Thu đi đông lại, trời cũng đã chuyển lạnh, nơi này thời tiết ẩm ướt lạnh lẽo, Ngư Nhân rất không quen. Không có áo lông, cũng chưa tới lúc mặc áo bông, chỉ phải khoác lên người hai chiếc áo kép thật dày. Ngư Nhân vẽ kiểu mẫu, để Hà thị chiếu theo đó cắt làm áo ấm, mặc ở trong quần áo rất được . Lúc vừa làm xong, Hà thị nhìn hình dáng kỳ quái của nó, rất hoài nghi có thể dùng được hay không, nhìn khuôn mặt đắc ý của Ngư Nhân, cũng là làm cho bọn Tiểu Hổ mỗi người một cái. Kết quả người người đều nói mặc vào rất ấm, Hà thị mới tin .
Trước khi đến mùa đông đã chuẩn bị đầy đủ vật tư, bây giờ chỉ cần mỗi ngày ở trong phòng không ra ngoài cũng không sao. Nhìn một đống củi dưới mái hiên, trong lòng đã thấy ấm áp. Đúng ngày, Hà thị đi lên trấn trên trước khi mùa đông bắt đầu để giao kiểu dáng mà Ngư Nhân vẽ, mua nhiều thứ trở về.
Vừa vào năm mới, phải mua một ít gà và heo về. Hàng rào phải tiếp tục xây rộng ra, chuồng heo cũng phải mở rộng hơn. Bởi vậy thừa dịp trời còn chưa đổ tuyết, Hà thị nghĩ còn có thể lên núi, nên mang theo mọi người lên núi, chặt rất nhiều trúc mang về. Đồng thời, cũng ra sau núi chuyển rất nhiều đá về chất đống ở chân núi. Này đó đều phải làm xong... trước mùa đông này.
Ngư Nhân thường thường sẽ đi xem xét rau dưa, cải củ và rau cải trắng đều dài hơn, trông vô cùng đáng yêu. Ngư Nhân còn hái cải củ về ăn hai lần, không lâu sau, là có thể thu hoạch tất cả. Rau cải trắng cần phải thu hoạch trước khi tuyết rơi. Chờ cải củ và rau cải thu hoạch xong, Ngư Nhân tính bắt tay vào làm đợt dưa chua đầu tiên. Rau xanh trồng sau hậu viện là đủ cho người trong nhà một ăn qua mùa đông.
Một lần vô tình Ngư Nhân nghe Tiểu Hổ nhắc tới sinh nhật Hà thị đã đến gần, Ngư Nhân đặc biệt để ý, sau đó làm bộ vô tình chứng thực với Hà thị. Ngư Nhân đã sớm thật sự xem Hà thị như nương mình , trước kia trong nhà khó khăn, chắc là Hà thị chưa từng làm sinh nhật. Lần này, đã có mình, sẽ cho Hà thị một sinh nhật vô cùng náo nhiệt vô cùng ý nghĩa. Ngư Nhân bắt đầu chuẩn bị từ sớm, thương lượng cùng bọn Tiểu Hổ nên làm thế nào mới có thể để Hà thị vui.
Qua hai ngày nữa là sinh nhật Hà thị, Ngư Nhân định đi một chuyến lên trấn trên, mua vài thứ về, ăn thật ngon để chúc mừng. Sáng sớm, Ngư Nhân để Tiểu Hổ lên xe, Hà thị thấy sắc trời không được tốt, rất âm u, sợ là sẽ có đợt tuyết đầu tiên, vốn không định cho bọn họ đi, nhưng Ngư Nhân và Tiểu Hổ kiên trì, nói là nhớ Tiểu Mỹ, đi thăm nàng, thuận tiện mua chút đồ về nhà. Ngư Nhân và bọn Tiểu Hổ vẫn gạt Hà thị. Chuẩn bị cho bà một kinh hỉ ngoài ý muốn .
Sau khi có xe trâu, thời gian đến trấn ngắn lại rất nhiều, trước kia đi hai canh giờ, bây giờ nhiều nhất cũng chỉ cần một canh giờ. Tới trấn trên, hai người đi quá vội vào buổi sáng, ngay cả cơm cũng chưa ăn. Trước tiên cất xe trâu vào trong tiểu viện, Ngư Nhân mang Tiểu Hổ đi vào một sạp bán đồ ăn, ăn hai cái bánh bao, uống hai chén cháo, ăn xong lập tức thấy trong người ấm lên.Tuy đi xe trâu rất nhanh, nhưng bị gió mùa đông thổi, rất lạnh.
