Diệp Từ liếc mắt nhìn đám quái nhỏ rồi quay sang hỏi hai thợ săn trong đội.
Thủy Nguyệt Vô Thương và một thợ săn khác tên Mỗi Ngày Một Quả Táo cùng gật đầu đáp: "Có."
"Lát nữa hai cậu sẽ đi đón quái, nếu không chịu được thì ngất." Diệp Từ dặn dò hai người họ chuẩn bị mọi thứ sẵn sàng chiến đầu còn mình thì bắt đầu tiến về phía đám quái nhỏ.
Mỗi Ngày Một Quả Táo thấy Diệp Từ đã đi xa bèn quay đầu nói nhỏ với Thủy Nguyệt Vô Thương: "Thợ săn đánh đầu tiên được à? Không phải thợ săn khống chế cừu hận rất kém sao? Có mỗi kỹ năng Xạ Kích Ngộ Đạo thì kéo quái kiểu gì đây?"
Thủy Nguyệt Vô Thương cũng mù mờ, lắc đầu nói: "Xem đi rồi biết."
Diệp Từ bước đi rất nhanh nhưng lại vô cùng cẩn thận, lát sau cô đã đến bên cạnh ngọn núi cách đám quái chừng 50m, sau đó với tay nắm lấy nhánh dây leo rũ dài bên dưới, vài giây sau đã trèo được lên trên. Cô đứng trên dốc núi nhỏ bé, rút cung tên ra nhắm thật chuẩn vào đám quái bên dưới, đồng thời cẩn thận tính toán khoảng cách.
Cả đám quái luôn đi cùng với nhau, khoảng cách mỗi con rất gần, chỉ tầm 2-3m, con số này thật khéo lại nằm giữa khoảng cách nguy hiểm và an toàn.
Với loại quái di chuyển cách nhau tầm 2m, một con bị đánh trúng sẽ kéo theo cả bầy, còn loại khoảng cách trên 3m thì quái bị đánh sẽ không ảnh hưởng đến những con xung quanh, vô cùng kỳ diệu.
Đối với Diệp Từ, một người đã từng cày phó bản này như điên mà nói, cô căn bản không cần sử dụng đến phần mềm trợ giúp, hai mắt cô đã là thước đo chính xác nhất rồi.
Bên trong phó bản Phế Tích Rét Lạnh có rất nhiều công trình bị bỏ hoang, những thứ này dưới sự bài mòn của năm tháng dần dần hoặc thành đất bằng hoặc thành đồi núi nhỏ như chỗ Diệp Từ đang đứng. Những con quái ở đây rất chuộng màn đi loanh quanh khu vực này, nếu không quen thuộc địa hình hoặc không cẩn thận thì rất dễ bị diệt đoàn.
Ngọn núi nhỏ Diệp Từ chọn chính là vị trí tốt nhất cô nghiên cứu được ngày trước. Đứng ở góc độ này kéo quái thì nhiều nhất chỉ dẫn được 5 con trong số 17-18 con quái nhỏ kia, nếu người kéo quái biết nắm bắt khoảng cách, xử lý khéo léo một chút thì chỉ có chừng hai con bị dẫn đến mà thôi.
Diệp Từ đứng nghiêng bên sườn núi, cung tên trên tay trong tư thế sẵn sàng, chỉ chờ đám quái nhỏ bên dưới tiến vào tầm bắn.
Một phút... hai phút từ từ trôi qua.
Động tác giương cung của Diệp Từ vẫn giữ nguyên như cũ, trông cô giống như đã hóa thành một bức tượng điêu khắc hòa vào cảnh vật trong phó bản. Còn bên phía các thành viên đang đứng chờ, ai cũng hồi hộp căng thẳng, tất cả sự chú ý đều dồn hết lên người cô, không dám làm gì cả, họ sợ chẳng may trong tích tắc mình lơ là ấy, tình thế sẽ bất ngờ thay đổi 180°.
