Trên đời này làm gì có chuyện có tiền mà không có được, nếu không thể có được bằng tiền thì phải dùng thật nhiều tiền. Dùng tiền nhưng năng lực chính là năng lực, cho dù lấy tiền để thúc đẩy học tập rồi tốt nghiệp sớm cũng phải tự lực mà làm luận văn, rồi tự mình làm bài thi, ở Đông Bắc tiền chỉ có thể giúp chúng ta tốt nghiệp sớm mà không cần học từng môn lẻ tẻ đợi mấy năm, cảm thấy đủ năng lực thì đăng ký thôi.
Mấy ngày Hạ Bắc Sâm không ở Bạc Thành, thì Doãn Từ Ân đã sớm cố gắng học hành, ôn bài để thi rồi, điểm của cô phải nói cũng rất cao, bài luận văn tốt nghiệp cũng rất xuất sắc. Kỷ Thư Ninh cũng vậy chỉ là kém hơn cô một chút, nhưng cũng đã tốt nghiệp rồi.
Sinh viên khoa luật Doãn Từ Ân tốt nghiệp ở tuổi 22 chỉ mất ba năm mấy đã tốt nghiệp rồi.
Cô và Kỷ Thư Ninh hẹn nhau đến quán thịt nướng ăn mừng, chuyện cô tốt nghiệp cô cũng không nói với Hạ Bắc Sâm, hôm qua bọn họ cãi vã như vậy thật khiến cô đột nhiên suy nghĩ lại, cảm thấy anh đã khác rồi.
Quán thịt nướng này đã đi cùng cô và Kỷ Thư Ninh suốt khoảng thời gian đại học, bọn cô thường xuyên tới đây ăn mỗi khi rảnh rỗi, xiên thịt nướng ở đây phải nói là đỉnh của đỉnh nha.
“ Ân Ân! Chúng ta nhất định phải cùng nhau làm những chuyện lớn, phải kiếm thật nhiều tiền ” Kỷ Thư Ninh cầm lấy ly rượu nâng lên.
Doãn Từ Ân gật đầu nâng ly cụng một cái “ Được! Luật sư Kỷ của tôi ” cô bật cười, ở cùng Thư Ninh cô chưa từng gồng mình, vì cô nàng là người hiểu cô nhất.
“ Haha cảm ơn cảm ơn Doãn Đại Luật Sư ” Kỷ Thư Ninh bật cười, nụ cười vô cùng vui vẻ, hai người bọn họ chính là một tấc không đi, một ly không rời, đời này của Kỷ Thư Ninh chỉ có Doãn Từ Ân là tri kỷ.
Uống rượu được một lúc Kỷ Thư Ninh bài ra vẻ mặt uất ức, lại có chút mang theo sự thù hận lây, nấc cục nhìn Doãn Từ Ân vẫn tỉnh như sáo, sắc mặt lại vô cùng bình thản.
“ Ân Ân! Tớ nói cậu nghe, sau này có chuyện gì nhất định phải nói cho tớ biết, cậu cảm thấy quá nguy hiểm tôi sẽ thay cậu làm....hức...hức ”
Doãn Từ Ân nhìn cô nàng hình như đã say rồi “...”
Dừng lại một chút Kỷ Thư Ninh liền nói tiếp “ Tôi xem cậu là tri kỷ, cậu muốn trả thù tôi sẽ giúp cậu....Cậu đừng buồn ông ta vốn dĩ là loại cặn bã...Cậu đừng để ý....ông ta nhất định cũng sẽ hối hận nếu biết được cậu đã giỏi hơn Doãn Thư rất nhiều....” cô nàng vừa nói vừa uất ức thay cho Doãn Từ Ân.
“....“
Cô nhìn Kỷ Thư Ninh đột nhiên mỉm cười “ Thư Ninh...tôi không sao, tôi không xem ông ta là gia đình, cũng không buồn cậu đừng lo. Chúng ta về nhà thôi ” có những chuyện vì là người quan trọng nên không muốn họ dính vào, cô bỏ mạng cũng không thể lôi theo người đã yêu thương và quan tâm mình.
Hai người họ cuối cùng cũng có thể thanh toán xong ra khỏi quán thịt nướng, vì hai người ở ngược đường nhưng Thư Ninh lại say như vậy, cô đành gọi xe đưa địa chỉ cho anh ta đưa Thư Ninh về.
Cô đứng đó nhìn một lúc, rồi quay lưng về phía ngược lại, đi được một đoạn liền cảm thấy không đúng, giác quan của cô như đang cảnh báo nguy hiểm xung quanh.
Cho đến khi cô sững lại vì nhìn thấy cái bóng do ánh đèn chiếu tời từ phía sau, là một nam một nữ? không phải Doãn Thư lại tìm người gây sự đó chứ, đùa sao?
