Khúc Ức Hành ghé sát vào Kiều Tê, quả anh đào dính bơ đang được anh cắn giữa hai hàm răng.
Thế này làm sao cô ăn được.
Tay Kiều Tê bị chế trụ, chỉ đành thử dùng miệng, cô liên tục thay đổi góc độ nhưng cũng chỉ lung tung hôn lên môi Khúc Ức Hành chứ không hề cắn được quả anh đào.
"Anh chiếm tiện nghi của em!"
Khúc Ức Hành đắc ý lắc đầu, đôi mắt cười cong cong.
Cô thò đầu lưỡi ra cọ lên môi Khúc Ức Hành, tiến vào trong miệng anh.
Cuối cùng cô cũng liếm được bơ trên quả anh đào đồng thời cũng liếm lên hàm răng của Khúc Ức Hành.
Kiều Tê cảm thấy thẹn thùng, lùi lại, cảm nhận được vị ngọt trong miệng, tủi thân nói: "Em no rồi, không ăn nữa...."
Khúc Ức Hành lại không rời đi, ngược lại anh càng tiến đến gần.
Kiều Tê đành phải thò đầu lưỡi ra. Lần này cô chui vào khe hở giữa hàm răng anh, lướt qua răng anh cuốn lấy quả anh đào đang ở một bên, cố gắng đẩy về bên cạnh, lại bất ngờ đụng phải đầu lưỡi đang ngủ đông phía sau quả anh đào của Khúc Ức Hành.
Cô giống như bị điện giật co rúm lại, liếm liếm môi, lại cố gắng thêm lần nữa, vừa cảm thấy anh đào hơi được buông lỏng, cô muốn nỗ lực đẩy nó về đây bất chấp cả đầu lưỡi của anh đang quấy rầy, trong nháy mắt quả anh đào đang lăn lộn bị Khúc Ức Hành ngậm vào trong miệng.
Kiều Tê chưa kịp trốn đã bị anh dây dưa giữ lại, cùng cả quả anh đào tròn xoe quay cuồng trong miệng anh.
Khúc Ức Hành hôn cô, một bên ôm cô từ trong chăn ra để cô khóa ngồi trên đùi anh, đối mặt với anh.
Váy ngủ theo động tác của cô bị nhấc lên hơn một nửa, cô chưa mặc quần lót nên lộ ra tiểu huyệt, cách một lớp quần lót mỏng chặt chẽ dán sát vào hạ thân đang giương cung bạt kiếm của anh.
Anh hôn cô càng thêm hung ác, cắn quả anh đào ở giữa môi hai người, một dòng chất lỏng theo khóe miệng Kiều Tê uốn lượn chảy xuống hàm dưới, ngay lập tức bị Khúc Ức Hành liếm mút sạch sẽ.
Kiều Tê không phân biệt được hai người đang ăn anh đào hay là đang hôn nhau, một lúc sau cô không còn cảm nhận được anh đào tồn tại trong miệng, nụ hôn vẫn còn tiếp tục, thậm chí càng ngày càng sâu hơn.
Một lúc lâu sau nữa, cuối cùng Khúc Ức Hành cũng thu đầu lưỡi lại, khi Kiều Tê mở mắt ra nhìn thấy nước anh đào còn lưu lại trên môi anh, tà mị tựa như quỷ hút máu, mà cô lại giống như thiếu nữ vừa bị anh hưởng thụ.
Ánh mắt Khúc Ức Hành nặng nề, quẹt một miếng bơ lên khóe miệng cô, Kiều Tê theo bản năng muốn liếm đi, vừa thò đầu lưỡi ra đã bị anh ngăn lại.
Một nụ hôn có vị bơ thơm ngọt.
Môi hai người tách ra, Kiều Tê nhẹ thở gấp:
"Sao cái gì anh cũng ăn......như thế"
"Sắc tình." Khúc Ức Hành giúp cô nói nốt những lời khó mở miệng.
"Biết vậy mà anh còn....."
