................Biệt Thự Hàn gia.............
Cốc........Cốc........Cốc
'' Vào đi !"
Giọng nói khàn khàn vọng ra, cánh của của chủ tịch Hàn mở ra. Thiếu nữ mặc bộ đồng phục bước vào. Gương mặt xinh đẹp nhưng vô cảm, đôi mắt màu bạc ánh lên những nét tựa buồn, mái tóc dài bồng bềnh làm tăng hẳn vẻ đẹp của thiếu nữ ấy.
Đó là Hàn Lãnh Tuyết, con gái của Hàn gia.
Cô bước vào, ngồi lên ghế. Chủ tịch Hàn bỏ tài liệu xuống bàn, anh mắt nghiêm nghị nhìn cô.
" Cha gọi có việc gì ?" -Hàn Lãnh Tuyết khẽ nói
Cô sinh ra giữa sự kết tinh của Hàn Tuấn Hiên và Triệu Ái Linh nhưng sự kết tinh ấy không phải vì tình yêu mà là vì tiền bạc. Hôn ước giữa hai gia đình Triệu gia và Hàn gia.
" Hôn ước của con và Dương gia sẽ bắt đầu vào ngày mai" -Hàn Tuấn Hiên chống tay lên bàn nói
Ánh mắt của Hàn Lãnh Tuyết bắt đầu cảm thấy khá bất ngờ, lông mày chữ tú nhíu xuống khi nghe lời nói này của ông. Hôn Ước ư ?!
'' Cha, nhưng......." - Cô nhìn ông khó hiểu
" Không nhưng nhị gì hết, bắt đầu từ ngày mai, con đi ra mắt"- Ông nói rồi nâng tách trà nghi ngút khói lên uống
Khi nghe cha nói xong. Hàn Lãnh Tuyết khá Kiên quyết nói
" Nhưng thưa cha, con đồng ý với ý kiến hôn ước nhưng con chỉ mới 17 tuổi , đáng lẽ phải chờ con lên 20 mới bắt đầu chứ"
Đặt tách trà xuống, Hàn Tuấn Hiên bực mình với câu nói của Lãnh Tuyết. Kiên quyết ư !? Không dễ đâu !
" Từ khi ta lên 15 tuổi, hôn ước đã bắt đầu. Còn con, 17 đã là quá lâu rồi "- Ông nghiêm giọng nói
Hàn Lãnh Tuyết nghe ông nói liền thấy trong lòng khó chịu. 17 đã quá lâu ư !?. Hàn Lãnh Tuyết nhép miệng cười rồi tắt
" Đại thiếu gia Dương Tử Thần, Cậu ta là người thừa kế tập đoàn Dương gia có thế lực rất hùng mạnh trên thế giới. Việc Hôn ước của gia đình ta và họ rất quan trọng, một đưa danh tiếng của Hàn gia lên một tầm, hai là........" -Hàn Tuấn Hiên nói đến đó thì ngừng lại
Hai là gì !?. Hàn Lãnh Tuyết vô cùng thắc mắc về câu nói cuối cùng của ông.
" Nếu cha đã nói vậy thì công đồng ý. Con xin phép " - nói xong, Hàn Lãnh Tuyết liền cúi đầu chào ông rồi đi ra khỏi phòng.
Trong phòng, ông đưa mắt nhìn lên tấm ảnh trên bàn. Trong hình hiện ra một người phụ nữ có đôi mắt màu bạc giống Lãnh Tuyết , gương mặt bà thoát lên vẻ đẹp quý phái và ấm ấp. Môi nở một nụ cười hạnh phúc. Ông khẽ niễm cười.
Người phụ nữ trong hình đó là Triệu Ái Linh. Nhưng đã mất cách đây 7 năm vì một vụ tai nạn.
Ông khẽ lên tiếng
" 7 năm qua, Tuyết Nhi khác lắm Ai Linh à...! Nụ cười không còn nhưng....càng ngày nó càng giống em" - Có lẽ mọi người đã hiểu lầm là sự kết hôn của họ là vì tiền bạc nhưng không mà là vì tình yêu.
Năm 17 tuổi, Hàn Tuấn Hiên vô tình yêu Triệu Ái Linh. Nhưng vì tiền bạc và danh vọng nên Tuấn Hiên đã không bày tỏ được với lòng mình.
Vì sao chứ !?
Rất đơn giản vì họ không thể yêu nhau. Cưới nhau chỉ là tiền bạc nên họ không bao giờ bày tỏ.
Còn Lãnh Tuyết, khi cô ra khỏi phòng. Khẽ thở dài rồi lên phòng, chuẩn bị đồ để mai ra mắt.