Doãn Từ Ân trong lòng cảm giác có chút sợ, cho dù bình thường thế nào nhưng trong hoàn cảnh này cũng sẽ sợ hãi, bước chân cô càng lúc càng nhanh, sau đó bằng đầu chuyển sang chạy.
Nhưng biết đó sức của người có men không nhiều, chưa kể cô còn là con gái ở phía sau người đàn ông đó đã túm được cô, một gậy liền khiến trước mắt cô mờ đi.
Cuối cùng chính là không nhìn thấy gì nữa.
Người phụ nữ trung niên ánh mắt ngập tràn sự tàn ác, bà ta chính là mẹ Doãn Thư, đã đến trường cô từ sớm để đợi đến giây phút này, cô chính là một mối hoạ, nếu con gái bà không gã vào được Hạ Gia thì chắc chắn cả Doãn Gia xảy ra chuyện, lúc đó sao có thể vui vẻ mà đi đánh bạc được.
Người đàn ông đó vác cô lên xe sau đó cùng bà ta lái xe rời đi đến một đoạn đường vô cùng hẻo lánh.
Đoạn đường ngay cả nhà cửa còn không có, hai bên đường đều là cây cối, phải nói chẳng khác nào trong một khu rừng, tìm mãi không thấy lối ra.
Hạ Bắc Sâm còn đang đợi cô về để sửa lại một số thứ ở trong hợp đồng bọn họ ký, một số điều khoảng anh cảm thấy nên sửa lại, nhưng giờ này cô còn chưa về sao?
Cô đã không đi làm thêm nữa rồi, cũng không về nhà bà ngoại vậy thì sao giờ này còn chưa về.
Điện thoại cũng không thấy tin nhắn, Hạ Bắc Sâm đột nhiên cảm giác trái tim nhói lên cảm thấy không ổn liền gọi vào số điện thoại của cô.
Ban đầu tiếng chuông điện thoại vang lên nhưng không ai nhất máy, nhiều lần như vậy đến lần thứ tư đã hoàn toàn không liên lạc được nữa rồi.
Anh đi thẳng ra ga xe của nhà mình, ngồi vào chiếc Rolls Royce phantom, cảm giác vô cùng phức tạp.
Anh đạp chân ga, chiếc xe rời khỏi khu nhà của anh, hướng đi đến tiểu khu nhà của cô.
Cảm giác bất an bao trùm lấy Hạ Bắc Sâm, không hiểu sao lại có cái cảm giác này, cô không phải xảy ra chuyện gì rồi đó chứ?
Hạ Bắc Sâm chạy đến nhà bà ngoại, lúc này cảm giác của anh còn nặng nề hơn khi nhìn thấy cô không đến đây.
Bà ngoại nhìn anh lên tiếng thắc mắc “ Tiểu Hạ sao? con đến đây chơi à? Ân Ân không đến sao? ”.
“ .....”
Một lúc sau Hạ Bắc Sâm mới định hình nhìn bà nói “ Dạ? cô ấy có chút bận nhờ con đến lấy hộ cô ấy ít đồ ” anh không biết tìm lý do gì, đành lấy đại cái lý do này.
Bà nhìn anh gật đầu không nói gì thêm, cảm thấy anh rất gấp gáp, đến chỉ lấy hai cái áo len của Doãn Từ Ân còn sót lại rồi rời đi.
Sau khi lái xe khỏi tiểu khu, anh vẫn tiếp tục gọi cho cô nhưng vẫn không liên lạc được, sắc mặt anh càng lúc càng xám xịt khó coi hơn bao giờ hết.
Cuối cùng không nhịn được liền gọi cho đám người Hoằng Tứ “ Lúc chiều cậu có nhìn thấy Từ Ân không? ”.
Bên kia là giọng điệu bình thường của Hoằng Tứ “ Chị dâu sao? hình như chị ấy đã tốt nghiệp sớm chắc là đi ăn mừng rồi ” cậu ta có nghe đến chuyện Kỷ Thư Ninh và cô sắp xếp tốt nghiệp sớm.
“ Cho người ta đi tìm cô ấy đi, tôi không liên lạc được, tra cả định vị trên điện thoại cho tôi ” Hạ Bắc Sâm nhíu mài.
Tốt nghiệp sớm? anh chưa từng nghe cô nhắc đến là có chuyện này. Không phải cô là muốn thoát khỏi anh nên mới tốt nghiệp sớm để cùng Lục Bạch Tử trả thù Doãn Gia đó chứ?
