La Gia, tại một vùng đất rộng lớn ở phía hậu môn La Gia.
Lúc này đây có bóng dáng của hơn chục người đang đứng. Nhưng tịnh không có ai nói chuyện gì với nhau. Mà chỉ lặng lẽ nhìn vào cửa khẩu hang động vừa mới đào ra ở dưới mặt đất. Trong ánh mắt ánh lên nghìn tia tham lam.
Cái động khẩu dưới kia. Tựu nhiên là nơi đi vào một cái Động linh mạch có linh thạch hạ phẩm.
Mọi người lúc này tuy đều lộ rõ vẻ tham lam. Nhưng không ai dám làm càn. Mà chỉ yên lặng đứng ở đó. Vừa nhìn vừa chờ đợi những vị kia tới quyết định sẽ xử trí nơi này ra sao.
Không lâu sau. Từ phía xa liền có một đám người đi lại. Họ trên thân đều diện áo bào quý giá, vừa nhìn là biết không phải hạng người phàm.
Đi đầu đám người này chính là La Mông. Trưởng lão nội vụ của La Gia. Còn phía sau lưng hắn, hiển nhiên là đám người gia chủ Hồng, Thuỷ, Tam gia rồi.
Mặc dù chỉ là trưởng lão nội vụ. Nhưng nếu nói về địa vị trong toà thành Hùng Đô này thì ba vị gia chủ kia chẳng có thể đứng cao hơn hắn được. Ấy chính là bởi vì La gia ở thành Hùng Đô này, chân chính là một bá chủ. Ngay cả một trưởng lão so với gia chủ của tộc khác thì địa vị cũng cao hơn rất nhiều.
La Mông áo bào lam đi đến chỗ đám người. Bọn họ nhao nhao tách ra, không dám chắn đường.
Thấy thế, La Mông miệng khẽ cười. Rồi cũng không nói gì mà đi lại gần động khẩu cùng với bọn gia chủ Hồng, Thuỷ, Tam ba nhà.
Đến lúc này thì người ta mới đánh giá ba người phía sau La Mông. Hiển nhiên bọn họ chỉ là người làm công, nào có dịp được gặp mấy vị kia chứ. Giờ thấy họ, mở to mắt ra mà đánh giá thì cũng chẳng có gì là lạ cả.
Chỉ thấy, một lão già béo ú vận áo bào tử sắc, một thiếu phụ trung niên xinh đẹp diện áo bào hồng sắc cùng với một lão già gầy gò, đen thui diện áo bào lam sắc. Ba người đứng chung một chỗ, hợp lại tạo nên một tràng cảnh đối lập nhau vô cùng.
Béo - Đẹp - Xấu…ở đây đều có cả!
Bọn gia nô âm thầm cảm thán
“Đại nhân vật, toàn là người đặc biệt cả thôi”
oOo
La Mông nhìn ánh nắng sắp lên cao quá tầm mắt. Liền lệnh cho vài tên gia nô của ngoại nhân La gia đi vào bên trong dọn dẹp cái Động linh mạch này. Dù sao thì chỉ mới đào ra cửa khẩu, bên trong nó có bụi bẩn hay cái gì đó thì cũng không ai biết được. Sợ rằng một lát nữa Đại trưởng lão đến, trách tội thì không hay chút nào cả.
Xoay người đi đến gần bên gia chủ Hồng, Thuỷ, Tam ba nhà. La Mông mỉm cười tuỳ ý, nói:
- Ba vị, chúng ta ở đây đợi Đại trưởng lão đến, rồi bàn việc phân chia sau cũng không muộn chứ?!
Ba người đều cùng cười xoà ý không sao cả. Dù gì thì bọn họ có khó chịu cũng éo được. La gia là cái gì chứ. Người ta có bắt họ đợi thì họ cũng đành chịu thôi. Ai bảo họ là bá chủ ở Hùng Đô thành này làm chi. Quyền lực ấy chính là lẽ phải mà!
