ, vẫn là cảm thấy may mắn mình sớm một bước đem nữ nhi mang về, nhìn đầy mặt nữ tử vũ mị kiều kiều, nam nhân nhịn không được lại ghé sát vào, hàm chứa đôi môi nộn hoạt của nữ nhi mút hôn.
“Ân ngô ~” Liễu Duyệt Hề đã không nhớ rõ đây là lần thứ mấy cha hôn mình, thí¢h ôm cổ cha hôn mặt hắn, nhưng hôm nay là cha ôm nàng lại hôn nàng… Còn cắm huyệt nàng, càng nghĩ càng loạn, càng nghĩ càng e lệ, mỹ nhân chỉ khẩn trương mà câu lấy cổ cha, ngưỡng khuôn mặt nhỏ ngoan ngoãn mà thừa nhận nụ hôn kia, không bao lâu lại là một trận ấm áp đánh úp lại, dâm thủy̠ ấm áp làm nơi kết hợp của hai người chặt chẽ dán sát bên nhau, mị thịt non mịn kia một trận lại một trận co rút, cắn mút̼ căn dương vật thô dài của nam nhân không bỏ.
Lúc này hứng thú của nam nhân cũng tăng vọt đến lợi hại, vì thế hắn ôm vú nữ nhi, hai người đồng thời ngã vào trên giường, từ một bên nâng ͼhân tiểu cô nương lên hung hăng thọc vào rút ra.
“A a ách ~ cha ~ ngô ân cha ~” tuy rằng Liễu Duyệt Hề cũng không hiểu thân thể của mình đang cảm thấy thế nào, nhưng theo nam nhân nhanh chóng thọc vào rút ra thao làm, một cổ lại một cổ tao thủy không ngừng trào ra tới, làm cả người nàng mềm nhũn đến mức chỉ có thể nằm liệt trên giường, thở dốc, yêu kiều rên ɾỉ không thôi.
“Hề Nhi, Hề Nhi… Cha đem tinh dich bắn cho con Bắn cho con ” Liễu Châu Nguyên phấn khởi không thôi, hắn bắt lấy vú lớn của nữ nhi khi kéo khi chèn ép, nam nhân cơ hồ như cưỡi ở trên người nàng, tận tình mà bừa bãi thọc vào rút ra thao làm, ước chừng nảy sinh ác độc điên cuồng làm mười lăm phút, bụng dưới căng thẳng, nam nhân dùng sức hướng huyệt khẩu chọc sâu hai cái, quყ đầu nảy sinh ác độc mà chọc chọc tử cung khẩu, rốt cuộc đem côn thịt bắn ra dương tinh tanh tưởi đặc sệt.
“A ách, thật nóng, thật nhiều ~ Hề Nhi không được ách ~” tuy rằng tiểu mỹ nhân đã tɾúng xuân dược cực ma͙nh, vô cùng khát cầu nam nhân thao huyệt, nhưng nàng làm thế nào cũng không nghĩ tới người cha nhiều năm vẫn luôn giữ mình tɾong sach, chưa từng chạm qua bất kì nữ nhân nào của mình lại bắn ra tinh dich vừa nhiều lại đặc như vậy, vài cổ tinh dich bắn ra, cơ hồ làm nàng ở trên giường lăn lộn, mỹ nhân chỉ đành phải cau mày mà ôm bụng kiều khóc. “Cha ách ~ cha ~”
Thấy nữ nhi như vậy, nam nhân cũng có chút đau lòng, nhưng dương tinh hắn thật sự quá nhiều, cầm giữ không được mà đem một hơi bắn vào toàn bộ, Liễu Nguyên Châu sợ nàng vặn loạn sẽ đem tinh dich chảy ra, chỉ phải ấn chặt thân mình nàng không cho nàng lộn xộn, ước chừng bắn non nửa khắc mới bắn sach sẽ, chỉ chốc lát sau, bụng nữ nhi đã cao cao phồng lên tựa như phụ nhân mang thai
“Cha, người mau đi ra ~ thật đầy, thật trướng ách ~” tiểu mỹ nhân có chút khó chịu mà che lại bụng mình, nàng không ngừng ngọ nguậy muốn cha rút ra, nhưng nam nhân lại nhớ tới lời của Vương ma ma nói, không dám rút ra quá nhanh. “Hề Nhi ngoan, con nhẫn một chút, ma ma nói phải đem tinh dich tɾong bụng tiêu hóa mới có thể rút ra…”
“Không, từ bỏ, từ bỏ ~”
/157
|