Nhưng không phải cô không biết nếu cô đơn phương chấm dứt hợp đồng thì phải bồi thường tinh thần lẫn thể chất cho anh là 500 triệu mỗi tháng, người thích tiền như cô sẽ không làm như vậy.
Thì rốt cuộc cô đã đi đâu? lý do tại sao tốt nghiệp sớm? ngay cả anh cũng chẳng thể biết được.
Mấy ngày Hạ Bắc Sâm không ở Bạc Thành, thì Doãn Từ Ân đã sớm cố gắng học hành, ôn bài để thi rồi, điểm của cô phải nói cũng rất cao, bài luận văn tốt nghiệp cũng rất xuất sắc. Kỷ Thư Ninh cũng vậy chỉ là kém hơn cô một chút, nhưng cũng đã tốt nghiệp rồi.
Sinh viên khoa luật Doãn Từ Ân tốt nghiệp ở tuổi 22 chỉ mất ba năm mấy đã tốt nghiệp rồi.
Cô và Kỷ Thư Ninh hẹn nhau đến quán thịt nướng ăn mừng, chuyện cô tốt nghiệp cô cũng không nói với Hạ Bắc Sâm, hôm qua bọn họ cãi vã như vậy thật khiến cô đột nhiên suy nghĩ lại, cảm thấy anh đã khác rồi.
Quán thịt nướng này đã đi cùng cô và Kỷ Thư Ninh suốt khoảng thời gian đại học, bọn cô thường xuyên tới đây ăn mỗi khi rảnh rỗi, xiên thịt nướng ở đây phải nói là đỉnh của đỉnh nha.
“ Ân Ân! Chúng ta nhất định phải cùng nhau làm những chuyện lớn, phải kiếm thật nhiều tiền ” Kỷ Thư Ninh cầm lấy ly rượu nâng lên.
Doãn Từ Ân gật đầu nâng ly cụng một cái “ Được! Luật sư Kỷ của tôi ” cô bật cười, ở cùng Thư Ninh cô chưa từng gồng mình, vì cô nàng là người hiểu cô nhất.
“ Haha cảm ơn cảm ơn Doãn Đại Luật Sư ” Kỷ Thư Ninh bật cười, nụ cười vô cùng vui vẻ, hai người bọn họ chính là một tấc không đi, một ly không rời, đời này của Kỷ Thư Ninh chỉ có Doãn Từ Ân là tri kỷ.
Uống rượu được một lúc Kỷ Thư Ninh bài ra vẻ mặt uất ức, lại có chút mang theo sự thù hận lây, nấc cục nhìn Doãn Từ Ân vẫn tỉnh như sáo, sắc mặt lại vô cùng bình thản.
“ Ân Ân! Tớ nói cậu nghe, sau này có chuyện gì nhất định phải nói cho tớ biết, cậu cảm thấy quá nguy hiểm tôi sẽ thay cậu làm....hức...hức ”
Doãn Từ Ân nhìn cô nàng hình như đã say rồi “...”
Dừng lại một chút Kỷ Thư Ninh liền nói tiếp “ Tôi xem cậu là tri kỷ, cậu muốn trả thù tôi sẽ giúp cậu....Cậu đừng buồn ông ta vốn dĩ là loại cặn bã...Cậu đừng để ý....ông ta nhất định cũng sẽ hối hận nếu biết được cậu đã giỏi hơn Doãn Thư rất nhiều....” cô nàng vừa nói vừa uất ức thay cho Doãn Từ Ân.
“....“
Cô nhìn Kỷ Thư Ninh đột nhiên mỉm cười “ Thư Ninh...tôi không sao, tôi không xem ông ta là gia đình, cũng không buồn cậu đừng lo. Chúng ta về nhà thôi ” có những chuyện vì là người quan trọng nên không muốn họ dính vào, cô bỏ mạng cũng không thể lôi theo người đã yêu thương và quan tâm mình.
Hai người họ cuối cùng cũng có thể thanh toán xong ra khỏi quán thịt nướng, vì hai người ở ngược đường nhưng Thư Ninh lại say như vậy, cô đành gọi xe đưa địa chỉ cho anh ta đưa Thư Ninh về.
Cô đứng đó nhìn một lúc, rồi quay lưng về phía ngược lại, đi được một đoạn liền cảm thấy không đúng, giác quan của cô như đang cảnh báo nguy hiểm xung quanh.
Cho đến khi cô sững lại vì nhìn thấy cái bóng do ánh đèn chiếu tời từ phía sau, là một nam một nữ? không phải Doãn Thư lại tìm người gây sự đó chứ, đùa sao?
Doãn Từ Ân trong lòng cảm giác có chút sợ, cho dù bình thường thế nào nhưng trong hoàn cảnh này cũng sẽ sợ hãi, bước chân cô càng lúc càng nhanh, sau đó bằng đầu chuyển sang chạy.