Chuông điện thoại vang lên. Hàn Lãnh Tuyết bắt máy
" Alo"
" Tiểu Tuyết, đang ở đâu thế" - Giọng nói từ trong điện thoại vang lên
" Chuyện lạ nhỉ, lần đầu cậu gọi mình đó, Hạnh Vân'' - Hàn Lãnh Tuyết bất ngờ vì đây là lần đầu tiên cô bạn của Lãnh Tuyết gọi cho cô, thường là Hạnh Vân đến nhà cô chứ không có gọi.
" Cậu này, cậu đang ở nhà đúng không ?" - Hạnh Vân nói
" Đúng" - Lãnh Tuyết khẽ nói
" Vậy mình tới nhà cậu rủ cậu đi chơi nha! " - Hạnh Vân nói giọng phấn khích
" Hôm nay mình bận, để sau đi" - Lãnh Tuyết từ chối vì hôm nay cô hơi mệt
" Ừm, vậy thôi để bữa nào đi cũng được" - Hạnh Vân nói rồi tắt máy.
Lãnh Tuyết thở dài.
*********
................Tập đoàn Dương gia .........................
Dương Tử Thần ngồi trên ghế, đôi mắt khẽ nhắm lại. Trước mặt hắn là một người đàn ông cỡ trung niên. Gương mặt có những nét nhăn nhưng vẫn trẻ.
" Con đã suy nghĩ kỹ chưa" - Dương Vĩnh nhìn hắn, đôi mắt nghiêm nghị nhíu lại.
'' Rồi, con sẽ đồng ý " - Dương Tử Thần chân chéo lại, tay vịnh vào thành ghế.
" Tốt, ngày mai ta và con sẽ đi ra mắt" - Dương Vĩnh nâng tách trà lên uống.
" Hàn Lãnh Tuyết, đó là cô gái con sẽ đính hôn. Con bé là thiên kim của tập đoàn Hàn gia hùng mạnh ngang bằng tập đoàn nhà ta. Mạo diện xinh đẹp, thông minh hơn người, đặc biệt con bé có đôi mắt màu bạc. " - Dương Vĩnh nói, nhìn Dương Tử Thần.
'' Vâng, con xin phép" - Dương Tử đứng dậy, bước ra khỏi phòng.
Ra khỏi tập đoàn Dương gia, Dương Tử Thần lấy xe chạy tới một nơi yên tĩnh để suy nghĩ.
Cốc........Cốc........Cốc
'' Vào đi !"
Giọng nói khàn khàn vọng ra, cánh của của chủ tịch Hàn mở ra. Thiếu nữ mặc bộ đồng phục bước vào. Gương mặt xinh đẹp nhưng vô cảm, đôi mắt màu bạc ánh lên những nét tựa buồn, mái tóc dài bồng bềnh làm tăng hẳn vẻ đẹp của thiếu nữ ấy.
Đó là Hàn Lãnh Tuyết, con gái của Hàn gia.
Cô bước vào, ngồi lên ghế. Chủ tịch Hàn bỏ tài liệu xuống bàn, anh mắt nghiêm nghị nhìn cô.
" Cha gọi có việc gì ?" -Hàn Lãnh Tuyết khẽ nói
Cô sinh ra giữa sự kết tinh của Hàn Tuấn Hiên và Triệu Ái Linh nhưng sự kết tinh ấy không phải vì tình yêu mà là vì tiền bạc. Hôn ước giữa hai gia đình Triệu gia và Hàn gia.
" Hôn ước của con và Dương gia sẽ bắt đầu vào ngày mai" -Hàn Tuấn Hiên chống tay lên bàn nói
Ánh mắt của Hàn Lãnh Tuyết bắt đầu cảm thấy khá bất ngờ, lông mày chữ tú nhíu xuống khi nghe lời nói này của ông. Hôn Ước ư ?!
'' Cha, nhưng......." - Cô nhìn ông khó hiểu
" Không nhưng nhị gì hết, bắt đầu từ ngày mai, con đi ra mắt"- Ông nói rồi nâng tách trà nghi ngút khói lên uống
Khi nghe cha nói xong. Hàn Lãnh Tuyết khá Kiên quyết nói
" Nhưng thưa cha, con đồng ý với ý kiến hôn ước nhưng con chỉ mới 17 tuổi , đáng lẽ phải chờ con lên 20 mới bắt đầu chứ"
Đặt tách trà xuống, Hàn Tuấn Hiên bực mình với câu nói của Lãnh Tuyết. Kiên quyết ư !? Không dễ đâu !