"Em muốn ăn bánh kem mà."
Khúc Ức Hành được tiện nghi mà còn khoe mẽ, lại quệt một chút bơ lên cổ cô.
"Bánh kem chính là ăn như vậy."
Khi nói chuyện anh hôn lên bên gáy cô, đầu lưỡi liếm láp qua lại, sau khi bơ tan hơi thở ngọt lịm tỏa ra bốn phía.
Anh ngựa quen đường cũ cởi quai váy của cô ra, ở trên đầu vú cô một chút lại một chút, cúi đầu ngậm lấy, liếm mút, khẽ cắn.
Kiều Tê muốn tránh ra nhưng lại vô lực, thân thể ngửa ra phía sau, cổ vẽ ra một đường cong yếu ớt mỹ lệ, sau eo cô được một bàn tay anh ôm lại khiến cho cơ thể của hai người càng dính sát vào nhau.
Cho đến khi Khúc Ức Hành từ trên ngực Kiều Tê ngẩng đầu lên, Kiều Tê mới kinh ngạc phát hiện anh đã ăn hết bánh kem rồi, còn cô chỉ mới liếm vài ngụm bơ!
"Anh đền đi!"
"Đền cái gì?"
"Bánh kem của em."
Cô vì miếng bánh kem này mà ngay cả mặt mũi cũng không cần.
"Đền bánh kem của em hay là đền nụ hôn em đã hối lộ anh?"
Kiều Tê không đáp, lại nghe Khúc Ức Hành nói: "Hình như đều giống nhau."
Nụ hôn của anh lại rơi xuống, cô nếm được trong miệng anh còn dư lại vị bơ.
"Cái này đều đền cho em."
Anh khẽ cắn cô một cái, cười nói.
Kiều Tê không được tự nhiên cúi đầu, lẩm bẩm: "Đều bị anh làm bẩn...."
"Cùng đi tắm."
"Em không có dép lê."
Khúc Ức Hành cởi quần lót, Kiều Tê còn chưa kịp thẹn thùng đã bị hai ba động tác của anh cởi váy ngủ ra.
Anh đi dép lê vào, ôm cô đứng dậy, eo của anh dán lên người cô, tiểu huynh đệ gắng gượng chọc lên eo cô, chân của cô đạp lên chân anh.
"Như vậy là được."
Khúc Ức Hành cứ như vậy, ôm cô theo bước từng bước một, chậm rãi đi về phía phòng tắm, giữa động tác hạ thân anh còn chọc vào cô. Cuối cùng anh cũng đem Kiều Tê đến dưới vòi hoa sen, anh dùng lưng ngăn dòng nước lại, điều chỉnh độ ấm cho vừa phải rồi mới nhấc chân cho Kiều Tê đi vào.
Dưới dòng nước cọ rửa, Kiều Tê chỉ dám nhìn khoảng ngực bị ướt nhẹp của anh.
"Chỗ nào bị bẩn?" Khúc Ức Hành xoa sữa tắm trên tay, hỏi cô.
"Chỗ này......" Kiều Tê như trả lời câu hỏi của giáo viên, thành thật chỉ chỗ trên cổ bị anh quệt bơ vào.
Khúc Ức Hành theo lời cô, đặt tay lên cổ cô, ở cần cổ cô xoa nắn.
Ngón tay Kiều Tê trượt xuống dưới, chỉ lên ngực: "Chỗ này......"
Tay anh cũng theo đó trượt xuống dưới, bắt được hai vú cô.
"Còn ở đâu nữa?"
Kiều Tê lại chỉ lên đầu vú:
"Ở chỗ này nữa."
"Đều trả lời đúng hết rồi."
Khúc Ức Hành cầm theo miếng bọt biển, ngón tay vân vê hai viên trước ngực cô.
"Ưm...." Kiều Tê vùi đầu ở trong ngực anh, rên rỉ ra tiếng.
Khúc Ức Hành liên tục xoa nắn những chỗ cô chỉ, cơ thể dưới tay trơn trượt khiến anh không bắt được.