Mà Thủy Nguyệt Vô Thương lại càng chăm chú nhìn chằm chằm Diệp Từ hơn cả, anh ta sợ không cẩn thận mình sẽ bỏ sót chi tiết quan trọng nào đó.
Bỗng nhiên anh ta thấy ngón giữa và ngón trỏ của Diệp Từ đang giữ lấy dây cung hơi khẽ run lên một chút, sau đó cô ấy quay đầu tăng tốc chạy thật nhanh đến chỗ cả đội đang đứng.
Bắn trúng rồi sao? Hay là không trúng? Kéo được bao nhiêu quái? Nhiều hay ít? Hàng loạt câu hỏi lũ lượt kéo nhau xuất hiện trong đầu Thủy Nguyệt Vô Thương, anh ta quả thật đã căng thẳng đến cực điểm, vội vàng hỏi: "Mấy con? Đón như thế nào?"
"MT lên đỡ quái, chưa cần đón." Diệp Từ bình tĩnh dặn dò.
Nhóm MT vội vàng vào chỗ, sau đó liền có ba con quái nhỏ từ bên khúc cua cạnh sườn núi giương nhanh múa vuốt chạy đuổi theo Diệp Từ.
"Thuẫn Kích" (lá chắn)
"Trào Phúc"
Nhóm MT lập tức chia ra mỗi người đỡ một con, trị liệu thì đi theo ngay sau lưng họ.
Nếu hỏi công hội cấp cao có điểm gì khác biệt hơn người thì những gì đang diễn ra đã nói lên vô cùng rõ ràng, từ đầu đến cuối Diệp Từ không dặn dò bọn họ cụ thể bất cứ chuyện gì, tất cả hành động đều do họ tự sắp xếp, từ phân chia nhiệm vụ đến vị trí di chuyển, một đội ngũ với những thành viên có ý thức đoàn thể cao như thế này thì sức chiến đấu mạnh mẽ cũng là chuyện hiển nhiên.
Diệp Từ tiếp tục lập lại cách thức kéo quái ban nãy, lần lượt từng nhóm quái bị dụ ra ngoài, không bao lâu sau, mười mấy con quái đều bị giết sạch. Đợi Thủy Nguyệt Vô Thương sờ quái xong, những thuật sĩ trong đội như ong vỡ tổ, nhanh chóng chạy đến tinh luyện nguyên tố từ mấy cái xác quái.
Từ xác của mười bảy con quái nhỏ nhặt được 2 món trang bị màu lam, một món màu xanh lục, tất cả đều trên cấp 18, rất phù hợp để mặc ngay lập tức.
"Không ngờ ở đây rơi đồ chất lượng như vậy, cả quái nhỏ cũng rơi được trang bị màu lam." Một pháp sư chắc lưỡi nói.
"Chúng ta đang đánh phó bản bậc ác mộng đấy, nếu chỉ có boss mới rơi trang bị thì lỗ nặng rồi." Thủy Nguyệt Vô Thương nhìn mấy món trang bị mới nhặt được, cười toe toét nói. Tuy chuyện Diệp Từ sẽ chọn trang bị thợ săn có chút ảnh hưởng không tốt đến anh ta nhưng thật lòng anh ta không quan tâm lắm, vì sao ư, vì bình thường anh ta chỉ cần chỉ huy thôi, DPS hay trang bị kém một chút cũng không có vấn đề gì, nâng cao thực lực các thành viên trong đội mới là quan trọng.
Vì có Diệp Từ ở đây nên tuy dọc được đi tuy bị nhiều đám quái chặn đường nhưng bọn họ vẫn di chuyển rất thuật lợi, một đường đến thẳng chỗ boss số 1, thậm chí trên đường còn chẳng có người nào chết nữa.
Kết quả này không chỉ khiến nhóm Thủy Nguyệt Vô Thương hưng phấn mà cái nhìn của Diệp Từ với công hội Chiến Thiên Hạ cũng cao hơn, công hội được mài giũa nhiều năm quả nhiên khác hẳn với Thiết Huyết Chiến Mâu chỉ mới được thành lập 3-4 tháng, bọn họ rõ ràng không thể xếp ở cùng cấp bậc.