" Từ khi ta lên 15 tuổi, hôn ước đã bắt đầu. Còn con, 17 đã là quá lâu rồi "- Ông nghiêm giọng nói
Hàn Lãnh Tuyết nghe ông nói liền thấy trong lòng khó chịu. 17 đã quá lâu ư !?. Hàn Lãnh Tuyết nhép miệng cười rồi tắt
" Đại thiếu gia Dương Tử Thần, Cậu ta là người thừa kế tập đoàn Dương gia có thế lực rất hùng mạnh trên thế giới. Việc Hôn ước của gia đình ta và họ rất quan trọng, một đưa danh tiếng của Hàn gia lên một tầm, hai là........" -Hàn Tuấn Hiên nói đến đó thì ngừng lại
Hai là gì !?. Hàn Lãnh Tuyết vô cùng thắc mắc về câu nói cuối cùng của ông.
" Nếu cha đã nói vậy thì công đồng ý. Con xin phép " - nói xong, Hàn Lãnh Tuyết liền cúi đầu chào ông rồi đi ra khỏi phòng.
Trong phòng, ông đưa mắt nhìn lên tấm ảnh trên bàn. Trong hình hiện ra một người phụ nữ có đôi mắt màu bạc giống Lãnh Tuyết , gương mặt bà thoát lên vẻ đẹp quý phái và ấm ấp. Môi nở một nụ cười hạnh phúc. Ông khẽ niễm cười.
Người phụ nữ trong hình đó là Triệu Ái Linh. Nhưng đã mất cách đây 7 năm vì một vụ tai nạn.
Ông khẽ lên tiếng
" 7 năm qua, Tuyết Nhi khác lắm Ai Linh à...! Nụ cười không còn nhưng....càng ngày nó càng giống em" - Có lẽ mọi người đã hiểu lầm là sự kết hôn của họ là vì tiền bạc nhưng không mà là vì tình yêu.
Năm 17 tuổi, Hàn Tuấn Hiên vô tình yêu Triệu Ái Linh. Nhưng vì tiền bạc và danh vọng nên Tuấn Hiên đã không bày tỏ được với lòng mình.
Vì sao chứ !?
Rất đơn giản vì họ không thể yêu nhau. Cưới nhau chỉ là tiền bạc nên họ không bao giờ bày tỏ.
Còn Lãnh Tuyết, khi cô ra khỏi phòng. Khẽ thở dài rồi lên phòng, chuẩn bị đồ để mai ra mắt.
Chuông điện thoại vang lên. Hàn Lãnh Tuyết bắt máy
" Alo"
" Tiểu Tuyết, đang ở đâu thế" - Giọng nói từ trong điện thoại vang lên
" Chuyện lạ nhỉ, lần đầu cậu gọi mình đó, Hạnh Vân'' - Hàn Lãnh Tuyết bất ngờ vì đây là lần đầu tiên cô bạn của Lãnh Tuyết gọi cho cô, thường là Hạnh Vân đến nhà cô chứ không có gọi.
" Cậu này, cậu đang ở nhà đúng không ?" - Hạnh Vân nói
" Đúng" - Lãnh Tuyết khẽ nói
" Vậy mình tới nhà cậu rủ cậu đi chơi nha! " - Hạnh Vân nói giọng phấn khích
" Hôm nay mình bận, để sau đi" - Lãnh Tuyết từ chối vì hôm nay cô hơi mệt
" Ừm, vậy thôi để bữa nào đi cũng được" - Hạnh Vân nói rồi tắt máy.
Lãnh Tuyết thở dài.
*********
................Tập đoàn Dương gia .........................
Dương Tử Thần ngồi trên ghế, đôi mắt khẽ nhắm lại. Trước mặt hắn là một người đàn ông cỡ trung niên. Gương mặt có những nét nhăn nhưng vẫn trẻ.
" Con đã suy nghĩ kỹ chưa" - Dương Vĩnh nhìn hắn, đôi mắt nghiêm nghị nhíu lại.
'' Rồi, con sẽ đồng ý " - Dương Tử Thần chân chéo lại, tay vịnh vào thành ghế.
" Tốt, ngày mai ta và con sẽ đi ra mắt" - Dương Vĩnh nâng tách trà lên uống.
" Hàn Lãnh Tuyết, đó là cô gái con sẽ đính hôn. Con bé là thiên kim của tập đoàn Hàn gia hùng mạnh ngang bằng tập đoàn nhà ta. Mạo diện xinh đẹp, thông minh hơn người, đặc biệt con bé có đôi mắt màu bạc. " - Dương Vĩnh nói, nhìn Dương Tử Thần.
'' Vâng, con xin phép" - Dương Tử đứng dậy, bước ra khỏi phòng.
Ra khỏi tập đoàn Dương gia, Dương Tử Thần lấy xe chạy tới một nơi yên tĩnh để suy nghĩ.
/19
|