Qua một hồi lâu, anh hỏi: "Đã sạch sẽ chưa?"
"Sạch rồi." Miếng bọt biển trên tay Khúc Ức Hành đã sớm rơi xuống.
Anh nhìn Kiều Tê mềm nhũn, cảm thấy cô ở trong dòng nước càng thêm dịu ngoan cực kì.
"Vậy Kiều Kiều tắm giúp anh."
Anh bắt được tay cô, hướng về phía hạ thể của anh.
Kiều Tê cảm giác được đồ vật trong tay càng lúc càng lớn, trở nên nặng trĩu, cô dùng một bàn tay cũng khó có thể bắt được.
Khúc Ức Hành ôm cô từ chân lên.
"Ôm anh, Kiều Kiều."
Kiều Tê vòng lấy cổ anh, hai chân quấn lấy eo anh.
Một bàn tay Khúc Ức Hành nâng mông cô lên, một bàn tay khác lót phía sau cô và nền gạch trên tường, anh cọ xát ở cửa huyệt của cô, theo miếng bọt biển và dòng nước bôi trơn tiến vào.
Anh động thân thao cô, trên người cô thật sự quá trơn, Khúc Ức Hành ôm không được, cơ thể Kiều Tê trượt xuống dưới một đoạn, ngay sau đó đồ vật trong cơ thể càng đi vào sâu hơn.
"Ưm, a....." Âm thanh của cô bị nước che đi hơn phân nửa.
Khúc Ức Hành lại nâng cô lên một lần nữa, trên tay dùng sức, mỗi lần thẳng lưng đều khiến cho Kiều Tê đón nhận một trận khoái cảm.
Trong lúc đưa đẩy, anh không cẩn thận động vào chốt đóng mở, tiếng nước ngừng lại, âm thanh hạ thể va chạm phát ra và tiếng rên rỉ của cô càng không thể che giấu, lực độ trên hông và trên tay Khúc Ức Hành trở nên lớn hơn, một lúc sau phát ra tiếng gầm nhẹ, anh cắn lên môi Kiều Tê, rút ra bắn đầy lên bắp đùi cô.
Anh lại làm dơ cô.
Tay chân Kiều Tê vô lực, mềm nhũn như bùn, Khúc Ức Hành đổi tay nâng cô lên, để cô không cần cố sức bám trên người anh.
Anh mở vòi hoa sen ra, rửa sạch tinh dịch trên người hai người, lau khô cho Kiều Tê, bọc cô lại trong ổ chăn, lấy máy sấy ra giúp cô sấy tóc.
Anh dịu dàng xuyên qua sợi tóc ướt sũng của cô, Kiều Tê bị phả hơi nóng ấm áp có chút buồn ngủ.
Ting.
Điện thoại của cô đặt trên tủ đầu giường rung lên một chút.
[Kiều Kiều, hôm nay cậu không về trường à?]
Là Trương Nhược Chanh nhắn. Lúc này Kiều Tê mới phát hiện đã gần đến đêm rồi.
[Ừ]
Buổi sáng thứ hai không có tiết học, đây không phải chủ nhật đầu tiên Kiều Tê không về trường, nhưng cô chưa bao giờ trả lời ngắn gọn như thế, ngay cả một câu giải thích cũng không có. Trương Nhược Chanh nhạy bén nhận ra một tia bất thường.
Cô trở lại trò chơi Vương Giả Vinh Diệu, Gothic Luna đang đứng cạnh dòng suối múa may cây dù trong tay, bên cạnh là một thiên thần tai thỏ vây quanh nhảy nhót.
[Phùng Dật Luân: Cô đâu rồi?]
[Phùng Dật Luân:???]
[Nhược Chanh:.]
[Phùng Dật Luân: Cô đi đâu!!!!]
[Nhược Chanh: Khúc Ức Hành có ở kí túc xá không?]