"Boss số 1 này rất đơn giản." Diệp Từ chỉ chỉ con boss số 1 tên Liệt Bì đang nằm ngủ trên bãi cỏ, mỉm cười nói: "Druid biến thân sẽ đánh quái đầu tiên."
"Đánh boss bằng pháp thuật?" Thủy Nguyệt Vô Thương hơi giật mình, từ lúc chơi game Vận Mệnh đến nay, đây là lần đầu tiên anh ta nghe chuyện đánh boss bằng pháp thuật.
"Ừ. Druid phải chú ý uống thuốc. Trúng độc băng thì dùng thuốc kháng băng, trúng rét lạnh thì uống thuốc chống rét lạnh, ai tấn công từ xa không cần uống thuốc, nhưng cũng không cần ở gần đội. Phải chú ý boss điểm danh, ai bị gọi tên thì lập tức trong vòng 8s chạy ra ngoài cách boss 50m sẽ an toàn, nếu không sẽ bị nổ banh xác, như thế sẽ diệt đoàn nhanh thôi." Diệp Từ giảng giải cách đánh quái một cách thật đơn giản, sau đó lại mỉm cười nói: "Boss Liệt Bì này gần như là một con boss đứng yên, không khó như con quái có tháp đồng hồ băng ban nãy đâu, mọi người cố gắng một lần qua luôn nhé."
Tuy 25 người trong đội vẫn còn ý thức được bọn họ đang đánh phó bản bậc ác mộng, thậm chí còn có người ướt đẫm mồ hôi lạnh nhưng không hiểu tại sao khi nghe thấy Diệp Từ giải thích một cách thoải mái, trong lòng họ liền nảy sinh một ảo giác: "Công nhận boss này rất đơn giản."
Chỉ là... một lần diệt đoàn chứ không phải một lần qua luôn...
Druid của đội hơi đen đủi, Diệp Từ đánh phó bản này không biết bao nhiêu lần mà chưa từng gặp trường hợp Druid vừa bước lên đã trúng ngay kỹ năng Đóng Băng của boss, và thế là anh chàng Druid chưa kịp thấy mặt mũi boss Liệt Bì ra ngô ra khoai thế nào đã biến thành một tảng băng thật lớn, sừng sững khá là bắt mắt.
Tuy Diệp Từ đã nhanh chóng gọi cả đội thoát chiến, nhưng vẫn có đến hai mươi người không kịp phản ứng, chết ngay lập tức.
Vì thế Druid vô cùng đau khổ nguyền rủa boss số 1 ầm trời. Cũng không biết có phải do lời nguyền của cậu ta ứng nghiệm hay không mà lần thứ hai đánh boss thuật lợi hơn nhiều, có điều vẫn có chút nguy hiểm. Điểm kháng pháp thuật của Druid hơi thấp, lúc cậu ta chạy lên đánh quái, nếu nhỡ trúng đòn của boss thì cột máu luôn luôn tuột dốc không phanh, còn đúng 5 giọt máu, mấy pháp sư đứng phía sau vội vàng buff kéo cột máu của cậu ta lên lại.
Tốc độ lên xuống của cột máu quá nhanh khiến cả Diệp Từ cũng phải hồi hộp.
May mắn là dù điểm kháng pháp thuật của Druid hơi thấp một chút nhưng anh chàng Druid này đúng thật là một chiến sĩ thực thụ, thù hận kéo chắc tay không hề bị đứt, cả đội ai cũng đánh thẳng tay vậy mà chẳng ai bị OT cả.
Mỗi người vừa đánh vừa uốn mana, chừng 40' sau rốt cuộc cũng hạ được boss số 1.
Bởi vì phó bản bậc ác mộng ngay cả quái nhỏ cũng có thể rơi ra trang bị nên phần thưởng của boss số một khá là phong phú. Nó rơi ra sáu món trang bị, bốn món vũ khí, hai bộ quần áo, 200 đồng vàng, không có thuốc nước cũng không có phụ kiện đi kèm.
