“Ngu nhạc tân thế lực thịnh điển*“đúng bảy giờ tối mới chính thức mở màn, nhưng bắt đầu từ năm giờ chiều, sẽ cử hành nghi thức đi thảm đỏ vào hội trường, diễn ra trong một tiếng đồng hồ, được phát trực tiếp qua mạng.
*Tạm dịch là lễ trao giải Thế lực mới của giới giải trí.
Bây giờ là năm giờ ba mươi bảy phút, đã có vài minh tinh lần lượt xuất hiện ở thảm đỏ, âu phục giày da, hoặc váy áo thướt tha, mỉm cười chào hỏi với fan và truyền thông. Đèn flash chớp nháy liên tục, fan bị hàng rào ngăn cản ở hai bên, bọn họ giơ đèn và băng rôn, nhiệt tình gào thét tên thần tượng, âm thanh gần như muốn chọc thủng trời cao.
Lâm Hạo thông qua máy tính chứng kiến tất cả, thở dài: “Thật sự là trường hợp lớn. Nhiều minh tinh nghệ sĩ như thế, lần này sắp bắt kịp lễ trao giải của một đài truyền hình rồi.”
Giang Ngật ngồi ở ghế sau, hôm nay anh mặc một bộ âu phục đen từ đầu đến chân, không đeo caravat, chân dài eo hẹp, cái cổ dài ưu nhã lộ ra bên ngoài.
Nghe được lời của trợ lý, anh nhắm mắt không nói. Mặc dù Chu Tĩnh tung tin như vậy, nhưng Chu Bội Bội không đến, anh cũng không thể thật sự không tới. Lời mời sớm đã nhận, cho dù biết rõ một mình lộ diện sẽ gặp tình huống lúng túng và khó xử, nhưng cũng nhất định phải kiên trì có mặt.
Khác với vẻ ngoài lạnh nhạt, trong lòng Giang Ngật không được thoải mái như vậy. Thực ra Chu Bội Bội nổi giận là rất không có lập trường, hai người bọn họ ghép CP là sách lược của công ty, từ trước khi cô ta nổi tiếng đã định ra rồi, khi đó bọn họ đều đồng ý, đây cũng là nguyên nhân cả hai nhận bộ phim này. Mặc dù scandal ở trước sân bay chỉ là một màn Ô Long*, thực chất lại không mưu mà hợp với phương hướng kế tiếp, nhưng hôm nay hành vi của Chu Bội Bội, lại là muốn cứng rắn thay đổi tin đồn của hai người đến cùng.
*ý muốn nói là do hiểu lầm mà làm ra việc gây tổn thất không cần thiết.
Chu Bội Bội có thể không quan tâm, bởi vì cô ta đã thuận lợi ra mắt, nhưng Giang Ngật còn chưa đi đến tình trạng này. Sau scandal ở sân bay, đã có người công kích anh mượn Chu Bội Bội để tuyên truyền, hiện tại truyền ra bất hòa, chẳng khác nào chứng thực tin tức kia.
Nhanh thôi Giang Ngật sẽ có tác phẩm mới lên sóng, đây cũng là bộ phim đầu tiên anh đóng trong năm nay, toàn bộ công ty đều rất coi trọng. Hình tượng lúc này quan trọng cỡ nào, không cẩn thận, có lẽ vất vả cả một năm đều thả trôi sông, khó trách Chu Tĩnh lại tức giận như vậy.
Giang Ngật ngẩng đầu, vuốt vuốt lông mày. Anh không thích so đo với phụ nữ, nhưng Chu Bội Bội ỷ vào sự nổi tiếng của bản thân, lật lọng, cản đường anh như thế, quả thật là chọc vào ngòi nổ của Giang Ngật.
Chu Tĩnh nhìn đến động tác của anh, lập tức nói: “Cẩn thận một chút, đừng làm hỏng lớp hóa trang.”
Vẻ mặt của chị ta không còn cáu kỉnh như mấy tiếng trước, Chu Bội Bội vắng mặt đã thành kết cục không thể tránh thoát, Chu Tĩnh cũng chấp nhận thực tế, một lòng đi theo Giang Ngật đánh đuổi hết thông cáo này.
Nhưng làn môi khẽ vểnh kia, vẫn lộ ra sự khó chịu của chị ta. Giang Ngật vỗ vỗ tay Chu Tĩnh, nở nụ cười tươi: “Yên tâm, em hiểu mà. Chị Tĩnh, chị cũng thả lỏng đi, phụ nữ mà tức giận thì nhanh già lắm. Nếu chị không chú ý, sẽ không còn ai tiếp tục viết truyện đồng nhân về em và chị nữa.”
Nam nghệ sĩ có người đại diện là nữ theo thường lệ sẽ bị bên ngoài hiểu lầm thành một đôi, nhưng Chu Tĩnh lớn hơn Giang Ngật mười mấy tuổi, chị ta cũng không phải là người chăm chỉ dưỡng da, ngoại hình của hai người chênh lệch quá lớn, trái lại tin đồn về phương diện này rất ít. Chẳng qua cho dù có scandal, cũng chỉ là trên mạng tùy tiện lan truyền, trừ phi trai tài gái sắc, có được một lượng fan CP lớn, nếu không vốn không có khả năng phát triển đến mức có fan viết truyện đồng nhân.
Chu Tĩnh bị Giang Ngật chọc cười, lườm anh một cái: “Cậu biết ăn nói hơn, công việc thì làm tốt, đỡ khiến tôi phải tức giận, dĩ nhiên lão hóa sẽ chậm lại.”
Giang Ngật cười cười, Lâm Hạo thừa dịp Chu Tĩnh không chú ý, giơ ngón cái về phía anh.
Cậu ta thân là trợ lý, ở phương diện khác đều làm hết sức, chỉ có mỗi điểm là rất sợ hãi Chu Tĩnh. Mỗi lần chị ta nổi giận, Giang Ngật đều phải tự mình ra mặt dập lửa, làm cho chính Lâm Hạo cũng cảm thấy, nếu như không phải là nhìn vào phần cậu ta bên anh nhiều năm như thế, thì chỉ điểm này của bản thân cũng đủ để bị đuổi.
Nhưng mà, tính tình của Chu Tĩnh nóng nảy như vậy, quả thật lúc nổi giận người bình thường cũng không dám đi tới trêu chọc. Giang Ngật sửa sang ống tay áo, chợt nhớ tới buổi chiều ở phòng nghỉ, khi Chu Tĩnh lửa giận ngập trời, vẫn có người vọt ra.
Cô gái kia, rõ ràng bản thân cũng vô cùng sợ hãi, nhưng vẫn giơ tay lên. Giống như học sinh tiểu học trả lời vấn đề của cô giáo, mở to đôi mắt trắng đen rõ ràng, dùng toàn bộ dũng khí nói, mọi chuyện không liên quan đến anh, tất cả đều là lỗi của cô ấy.
Dáng vẻ kia, thật là có chút ngốc.
Anh nghĩ tới, khóe môi lại cong lên. Ánh mắt ngẫu nhiên thoáng nhìn ra ngoài cửa xe, đột nhiên cứng lại, trong mắt hiện lên sự khó tưởng tượng.
Chu Tĩnh phát hiện: “Sao thế?”
“Dừng xe.”
/212
|