Tan trường, trên đường về nhà. Hàn Lãnh Tuyết cảm thấy muốn đi dạo liền kêu Dương Tử Thần cho xe về trước còn hai người họ thì đi bộ tản dạo về sau.
" Thần,anh nghĩ xem nếu như trong đời của anh có một người con gái khác thì sẽ ra sao" Hàn Lãnh Tuyết nói làm cho Dương Tử Thần thấy nghi ngờ
" Tại sao em lại hỏi vậy" Dương Tử Thần nói
" Thì anh cứ trả lời em đi" Hàn Lãnh Tuyết nói
" Không bao giờ có người thứ hai ngoại trừ em, chỉ có một mình em là đủ để anh yêu" Dương Tử Thần nói rồi liền nắm lấy tay của Hàn Lãnh Tuyết
" Miệng lưỡi trơn tru quá nha...!!!" Hàn Lãnh Tuyết nói rồi cười
Hai người đang đi dạo thì có một cậu bé trong có vẻ ăn xin đến. Mặt mũi cậu bé lấm lem trong rất dơ bẩn, chân tay gầy gò. Cậu bé xỉu ngay trước mặt hai người họ, Hàn Lãnh Tuyết thấy vậy liền kêu Dương Tử Thần bế cậu bé này về bệnh viện nhà hắn.
*********
bệnh viện Phúc Liêm
" Thần, em thấy cậu bé thật đáng thương" Hàn Lãnh Tuyết ôm lấy tay của Dương Tử Thần
" Chúng ta sẽ nhận nuôi đứa bé này, em chịu chứ" Dương Tử Thần nói
" Vâng" Hàn Lãnh Tuyết nói rồi nghe tiếng "bing" vang ra từ phòng cấp cứu. Bác sĩ Tư Hải Luân bước ra
" Cậu bé đã qua cơn nguy kịch, Thần, không ngờ rằng cậu lại có vợ sớm như vậy" Tư Hải Luân cũng là bạn thời thơ ấu của hắn. Tư Hải Luân là thiếu gia của Tư gia, gương mặt đẹp trai, thân hình cường tráng nhưng lại rất yêu nghề Y này nên đã xóa bỏ quyền thừa kế Tư gia.
" Ừm" Hắn nói rồi quay lại Hàn Lãnh Tuyết" Tuyết, đây là Tư Hải Luân, bạn anh"
" Chào anh, tôi là Hàn Lãnh Tuyết" Hàn Lãnh Tuyết nghe họ của Tư Hải Luân là biết cậu ta là ai. Tư Hải Luân khá bất động vì vẻ đẹp của cô, vẻ đẹp thiên sứ với đôi mắt bạc huyền bí làm lay động lòng người. Không quả là Tử Thần đã chọn Lãnh Tuyết!!!
" Tụi mình vào thăm cậu bé được không?" Dương Tử Thần hỏi
"Được chứ" Tư Hải Luân nói rồi mở cửa cho cô và hắn vào.
Trong căn phòng trắng, cậu bé cỡ 4,5 tuổi đang nằm trên chiếc giường bệnh ấy. Hàn Lãnh Tuyết bước đến cậu bé, bây giờ thì cậu bé đã trong rất sạch sẽ. Gương mặt ánh lên vẻ nam thần được giấu trong vỏ bọc xấu xí.
" Thần, anh xem thử cậu bé rất khác với lúc đầu" Hàn Lãnh Tuyết nói
"Đúng" Dương Tử Thần nói
" Nó có vẻ đẹp giống anh nhỉ, hihi" Hàn Lãnh Tuyết cười. Bàn tay của cậu bé động đậy, mắt mở ra thì thấy Hàn Lãnh Tuyết và Dương Tử Thần
" Em tỉnh rồi" Hàn Lãnh Tuyết nói
" Em đang ở đâu?" CẬu bé nói
" Bệnh viện Phúc Liêm" Dương Tử Thần lạnh lùng nói
" Anh chị là..." Cậu bé hỏi
" Chị là Hàn Lãnh Tuyết, anh này là Dương Tử Thần" Hàn Lãnh Tuyết giới thiệu
cậu bé gật đầu
"Em tên gì" Dương Tử Thần hỏi
" Em không có tên, em là trẻ mồ côi mà" Cậu bé nói
" Vậy anh chị nhận nuôi em là con, được không" Hàn Lãnh Tuyết nói
" Thật hả chị" Cậu bé vui mừng nói
" Thật, lần này em phải gọi anh chị là bố mẹ, được chứ" HÀn Lãnh Tuyết nói
" Vâng, ba mẹ" cậu bé nói
" Chúng ta sẽ đặt con là Dương Tử Ân" Hàn lãnh Tuyết nói
" Vâng" Dương Tử Ân nói rồi cười. Dương Tử Thần và Hàn Lãnh Tuyết cảm thấy cậu bé đã rất vui vẻ rồi, từ nay Dương Tử Ân sẽ là con của họ, tuy chỉ là con nuôi nhưng chắc chắn cô và anh sẽ cưng chiều DƯƠng Tử Ân như con ruột
" Thần,anh nghĩ xem nếu như trong đời của anh có một người con gái khác thì sẽ ra sao" Hàn Lãnh Tuyết nói làm cho Dương Tử Thần thấy nghi ngờ
" Tại sao em lại hỏi vậy" Dương Tử Thần nói
" Thì anh cứ trả lời em đi" Hàn Lãnh Tuyết nói
" Không bao giờ có người thứ hai ngoại trừ em, chỉ có một mình em là đủ để anh yêu" Dương Tử Thần nói rồi liền nắm lấy tay của Hàn Lãnh Tuyết
" Miệng lưỡi trơn tru quá nha...!!!" Hàn Lãnh Tuyết nói rồi cười
Hai người đang đi dạo thì có một cậu bé trong có vẻ ăn xin đến. Mặt mũi cậu bé lấm lem trong rất dơ bẩn, chân tay gầy gò. Cậu bé xỉu ngay trước mặt hai người họ, Hàn Lãnh Tuyết thấy vậy liền kêu Dương Tử Thần bế cậu bé này về bệnh viện nhà hắn.