Trong bốn món vũ khí ấy, Diệp Từ chấm được một món.
Liệt Bì Gia Tốc Nỏ
Trang bị màu lam
Tốc độ tấn công: 0.7
Công kích: 112-165
Sức mạnh: +57
Nhanh nhẹn: +62
Thăng bằng: +71
Đặc tính:
- Tốc độ tấn công +1/giây, tốc độ lắp đạn +0.5/giây
- Tăng 5% xác suất trộm 1% điểm sinh mệnh của mục tiêu.
- Tăng 5% tỷ lệ bạo kích
Yêu cầu cấp bậc: 20
Yêu cầu chức nghiệp: hiệp sĩ, đạo tặc, thợ săn
Cái nỏ Liệt Bì này là một trong những món trang bị có tỉ lệ rơi ra thấp nhất của boss số 1, ngày trước Diệp Từ gần như ăn ngủ tại phó bản này vậy mà vẫn chưa từng sờ được nó. Lúc đó cô xem được thông tin của nó trên diễn đàn mà thèm muốn nhỏ giải với thuộc tính đánh cắp 1% điểm sinh mệnh kia.
Cô không chút do dự chọn lấy chiếc nỏ, chiếc cung băng giá trên tay cô đã đến thời điểm phải thay đổi rồi.
Tuy Thủy Nguyệt Vô Thương và Mỗi Ngày Một Quả Táo cũng đều nhìn Liệt Bì Gia Tốc Nỏ bằng ánh mắt thèm thuồng nhưng đã lập hợp đồng từ trước, nên bọn họ không có ý kiến thêm gì. Có điều sau khi nhận được chiếc nỏ, Diệp Từ bất thình lình nghĩ đến một chuyện: "Ba chúng ta roll điểm thử xem, mình muốn thử nếu roll điểm bình thường mình có thể lấy được nó hay không."
"67"
"81"
"7"
Diệp Từ nhìn điểm của mình, thầm nghĩ, quả nhiên cô chọn thêm điều kiện cho mình ưu tiên chọn trang bị là một quyết định vô cùng sáng suốt.
Đoạn đường tiếp theo dù không thuận lợi như ban đầu nữa, cả đội bị diệt đến mấy lần nhưng cuối cùng cũng thành công đánh bại được boss số hai, và đến được trước mặt boss số ba.
Boss số ba là một con chim rất lớn. Theo thông tin của phó bản, con chim kia là chúa của vùng núi này, nó đặc biết thích ăn thịt những người máu phiêu lưu mạo hiểm. Mới đây nó còn sắp đẻ trứng nên tính tình càng thêm dữ tợn.
"Boss số ba này có một vài kỹ năng đặc biệt: thứ nhất là vỗ cánh, kỹ năng này thuộc hệ phong, đánh thẳng vào người chơi ở góc 270° liên tục trong 8 giây. Thứ hai là nhổ nước miếng, người nào bị nó phun trúng sẽ lập tức đóng băng, cho nên các cậu phải chuẩn bị tinh thần uống dược liên tục, không được tiết kiệm. Ở đây MT kéo quái phải chạy xung quanh nó, ai tấn công từ xa phải đứng đối diện MT, sau đó di chuyển theo chuyển động của MT, nếu không sẽ rất dễ bị thổi bay mất xác." Có lẽ do một hơi đánh được đến đây, tâm trạng Diệp Từ đã thoải mái hơn nhiều, cách nói chuyện cũng thêm phần hài hước.
Cả đội tập trung nghe Diệp Từ giải thích, cẩn thận ghi nhớ, nghe xong cũng đều phì cười, đặc biệt là Druid, đối tượng trêu đùa của mọi người.
"Tất cả đạo tặc phải nhớ kỹ nhiệm vụ của mình, tập trung đi trộm trứng." Diệp Từ vừa nói vừa chỉ cái ổ chim to thật to ở gần đấy.
