Uy Lực Của Mẹ Ngốc Cực Phẩm

Chương 2:: Không muốn mất đi tôn nghiêm

/2052


Chương 2:: Không muốn mất đi tôn nghiêm

"Anh, tổng... Có một ngày... Tôi muốn cắt rơi... Đầu lưỡi anh!" Cố nén khó chịu, cô quả thực là phun ra câu nói này.

"Cô, cắt đứt đầu lưỡi của tôi? Cô sẽ thiếu rất nhiều khoái lạc đây."Anh một bên nói qua, môi mang theo ý lạnh cũng ở cổ của cô vừa đi vừa giở trò xấu.

"Hỗn... Đản..." Nâng lên tay nhỏ dài, đẩy đầu của anh ta, làm thế nào cũng không lấy sức nổi.

Đột nhiên, tay thỉnh thoảng đụng chạm cô, đầu ngón tay ưu nhã phất qua...

"Ưm..." Từ miệng Mộ Tiêu Tiêu phát ra thanh âm nhẹ nhàng, đơn giản muốn bị anh ta bức điên rồi !

"Thanh âm thật sự là dễ nghe, cô gái, tôi cho phép cô ở lại bên cạnh tôi." Thanh âm lạnh lùng. Phụ nữ chẳng qua là vật làm nền, anh lại bị phản ứng của cô có hứng thú….

Cảm xúc mê loạn bời vì câu nói của người đàn ông mà tỉnh táo thêm một chút: "Tuyệt đối không! Chớ nói chi là lưu tại bên cạnh anh!" Dù cho không phản kháng được, cô cũng không muốn mất đi tôn nghiêm!

"Tốt, một con mèo hoang táo bạo, cô sẽ vì lời cô nói mà trả giá thật lớn!" Thanh âm của người đàn ông nhiều vài tia băng lãnh, bỗng nhiên càng hung hiểm hơn...

"Anh..." Muốn muốn nói chuyện, âm thanh lại chìm xuống dưới.

"Chậm rãi hưởng thụ đi, Tiểu Dã Miêu."

Cái người đàn ông đáng chết này!"Hỗn đản..." Lúc này tiếng chửi rủa Mộ Tiêu Tiêu ôn nhu giống như nước. Thế này sao lại là mắng, đơn giản giống như là đang liếc mắt đưa tình.

Người đàn ông không ngừng khiêu chiến phòng tuyến cuối cùng của cô, ăn mòn khí tức của cô...

"Phản ứng không tệ." Người đàn ông gần sát khuôn mặt của cô, mỗi một hơi thở, đều cảm thụ được vui vẻ.

"Đừng bảo là rồi !" Nghe đến mấy câu này, cô đỏ bừng đến tai.

"A... Không muốn nhẫn nại, Tiểu Dã Miêu." Anh tận lực đụng chạm, ý đồ để cho cô sụp đổ...

Này giết, Mộ Tiêu Tiêu lỡ lời, nhưng cô tuyệt không phải cố ý, thế nhưng là thời khắc này chính mình giống như đã hoàn toàn mất khống chế...

Khóe miệng người đàn ông không khỏi câu lên nụ cười thắng lợi: "Rất tốt, cô sẽ vượt qua ban đêm mỹ hảo."

Nhất thời, cảm giác khó chịu kịch liệt cuốn tới, trong lòng hư hết rồi, cũng buồn bực, cô không đổ lệ, vậy mà ướt hốc mắt...

"Cô là lần đầu? Vì cái gì không nói sớm." Thanh âm anh băng lãnh.

Tiêu Tiêu cắn răng, nước mắt lại ngăn không được chảy xuống. Thời thiếu niên không khóc qua, thế nhưng là giờ khắc này, cô thật nhịn không được rồi.

Trong bóng tối, anh nhìn thấy nước mắt cô, tay xoa khuôn mặt của cô, nhẹ nhàng lau nước mắt của cô. Lần đầu tiên, anh đối một người phụ nữ có cảm xúc thương tiếc...

"Anh cút!" Cô căn bản là không có cách tiếp nhận.


/2052

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status