[Phùng Dật Luân: Không]
[Phùng Dật Luân: Không đúng, cô hỏi cậu ta làm gì???]
Thế này làm sao cô ăn được.
Tay Kiều Tê bị chế trụ, chỉ đành thử dùng miệng, cô liên tục thay đổi góc độ nhưng cũng chỉ lung tung hôn lên môi Khúc Ức Hành chứ không hề cắn được quả anh đào.
"Anh chiếm tiện nghi của em!"
Khúc Ức Hành đắc ý lắc đầu, đôi mắt cười cong cong.
Cô thò đầu lưỡi ra cọ lên môi Khúc Ức Hành, tiến vào trong miệng anh.
Cuối cùng cô cũng liếm được bơ trên quả anh đào đồng thời cũng liếm lên hàm răng của Khúc Ức Hành.
Kiều Tê cảm thấy thẹn thùng, lùi lại, cảm nhận được vị ngọt trong miệng, tủi thân nói: "Em no rồi, không ăn nữa...."
Khúc Ức Hành lại không rời đi, ngược lại anh càng tiến đến gần.
Kiều Tê đành phải thò đầu lưỡi ra. Lần này cô chui vào khe hở giữa hàm răng anh, lướt qua răng anh cuốn lấy quả anh đào đang ở một bên, cố gắng đẩy về bên cạnh, lại bất ngờ đụng phải đầu lưỡi đang ngủ đông phía sau quả anh đào của Khúc Ức Hành.
Cô giống như bị điện giật co rúm lại, liếm liếm môi, lại cố gắng thêm lần nữa, vừa cảm thấy anh đào hơi được buông lỏng, cô muốn nỗ lực đẩy nó về đây bất chấp cả đầu lưỡi của anh đang quấy rầy, trong nháy mắt quả anh đào đang lăn lộn bị Khúc Ức Hành ngậm vào trong miệng.
Kiều Tê chưa kịp trốn đã bị anh dây dưa giữ lại, cùng cả quả anh đào tròn xoe quay cuồng trong miệng anh.
Khúc Ức Hành hôn cô, một bên ôm cô từ trong chăn ra để cô khóa ngồi trên đùi anh, đối mặt với anh.
Váy ngủ theo động tác của cô bị nhấc lên hơn một nửa, cô chưa mặc quần lót nên lộ ra tiểu huyệt, cách một lớp quần lót mỏng chặt chẽ dán sát vào hạ thân đang giương cung bạt kiếm của anh.
Anh hôn cô càng thêm hung ác, cắn quả anh đào ở giữa môi hai người, một dòng chất lỏng theo khóe miệng Kiều Tê uốn lượn chảy xuống hàm dưới, ngay lập tức bị Khúc Ức Hành liếm mút sạch sẽ.
Kiều Tê không phân biệt được hai người đang ăn anh đào hay là đang hôn nhau, một lúc sau cô không còn cảm nhận được anh đào tồn tại trong miệng, nụ hôn vẫn còn tiếp tục, thậm chí càng ngày càng sâu hơn.
Một lúc lâu sau nữa, cuối cùng Khúc Ức Hành cũng thu đầu lưỡi lại, khi Kiều Tê mở mắt ra nhìn thấy nước anh đào còn lưu lại trên môi anh, tà mị tựa như quỷ hút máu, mà cô lại giống như thiếu nữ vừa bị anh hưởng thụ.
Ánh mắt Khúc Ức Hành nặng nề, quẹt một miếng bơ lên khóe miệng cô, Kiều Tê theo bản năng muốn liếm đi, vừa thò đầu lưỡi ra đã bị anh ngăn lại.
Một nụ hôn có vị bơ thơm ngọt.
Môi hai người tách ra, Kiều Tê nhẹ thở gấp:
"Sao cái gì anh cũng ăn......như thế"
"Sắc tình." Khúc Ức Hành giúp cô nói nốt những lời khó mở miệng.
"Biết vậy mà anh còn....."
"Em muốn ăn bánh kem mà."