Thủy Nguyệt Vô Thương và một thợ săn khác tên Mỗi Ngày Một Quả Táo cùng gật đầu đáp: "Có."
"Lát nữa hai cậu sẽ đi đón quái, nếu không chịu được thì ngất." Diệp Từ dặn dò hai người họ chuẩn bị mọi thứ sẵn sàng chiến đầu còn mình thì bắt đầu tiến về phía đám quái nhỏ.
Mỗi Ngày Một Quả Táo thấy Diệp Từ đã đi xa bèn quay đầu nói nhỏ với Thủy Nguyệt Vô Thương: "Thợ săn đánh đầu tiên được à? Không phải thợ săn khống chế cừu hận rất kém sao? Có mỗi kỹ năng Xạ Kích Ngộ Đạo thì kéo quái kiểu gì đây?"
Thủy Nguyệt Vô Thương cũng mù mờ, lắc đầu nói: "Xem đi rồi biết."
Diệp Từ bước đi rất nhanh nhưng lại vô cùng cẩn thận, lát sau cô đã đến bên cạnh ngọn núi cách đám quái chừng 50m, sau đó với tay nắm lấy nhánh dây leo rũ dài bên dưới, vài giây sau đã trèo được lên trên. Cô đứng trên dốc núi nhỏ bé, rút cung tên ra nhắm thật chuẩn vào đám quái bên dưới, đồng thời cẩn thận tính toán khoảng cách.
Cả đám quái luôn đi cùng với nhau, khoảng cách mỗi con rất gần, chỉ tầm 2-3m, con số này thật khéo lại nằm giữa khoảng cách nguy hiểm và an toàn.
Với loại quái di chuyển cách nhau tầm 2m, một con bị đánh trúng sẽ kéo theo cả bầy, còn loại khoảng cách trên 3m thì quái bị đánh sẽ không ảnh hưởng đến những con xung quanh, vô cùng kỳ diệu.
Đối với Diệp Từ, một người đã từng cày phó bản này như điên mà nói, cô căn bản không cần sử dụng đến phần mềm trợ giúp, hai mắt cô đã là thước đo chính xác nhất rồi.
Bên trong phó bản Phế Tích Rét Lạnh có rất nhiều công trình bị bỏ hoang, những thứ này dưới sự bài mòn của năm tháng dần dần hoặc thành đất bằng hoặc thành đồi núi nhỏ như chỗ Diệp Từ đang đứng. Những con quái ở đây rất chuộng màn đi loanh quanh khu vực này, nếu không quen thuộc địa hình hoặc không cẩn thận thì rất dễ bị diệt đoàn.
Ngọn núi nhỏ Diệp Từ chọn chính là vị trí tốt nhất cô nghiên cứu được ngày trước. Đứng ở góc độ này kéo quái thì nhiều nhất chỉ dẫn được 5 con trong số 17-18 con quái nhỏ kia, nếu người kéo quái biết nắm bắt khoảng cách, xử lý khéo léo một chút thì chỉ có chừng hai con bị dẫn đến mà thôi.
Diệp Từ đứng nghiêng bên sườn núi, cung tên trên tay trong tư thế sẵn sàng, chỉ chờ đám quái nhỏ bên dưới tiến vào tầm bắn.
Một phút... hai phút từ từ trôi qua.
Động tác giương cung của Diệp Từ vẫn giữ nguyên như cũ, trông cô giống như đã hóa thành một bức tượng điêu khắc hòa vào cảnh vật trong phó bản. Còn bên phía các thành viên đang đứng chờ, ai cũng hồi hộp căng thẳng, tất cả sự chú ý đều dồn hết lên người cô, không dám làm gì cả, họ sợ chẳng may trong tích tắc mình lơ là ấy, tình thế sẽ bất ngờ thay đổi 180°.
Mà Thủy Nguyệt Vô Thương lại càng chăm chú nhìn chằm chằm Diệp Từ hơn cả, anh ta sợ không cẩn thận mình sẽ bỏ sót chi tiết quan trọng nào đó.