Ăn cơm xong, Ngư Nhân mang Tiểu Hổ đi trước tiệm thêu đón Tiểu Mỹ, mừng sinh nhật Hà thị, nhất định phải đủ toàn bộ con cái. Lấy mẫu thêu mới ra, thuyết minh nguyên do cùng Vương chưởng quỹ, Vương chưởng quỹ còn khách khí lấy ra hai lượng bạc, để Ngư Nhân mua chút quà cho Hà thị, Ngư Nhân cũng không chối từ mà tiếp nhận. Tỷ đệ ba người tay cầm tay đi trên đường.
Ngư Nhân chuẩn bị làm 1 sinh nhật đặc biệt cho Hà thị, tự nhiên phải chuẩn bị chút đồ mới lạ mà Hà thị chưa thấy qua. Ngư Nhân mang theo nhóm đệ mua đồ ăn, mua hai cân thịt, vừa có mỡ vừa có nạc , có thể xào chung với rau để ăn, cũng có thể để gói bánh trẻo. Gà và trứng gà trong nhà có sẵn, không cần mua. Sau đó lại mua thêm hai cân thịt bò. thịt để ăn đã đủ, rau dưa trong nhà cũng có. Ngư Nhân lại mua bột đậu. Đúng rồi, quan trọng nhất là nến, Ngư Nhân nhưng là nhớ rõ vô cùng, cái này không thể thiếu, Ngư Nhân chuẩn bị tự chế một cái bánh ngọt. Sau khi làm xong, cắm nến lên trên, nhất định sẽ cho Hà thị một kinh hỉ lớn. Dưới sự đề nghị của Tiểu Mỹ, Ngư Nhân còn đi tiệm quần áo mua cho Hà thị bộ đồ mới, cố ý tuyển có thêu hoa. Ngư Nhân xém thì quên, may mà Tiểu Mỹ nhắc nhở. Bọn họ đều có áo bông mới, chỉ có Hà thị vẫn mặc áo cũ. Nương là nương, mặc kệ lúc nào cũng chỉ biết lo lắng cho con của mình. Nghĩ nữ nhân đều yêu cái đẹp, Ngư Nhân lại đi cửa hàng trang sức, chọn đôi bông tai cho Hà thị. Còn đi cửa hàng son phấn mua son bột nước..., thật ra thì người nhà nông không dùng mấy cái này, nhưng Ngư Nhân muốn mua, muốn mua cho Hà thị. Ngư Nhân luôn cảm thấy nương nên trang điển cho xinh đẹp, giống phu nhân vậy.
Mua đồ xong, tỷ đệ Ngư Nhân vội vàng ngồi xe trâu về nhà . Trên đường về, gió thổi rất mạnh, làm đau cả mặt, Ngư Nhân nghĩ , nếu có xe ngựa thì thật tốt, có thể ngồi ở trong xe. Nghĩ đi nghĩ lại, miệng khẽ "gió Bắc kia cứ thổi, bông tuyết kia cứ rơi. . . . ." , chọc bọn Tiểu Hổ cười không ngừng được, coi như là xua tan cái lạnh.
Đảo mắt cũng đến ngày sinh nhật của Hà thị. Đầu đêm, gió thổi vù vù rất mạnh, trời vô cùng âm u. Đợi đến sáng sớm hôm sau, trên bầu trời đã bắt đầu rơi xuống những bông tuyết nho nhỏ. Tất cả mọi người rất kinh hỉ, đây là trận tuyết đầu tiên của mùa đông này.
Mọi thứ đều đã mua xong. Sau khi ăn điểm tâm, Ngư Nhân vội vàng để Hà thị phòng làm việc khâu vá. Tỷ đệ bọn họ đến giờ vẫn chưa lộ ra tí xíu tin tức nào với Hà thị. Ngư Nhân mang theo đệ muội làm việc trong phòng bếp, đương nhiên , một hồi xào rau nhất định không thể gạt Hà thị, nàng sẽ nghe thấy tiếng cũng ngửi được mùi, nhưng mình có thể chuẩn bị trước vài thứ. Mình có thể trước làm bánh ngọt trước, sau đó giấu đi, chờ lúc ăn cơm đột nhiên mang lên bàn cơm, bọn Hà thị nhất định chưa từng thấy. Làm bánh ngọt phải dùng bột mì và trứng gà, trứng gà trong nhà có, mọi người đều biết. Đầu tiên Ngư Nhân phân phó Tiểu Mỹ giúp nàng tách phần lòng trắng trứng ra một bên. Làm bánh ngọt còn cần dùng đến sữa, lúc Ngư Nhân đi trấn trên chọn mua thì đến chỗ người bán trâu lần trước, hắn vừa vặn có trâu mẹ vừa sinh, Ngư Nhân mua chút sữa. Mọi chuyện đã chuẩn bị, chỉ cần bắt đầu làm. Tiểu Mỹ giúp đỡ trợ thủ. Ngư Nhân nói cho Tiểu Mỹ cách làm sơ lược, Tiểu Mỹ bắt đầu đánh lòng trắng trứng .