Khúc Ức Hành được tiện nghi mà còn khoe mẽ, lại quệt một chút bơ lên cổ cô.
"Bánh kem chính là ăn như vậy."
Khi nói chuyện anh hôn lên bên gáy cô, đầu lưỡi liếm láp qua lại, sau khi bơ tan hơi thở ngọt lịm tỏa ra bốn phía.
Anh ngựa quen đường cũ cởi quai váy của cô ra, ở trên đầu vú cô một chút lại một chút, cúi đầu ngậm lấy, liếm mút, khẽ cắn.
Kiều Tê muốn tránh ra nhưng lại vô lực, thân thể ngửa ra phía sau, cổ vẽ ra một đường cong yếu ớt mỹ lệ, sau eo cô được một bàn tay anh ôm lại khiến cho cơ thể của hai người càng dính sát vào nhau.
Cho đến khi Khúc Ức Hành từ trên ngực Kiều Tê ngẩng đầu lên, Kiều Tê mới kinh ngạc phát hiện anh đã ăn hết bánh kem rồi, còn cô chỉ mới liếm vài ngụm bơ!
"Anh đền đi!"
"Đền cái gì?"
"Bánh kem của em."
Cô vì miếng bánh kem này mà ngay cả mặt mũi cũng không cần.
"Đền bánh kem của em hay là đền nụ hôn em đã hối lộ anh?"
Kiều Tê không đáp, lại nghe Khúc Ức Hành nói: "Hình như đều giống nhau."
Nụ hôn của anh lại rơi xuống, cô nếm được trong miệng anh còn dư lại vị bơ.
"Cái này đều đền cho em."
Anh khẽ cắn cô một cái, cười nói.
Kiều Tê không được tự nhiên cúi đầu, lẩm bẩm: "Đều bị anh làm bẩn...."
"Cùng đi tắm."
"Em không có dép lê."
Khúc Ức Hành cởi quần lót, Kiều Tê còn chưa kịp thẹn thùng đã bị hai ba động tác của anh cởi váy ngủ ra.
Anh đi dép lê vào, ôm cô đứng dậy, eo của anh dán lên người cô, tiểu huynh đệ gắng gượng chọc lên eo cô, chân của cô đạp lên chân anh.
"Như vậy là được."
Khúc Ức Hành cứ như vậy, ôm cô theo bước từng bước một, chậm rãi đi về phía phòng tắm, giữa động tác hạ thân anh còn chọc vào cô. Cuối cùng anh cũng đem Kiều Tê đến dưới vòi hoa sen, anh dùng lưng ngăn dòng nước lại, điều chỉnh độ ấm cho vừa phải rồi mới nhấc chân cho Kiều Tê đi vào.
Dưới dòng nước cọ rửa, Kiều Tê chỉ dám nhìn khoảng ngực bị ướt nhẹp của anh.
"Chỗ nào bị bẩn?" Khúc Ức Hành xoa sữa tắm trên tay, hỏi cô.
"Chỗ này......" Kiều Tê như trả lời câu hỏi của giáo viên, thành thật chỉ chỗ trên cổ bị anh quệt bơ vào.
Khúc Ức Hành theo lời cô, đặt tay lên cổ cô, ở cần cổ cô xoa nắn.
Ngón tay Kiều Tê trượt xuống dưới, chỉ lên ngực: "Chỗ này......"
Tay anh cũng theo đó trượt xuống dưới, bắt được hai vú cô.
"Còn ở đâu nữa?"
Kiều Tê lại chỉ lên đầu vú:
"Ở chỗ này nữa."
"Đều trả lời đúng hết rồi."
Khúc Ức Hành cầm theo miếng bọt biển, ngón tay vân vê hai viên trước ngực cô.
"Ưm...." Kiều Tê vùi đầu ở trong ngực anh, rên rỉ ra tiếng.
Khúc Ức Hành liên tục xoa nắn những chỗ cô chỉ, cơ thể dưới tay trơn trượt khiến anh không bắt được.