Bỗng nhiên anh ta thấy ngón giữa và ngón trỏ của Diệp Từ đang giữ lấy dây cung hơi khẽ run lên một chút, sau đó cô ấy quay đầu tăng tốc chạy thật nhanh đến chỗ cả đội đang đứng.
Bắn trúng rồi sao? Hay là không trúng? Kéo được bao nhiêu quái? Nhiều hay ít? Hàng loạt câu hỏi lũ lượt kéo nhau xuất hiện trong đầu Thủy Nguyệt Vô Thương, anh ta quả thật đã căng thẳng đến cực điểm, vội vàng hỏi: "Mấy con? Đón như thế nào?"
"MT lên đỡ quái, chưa cần đón." Diệp Từ bình tĩnh dặn dò.
Nhóm MT vội vàng vào chỗ, sau đó liền có ba con quái nhỏ từ bên khúc cua cạnh sườn núi giương nhanh múa vuốt chạy đuổi theo Diệp Từ.
"Thuẫn Kích" (lá chắn)
"Trào Phúc"
Nhóm MT lập tức chia ra mỗi người đỡ một con, trị liệu thì đi theo ngay sau lưng họ.
Nếu hỏi công hội cấp cao có điểm gì khác biệt hơn người thì những gì đang diễn ra đã nói lên vô cùng rõ ràng, từ đầu đến cuối Diệp Từ không dặn dò bọn họ cụ thể bất cứ chuyện gì, tất cả hành động đều do họ tự sắp xếp, từ phân chia nhiệm vụ đến vị trí di chuyển, một đội ngũ với những thành viên có ý thức đoàn thể cao như thế này thì sức chiến đấu mạnh mẽ cũng là chuyện hiển nhiên.
Diệp Từ tiếp tục lập lại cách thức kéo quái ban nãy, lần lượt từng nhóm quái bị dụ ra ngoài, không bao lâu sau, mười mấy con quái đều bị giết sạch. Đợi Thủy Nguyệt Vô Thương sờ quái xong, những thuật sĩ trong đội như ong vỡ tổ, nhanh chóng chạy đến tinh luyện nguyên tố từ mấy cái xác quái.
Từ xác của mười bảy con quái nhỏ nhặt được 2 món trang bị màu lam, một món màu xanh lục, tất cả đều trên cấp 18, rất phù hợp để mặc ngay lập tức.
"Không ngờ ở đây rơi đồ chất lượng như vậy, cả quái nhỏ cũng rơi được trang bị màu lam." Một pháp sư chắc lưỡi nói.
"Chúng ta đang đánh phó bản bậc ác mộng đấy, nếu chỉ có boss mới rơi trang bị thì lỗ nặng rồi." Thủy Nguyệt Vô Thương nhìn mấy món trang bị mới nhặt được, cười toe toét nói. Tuy chuyện Diệp Từ sẽ chọn trang bị thợ săn có chút ảnh hưởng không tốt đến anh ta nhưng thật lòng anh ta không quan tâm lắm, vì sao ư, vì bình thường anh ta chỉ cần chỉ huy thôi, DPS hay trang bị kém một chút cũng không có vấn đề gì, nâng cao thực lực các thành viên trong đội mới là quan trọng.
Vì có Diệp Từ ở đây nên tuy dọc được đi tuy bị nhiều đám quái chặn đường nhưng bọn họ vẫn di chuyển rất thuật lợi, một đường đến thẳng chỗ boss số 1, thậm chí trên đường còn chẳng có người nào chết nữa.
Kết quả này không chỉ khiến nhóm Thủy Nguyệt Vô Thương hưng phấn mà cái nhìn của Diệp Từ với công hội Chiến Thiên Hạ cũng cao hơn, công hội được mài giũa nhiều năm quả nhiên khác hẳn với Thiết Huyết Chiến Mâu chỉ mới được thành lập 3-4 tháng, bọn họ rõ ràng không thể xếp ở cùng cấp bậc.