*********
bệnh viện Phúc Liêm
" Thần, em thấy cậu bé thật đáng thương" Hàn Lãnh Tuyết ôm lấy tay của Dương Tử Thần
" Chúng ta sẽ nhận nuôi đứa bé này, em chịu chứ" Dương Tử Thần nói
" Vâng" Hàn Lãnh Tuyết nói rồi nghe tiếng "bing" vang ra từ phòng cấp cứu. Bác sĩ Tư Hải Luân bước ra
" Cậu bé đã qua cơn nguy kịch, Thần, không ngờ rằng cậu lại có vợ sớm như vậy" Tư Hải Luân cũng là bạn thời thơ ấu của hắn. Tư Hải Luân là thiếu gia của Tư gia, gương mặt đẹp trai, thân hình cường tráng nhưng lại rất yêu nghề Y này nên đã xóa bỏ quyền thừa kế Tư gia.
" Ừm" Hắn nói rồi quay lại Hàn Lãnh Tuyết" Tuyết, đây là Tư Hải Luân, bạn anh"
" Chào anh, tôi là Hàn Lãnh Tuyết" Hàn Lãnh Tuyết nghe họ của Tư Hải Luân là biết cậu ta là ai. Tư Hải Luân khá bất động vì vẻ đẹp của cô, vẻ đẹp thiên sứ với đôi mắt bạc huyền bí làm lay động lòng người. Không quả là Tử Thần đã chọn Lãnh Tuyết!!!
" Tụi mình vào thăm cậu bé được không?" Dương Tử Thần hỏi
"Được chứ" Tư Hải Luân nói rồi mở cửa cho cô và hắn vào.
Trong căn phòng trắng, cậu bé cỡ 4,5 tuổi đang nằm trên chiếc giường bệnh ấy. Hàn Lãnh Tuyết bước đến cậu bé, bây giờ thì cậu bé đã trong rất sạch sẽ. Gương mặt ánh lên vẻ nam thần được giấu trong vỏ bọc xấu xí.
" Thần, anh xem thử cậu bé rất khác với lúc đầu" Hàn Lãnh Tuyết nói
"Đúng" Dương Tử Thần nói
" Nó có vẻ đẹp giống anh nhỉ, hihi" Hàn Lãnh Tuyết cười. Bàn tay của cậu bé động đậy, mắt mở ra thì thấy Hàn Lãnh Tuyết và Dương Tử Thần
" Em tỉnh rồi" Hàn Lãnh Tuyết nói
" Em đang ở đâu?" CẬu bé nói
" Bệnh viện Phúc Liêm" Dương Tử Thần lạnh lùng nói
" Anh chị là..." Cậu bé hỏi
" Chị là Hàn Lãnh Tuyết, anh này là Dương Tử Thần" Hàn Lãnh Tuyết giới thiệu
cậu bé gật đầu
"Em tên gì" Dương Tử Thần hỏi
" Em không có tên, em là trẻ mồ côi mà" Cậu bé nói
" Vậy anh chị nhận nuôi em là con, được không" Hàn Lãnh Tuyết nói
" Thật hả chị" Cậu bé vui mừng nói
" Thật, lần này em phải gọi anh chị là bố mẹ, được chứ" HÀn Lãnh Tuyết nói
" Vâng, ba mẹ" cậu bé nói
" Chúng ta sẽ đặt con là Dương Tử Ân" Hàn lãnh Tuyết nói
" Vâng" Dương Tử Ân nói rồi cười. Dương Tử Thần và Hàn Lãnh Tuyết cảm thấy cậu bé đã rất vui vẻ rồi, từ nay Dương Tử Ân sẽ là con của họ, tuy chỉ là con nuôi nhưng chắc chắn cô và anh sẽ cưng chiều DƯƠng Tử Ân như con ruột
/19
|