Nhưng biết đó sức của người có men không nhiều, chưa kể cô còn là con gái ở phía sau người đàn ông đó đã túm được cô, một gậy liền khiến trước mắt cô mờ đi.
Cuối cùng chính là không nhìn thấy gì nữa.
Người phụ nữ trung niên ánh mắt ngập tràn sự tàn ác, bà ta chính là mẹ Doãn Thư, đã đến trường cô từ sớm để đợi đến giây phút này, cô chính là một mối hoạ, nếu con gái bà không gã vào được Hạ Gia thì chắc chắn cả Doãn Gia xảy ra chuyện, lúc đó sao có thể vui vẻ mà đi đánh bạc được.
Người đàn ông đó vác cô lên xe sau đó cùng bà ta lái xe rời đi đến một đoạn đường vô cùng hẻo lánh.
Đoạn đường ngay cả nhà cửa còn không có, hai bên đường đều là cây cối, phải nói chẳng khác nào trong một khu rừng, tìm mãi không thấy lối ra.
Hạ Bắc Sâm còn đang đợi cô về để sửa lại một số thứ ở trong hợp đồng bọn họ ký, một số điều khoảng anh cảm thấy nên sửa lại, nhưng giờ này cô còn chưa về sao?
Cô đã không đi làm thêm nữa rồi, cũng không về nhà bà ngoại vậy thì sao giờ này còn chưa về.
Điện thoại cũng không thấy tin nhắn, Hạ Bắc Sâm đột nhiên cảm giác trái tim nhói lên cảm thấy không ổn liền gọi vào số điện thoại của cô.
Ban đầu tiếng chuông điện thoại vang lên nhưng không ai nhất máy, nhiều lần như vậy đến lần thứ tư đã hoàn toàn không liên lạc được nữa rồi.
Anh đi thẳng ra ga xe của nhà mình, ngồi vào chiếc Rolls Royce phantom, cảm giác vô cùng phức tạp.
Anh đạp chân ga, chiếc xe rời khỏi khu nhà của anh, hướng đi đến tiểu khu nhà của cô.
Cảm giác bất an bao trùm lấy Hạ Bắc Sâm, không hiểu sao lại có cái cảm giác này, cô không phải xảy ra chuyện gì rồi đó chứ?
Hạ Bắc Sâm chạy đến nhà bà ngoại, lúc này cảm giác của anh còn nặng nề hơn khi nhìn thấy cô không đến đây.
Bà ngoại nhìn anh lên tiếng thắc mắc “ Tiểu Hạ sao? con đến đây chơi à? Ân Ân không đến sao? ”.
“ .....”
Một lúc sau Hạ Bắc Sâm mới định hình nhìn bà nói “ Dạ? cô ấy có chút bận nhờ con đến lấy hộ cô ấy ít đồ ” anh không biết tìm lý do gì, đành lấy đại cái lý do này.
Bà nhìn anh gật đầu không nói gì thêm, cảm thấy anh rất gấp gáp, đến chỉ lấy hai cái áo len của Doãn Từ Ân còn sót lại rồi rời đi.
Sau khi lái xe khỏi tiểu khu, anh vẫn tiếp tục gọi cho cô nhưng vẫn không liên lạc được, sắc mặt anh càng lúc càng xám xịt khó coi hơn bao giờ hết.
Cuối cùng không nhịn được liền gọi cho đám người Hoằng Tứ “ Lúc chiều cậu có nhìn thấy Từ Ân không? ”.
Bên kia là giọng điệu bình thường của Hoằng Tứ “ Chị dâu sao? hình như chị ấy đã tốt nghiệp sớm chắc là đi ăn mừng rồi ” cậu ta có nghe đến chuyện Kỷ Thư Ninh và cô sắp xếp tốt nghiệp sớm.
“ Cho người ta đi tìm cô ấy đi, tôi không liên lạc được, tra cả định vị trên điện thoại cho tôi ” Hạ Bắc Sâm nhíu mài.
Tốt nghiệp sớm? anh chưa từng nghe cô nhắc đến là có chuyện này. Không phải cô là muốn thoát khỏi anh nên mới tốt nghiệp sớm để cùng Lục Bạch Tử trả thù Doãn Gia đó chứ?
Nhưng không phải cô không biết nếu cô đơn phương chấm dứt hợp đồng thì phải bồi thường tinh thần lẫn thể chất cho anh là 500 triệu mỗi tháng, người thích tiền như cô sẽ không làm như vậy.
Thì rốt cuộc cô đã đi đâu? lý do tại sao tốt nghiệp sớm? ngay cả anh cũng chẳng thể biết được.
/110
|