Bọn họ còn đang định nói vài lời không sao, thì sau lưng đã truyền đến một đạo thanh âm:
- Ba vị, thật có lỗi nha. Ai nha, công việc trong gia tộc bận quá. Nên đến trễ, mong ba vị lượng thứ cho ta đây !
Vừa nói chân cũng vừa đi đến bên ba người. Vẻ mặt lộ ra vài tia thân thiết, trong tựa như người quen lâu ngày không gặp.
Hơi sửng sốt với điệu bộ này của vị Đại trưởng lão địa vị cao siêu kia. Ba người đều cùng nhìn nhau trố mắt. Nhưng cũng không thẫn thờ quá lâu, Hồng Mộng gia chủ của Hồng gia liền mỉm cười đáp lại:
- Không sao, không sao. Chúng tôi cũng không có gấp chi đâu . Đại trưởng lão không cần phải khách khí như vậy .
Thuỷ Thiên Hàn liền xen miệng vào:
- Đúng vậy, đúng vậy. Bọn tôi chẳng có phiền gì đâu!
Tam Vân Nộ ngày thường nóng tính, không thích nói chuyện lúc này cũng mở miệng nói:
- Đại trưởng lão quá khách sáo rồi.
…
Tai nghe ba người nói. Trong lòng Đại trưởng lão thầm cười to không thôi. Xem ra địa vị của La gia ở Hùng Đô thành này quá siêu việt rồi. Đến ngay cả gia chủ của ba đại gia tộc không chịu kém ai thế mà cũng khép nép thế này. Thì chắc có lẽ, vài năm… à không mai nay đây thôi, La gia tựu sẽ là “Vua” của thành Hùng Đô này!!!
Nghĩ nghĩ, lão lại cười tít mắt, chỉ tay về phía động khẩu, nói:
- Ba vị, chúng ta vào đó xem thôi.
Cả ba gật đầu, rồi sau đó cùng theo chân Đại trưởng lão La Thiên Vấn cùng nội vụ trưởng lão La Mông đi vào bên trong động khẩu…
Lúc này đây có bóng dáng của hơn chục người đang đứng. Nhưng tịnh không có ai nói chuyện gì với nhau. Mà chỉ lặng lẽ nhìn vào cửa khẩu hang động vừa mới đào ra ở dưới mặt đất. Trong ánh mắt ánh lên nghìn tia tham lam.
Cái động khẩu dưới kia. Tựu nhiên là nơi đi vào một cái Động linh mạch có linh thạch hạ phẩm.
Mọi người lúc này tuy đều lộ rõ vẻ tham lam. Nhưng không ai dám làm càn. Mà chỉ yên lặng đứng ở đó. Vừa nhìn vừa chờ đợi những vị kia tới quyết định sẽ xử trí nơi này ra sao.
Không lâu sau. Từ phía xa liền có một đám người đi lại. Họ trên thân đều diện áo bào quý giá, vừa nhìn là biết không phải hạng người phàm.
Đi đầu đám người này chính là La Mông. Trưởng lão nội vụ của La Gia. Còn phía sau lưng hắn, hiển nhiên là đám người gia chủ Hồng, Thuỷ, Tam gia rồi.
Mặc dù chỉ là trưởng lão nội vụ. Nhưng nếu nói về địa vị trong toà thành Hùng Đô này thì ba vị gia chủ kia chẳng có thể đứng cao hơn hắn được. Ấy chính là bởi vì La gia ở thành Hùng Đô này, chân chính là một bá chủ. Ngay cả một trưởng lão so với gia chủ của tộc khác thì địa vị cũng cao hơn rất nhiều.
La Mông áo bào lam đi đến chỗ đám người. Bọn họ nhao nhao tách ra, không dám chắn đường.
Thấy thế, La Mông miệng khẽ cười. Rồi cũng không nói gì mà đi lại gần động khẩu cùng với bọn gia chủ Hồng, Thuỷ, Tam ba nhà.