"Boss số 1 này rất đơn giản." Diệp Từ chỉ chỉ con boss số 1 tên Liệt Bì đang nằm ngủ trên bãi cỏ, mỉm cười nói: "Druid biến thân sẽ đánh quái đầu tiên."
"Đánh boss bằng pháp thuật?" Thủy Nguyệt Vô Thương hơi giật mình, từ lúc chơi game Vận Mệnh đến nay, đây là lần đầu tiên anh ta nghe chuyện đánh boss bằng pháp thuật.
"Ừ. Druid phải chú ý uống thuốc. Trúng độc băng thì dùng thuốc kháng băng, trúng rét lạnh thì uống thuốc chống rét lạnh, ai tấn công từ xa không cần uống thuốc, nhưng cũng không cần ở gần đội. Phải chú ý boss điểm danh, ai bị gọi tên thì lập tức trong vòng 8s chạy ra ngoài cách boss 50m sẽ an toàn, nếu không sẽ bị nổ banh xác, như thế sẽ diệt đoàn nhanh thôi." Diệp Từ giảng giải cách đánh quái một cách thật đơn giản, sau đó lại mỉm cười nói: "Boss Liệt Bì này gần như là một con boss đứng yên, không khó như con quái có tháp đồng hồ băng ban nãy đâu, mọi người cố gắng một lần qua luôn nhé."
Tuy 25 người trong đội vẫn còn ý thức được bọn họ đang đánh phó bản bậc ác mộng, thậm chí còn có người ướt đẫm mồ hôi lạnh nhưng không hiểu tại sao khi nghe thấy Diệp Từ giải thích một cách thoải mái, trong lòng họ liền nảy sinh một ảo giác: "Công nhận boss này rất đơn giản."
Chỉ là... một lần diệt đoàn chứ không phải một lần qua luôn...
Druid của đội hơi đen đủi, Diệp Từ đánh phó bản này không biết bao nhiêu lần mà chưa từng gặp trường hợp Druid vừa bước lên đã trúng ngay kỹ năng Đóng Băng của boss, và thế là anh chàng Druid chưa kịp thấy mặt mũi boss Liệt Bì ra ngô ra khoai thế nào đã biến thành một tảng băng thật lớn, sừng sững khá là bắt mắt.
Tuy Diệp Từ đã nhanh chóng gọi cả đội thoát chiến, nhưng vẫn có đến hai mươi người không kịp phản ứng, chết ngay lập tức.
Vì thế Druid vô cùng đau khổ nguyền rủa boss số 1 ầm trời. Cũng không biết có phải do lời nguyền của cậu ta ứng nghiệm hay không mà lần thứ hai đánh boss thuật lợi hơn nhiều, có điều vẫn có chút nguy hiểm. Điểm kháng pháp thuật của Druid hơi thấp, lúc cậu ta chạy lên đánh quái, nếu nhỡ trúng đòn của boss thì cột máu luôn luôn tuột dốc không phanh, còn đúng 5 giọt máu, mấy pháp sư đứng phía sau vội vàng buff kéo cột máu của cậu ta lên lại.
Tốc độ lên xuống của cột máu quá nhanh khiến cả Diệp Từ cũng phải hồi hộp.
May mắn là dù điểm kháng pháp thuật của Druid hơi thấp một chút nhưng anh chàng Druid này đúng thật là một chiến sĩ thực thụ, thù hận kéo chắc tay không hề bị đứt, cả đội ai cũng đánh thẳng tay vậy mà chẳng ai bị OT cả.
Mỗi người vừa đánh vừa uốn mana, chừng 40' sau rốt cuộc cũng hạ được boss số 1.
Bởi vì phó bản bậc ác mộng ngay cả quái nhỏ cũng có thể rơi ra trang bị nên phần thưởng của boss số một khá là phong phú. Nó rơi ra sáu món trang bị, bốn món vũ khí, hai bộ quần áo, 200 đồng vàng, không có thuốc nước cũng không có phụ kiện đi kèm.
