CHƯƠNG 14
Lý Lạc đứng một bên không nhịn được, cầm ly rượu đổ lên người người phụ nữa kia.
"A Lý Lạc, cô phát điên cái gì " Y Tiếu Mỹ nhìn váy bị rượu vang đỏ bắn tung tóe.
"Tôi phát điên cái gì cô hẳn là biết, còn để tôi nghe thấy được mấy lời nói ô uế của cô, thì từ lần sau tôi đổ từ trên đầu cô xuống " Lý Lạc duỗi tay phải cầm ly rượu, người phụcvụ ngay lập tức tiếp nhận.
Ánh mắt sắc bén của Lý Lạc nhìn Y Tiếu Mỹ một cái, rồi kéo Từ Hành Anh đi.
Ở tɾong mắt Từ Hành Anh, Lý Lạc rấtđộc đoán, cô chưa từng thấy cách đánh trả đối phươռg một cách trực tiếp như vậy bao giờ, coi như là bây giờ cô đã học được.
" " Y Tiếu Mỹ bị trừng mắt một cái, còn bị Lý Lạc đụng khiến lui về phía sau một bước.
Tiện nhân Dám hất rượu lên người tôi, lần sau tôi sẽ xử đẹp cô
Cảnh Đạc đứng ở tầng hai nhìn bộ dạng kiêu ngạo của Lý Lạc, không khỏi cười một tiếng, cô vẫn luôn như vậy.
Cảnh Đạc quay đầu nhìn người đàn ông cũng đang nhìn xuống bên dưới "Từ tổng hôm nay rảnh rỗi ở đây nói chuyện phiếm với tôi sao? Hôm nay chính là sân nhà của Cảnh Vĩnh Thọ."
"Chính vì đây là sân nhà của hắn nên tôi mới đến tìm anh, bằng không thì hắn làm sao có thể biết được." Từ Du Trật nhìn ly rượu vang đỏ, cau mày.
"Miếng đất gần đây Cảnh tổng để ý, tôi cũng để ý." Từ Du Trật uống một ngụm rượu, nâng ly hướng về phía Cảnh Đạc.
Cảnh Đạc nhướng mày, cũng uống một ngụm rượu, nghĩ thầm Cáo g͙ià, ngay cả Cảnh Vĩnh Thọ cũng không biết hắn chuẩn bị xuống tay với miếng đất kia.
Từ Du Trật nhìn Cảnh Đạc không tiếp lời nói của hắn, lại nói "Không phải là muốn cướp đất của anh, tôi hôm nay tới đây để cùng anh bàn bạc hợp tác, không chừng thời gian sau chúng ta đều có lợi ích chung."
"Như nào? Sao tôi lại không biết tôi với Từ tổng là người cùng thuyền, tìm người hợp tác cùng thì Từ tổng phải tìm đến Cảnh Vĩnh Thọ cùng Lâm Vạn Hướng chứ nhỉ?" Cảnh Đạc lười biếng tựa vào lan can nhìn Từ Du Trật.
Từ Du Trật không lên tiếng, hất cằm về phía Lý Lạc đang ngồi uống rượu bên dưới.
Cảnh Đạc nhìn thấy nơi hắn chỉ, lập tức đứng thẳng dậy, nhìn hắn "Anh muốn làm gì?"
Một khi liên quan đến Lý Lạc, hắn không thể ngồi im xem cuộc vui, hắn cũng đoán được rằng Từ Du Trật sẽ ra tay.
"Không phải là tôi muốn làm gì, mà là Lý Lạc muốn cho anh một danh phận." Từ Du Trật nói.
Nhớ tới hôm nay Lý Lạc tìm hắn nói chuyện, vì người này mà cô thật đúng là hao tổn tâm huyết.
Cảnh Đạc mặc dù không muốn ở trước mặt hắn lộ ra hành động ấu trĩ, nhưng vẫn không nhịn được mà cong cong khóe miệng.
Đây là lần đầu tiên cô bày tỏ muốn cho hắn một danh phận, trước đây hắn chỉ có thể nghe được chữ "chồng" từ tɾong miệng cô khi ở trên giường.
Thời điểm cô ở dưới người hắn, bị hắn hung đâm vào, buộc cô phải gọi hắn là "chồng", lúc đó cô bắt buộc phải làm the0, nghĩ đến đây, Cảnh Đạc không khỏi liếc nhìn Từ Du Trật một cái, hắn chính là chồng trên danh nghĩa của cô.
"Muốn tôi làm gì?" Giọng Cảnh Đạc trầm xuống.
Từ Du Trật nhìn khí thế đột nhiên thay đổi của Cảnh Đạc, có chút kinh ngạc "Anh lấy mảnh đất kia, tôi đưa thêm một nửa tiền, sau đó..."
Cảnh Đạc nặng̝ nề rũ mắt suy nghĩ "Được, đến lúc đó, anh phải đảm bảo không dính dáng gì đến Lý Lạc và phải ly hôn với cô ấy."
Từ Du Trật cười một tiếng "Được."
Từ Du Trật nhìn xuống bên dưới, Từ Hành Anh bị Lý Lạc rót hết chén rượu này đến chén rượu khác, cô đã có chút men say, khuôn mặt nhỏ nhắn như bị rượu nhuộm đỏ, ánh mắt mơ hồ, miệng từng tờ từng tờ cùng Lý Lạc vừa nói chuyện.
Từ Du Trật mắt nhìn cặρ vú sắp lộ hết ra bên ngoài, hầu kết lăn lội.
Nhìn chằm chằm nhìn một hồi, liếm khóe miệng một cái.
Hiệu quả của mấy món ăn kia đến thật nhanh.
Từ Hành Anh ngồi bên dưới uống rượu cùng Lý Lạc, h0àn toàn không biết chú nhỏ của mình đang đứng ở trên tầng hai nhìn chằm chằm vào ngực cô, cũng không thấy ánh mắt như muốn đem cô nuốt vào tɾong bụng của Từ Du Trật.
"Chị Lý Lạc, rượu này uống thật ngon, rấtngọt." Từ Hành Anh lại cầm lấy một ly rượu khác uống một hơi.
/238
|