Trước khi đến mùa đông đã chuẩn bị đầy đủ vật tư, bây giờ chỉ cần mỗi ngày ở trong phòng không ra ngoài cũng không sao. Nhìn một đống củi dưới mái hiên, trong lòng đã thấy ấm áp. Đúng ngày, Hà thị đi lên trấn trên trước khi mùa đông bắt đầu để giao kiểu dáng mà Ngư Nhân vẽ, mua nhiều thứ trở về.
Vừa vào năm mới, phải mua một ít gà và heo về. Hàng rào phải tiếp tục xây rộng ra, chuồng heo cũng phải mở rộng hơn. Bởi vậy thừa dịp trời còn chưa đổ tuyết, Hà thị nghĩ còn có thể lên núi, nên mang theo mọi người lên núi, chặt rất nhiều trúc mang về. Đồng thời, cũng ra sau núi chuyển rất nhiều đá về chất đống ở chân núi. Này đó đều phải làm xong... trước mùa đông này.
Ngư Nhân thường thường sẽ đi xem xét rau dưa, cải củ và rau cải trắng đều dài hơn, trông vô cùng đáng yêu. Ngư Nhân còn hái cải củ về ăn hai lần, không lâu sau, là có thể thu hoạch tất cả. Rau cải trắng cần phải thu hoạch trước khi tuyết rơi. Chờ cải củ và rau cải thu hoạch xong, Ngư Nhân tính bắt tay vào làm đợt dưa chua đầu tiên. Rau xanh trồng sau hậu viện là đủ cho người trong nhà một ăn qua mùa đông.
Một lần vô tình Ngư Nhân nghe Tiểu Hổ nhắc tới sinh nhật Hà thị đã đến gần, Ngư Nhân đặc biệt để ý, sau đó làm bộ vô tình chứng thực với Hà thị. Ngư Nhân đã sớm thật sự xem Hà thị như nương mình , trước kia trong nhà khó khăn, chắc là Hà thị chưa từng làm sinh nhật. Lần này, đã có mình, sẽ cho Hà thị một sinh nhật vô cùng náo nhiệt vô cùng ý nghĩa. Ngư Nhân bắt đầu chuẩn bị từ sớm, thương lượng cùng bọn Tiểu Hổ nên làm thế nào mới có thể để Hà thị vui.
Qua hai ngày nữa là sinh nhật Hà thị, Ngư Nhân định đi một chuyến lên trấn trên, mua vài thứ về, ăn thật ngon để chúc mừng. Sáng sớm, Ngư Nhân để Tiểu Hổ lên xe, Hà thị thấy sắc trời không được tốt, rất âm u, sợ là sẽ có đợt tuyết đầu tiên, vốn không định cho bọn họ đi, nhưng Ngư Nhân và Tiểu Hổ kiên trì, nói là nhớ Tiểu Mỹ, đi thăm nàng, thuận tiện mua chút đồ về nhà. Ngư Nhân và bọn Tiểu Hổ vẫn gạt Hà thị. Chuẩn bị cho bà một kinh hỉ ngoài ý muốn .
Sau khi có xe trâu, thời gian đến trấn ngắn lại rất nhiều, trước kia đi hai canh giờ, bây giờ nhiều nhất cũng chỉ cần một canh giờ. Tới trấn trên, hai người đi quá vội vào buổi sáng, ngay cả cơm cũng chưa ăn. Trước tiên cất xe trâu vào trong tiểu viện, Ngư Nhân mang Tiểu Hổ đi vào một sạp bán đồ ăn, ăn hai cái bánh bao, uống hai chén cháo, ăn xong lập tức thấy trong người ấm lên.Tuy đi xe trâu rất nhanh, nhưng bị gió mùa đông thổi, rất lạnh.
Ăn cơm xong, Ngư Nhân mang Tiểu Hổ đi trước tiệm thêu đón Tiểu Mỹ, mừng sinh nhật Hà thị, nhất định phải đủ toàn bộ con cái. Lấy mẫu thêu mới ra, thuyết minh nguyên do cùng Vương chưởng quỹ, Vương chưởng quỹ còn khách khí lấy ra hai lượng bạc, để Ngư Nhân mua chút quà cho Hà thị, Ngư Nhân cũng không chối từ mà tiếp nhận. Tỷ đệ ba người tay cầm tay đi trên đường.