Trong bốn món vũ khí ấy, Diệp Từ chấm được một món.
Liệt Bì Gia Tốc Nỏ
Trang bị màu lam
Tốc độ tấn công: 0.7
Công kích: 112-165
Sức mạnh: +57
Nhanh nhẹn: +62
Thăng bằng: +71
Đặc tính:
- Tốc độ tấn công +1/giây, tốc độ lắp đạn +0.5/giây
- Tăng 5% xác suất trộm 1% điểm sinh mệnh của mục tiêu.
- Tăng 5% tỷ lệ bạo kích
Yêu cầu cấp bậc: 20
Yêu cầu chức nghiệp: hiệp sĩ, đạo tặc, thợ săn
Cái nỏ Liệt Bì này là một trong những món trang bị có tỉ lệ rơi ra thấp nhất của boss số 1, ngày trước Diệp Từ gần như ăn ngủ tại phó bản này vậy mà vẫn chưa từng sờ được nó. Lúc đó cô xem được thông tin của nó trên diễn đàn mà thèm muốn nhỏ giải với thuộc tính đánh cắp 1% điểm sinh mệnh kia.
Cô không chút do dự chọn lấy chiếc nỏ, chiếc cung băng giá trên tay cô đã đến thời điểm phải thay đổi rồi.
Tuy Thủy Nguyệt Vô Thương và Mỗi Ngày Một Quả Táo cũng đều nhìn Liệt Bì Gia Tốc Nỏ bằng ánh mắt thèm thuồng nhưng đã lập hợp đồng từ trước, nên bọn họ không có ý kiến thêm gì. Có điều sau khi nhận được chiếc nỏ, Diệp Từ bất thình lình nghĩ đến một chuyện: "Ba chúng ta roll điểm thử xem, mình muốn thử nếu roll điểm bình thường mình có thể lấy được nó hay không."
"67"
"81"
"7"
Diệp Từ nhìn điểm của mình, thầm nghĩ, quả nhiên cô chọn thêm điều kiện cho mình ưu tiên chọn trang bị là một quyết định vô cùng sáng suốt.
Đoạn đường tiếp theo dù không thuận lợi như ban đầu nữa, cả đội bị diệt đến mấy lần nhưng cuối cùng cũng thành công đánh bại được boss số hai, và đến được trước mặt boss số ba.
Boss số ba là một con chim rất lớn. Theo thông tin của phó bản, con chim kia là chúa của vùng núi này, nó đặc biết thích ăn thịt những người máu phiêu lưu mạo hiểm. Mới đây nó còn sắp đẻ trứng nên tính tình càng thêm dữ tợn.
"Boss số ba này có một vài kỹ năng đặc biệt: thứ nhất là vỗ cánh, kỹ năng này thuộc hệ phong, đánh thẳng vào người chơi ở góc 270° liên tục trong 8 giây. Thứ hai là nhổ nước miếng, người nào bị nó phun trúng sẽ lập tức đóng băng, cho nên các cậu phải chuẩn bị tinh thần uống dược liên tục, không được tiết kiệm. Ở đây MT kéo quái phải chạy xung quanh nó, ai tấn công từ xa phải đứng đối diện MT, sau đó di chuyển theo chuyển động của MT, nếu không sẽ rất dễ bị thổi bay mất xác." Có lẽ do một hơi đánh được đến đây, tâm trạng Diệp Từ đã thoải mái hơn nhiều, cách nói chuyện cũng thêm phần hài hước.
Cả đội tập trung nghe Diệp Từ giải thích, cẩn thận ghi nhớ, nghe xong cũng đều phì cười, đặc biệt là Druid, đối tượng trêu đùa của mọi người.
"Tất cả đạo tặc phải nhớ kỹ nhiệm vụ của mình, tập trung đi trộm trứng." Diệp Từ vừa nói vừa chỉ cái ổ chim to thật to ở gần đấy.
/113
|