Qua một hồi lâu, anh hỏi: "Đã sạch sẽ chưa?"
"Sạch rồi." Miếng bọt biển trên tay Khúc Ức Hành đã sớm rơi xuống.
Anh nhìn Kiều Tê mềm nhũn, cảm thấy cô ở trong dòng nước càng thêm dịu ngoan cực kì.
"Vậy Kiều Kiều tắm giúp anh."
Anh bắt được tay cô, hướng về phía hạ thể của anh.
Kiều Tê cảm giác được đồ vật trong tay càng lúc càng lớn, trở nên nặng trĩu, cô dùng một bàn tay cũng khó có thể bắt được.
Khúc Ức Hành ôm cô từ chân lên.
"Ôm anh, Kiều Kiều."
Kiều Tê vòng lấy cổ anh, hai chân quấn lấy eo anh.
Một bàn tay Khúc Ức Hành nâng mông cô lên, một bàn tay khác lót phía sau cô và nền gạch trên tường, anh cọ xát ở cửa huyệt của cô, theo miếng bọt biển và dòng nước bôi trơn tiến vào.
Anh động thân thao cô, trên người cô thật sự quá trơn, Khúc Ức Hành ôm không được, cơ thể Kiều Tê trượt xuống dưới một đoạn, ngay sau đó đồ vật trong cơ thể càng đi vào sâu hơn.
"Ưm, a....." Âm thanh của cô bị nước che đi hơn phân nửa.
Khúc Ức Hành lại nâng cô lên một lần nữa, trên tay dùng sức, mỗi lần thẳng lưng đều khiến cho Kiều Tê đón nhận một trận khoái cảm.
Trong lúc đưa đẩy, anh không cẩn thận động vào chốt đóng mở, tiếng nước ngừng lại, âm thanh hạ thể va chạm phát ra và tiếng rên rỉ của cô càng không thể che giấu, lực độ trên hông và trên tay Khúc Ức Hành trở nên lớn hơn, một lúc sau phát ra tiếng gầm nhẹ, anh cắn lên môi Kiều Tê, rút ra bắn đầy lên bắp đùi cô.
Anh lại làm dơ cô.
Tay chân Kiều Tê vô lực, mềm nhũn như bùn, Khúc Ức Hành đổi tay nâng cô lên, để cô không cần cố sức bám trên người anh.
Anh mở vòi hoa sen ra, rửa sạch tinh dịch trên người hai người, lau khô cho Kiều Tê, bọc cô lại trong ổ chăn, lấy máy sấy ra giúp cô sấy tóc.
Anh dịu dàng xuyên qua sợi tóc ướt sũng của cô, Kiều Tê bị phả hơi nóng ấm áp có chút buồn ngủ.
Ting.
Điện thoại của cô đặt trên tủ đầu giường rung lên một chút.
[Kiều Kiều, hôm nay cậu không về trường à?]
Là Trương Nhược Chanh nhắn. Lúc này Kiều Tê mới phát hiện đã gần đến đêm rồi.
[Ừ]
Buổi sáng thứ hai không có tiết học, đây không phải chủ nhật đầu tiên Kiều Tê không về trường, nhưng cô chưa bao giờ trả lời ngắn gọn như thế, ngay cả một câu giải thích cũng không có. Trương Nhược Chanh nhạy bén nhận ra một tia bất thường.
Cô trở lại trò chơi Vương Giả Vinh Diệu, Gothic Luna đang đứng cạnh dòng suối múa may cây dù trong tay, bên cạnh là một thiên thần tai thỏ vây quanh nhảy nhót.
[Phùng Dật Luân: Cô đâu rồi?]
[Phùng Dật Luân:???]
[Nhược Chanh:.]
[Phùng Dật Luân: Cô đi đâu!!!!]
[Nhược Chanh: Khúc Ức Hành có ở kí túc xá không?]
[Phùng Dật Luân: Không]
[Phùng Dật Luân: Không đúng, cô hỏi cậu ta làm gì???]
/53
|