Ngư Nhân chuẩn bị làm 1 sinh nhật đặc biệt cho Hà thị, tự nhiên phải chuẩn bị chút đồ mới lạ mà Hà thị chưa thấy qua. Ngư Nhân mang theo nhóm đệ mua đồ ăn, mua hai cân thịt, vừa có mỡ vừa có nạc , có thể xào chung với rau để ăn, cũng có thể để gói bánh trẻo. Gà và trứng gà trong nhà có sẵn, không cần mua. Sau đó lại mua thêm hai cân thịt bò. thịt để ăn đã đủ, rau dưa trong nhà cũng có. Ngư Nhân lại mua bột đậu. Đúng rồi, quan trọng nhất là nến, Ngư Nhân nhưng là nhớ rõ vô cùng, cái này không thể thiếu, Ngư Nhân chuẩn bị tự chế một cái bánh ngọt. Sau khi làm xong, cắm nến lên trên, nhất định sẽ cho Hà thị một kinh hỉ lớn. Dưới sự đề nghị của Tiểu Mỹ, Ngư Nhân còn đi tiệm quần áo mua cho Hà thị bộ đồ mới, cố ý tuyển có thêu hoa. Ngư Nhân xém thì quên, may mà Tiểu Mỹ nhắc nhở. Bọn họ đều có áo bông mới, chỉ có Hà thị vẫn mặc áo cũ. Nương là nương, mặc kệ lúc nào cũng chỉ biết lo lắng cho con của mình. Nghĩ nữ nhân đều yêu cái đẹp, Ngư Nhân lại đi cửa hàng trang sức, chọn đôi bông tai cho Hà thị. Còn đi cửa hàng son phấn mua son bột nước..., thật ra thì người nhà nông không dùng mấy cái này, nhưng Ngư Nhân muốn mua, muốn mua cho Hà thị. Ngư Nhân luôn cảm thấy nương nên trang điển cho xinh đẹp, giống phu nhân vậy.
Mua đồ xong, tỷ đệ Ngư Nhân vội vàng ngồi xe trâu về nhà . Trên đường về, gió thổi rất mạnh, làm đau cả mặt, Ngư Nhân nghĩ , nếu có xe ngựa thì thật tốt, có thể ngồi ở trong xe. Nghĩ đi nghĩ lại, miệng khẽ "gió Bắc kia cứ thổi, bông tuyết kia cứ rơi. . . . ." , chọc bọn Tiểu Hổ cười không ngừng được, coi như là xua tan cái lạnh.
Đảo mắt cũng đến ngày sinh nhật của Hà thị. Đầu đêm, gió thổi vù vù rất mạnh, trời vô cùng âm u. Đợi đến sáng sớm hôm sau, trên bầu trời đã bắt đầu rơi xuống những bông tuyết nho nhỏ. Tất cả mọi người rất kinh hỉ, đây là trận tuyết đầu tiên của mùa đông này.
Mọi thứ đều đã mua xong. Sau khi ăn điểm tâm, Ngư Nhân vội vàng để Hà thị phòng làm việc khâu vá. Tỷ đệ bọn họ đến giờ vẫn chưa lộ ra tí xíu tin tức nào với Hà thị. Ngư Nhân mang theo đệ muội làm việc trong phòng bếp, đương nhiên , một hồi xào rau nhất định không thể gạt Hà thị, nàng sẽ nghe thấy tiếng cũng ngửi được mùi, nhưng mình có thể chuẩn bị trước vài thứ. Mình có thể trước làm bánh ngọt trước, sau đó giấu đi, chờ lúc ăn cơm đột nhiên mang lên bàn cơm, bọn Hà thị nhất định chưa từng thấy. Làm bánh ngọt phải dùng bột mì và trứng gà, trứng gà trong nhà có, mọi người đều biết. Đầu tiên Ngư Nhân phân phó Tiểu Mỹ giúp nàng tách phần lòng trắng trứng ra một bên. Làm bánh ngọt còn cần dùng đến sữa, lúc Ngư Nhân đi trấn trên chọn mua thì đến chỗ người bán trâu lần trước, hắn vừa vặn có trâu mẹ vừa sinh, Ngư Nhân mua chút sữa. Mọi chuyện đã chuẩn bị, chỉ cần bắt đầu làm. Tiểu Mỹ giúp đỡ trợ thủ. Ngư Nhân nói cho Tiểu Mỹ cách làm sơ lược, Tiểu Mỹ bắt đầu đánh lòng trắng trứng .
/28
|