Đến lúc này thì người ta mới đánh giá ba người phía sau La Mông. Hiển nhiên bọn họ chỉ là người làm công, nào có dịp được gặp mấy vị kia chứ. Giờ thấy họ, mở to mắt ra mà đánh giá thì cũng chẳng có gì là lạ cả.
Chỉ thấy, một lão già béo ú vận áo bào tử sắc, một thiếu phụ trung niên xinh đẹp diện áo bào hồng sắc cùng với một lão già gầy gò, đen thui diện áo bào lam sắc. Ba người đứng chung một chỗ, hợp lại tạo nên một tràng cảnh đối lập nhau vô cùng.
Béo - Đẹp - Xấu…ở đây đều có cả!
Bọn gia nô âm thầm cảm thán
“Đại nhân vật, toàn là người đặc biệt cả thôi”
oOo
La Mông nhìn ánh nắng sắp lên cao quá tầm mắt. Liền lệnh cho vài tên gia nô của ngoại nhân La gia đi vào bên trong dọn dẹp cái Động linh mạch này. Dù sao thì chỉ mới đào ra cửa khẩu, bên trong nó có bụi bẩn hay cái gì đó thì cũng không ai biết được. Sợ rằng một lát nữa Đại trưởng lão đến, trách tội thì không hay chút nào cả.
Xoay người đi đến gần bên gia chủ Hồng, Thuỷ, Tam ba nhà. La Mông mỉm cười tuỳ ý, nói:
- Ba vị, chúng ta ở đây đợi Đại trưởng lão đến, rồi bàn việc phân chia sau cũng không muộn chứ?!
Ba người đều cùng cười xoà ý không sao cả. Dù gì thì bọn họ có khó chịu cũng éo được. La gia là cái gì chứ. Người ta có bắt họ đợi thì họ cũng đành chịu thôi. Ai bảo họ là bá chủ ở Hùng Đô thành này làm chi. Quyền lực ấy chính là lẽ phải mà!
Bọn họ còn đang định nói vài lời không sao, thì sau lưng đã truyền đến một đạo thanh âm:
- Ba vị, thật có lỗi nha. Ai nha, công việc trong gia tộc bận quá. Nên đến trễ, mong ba vị lượng thứ cho ta đây !
Vừa nói chân cũng vừa đi đến bên ba người. Vẻ mặt lộ ra vài tia thân thiết, trong tựa như người quen lâu ngày không gặp.
Hơi sửng sốt với điệu bộ này của vị Đại trưởng lão địa vị cao siêu kia. Ba người đều cùng nhìn nhau trố mắt. Nhưng cũng không thẫn thờ quá lâu, Hồng Mộng gia chủ của Hồng gia liền mỉm cười đáp lại:
- Không sao, không sao. Chúng tôi cũng không có gấp chi đâu . Đại trưởng lão không cần phải khách khí như vậy .
Thuỷ Thiên Hàn liền xen miệng vào:
- Đúng vậy, đúng vậy. Bọn tôi chẳng có phiền gì đâu!
Tam Vân Nộ ngày thường nóng tính, không thích nói chuyện lúc này cũng mở miệng nói:
- Đại trưởng lão quá khách sáo rồi.
…
Tai nghe ba người nói. Trong lòng Đại trưởng lão thầm cười to không thôi. Xem ra địa vị của La gia ở Hùng Đô thành này quá siêu việt rồi. Đến ngay cả gia chủ của ba đại gia tộc không chịu kém ai thế mà cũng khép nép thế này. Thì chắc có lẽ, vài năm… à không mai nay đây thôi, La gia tựu sẽ là “Vua” của thành Hùng Đô này!!!
Nghĩ nghĩ, lão lại cười tít mắt, chỉ tay về phía động khẩu, nói:
- Ba vị, chúng ta vào đó xem thôi.
Cả ba gật đầu, rồi sau đó cùng theo chân Đại trưởng lão La Thiên Vấn cùng nội vụ trưởng lão La Mông đi vào bên trong động khẩu…
/14
|